Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70
Từ khi Diệu Diệu mang thai, trong Tử Thần Điện không bao giờ dùng lư hương, không phải cố ý đề phòng người ám hại, người trong Tử Thần Điện đã đổi tất cả thành ám vệ, nếu dưới tình huống như vậy, Diệu Diệu còn có thể bị hãm hại, vậy Tần Trường An cũng có thể trực tiếp vỗ vỗ mông chạy lấy người.
Lão bà hài tử đều không bảo vệ được còn làm cái gì hoàng đế?
Chỉ là thứ nhất người mang thai khá mẫn cảm với mùi hương, hai là sợ không tốt hoặc không thích hợp với thân thể, nên trực tiếp bỏ đi.
Trước kia tấu chương sẽ được đưa tới Ngự Thư Phòng nay đều được đưa tới Tử Thần Điện, dù sao hai nơi này đều là địa bàn của hoàng đế, tuyệt đối an toàn.
Khắp chốn mừng vui cũng cất dấu không ít sóng ngầm mãnh liệt.
Ai cũng biết, sau khi Hoàng Hậu sinh, đại cục đã định, Minh Vương đương nhiên cũng biết. Đối với một người có ý tưởng với ngôi vị kia mà nói, đứa nhỏ này tuyệt đối không thể giữ lại.
Mà đối với các đại thần...
Trước kia không ai nói tuyển tú, nữ nhi trong nhà cũng không định đưa vào cung, một là Hoàng Thượng không muốn, hai là bọn họ đều cho rằng Hoàng Thượng không được, tiến cung không có tác dụng, nhưng hiện tại hoàn toàn khác, thân thể Hoàng Thượng khỏe mạnh, hơn nữa Hoàng Hậu còn mang thai... Hoàng Hậu mang thai khẳng định không thể hầu hạ Hoàng Thượng, vậy...
Các đại thần cũng sóng ngầm mãnh liệt, thủ đoạn của Hoàng Thượng rất cứng rắn, chỉ thông qua chuyện của ngự sử lần trước là biết, tuyệt đối không để bọn họ khoa tay múa chân với chuyện hậu cung.
Cho nên tuyển tú có nên nói hay khô g? Nói như thế nào? Ai mở đầu?
Chuyện này cuối cùng thế nhưng rơi xuống trên đầu Lê thị lang.
Ngày nọ lâm triều.
"Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Chúng ái khanh bình thân."
"Có việc khởi tấu, không có việc gì bãi triều --"
Trên Kim Loan Điện yên tĩnh, các đại thần mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.
"Bệ hạ, thần có chuyện bẩm báo." Một giọng nam đột nhiên vang lên.
Tần Trường An nhìn lại.
Lê thị lang nhớ tới đêm qua uống rượu với vài vị đại thần, hiên ngang lẫm liệt đứng dậy, "Bệ hạ, thần có lời..."
"Tuyển tú liên quan tới nền tảng lập quốc, thần tư tiền tưởng hậu..."
"...Thân là thần tử, thần thời khắc ghi nhớ bổn phận, Hoàng Hậu nương nương nãi thần chi nữ, cũng hiền đức trinh tĩnh, thời khắc thủ vững bổn phận, Hoàng Hậu có thai trong người, tuyển tú một chuyện, theo tâm nguyện của Hoàng Hậu..."
Ông ta nói vài đoạn, tổng kết lại là, tuyển tú rất quan trọng, Hoàng Thượng ngài nên tuyển tú, ngài cũng không cần lo lắng Hoàng Hậu, Hoàng Hậu nương nương có thai trong người, không thể hầu hạ ngài, nàng là người hiền thục, trong lòng cũng nguyện ý ngươi tuyển tú...
Sắc mặt Tần Trường An càng ngày càng đen, cả người tựa như núi lửa sắp phun trào, nhìn Lê thị lang càng nói càng hăng hái.
"........."
Nói xong, khi đang chờ tán đồng, thật lâu sau không có hồi âm, Lê thị lang cuối cùng cũng cảm thấy không đúng, nhìn thoáng qua sắc mặt Hoàng Thượng, sợ tới mức bùm một tiếng quỳ xuống.
Toàn bộ triều đình đều an tĩnh lại.
Lê thị lang mồ hôi một giọt một giọt rơi trên mặt đất, không biết nơi nào xảy ra vấn đề, ông ta làm không đúng sao? Hoàng Hậu có thai trong người không thể hầu hạ, đưa ra tuyển tú không phải thuận lý thành chương sao? Không có nam nhân nào không đồng ý, huống chi vẫn là hoàng đế...
Hoàng đế không tiện mở miệng, những người khác mở miệng sẽ giống như bức bách, chỉ có ông ta là nhạc phụ của hoàng đế mở miệng, mới có thể cho Hoàng Thượng một cái bậc thang hoàn hảo -- là Hoàng Hậu chính mình hiền đức, không liên quan tới Hoàng Thượng...
Lê thị lang suy nghĩ, vẫn không nghĩ ra chỗ nào không đúng, mồ hôi cũng không dám lau.
Triều đình có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Tần Trường An nhìn các đại thần phía dưới, cười lạnh ra tiếng, "Còn có người nào muốn nói tới chuyện này không?"
Hiện tại thật ra thông minh, hắn không tin việc này bọn họ không nhúng tay.
Các đại thần đều không hé răng.
"Không có?"
"......" Vẫn không có người dám động.
Phịch một tiếng, Tần Trường An đột nhiên ném tấu chương đầy đất, "Vậy trẫm nói!"
Các đại thần giật mình.
Áp lực cực lớn bao phủ ở Kim Loan Điện, "Trẫm chỉ nói một lần, các ngươi nhớ cho kỹ. Trẫm muốn các ngươi là để các ngươi chú ý tới cái quốc gia này! Không phải hậu cung của trẫm! Hậu cung có mấy người không cần các ngươi nhọc lòng!"
"Liền tính tú nữ vào cung cũng không có quan hệ với các ngươi. Các ngươi có thể thăng quan không, thăng mấy phẩm đều liên quan tới tài năng của các ngươi, các ngươi làm được bao nhiêu cho bá tánh, mà không liên quan gì đến việc nữ nhi của các ngươi vào cung, nữ nhi các ngươi có thể mê hoặc ta hay không!"
"Trẫm không phải hôn quân, không cần các ngươi đưa nữ nhi vào cung để có được sự tin tưởng! Trẫm cũng chướng mắt những người đặt vinh quang và công lao trên người nữ quyến!"
"Người tới! Lê thị lang mưu toan phỏng đoán thánh ý, chẳng phân biệt công tư, biếm thành..." Tần Trường An không chút lưu tình.
Lê thị lang hù chết, kinh hoảng thất thố, không dám tin tưởng mình thân là phụ thân của Hoàng Hậu, thế nhưng lại bị đối xử như vậy, "Hoàng Thượng tha mạng, thần sai rồi, Hoàng Thượng!"
Ngự lâm quân thấy sắc mặt Hoàng Thượng càng thêm không tốt, nói tiếng đắc tội, trực tiếp lấy vải nhét vào trong miệng ông ta.
Các đại thần lạnh sống lưng, thực sự không nghĩ tới hoàng đế sẽ cứng rắn như vậy. Tần Trường An chưa cho bọn họ cơ hội bình phục tâm tình, nhìn gần bọn họ một vòng, "Trẫm nói, chúng ái khanh đã hiểu chưa?"
"Ngô hoàng thánh minh, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Tất cả mọi người quỳ xuống.
Hoàng Thượng đã nói như vậy, bọn họ còn có thể nói gì? Nếu nói không phải là thừa nhận mình có ý đồ, thừa nhận mình muốn đưa nữ nhi tiến cung lấy sự tin tưởng, trông cậy vinh quang và công lao trên người nữ nhi?
Bất quá...... Ngay cả phụ thân Hoàng Hậu Lê thị lang đều có thể bị biếm, bọn họ còn đưa nữ nhi tiến cung làm cái gì? Hoàng Hậu cũng không làm được gì, chẳng lẽ nữ nhi của bọn họ làm được?
.
Khi Tần Trường An trở lại hậu cung mới áp cảm xúc xuống, nơi nào có phụ thân như Lê thị lang! Để con rể của mình nạp thiếp.
Diệu Diệu lúc này đang nằm trên ghế, trước mặt đặt các loại trái cây, thấy hắn tiến vào, liền vẫy vẫy tay, đút một quả vải cho hắn, "Đã trở lại, nếm thử, ngọt không?"
Thấy hắn ăn xong, mới hỏi, "Sao vậy? Thấy chàng có chút không vui."
Tần Trường An không giấu nàng, ôm nàng ngồi xuống trên đùi mình, thương tiếc nói ra, "Đừng đau lòng, có ta ở đây."
Sau lưng là lồng ngực ấm áp mà rộng lớn, vừa lúc ôm trọn nàng, Diệu Diệu rầm rì một tiếng, chớp chớp mắt, "Diệu Diệu không đau lòng."
Kỳ thật chuyện này còn khá tốt, một hòn đá trúng mấy con chim, nàng là điểm mấu chốt của Lê phu nhân, lần này Lê thị lang chạm vào điểm mấu chốt, Lê phu nhân khẳng định sẽ không lưu lại tình cảm, Tần Trường An giết gà dọa khỉ, con gà này cũng chỉ có Lê thị lang tốt nhất.
Nàng nói với Tần Trường An chuyện của Lê phu nhân, Tần Trường An bừng tỉnh, hôn hôn nàng, "Yên tâm, việc này giao cho ta."
Diệu Diệu lại bóc một quả vải, ngửa đầu hôn hắn một cái "Vậy tất cả đều giao cho Trường An."
Kiều tiếu đáng yêu, trong ánh mắt như có ngôi sao, lực chú ý của Tần Trường An đều đặt trên người nàng, bắt đầu lần cảm thán thứ 108 hàng ngày, sao Diệu Diệu lại đáng yêu như vậy đâu!
Hoàng đế mặt mày hớn hở, tự mang lự kính, ngươi nói Diệu Diệu lớn lên như thế nào? Có phải lúc còn nhỏ ăn quá nhiều đáng yêu hay không?
.
Vấn đề này Diệu Diệu cũng không thể trả lời.
Sau khi Diệu Diệu mang thai, tính tình trở nên kiều khí rất nhiều, gặp chuyện đặc biệt thích làm nũng, Tần Trường An mỗi ngày đều bị manh tim gan run rẩy.
Nhưng trong mắt các cung nữ thái giám...-- Ân, nếu mỗi ngày lười biếng không muốn tự ăn cơm là đáng yêu mà nói.
Trong cung ngọt ngọt ngào ngào, kẻ muốn cho người muốn nhận, ngoài cung cũng có sóng ngầm kích động.
Trong quán trà.
Hai hán tử làn da có chút ngăm đen đang đàm luận, cách gần là có thể nghe thấy, hai vị này đang nói tới những lời của Hoàng Thượng trong Kim Loan Điện hôm nay.
"Hoàng Thượng nói chính là đúng a, lúc ấy Hoàng Thượng nói, có thể thăng quan hay không, thăng mấy phẩm liên quan tới tài năng của các người, các ngươi làm được bao nhiêu cho bá tánh..., ngươi nghe một chút, lời này đều là vì chúng ta a..."
Một hán tử khác cũng cảm động, đập bàn, "Hoàng Thượng nói rất đúng, những người làm quan có thể làm quan, không phải đều xem xét năng lực sao!"
Hai người đang nói, một người bưng một đĩa thịt bò tới, "Huynh đệ, có thể ngồi cùng bàn sao?"
Hai người cũng không để ý, tiếp tục mở miệng, "Vẫn là Hoàng Hậu nương nương tốt, không biết Hoàng Hậu nương nương có đau lòng không, Lê thị lang chính là..."
Người ngồi xuống nghe nghe, giả vờ vô tình cắm một câu, "Ai? Ta cũng cảm thấy Hoàng Hậu nương nương khá tốt, chỉ là có hơi ghen tị, ngươi nói Hoàng Thượng tam cung lục viện không phải rất bình thường sao, nàng lại muốn quản Hoàng Thượng..."
Hai người kia dừng lại.
Người ngồi xuống thấy có hiệu quả, tiếp tục nói, "Ta chỉ là thuận miệng nói nói, thịt bò này ăn khá ngon, bất quá ta nghe nói, Hoàng Hậu nương nương sinh hoạt mới gọi là xa hoa lãng phí đâu... Ai, mỗi ngày đều có thật nhiều trái cây ăn, nghe nói là 800 dặm đưa tới."
Trong lời nói vô tình đổ một chậu nước bẩn, nhìn sắc mặt bọn họ, dưới đáy lòng cười nhạo một tiếng...... Thật dễ lừa.
-- Sắc mặt hai người đã có chút đen.
Chỉ cần lời đồn này truyền ra, hắn ta có thể được chủ tử ban thưởng mấy trăm lượng bạc, quá dễ dàng.
Người này còn tưởng rằng lời nói có hiệu quả, đang chuẩn bị không ngừng cố gắng, đã thấy hai hán tử kia đập bàn, trực tiếp ấn hắn ta tới trên bàn, "Nói, ngươi là ai phái tới!"
Dân chúng đều kiêu ngạo với triều đại mới, khi nói chuyện tới Hoàng Thượng vĩnh viễn đều là "Hoàng Thượng của chúng ta", cơ hồ kiên trì hai nguyên tắc, ' lời nói của Hoàng Thượng đều đúng, Hoàng Thượng quyết định không sai '.
Cho nên...... Hoàng Thượng không muốn tuyển tú khẳng định có đạo lý của Hoàng Thượng nha!
Không tuyển tú nhất định mới là đúng! Nhất định là những tú nữ đó không đủ xinh đẹp, không xứng với Hoàng Thượng. Hoàng Thượng là chân long thiên tử, vậy chỉ có Hoàng Hậu phượng hoàng mới có thể xứng a, long phượng hòa minh, người bình thường sao có thể xứng?
Còn chuyện làm sao biết Hoàng Hậu là phượng hoàng?
Này còn không đơn giản?
Trước kia thân thể Hoàng Thượng đều không tốt, khẳng định là không có phượng hoàng xứng đôi. -- Dân gian đều nói long phượng mới có thể trình tường, này chỉ có long khẳng định không được, cho nên thân thể mới không tốt, gần đây thân thể Hoàng Thượng tốt hơn, ngay cả tiểu Thái Tử cũng sắp ra đời...
Logic có chút quái, nhưn dân chúng đều tin tưởng không nghi ngờ.
Hơn nữa Hoàng Hậu nơi nào xa hoa lãng phí? Suy nghĩ của dân chúng với trái cây, vẫn là thứ sau nhà tùy thời có thể ăn, so sánh với thịt cá, kém xa lắc.
Từ khi có Hoàng Hậu, Hoàng Thượng thân thể tốt, đừng nói ăn này đó, ăn thịt trời bọn họ cũng sẽ tìm. Hoàng Hậu nương nương ăn trái cây đều bị nói, người này nhất định không phải người tốt!
Một hán tử khác nói, "Không thể thả hắn ta, đưa đến quan phủ đi!"
"Đúng! Hơn nữa người này nhất định không phải dân chúng, nói không chừng có người muốn hại Hoàng Thượng của chúng ta, không thể để hắn ta được cứu ra! Chúng ta phải điều tra người đứng sau!"
Bọn họ sẽ không nói xấu Hoàng Hậu đâu?
Người bị đè trên bàn: "........."
Không đầu óc? Dễ lừa? Dân chúng?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Lão bà hài tử đều không bảo vệ được còn làm cái gì hoàng đế?
Chỉ là thứ nhất người mang thai khá mẫn cảm với mùi hương, hai là sợ không tốt hoặc không thích hợp với thân thể, nên trực tiếp bỏ đi.
Trước kia tấu chương sẽ được đưa tới Ngự Thư Phòng nay đều được đưa tới Tử Thần Điện, dù sao hai nơi này đều là địa bàn của hoàng đế, tuyệt đối an toàn.
Khắp chốn mừng vui cũng cất dấu không ít sóng ngầm mãnh liệt.
Ai cũng biết, sau khi Hoàng Hậu sinh, đại cục đã định, Minh Vương đương nhiên cũng biết. Đối với một người có ý tưởng với ngôi vị kia mà nói, đứa nhỏ này tuyệt đối không thể giữ lại.
Mà đối với các đại thần...
Trước kia không ai nói tuyển tú, nữ nhi trong nhà cũng không định đưa vào cung, một là Hoàng Thượng không muốn, hai là bọn họ đều cho rằng Hoàng Thượng không được, tiến cung không có tác dụng, nhưng hiện tại hoàn toàn khác, thân thể Hoàng Thượng khỏe mạnh, hơn nữa Hoàng Hậu còn mang thai... Hoàng Hậu mang thai khẳng định không thể hầu hạ Hoàng Thượng, vậy...
Các đại thần cũng sóng ngầm mãnh liệt, thủ đoạn của Hoàng Thượng rất cứng rắn, chỉ thông qua chuyện của ngự sử lần trước là biết, tuyệt đối không để bọn họ khoa tay múa chân với chuyện hậu cung.
Cho nên tuyển tú có nên nói hay khô g? Nói như thế nào? Ai mở đầu?
Chuyện này cuối cùng thế nhưng rơi xuống trên đầu Lê thị lang.
Ngày nọ lâm triều.
"Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Chúng ái khanh bình thân."
"Có việc khởi tấu, không có việc gì bãi triều --"
Trên Kim Loan Điện yên tĩnh, các đại thần mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.
"Bệ hạ, thần có chuyện bẩm báo." Một giọng nam đột nhiên vang lên.
Tần Trường An nhìn lại.
Lê thị lang nhớ tới đêm qua uống rượu với vài vị đại thần, hiên ngang lẫm liệt đứng dậy, "Bệ hạ, thần có lời..."
"Tuyển tú liên quan tới nền tảng lập quốc, thần tư tiền tưởng hậu..."
"...Thân là thần tử, thần thời khắc ghi nhớ bổn phận, Hoàng Hậu nương nương nãi thần chi nữ, cũng hiền đức trinh tĩnh, thời khắc thủ vững bổn phận, Hoàng Hậu có thai trong người, tuyển tú một chuyện, theo tâm nguyện của Hoàng Hậu..."
Ông ta nói vài đoạn, tổng kết lại là, tuyển tú rất quan trọng, Hoàng Thượng ngài nên tuyển tú, ngài cũng không cần lo lắng Hoàng Hậu, Hoàng Hậu nương nương có thai trong người, không thể hầu hạ ngài, nàng là người hiền thục, trong lòng cũng nguyện ý ngươi tuyển tú...
Sắc mặt Tần Trường An càng ngày càng đen, cả người tựa như núi lửa sắp phun trào, nhìn Lê thị lang càng nói càng hăng hái.
"........."
Nói xong, khi đang chờ tán đồng, thật lâu sau không có hồi âm, Lê thị lang cuối cùng cũng cảm thấy không đúng, nhìn thoáng qua sắc mặt Hoàng Thượng, sợ tới mức bùm một tiếng quỳ xuống.
Toàn bộ triều đình đều an tĩnh lại.
Lê thị lang mồ hôi một giọt một giọt rơi trên mặt đất, không biết nơi nào xảy ra vấn đề, ông ta làm không đúng sao? Hoàng Hậu có thai trong người không thể hầu hạ, đưa ra tuyển tú không phải thuận lý thành chương sao? Không có nam nhân nào không đồng ý, huống chi vẫn là hoàng đế...
Hoàng đế không tiện mở miệng, những người khác mở miệng sẽ giống như bức bách, chỉ có ông ta là nhạc phụ của hoàng đế mở miệng, mới có thể cho Hoàng Thượng một cái bậc thang hoàn hảo -- là Hoàng Hậu chính mình hiền đức, không liên quan tới Hoàng Thượng...
Lê thị lang suy nghĩ, vẫn không nghĩ ra chỗ nào không đúng, mồ hôi cũng không dám lau.
Triều đình có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Tần Trường An nhìn các đại thần phía dưới, cười lạnh ra tiếng, "Còn có người nào muốn nói tới chuyện này không?"
Hiện tại thật ra thông minh, hắn không tin việc này bọn họ không nhúng tay.
Các đại thần đều không hé răng.
"Không có?"
"......" Vẫn không có người dám động.
Phịch một tiếng, Tần Trường An đột nhiên ném tấu chương đầy đất, "Vậy trẫm nói!"
Các đại thần giật mình.
Áp lực cực lớn bao phủ ở Kim Loan Điện, "Trẫm chỉ nói một lần, các ngươi nhớ cho kỹ. Trẫm muốn các ngươi là để các ngươi chú ý tới cái quốc gia này! Không phải hậu cung của trẫm! Hậu cung có mấy người không cần các ngươi nhọc lòng!"
"Liền tính tú nữ vào cung cũng không có quan hệ với các ngươi. Các ngươi có thể thăng quan không, thăng mấy phẩm đều liên quan tới tài năng của các ngươi, các ngươi làm được bao nhiêu cho bá tánh, mà không liên quan gì đến việc nữ nhi của các ngươi vào cung, nữ nhi các ngươi có thể mê hoặc ta hay không!"
"Trẫm không phải hôn quân, không cần các ngươi đưa nữ nhi vào cung để có được sự tin tưởng! Trẫm cũng chướng mắt những người đặt vinh quang và công lao trên người nữ quyến!"
"Người tới! Lê thị lang mưu toan phỏng đoán thánh ý, chẳng phân biệt công tư, biếm thành..." Tần Trường An không chút lưu tình.
Lê thị lang hù chết, kinh hoảng thất thố, không dám tin tưởng mình thân là phụ thân của Hoàng Hậu, thế nhưng lại bị đối xử như vậy, "Hoàng Thượng tha mạng, thần sai rồi, Hoàng Thượng!"
Ngự lâm quân thấy sắc mặt Hoàng Thượng càng thêm không tốt, nói tiếng đắc tội, trực tiếp lấy vải nhét vào trong miệng ông ta.
Các đại thần lạnh sống lưng, thực sự không nghĩ tới hoàng đế sẽ cứng rắn như vậy. Tần Trường An chưa cho bọn họ cơ hội bình phục tâm tình, nhìn gần bọn họ một vòng, "Trẫm nói, chúng ái khanh đã hiểu chưa?"
"Ngô hoàng thánh minh, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Tất cả mọi người quỳ xuống.
Hoàng Thượng đã nói như vậy, bọn họ còn có thể nói gì? Nếu nói không phải là thừa nhận mình có ý đồ, thừa nhận mình muốn đưa nữ nhi tiến cung lấy sự tin tưởng, trông cậy vinh quang và công lao trên người nữ nhi?
Bất quá...... Ngay cả phụ thân Hoàng Hậu Lê thị lang đều có thể bị biếm, bọn họ còn đưa nữ nhi tiến cung làm cái gì? Hoàng Hậu cũng không làm được gì, chẳng lẽ nữ nhi của bọn họ làm được?
.
Khi Tần Trường An trở lại hậu cung mới áp cảm xúc xuống, nơi nào có phụ thân như Lê thị lang! Để con rể của mình nạp thiếp.
Diệu Diệu lúc này đang nằm trên ghế, trước mặt đặt các loại trái cây, thấy hắn tiến vào, liền vẫy vẫy tay, đút một quả vải cho hắn, "Đã trở lại, nếm thử, ngọt không?"
Thấy hắn ăn xong, mới hỏi, "Sao vậy? Thấy chàng có chút không vui."
Tần Trường An không giấu nàng, ôm nàng ngồi xuống trên đùi mình, thương tiếc nói ra, "Đừng đau lòng, có ta ở đây."
Sau lưng là lồng ngực ấm áp mà rộng lớn, vừa lúc ôm trọn nàng, Diệu Diệu rầm rì một tiếng, chớp chớp mắt, "Diệu Diệu không đau lòng."
Kỳ thật chuyện này còn khá tốt, một hòn đá trúng mấy con chim, nàng là điểm mấu chốt của Lê phu nhân, lần này Lê thị lang chạm vào điểm mấu chốt, Lê phu nhân khẳng định sẽ không lưu lại tình cảm, Tần Trường An giết gà dọa khỉ, con gà này cũng chỉ có Lê thị lang tốt nhất.
Nàng nói với Tần Trường An chuyện của Lê phu nhân, Tần Trường An bừng tỉnh, hôn hôn nàng, "Yên tâm, việc này giao cho ta."
Diệu Diệu lại bóc một quả vải, ngửa đầu hôn hắn một cái "Vậy tất cả đều giao cho Trường An."
Kiều tiếu đáng yêu, trong ánh mắt như có ngôi sao, lực chú ý của Tần Trường An đều đặt trên người nàng, bắt đầu lần cảm thán thứ 108 hàng ngày, sao Diệu Diệu lại đáng yêu như vậy đâu!
Hoàng đế mặt mày hớn hở, tự mang lự kính, ngươi nói Diệu Diệu lớn lên như thế nào? Có phải lúc còn nhỏ ăn quá nhiều đáng yêu hay không?
.
Vấn đề này Diệu Diệu cũng không thể trả lời.
Sau khi Diệu Diệu mang thai, tính tình trở nên kiều khí rất nhiều, gặp chuyện đặc biệt thích làm nũng, Tần Trường An mỗi ngày đều bị manh tim gan run rẩy.
Nhưng trong mắt các cung nữ thái giám...-- Ân, nếu mỗi ngày lười biếng không muốn tự ăn cơm là đáng yêu mà nói.
Trong cung ngọt ngọt ngào ngào, kẻ muốn cho người muốn nhận, ngoài cung cũng có sóng ngầm kích động.
Trong quán trà.
Hai hán tử làn da có chút ngăm đen đang đàm luận, cách gần là có thể nghe thấy, hai vị này đang nói tới những lời của Hoàng Thượng trong Kim Loan Điện hôm nay.
"Hoàng Thượng nói chính là đúng a, lúc ấy Hoàng Thượng nói, có thể thăng quan hay không, thăng mấy phẩm liên quan tới tài năng của các người, các ngươi làm được bao nhiêu cho bá tánh..., ngươi nghe một chút, lời này đều là vì chúng ta a..."
Một hán tử khác cũng cảm động, đập bàn, "Hoàng Thượng nói rất đúng, những người làm quan có thể làm quan, không phải đều xem xét năng lực sao!"
Hai người đang nói, một người bưng một đĩa thịt bò tới, "Huynh đệ, có thể ngồi cùng bàn sao?"
Hai người cũng không để ý, tiếp tục mở miệng, "Vẫn là Hoàng Hậu nương nương tốt, không biết Hoàng Hậu nương nương có đau lòng không, Lê thị lang chính là..."
Người ngồi xuống nghe nghe, giả vờ vô tình cắm một câu, "Ai? Ta cũng cảm thấy Hoàng Hậu nương nương khá tốt, chỉ là có hơi ghen tị, ngươi nói Hoàng Thượng tam cung lục viện không phải rất bình thường sao, nàng lại muốn quản Hoàng Thượng..."
Hai người kia dừng lại.
Người ngồi xuống thấy có hiệu quả, tiếp tục nói, "Ta chỉ là thuận miệng nói nói, thịt bò này ăn khá ngon, bất quá ta nghe nói, Hoàng Hậu nương nương sinh hoạt mới gọi là xa hoa lãng phí đâu... Ai, mỗi ngày đều có thật nhiều trái cây ăn, nghe nói là 800 dặm đưa tới."
Trong lời nói vô tình đổ một chậu nước bẩn, nhìn sắc mặt bọn họ, dưới đáy lòng cười nhạo một tiếng...... Thật dễ lừa.
-- Sắc mặt hai người đã có chút đen.
Chỉ cần lời đồn này truyền ra, hắn ta có thể được chủ tử ban thưởng mấy trăm lượng bạc, quá dễ dàng.
Người này còn tưởng rằng lời nói có hiệu quả, đang chuẩn bị không ngừng cố gắng, đã thấy hai hán tử kia đập bàn, trực tiếp ấn hắn ta tới trên bàn, "Nói, ngươi là ai phái tới!"
Dân chúng đều kiêu ngạo với triều đại mới, khi nói chuyện tới Hoàng Thượng vĩnh viễn đều là "Hoàng Thượng của chúng ta", cơ hồ kiên trì hai nguyên tắc, ' lời nói của Hoàng Thượng đều đúng, Hoàng Thượng quyết định không sai '.
Cho nên...... Hoàng Thượng không muốn tuyển tú khẳng định có đạo lý của Hoàng Thượng nha!
Không tuyển tú nhất định mới là đúng! Nhất định là những tú nữ đó không đủ xinh đẹp, không xứng với Hoàng Thượng. Hoàng Thượng là chân long thiên tử, vậy chỉ có Hoàng Hậu phượng hoàng mới có thể xứng a, long phượng hòa minh, người bình thường sao có thể xứng?
Còn chuyện làm sao biết Hoàng Hậu là phượng hoàng?
Này còn không đơn giản?
Trước kia thân thể Hoàng Thượng đều không tốt, khẳng định là không có phượng hoàng xứng đôi. -- Dân gian đều nói long phượng mới có thể trình tường, này chỉ có long khẳng định không được, cho nên thân thể mới không tốt, gần đây thân thể Hoàng Thượng tốt hơn, ngay cả tiểu Thái Tử cũng sắp ra đời...
Logic có chút quái, nhưn dân chúng đều tin tưởng không nghi ngờ.
Hơn nữa Hoàng Hậu nơi nào xa hoa lãng phí? Suy nghĩ của dân chúng với trái cây, vẫn là thứ sau nhà tùy thời có thể ăn, so sánh với thịt cá, kém xa lắc.
Từ khi có Hoàng Hậu, Hoàng Thượng thân thể tốt, đừng nói ăn này đó, ăn thịt trời bọn họ cũng sẽ tìm. Hoàng Hậu nương nương ăn trái cây đều bị nói, người này nhất định không phải người tốt!
Một hán tử khác nói, "Không thể thả hắn ta, đưa đến quan phủ đi!"
"Đúng! Hơn nữa người này nhất định không phải dân chúng, nói không chừng có người muốn hại Hoàng Thượng của chúng ta, không thể để hắn ta được cứu ra! Chúng ta phải điều tra người đứng sau!"
Bọn họ sẽ không nói xấu Hoàng Hậu đâu?
Người bị đè trên bàn: "........."
Không đầu óc? Dễ lừa? Dân chúng?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook