Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 56
Chương 56: Thoát khỏi giam cầm
Dương Ân nói như thế là cũng không có lựa chọn nào khác. Hắn muốn rời khỏi đây nhưng không qua cửa của đống da bọc xương này, huống hồ mắt trận này cũng không duy trì được bao lâu nữa.
Da bọc xương nghe thấy lời nói của Dương Ân xong thì vui mừng nói: “Thật à?”
TАмliπh247.cом đã đổi thành τАмliлh247.мe
“Thật, chỉ cần tiền bối thề độc không hại ta nữa thì ta nhất định sẽ cứu ông thoát khỏi cảnh khổ này!”, Dương Ân trả lời.
“Nhãi con, ngươi dám bàn điều kiện với ta?”, da bọc xương đáp lại đầy tức tối.
“Tiền bối, ông bị mắc kẹt ở đây nhiều năm như thế, trong lòng hẳn cũng đã chất chứa rất nhiều oán hận, lúc nào cũng muốn báo thù mới đúng. Đến giờ ông không có cách nào thoát khỏi vây hãm, bên ngoài sơn ngục chắc chắn đã thông báo với triều đình rồi sẽ phái bậc vương giả tới trước, tới lúc đó tiền bối không bị giết thì cũng sẽ tiếp tục bị giam cầm. Thử nghĩ mà xem, hợp tác với ta cùng rời đi hay là cùng nhau ở đây chờ chết thì tốt hơn?”, Dương Ân tính toán kỹ trong lòng rồi nói ra hết sức lưu loát, tự tin.
Da bọc xương cũng biết lợi hại trong đó, suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhãi con, tất cả nghe theo ngươi, mau phá mắt trận giúp ta thoát khỏi giam cầm”.
Đọc nhanh ở VietWriter
“Tiền bối, ông phải thề độc thì ta mới yên tâm!”
“Được, chỉ cần ngươi giúp ta thoát khỏi giam cầm, ta nhất định không hại ngươi. Nếu làm trái thì ta sẽ bị sét đánh chết”.
“Lời thề này có vẻ hơi rập khuôn kiểu cách, không có gì sáng tạo cả!”
“Vậy ngươi còn muốn thế nào?”
“Ta nghĩ một lát… hay là ông nói thế này, nếu không làm đúng lời thề, thì tổ tiên 18 đời không được siêu sinh, cậu nhỏ sẽ không cương lên được, đít bị trĩ, mặt mũi vặn vẹo, thân thể bị giang mai… chắc thế cũng tạm ổn rồi”.
Da bọc xương nghe thấy lời thề mà Dương Ân nói, vốn dĩ sắc mặt đã khó coi lắm rồi lại càng trở nên khó coi hơn.
Đây rốt cuộc là kiểu thề gì.
Nhưng, da bọc xương cũng không còn cách nào khác, hắn ta không muốn kéo dài thời gian thêm, bèn thề thốt như những gì Dương Ân nói. Những kẻ bên ngoài cũng không phải là kẻ ngốc, chắc chắn sẽ gọi cứu viện tới, lúc đó hắn ta khó mà rời khỏi đây, thế là hắn ta đành phải dằn lòng mà thề độc như vậy.
Sau khi da bọc xương thề thốt xong, Dương Ân lại nói: “Hi vọng tiền bối nói được làm được mà không phải tiểu nhân nói một đằng làm một nẻo”.
Lời nói này khiến cho bộ mặt nhàu nhĩ của da bọc xương cũng nóng bừng lên.
Hắn ta đường đường là bậc Vương giả, lại bị một chiến sĩ nho nhỏ chế giễu, quả là một sự sỉ nhục.
Dương Ân bắt lấy đao răng hổ mà hắn mang theo cùng, điều chỉnh sức mạnh trong cơ thể, thôi thúc một lượng lớn huyền khí trong đan điền trung tâm tản ra toàn thân, huyền khí như con sóng, từ 12 kinh mạch và kinh mạch thần kỳ kia cùng ào ạt xô ra, 49 huyệt vị xoáy mạnh, sức mạnh như con ngựa hoang bị đứt dây cương xông thẳng tới hai tay, hai tay sáng bừng lên, năng lượng xuyên vào đao răng hổ, lưỡi đao tám thước xuyên qua không trung, hung hăng chém lên huyền linh thạch nứt vỡ kia.
Lúc này, tấn Long Quy trấn thủy lại lần nữa hiện ra, kết hợp với Thái Thượng Cửu Huyền quyết, một uy thế to lớn ngưng tụ, mơ hồ có bóng Long Quy xuất hiện, đao răng hổ trong tay lại một lần nữa được chém ra, lưỡi đao màu trắng lại thay đổi thành ánh sáng xanh nhàn nhạt, một đòn ép ra 15 thước lưỡi đao, thật đáng kinh ngạc!
Bang!
Lưỡi đao sắc bén và mạnh mẽ, cuối cùng cũng chém vỡ cấm chế trước huyền linh thạch kia, một đòn chém thẳng tới huyền linh thạch, đánh văng ra từng mảnh, trong chớp mắt, tất cả những hoa văn trong trận đều mất hiệu nghiệm, rất nhiều mắt trận cũng không còn dao động gì, đất đá bốn phía điên cuồng rơi xuống, muốn hoàn toàn phá hủy động thiên này.
Da bọc xương ở phía trên bỗng được thoát khỏi giam cầm, xông thẳng lên trời, hơi thở mạnh mẽ thoát ra khiến rất nhiều nham thạch rơi xuống đều bị vỡ tan tành.
Dương Ân nói như thế là cũng không có lựa chọn nào khác. Hắn muốn rời khỏi đây nhưng không qua cửa của đống da bọc xương này, huống hồ mắt trận này cũng không duy trì được bao lâu nữa.
Da bọc xương nghe thấy lời nói của Dương Ân xong thì vui mừng nói: “Thật à?”
TАмliπh247.cом đã đổi thành τАмliлh247.мe
“Thật, chỉ cần tiền bối thề độc không hại ta nữa thì ta nhất định sẽ cứu ông thoát khỏi cảnh khổ này!”, Dương Ân trả lời.
“Nhãi con, ngươi dám bàn điều kiện với ta?”, da bọc xương đáp lại đầy tức tối.
“Tiền bối, ông bị mắc kẹt ở đây nhiều năm như thế, trong lòng hẳn cũng đã chất chứa rất nhiều oán hận, lúc nào cũng muốn báo thù mới đúng. Đến giờ ông không có cách nào thoát khỏi vây hãm, bên ngoài sơn ngục chắc chắn đã thông báo với triều đình rồi sẽ phái bậc vương giả tới trước, tới lúc đó tiền bối không bị giết thì cũng sẽ tiếp tục bị giam cầm. Thử nghĩ mà xem, hợp tác với ta cùng rời đi hay là cùng nhau ở đây chờ chết thì tốt hơn?”, Dương Ân tính toán kỹ trong lòng rồi nói ra hết sức lưu loát, tự tin.
Da bọc xương cũng biết lợi hại trong đó, suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhãi con, tất cả nghe theo ngươi, mau phá mắt trận giúp ta thoát khỏi giam cầm”.
Đọc nhanh ở VietWriter
“Tiền bối, ông phải thề độc thì ta mới yên tâm!”
“Được, chỉ cần ngươi giúp ta thoát khỏi giam cầm, ta nhất định không hại ngươi. Nếu làm trái thì ta sẽ bị sét đánh chết”.
“Lời thề này có vẻ hơi rập khuôn kiểu cách, không có gì sáng tạo cả!”
“Vậy ngươi còn muốn thế nào?”
“Ta nghĩ một lát… hay là ông nói thế này, nếu không làm đúng lời thề, thì tổ tiên 18 đời không được siêu sinh, cậu nhỏ sẽ không cương lên được, đít bị trĩ, mặt mũi vặn vẹo, thân thể bị giang mai… chắc thế cũng tạm ổn rồi”.
Da bọc xương nghe thấy lời thề mà Dương Ân nói, vốn dĩ sắc mặt đã khó coi lắm rồi lại càng trở nên khó coi hơn.
Đây rốt cuộc là kiểu thề gì.
Nhưng, da bọc xương cũng không còn cách nào khác, hắn ta không muốn kéo dài thời gian thêm, bèn thề thốt như những gì Dương Ân nói. Những kẻ bên ngoài cũng không phải là kẻ ngốc, chắc chắn sẽ gọi cứu viện tới, lúc đó hắn ta khó mà rời khỏi đây, thế là hắn ta đành phải dằn lòng mà thề độc như vậy.
Sau khi da bọc xương thề thốt xong, Dương Ân lại nói: “Hi vọng tiền bối nói được làm được mà không phải tiểu nhân nói một đằng làm một nẻo”.
Lời nói này khiến cho bộ mặt nhàu nhĩ của da bọc xương cũng nóng bừng lên.
Hắn ta đường đường là bậc Vương giả, lại bị một chiến sĩ nho nhỏ chế giễu, quả là một sự sỉ nhục.
Dương Ân bắt lấy đao răng hổ mà hắn mang theo cùng, điều chỉnh sức mạnh trong cơ thể, thôi thúc một lượng lớn huyền khí trong đan điền trung tâm tản ra toàn thân, huyền khí như con sóng, từ 12 kinh mạch và kinh mạch thần kỳ kia cùng ào ạt xô ra, 49 huyệt vị xoáy mạnh, sức mạnh như con ngựa hoang bị đứt dây cương xông thẳng tới hai tay, hai tay sáng bừng lên, năng lượng xuyên vào đao răng hổ, lưỡi đao tám thước xuyên qua không trung, hung hăng chém lên huyền linh thạch nứt vỡ kia.
Lúc này, tấn Long Quy trấn thủy lại lần nữa hiện ra, kết hợp với Thái Thượng Cửu Huyền quyết, một uy thế to lớn ngưng tụ, mơ hồ có bóng Long Quy xuất hiện, đao răng hổ trong tay lại một lần nữa được chém ra, lưỡi đao màu trắng lại thay đổi thành ánh sáng xanh nhàn nhạt, một đòn ép ra 15 thước lưỡi đao, thật đáng kinh ngạc!
Bang!
Lưỡi đao sắc bén và mạnh mẽ, cuối cùng cũng chém vỡ cấm chế trước huyền linh thạch kia, một đòn chém thẳng tới huyền linh thạch, đánh văng ra từng mảnh, trong chớp mắt, tất cả những hoa văn trong trận đều mất hiệu nghiệm, rất nhiều mắt trận cũng không còn dao động gì, đất đá bốn phía điên cuồng rơi xuống, muốn hoàn toàn phá hủy động thiên này.
Da bọc xương ở phía trên bỗng được thoát khỏi giam cầm, xông thẳng lên trời, hơi thở mạnh mẽ thoát ra khiến rất nhiều nham thạch rơi xuống đều bị vỡ tan tành.
Bình luận facebook