Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 941: Thân người hóa đá
Khói bụi mù mịt, đất đá bay tung tóe.
Một quyền này của Dương Ân đánh ra không hề giữ lại chút công lực nào, cho dù là cường giả cảnh giới Thiên Ngư bình thường cũng sẽ bị một quyền này đả thương.
Mặc dù đã đánh được Tô Sơn Nhi rơi xuống nhưng Dương Ân không hề tỏ ra vui mừng chút nào, trái lại hắn còn chăm chú cúi đầu nhìn xuống, hắn không tin Tô Sơn Nhi lại có thể bị đả bại dễ dàng như vậy.
Quả nhiên, Tô Sơn Nhi lại một lần nữa phóng lên trên không trung, trong tay của hắn ta lúc này cầm một đoạn côn màu vàng kim, hắn ta quát lên với Dương Ân: "Dương Ân, ngươi thật sự rất mạnh, ngươi không chịu theo ta đến giới siêu phàm chính là tổn thất của ngươi, mà ngươi đối địch với ta cũng chính là tổn thất lớn nhất của ngươi".
Vừa dứt lời thì đôi cánh huyền khí màu vàng của hắn ta liền chớp động phóng về phía của Dương Ân, đoạn côn trong tay của hắn ta ngưng tụ ra một đạo côn ảnh khổng lồ quật về phía của Dương Ân.
Côn ảnh cao lớn cả trăm trượng hạ xuống từ trên không trung giống như xẻ đôi bầu trời làm hai nửa, một côn này nếu như đánh trúng người nào thì chỉ sợ người đó sẽ ngay lập tức biến thành thịt nát.
Dương Ân nhận ra sức mạnh của Tô Sơn Nhi đủ để so sánh với các cường giả Thiên Ngư bình thường, nhưng vẫn chưa thể tạo thành uy hiếp lớn cho hắn, hắn nghiêng người né được một côn này, sau đó ngay lập tức phản kích Tô Sơn Nhi, không ngờ Tô Sơn Nhi cũng phản ứng rất nhanh, một đạo côn ảnh lóa mắt lại quật tới.
Dương Ân không thể né tránh, hắn chỉ có thể liên tục tung quyền để đánh nát đạo côn ảnh kia.
Tô Sơn Nhi càng chiến càng hăng, hắn ta quát lớn: "Dương Ân, hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác bị đánh bởi đả cẩu côn pháp của Cái Bang ta!"
Vèo vèo!
Côn pháp của Tô Sơn Nhi biến hóa rất nhanh, từng đạo côn ảnh vô cùng xảo quyệt đánh ra từ bốn phương tám hướng, đánh Dương Ân như đánh chó, đánh không chút lưu tình.
Sau khi Dương Ân nghe thấy tên của côn pháp này thì sắc mặt liền đen lại.
Đả cẩu côn pháp, đây chính là đang mắng hắn giống chó!
Được rồi, cho dù không phải mắng hắn nhưng cũng là đang mắng Tiểu Hắc, hắn không thể nhịn được nữa.
“Tô Sơn Nhi, ngươi tìm chết!”, Dương Ân tức giận gầm lên, sức mạnh của hắn tăng vọt, hắn điên cuồng tung ra liên hoàn Long Diễm quyền, đánh ra hư ảnh hỏa long thăng thiên hừng hực khí thế, đốt cháy cả một khoảng trời.
Côn pháp của Tô Sơn Nhi rất mạnh và cực kỳ khó để ngăn chặn, nhưng khi Dương Ân dốc toàn lực đánh trả thì những đòn công kích của Tô Sơn Nhi đều trở nên vô dụng, bị hỏa long màu lam nghiền nát, tất cả côn ảnh mà hắn ta quất ra đều bị đánh bật, lúc này hắn ta mới ý thức được rằng mình không chiến đấu với một con chó mà là một con hỏa long.
Tô Sơn Nhi lần thứ hai bị đánh bay, khóe miệng trào máu giàn dụa, hơn nữa còn có một nhúm tóc bị cháy đen quăn lại, bộ dạng hết sức chật vật.
Dương Ân tiếp tục truy kích, buộc Tô Sơn Nhi phải rút lui hết lần này đến lần khác.
“Dương Ân, ngươi đã thành công chọc giận ta rồi!”, Tô Sơn Nhi quát lên, hắn ta không giữ lại lá bài tẩy của mình nữa, ngay lập tức kích hoạt tiềm năng thiên phú của mình, đó chính là tiềm năng thiên phú của “lá lách”, tạo ra sự thay đổi lớn về ngoại hình của hắn ta.
Thân người hóa đá!
Trong chớp mắt, trên cơ thể của Tô Sơn Nhi dường như lại nổi lên một tầng đá rất dày, trông hắn ta lúc này cứ như một pho tượng bằng đá, thoạt nhìn trông vô cùng quỷ dị.
Lúc Dương Ân liên tục tung ra Long Diễm quyền thêm lần nữa thì Tô Sơn Nhi đã giơ cánh tay đá của mình ra ngăn chặn.
Bang bang!
Quyền pháp của Tô Sơn Nhi đã thay đổi, thanh âm của quyền kình vang vọng, không trung rung rẩy, huyền khí tung tóe khắp nơi.
Lần này Dương Ân không hề giữ sức khi tung quyền với Tô Sơn Nhi, nhưng những đòn đánh của hắn vẫn bị Tô Sơn Nhi đánh nát, hơn nữa hắn còn bị quyền kình của Tô Sơn Nhi chấn lui.
Đây là tiềm năng thiên phú thuộc "lá lách" của hắn ta, thiên phú này có thuộc tính thổ, phù hợp với loại huyền khí mà Tô Sơn Nhi đang tu luyện. Hơn nữa tiềm năng thiên phú này còn có thể phối hợp chặt chẽ với chiến kỹ của hắn ta, khiến cho hắn ta có thể dễ dàng bùng nổ chiến lực.
Mỗi người đều có tiềm năng thiên phú khác nhau, nhưng trong một vạn người cũng không có được một người có thể thức tỉnh tiềm năng thiên phú, thiên phú của lục phủ ngũ tạng lại càng khó thức tỉnh hơn, Tô Sơn Nhi đã có thể đánh thức tiềm năng thiên phú "lá lách" cũng đủ thấy hắn ta phi thường như thế nào.
"Tới đây, hãy lĩnh giáo sức mạnh của thân người hóa đá", Tô Sơn Nhi tự tin quát lớn.
Hắn ta liên tục truy kích Dương Ân, từng quyền tung ra như núi lớn trấn áp, Dương Ân liên tục tung quyền nhưng cuối cùng cũng bị buộc phải rút lui, hai nắm tay của hắn đã rướm máu.
Thân thể của hắn vô cùng cường hãn, ngay cả Thiên Lôi cũng có thể chống đỡ được, thế mà bây giờ hắn lại bị Tô Sơn Nhi làm bị thương, điều này cho thấy người đá Tô Sơn Nhi còn cường hãn hơn cả hắn.
Dương Ân vẫn bình tĩnh nghênh chiến, thi triển hồn thân hợp nhất thuật, Long Diễm quyền càng đánh càng thuận tay, hư ảnh hỏa long liên tục xuất hiện, hỏa khí hừng hực thiêu đốt Tô Sơn Nhi, nếu như hắn ta không thể đánh gục Dương Ân một cách nhanh chóng thì hắn ta sẽ bị Lam Yêu Cơ đốt chết.
Lam Yêu Cơ là tiềm năng thiên phú của trái tim Dương Ân, hỏa lực của nó hết sức kinh người, phối hợp với quyền kỹ thượng thừa, tất nhiên có thể phô diễn hỏa lực mạnh mẽ.
Chỉ có điều loại tiềm năng thiên phú này tiêu hao rất nhiều năng lượng của phủ tạng, nếu cứ tiếp tục kéo dài sẽ gây ra áp lực rất lớn cho phủ tạng, gây bất lợi cho cơ thể.
Tâm hỏa của Dương Ân đã hấp thu không ít năng lượng của thiên lôi, mà bản thân nó cũng đã sở hữu hỏa lực rất mạnh, cho nên mới có thể khiến cho hắn kiên trì đối chiến lâu như vậy.
“Không thể chậm trễ, nhất định phải tung đòn quyết định!”, Tô Sơn Nhi so với Dương Ân thì càng lo lắng hơn, thân thể bằng đá của hắn ta nhiều nhất cũng chỉ có thể tồn tại nửa canh giờ, nếu không nhanh chóng đánh bại được Dương Ân thì hắn ta sẽ là người thua cuộc.
Trời giáng vẫn thạch!
Tô Sơn Nhi sử dụng sát chiêu, song quyền liên tục đánh ra, thổ huyền khí ngưng tụ dày đặc bên trên song quyền, trong phạm vi trăm trượng như đánh ra ngàn vạn vẫn thạch, lực va chạm còn có thể phá hủy cả một ngọn núi lớn.
Vạn Lam Hinh theo dõi trận chiến từ xa, trái tim như thắt lại.
Cảnh giới của cô ta càng tăng lên thì lực cảm ứng của cô ta lại càng mạnh mẽ hơn, sức mạnh mà Tô Sơn Nhi bộc phát hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của cô ta, còn có thể so sánh với sức mạnh của cường giả cảnh giới Thiên Ngư.
Một quyền này của Dương Ân đánh ra không hề giữ lại chút công lực nào, cho dù là cường giả cảnh giới Thiên Ngư bình thường cũng sẽ bị một quyền này đả thương.
Mặc dù đã đánh được Tô Sơn Nhi rơi xuống nhưng Dương Ân không hề tỏ ra vui mừng chút nào, trái lại hắn còn chăm chú cúi đầu nhìn xuống, hắn không tin Tô Sơn Nhi lại có thể bị đả bại dễ dàng như vậy.
Quả nhiên, Tô Sơn Nhi lại một lần nữa phóng lên trên không trung, trong tay của hắn ta lúc này cầm một đoạn côn màu vàng kim, hắn ta quát lên với Dương Ân: "Dương Ân, ngươi thật sự rất mạnh, ngươi không chịu theo ta đến giới siêu phàm chính là tổn thất của ngươi, mà ngươi đối địch với ta cũng chính là tổn thất lớn nhất của ngươi".
Vừa dứt lời thì đôi cánh huyền khí màu vàng của hắn ta liền chớp động phóng về phía của Dương Ân, đoạn côn trong tay của hắn ta ngưng tụ ra một đạo côn ảnh khổng lồ quật về phía của Dương Ân.
Côn ảnh cao lớn cả trăm trượng hạ xuống từ trên không trung giống như xẻ đôi bầu trời làm hai nửa, một côn này nếu như đánh trúng người nào thì chỉ sợ người đó sẽ ngay lập tức biến thành thịt nát.
Dương Ân nhận ra sức mạnh của Tô Sơn Nhi đủ để so sánh với các cường giả Thiên Ngư bình thường, nhưng vẫn chưa thể tạo thành uy hiếp lớn cho hắn, hắn nghiêng người né được một côn này, sau đó ngay lập tức phản kích Tô Sơn Nhi, không ngờ Tô Sơn Nhi cũng phản ứng rất nhanh, một đạo côn ảnh lóa mắt lại quật tới.
Dương Ân không thể né tránh, hắn chỉ có thể liên tục tung quyền để đánh nát đạo côn ảnh kia.
Tô Sơn Nhi càng chiến càng hăng, hắn ta quát lớn: "Dương Ân, hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác bị đánh bởi đả cẩu côn pháp của Cái Bang ta!"
Vèo vèo!
Côn pháp của Tô Sơn Nhi biến hóa rất nhanh, từng đạo côn ảnh vô cùng xảo quyệt đánh ra từ bốn phương tám hướng, đánh Dương Ân như đánh chó, đánh không chút lưu tình.
Sau khi Dương Ân nghe thấy tên của côn pháp này thì sắc mặt liền đen lại.
Đả cẩu côn pháp, đây chính là đang mắng hắn giống chó!
Được rồi, cho dù không phải mắng hắn nhưng cũng là đang mắng Tiểu Hắc, hắn không thể nhịn được nữa.
“Tô Sơn Nhi, ngươi tìm chết!”, Dương Ân tức giận gầm lên, sức mạnh của hắn tăng vọt, hắn điên cuồng tung ra liên hoàn Long Diễm quyền, đánh ra hư ảnh hỏa long thăng thiên hừng hực khí thế, đốt cháy cả một khoảng trời.
Côn pháp của Tô Sơn Nhi rất mạnh và cực kỳ khó để ngăn chặn, nhưng khi Dương Ân dốc toàn lực đánh trả thì những đòn công kích của Tô Sơn Nhi đều trở nên vô dụng, bị hỏa long màu lam nghiền nát, tất cả côn ảnh mà hắn ta quất ra đều bị đánh bật, lúc này hắn ta mới ý thức được rằng mình không chiến đấu với một con chó mà là một con hỏa long.
Tô Sơn Nhi lần thứ hai bị đánh bay, khóe miệng trào máu giàn dụa, hơn nữa còn có một nhúm tóc bị cháy đen quăn lại, bộ dạng hết sức chật vật.
Dương Ân tiếp tục truy kích, buộc Tô Sơn Nhi phải rút lui hết lần này đến lần khác.
“Dương Ân, ngươi đã thành công chọc giận ta rồi!”, Tô Sơn Nhi quát lên, hắn ta không giữ lại lá bài tẩy của mình nữa, ngay lập tức kích hoạt tiềm năng thiên phú của mình, đó chính là tiềm năng thiên phú của “lá lách”, tạo ra sự thay đổi lớn về ngoại hình của hắn ta.
Thân người hóa đá!
Trong chớp mắt, trên cơ thể của Tô Sơn Nhi dường như lại nổi lên một tầng đá rất dày, trông hắn ta lúc này cứ như một pho tượng bằng đá, thoạt nhìn trông vô cùng quỷ dị.
Lúc Dương Ân liên tục tung ra Long Diễm quyền thêm lần nữa thì Tô Sơn Nhi đã giơ cánh tay đá của mình ra ngăn chặn.
Bang bang!
Quyền pháp của Tô Sơn Nhi đã thay đổi, thanh âm của quyền kình vang vọng, không trung rung rẩy, huyền khí tung tóe khắp nơi.
Lần này Dương Ân không hề giữ sức khi tung quyền với Tô Sơn Nhi, nhưng những đòn đánh của hắn vẫn bị Tô Sơn Nhi đánh nát, hơn nữa hắn còn bị quyền kình của Tô Sơn Nhi chấn lui.
Đây là tiềm năng thiên phú thuộc "lá lách" của hắn ta, thiên phú này có thuộc tính thổ, phù hợp với loại huyền khí mà Tô Sơn Nhi đang tu luyện. Hơn nữa tiềm năng thiên phú này còn có thể phối hợp chặt chẽ với chiến kỹ của hắn ta, khiến cho hắn ta có thể dễ dàng bùng nổ chiến lực.
Mỗi người đều có tiềm năng thiên phú khác nhau, nhưng trong một vạn người cũng không có được một người có thể thức tỉnh tiềm năng thiên phú, thiên phú của lục phủ ngũ tạng lại càng khó thức tỉnh hơn, Tô Sơn Nhi đã có thể đánh thức tiềm năng thiên phú "lá lách" cũng đủ thấy hắn ta phi thường như thế nào.
"Tới đây, hãy lĩnh giáo sức mạnh của thân người hóa đá", Tô Sơn Nhi tự tin quát lớn.
Hắn ta liên tục truy kích Dương Ân, từng quyền tung ra như núi lớn trấn áp, Dương Ân liên tục tung quyền nhưng cuối cùng cũng bị buộc phải rút lui, hai nắm tay của hắn đã rướm máu.
Thân thể của hắn vô cùng cường hãn, ngay cả Thiên Lôi cũng có thể chống đỡ được, thế mà bây giờ hắn lại bị Tô Sơn Nhi làm bị thương, điều này cho thấy người đá Tô Sơn Nhi còn cường hãn hơn cả hắn.
Dương Ân vẫn bình tĩnh nghênh chiến, thi triển hồn thân hợp nhất thuật, Long Diễm quyền càng đánh càng thuận tay, hư ảnh hỏa long liên tục xuất hiện, hỏa khí hừng hực thiêu đốt Tô Sơn Nhi, nếu như hắn ta không thể đánh gục Dương Ân một cách nhanh chóng thì hắn ta sẽ bị Lam Yêu Cơ đốt chết.
Lam Yêu Cơ là tiềm năng thiên phú của trái tim Dương Ân, hỏa lực của nó hết sức kinh người, phối hợp với quyền kỹ thượng thừa, tất nhiên có thể phô diễn hỏa lực mạnh mẽ.
Chỉ có điều loại tiềm năng thiên phú này tiêu hao rất nhiều năng lượng của phủ tạng, nếu cứ tiếp tục kéo dài sẽ gây ra áp lực rất lớn cho phủ tạng, gây bất lợi cho cơ thể.
Tâm hỏa của Dương Ân đã hấp thu không ít năng lượng của thiên lôi, mà bản thân nó cũng đã sở hữu hỏa lực rất mạnh, cho nên mới có thể khiến cho hắn kiên trì đối chiến lâu như vậy.
“Không thể chậm trễ, nhất định phải tung đòn quyết định!”, Tô Sơn Nhi so với Dương Ân thì càng lo lắng hơn, thân thể bằng đá của hắn ta nhiều nhất cũng chỉ có thể tồn tại nửa canh giờ, nếu không nhanh chóng đánh bại được Dương Ân thì hắn ta sẽ là người thua cuộc.
Trời giáng vẫn thạch!
Tô Sơn Nhi sử dụng sát chiêu, song quyền liên tục đánh ra, thổ huyền khí ngưng tụ dày đặc bên trên song quyền, trong phạm vi trăm trượng như đánh ra ngàn vạn vẫn thạch, lực va chạm còn có thể phá hủy cả một ngọn núi lớn.
Vạn Lam Hinh theo dõi trận chiến từ xa, trái tim như thắt lại.
Cảnh giới của cô ta càng tăng lên thì lực cảm ứng của cô ta lại càng mạnh mẽ hơn, sức mạnh mà Tô Sơn Nhi bộc phát hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của cô ta, còn có thể so sánh với sức mạnh của cường giả cảnh giới Thiên Ngư.
Bình luận facebook