Phản ứng của những người trong gia đình ông Phương về chuyện của Đại vàLinh không khác nhau là mấy. Mọi người đều đồng tình một cách vui vẻ,nhất là khi Đại nói rằng sẽ sớm tiến đến hôn nhân với Linh. Mặc dù bàNguyệt vẫn còn hơi tiếc cô con dâu cùng phố, nhưng với Linh thì bà cũngkhông có ý phản đối gì. Ông Phương bắt đầu vui vẻ hơn mỗi khi nghĩ tớicô con dâu tương lại rất vừa ý ông này.
Như Ý đã nói bập bẹ,cũng đã bắt đầu đi vững vàng hơn nên cả nhà trông nom nó không vất vảnhư trước nữa. Linh tới chơi cùng con bé mỗi ngày, lúc rảnh cô còn giúpbà Nguyệt xoa bóp chân tay và tắm rửa cho bà. Thời gian này, cô khôngcòn đi làm ở khách sạn nữa mà chỉ đến đó mỗi khi có chương trình cần ghi hình mà thôi. Dẫu vậy cô cũng rất tất bật, bởi Master Chef là mộtchương trình lớn, và một giám khảo như cô không chỉ có mỗi nhiệm vụ làlên trường quay quay chương trình, mà còn phải gặp gỡ và hướng dẫn ngoài lề cho các thí sinh. Linh dần dà trở nên nổi tiếng trong các cuộc bànluận giữa những thí sinh trẻ tuổi, họ coi cô như một tấm gương để phấnđấu và học hỏi. Cô cũng đồng thời nhận được vô vàn những lời mời đến từcác nhà tài trợ về làm việc cho nhà hàng của họ, hoặc lời mời từ cáctrung tâm giảng dạy nấu ăn chuyên nghiệp, nhưng Linh đều từ chối. Cô đãcó kế hoạch riêng cho tương lai chung giữa cô và Đại.
Điều làmLinh kinh ngạc nhất trong cuộc thi Master Chef này chính là việc mộtngười quen cũ trước đây cũng đã lọt được tới tận vòng chung kết, Thủy,người mà cô gặp lần đầu khi tới nhà hàng Phương Đông của Đại để học làmbún thang. Sau đó cô còn gặp Thủy vài lần tại Ẩm Thực Đạo Quán, nơi màThủy đang theo học. Thủy vẫn không biết cô là ai, cho đến khi cô xuấthiện tại ghế Giám khảo. Tất nhiên điều đó đã mang tới cho cô gái trẻ kia một niềm kinh ngạc vô cùng, bởi có nằm mơ cô gái ấy cũng không dám nghĩ rằng người mà cô từng có cơ hội gặp gỡ lại là người khiến toàn bộ cácthí sinh cũng như khán giả sôi trào mỗi lần cô bước ra trường quay hiệnnay. Linh cũng nhận ra Thủy, tuy nhiên cũng như An hay tất cả các thísinh của Đạo Quán đang tham gia thi tại Master Chef, cô không thiên vịmột ai cả. Tất cả đều đi vào các vòng trong bằng chính nỗ lực và tàinăng của mình.
©STENT:
http://www.luv-ebook.com
An là mộttrong những hạt giống triển vọng nhất có thể giành được quán quân củanăm nay, vì vậy cô càng không muốn thể hiện sự thân quen giữa hai người, điều này có thể tổn hại đến chính tương lai của anh. Thậm chí nếu anhgiật được ngôi vị cao nhất thì cũng chưa chắc đã thuyết phục được lòngngười, nếu như người ta bất ngờ biết mối quan hệ giữa cô và An.
Mỗi lần cô lên trường quay, Đại đều mang Như Ý đi theo để cổ vũ cô. Anhđang trong thời gian nhàn rỗi nhất nên luôn luôn cùng với cô con gái nhỏ của mình xuất hiện ở bên cạnh cô, khiến người ta lầm tưởng rằng cô đãlập gia đình và có một cô con gái. Linh chỉ cười mà không giải thích gì, cũng không đề cập gì tới Đại hay Như Ý trước các câu hỏi của báo giới.
Ở một góc xa nhất và khuất nhất của hàng ghế khán giả, còn có một chàngtrai luôn ngồi lặng lẽ nhìn cô. Cường không chú ý đến bất kỳ ai, bất kỳthí sinh nào dù là nổi bật nhất, anh chỉ chăm chú nhìn cô, lắng nghetừng lời cô nói, cười theo khi cô cười, và âm thầm đau khổ mỗi khi thấycô ở bên Đại. Khi ấy, nhìn cô thật hạnh phúc!
Dõi theo Linhkhông chỉ có Đại hay Cường, mà còn có hai nhân vật đặc biệt nữa. Mộtngười đã lớn tuổi, tóc hoa râm, đã từng vô cùng nổi danh trong giới ẩmthực nhưng hiện tại lại không một ai biết đến, bởi lẽ ông đã quy ẩn mộtthời gian quá dài rồi. Không một nhà báo trẻ nào hiện nay biết mặt ôngnên không ai biết tới sự hiện diện của ông tại đây cả. Ngân Thủ VươngTrần Nguyên Cương, ông chủ của Ẩm Thực Đạo Quán, cuối cùng cũng chịuxuất hiện trở lại. Ông hài lòng nhìn theo mỗi bước đi của cô gái mà ôngluôn coi như con kia. Cô thuộc về những sân khấu lớn, chứ không phải mãi mãi chỉ bó chân trong một đạo quán, hay những căn bếp nhỏ, nơi sẽ làmhào quang từ tài năng của cô mờ dần đi. Một người nữa, còn bất ngờ hơn,chính là người đàn ông mang thẻ Ban tổ chức luôn ngồi trên hàng ghế danh dự.
Phong cũng không hiểu tại sao, dần dần anh lại quan tâmnhiều đến cô gái trẻ này tới như vậy. Nhìn cô nấu ăn, nhìn cô hướng dẫnthí sinh, nhìn cô cười, anh lại thấy cô thật giống mẹ mình trước đây. Bà cũng đã từng như cô, đứng trên đỉnh cao của vinh quang, được nhiềungười săn đón. Nhưng cuối cùng bà lại chọn đi cùng với bố anh, một người đàn ông đa tình đã có vợ. Có lẽ đó chính là sai lầm lớn nhất của đờibà, chính sai lầm đó đã mang đến cho bà vô vàn bi kịch, cuối cùng ngậmngùi mà qua đời. Mỗi lần nhìn Linh, anh lại nhớ đến mẹ mình và đã có lúc anh muốn bỏ mọi suy nghĩ lợi dụng cô, muốn chân thành đối đãi với cô.
Nhưng Linh không biết những điều ấy. Cô không biết Cường luôn âm thầm dõitheo cô. Cô cũng không biết ánh mắt hài lòng và mãn nguyện của ông Cương trên hàng ghế khán giả. Cô càng không biết những suy nghĩ trong lòngcủa Phong. Cô chỉ biết rằng có một người đàn ông mang theo đứa con gáinhỏ ngồi phía sau cổ vũ hết mình cho cô. Sau mỗi chương trình, cả ba lại cùng nhau ra về vô cùng vui vẻ. Và cô yêu cả hai người đó.
-Căn nhà của anh cùng với chiếc xe máy để đi lại cho tiện. Chị Tâm sẽ cho vay nốt chỗ còn thiếu để chuộc lại căn nhà cho ông bà. Sau này anh làmlại được rồi sẽ trả chị ấy. Như vậy là xong, nhưng tiền vốn để làm ănlại từ đầu cũng sạch bách, không biết phải bắt đầu từ đâu nữa?
Trong khi Linh nấu cơm thì Đại bày đồ chơi ra sàn nhà chơi cùng Như Ý. Gầnđây hai bố con thường xuyên tới đây để ăn ké cơm tối với cô.
-Em cũng đang định bàn với anh việc này – Linh bày đồ ăn ra bàn cho nguội sau đó đi ra ngoài phòng khách, bắt đầu gọt hoa quả – Bác Ngân và anhKiên nói sắp tới sẽ có hai gian hàng liền kề với nhau dọn đi, bác ấyđang định thuê lại thêm một gian nữa để mở rộng cửa hàng. Nhưng nếu anhcó hứng thú thì mình thuê cả hai, rồi em và anh bán hàng ở đó. Khu phốđó làm ăn được, lại vốn đã rất nổi tiếng về sự sạch sẽ, vệ sinh an toànrồi. Chúng ta mỗi người bỏ một nửa vốn, em nghĩ chẳng mấy chốc sẽ thuhồi lại được thôi. Sau này có nhiều vốn hơn, mình thuê mặt bằng rộnghơn, thậm chí có thể mở cả một series cửa hàng không chừng đấy.
- Anh sẽ suy nghĩ về việc này, nhưng em tính sẽ kinh doanh gì, để anh còn tính toán chi phí nữa? – Đại hỏi.
- Em nghĩ rồi, anh nghĩ sao về món cuốn?
- Món cuốn, nghe có vẻ thú vị đấy. Ở Hà Nội cũng có vài cửa hàng làm móncuốn, nhưng chủ yếu là phở cuốn, còn lại hầu như không có cửa hàng nàolàm chuyên về các món cuốn.
- Đúng thế, đó là thế mạnh thứ nhấtcủa chúng ta – Linh gật đầu – Mặc dù nó hơi cầu kì nhưng chi phí bỏ racũng không nhiều, lại không mất nhiều công chế biến. Em đã từng nghiêncứu qua, món cuốn của Việt Nam là một trong những món hợp khẩu vị vớihầu hết các du khách nước ngoài. Hay nói cách khác là họ rất thích mónnày. Trước đây khi ở bên Mỹ, bọn em cũng có một cửa hàng món ăn Việt,món bán chạy nhất chính là món cuốn.
- Phải rồi, chính là một trong những món đưa em lên ngôi vị quán quân của Master Chef năm đó? – Đại gật gù.
- Dùng một món cuốn để chinh phục giám khảo của Master Chef đúng là không dễ dàng gì – Linh cười – Cũng có thể nói là do em may mắn đi.
- May mắn sao? Em biết cách đánh trúng tâm ý của giám khảo còn gì. Một bài diễn thuyết hùng hồn về nước chấm – Đại phá lên cười.
- Chính vì thế em mới khuyên anh nên mở cửa hàng kinh doanh món cuốn. Món này ngon hay dở đều do nước chấm quyết định. Nước chấm cũng có năm bảyloại, mỗi loại đi với một món cuốn riêng, vì thế nói món này làm khó thì cũng không khó, nhưng nói dễ thì nhất định là không dễ.
- Được, chỉ cần em thích, anh nhất định sẽ mở cửa hàng đó cho em làm bà chủ –Đại cười – Bây giờ chỉ là một cửa hàng nhỏ, nhưng sau này nhất định anhsẽ lấy được tất cả, tin anh đi.
- Chỉ cần anh không nản chí là được. Với những người có tầm nhìn kinh doanh rộng như anh thì làm nhỏ lẻ thế này chắc ức chế lắm?
- Có sao thì làm vậy thôi. Điều kiện của anh bây giờ không cho phép anhliều lĩnh với những vụ làm ăn lớn. Anh phải cẩn trọng từng bước một.
Đại đang nói thì điện thoại báo tin nhắn. Anh vừa đọc tin nhắn vừa cau mày, Linh ngạc nhiên hỏi:
- Có chuyện gì sao?
- Không có gì. Ăn tối thôi, xong em trông Như Ý cho anh một lát, anh ra ngoài có việc.
Thấy Linh nhìn mình chằm chằm, Đại lại giải thích thêm:
- Đừng lo, anh đi gặp một người bạn thôi, không đánh nhau đâu.
- Ừ… Liệu về sớm đấy – Linh gật đầu sau đó quay người đi vào trong để dọn cơm tối.
***
Đại tới nơi hẹn trong tin nhắn thì Huyền đã tới từ trước. Trông cô có vẻsuy sụp hơn anh nghĩ. Từ sau khi bắt đầu với Linh, anh đã không còn gặpbất kỳ cô gái nào nữa, ngoài vài lần liên lạc qua điện thoại với TườngVi – đóa hoa nhỏ mà anh đã coi như tri kỷ.
- Anh thực sự sẽ lấy cô gái ấy? – Huyền đau khổ nhìn anh, giống như cầu khẩn anh hãy phủ nhận tất cả.
- Ừ, anh sẽ cưới cô ấy – Đại gật đầu.
- Tại sao? Chúng ta đã…
- Xin lỗi em. Nếu anh đổ cho lý do là khi ấy anh say thì anh chẳng hơn gì một thằng khốn nạn. Nhưng nếu em ở bên anh, em sẽ chẳng hề được hạnhphúc, đó là sự thật. Anh không muốn làm em phải khổ, vì anh không yêu em – Đại nghiêm túc nói.
Huyền là một người tốt và anh đã làm tổnthương cô nhiều. Nhưng anh không thể lấy trái tim và cuộc đời mình rađền bù cho cô được, như thế chỉ càng làm hai người thêm mệt mỏi về saumà thôi.
- Tại sao anh lại muốn ở bên cô gái đó chứ không phảiem? Vì cô ấy là một đầu bếp danh tiếng, còn em chỉ là một nhân viên nhànước quèn thôi, đúng không?
- Em sai rồi. Anh đã có tình cảm với Linh từ khi cô ấy bắt đầu vào làm người giúp việc tại nhà anh. Dù cô ấy chỉ là một cô gái quê mùa nghèo khổ phải đi ở, hay cô ấy là một đầu bếp danh giá nhất trên thế giới thì tình cảm ấy của anh vẫn không thay đổi. Bọn anh đã đi một chặng đường quá xa để cuối cùng mới nhận ra là bọnanh cần nhau như thế nào. Anh không bao giờ muốn buông tay cô ấy ra.
- Được rồi, em hiểu rồi. Em chúc phúc cho anh – Huyền gật đầu rồi đứngbật dậy, chạy thật nhanh ra khỏi quán. Khi cô lướt qua trước mặt anh,Đại có thể nhìn thấy một dòng nước mắt chảy ra trên gò má cô.
Đại ngồi lặng im suy nghĩ, chớt nhớ lại tất cả những cô gái mà anh từng làm tổn thương. Anh không muốn có thêm cô gái nào tổn thương vì anh nữa,chính vì thế, anh phải thật sự yêu thương Linh, quan tâm tới cô và chămsóc cho cô.
Nếu không có Linh ở bên, anh nghĩ có lẽ giờ phút này bản thân anh vẫn hoang mang trong những suy nghĩ rối rắm không lốithoát của mình. Nếu không có cô, anh cảm thấy cuộc sống chẳng còn chút ý nghĩa nào nữa.
Bình luận facebook