Black Rose 22
Moderator
-
Chương 1 : 7 / 8 / 2017
Hôm nay chắc có lẽ là ngày không được mong chờ nhất vì là ngày đầu tiên của tuần và phải đi làm. Sau những ngày nghỉ ngơi mà phải lê xác ra khỏi nhà đến công ty thật là không có xíu tinh thần nào. Đánh răng rửa mặt xong cắm nồi cơm thì một cảnh tượng hãi hùng hiện ra. Phần cơm trong nồi đổi màu và mọc nấm luôn. Cái này là lỗi của tôi vì cuối tuần tôi thường ăn tự do và chẳng mấy khi nấu cơm nên bị mốc. Vậy là tôi xác định trưa nay phải ra quán mua mì về ăn rồi. Chưa ra khỏi nhà mà đã có điềm không vui rồi. Và rõ là đã đen lại càng đen.
Mở cửa ra ngoài thấy trời lất phất mưa và có gió, tôi chợt nhớ hôm trước bạn tôi có bảo sắp có bão về. Bản thân tôi thì tôi cứ mặc kệ vì ở Nhật mấy chuyện này là bình thường. Tới công ty làm thì mưa bắt đầu to hơn và cũng xảy ra vài chuyện không mong muốn xíu nào. Tôi làm hai máy và cả hai máy đều làm hỏng sản phẩm. Thì tất nhiên sai sẽ bị mắng rồi. Quản đốc của tôi là một tay người Trung Quốc, hắn ở đây 18 năm rồi nên rất giỏi tiếng Nhật. Ngược lại thì tôi rất kém thành thử ra có mắng chửi tôi cũng chỉ biết xin lỗi và cười đểu trong bụng chứ cũng có hiểu gì đâu. Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về lỗi sai đó nhưng thật sự không hoàn toàn là lỗi của tôi. Tuy nhiên tôi cũng đã làm hỏng một cơ số sản phẩm và điều đó không ổn chút nào vì do sự mất tập trung trong công việc mà thêm nữa lại không báo cáo lại. Thật là chẳng hiểu sao luôn nữa, đầu óc tôi hôm nay như trên mây vậy. Mà cũng phải nói là hơi mệt nữa đi.
Còn đang trong mớ bòng bong vì lỗi sai thì nhận được một tin cũng nửa mừng nửa lo. Bão về thật... ! Chính vì cơn bão sắp đổ bộ vào miền trung Nhật Bản nên công ty tôi được nghỉ từ buổi chiều. Đang mệt mỏi và buồn vì sáng nay làm hỏng sản phẩm lại được tin nghỉ cũng nguôi được phần nào. Dọn dẹp, cất sản phẩm, đóng cửa và che chắn mưa gió xong thì tôi và mọi người ra về. Lúc này gió và mưa đã to hơn lúc sáng, nhưng nhà gần nên tôi cũng không bị ướt lắm. Về nhà kêt thúc nửa ngày làm việc và nghỉ ngơi thật là dễ chịu. Sau đó tôi chuẩn bị bữa tối và cùng đón cơn bão đầu tiên ở Nhật.
Gió đã lặng và mưa đã nhỏ hơn nhưng nhỏ hơn thật, lặng thật hay chỉ là chuẩn bị cho một cơn bão lớn sắp tới...
Mở cửa ra ngoài thấy trời lất phất mưa và có gió, tôi chợt nhớ hôm trước bạn tôi có bảo sắp có bão về. Bản thân tôi thì tôi cứ mặc kệ vì ở Nhật mấy chuyện này là bình thường. Tới công ty làm thì mưa bắt đầu to hơn và cũng xảy ra vài chuyện không mong muốn xíu nào. Tôi làm hai máy và cả hai máy đều làm hỏng sản phẩm. Thì tất nhiên sai sẽ bị mắng rồi. Quản đốc của tôi là một tay người Trung Quốc, hắn ở đây 18 năm rồi nên rất giỏi tiếng Nhật. Ngược lại thì tôi rất kém thành thử ra có mắng chửi tôi cũng chỉ biết xin lỗi và cười đểu trong bụng chứ cũng có hiểu gì đâu. Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về lỗi sai đó nhưng thật sự không hoàn toàn là lỗi của tôi. Tuy nhiên tôi cũng đã làm hỏng một cơ số sản phẩm và điều đó không ổn chút nào vì do sự mất tập trung trong công việc mà thêm nữa lại không báo cáo lại. Thật là chẳng hiểu sao luôn nữa, đầu óc tôi hôm nay như trên mây vậy. Mà cũng phải nói là hơi mệt nữa đi.
Còn đang trong mớ bòng bong vì lỗi sai thì nhận được một tin cũng nửa mừng nửa lo. Bão về thật... ! Chính vì cơn bão sắp đổ bộ vào miền trung Nhật Bản nên công ty tôi được nghỉ từ buổi chiều. Đang mệt mỏi và buồn vì sáng nay làm hỏng sản phẩm lại được tin nghỉ cũng nguôi được phần nào. Dọn dẹp, cất sản phẩm, đóng cửa và che chắn mưa gió xong thì tôi và mọi người ra về. Lúc này gió và mưa đã to hơn lúc sáng, nhưng nhà gần nên tôi cũng không bị ướt lắm. Về nhà kêt thúc nửa ngày làm việc và nghỉ ngơi thật là dễ chịu. Sau đó tôi chuẩn bị bữa tối và cùng đón cơn bão đầu tiên ở Nhật.
Gió đã lặng và mưa đã nhỏ hơn nhưng nhỏ hơn thật, lặng thật hay chỉ là chuẩn bị cho một cơn bão lớn sắp tới...
Bình luận facebook