Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 258
Editor: Vy Vy 1505
"Ngươi đương nhiên sẽ không biết, ai mà biết được ám vệ Xuân Dương cung sẽ mặc quần áo loạn đảng Diệp thị, chết ở trong Lãnh Thúy cung!", Hoàng đế lạnh lùng thốt, cả người đều tràn ngập một cỗ tức giận, lại rõ ràng không phải tức giận với Vũ Hoàng Diệp mà giống như là nghi ngờ Vũ Hoàng Mặc.
Bùi Nguyên Ca đang cảm thấy đau xót vì Hoàng Mặc, nghe được Hoàng đế nói lời này lại kinh hãi muốn chết.
Vương mỹ nhân chết ở trong Lãnh Thúy cung, bên ngoài có thi thể cấm vệ quân, đại nội hộ vệ, cùng với loạn đảng Diệp thị, giống như muốn tạo dựng hiện trường loạn đảng Diệp thị tác loạn đến Lãnh Thúy cung, tàn sát Lãnh Thúy cung. Nhưng mấy năm nay Vương mỹ nhân ẩn tích cung đình, đã sớm bị người quên đi, làm sao trong lúc mấu chốt này Thái hậu và Diệp thị lại chia lực đến chỗ vốn không quan hệ gì đến đại cục? Điểm này đủ chọc người khả nghi, hiện tại lại thêm thi thể Hàn Thiết mặc quần áo loạn đảng Diệp thị, mà chuyện Hoàng Mặc không hợp với Vương mỹ nhân toàn bộ hoàng cung đều biết, đây rõ ràng muốn đổ tội danh mưu hại Vương mỹ nhân lên đầu Hoàng Mặc!
Vương mỹ nhân là mẹ đẻ của Hoàng Mặc, nếu bị buộc tội danh này, đó chính là giết mẹ!
Tội danh như vậy, ai cũng không đảm đương nổi.
"Hoàng thượng, tiểu nữ cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, nếu Lãnh Thúy cung nương nương và cung nữ đều bị người sát hại, thậm chí còn có thi thể ám vệ trong cung Cửu điện hạ, cùng với cấm vệ quân và loạn đảng Diệp thị. Nhưng mà, tình hình những thi thể bên ngoài cửa lại không giống như tự giết lẫn nhau mà chết, không biết đến tột cùng những người này chết như thế nào? Là ai giết chết ám vệ của Cửu điện hạ?"
Biết rõ thời điểm này nàng không nên mở miệng, nhưng Bùi Nguyên Ca vẫn cắn răng, quỳ xuống nói.
Bùi Chư Thành và Thư Tuyết Ngọc đều lo lắng nhìn Bùi Nguyên Ca, Bùi Chư Thành lại liếc nàng một cái, ánh mắt có chút tức giận.
Vương mỹ nhân là mẹ đẻ Vũ Hoàng Mặc, chuyện này cũng không phải là bí mật gì, chỉ là thời gian đã lâu, rất ít người nhắc tới, nhưng khi Bùi Chư Thành làm quan, Vũ Hoàng Mặc còn chưa dưỡng dưới gối Liễu quý phi, ông cũng biết đại khái. Trước mắt chuyện ở Lãnh Thúy cung hiển nhiên liên lụy tới bí mật hoàng thất, chứa nhiều kỳ quái, Hoàng đế lại tức giận như thế, nha đầu kia còn dám lúc này mở miệng nói chuyện, thật sự không biết sống chết!
Hơn nữa rõ ràng biện hộ cho Cửu điện hạ như vậy, chẳng lẽ không sợ bị lời đồn đãi nhảm nhí sao?
Tức giận thì tức giận, Bùi Chư Thành cũng không muốn con gái út bởi vậy danh dự bị tổn hại, liền nói ngay: "Hoàng thượng thứ tội, bởi vì Ca nhi trời sanh trí tuệ, có đôi khi có thể nghĩ đến người khác không thể tưởng được, cho nên đôi khi thần gặp được vụ án khó khăn, cũng sẽ giống như vui đùa hỏi nàng một chút, thường thường có thể có phát hiện mới, kết quả nha đầu này dưỡng thành thói quen, thấy được vụ án, phàm là nghĩ đến chuyện gì liền nhịn không được mở miệng, thế nhưng ở trước mặt Hoàng thượng nói năng vô lễ, còn thỉnh Hoàng thượng thứ tội!"
Cũng là đỗ lỗi Bùi Nguyên Ca mở miệng cho việc hứng thú với vụ án.
Bùi Chư Thành lại nói: "Nhưng mà, thần thấy Ca nhi nói rất đúng, trước mắt những người này chết ở Lãnh Thúy cung, xác thực có chút kỳ quái, nhưng lạ nhất là, những người này đều chết ở nơi này, lại không giống bộ dáng tự giết lẫn nhau, thủ phạm giết người đến tột cùng đi nơi nào? Thần nghĩ, nếu có thể tìm ra người này, Lãnh Thúy cung đến tột cùng phát sinh chuyện gì, cũng liền tra ra manh mối."
Tuy rằng đêm nay tạm quản thủ vệ cung đình, nhưng dù sao ông vẫn là Hình bộ thượng thư, chuyên quản các loại vụ án, thấy vụ án này nói chuyện cũng không tính là quá đáng.
Đối với chuyện Bùi Nguyên Ca và Vũ Hoàng Mặc, Hoàng đế cũng có phát hiện, trước mắt nghe được Bùi Nguyên Ca nói như vậy, làm sao không biết là nàng cầu tình thay Vũ Hoàng Mặc? Bùi Chư Thành một phen giải thích, chẳng qua là duy hộ con gái thôi, lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không tiếp lời hai người, hiển nhiên trong lòng đã có thành kiến, cũng không vì bởi vì hai người đưa ra điểm đáng ngờ mà tiêu tan, hoặc là sinh ra hoài nghi khác.
Nhìn thấy Hoàng đế phản ứng như vậy, Bùi Nguyên Ca lại là tức giận, lại là lo âu, lại là khó hiểu.
Hàn Thiết chết ở Lãnh Thúy cung, hậu quả trực tiếp nhất chính là kéo Vũ Hoàng Mặc vào, hơn nữa với hoàn cảnh của Vũ Hoàng Mặc khó tránh khỏi sẽ khiến người nghi ngờ là hắn nương lúc Diệp thị phản loạn sát hại mẹ đẻ. Nhưng mà bản thân Hàn Thiết chết cũng là điểm khả nghi, nếu hắn là tới giết Vương mỹ nhân, lại làm sao có thể chết ở Lãnh Thúy cung? Cung nữ Lãnh Thúy cung hiển nhiên không có bản lĩnh này, nhưng nếu là giết người diệt khẩu... Hoàng Mặc ở ngoài cung cứu nàng và mẫu thân, sau đó cùng nhau vào cung, lại đến Huyên Huy cung, Hoàng Mặc căn bản không có cơ hội giết người diệt khẩu! Cho dù có, làm sao Hoàng Mặc lại có thể để thi thể ám vệ cận thân ở Lãnh Thúy cung, đây không phải rõ ràng khiến người khả nghi?
Hoàng đế làm người khôn khéo như vậy, không có khả năng không nghĩ đến điểm ấy.
Cho dù thật không ngờ, nàng và phụ thân đã nói ra rõ ràng như vậy, Hoàng đế cũng nên nhận thấy được dị thường mới đúng, sẽ suy nghĩ sâu xa, sẽ hoài nghi, vì sao lại là phản ứng như vậy? Giống như đã nhận định là Hoàng Mặc giết chết Vương mỹ nhân! Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trong chuyện này nhất định có nguyên do gì đó, nếu không thể làm rõ ràng điểm ấy, chỉ sợ bất luận nói cái gì, Hoàng đế cũng sẽ không nghe.
"Hoàng thượng." Đúng lúc này, Liễu quý phi đột nhiên mở miệng, chậm rãi quỳ xuống, nhìn vào mắt Hoàng đế, chậm rãi nói: "Không phải Mặc nhi! Thiếp thân tin tưởng, không phải Mặc nhi!"
"Không ai nói là hắn!", giọng điệu Hoàng đế lạnh như băng nói.
"Đúng vậy, Hoàng thượng cũng không nói Mặc nhi là hung thủ, nhưng mà, thiếp thân biết, trong lòng Hoàng thượng là nghĩ như vậy!", trong đôi mắt Liễu quý phi hàm chứa nước mắt, vẻ mặt thống khổ: "Thiếp thân biết, Hoàng thượng ngài nhất định suy nghĩ, nếu Diệp thị bị diệt, Mặc nhi chính là hoàng tử nổi bật nhất, rất có khả năng được lập làm thái tử. Mà khuyết điểm lớn nhất của hắn chính là xuất thân. Tuy rằng Vương mỹ nhân đã sớm bị người quên đi, nhưng mà chỉ cần nàng còn sống, nàng chính là mẹ đẻ của Mặc nhi, chính là điều Mặc nhi sẽ bị người công kích. Ngược lại, nếu nàng đã chết, Mặc nhi cũng chỉ là đứa nhỏ do thiếp thân nuôi lớn. Trong lòng ngài nghĩ như vậy, cho nên, ngài cho rằng, Mặc nhi vì lấy lòng thiếp thân, vì bám trụ thiếp thân và Liễu thị, cho nên nhân cơ hội lúc Diệp thị phản loạn giết chết Vương mỹ nhân, đổ tội lên loạn đảng Diệp thị. Nhưng mà… "
Vẻ mặt Liễu quý phi khổ sở nhìn Hoàng đế: "Tuy rằng quan hệ Mặc nhi và Vương mỹ nhân cứng ngắc, cũng không lui tới, nhưng đây là do dung mạo Vương mỹ nhân bị hủy mà giận chó đánh mèo Mặc nhi lúc tuổi nhỏ, cho nên mới biến thành mẹ con trở mặt. Hoàng thượng, bắt đầu từ lúc Mặc nhi năm tuổi đã bị đưa đến Trường Xuân cung của thiếp thân, là thiếp thân nhìn hắn lớn lên, thiếp thân tin tưởng, Mặc nhi sẽ không vì lấy lòng thiếp thân mà đẩy mẹ đẻ của hắn vào chỗ chết, Mặc nhi sẽ không nhẫn tâm như vậy! Hơn nữa, Hoàng thượng cũng thấy được, sau khi Mặc nhi biết tin dữ của Vương mỹ nhân, hắn thực thương tâm! Hoàng thượng, thỉnh ngài minh giám!"
Nói xong, Liễu quý phi chậm rãi dập đầu xuống.
Lời nói thành khẩn, vẻ mặt đau thương, cực kỳ xúc động lòng người, rất nhiều người ở đây đều bị lời Liễu quý phi nói mà chấn động.
Nhưng mà, không biết có phải chính mình đa nghi hay không, Bùi Nguyên Ca cảm thấy lời nói và hành động của Liễu quý phi rất khả nghi. Rõ ràng tình hình ở Lãnh Thúy cung chính là có người thiết kế bẫy cho Hoàng Mặc, mà người đó lập bẫy công phu như vậy tất nhiên là muốn trăm phương ngàn kế đối phó Hoàng Mặc, Bùi Nguyên Ca xem ra, người khả nghi nhất chính là Vũ Hoàng Diệp! Vốn, Hoàng Mặc ba lần bốn lượt thắng hắn, lại ở thu săn làm cho Vũ Hoàng Diệp mất hết mặt mũi, với sự tự phụ kiêu ngạo của Vũ Hoàng Diệp, không có khả năng không ghi hận, hơn nữa người này không hiểu tại sao cứ quấn quít lấy nàng, mà lại biết nàng chung tình với Hoàng Mặc, trong lòng Vũ Hoàng Diệp chỉ sợ tăng thêm vài phần sát ý.
Hơn nữa, hắn là ám cọc Hoàng đế an bài bên trong Diệp thị, cấm vệ quân do hắn sai khiến, Diệp thị tử sĩ do hắn chỉ dẫn phân công, muốn quần áo cấm vệ quân và loạn đảng Diệp thị để vu oan hãm hại rất dễ dàng!
Tuy rằng không đề cập đến khả năng khác, nhưng Bùi Nguyên Ca cho rằng, Vũ Hoàng Diệp khả nghi nhất.
Nếu nói chuyện này là Vũ Hoàng Diệp thiết kế, Bùi Nguyên Ca có tám phần nắm chắc, như vậy, trong chuyện này Liễu quý phi tham dự bao nhiêu, nàng khó có thể kết luận. Theo lý mà nói, đêm nay Liễu quý phi mới biết được Lý Minh Hạo chính là Vũ Hoàng Diệp, là con ruột của nàng, hơn nữa từ đầu tới cuối biểu hiện của nàng đều không hề sơ hở, mặc cho ai cũng cảm thấy nàng yêu thương Hoàng Mặc, không thể soi mói. Nhưng chính là vì rất không thể soi mói, Bùi Nguyên Ca ngược lại cảm thấy nàng càng khả nghi.
Cái khác không nói, tình hình vừa rồi Hoàng Mặc nghe tin dữ của Vương mỹ nhân rõ ràng là thể hiện quan hệ hắn và Vương mỹ nhân rất thân mật, đều không phải như trước giờ Liễu quý phi nghĩ như vậy. Với tính chiếm hữu của Liễu quý phi, cho dù nàng vừa nhận thức Vũ Hoàng Diệp, cũng không có khả năng không chút lo lắng. Ngược lại, vừa nhận lại đứa con ruột mà mình mong nhớ ngày đêm, kế tiếp lại biết được tình cảm Hoàng Mặc dành cho Vương mỹ nhân, hai việc rung động mạnh như vậy, Liễu quý phi cũng nên lộ ra một chút dị thường.
Nhưng mà, nàng lại không chút do dự cầu tình thay Hoàng Mặc, hơn nữa nói được bi thống động lòng người.
Ít nhất, sau khi người ở đây nghe được nàng cầu tình như vậy, tuyệt đối sẽ không hoài nghi nàng chính là thủ phạm hãm hại Hoàng Mặc! Đây chính là trùng hợp sao?
Còn có một điểm, Bùi Nguyên Ca cũng thực để ý. Liễu quý phi cầu tình xác thực chân thành động lòng người, nhưng mà trước mắt ngoại trừ nàng và Hoàng đế, còn có Vũ Hoàng Diệp, còn có phụ thân mẫu thân và mình ở đây, còn có rất nhiều thị vệ, cấm vệ quân ở đây, nàng trực tiếp nói ra Hoàng đế hoài nghi Hoàng Mặc như vậy, nói ra Hoàng Mặc và Vương mỹ nhân trở mặt, còn nói tình cảnh của Hoàng Mặc sau khi Diệp thị rơi đài, cùng với nếu Hoàng Mặc sát hại Vương mỹ nhân sẽ được chỗ tốt gì... Vốn là người khác không biết, nhưng hiện tại bị nàng nói như vậy, giống như chuyện Hoàng Mặc sát hại Vương mỹ nhân ngược lại trở thành một chuyện đương nhiên, bởi vì có thù cũ cộng thêm lợi ích thật lớn.
Nếu lời này bị lan truyền ra ngoài sẽ có hậu quả gì?
Trong lòng Hoàng đế xác thực sẽ có hoài nghi, nhưng mà, nếu muốn cầu tình không nên nói thẳng ra trước mặt mọi người như vậy, mà là riêng tư cầu tình với Hoàng thượng mới thích hợp. Cho nên, vừa rồi tuy rằng Bùi Nguyên Ca cầu tình nhưng không có chỉ thẳng Hoàng Mặc, mà là đơn thuần nói ra điểm đáng ngờ trong chuyện này.
Mà Liễu quý phi cầu tình, cũng không nói ra chứng cứ gì, chỉ là chính nàng tin tưởng.
Nghe vào tai người khác, chỉ cảm thấy đó là một người mẹ từ ái, không chịu tin tưởng con của chính mình làm lỗi, lừa mình dối người cầu xin mà thôi! Về phần tác dụng của lời này với Hoàng đế, xem vẻ mặt Hoàng đế âm trầm xanh mét đã biết... . không hề có tác dụng! Thậm chí, còn có khả năng phản tác dụng! Dù sao, sau khi một người có thành kiến với một việc, trừ phi có căn cứ chính xác, nếu không, người khác càng nói không có khả năng, lại lấy không ra chứng cớ, ngược lại sẽ kiên định với ý nghĩ vốn có của chính mình!
Điểm ấy, Liễu quý phi không có khả năng không biết... .
"Ngươi đương nhiên sẽ không biết, ai mà biết được ám vệ Xuân Dương cung sẽ mặc quần áo loạn đảng Diệp thị, chết ở trong Lãnh Thúy cung!", Hoàng đế lạnh lùng thốt, cả người đều tràn ngập một cỗ tức giận, lại rõ ràng không phải tức giận với Vũ Hoàng Diệp mà giống như là nghi ngờ Vũ Hoàng Mặc.
Bùi Nguyên Ca đang cảm thấy đau xót vì Hoàng Mặc, nghe được Hoàng đế nói lời này lại kinh hãi muốn chết.
Vương mỹ nhân chết ở trong Lãnh Thúy cung, bên ngoài có thi thể cấm vệ quân, đại nội hộ vệ, cùng với loạn đảng Diệp thị, giống như muốn tạo dựng hiện trường loạn đảng Diệp thị tác loạn đến Lãnh Thúy cung, tàn sát Lãnh Thúy cung. Nhưng mấy năm nay Vương mỹ nhân ẩn tích cung đình, đã sớm bị người quên đi, làm sao trong lúc mấu chốt này Thái hậu và Diệp thị lại chia lực đến chỗ vốn không quan hệ gì đến đại cục? Điểm này đủ chọc người khả nghi, hiện tại lại thêm thi thể Hàn Thiết mặc quần áo loạn đảng Diệp thị, mà chuyện Hoàng Mặc không hợp với Vương mỹ nhân toàn bộ hoàng cung đều biết, đây rõ ràng muốn đổ tội danh mưu hại Vương mỹ nhân lên đầu Hoàng Mặc!
Vương mỹ nhân là mẹ đẻ của Hoàng Mặc, nếu bị buộc tội danh này, đó chính là giết mẹ!
Tội danh như vậy, ai cũng không đảm đương nổi.
"Hoàng thượng, tiểu nữ cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, nếu Lãnh Thúy cung nương nương và cung nữ đều bị người sát hại, thậm chí còn có thi thể ám vệ trong cung Cửu điện hạ, cùng với cấm vệ quân và loạn đảng Diệp thị. Nhưng mà, tình hình những thi thể bên ngoài cửa lại không giống như tự giết lẫn nhau mà chết, không biết đến tột cùng những người này chết như thế nào? Là ai giết chết ám vệ của Cửu điện hạ?"
Biết rõ thời điểm này nàng không nên mở miệng, nhưng Bùi Nguyên Ca vẫn cắn răng, quỳ xuống nói.
Bùi Chư Thành và Thư Tuyết Ngọc đều lo lắng nhìn Bùi Nguyên Ca, Bùi Chư Thành lại liếc nàng một cái, ánh mắt có chút tức giận.
Vương mỹ nhân là mẹ đẻ Vũ Hoàng Mặc, chuyện này cũng không phải là bí mật gì, chỉ là thời gian đã lâu, rất ít người nhắc tới, nhưng khi Bùi Chư Thành làm quan, Vũ Hoàng Mặc còn chưa dưỡng dưới gối Liễu quý phi, ông cũng biết đại khái. Trước mắt chuyện ở Lãnh Thúy cung hiển nhiên liên lụy tới bí mật hoàng thất, chứa nhiều kỳ quái, Hoàng đế lại tức giận như thế, nha đầu kia còn dám lúc này mở miệng nói chuyện, thật sự không biết sống chết!
Hơn nữa rõ ràng biện hộ cho Cửu điện hạ như vậy, chẳng lẽ không sợ bị lời đồn đãi nhảm nhí sao?
Tức giận thì tức giận, Bùi Chư Thành cũng không muốn con gái út bởi vậy danh dự bị tổn hại, liền nói ngay: "Hoàng thượng thứ tội, bởi vì Ca nhi trời sanh trí tuệ, có đôi khi có thể nghĩ đến người khác không thể tưởng được, cho nên đôi khi thần gặp được vụ án khó khăn, cũng sẽ giống như vui đùa hỏi nàng một chút, thường thường có thể có phát hiện mới, kết quả nha đầu này dưỡng thành thói quen, thấy được vụ án, phàm là nghĩ đến chuyện gì liền nhịn không được mở miệng, thế nhưng ở trước mặt Hoàng thượng nói năng vô lễ, còn thỉnh Hoàng thượng thứ tội!"
Cũng là đỗ lỗi Bùi Nguyên Ca mở miệng cho việc hứng thú với vụ án.
Bùi Chư Thành lại nói: "Nhưng mà, thần thấy Ca nhi nói rất đúng, trước mắt những người này chết ở Lãnh Thúy cung, xác thực có chút kỳ quái, nhưng lạ nhất là, những người này đều chết ở nơi này, lại không giống bộ dáng tự giết lẫn nhau, thủ phạm giết người đến tột cùng đi nơi nào? Thần nghĩ, nếu có thể tìm ra người này, Lãnh Thúy cung đến tột cùng phát sinh chuyện gì, cũng liền tra ra manh mối."
Tuy rằng đêm nay tạm quản thủ vệ cung đình, nhưng dù sao ông vẫn là Hình bộ thượng thư, chuyên quản các loại vụ án, thấy vụ án này nói chuyện cũng không tính là quá đáng.
Đối với chuyện Bùi Nguyên Ca và Vũ Hoàng Mặc, Hoàng đế cũng có phát hiện, trước mắt nghe được Bùi Nguyên Ca nói như vậy, làm sao không biết là nàng cầu tình thay Vũ Hoàng Mặc? Bùi Chư Thành một phen giải thích, chẳng qua là duy hộ con gái thôi, lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không tiếp lời hai người, hiển nhiên trong lòng đã có thành kiến, cũng không vì bởi vì hai người đưa ra điểm đáng ngờ mà tiêu tan, hoặc là sinh ra hoài nghi khác.
Nhìn thấy Hoàng đế phản ứng như vậy, Bùi Nguyên Ca lại là tức giận, lại là lo âu, lại là khó hiểu.
Hàn Thiết chết ở Lãnh Thúy cung, hậu quả trực tiếp nhất chính là kéo Vũ Hoàng Mặc vào, hơn nữa với hoàn cảnh của Vũ Hoàng Mặc khó tránh khỏi sẽ khiến người nghi ngờ là hắn nương lúc Diệp thị phản loạn sát hại mẹ đẻ. Nhưng mà bản thân Hàn Thiết chết cũng là điểm khả nghi, nếu hắn là tới giết Vương mỹ nhân, lại làm sao có thể chết ở Lãnh Thúy cung? Cung nữ Lãnh Thúy cung hiển nhiên không có bản lĩnh này, nhưng nếu là giết người diệt khẩu... Hoàng Mặc ở ngoài cung cứu nàng và mẫu thân, sau đó cùng nhau vào cung, lại đến Huyên Huy cung, Hoàng Mặc căn bản không có cơ hội giết người diệt khẩu! Cho dù có, làm sao Hoàng Mặc lại có thể để thi thể ám vệ cận thân ở Lãnh Thúy cung, đây không phải rõ ràng khiến người khả nghi?
Hoàng đế làm người khôn khéo như vậy, không có khả năng không nghĩ đến điểm ấy.
Cho dù thật không ngờ, nàng và phụ thân đã nói ra rõ ràng như vậy, Hoàng đế cũng nên nhận thấy được dị thường mới đúng, sẽ suy nghĩ sâu xa, sẽ hoài nghi, vì sao lại là phản ứng như vậy? Giống như đã nhận định là Hoàng Mặc giết chết Vương mỹ nhân! Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trong chuyện này nhất định có nguyên do gì đó, nếu không thể làm rõ ràng điểm ấy, chỉ sợ bất luận nói cái gì, Hoàng đế cũng sẽ không nghe.
"Hoàng thượng." Đúng lúc này, Liễu quý phi đột nhiên mở miệng, chậm rãi quỳ xuống, nhìn vào mắt Hoàng đế, chậm rãi nói: "Không phải Mặc nhi! Thiếp thân tin tưởng, không phải Mặc nhi!"
"Không ai nói là hắn!", giọng điệu Hoàng đế lạnh như băng nói.
"Đúng vậy, Hoàng thượng cũng không nói Mặc nhi là hung thủ, nhưng mà, thiếp thân biết, trong lòng Hoàng thượng là nghĩ như vậy!", trong đôi mắt Liễu quý phi hàm chứa nước mắt, vẻ mặt thống khổ: "Thiếp thân biết, Hoàng thượng ngài nhất định suy nghĩ, nếu Diệp thị bị diệt, Mặc nhi chính là hoàng tử nổi bật nhất, rất có khả năng được lập làm thái tử. Mà khuyết điểm lớn nhất của hắn chính là xuất thân. Tuy rằng Vương mỹ nhân đã sớm bị người quên đi, nhưng mà chỉ cần nàng còn sống, nàng chính là mẹ đẻ của Mặc nhi, chính là điều Mặc nhi sẽ bị người công kích. Ngược lại, nếu nàng đã chết, Mặc nhi cũng chỉ là đứa nhỏ do thiếp thân nuôi lớn. Trong lòng ngài nghĩ như vậy, cho nên, ngài cho rằng, Mặc nhi vì lấy lòng thiếp thân, vì bám trụ thiếp thân và Liễu thị, cho nên nhân cơ hội lúc Diệp thị phản loạn giết chết Vương mỹ nhân, đổ tội lên loạn đảng Diệp thị. Nhưng mà… "
Vẻ mặt Liễu quý phi khổ sở nhìn Hoàng đế: "Tuy rằng quan hệ Mặc nhi và Vương mỹ nhân cứng ngắc, cũng không lui tới, nhưng đây là do dung mạo Vương mỹ nhân bị hủy mà giận chó đánh mèo Mặc nhi lúc tuổi nhỏ, cho nên mới biến thành mẹ con trở mặt. Hoàng thượng, bắt đầu từ lúc Mặc nhi năm tuổi đã bị đưa đến Trường Xuân cung của thiếp thân, là thiếp thân nhìn hắn lớn lên, thiếp thân tin tưởng, Mặc nhi sẽ không vì lấy lòng thiếp thân mà đẩy mẹ đẻ của hắn vào chỗ chết, Mặc nhi sẽ không nhẫn tâm như vậy! Hơn nữa, Hoàng thượng cũng thấy được, sau khi Mặc nhi biết tin dữ của Vương mỹ nhân, hắn thực thương tâm! Hoàng thượng, thỉnh ngài minh giám!"
Nói xong, Liễu quý phi chậm rãi dập đầu xuống.
Lời nói thành khẩn, vẻ mặt đau thương, cực kỳ xúc động lòng người, rất nhiều người ở đây đều bị lời Liễu quý phi nói mà chấn động.
Nhưng mà, không biết có phải chính mình đa nghi hay không, Bùi Nguyên Ca cảm thấy lời nói và hành động của Liễu quý phi rất khả nghi. Rõ ràng tình hình ở Lãnh Thúy cung chính là có người thiết kế bẫy cho Hoàng Mặc, mà người đó lập bẫy công phu như vậy tất nhiên là muốn trăm phương ngàn kế đối phó Hoàng Mặc, Bùi Nguyên Ca xem ra, người khả nghi nhất chính là Vũ Hoàng Diệp! Vốn, Hoàng Mặc ba lần bốn lượt thắng hắn, lại ở thu săn làm cho Vũ Hoàng Diệp mất hết mặt mũi, với sự tự phụ kiêu ngạo của Vũ Hoàng Diệp, không có khả năng không ghi hận, hơn nữa người này không hiểu tại sao cứ quấn quít lấy nàng, mà lại biết nàng chung tình với Hoàng Mặc, trong lòng Vũ Hoàng Diệp chỉ sợ tăng thêm vài phần sát ý.
Hơn nữa, hắn là ám cọc Hoàng đế an bài bên trong Diệp thị, cấm vệ quân do hắn sai khiến, Diệp thị tử sĩ do hắn chỉ dẫn phân công, muốn quần áo cấm vệ quân và loạn đảng Diệp thị để vu oan hãm hại rất dễ dàng!
Tuy rằng không đề cập đến khả năng khác, nhưng Bùi Nguyên Ca cho rằng, Vũ Hoàng Diệp khả nghi nhất.
Nếu nói chuyện này là Vũ Hoàng Diệp thiết kế, Bùi Nguyên Ca có tám phần nắm chắc, như vậy, trong chuyện này Liễu quý phi tham dự bao nhiêu, nàng khó có thể kết luận. Theo lý mà nói, đêm nay Liễu quý phi mới biết được Lý Minh Hạo chính là Vũ Hoàng Diệp, là con ruột của nàng, hơn nữa từ đầu tới cuối biểu hiện của nàng đều không hề sơ hở, mặc cho ai cũng cảm thấy nàng yêu thương Hoàng Mặc, không thể soi mói. Nhưng chính là vì rất không thể soi mói, Bùi Nguyên Ca ngược lại cảm thấy nàng càng khả nghi.
Cái khác không nói, tình hình vừa rồi Hoàng Mặc nghe tin dữ của Vương mỹ nhân rõ ràng là thể hiện quan hệ hắn và Vương mỹ nhân rất thân mật, đều không phải như trước giờ Liễu quý phi nghĩ như vậy. Với tính chiếm hữu của Liễu quý phi, cho dù nàng vừa nhận thức Vũ Hoàng Diệp, cũng không có khả năng không chút lo lắng. Ngược lại, vừa nhận lại đứa con ruột mà mình mong nhớ ngày đêm, kế tiếp lại biết được tình cảm Hoàng Mặc dành cho Vương mỹ nhân, hai việc rung động mạnh như vậy, Liễu quý phi cũng nên lộ ra một chút dị thường.
Nhưng mà, nàng lại không chút do dự cầu tình thay Hoàng Mặc, hơn nữa nói được bi thống động lòng người.
Ít nhất, sau khi người ở đây nghe được nàng cầu tình như vậy, tuyệt đối sẽ không hoài nghi nàng chính là thủ phạm hãm hại Hoàng Mặc! Đây chính là trùng hợp sao?
Còn có một điểm, Bùi Nguyên Ca cũng thực để ý. Liễu quý phi cầu tình xác thực chân thành động lòng người, nhưng mà trước mắt ngoại trừ nàng và Hoàng đế, còn có Vũ Hoàng Diệp, còn có phụ thân mẫu thân và mình ở đây, còn có rất nhiều thị vệ, cấm vệ quân ở đây, nàng trực tiếp nói ra Hoàng đế hoài nghi Hoàng Mặc như vậy, nói ra Hoàng Mặc và Vương mỹ nhân trở mặt, còn nói tình cảnh của Hoàng Mặc sau khi Diệp thị rơi đài, cùng với nếu Hoàng Mặc sát hại Vương mỹ nhân sẽ được chỗ tốt gì... Vốn là người khác không biết, nhưng hiện tại bị nàng nói như vậy, giống như chuyện Hoàng Mặc sát hại Vương mỹ nhân ngược lại trở thành một chuyện đương nhiên, bởi vì có thù cũ cộng thêm lợi ích thật lớn.
Nếu lời này bị lan truyền ra ngoài sẽ có hậu quả gì?
Trong lòng Hoàng đế xác thực sẽ có hoài nghi, nhưng mà, nếu muốn cầu tình không nên nói thẳng ra trước mặt mọi người như vậy, mà là riêng tư cầu tình với Hoàng thượng mới thích hợp. Cho nên, vừa rồi tuy rằng Bùi Nguyên Ca cầu tình nhưng không có chỉ thẳng Hoàng Mặc, mà là đơn thuần nói ra điểm đáng ngờ trong chuyện này.
Mà Liễu quý phi cầu tình, cũng không nói ra chứng cứ gì, chỉ là chính nàng tin tưởng.
Nghe vào tai người khác, chỉ cảm thấy đó là một người mẹ từ ái, không chịu tin tưởng con của chính mình làm lỗi, lừa mình dối người cầu xin mà thôi! Về phần tác dụng của lời này với Hoàng đế, xem vẻ mặt Hoàng đế âm trầm xanh mét đã biết... . không hề có tác dụng! Thậm chí, còn có khả năng phản tác dụng! Dù sao, sau khi một người có thành kiến với một việc, trừ phi có căn cứ chính xác, nếu không, người khác càng nói không có khả năng, lại lấy không ra chứng cớ, ngược lại sẽ kiên định với ý nghĩ vốn có của chính mình!
Điểm ấy, Liễu quý phi không có khả năng không biết... .
Bình luận facebook