Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 560
CHƯƠNG 560: LẺN VÀO
Hito Nokuma bĩu môi, không xem trọng lời Yoshimasa Chiba nói, anh ta cảm thấy Yoshimasa Chiba quá cẩn thận, Trần Dật Thần có giỏi đến mức nào cũng chỉ mới bước vào Hóa Kình sơ kỳ thôi.
Còn anh ta và Yoshimasa Chiba đều là người đã tiến vào Hóa Kình sơ kỳ mười mấy năm.
Hơn nữa ngoài hai người bọn họ, bên dười có có mười mấy nhẫn hồn Ninja và mấy trăm tinh nhuệ có súng trong tay, lực lượng như thế đủ để đấu một trận chiến tranh cục bộ rồi, huống hồ chỉ là đấu với một võ giả.
Lúc này, Yoshimasa Chiba cầm máy liên lạc quân dụng trên người lên, trầm giọng nói: “Thông báo với người của các anh chuẩn bị tinh thần, không được lơ là. Một khi có phát hiện phải lập tức báo cáo!”
“Vâng thưa đại sư Chiba!”
Phía bên kia máy liên lạc truyền đến một giọng nói cung kính.
Cùng lúc đó, trên một đỉnh núi cách công viên trò chơi không xa, Trần Dật Thần đứng trên gốc đại thụ, cầm kính viễn vòng dùng ban đêm, tỉ mỉ quan sát công viên trò chơi.
Ống nhòm này là anh lục soát được từ trên người vệ sĩ của Matsushima Yuno.
Ngoài ra, anh còn tìm thấy hai khẩu súng lục.
Từ trong miệng Matsushima Yuno, anh còn biết được nơi này đang bố trí sát cục, nhưng cụ thế như thế nào, Matsushima Yuno cũng không biết… Ông ta không phải người phụ trách hiện trường.
Hả?
Một lát sau, Trần Dật Thần đã nhìn thấy trong vòng đu quay đang lơ lửng trên không trung xuất hiện bóng người, hơn nữa không chỉ có một.
Phát hiện này khiến Trần Dật Thần trở nên nghiêm túc, anh sử dụng hết thị lực để nhìn cẩn thận hơn.
Một giây sau.
Anh thấy rõ mấy bóng người trên vòng đu quay, thấy rõ Lâm Ngọc Nhi bị trói trong khoang hành khách cao nhất trên vòng đu quay.
“Phù…”
Phát hiện này khiến Trần Dật Thần thầm thở vào… Lâm Ngọc Nhi không sao, xem ra việc anh sử dụng áp lực dư luận ép giới võ đạo nước N đã có hiệu quả!
Yên tâm rồi, Trần Dật Thần cũng hiểu trên chỗ cao nhất của vòng đu quay, ngoài Lâm Ngọc Nhi ra thì những người khác đều là tay súng bắn tỉa… Nơi đó là nơi cao nhất trong cả công viên trò chơi!
Từ chi tiết này có thể chứng minh sát cục không đơn giản, anh muốn cứu Lâm Ngọc Nhi thành công không phải chuyện dễ dàng!
Qua chi tiết đối phương sắp xếp tay bắn tỉa, Trần Dật Thần nhận ra sát cục này rất nguy hiểm, anh không lập tức cứu viện mà tiếp tục dùng ống nhòm quan sát cả công viên trò chơi.
Đầu tiên anh quan sát một lượt gần vòng đu quay.
Theo anh thấy, nếu Lâm Ngọc Nhi bị trói trong khoang hành khách của vòng đu quay, vậy tất cả lực lượng hùng hậu của kẻ thù chắc chắn sẽ canh chừng ở đây.
Nhưng mà… Mười Ninja bên dưới vòng đu quay đều được đào tạo nghiêm ngặt, rất giỏi lẩn trốn, bọn họ trốn trong bụi cỏ để bụi cỏ che chắn, cộng thêm buổi tối thiếu ánh sáng, gần như hòa làm một với bóng đêm.
Trần Dật Thần nhìn khoảng hai phút, không phát hiện ra một bóng người, nhưng anh chắc chắn nơi đó có kẻ thù, chỉ là kẻ thù trốn qúa giỏi thôi.
Trần Dật Thần không tiếp tục quan sát xung quanh vòng đu quay nữa mà dời tầm mắt, quan sát mục tiêu thứ hai… tòa nhà ba tầng.
Tòa nhà ba tầng là kiến trúc duy nhất của công viên trò chơi, hơn nữa còn sáng đèn, bên trong chắc chắn có người.
“Người chỉ huy lần hành động này ở trong tòa nhà ba tầng, nhưng lối ra vào không có ai canh gác, chứng tỏ bên trong tòa nhà có cao thủ tọa trấn, thậm chí người chỉ huy rất có thể là cao thủ.”
Sau khi quan sát xong, Trần Dật Thần đưa ra kết luận như vậy, sau đó lại đổi hướng, bắt đầu quan sát những nơi khác của công viên trò chơi.
Chẳng mấy chốc, Trần Dật Thần đã phát hiện cả công viên trò chơi đều có người, bọn họ mặc vest đen, đeo tai nghe, có súng ống, năm người gom làm một nhóm tuần tra trong các khu vực của công viên, gần như bao trùm cả công viên, không hề có một góc chết nào.
“Theo cách sắp xếp của kẻ thù, nguy hiểm nhất là cao thủ trong tòa nhà ba tầng, tiếp theo là tay bắn tỉa trên vòng đu quay, cuối cùng là kẻ thù lẩn trốn ở gần vòng đu quay.”
“Ngọc Nhi ở tầng cao nhất của vòng đu quay, nếu muốn cứu cô ta trong tình huống cao thủ ở tòa nhà ba tầng không phát hiện gần như không có khả năng… Dù mình lén giết chết tay bắn tỉa, giết chết những kẻ ở gần vòng đu quay, đợi lúc mình đến gần Ngọc Ni rồi, cao thủ ở tòa nhà ba tầng sẽ lập tức chạy tới, không cho mình đi.”
“Việc cấp bách bây giờ là nhất định phải hiểu rõ số kẻ thù cụ thế và thực lực của cao thủ trong ba tầng lầu.
Sau khi quan sát cả công viên trò chơi xong, Trần Dật Thần buông ống nhòm xuống, không ngừng suy nghĩ.
Nghĩ một hồi, anh không chần chừ nói, lập tức cất ống nhòm đi, vội vàng lợi dụng bóng đêm lẻn vào trong công viên trò chơi.
Tuy anh biết lúc ba đến bốn giờ sáng, con người sẽ dễ mệt nhất, cũng là thời cơ ám sát tốt nhất, nhưng theo anh thấy, càng sớm càng dễ hành động.
Một mặt, anh sử dụng thân phận người Cao Ly tiến vào nước N, lừa gạt được tất cả mọi người, không ai biết anh đã đến nước N, kẻ thù sẽ vì thế buông lỏng cảnh giác, có thể đánh đến mức kẻ thù không kịp trở tay.
Mặt khác, sau khi anh giết chết ba con Matsushima Yuno và mấy tên vệ sĩ, dù dù đã đưa thi thể vào trong biệt thự chính, nhưng vẫn có khả năng bị phát hiện.
Một khi tin Matsushima Yuno chết truyền ra, như thế chắc chắn kẻ thù sẽ đoán được anh lén đến nước N, chẳng những kẻ thù ở công viên trò chơi sẽ lên tinh thần nghênh chiến, thậm chí còn sẽ tăng người nữa.
Vì thế nên việc cứu người càng khó hơn!
Lúc Trần Dật Thần lẻn vào công viên trò chơi, dù là bốn tay bắn tỉa trên vòng đủ quay mà cả ba ninja và cả trăm tinh anh nhẫn hồn phụ trách tuần tra canh gác bên dưới cũng đều nhận được lệnh cảnh báo.
Trong hai khoang hành khách trên chỗ cao nhất của vòng đu quay, bốn tay bắn tỉa lần lượt quan sát về hướng mình phụ trách.
Bốn người bọn họ phân công rõ ràng, một người phụ trách một hướng, gộp lại vừa khéo đủ các phương hướng, không có góc chết.
“Ngài Chiba có cẩn thận quá rồi không?”
Một lát sau, trong một khoang hành khách trong đó, tay bắn tỉa phụ trách hướng Đông thôi quan sát, nói: “Trước mặt chúng ta còn chưa nhận được tin tức Trần Dật Thần của nước H đến nước N đâu, đề cao cảnh giác như vậy có ích lợi gì?”
“Đúng đó, theo tôi thấy chúng ta hoàn toàn không nên đến chấp hành hành động lần này, có ngài Chiba và ngài Hito, Trần Dật Thần kia có mười cái mạng cũng chết chắc!”, tay bắn tỉa phụ trách phía bắt cũng buông kính quan sát xuống, hùa theo.
Hắn và tay bắn tỉa phụ trách phía đông ở một khoang, còn hai người khác thì ở một khoang khác, cách nhau một khoang của Lâm Ngọc Nhi.
Không chỉ bọn họ chán nản, tiêu cực lười biếng, mà hai tay bắn tỉa ở khoang khác cũng thế.
Lần hành động này, tổ chức Nhẫn Hồn nhìn thì giống bảo vệ vinh dự của thế giới ngầm nước Nhật, nhưng thật ra chỉ là giúp đỡ, từ đó kéo gần mối quan hệ giữa gia tộc Masushima và gia tộc Miyamoto thôi.
Cùng lúc đó, mười ninja dưới vòng đu quay cũng không hề nhúc nhích.
Theo kế hoạch, nhiệm vục ủa bọn họ là đợi Trần Dật Thần đến gần vòng đi quay thì mới xuất hiện, ngăn Trần Dật Thần cứu Lâm Ngọc Nhi, tranh thủ thời gian để hai người Hito Nokuma và Yoshimasa Chiba chạy đến.
Hito Nokuma bĩu môi, không xem trọng lời Yoshimasa Chiba nói, anh ta cảm thấy Yoshimasa Chiba quá cẩn thận, Trần Dật Thần có giỏi đến mức nào cũng chỉ mới bước vào Hóa Kình sơ kỳ thôi.
Còn anh ta và Yoshimasa Chiba đều là người đã tiến vào Hóa Kình sơ kỳ mười mấy năm.
Hơn nữa ngoài hai người bọn họ, bên dười có có mười mấy nhẫn hồn Ninja và mấy trăm tinh nhuệ có súng trong tay, lực lượng như thế đủ để đấu một trận chiến tranh cục bộ rồi, huống hồ chỉ là đấu với một võ giả.
Lúc này, Yoshimasa Chiba cầm máy liên lạc quân dụng trên người lên, trầm giọng nói: “Thông báo với người của các anh chuẩn bị tinh thần, không được lơ là. Một khi có phát hiện phải lập tức báo cáo!”
“Vâng thưa đại sư Chiba!”
Phía bên kia máy liên lạc truyền đến một giọng nói cung kính.
Cùng lúc đó, trên một đỉnh núi cách công viên trò chơi không xa, Trần Dật Thần đứng trên gốc đại thụ, cầm kính viễn vòng dùng ban đêm, tỉ mỉ quan sát công viên trò chơi.
Ống nhòm này là anh lục soát được từ trên người vệ sĩ của Matsushima Yuno.
Ngoài ra, anh còn tìm thấy hai khẩu súng lục.
Từ trong miệng Matsushima Yuno, anh còn biết được nơi này đang bố trí sát cục, nhưng cụ thế như thế nào, Matsushima Yuno cũng không biết… Ông ta không phải người phụ trách hiện trường.
Hả?
Một lát sau, Trần Dật Thần đã nhìn thấy trong vòng đu quay đang lơ lửng trên không trung xuất hiện bóng người, hơn nữa không chỉ có một.
Phát hiện này khiến Trần Dật Thần trở nên nghiêm túc, anh sử dụng hết thị lực để nhìn cẩn thận hơn.
Một giây sau.
Anh thấy rõ mấy bóng người trên vòng đu quay, thấy rõ Lâm Ngọc Nhi bị trói trong khoang hành khách cao nhất trên vòng đu quay.
“Phù…”
Phát hiện này khiến Trần Dật Thần thầm thở vào… Lâm Ngọc Nhi không sao, xem ra việc anh sử dụng áp lực dư luận ép giới võ đạo nước N đã có hiệu quả!
Yên tâm rồi, Trần Dật Thần cũng hiểu trên chỗ cao nhất của vòng đu quay, ngoài Lâm Ngọc Nhi ra thì những người khác đều là tay súng bắn tỉa… Nơi đó là nơi cao nhất trong cả công viên trò chơi!
Từ chi tiết này có thể chứng minh sát cục không đơn giản, anh muốn cứu Lâm Ngọc Nhi thành công không phải chuyện dễ dàng!
Qua chi tiết đối phương sắp xếp tay bắn tỉa, Trần Dật Thần nhận ra sát cục này rất nguy hiểm, anh không lập tức cứu viện mà tiếp tục dùng ống nhòm quan sát cả công viên trò chơi.
Đầu tiên anh quan sát một lượt gần vòng đu quay.
Theo anh thấy, nếu Lâm Ngọc Nhi bị trói trong khoang hành khách của vòng đu quay, vậy tất cả lực lượng hùng hậu của kẻ thù chắc chắn sẽ canh chừng ở đây.
Nhưng mà… Mười Ninja bên dưới vòng đu quay đều được đào tạo nghiêm ngặt, rất giỏi lẩn trốn, bọn họ trốn trong bụi cỏ để bụi cỏ che chắn, cộng thêm buổi tối thiếu ánh sáng, gần như hòa làm một với bóng đêm.
Trần Dật Thần nhìn khoảng hai phút, không phát hiện ra một bóng người, nhưng anh chắc chắn nơi đó có kẻ thù, chỉ là kẻ thù trốn qúa giỏi thôi.
Trần Dật Thần không tiếp tục quan sát xung quanh vòng đu quay nữa mà dời tầm mắt, quan sát mục tiêu thứ hai… tòa nhà ba tầng.
Tòa nhà ba tầng là kiến trúc duy nhất của công viên trò chơi, hơn nữa còn sáng đèn, bên trong chắc chắn có người.
“Người chỉ huy lần hành động này ở trong tòa nhà ba tầng, nhưng lối ra vào không có ai canh gác, chứng tỏ bên trong tòa nhà có cao thủ tọa trấn, thậm chí người chỉ huy rất có thể là cao thủ.”
Sau khi quan sát xong, Trần Dật Thần đưa ra kết luận như vậy, sau đó lại đổi hướng, bắt đầu quan sát những nơi khác của công viên trò chơi.
Chẳng mấy chốc, Trần Dật Thần đã phát hiện cả công viên trò chơi đều có người, bọn họ mặc vest đen, đeo tai nghe, có súng ống, năm người gom làm một nhóm tuần tra trong các khu vực của công viên, gần như bao trùm cả công viên, không hề có một góc chết nào.
“Theo cách sắp xếp của kẻ thù, nguy hiểm nhất là cao thủ trong tòa nhà ba tầng, tiếp theo là tay bắn tỉa trên vòng đu quay, cuối cùng là kẻ thù lẩn trốn ở gần vòng đu quay.”
“Ngọc Nhi ở tầng cao nhất của vòng đu quay, nếu muốn cứu cô ta trong tình huống cao thủ ở tòa nhà ba tầng không phát hiện gần như không có khả năng… Dù mình lén giết chết tay bắn tỉa, giết chết những kẻ ở gần vòng đu quay, đợi lúc mình đến gần Ngọc Ni rồi, cao thủ ở tòa nhà ba tầng sẽ lập tức chạy tới, không cho mình đi.”
“Việc cấp bách bây giờ là nhất định phải hiểu rõ số kẻ thù cụ thế và thực lực của cao thủ trong ba tầng lầu.
Sau khi quan sát cả công viên trò chơi xong, Trần Dật Thần buông ống nhòm xuống, không ngừng suy nghĩ.
Nghĩ một hồi, anh không chần chừ nói, lập tức cất ống nhòm đi, vội vàng lợi dụng bóng đêm lẻn vào trong công viên trò chơi.
Tuy anh biết lúc ba đến bốn giờ sáng, con người sẽ dễ mệt nhất, cũng là thời cơ ám sát tốt nhất, nhưng theo anh thấy, càng sớm càng dễ hành động.
Một mặt, anh sử dụng thân phận người Cao Ly tiến vào nước N, lừa gạt được tất cả mọi người, không ai biết anh đã đến nước N, kẻ thù sẽ vì thế buông lỏng cảnh giác, có thể đánh đến mức kẻ thù không kịp trở tay.
Mặt khác, sau khi anh giết chết ba con Matsushima Yuno và mấy tên vệ sĩ, dù dù đã đưa thi thể vào trong biệt thự chính, nhưng vẫn có khả năng bị phát hiện.
Một khi tin Matsushima Yuno chết truyền ra, như thế chắc chắn kẻ thù sẽ đoán được anh lén đến nước N, chẳng những kẻ thù ở công viên trò chơi sẽ lên tinh thần nghênh chiến, thậm chí còn sẽ tăng người nữa.
Vì thế nên việc cứu người càng khó hơn!
Lúc Trần Dật Thần lẻn vào công viên trò chơi, dù là bốn tay bắn tỉa trên vòng đủ quay mà cả ba ninja và cả trăm tinh anh nhẫn hồn phụ trách tuần tra canh gác bên dưới cũng đều nhận được lệnh cảnh báo.
Trong hai khoang hành khách trên chỗ cao nhất của vòng đu quay, bốn tay bắn tỉa lần lượt quan sát về hướng mình phụ trách.
Bốn người bọn họ phân công rõ ràng, một người phụ trách một hướng, gộp lại vừa khéo đủ các phương hướng, không có góc chết.
“Ngài Chiba có cẩn thận quá rồi không?”
Một lát sau, trong một khoang hành khách trong đó, tay bắn tỉa phụ trách hướng Đông thôi quan sát, nói: “Trước mặt chúng ta còn chưa nhận được tin tức Trần Dật Thần của nước H đến nước N đâu, đề cao cảnh giác như vậy có ích lợi gì?”
“Đúng đó, theo tôi thấy chúng ta hoàn toàn không nên đến chấp hành hành động lần này, có ngài Chiba và ngài Hito, Trần Dật Thần kia có mười cái mạng cũng chết chắc!”, tay bắn tỉa phụ trách phía bắt cũng buông kính quan sát xuống, hùa theo.
Hắn và tay bắn tỉa phụ trách phía đông ở một khoang, còn hai người khác thì ở một khoang khác, cách nhau một khoang của Lâm Ngọc Nhi.
Không chỉ bọn họ chán nản, tiêu cực lười biếng, mà hai tay bắn tỉa ở khoang khác cũng thế.
Lần hành động này, tổ chức Nhẫn Hồn nhìn thì giống bảo vệ vinh dự của thế giới ngầm nước Nhật, nhưng thật ra chỉ là giúp đỡ, từ đó kéo gần mối quan hệ giữa gia tộc Masushima và gia tộc Miyamoto thôi.
Cùng lúc đó, mười ninja dưới vòng đu quay cũng không hề nhúc nhích.
Theo kế hoạch, nhiệm vục ủa bọn họ là đợi Trần Dật Thần đến gần vòng đi quay thì mới xuất hiện, ngăn Trần Dật Thần cứu Lâm Ngọc Nhi, tranh thủ thời gian để hai người Hito Nokuma và Yoshimasa Chiba chạy đến.
Bình luận facebook