Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 161
Chương 161 Khả bệnh ở bệ lệt
Người phụ nữ này vừa bước vào, cuối cùng thì mọi
người, bao gồm cả Trần Hạo cũng biết chỗ dựa vững
chắc mà Hàn Tư Dư vừa nhắc tới là ai.
Không ngờ là Mạnh Thái Như!
“Giáo viên hướng dẫn!”
Mọi người chấn động, đồng thời thốt lên đầy thân thiết.
Đúng vậy, đương nhiên phải chấn động rồi. Bình thường
mọi người chỉ biết Mạnh Thái Như rất thích trưng diện,
mắt nhìn rất cao, cũng không có bạn trai gì hết.
Nhưng chảng ai ngờ Mạnh Thái Như có quan hệ với Lý
Phi Hồng của tập đoàn thương mại.
Hơn nữa Lý Phi Hồng cực kỳ kính trọng cô ta.
Điều này khiến người ta hết sức kinh ngạc!
Nói về chuyện giữa Hàn Tư Dư và Mạnh Thái Như phải
bắt đầu từ cái đêm Trần Hạo dẫn người tới quán bar mới
mở cứu Mạnh Thái Như.
Đêm hôm đó, chẳng phải Trần Hạo bảo Lý Phi Hồng đưa
cô ta về sao.
Sau đó Mạnh Thái Thư phát hiện sạc dự phòng Trần
Hạo để lại trên xe.
Lúc ấy cô ta cực kỳ khiếp sợ.
Lẽ nào là Trần Hạo cứu mình?
Khi Mạnh Thái Như định quay lại xác nhận.
Đúng lúc gặp Hàn Tư Dư trở về sau khi livestream xong.
Cô ta cũng vô cùng kinh ngạc khi thấy Mạnh Thái Như
được Rolls-Royce đưa đón.
Vội hỏi giáo viên hướng dẫn đã xảy xa chuyện gì.
Mạnh Thái Như trả lời qua quýt, đương nhiên còn kiêu
ngạo nói với Hàn Tư Dư rằng sau này phố thương mại
Kim Lăng có việc thì cứ đến tìm mình.
Bởi vì Mạnh Thái Như đang vướng mắc chuyện Trần Hạo
nên vội vàng về nhà xác nhận.
Cuối cùng, đáp án cô ta nhận được là quá trình Lý Phi
Hồng đã nói cho Trần Hạo từ sớm, do đó Mạnh Thái
Như cũng không nghỉ ngờ nữa.
Tất nhiên chuyện này không đơn giản như vậy.
Đại khái là tuần trước, Mạnh Thái Như và Hàn Tư Dư đến
phố thương mại mua mỹ phẩm.
Sau đó gặp chút rắc rối nhỏ, bị mấy sếp lớn say rượu
trêu ghẹo.
Lúc đó Mạnh Thái Như cũng sợ hãi, dứt khoát gọi điện
cho Lý Phi Hồng. Hắn lập tức dân người tới đánh cho
mấy ông chủ lớn kia một trận.
Khiến Mạnh Thái Như sảng khoái vô cùng, cũng khiến
Hàn Tư Dư sùng bái Mạnh Thái Như.
Cảm giác có chỗ dựa mới sung sướng làm sao!
Vì vậy, hôm nay vừa xảy ra chuyện, Hàn Tư Dư lập tức
gọi điện cho Mạnh Thái Như trước tiên.
Thế nên mới có cảnh tượng trước mắt.
Mà Lý Phi Hồng sợ Chu Giang không biết, bèn ghé sát
vào tai anh ta thì thầm vài câu.
Sắc mặt Chu Giang lập tức tái mét.
Nói như vậy thì đúng là người phụ nữ này và mình không
cùng đẳng cấp!
“Tư Dư? Bị đánh à? Cả Hoàng Mao nữa, cũng bị bọn họ
đánh ư?”
Mạnh Thái Như vừa hỏi vừa nhìn Hàn Tư Dư chằm
chằm.
Ban đầu Hàn Tư Dư không hề biết việc Mạnh Thái Như
lén liên lạc với Bình Phàm. Nói thẳng ra, tất cả những
thứ này đều là Hàn Tư Dư tặng cho mình, đương nhiên
mình sẽ đối xử với cô ta tốt hơn.
“Đúng vậy, chị Mạnh!”
Hàn Tư Dư trả lời rất hùng hồn.
“Mẹ nó, ai đánh thì đánh lại cho chị!” Mạnh Thái Như
khoanh tay nói.
Bốp!
Bịch!
Hàn Tử Dư đi đến vả miệng Chu Giang. Hai mắt Chu
Giang đỏ gay nhưng nghĩ tới lời Lý Phi Hồng vừa nói, anh
ta không dám ho he gì.
Còn Hoàng Mao thì vớ lấy bình rượu đập vỡ đầu anh ta.
Đã, quá đãt
Một đám sinh viên kích động reo hò trong lòng.
Chắc chắn là Chu Giang không thể ngây ra đó, anh ta
nhãn nhịn chịu đựng, còn phải xin lỗi người ta.
Anh ta cảm thấy bực bội như thể bôi một đống phân lên
mặt, sau đó còn phải thè lưỡi khen thơm.
Sau khi giải quyết mọi việc tạm ổn, Lý Phi Hồng cũng lui
đi.
Hản làm nhiều việc như vậy hoàn toàn là để gián tiếp lấy
lòng cậu Trần.
Nhưng cậu Trần ngồi ngay trong góc, hắn không trông
thấy mà thôi.
“Giáo viên hướng dân thật ngầu!”
Mọi người đều rối rít tung hô.
Nhao nhao mời rượu giáo viên hướng dẫn.
Ai cũng kính rượu, ngay cả cánh Dương Huy cũng qua.
Trần Hạo không đi cũng ngại.
“Giáo viên hướng dân, em mời cô một ly!” Trần Hạo cầm
ly rượu nói.
“Ha ha, Trần Hạo, cậu cũng tới rồi à? Đúng là ở đâu có
chuyện ở đó có cậu nhỉ? Vừa rồi tôi không chú ý tới cậu,
cậu ở đâu vậy?”
Mặc dù bây giờ Mạnh Thái Như vân khinh thường Trần
Hạo, đây là bản chất rồi, không đổi được.
Thế nhưng cô ta không còn nhảm vào Trần Hạo như
trước nữa, dù sao lần trước Trần Hạo cũng gián tiếp cứu
mình.
“Ha ha, giáo viên hướng dẫn, cô hỏi cậu ta hả? Cậu ta
ngồi trong góc kia suốt. Lúc nãy, khi Cửu Giang dẫn
người xông vào, đám Hoàng Mao đều bật dậy, còn Trần
Hạo vẫn ngồi yên! Ôi mẹ ơi, cậu ta còn không bằng con
gái tụi eml”
Đỗ Vũ lập tức lên tiếng.
Lúc nãy cô ta quanh quẩn bên ngoài, vừa khéo đi qua
góc Trần Hạo ngồi nên trông thấy.
“Đúng đó, vả lại cậu trông cậy vào người này đánh nhau
sao?”
“Chắc là Trần Hạo sợ nhữn cả chân, không đứng lên nổi.
Nếu không thì tớ tin rãng cậu ta nhất định sẽ đứng dậy,
ha ha hai”
Mấy nữ sinh điên cuồng châm biếm.
Mạnh Thái Như nhìn Trần Hạo, chỉ lắc đầu cười khổ
song vẫn uống ly rượu Trần Hạo mời.
“Tôi đi nhà vệ sinh đây!”
Nghe mọi người chế giêu, Trần Hạo cũng không tiện nói
gì vì dù sao chuyện hôm nay anh không giúp đỡ tí nào.
Anh bèn đi ra ngoài.
“Ha ha ha, sợ tè ra quần rồi kìa!”
“Haiz, thật là! Sau này ai tìm được bạn trai như Trần Hạo
thì chết quách đi cho rồi!”
“Phì, làm gì có cô gái nào để ý tới hạng người như Trần
Hạo chứ!”
“Mẹ ơi, đừng nhắc tới cậu ta nữa. À phải rồi giáo viên
hướng dẫn ơi, hồi chiều cô gọi điện bảo có việc không
tới được, là chuyện gì vậy ạ?”
Hàn Tư Dư bất đắc dĩ chuyển đề tài.
“À à, có việc phải làm này, mua ít đồ này. Nếu không phải
chiều nay quản lý Lý có việc quan trọng cần giải quyết
thì tôi đã báo cho anh ta giúp đỡ các em từ sớm rồi. Khổ
nỗi anh ta phải giải quyết công việc đến tận khuya, dù
sao chuyện này cũng gây chấn động nửa phố Kim Lăng!”
“Ơ? Chuyện gì vậy ạ?” Mọi người nảy sinh hứng thú.
“Sao trên tin tức chưa nói tới nhỉ?”
Có người ngạc nhiên hỏi.
“Cậu ngốc à, đương nhiên chuyện lớn như vậy không thể
lộ ra ánh sáng. Cụ thể thì quản lý Lý không chịu nói,
nhưng hình như bên trường tiểu học Hi Vọng xảy ra
chuyện, sau đó những nhân vật hàng đầu như Lý Chấn
Quốc, Triệu Tử Hưng đều ra mặt, còn có không ít nhân
vật máu mặt dẫn người tới chặn khu phố bên cạnh
trường tiểu học Hi Vọng. Chắc khoảng gần một trăm
chiếc xe sang trọng bao vây kín mít”
“Mẹ ơi!”
“Mẹ nói!”
Ai nấy đều sửng sốt.
Mà đúng lúc này Trần Hạo đóng cửa đi ra ngoài, nghe
vậy anh chỉ lắc đầu bất lực.
Anh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Có một số người không muốn giúp thì lại giúp rồi.
Có một số người muốn giúp thì lại làm hại nhau.
Hơn nữa hiện giờ Trần Hạo không thể để lộ thân phận,
mà thật ra anh cũng không muốn công khai, cho nên có
một vài việc rất rối rắm, rất bất đắc dĩ.
Xem ra sau này mình thật sự phải khiêm tốn chút.
Việc không nên nhúng tay thì đừng có xía vào!
Trần Hạo tự nhủ vẫn nên an phận, lặng lẽ hoàn thành
việc học thôi!
Lúc này, điện thoại của Trần Hạo vang lên.
Là Tô Tử Nguyệt gọi tới.
Anh lập tức vào trong nhà vệ sinh nghe máy.
“Trần Hạo, cậu đang bận à?”
“Không bận, sao thế?”
“Tiểu Dĩnh kêu khó chịu, tớ kiểm tra nhiệt độ thì thấy em
ấy sốt cao. Tớ muốn đưa em ấy đi bệnh viện”
Tô Tử Nguyệt nhẹ giọng nói.
Trần Hạo biết Tô Tử Nguyệt gọi cho mình cuộc điện
thoại này, xem ra cô ấy gặp khó khăn, chắc là thiếu tiền.
Nếu không phải bó tay hết cách thì cô ấy sẽ không nhờ
mình giúp đỡ.
Sau này có nên giúp Tô Tử Nguyệt đổi sang công việc
phù hợp không nhỉ? Dù sao cho người ta cá không bằng
dạy người ta đánh cá!
Vì lo lắng cho Tiểu Dĩnh, Trần Hạo không dám chậm trễ.
Sau khi nói chuyện xong, anh lập tức bắt xe đi đón Tiểu
Dĩnh và Tô Tử Nguyệt đến bệnh viện khám.
Giờ đã tối muộn nhưng có không ít người lấy số khám bệnh.
Trần Hạo ôm Tiểu Dĩnh xếp hàng.
Khi sắp đến lượt mình, đột nhiên một người phụ nữ
đứng chen lên trước Trần Hạo.
Người phụ nữ này vừa bước vào, cuối cùng thì mọi
người, bao gồm cả Trần Hạo cũng biết chỗ dựa vững
chắc mà Hàn Tư Dư vừa nhắc tới là ai.
Không ngờ là Mạnh Thái Như!
“Giáo viên hướng dẫn!”
Mọi người chấn động, đồng thời thốt lên đầy thân thiết.
Đúng vậy, đương nhiên phải chấn động rồi. Bình thường
mọi người chỉ biết Mạnh Thái Như rất thích trưng diện,
mắt nhìn rất cao, cũng không có bạn trai gì hết.
Nhưng chảng ai ngờ Mạnh Thái Như có quan hệ với Lý
Phi Hồng của tập đoàn thương mại.
Hơn nữa Lý Phi Hồng cực kỳ kính trọng cô ta.
Điều này khiến người ta hết sức kinh ngạc!
Nói về chuyện giữa Hàn Tư Dư và Mạnh Thái Như phải
bắt đầu từ cái đêm Trần Hạo dẫn người tới quán bar mới
mở cứu Mạnh Thái Như.
Đêm hôm đó, chẳng phải Trần Hạo bảo Lý Phi Hồng đưa
cô ta về sao.
Sau đó Mạnh Thái Thư phát hiện sạc dự phòng Trần
Hạo để lại trên xe.
Lúc ấy cô ta cực kỳ khiếp sợ.
Lẽ nào là Trần Hạo cứu mình?
Khi Mạnh Thái Như định quay lại xác nhận.
Đúng lúc gặp Hàn Tư Dư trở về sau khi livestream xong.
Cô ta cũng vô cùng kinh ngạc khi thấy Mạnh Thái Như
được Rolls-Royce đưa đón.
Vội hỏi giáo viên hướng dẫn đã xảy xa chuyện gì.
Mạnh Thái Như trả lời qua quýt, đương nhiên còn kiêu
ngạo nói với Hàn Tư Dư rằng sau này phố thương mại
Kim Lăng có việc thì cứ đến tìm mình.
Bởi vì Mạnh Thái Như đang vướng mắc chuyện Trần Hạo
nên vội vàng về nhà xác nhận.
Cuối cùng, đáp án cô ta nhận được là quá trình Lý Phi
Hồng đã nói cho Trần Hạo từ sớm, do đó Mạnh Thái
Như cũng không nghỉ ngờ nữa.
Tất nhiên chuyện này không đơn giản như vậy.
Đại khái là tuần trước, Mạnh Thái Như và Hàn Tư Dư đến
phố thương mại mua mỹ phẩm.
Sau đó gặp chút rắc rối nhỏ, bị mấy sếp lớn say rượu
trêu ghẹo.
Lúc đó Mạnh Thái Như cũng sợ hãi, dứt khoát gọi điện
cho Lý Phi Hồng. Hắn lập tức dân người tới đánh cho
mấy ông chủ lớn kia một trận.
Khiến Mạnh Thái Như sảng khoái vô cùng, cũng khiến
Hàn Tư Dư sùng bái Mạnh Thái Như.
Cảm giác có chỗ dựa mới sung sướng làm sao!
Vì vậy, hôm nay vừa xảy ra chuyện, Hàn Tư Dư lập tức
gọi điện cho Mạnh Thái Như trước tiên.
Thế nên mới có cảnh tượng trước mắt.
Mà Lý Phi Hồng sợ Chu Giang không biết, bèn ghé sát
vào tai anh ta thì thầm vài câu.
Sắc mặt Chu Giang lập tức tái mét.
Nói như vậy thì đúng là người phụ nữ này và mình không
cùng đẳng cấp!
“Tư Dư? Bị đánh à? Cả Hoàng Mao nữa, cũng bị bọn họ
đánh ư?”
Mạnh Thái Như vừa hỏi vừa nhìn Hàn Tư Dư chằm
chằm.
Ban đầu Hàn Tư Dư không hề biết việc Mạnh Thái Như
lén liên lạc với Bình Phàm. Nói thẳng ra, tất cả những
thứ này đều là Hàn Tư Dư tặng cho mình, đương nhiên
mình sẽ đối xử với cô ta tốt hơn.
“Đúng vậy, chị Mạnh!”
Hàn Tư Dư trả lời rất hùng hồn.
“Mẹ nó, ai đánh thì đánh lại cho chị!” Mạnh Thái Như
khoanh tay nói.
Bốp!
Bịch!
Hàn Tử Dư đi đến vả miệng Chu Giang. Hai mắt Chu
Giang đỏ gay nhưng nghĩ tới lời Lý Phi Hồng vừa nói, anh
ta không dám ho he gì.
Còn Hoàng Mao thì vớ lấy bình rượu đập vỡ đầu anh ta.
Đã, quá đãt
Một đám sinh viên kích động reo hò trong lòng.
Chắc chắn là Chu Giang không thể ngây ra đó, anh ta
nhãn nhịn chịu đựng, còn phải xin lỗi người ta.
Anh ta cảm thấy bực bội như thể bôi một đống phân lên
mặt, sau đó còn phải thè lưỡi khen thơm.
Sau khi giải quyết mọi việc tạm ổn, Lý Phi Hồng cũng lui
đi.
Hản làm nhiều việc như vậy hoàn toàn là để gián tiếp lấy
lòng cậu Trần.
Nhưng cậu Trần ngồi ngay trong góc, hắn không trông
thấy mà thôi.
“Giáo viên hướng dân thật ngầu!”
Mọi người đều rối rít tung hô.
Nhao nhao mời rượu giáo viên hướng dẫn.
Ai cũng kính rượu, ngay cả cánh Dương Huy cũng qua.
Trần Hạo không đi cũng ngại.
“Giáo viên hướng dân, em mời cô một ly!” Trần Hạo cầm
ly rượu nói.
“Ha ha, Trần Hạo, cậu cũng tới rồi à? Đúng là ở đâu có
chuyện ở đó có cậu nhỉ? Vừa rồi tôi không chú ý tới cậu,
cậu ở đâu vậy?”
Mặc dù bây giờ Mạnh Thái Như vân khinh thường Trần
Hạo, đây là bản chất rồi, không đổi được.
Thế nhưng cô ta không còn nhảm vào Trần Hạo như
trước nữa, dù sao lần trước Trần Hạo cũng gián tiếp cứu
mình.
“Ha ha, giáo viên hướng dẫn, cô hỏi cậu ta hả? Cậu ta
ngồi trong góc kia suốt. Lúc nãy, khi Cửu Giang dẫn
người xông vào, đám Hoàng Mao đều bật dậy, còn Trần
Hạo vẫn ngồi yên! Ôi mẹ ơi, cậu ta còn không bằng con
gái tụi eml”
Đỗ Vũ lập tức lên tiếng.
Lúc nãy cô ta quanh quẩn bên ngoài, vừa khéo đi qua
góc Trần Hạo ngồi nên trông thấy.
“Đúng đó, vả lại cậu trông cậy vào người này đánh nhau
sao?”
“Chắc là Trần Hạo sợ nhữn cả chân, không đứng lên nổi.
Nếu không thì tớ tin rãng cậu ta nhất định sẽ đứng dậy,
ha ha hai”
Mấy nữ sinh điên cuồng châm biếm.
Mạnh Thái Như nhìn Trần Hạo, chỉ lắc đầu cười khổ
song vẫn uống ly rượu Trần Hạo mời.
“Tôi đi nhà vệ sinh đây!”
Nghe mọi người chế giêu, Trần Hạo cũng không tiện nói
gì vì dù sao chuyện hôm nay anh không giúp đỡ tí nào.
Anh bèn đi ra ngoài.
“Ha ha ha, sợ tè ra quần rồi kìa!”
“Haiz, thật là! Sau này ai tìm được bạn trai như Trần Hạo
thì chết quách đi cho rồi!”
“Phì, làm gì có cô gái nào để ý tới hạng người như Trần
Hạo chứ!”
“Mẹ ơi, đừng nhắc tới cậu ta nữa. À phải rồi giáo viên
hướng dẫn ơi, hồi chiều cô gọi điện bảo có việc không
tới được, là chuyện gì vậy ạ?”
Hàn Tư Dư bất đắc dĩ chuyển đề tài.
“À à, có việc phải làm này, mua ít đồ này. Nếu không phải
chiều nay quản lý Lý có việc quan trọng cần giải quyết
thì tôi đã báo cho anh ta giúp đỡ các em từ sớm rồi. Khổ
nỗi anh ta phải giải quyết công việc đến tận khuya, dù
sao chuyện này cũng gây chấn động nửa phố Kim Lăng!”
“Ơ? Chuyện gì vậy ạ?” Mọi người nảy sinh hứng thú.
“Sao trên tin tức chưa nói tới nhỉ?”
Có người ngạc nhiên hỏi.
“Cậu ngốc à, đương nhiên chuyện lớn như vậy không thể
lộ ra ánh sáng. Cụ thể thì quản lý Lý không chịu nói,
nhưng hình như bên trường tiểu học Hi Vọng xảy ra
chuyện, sau đó những nhân vật hàng đầu như Lý Chấn
Quốc, Triệu Tử Hưng đều ra mặt, còn có không ít nhân
vật máu mặt dẫn người tới chặn khu phố bên cạnh
trường tiểu học Hi Vọng. Chắc khoảng gần một trăm
chiếc xe sang trọng bao vây kín mít”
“Mẹ ơi!”
“Mẹ nói!”
Ai nấy đều sửng sốt.
Mà đúng lúc này Trần Hạo đóng cửa đi ra ngoài, nghe
vậy anh chỉ lắc đầu bất lực.
Anh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Có một số người không muốn giúp thì lại giúp rồi.
Có một số người muốn giúp thì lại làm hại nhau.
Hơn nữa hiện giờ Trần Hạo không thể để lộ thân phận,
mà thật ra anh cũng không muốn công khai, cho nên có
một vài việc rất rối rắm, rất bất đắc dĩ.
Xem ra sau này mình thật sự phải khiêm tốn chút.
Việc không nên nhúng tay thì đừng có xía vào!
Trần Hạo tự nhủ vẫn nên an phận, lặng lẽ hoàn thành
việc học thôi!
Lúc này, điện thoại của Trần Hạo vang lên.
Là Tô Tử Nguyệt gọi tới.
Anh lập tức vào trong nhà vệ sinh nghe máy.
“Trần Hạo, cậu đang bận à?”
“Không bận, sao thế?”
“Tiểu Dĩnh kêu khó chịu, tớ kiểm tra nhiệt độ thì thấy em
ấy sốt cao. Tớ muốn đưa em ấy đi bệnh viện”
Tô Tử Nguyệt nhẹ giọng nói.
Trần Hạo biết Tô Tử Nguyệt gọi cho mình cuộc điện
thoại này, xem ra cô ấy gặp khó khăn, chắc là thiếu tiền.
Nếu không phải bó tay hết cách thì cô ấy sẽ không nhờ
mình giúp đỡ.
Sau này có nên giúp Tô Tử Nguyệt đổi sang công việc
phù hợp không nhỉ? Dù sao cho người ta cá không bằng
dạy người ta đánh cá!
Vì lo lắng cho Tiểu Dĩnh, Trần Hạo không dám chậm trễ.
Sau khi nói chuyện xong, anh lập tức bắt xe đi đón Tiểu
Dĩnh và Tô Tử Nguyệt đến bệnh viện khám.
Giờ đã tối muộn nhưng có không ít người lấy số khám bệnh.
Trần Hạo ôm Tiểu Dĩnh xếp hàng.
Khi sắp đến lượt mình, đột nhiên một người phụ nữ
đứng chen lên trước Trần Hạo.
Bình luận facebook