• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Dị Giới Thú Y (2 Viewers)

  • Chương 569

Khói tràn ngập sơn đạo, bay lãng đãng trước cổng lớn.

Sở Thiên nín thở, trong lòng không ngớt kinh hãi, rốt cuộc tên Hùng Miêu này có bản lĩnh như thế nào đây? Không những có thể biến hình, còn có thể nhả khói, Hùng Miêu ở Huyễn Thú đại lục Sở Thiên đã từng gặp, Khách Thu Sa, Kiệt Khắc Tốn, bọn họ ngoài những khả năng do thần lực mang đến ra, không còn khả năng chủng tộc nào khác.

Điều làm Sở Thiên không thể lý giải nhất là câu nói của Kiệt Khắc Tốn – ngươi sẽ nhìn thấy một tên Hùng Miêu.
Nguồn tại http://Truyện FULL

Lần đầu tiên nghe nói câu này, Sở Thiên cho rằng Kiệt Khắc Tốn muốn nói đến chính bọn họ, cũng chính là con sâu rượu canh giữ ở cửa không gian thông đạo, nhưng giờ nghĩ lại, nếu thuật phân than và bản thể của tài quyết thần thú đều là một tên Hùng Miêu, thì tên Hùng Miêu mà Kiệt Khắc Tốn muốn nói đến, chính là đại trưởng lão của Mỹ Hải Yêu trước mặt

Rốt cuộc Phán Quyết Thần Thú biết được những gì?

Trong lòng tính toán nhanh những điều này, hai chân của Sở Thiên cũng không đứng yên, thuật ẩn thân sợ nhất là khắp khu vực ẩn nấp đang bị dò xét, chỉ cần thấy nơi nào không có khói, là có thể biết được vị trí của Sở Thiên.

Chỉ trong chớp mắt, khói đã bao trùm, cả sơn động, Sở Thiên biết không thể do dự nữa, có hai con đường, một là sơn đạo vừa đi tới, nhưng ở đó bọn hải yêu đang không ngừng đi tới, còn một con đường nữa chính là mật thất của trưởng lão. Hắn cố gắng hết sức, chặt đứt cổ một võ sĩ gần nhất, kẹp chặt hắn bên hông, nhào người vào mật thất

Mục tiêu, Thủy Mẫu Thần Cách!

Thân hình vừa di chuyển, Sở Thiên đã bị phát hiện. đại trưởng lão vừa nhìn thấy khói tụ quanh một hình người trong suốt cắp một thi thể nhào vào mật thất, nhất thời sợ hãi, hét lớn: "Nhanh, bắn tên!"

Vút! Vút! Vút! Mũi tên lao tới như mưa

Sở Thiên không dừng chân, thân thể co rút lại, lấy thi thể hải yêu vắp bên hông làm khiên đỡ, bước nhanh về hướng Thủy Mẫu Thần Cách.

Trong tình huống này còn muốn cướp Thủy Mẫu Thần Cách, Sở Thiên dường như không khôn ngoan lắm, nhưng thực ra hắn có dự định riêng. Vừa rồi đại trưởng lão đã biến thành mỹ hải yêu trước khi các võ sĩ đến, điều này cho thấy bản thể Hùng Miêu của hắn vốn không ai nhìn thấy được, nhưng khi hắn từ trong mật thất đi ra, rõ ràng là bản thể Hùng Miêu. Từ đó cho thấy, trong mật thất không có người, vì vậy đại trưởng lão mới yên tâm biến thành bản thể khi ở đây, hoặc là, ở bên trong chỉ có rất ít tâm phúc của đại trưởng lão.

Suy tính của Sở Thiên không hề sai, trong mật thất quả nhiên không có người, "Cái khiên" bị bắn đến nỗi biến thành thịt vụn, nhưng tay Sở Thiên cũng đã chạm được vào Thủy Mẫu Thần Cách.

"Chúng là của ta!" đại trưởng lão điên cuồng lao tới, dường như không quan tâm đến bọn hải yêu còn đang bắn cung

Sở Thiên vừa nhìn, trong lòng mừng rỡ, nhạc phụ đại nhân phù hộ, người này quả nhiên đơn độc chạy đến.

Thủ lĩnh của bọn hải yêu võ sĩ có lẽ là thuộc hạ của trưởng lão viện, đặc biệt quan tâm đến đại trưởng lão, vội vàng hét lớn: "Thu hồi cung tên, xuất đao"

Thu cung tên, rút đao, là do những võ sĩ không có ma pháp hoặc thần lực, dù có tinh nhuệ thế nào đi nữa, bọn chúng cũng phải mất một khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng đủ để Sở Thiên làm rất nhiều việc, suy cho cùng thuật ám sát của đạo tặc rất chú trọng đến việc giết người trong nháy mắt

Một tay thu thập những Thủy Mẫu Thần Cách rơi vãi, một tay còn lại vứt "cái khiên" về hướng đại trưởng lão, Sở Thiên núp mình đằng sau cái khiên đó, sau đó nhanh chóng nhảy lên.

"cút ra!" đại trưởng lão giận dữ, đâm mạnh "cái khiên" trước mặt, "phốc" một tiếng đã đâm xuyên qua thi thể hải yêu, sau đó hắn giơ tay ra, xé thi thể đó ra làm hai, nhưng lúc này, Sở Thiên đã nhờ sự hỗ trợ của thi thể đến bên cạnh hắn, trước mặt đại trưởng lão lóe lên tin hàn băng, một ngọn đao có hình dáng cổ quái dừng lại trước mặt hắn, sau đó hắn chỉ cảm thấy có người trèo lên cổ hắn.

"hà hà, đại trưởng lão, hai lần đâm không giết được ngươi, da thịt ngươi cũng dày thật đó, không biết nếu ta đâm một dao vào tròng mắt ngươi có thể giết được ngươi không? Ta biết ngươi có thể biến thân, lúc nãy ta cũng tận mắt trông thấy rồi, thế nào? Có cần so thử xem ngươi biến nhanh hơn, hay đao ta đâm nhanh hơn không?"

Sở Thiên vẫn đang ẩn thân, nhưng lúc này khói đã bay vào tận trong mật thất, những võ sĩ hải yêu đều trông thấy ở chỗ khói không tụ lại có một nhân ảnh trong suốt đang ngồi trên cổ đại trưởng lão, con dao nhỏ cổ quái trong tay người ấy không ẩn thân, nhưng lại đang chỉ vào mắt đại trưởng lão.

"Lệnh cho người của ngươi bỏ vũ khí xuống!" Sở Thiên ra lệnh

Đại trưởng lão tức giận hừ một tiếng, Sở Thiên nở nụ cười: "Ta biết, nếu ngươi chết sẽ bị bọn họ xem như thức ăn, ta nghĩ ngươi cũng không muốn làm thức ăn chứ?"

"Bỏ vũ khí xuống!"

"Như vậy không tốt sao? Ừm… Ta nghĩ ngươi cũng không muốn để Hải Yêu Vương biết ngươi bị ta bắt làm tù binh chứ? Nếu biết vậy, hắn sẽ lợi dụng cơ hội này loại trừ ngươi, ha ha, ta đoán không lầm chứ?"

Đại trưởng lão không nói gì, chỉ có đôi mắt đã đỏ giờ còn đỏ hơn, ngay cả con dao phẫu thuật của Sở Thiên cũng đang phản chiếu thành màu đỏ thẫm

"Khố Khoa Kỳ ta chỉ muốn giết hải yêu vương, không liên quan gì đến ngươi! Thủy Mẫu Thần Cách và một con đường thoát đổi lại mạng của ngươi, thế nào?"

Đại trưởng lão hơi trầm ngâm, nói: "Vách bên trái của mật thất có cơ quan, từ chỗ đó có thể thông lên đến đỉnh núi chuộc tội."

Con dao phẫu thuật của Sở Thiên tiến về phía trước thêm một chút "ngươi biết nên làm gì rồi đấy!"

Đại trưởng lão lạnh lùng cười, "được, ta đích thân tiễn ngươi ra!"

Nói xong, hắn dựa lưng Sở Thiên bước về phía bức tường bên trái, lục tìm chốt trong bóng tối, cố sức nhấn một cái, bức tường mở ra.

Sở Thiên lại nói với những võ sĩ hải yêu: "Đứng yên không được động đậy, các ngươi bước tới một bước, ta sẽ cắt một miếng thịt của hắn!"

Từ mật thất tới đỉnh núi chuộc tội bình an vô sự, sự yên tĩnh khác thường khiến Sở Thiên thấy bất an, tinh thần càng tập trung hơn, nhìn chằm chằm vào tên Hùng Miêu bên dưới người.

Nhưng cho đến khi lên đến đỉnh núi chuộc tội cũng không có xảy ra việc gì, đại trưởng lão lạnh lùng nói: "ngươi có thể thả ta rồi, bốn phía đều là cây cối, dựa vào khả năng ẩn thân của ngươi, cứ cho rằng ta huy động tất cả hải yêu đi bắt ngươi, thì ngươi cũng có thể chạy thoát"

"gấp cái gì, ta còn nhiều chuyện muốn hỏi ngươi, ví dụ như…."

"ta khuyên ngươi bớt nói nhảm đi, cả núi chuộc tội đều ở dưới sự giám sát của hải yêu vương, giớ hắn ta chắc chắn đã phát hiện ra ta và ngươi rồi, còn không chạy, ngươi sẽ không còn cơ hội đâu!"

"Ai da!" Sở Thiên thở dài, bởi hắn quả thực đã nhìn thấy đám hải yêu võ sĩ chạy lên hướng đỉnh núi "Xin lỗi, ta làm ăn chưa từng biết trọng chữ tín!"

Phốc!

Sở Thiên đâm một nhát vào mắt đại trưởng lão, sau đó quay người bước đi

Sở Thiên đi không lâu, thì hải yêu võ sĩ đã vây quanh đỉnh núi, bọn họ vừa thấy đại trưởng lão nằm trên mặt đất, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là vui vẻ. đại trưởng lão thân thể cường tráng, quả thật được ăn một bữa ăn ngon!

Thật bất ngờ, đại trưởng lão ôm cổ, rồi đứng lên, một mắt của hắn đã máu me tràn trề, nhưng dung mạo lại càng dữ tợn hơn, "Các ngươi muốn ăn thịt ta sao? Cút!"

Nói xong, đại trưởng lão ôm mắt, theo cổng chính cung hải yêu quay về mật thất, đồng thời quát ra lệnh cho những người khác không được bước vào

Bọn hải yêu võ sĩ thuộc hạ của hắn vẫn còn đứng ở chỗ cũ, vừa thấy đại trưởng lão trở về, lập tức quỳ xuống chào đón

"Các ngươi đã thấy những gì?" đại trưởng lão lạnh giọng hỏi

"Chúng tôi không thấy gì hết!"

"Hừ, đi hết đi!" đại trưởng lão về tới mật thất, liền đóng cửa lại. Đấm mạnh một tiếng vào tường, sau đó hắn lấy từ trong tường ra một viên đá tròn, dặn dò: "ba tiểu đội trong phiên trực hôm nay, diệt khẩu hết!"

Nói xong, hắn ngồi xuống chiếc bàn vốn đặt Thủy Mẫu Thần Cách, căm hận nói: "Sỉ nhục!"

Sở Thiên có thể thuận lợi mang Thủy Mẫu Thần Cách thoát ra, vận khí cũng chiếu cố cho hắn rất nhiều, nhưng ngược lại, đây là một sỉ nhục lớn đối với đại trưởng lão.

Hắn lại biến thành Hùng Miêu, đôi mắt màu đỏ chỉ còn lại một, "cách"… Não trước của đại trưởng lão tách ra, từ trong đó chui ra một tên Hùng Miêu, nhìn qua, nó còn nhỏ hơn tên Hùng Miêu bốn tuổi Khách Thu Sa một chút

Hùng Miêu này tuy nhỏ, nhưng hàm răng lại rất lợi hại, nó ăn cơ thể chỉ còn lại một con mắt đó, sau đó một cơ thể khổng lồ chui ra từ bụng nó

"Khố Khoa Kỳ thật sao? Ngươi không ngờ rằng ta còn có thể phân thân từ bên trong chứ? Ha ha, điều này phải cám ơn ngươi rồi, bảo bối!" đại trưởng lão ôm cái bàn trước mặt, "Thủy Mẫu Thần Cách mất thì thôi, chỉ cần còn có ngươi là được rồi, hừ, nếu người đó là Khố Khoa Kỳ, tại sao hắn lại có thể chỉ lấy Thủy Mẫu Thần Cách, mà không lấy Vạn Thú Tỏa chứ?"

………………….

Sở Thiên thuận lợi về đến sào huyệt của Phất Lai. Sau khi bước vào cổng, giải trừ thuật ẩn thân trước mặt Mỹ Nhân Ngư.

"Phất Lạp Địch Nặc, tìm được phụ mẫu của Khố Khoa Kỳ không?" Mỹ Nhân Ngư hỏi

"Phụ mẫu của Khố Khoa Kỳ thì không tìm được, nhưng lại có thu hoạch khác!" Sở Thiên xòa hai tay ra, trên đó là một viên tinh thạch "Đã có người thu thập Thủy Mẫu Thần Cách giúp biểu tỷ rồi!"

Nói vắn tắt về chuyến đi xong, Sở Thiên hỏi: "Phất Lai đâu?"

"Hắn bị ngươi làm khổ rồi!" Mỹ Nhân Ngư nói: "Vừa rồi lệnh từ núi chuộc tội ban ra, ngươi chưa biết sao? Tất cả tộc trưởng các tộc phải tập hợp ở cung hải yêu"

"Đúng vậy, đúng vậy!" Tiểu tử Tây Mễ Cách nhảy từ mái tóc dài của mỹ nhân ngư xuống cổ, "rất nhiều, rất nhiều người bị ăn thịt rồi"

"Sao? Tại sao lại có nhiều người bị ăn thịt?" Sở Thiên ngạc nhiên hỏi

"Mỗi lần tộc trưởng tập hợp, đều có rất nhiều người bị ăn thịt, điều này mẹ ta trước khi chết đã nói với ta" Tiểu tử kia mở to mắt nói

Mỹ Nhân Ngư nghe được trong lòng trầm xuống, vỗ vỗ tiểu tử kia "Tây Mễ Cách, còn cha ngươi?"

"Thái nhục thú chúng ta không có cha, chúng ta đều do mẹ trước khi bị ăn thịt lúc tròn hai tuổi, tách từ cơ thể mình ra!" Tây Mễ Cách thông minh nói: "Vì vậy các ngươi không thể ăn thịt ta trước hai tuổi, nếu không thái nhục thú sẽ ít đi, các ngươi sẽ không còn để ăn nữa"

Mỹ Nhân Ngư sửng sốt, nàng còn chưa lý giải được sự sinh sản đơn tính, nhưng Sở Thiên thì không có gì kinh ngạc

Âu yếm vuốt ve Tây Mễ Cách, Mỹ Nhân Ngư nói: "Phất Lạp Địch Nặc, tiếp theo ngươi định làm gì?"

"theo biểu tỷ thì sao? Ta thì còn dự định thừa nước đục thả câu, ha ha, ta muốn làm cho vùng đất chuộc tội thêm hỗn loạn, đến lúc đó dù chúng ta muốn ra khỏi đây, hay tìm phụ mẫu của khố khoa kỳ, đều rất dễ dàng."

"Nếu vùng đất chuộc tội rơi vào hỗn loạn, dựa vào tính tàn bạo của Mỹ Hải Yêu, sợ rằng sẽ có một "bữa tiệc" lớn" Mỹ Nhân Ngư lo lắng nói

"nhưng…"

Lúc này, Phất Lai đã từ núi chuộc tội trở về, vừa vào cổng, hắn liền phủ phục trên mặt đất, cầu xin: "Bệ hạ, xin hãy cứu chúng tôi!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom