Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 33
Ba Lê đang định mỉm cười huyết áp chợt lên cao, ngọa tào! Không biết xấu hổ! Ai là ba hắn!
"Ba?" Diệu Diệu lại gọi một tiếng, nghi hoặc.
Ba Lê rối rắm thật lâu, câu kia ông có nên nhận không a.
Nhận... Tần Trường An kia ngộ nhận ông đã chấp nhận hắn thì làm sao,
Không nhận... Diệu Diệu cũng gọi a,
Cuối cùng vẫn miễn miễn cưỡng cưỡng lừa gạt một tiếng dưới ánh mắt chăm chú của Diệu Diệu.
Tần Trường An thả lỏng.
Hắn vội vàng đi qua, lấy dép lê từ trong tủ ra, "Ba, đeo đôi này, sạch sẽ."
Da mặt dày phảng phất như đã gọi vô số lần, không có một chút không tự nhiên.
Ba Lê trừng mắt nhìn hắn, đây là nhà con gái ông, ông còn không biết? Cần hắn lấy hộ?!
Tần Trường An không biết vì sao ông tức giận, nhìn Diệu Diệu, tiếp tục xuất kích, "Ba có khát nước không, uống trà hay nước?"
Thuận tiện cắt một đĩa trái cây, "Ăn vài miếng táo?"
Ba Lê thâm trầm, ngữ khí cố ý tăng thêm, "Không ăn, tôi tự đi lấy, tôi biết ở đâu."
Người đàn ông này có phải đang thể hiện mình có địa vị trong căn nhà này?? Ông lại không phải lần đầu tiên tới, còn có thể không biết ở đâu? Nhà con gái ông ông vẫn rất quen thuộc.
Tâm cơ.
Diệu Diệu đang răng rắc răng rắc gặm táo, nghe vậy ngẩng đầu, "Đó là trước kia, hiện tại phòng bếp Trường An quản, có thể đã đổi vị trí."
Ngay cả cô còn không tìm thấy đồ.
Ba Lê: "........."
Đây là con gái nhà ai, còn nói đỡ cho hắn?!
Tần Trường An ho khan hai tiếng, tự nhiên giúp Diệu Diệu xoa xoa miệng, muốn nhịn cười, khóe miệng lại không khống chế được cong lên.
Nha, sao vợ hắn có thể đáng yêu như vậy!
...... Ông bố vợ lại rất tức giận.
Còn có chút chua xót, liền biết, trồng cải trắng trắng trắng mềm mềm, sau khi bị heo gặm thì không phải của ông nữa rồi, muốn khóc.
Ba Lê không vui về không vui, nên hỏi cũng không hỏi ít hơn.
Ông và mẹ Lê vẫn luôn nuông chiều con bé, nhưng cũng không can thiệp sự lựa chọn của cô, đường đều là do mình đi, ngay cả lúc trước Diệu Diệu muốn vào giới giải trí họ cũng không ngăn cản.
Đường đời cũng như vậy.
Năm đó ông cùng mẹ Lê đều là tự do yêu đương, tất cả mọi người không xem trọng, không phải bọn họ còn đi tới bây giờ?? Hôn nhân của Diệu Diệu bọn họ cũng không can thiệp quá nhiều.
Chỉ cần nhân phẩm tốt, phải trái đúng sai rõ ràng là được.
Xem nhẹ ánh mắt của ba Lê dành cho Tần Trường An, hai người còn tính rất hài hòa.
Ba Lê hỏi mấy vấn đề, kiểm tra Tần Trường An từ các phương diện, cuối cùng kết quả vừa lòng, cũng không làm khó dễ nữa.
Ít nhất hiện tại, Tần Trường An thật lòng với Diệu Diệu.
...... Ông cũng chỉ yêu cầu con rể của mình một điều như vậy.
Lúc ấy ông hỏi Tần Trường An có nghĩ tới sau này không, Tần Trường An nghĩ nghĩ, từ trong lòng ngực móc ra một cái sổ hộ khẩu.
Đúbg, không sai, sổ hộ khẩu.
-- là sau khi Tần Trường An về nhà cố ý lấy.
Tần Trường An cảm thấy, Diệu Diệu thích hắn như vậy, tình cảm của bọn họ tốt như vậy, khẳng định là phải kết hôn. Lỡ như ngày nào đó hắn cầu hôn thành công, hoặc là Diệu Diệu trộm được sổ hộ khẩu......
Lỡ như hắn về nhà lấy sổ hộ khẩu muộn? Cục Dân Chính vừa khéo tan tầm đâu? Vậy còn phải đợi thêm một ngày.
Cho nên sau khi nói mình sẽ ở rể, Tần Trường An liền cầm hộ khẩu bên mình. Mấy anh em trong nhà đều là cẩu độc thân, nhìn thứ này cũng chỉ có thể thèm.
Nói thật, ba Lê đều bị sợ ngây người.
Gặp qua người lúc nào cũng mang theo chứng mình thư, còn lúc nào cũng cầm theo sổ hộ khẩu để đăng kí kết hôn này...
Nếu mà là con của ông, ông có thể bị tắc nghẽn cơ tim.
Ở trong lòng đồng tình người lớn nhà Tần Trường An, ba Lê lại hỏi mấy vấn đề nhỏ, có được đáp án vừa lòng, liền không ngăn cản bọn họ nữa.
Ông cũng là đàn ông, một người đàn ông có yêu người phụ nữ bên cạnh mình hay không, có thể nhìn ra từ trong ánh mắt hắn.
Ngoài ra, bữa tối là Tần Trường An nấu, chuyện này cộng thêm điểm cho hắn.
Không phải ông muốn Tần Trường An phải nấu cơm hoặc là thế nào, lúc không muốn làm có thể mời người giúp việc. Nhưng không thể phủ nhận, biết nấu cơm nên cộng thêm điểm, ít nhất có thể ở nấu cho Diệu Diệu chén mì khi cô đói bụng a.
Ba Lê tự hỏi.
Đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, giật mình ngồi ngay ngắn. Nhìn nhìn xung quanh, lén lút đi vào phòng cho khách.
Mở ra phòng cho khách nhìn rõ bên trong mới nhẹ nhàng thở ra.
Ông vừa mới mới nghĩ đến, trong phòng này cái gì cũng có đôi có cặp, thuyết minh bên trong có hai người ở a a!
-- Tần Trường An phỏng chừng là dọn vào, thời gian kết hôn cũng không xa, nhưng làm một người cha, ước gì cải trắng nhà mình cả đời không bị heo gặm, bị gặm trước khi kết hôn là không được.
Bằng không ông thật sự sẽ cầm cái chổi.
Ba Lê không trực tiếp mở phòng ngủ con gái, trong phòng dành cho khách xác thật là có một người ơt, quần áo cái gì cũng đều ở chỗ này, có thể là Tần Trường An ở trong căn phòng này.
...... Còn tính hắn thành thật.
Nếu Tần Trường An biết việc này, chỉ sợ sẽ phi thường cám ơn trời đất.
-- Vừa nãy hắn đang làm nũng với Diệu Diệu, chuẩn bị cứng không được thì mềm, hoàn toàn dọn vào phòng của Diệu Diệu... Nếu ba Lê tới muộn thêm chút nữa, phòng cho khách liền không còn gì.
Tần Trường An bưng đĩa ra, "Ba, ba nhìn gì vậy?"
Ba Lê ho khan, đầy mặt đứng đắn ngồi về chỗ cũ, "Đêm nay tôi sẽ ngủ ở đây."
Tần Trường An tay run run, "Ở đây? Mẹ vợ làm sao bây giờ?"
Ba Lê nói ra lại hơi hối hận, nhưng bên ngoài lại không thể lật lọng, chỉ có thể kiên trì đến cùng, "Không sao, như thế nào, cậu không muốn tôi ở đây?"
Tần Trường An đương nhiên không thể nói không muốn.
Nhưng hắn rất muốn khóc.
"Làm sao vậy?" Diệu Diệu đi ngang qua hắn, hỏi.
Tần Trường An nhìn ra bên ngoài, thấp đầu tiến đến bên tai Diệu Diệu, "Ba không đi... Chuyện hôm nay em đồng ý còn tính không?"
Hôm nay cô đồng ý cho hắn dọn vào phòng.
Diệu Diệu: "........."
Thấy Diệu Diệu không nói gì, Tần Trường An hôn hôn bên môi cô, tự mình tự hỏi vẫn nên khuyên ba đi thôi.
-- đều là người có vợ, sao phải tổn thương lẫn nhau?!
Khi một nhà ba người ấm áp ăn cơm, trên mạng hoàn toàn không gió yên biển lặng, xuất hiện rất nhiều tin nóng.
Chỉ trong một buổi chiều, chuyện xấu của Phó Viễn đổ tới ùn ùn không dứt, đại quy mô bùng nổ, như là có người đằng sau thao túng, công ty giải trí cũng công bố đóng băng hắn ta, các fan cùng ăn dưa quần chúng đều sợ ngây người...
Mẹ nó này là đắc tội ai a.
Phó Viễn cũng thực hoài nghi. Tại sao công ty đột nhiên lại làm thế với hắn ta, chẳng lẽ chuyện đó bại lộ?? Nhưng không có khả năng a...
Hắn vội vàng gọi điện thoại.
-- Người đại diễn bỗng nhiên thay đổi, trong giọng nói đều nghe được sự lạnh nhạt, chưa nói được hai cái đã cúp máy, thái độ rõ ràng.
Trước khi Phó Viễn có bàn tay vàng cũng chỉ là một người bình thường, kiến thức chỉ có một chút, não cũng không phải đặc biệt linh hoạt, bằng không cũng sẽ không nổi tiếng.
Lúc này trong lúc nguy cấp, cũng không thể nghĩ ra cách nào, sự bình tĩnh biến mất, chỉ còn lại sự tự đại mù quáng với bàn tay vàng của mình, bắt đầu gọi điện thoại cho những người mình có thể uy hiếp......
Không quan hệ, hắn ta không thể thua được.
Suy nghĩ của Phó Viễn Tần Trường An bọn họ đương nhiên không quan tâm.
Cuối cùng ba Lễ vẫn về nhà. Chỉ là lúc đi nhắc nhở bọn họ, khi nào phải tới nhà họ thăm hỏi, bởi vì lần này cũng không phải chính thức.
Ông không nói Tần Trường An cũng sẽ đi.
Tần Trường An cái bàn cũng chưa dọn, cởi quần áo chỉ còn lại quần lót nhỏ, thần thái sáng láng đi tắm, chưa đến ba phút đã đi ra.
Rồi sau đó sung sướng ôm gối, đi vào phòng ngủ chính, đặt gối của mình lên giường...... Nghĩ nghĩ, lại cảm thấy không đúng, nhét gối vào trong tủ, chỉ kéo gối của Diệu Diệu tới giữa giường.
Mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió Đông.
Tần Trường An nhìn nhìn xung quanh, ho khan, vẻ mặt khinh thường lấy di động ra, mở ra một quyển tranh vẽ giáo dục, bên tai có hơi đỏ .
Hắn không thể xem loại video này, liền...
"........."
"Trường An, anh đang xem cái gì vậy?" Khi Diệu Diệu đi vào, liền thấy Tần Trường An đang ngồi ở trên giường không biết đang xem gì, cô nhào tới từ phía sau, tò mò hỏi.
Tần Trường An giật mình, trực tiếp úp di động xuống, "Không không không có gì."
Hắn nói sang chuyện khác, "Vừa mới không phải đang ăn táo sao, không ăn nữa à? Cảm thấy nóng không, có muốn đi tắm không?"
"Quả táo đều ăn hết rồi... Có hơi nóng." Diệu Diệu nhìn Tần Trường An mặt đỏ tai hồng, cũng không hề dò hỏi, dù sao là thứ cô không cần biết đến... Cô lấy áo ngủ ra, "Em đi tắm, anh đi lấy gối tới đây nha."
Tắm a...
Tần Trường An ho một tiếng, vợ mình muốn đi tắm......
Tần Trường An mặt mày hớn hở, nỗ lực áp xuống tiếng tim đập bùm bùm, nghiêm túc cầm lấy di động, nhìn từ đầu tới cuối......
Nhưng mà ánh mắt căn bản không dừng ở trên màn hình di động, bay loạn xung quanh...
Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước tí tách tí tách, tựa như dòng nước theo cái gì chảy xuống...
Tần Trường An sắc mặt đỏ bừng, tấm tắc hai tiếng, phẩy phẩy, giảm nhiệt độ điều hòa thêm mấy độ.
...... Quá nóng rồi.
Bình tĩnh.
Bình tĩnh.
Bình tĩnh.
Tĩnh...
Tĩnh không được.
Tần Trường An từ trên giường đi xuống, tới gần phòng tắm, dường như không có việc gì, "Vợ, có cần anh vào kỳ lưng giúp không?"
Đều là vợ mình, kỳ lưng gì đó, rất bình thường đi, bình tĩnh cái gì bình tĩnh...
Diệu Diệu chớp chớp mắt, nhìn ra bên ngoài, "Muốn nha."
"........."
Phịch một tiếng, cửa phòng tắm mở, hơi nước mờ mịt tràn ra ngoài.
"Đi vào nhanh lên ~"
"........."
Tần Trường An nhịn không được.
-- Nửa đêm
Lúc nhanh lúc chậm, có một loại ý nhị khác...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
"Ba?" Diệu Diệu lại gọi một tiếng, nghi hoặc.
Ba Lê rối rắm thật lâu, câu kia ông có nên nhận không a.
Nhận... Tần Trường An kia ngộ nhận ông đã chấp nhận hắn thì làm sao,
Không nhận... Diệu Diệu cũng gọi a,
Cuối cùng vẫn miễn miễn cưỡng cưỡng lừa gạt một tiếng dưới ánh mắt chăm chú của Diệu Diệu.
Tần Trường An thả lỏng.
Hắn vội vàng đi qua, lấy dép lê từ trong tủ ra, "Ba, đeo đôi này, sạch sẽ."
Da mặt dày phảng phất như đã gọi vô số lần, không có một chút không tự nhiên.
Ba Lê trừng mắt nhìn hắn, đây là nhà con gái ông, ông còn không biết? Cần hắn lấy hộ?!
Tần Trường An không biết vì sao ông tức giận, nhìn Diệu Diệu, tiếp tục xuất kích, "Ba có khát nước không, uống trà hay nước?"
Thuận tiện cắt một đĩa trái cây, "Ăn vài miếng táo?"
Ba Lê thâm trầm, ngữ khí cố ý tăng thêm, "Không ăn, tôi tự đi lấy, tôi biết ở đâu."
Người đàn ông này có phải đang thể hiện mình có địa vị trong căn nhà này?? Ông lại không phải lần đầu tiên tới, còn có thể không biết ở đâu? Nhà con gái ông ông vẫn rất quen thuộc.
Tâm cơ.
Diệu Diệu đang răng rắc răng rắc gặm táo, nghe vậy ngẩng đầu, "Đó là trước kia, hiện tại phòng bếp Trường An quản, có thể đã đổi vị trí."
Ngay cả cô còn không tìm thấy đồ.
Ba Lê: "........."
Đây là con gái nhà ai, còn nói đỡ cho hắn?!
Tần Trường An ho khan hai tiếng, tự nhiên giúp Diệu Diệu xoa xoa miệng, muốn nhịn cười, khóe miệng lại không khống chế được cong lên.
Nha, sao vợ hắn có thể đáng yêu như vậy!
...... Ông bố vợ lại rất tức giận.
Còn có chút chua xót, liền biết, trồng cải trắng trắng trắng mềm mềm, sau khi bị heo gặm thì không phải của ông nữa rồi, muốn khóc.
Ba Lê không vui về không vui, nên hỏi cũng không hỏi ít hơn.
Ông và mẹ Lê vẫn luôn nuông chiều con bé, nhưng cũng không can thiệp sự lựa chọn của cô, đường đều là do mình đi, ngay cả lúc trước Diệu Diệu muốn vào giới giải trí họ cũng không ngăn cản.
Đường đời cũng như vậy.
Năm đó ông cùng mẹ Lê đều là tự do yêu đương, tất cả mọi người không xem trọng, không phải bọn họ còn đi tới bây giờ?? Hôn nhân của Diệu Diệu bọn họ cũng không can thiệp quá nhiều.
Chỉ cần nhân phẩm tốt, phải trái đúng sai rõ ràng là được.
Xem nhẹ ánh mắt của ba Lê dành cho Tần Trường An, hai người còn tính rất hài hòa.
Ba Lê hỏi mấy vấn đề, kiểm tra Tần Trường An từ các phương diện, cuối cùng kết quả vừa lòng, cũng không làm khó dễ nữa.
Ít nhất hiện tại, Tần Trường An thật lòng với Diệu Diệu.
...... Ông cũng chỉ yêu cầu con rể của mình một điều như vậy.
Lúc ấy ông hỏi Tần Trường An có nghĩ tới sau này không, Tần Trường An nghĩ nghĩ, từ trong lòng ngực móc ra một cái sổ hộ khẩu.
Đúbg, không sai, sổ hộ khẩu.
-- là sau khi Tần Trường An về nhà cố ý lấy.
Tần Trường An cảm thấy, Diệu Diệu thích hắn như vậy, tình cảm của bọn họ tốt như vậy, khẳng định là phải kết hôn. Lỡ như ngày nào đó hắn cầu hôn thành công, hoặc là Diệu Diệu trộm được sổ hộ khẩu......
Lỡ như hắn về nhà lấy sổ hộ khẩu muộn? Cục Dân Chính vừa khéo tan tầm đâu? Vậy còn phải đợi thêm một ngày.
Cho nên sau khi nói mình sẽ ở rể, Tần Trường An liền cầm hộ khẩu bên mình. Mấy anh em trong nhà đều là cẩu độc thân, nhìn thứ này cũng chỉ có thể thèm.
Nói thật, ba Lê đều bị sợ ngây người.
Gặp qua người lúc nào cũng mang theo chứng mình thư, còn lúc nào cũng cầm theo sổ hộ khẩu để đăng kí kết hôn này...
Nếu mà là con của ông, ông có thể bị tắc nghẽn cơ tim.
Ở trong lòng đồng tình người lớn nhà Tần Trường An, ba Lê lại hỏi mấy vấn đề nhỏ, có được đáp án vừa lòng, liền không ngăn cản bọn họ nữa.
Ông cũng là đàn ông, một người đàn ông có yêu người phụ nữ bên cạnh mình hay không, có thể nhìn ra từ trong ánh mắt hắn.
Ngoài ra, bữa tối là Tần Trường An nấu, chuyện này cộng thêm điểm cho hắn.
Không phải ông muốn Tần Trường An phải nấu cơm hoặc là thế nào, lúc không muốn làm có thể mời người giúp việc. Nhưng không thể phủ nhận, biết nấu cơm nên cộng thêm điểm, ít nhất có thể ở nấu cho Diệu Diệu chén mì khi cô đói bụng a.
Ba Lê tự hỏi.
Đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, giật mình ngồi ngay ngắn. Nhìn nhìn xung quanh, lén lút đi vào phòng cho khách.
Mở ra phòng cho khách nhìn rõ bên trong mới nhẹ nhàng thở ra.
Ông vừa mới mới nghĩ đến, trong phòng này cái gì cũng có đôi có cặp, thuyết minh bên trong có hai người ở a a!
-- Tần Trường An phỏng chừng là dọn vào, thời gian kết hôn cũng không xa, nhưng làm một người cha, ước gì cải trắng nhà mình cả đời không bị heo gặm, bị gặm trước khi kết hôn là không được.
Bằng không ông thật sự sẽ cầm cái chổi.
Ba Lê không trực tiếp mở phòng ngủ con gái, trong phòng dành cho khách xác thật là có một người ơt, quần áo cái gì cũng đều ở chỗ này, có thể là Tần Trường An ở trong căn phòng này.
...... Còn tính hắn thành thật.
Nếu Tần Trường An biết việc này, chỉ sợ sẽ phi thường cám ơn trời đất.
-- Vừa nãy hắn đang làm nũng với Diệu Diệu, chuẩn bị cứng không được thì mềm, hoàn toàn dọn vào phòng của Diệu Diệu... Nếu ba Lê tới muộn thêm chút nữa, phòng cho khách liền không còn gì.
Tần Trường An bưng đĩa ra, "Ba, ba nhìn gì vậy?"
Ba Lê ho khan, đầy mặt đứng đắn ngồi về chỗ cũ, "Đêm nay tôi sẽ ngủ ở đây."
Tần Trường An tay run run, "Ở đây? Mẹ vợ làm sao bây giờ?"
Ba Lê nói ra lại hơi hối hận, nhưng bên ngoài lại không thể lật lọng, chỉ có thể kiên trì đến cùng, "Không sao, như thế nào, cậu không muốn tôi ở đây?"
Tần Trường An đương nhiên không thể nói không muốn.
Nhưng hắn rất muốn khóc.
"Làm sao vậy?" Diệu Diệu đi ngang qua hắn, hỏi.
Tần Trường An nhìn ra bên ngoài, thấp đầu tiến đến bên tai Diệu Diệu, "Ba không đi... Chuyện hôm nay em đồng ý còn tính không?"
Hôm nay cô đồng ý cho hắn dọn vào phòng.
Diệu Diệu: "........."
Thấy Diệu Diệu không nói gì, Tần Trường An hôn hôn bên môi cô, tự mình tự hỏi vẫn nên khuyên ba đi thôi.
-- đều là người có vợ, sao phải tổn thương lẫn nhau?!
Khi một nhà ba người ấm áp ăn cơm, trên mạng hoàn toàn không gió yên biển lặng, xuất hiện rất nhiều tin nóng.
Chỉ trong một buổi chiều, chuyện xấu của Phó Viễn đổ tới ùn ùn không dứt, đại quy mô bùng nổ, như là có người đằng sau thao túng, công ty giải trí cũng công bố đóng băng hắn ta, các fan cùng ăn dưa quần chúng đều sợ ngây người...
Mẹ nó này là đắc tội ai a.
Phó Viễn cũng thực hoài nghi. Tại sao công ty đột nhiên lại làm thế với hắn ta, chẳng lẽ chuyện đó bại lộ?? Nhưng không có khả năng a...
Hắn vội vàng gọi điện thoại.
-- Người đại diễn bỗng nhiên thay đổi, trong giọng nói đều nghe được sự lạnh nhạt, chưa nói được hai cái đã cúp máy, thái độ rõ ràng.
Trước khi Phó Viễn có bàn tay vàng cũng chỉ là một người bình thường, kiến thức chỉ có một chút, não cũng không phải đặc biệt linh hoạt, bằng không cũng sẽ không nổi tiếng.
Lúc này trong lúc nguy cấp, cũng không thể nghĩ ra cách nào, sự bình tĩnh biến mất, chỉ còn lại sự tự đại mù quáng với bàn tay vàng của mình, bắt đầu gọi điện thoại cho những người mình có thể uy hiếp......
Không quan hệ, hắn ta không thể thua được.
Suy nghĩ của Phó Viễn Tần Trường An bọn họ đương nhiên không quan tâm.
Cuối cùng ba Lễ vẫn về nhà. Chỉ là lúc đi nhắc nhở bọn họ, khi nào phải tới nhà họ thăm hỏi, bởi vì lần này cũng không phải chính thức.
Ông không nói Tần Trường An cũng sẽ đi.
Tần Trường An cái bàn cũng chưa dọn, cởi quần áo chỉ còn lại quần lót nhỏ, thần thái sáng láng đi tắm, chưa đến ba phút đã đi ra.
Rồi sau đó sung sướng ôm gối, đi vào phòng ngủ chính, đặt gối của mình lên giường...... Nghĩ nghĩ, lại cảm thấy không đúng, nhét gối vào trong tủ, chỉ kéo gối của Diệu Diệu tới giữa giường.
Mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió Đông.
Tần Trường An nhìn nhìn xung quanh, ho khan, vẻ mặt khinh thường lấy di động ra, mở ra một quyển tranh vẽ giáo dục, bên tai có hơi đỏ .
Hắn không thể xem loại video này, liền...
"........."
"Trường An, anh đang xem cái gì vậy?" Khi Diệu Diệu đi vào, liền thấy Tần Trường An đang ngồi ở trên giường không biết đang xem gì, cô nhào tới từ phía sau, tò mò hỏi.
Tần Trường An giật mình, trực tiếp úp di động xuống, "Không không không có gì."
Hắn nói sang chuyện khác, "Vừa mới không phải đang ăn táo sao, không ăn nữa à? Cảm thấy nóng không, có muốn đi tắm không?"
"Quả táo đều ăn hết rồi... Có hơi nóng." Diệu Diệu nhìn Tần Trường An mặt đỏ tai hồng, cũng không hề dò hỏi, dù sao là thứ cô không cần biết đến... Cô lấy áo ngủ ra, "Em đi tắm, anh đi lấy gối tới đây nha."
Tắm a...
Tần Trường An ho một tiếng, vợ mình muốn đi tắm......
Tần Trường An mặt mày hớn hở, nỗ lực áp xuống tiếng tim đập bùm bùm, nghiêm túc cầm lấy di động, nhìn từ đầu tới cuối......
Nhưng mà ánh mắt căn bản không dừng ở trên màn hình di động, bay loạn xung quanh...
Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước tí tách tí tách, tựa như dòng nước theo cái gì chảy xuống...
Tần Trường An sắc mặt đỏ bừng, tấm tắc hai tiếng, phẩy phẩy, giảm nhiệt độ điều hòa thêm mấy độ.
...... Quá nóng rồi.
Bình tĩnh.
Bình tĩnh.
Bình tĩnh.
Tĩnh...
Tĩnh không được.
Tần Trường An từ trên giường đi xuống, tới gần phòng tắm, dường như không có việc gì, "Vợ, có cần anh vào kỳ lưng giúp không?"
Đều là vợ mình, kỳ lưng gì đó, rất bình thường đi, bình tĩnh cái gì bình tĩnh...
Diệu Diệu chớp chớp mắt, nhìn ra bên ngoài, "Muốn nha."
"........."
Phịch một tiếng, cửa phòng tắm mở, hơi nước mờ mịt tràn ra ngoài.
"Đi vào nhanh lên ~"
"........."
Tần Trường An nhịn không được.
-- Nửa đêm
Lúc nhanh lúc chậm, có một loại ý nhị khác...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook