Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 114: Thư Dao điên cuồng tìm thuốc giải
"Ngươi muốn làm gì?"
Tuy Tần Thư Dao không tin, thế nhưng vẫn có chút không yên lòng. Nếu Tần Khả Cầm thật sự bị Hàn Thế Quân tiếp cận, hơn nữa còn hạ độc, như vậy kiếp này vẫn không thể báo thù được, mà còn đẩy Tần Khả Cầm lại lâm vào bên trong nước sôi lửa bỏng lần nữa.diễn
Như vậy sau khi nàng trùng sinh, lại có ý nghĩa gì. Chẳng lẽ vì tham sống sợ chết?
Trong lòng Tần Thư Dao không cam lòng, nàng nắm chặt nắm tay, cắn môi dưới, lạnh lùng nhìn Hàn Thế Quân: "Ngươi muốn trở thành phụ tá cho Tam hoàng tử?"
Hóa ra rất nhiều chuyện đều đã định trước, cho dù có Tần Thư Dao phá hư, Hàn Thế Quân vẫn muốn nghĩ cách tiếp cận Mộ Thiếu Dục.
Xem ra Hàn Thế Quân sẽ tìm Tần Khả Cầm, hẳn là hai ngày sau khi tin tức Hoàng thượng tứ hôn truyền ra. Chính là nàng không biết độc Tương Tư kia, đến cùng có bao nhiêu lợi hại, lại có người nào có thể giải được.
Trên mặt Hàn Thế Quân vẫn là tươi cười ôn hòa như trước, phảng phất như hắn nói chuyện, không đại gian đại ác gì, chẳng qua là một chút chuyện nhỏ bình thường chưa thông qua mà thôi.
"Tần cô nương, quả nhiên băng tuyết thông minh. Chỉ tiếc cô nương không phải là thê tử của ta, chỉ như vậy cô nương cũng có thể giúp ta không ít!"
Tình Họa đã là đồ bỏ, Mộ Thành Hi càng ngày càng lạnh nhạt với Tình Họa, thậm chí còn muốn đưa nàng cho những người khác. Cho nên hắn không thể không nhanh chóng tìm một người bổ sung vào.
Nếu không phải Hoàng thượng tứ hôn, hắn nghĩ Tần Thư Dao là một nhân tuyển tốt vô cùng. Lúc trước hắn thầm nghĩ cưới nàng vào cửa, tăng thế lực bản thân lên. Một chiêu này lại không được, như vậy cũng không thể làm cho nàng đào thoát khỏi lòng bàn tay của mình.
Tuy rằng trong lòng Tần Thư Dao ước gì lập tức trở về yến hội, nhìn tay trái Tần Khả Cầm xem có phải có một ấn ký màu đỏ hay không, nhưng mà trên mặt vẫn là gợn sóng không sợ hãi như trước: "Sợ là Hàn công tử đã tìm sai người rồi, hơn nữa hiện tại ta cũng còn chưa gả cho Tam hoàng tử. Làm sao tiến cử người cho hắn!"
Trái lại Hàn Thế Quân cũng không nóng lòng: "Đương nhiên cô nương có chỗ có ích cho tại hạ. Thời gian cô nương đi ra đã lâu, vẫn nên đi về trước xem muội muội của cô nương. Về phần chuyện sau này, tại hạ sẽ lại phái người thông báo!"
Tần Thư Dao cũng không muốn lại cùng dây dưa với Hàn Thế Quân, trong lòng nàng như lửa đốt, xoay người vội vã rời đi. Khi đi đến một chỗ núi giả, lại nhìn thấy Tĩnh Nguyệt hai tròng mắt rưng rưng chờ nàng.
Tần Thư Dao biết nhất định là Hàn Thế Quân sai người bắt nàng lại, cho nên Tần Thư Dao cũng không trách cứ nàng, nhưng mà cũng không có thời gian và tâm tình đi an ủi nàng.
Nàng vội vã về tới yến hội, sắc mặt khó coi vạn phần, giờ phút này Ngô thị đang nói giỡn với Phương đại phu nhân bên cạnh, mà Tần Khả Cầm đều luôn cúi đầu, ăn thức ăn gần chỗ của mình, trên mặt không có biểu cảm quá lớn, thậm chí có thể nói có chút hiền như khúc gỗ.
Trong lòng Tần Thư Dao cả kinh, khóe miệng nàng hàm chứa ý cười, lôi kéo tay Tần Khả Cầm, nhẹ giọng nói: "Thế nào? Mất hứng sao?"
Tần Khả Cầm ngẩng đầu, nhìn thấy Tần Thư Dao, trên mặt lộ ra tươi cười rực rỡ, sau đó lại lắc đầu.
Tần Thư Dao nhân cơ hội nhìn cổ tay Tần Khả Cầm, quả nhiên nhìn thấy một ấn ký màu đỏ trên cổ tay Tần Khả Cầm, chẳng lẽ Hàn Thế Quân thật sự không lừa nàng?
"Hai ngày nay, muội có một mình ra khỏi phủ không?"
Tần Thư Dao tin tưởng Tần Khả Cầm sẽ không tùy tiện đi ra ngoài, cũng sẽ không thể tùy tiện tiếp xúc với nam tử xa lạ.
Quả nhiên Tần Khả Cầm lắc đầu, sau đó lại nhẹ giọng nói: "Chỉ là, hai ngày trước muội và tổ mẫu đi ra ngoài một chuyến."
Trong lòng Tần Thư Dao kinh hãi, lập tức nhẹ giọng hỏi lại: "Có gặp chuyện gì kỳ quái không?"
Tần Khả Cầm lại lắc đầu: "Tổ mẫu nói lâu rồi không đi chùa Bạch Mã thắp hương, nên để muội đi cùng. Thắp hương xong thì trở về!"
Cuối cùng là khi nào thì Hàn Thế Quân hạ độc Tần Khả Cầm? Chẳng lẽ trong phủ cũng có người của Hàn Thế Quân? Chẳng lẽ là Tiết Nhã? Nhưng mà hiện tại Tiết Nhã càng hận Hàn Thế Quân thấu xương không phải sao?
Một nam tử luôn miệng nói thích nàng ta, cuối cùng lại chỉ nạp nàng ta làm thiếp. Đương nhiên Tần Thư Dao có thể cảm nhận được lửa giận trong lòng nàng ta.
Tần Thư Dao biết có tiếp tục hỏi cũng không hề có ý nghĩa gì, dù sao Tần Khả Cầm cũng không thể cảm nhận được, bị Hàn Thế Quân hạ độc. Thậm chí Tần Khả Cầm hoàn toàn không biết, bản thân đã bị người hạ độc.
Sau khi trở lại Tần phủ, Tần Thư Dao liền đi tàng thư các trong Tần phủ, Tần Lương yêu sách như si, tập hợp không ít sách. Chính là Tần Thư Dao tìm hơn nửa ngày, cũng không tìm được bộ sách nói về độc Tương Tư.
Sau đó, nàng lập tức nghĩ đến một người.
Về tới bên trong Hinh Hương Viện, Tần Thư Dao lập tức gọi Thanh Liên vào, trong khoảng thời gian này cảm xúc Thanh Liên đều luôn rất sa sút, nàng ta cũng không biết người nhà của mình đã bị giết hại hay chưa, thậm chí nàng ta cũng không biết bản thân nên nghe theo mệnh lệnh của ai, người nhà của mình mới có thể bình an.
Lần trước sau khi Tần Thư Dao tiến cung, nàng ta cũng từng đi cầu Hoàng hậu, nhưng mà Hoàng hậu nói chỉ cần nàng ta có thể toàn tâm toàn ý vì bà ta làm việc. Hoàng hậu sẽ bảo vệ người nhà của nàng ta an toàn, nhưng mà nàng ta không tin Hoàng hậu. Trong lòng nàng ta đã loáng thoáng đoán được người nhà của mình cũng đã sớm gặp bất trắc.
Hơn nữa Hoàng hậu không biết thân phận của Thanh Liên, đã bị Tần Thư Dao biết rõ rồi.
Thanh Liên đứng ở phòng trong, nhìn vẻ mặt Tần Thư Dao trong lúc đó mang theo một chút buồn rầu, có chút thất thần.
"Tiểu thư, liệu có việc gì cần phân phó?"
Tần Thư Dao biết hiện tại chỉ có thể hẹn Mộ Thành Hi ra, có lẽ Mộ Thành Hi biết về độc Tương Tư này
Mà có thể liên hệ với Mộ Thành Hi, cũng chỉ có Thanh Liên .
Thanh Liên biết từ sau khi hôn sự của hai người Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục định xuống, Tần Thư Dao chưa từng liên hệ với Mộ Thành Hi. Chỉ là đối xử với nàng ta cũng không lạnh không nhạt, chưa từng hỏi qua.
Dù sao lúc trước Hoàng hậu từng nói qua, hai người Mộ Thành Hi và Tần Thư Dao cấu kết, tuy rằng chẳng qua là lời đồn, không có chứng cớ gì. Nhưng mà hiện tại Tần Thư Dao đã cùng đính hôn với Mộ Thiếu Dục, nếu lại lén qua lại với Mộ Thành Hi, bị người phát hiện, chắc chắn bị người nói phóng đại lên.
Hiện tại Tần Thư Dao cũng không so đo với chuyện này, hiện tại chuyện duy nhất nàng muốn biết chính là độc Tương Tư, cuối cùng là cái gì, đến cùng có thể làm cho người ta thành như thế nào. Về phần thanh danh của nàng, đã không còn quan trọng nữa. Nàng ngay cả người thân quan trọng nhất bên cạnh mình cũng bảo vệ không xong, thì thanh danh có tác dụng gì.
"Ngươi nói với Ngũ hoàng tử, buổi chiều hôm nay, gặp mặt ở Túy Tiên lâu!"
Trong lòng Tần Thư Dao nóng như lửa đốt, nàng muốn nhanh chóng biết một chút tin tức về độc Tương Tư.
Thanh Liên nghe vậy ngẩn ra, chỉ là rất nhanh gật đầu nói: "Nô tì đi làm ngay!"
Nói xong nàng ta lập tức xoay người rời đi, nhưng mà trong lòng nàng ta lại do dự, chuyện này có nói với Hoàng hậu hay không. Tuy rằng nàng ta đã làm phản, nhưng mà trong lòng nàng ta vẫn coi Mộ Thành Hi là chủ nhân của mình như trước.
Tầm nhìn của Thanh Liên nông cạn, chỉ cảm thấy chuyện này tổn hại đến thanh danh của Tần Thư Dao, mà không nghĩ tới chuyện này cũng sẽ làm Mộ Thành Hi thân bại danh liệt.
Nhìn Thanh Liên đi rồi, Tĩnh Nguyệt nhíu đầu mày, nhẹ giọng nói: "Tiểu thư, không sợ nàng ta đi chỗ Hoàng hậu sao?"
Hai mắt Tần Thư Dao híp lại, đương nhiên nàng không thật sự tín nhiệm Thanh Liên, chỉ là hiện tại chỉ có Thanh Liên có thể thay nàng truyền đạt tin tức. Về phần cái khác, nàng tin tưởng Mộ Thành Hi và Mộ Thiếu Dục đều sẽ giải quyết. Dù sao hiện tại hai người bọn họ có chung kẻ địch, sẽ không vì một chuyện nhỏ mà nội chiến. Quan trọng nhất là, Tần Thư Dao cảm thấy, Mộ Thành Hi không có khả năng có tình ý với bản thân. Cho nên để mặc Thanh Liên.
Buổi chiều, Tần Thư Dao tùy tiện tìm một cái cớ, ra khỏi Tần phủ, sau đó thẳng đến Túy Tiên lâu
Tuy Tần Thư Dao không tin, thế nhưng vẫn có chút không yên lòng. Nếu Tần Khả Cầm thật sự bị Hàn Thế Quân tiếp cận, hơn nữa còn hạ độc, như vậy kiếp này vẫn không thể báo thù được, mà còn đẩy Tần Khả Cầm lại lâm vào bên trong nước sôi lửa bỏng lần nữa.diễn
Như vậy sau khi nàng trùng sinh, lại có ý nghĩa gì. Chẳng lẽ vì tham sống sợ chết?
Trong lòng Tần Thư Dao không cam lòng, nàng nắm chặt nắm tay, cắn môi dưới, lạnh lùng nhìn Hàn Thế Quân: "Ngươi muốn trở thành phụ tá cho Tam hoàng tử?"
Hóa ra rất nhiều chuyện đều đã định trước, cho dù có Tần Thư Dao phá hư, Hàn Thế Quân vẫn muốn nghĩ cách tiếp cận Mộ Thiếu Dục.
Xem ra Hàn Thế Quân sẽ tìm Tần Khả Cầm, hẳn là hai ngày sau khi tin tức Hoàng thượng tứ hôn truyền ra. Chính là nàng không biết độc Tương Tư kia, đến cùng có bao nhiêu lợi hại, lại có người nào có thể giải được.
Trên mặt Hàn Thế Quân vẫn là tươi cười ôn hòa như trước, phảng phất như hắn nói chuyện, không đại gian đại ác gì, chẳng qua là một chút chuyện nhỏ bình thường chưa thông qua mà thôi.
"Tần cô nương, quả nhiên băng tuyết thông minh. Chỉ tiếc cô nương không phải là thê tử của ta, chỉ như vậy cô nương cũng có thể giúp ta không ít!"
Tình Họa đã là đồ bỏ, Mộ Thành Hi càng ngày càng lạnh nhạt với Tình Họa, thậm chí còn muốn đưa nàng cho những người khác. Cho nên hắn không thể không nhanh chóng tìm một người bổ sung vào.
Nếu không phải Hoàng thượng tứ hôn, hắn nghĩ Tần Thư Dao là một nhân tuyển tốt vô cùng. Lúc trước hắn thầm nghĩ cưới nàng vào cửa, tăng thế lực bản thân lên. Một chiêu này lại không được, như vậy cũng không thể làm cho nàng đào thoát khỏi lòng bàn tay của mình.
Tuy rằng trong lòng Tần Thư Dao ước gì lập tức trở về yến hội, nhìn tay trái Tần Khả Cầm xem có phải có một ấn ký màu đỏ hay không, nhưng mà trên mặt vẫn là gợn sóng không sợ hãi như trước: "Sợ là Hàn công tử đã tìm sai người rồi, hơn nữa hiện tại ta cũng còn chưa gả cho Tam hoàng tử. Làm sao tiến cử người cho hắn!"
Trái lại Hàn Thế Quân cũng không nóng lòng: "Đương nhiên cô nương có chỗ có ích cho tại hạ. Thời gian cô nương đi ra đã lâu, vẫn nên đi về trước xem muội muội của cô nương. Về phần chuyện sau này, tại hạ sẽ lại phái người thông báo!"
Tần Thư Dao cũng không muốn lại cùng dây dưa với Hàn Thế Quân, trong lòng nàng như lửa đốt, xoay người vội vã rời đi. Khi đi đến một chỗ núi giả, lại nhìn thấy Tĩnh Nguyệt hai tròng mắt rưng rưng chờ nàng.
Tần Thư Dao biết nhất định là Hàn Thế Quân sai người bắt nàng lại, cho nên Tần Thư Dao cũng không trách cứ nàng, nhưng mà cũng không có thời gian và tâm tình đi an ủi nàng.
Nàng vội vã về tới yến hội, sắc mặt khó coi vạn phần, giờ phút này Ngô thị đang nói giỡn với Phương đại phu nhân bên cạnh, mà Tần Khả Cầm đều luôn cúi đầu, ăn thức ăn gần chỗ của mình, trên mặt không có biểu cảm quá lớn, thậm chí có thể nói có chút hiền như khúc gỗ.
Trong lòng Tần Thư Dao cả kinh, khóe miệng nàng hàm chứa ý cười, lôi kéo tay Tần Khả Cầm, nhẹ giọng nói: "Thế nào? Mất hứng sao?"
Tần Khả Cầm ngẩng đầu, nhìn thấy Tần Thư Dao, trên mặt lộ ra tươi cười rực rỡ, sau đó lại lắc đầu.
Tần Thư Dao nhân cơ hội nhìn cổ tay Tần Khả Cầm, quả nhiên nhìn thấy một ấn ký màu đỏ trên cổ tay Tần Khả Cầm, chẳng lẽ Hàn Thế Quân thật sự không lừa nàng?
"Hai ngày nay, muội có một mình ra khỏi phủ không?"
Tần Thư Dao tin tưởng Tần Khả Cầm sẽ không tùy tiện đi ra ngoài, cũng sẽ không thể tùy tiện tiếp xúc với nam tử xa lạ.
Quả nhiên Tần Khả Cầm lắc đầu, sau đó lại nhẹ giọng nói: "Chỉ là, hai ngày trước muội và tổ mẫu đi ra ngoài một chuyến."
Trong lòng Tần Thư Dao kinh hãi, lập tức nhẹ giọng hỏi lại: "Có gặp chuyện gì kỳ quái không?"
Tần Khả Cầm lại lắc đầu: "Tổ mẫu nói lâu rồi không đi chùa Bạch Mã thắp hương, nên để muội đi cùng. Thắp hương xong thì trở về!"
Cuối cùng là khi nào thì Hàn Thế Quân hạ độc Tần Khả Cầm? Chẳng lẽ trong phủ cũng có người của Hàn Thế Quân? Chẳng lẽ là Tiết Nhã? Nhưng mà hiện tại Tiết Nhã càng hận Hàn Thế Quân thấu xương không phải sao?
Một nam tử luôn miệng nói thích nàng ta, cuối cùng lại chỉ nạp nàng ta làm thiếp. Đương nhiên Tần Thư Dao có thể cảm nhận được lửa giận trong lòng nàng ta.
Tần Thư Dao biết có tiếp tục hỏi cũng không hề có ý nghĩa gì, dù sao Tần Khả Cầm cũng không thể cảm nhận được, bị Hàn Thế Quân hạ độc. Thậm chí Tần Khả Cầm hoàn toàn không biết, bản thân đã bị người hạ độc.
Sau khi trở lại Tần phủ, Tần Thư Dao liền đi tàng thư các trong Tần phủ, Tần Lương yêu sách như si, tập hợp không ít sách. Chính là Tần Thư Dao tìm hơn nửa ngày, cũng không tìm được bộ sách nói về độc Tương Tư.
Sau đó, nàng lập tức nghĩ đến một người.
Về tới bên trong Hinh Hương Viện, Tần Thư Dao lập tức gọi Thanh Liên vào, trong khoảng thời gian này cảm xúc Thanh Liên đều luôn rất sa sút, nàng ta cũng không biết người nhà của mình đã bị giết hại hay chưa, thậm chí nàng ta cũng không biết bản thân nên nghe theo mệnh lệnh của ai, người nhà của mình mới có thể bình an.
Lần trước sau khi Tần Thư Dao tiến cung, nàng ta cũng từng đi cầu Hoàng hậu, nhưng mà Hoàng hậu nói chỉ cần nàng ta có thể toàn tâm toàn ý vì bà ta làm việc. Hoàng hậu sẽ bảo vệ người nhà của nàng ta an toàn, nhưng mà nàng ta không tin Hoàng hậu. Trong lòng nàng ta đã loáng thoáng đoán được người nhà của mình cũng đã sớm gặp bất trắc.
Hơn nữa Hoàng hậu không biết thân phận của Thanh Liên, đã bị Tần Thư Dao biết rõ rồi.
Thanh Liên đứng ở phòng trong, nhìn vẻ mặt Tần Thư Dao trong lúc đó mang theo một chút buồn rầu, có chút thất thần.
"Tiểu thư, liệu có việc gì cần phân phó?"
Tần Thư Dao biết hiện tại chỉ có thể hẹn Mộ Thành Hi ra, có lẽ Mộ Thành Hi biết về độc Tương Tư này
Mà có thể liên hệ với Mộ Thành Hi, cũng chỉ có Thanh Liên .
Thanh Liên biết từ sau khi hôn sự của hai người Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục định xuống, Tần Thư Dao chưa từng liên hệ với Mộ Thành Hi. Chỉ là đối xử với nàng ta cũng không lạnh không nhạt, chưa từng hỏi qua.
Dù sao lúc trước Hoàng hậu từng nói qua, hai người Mộ Thành Hi và Tần Thư Dao cấu kết, tuy rằng chẳng qua là lời đồn, không có chứng cớ gì. Nhưng mà hiện tại Tần Thư Dao đã cùng đính hôn với Mộ Thiếu Dục, nếu lại lén qua lại với Mộ Thành Hi, bị người phát hiện, chắc chắn bị người nói phóng đại lên.
Hiện tại Tần Thư Dao cũng không so đo với chuyện này, hiện tại chuyện duy nhất nàng muốn biết chính là độc Tương Tư, cuối cùng là cái gì, đến cùng có thể làm cho người ta thành như thế nào. Về phần thanh danh của nàng, đã không còn quan trọng nữa. Nàng ngay cả người thân quan trọng nhất bên cạnh mình cũng bảo vệ không xong, thì thanh danh có tác dụng gì.
"Ngươi nói với Ngũ hoàng tử, buổi chiều hôm nay, gặp mặt ở Túy Tiên lâu!"
Trong lòng Tần Thư Dao nóng như lửa đốt, nàng muốn nhanh chóng biết một chút tin tức về độc Tương Tư.
Thanh Liên nghe vậy ngẩn ra, chỉ là rất nhanh gật đầu nói: "Nô tì đi làm ngay!"
Nói xong nàng ta lập tức xoay người rời đi, nhưng mà trong lòng nàng ta lại do dự, chuyện này có nói với Hoàng hậu hay không. Tuy rằng nàng ta đã làm phản, nhưng mà trong lòng nàng ta vẫn coi Mộ Thành Hi là chủ nhân của mình như trước.
Tầm nhìn của Thanh Liên nông cạn, chỉ cảm thấy chuyện này tổn hại đến thanh danh của Tần Thư Dao, mà không nghĩ tới chuyện này cũng sẽ làm Mộ Thành Hi thân bại danh liệt.
Nhìn Thanh Liên đi rồi, Tĩnh Nguyệt nhíu đầu mày, nhẹ giọng nói: "Tiểu thư, không sợ nàng ta đi chỗ Hoàng hậu sao?"
Hai mắt Tần Thư Dao híp lại, đương nhiên nàng không thật sự tín nhiệm Thanh Liên, chỉ là hiện tại chỉ có Thanh Liên có thể thay nàng truyền đạt tin tức. Về phần cái khác, nàng tin tưởng Mộ Thành Hi và Mộ Thiếu Dục đều sẽ giải quyết. Dù sao hiện tại hai người bọn họ có chung kẻ địch, sẽ không vì một chuyện nhỏ mà nội chiến. Quan trọng nhất là, Tần Thư Dao cảm thấy, Mộ Thành Hi không có khả năng có tình ý với bản thân. Cho nên để mặc Thanh Liên.
Buổi chiều, Tần Thư Dao tùy tiện tìm một cái cớ, ra khỏi Tần phủ, sau đó thẳng đến Túy Tiên lâu
Bình luận facebook