Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 584
CHƯƠNG 584: SỰ KINH KHỦNG CỦA CAO THỦ HÓA KÌNH ĐỈNH PHONG
Ngay sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của Trần Dật Thần, mấy chiếc ô tô lần lượt lái vào trụ sở Nhẫn Đường, sau đó dừng lại trước tòa nhà ba tầng của trụ sở.
Một ninja xuống xe trước, bước nhanh về phía trước, mở cửa sau của chiếc xe dẫn đầu và cúi xuống chờ Amaterasu Takeno xuống xe.
Trong ôtô, Amaterasu Takeno mở hai mắt ra, không lập tức xuống xe mà cẩn thận cảm nhận mọi thứ xung quanh, cho đến vài giây sau mới đi xuống xe.
Sau khi Amaterasu Takeno xuống xe, Miyamoto Hanzo xuống theo sau.
Diện mạo của hai người tất nhiên là đã bị Trần Dật Thần nhìn thấy từ xa bằng thiết bị quan sát.
Miyamoto Hanzo sẽ đến, Trần Dật Thần cũng không thấy lạ, dù sao anh tàn sát đẫm máu gia tộc Miyamoto, tất nhiên Miyamoto Hanzo sẽ tới tìm anh báo thù.
Điều khiến Trần Dật Thần thấy lạ chính là Amaterasu Takeno đi trước mặt Miyamoto Hanzo, căn cứ Chiến Minh đưa ra tin tức, Amaterasu Takeno là đường chủ Ám Đường Thần Ẩn.
Cường giả tuyệt thế xếp hạng thứ mười tám trên Thần bảng toàn cầu.
Một cường giả tuyệt thế như vậy tới khiến Trần Dật Thần cảm thấy áp lực rất lớn.
Nhưng bây giờ tên đã ở trên dây cung, không bắn không được.
“Đưa tôi đến phòng chiến đấu, một khi võ giả nước H kia lẻn vào căn cứ thì báo cáo cho tôi càng sớm càng tốt.” Amaterasu Takeno nói với Aoki.
“Được rồi, ngài Amaterasu.”
Aoki gật đầu, sau đó nói với thuộc hạ ninja: “Dựa theo kế hoạch, ai vào chỗ nấy, đội giám sát một khi phát hiện Trần Dật Thần lẻn vào thì lập tức báo cáo.”
“Vâng, ngài Aoki!”
Một đám ninja rối rít cúi đầu nhận lệnh.
Aoki không nói nhảm nữa, đi cùng Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo đến phòng chiến đấu cạnh tòa nhà ba tầng, còn các ninja khác thì ào ào đi vào tòa nhà ba tầng.
Thấy cảnh này, Trần Dật Thần bỏ thiết bị quan sát trong tay xuống, không còn xem Amaterasu Takeno nữa, mà là thông qua tốc độ đi đường của ba người Amaterasu Takeno, Miyamoto Hanzo và Aoki, trong lòng yên lặng tính toán thời gian ba người đến phòng chiến đấu.
Bởi vì anh biết cường giả tuyệt thế đã luyện võ công đến Hóa Kình đỉnh phong thì có sự cảm ứng kinh người, nếu như nhìn chằm chằm Amaterasu Takeno thời gian dài, rất có thể sẽ bị Amaterasu Takeno phát hiện.
“Mười, chín, tám, bảy…”
Trong lòng Trần Dật Thần đọc thầm, khi đọc thầm đến một thì cầm thiết bị điều khiển từ xa lên.
Cùng lúc đó, ba người Amaterasu Takeno, Miyamoto Hanzo và Aoki đi vào phòng phòng chiến đấu như Trần Dật Thần phán đoán.
Hả?
Sau khi Amaterasu Takeno đi vào phòng chiến đấu thì trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an.
Đây là một loại lo lắng không thể giải thích được, nhưng cũng là cảnh báo nguy hiểm… Võ công luyện đến trình độ như ông ta có thể cảm nhận được nguy cơ ngoài sức tưởng tượng của người thường.
Miyamoto Hanzo cũng nhíu mày, đối với cảnh cáo nguy hiểm mặc dù ông ta không có cảm nhận mãnh liệt như Amaterasu Takeno nhưng cũng cảm nhận được một sự khó chịu lờ mờ.
“Ngài Amaterasu, ông…”
Nhận thấy sự bất thường của Amaterasu Takeno, Aoki hơi nghi ngờ một chút mở miệng hỏi thăm.
Vù!
Nhưng mà… Không đợi ông ta nói ra câu tiếp theo, thân hình Amaterasu Takeno lóe lên, dứt khoát lao ra bên ngoài phòng chiến đấu.
Miyamoto Hanzo cũng giật mình, vội vàng đi theo sau Amaterasu Takeno.
Đúng lúc này…
Trên sườn núi, Trần Dật Thần dứt khoát ấn vào nút màu đỏ của thiết bị điều khiển từ xa, kích nổ khối thuốc nổ C4 đã được đặt trước trong phòng chiến đấu và tòa nhà ba tầng.
Thành phần chính của thuốc nổ c4 là polyisobutylen, được tạo thành từ thuốc súng trộn với nhựa plastic, là một loại thuốc nổ có hiệu quả cao, được trộn với các vật liệu nổ hiệu suất cao như thế nào, semtex và phốt pho trắng, có thể nghiền thành bột, có thể tùy ý chứa trong vật liệu cao su, sau đó được ép thành hình dạng bất kỳ.
Chất nổ c4 cực mạnh, hơn nữa tính bí mật cao nên quân đội các nước nghiêm cấm dân sự sử dụng, nghiêm ngặt hơn cả việc kiểm soát ma túy.
Ngay cả Tổ chức Nhẫn Hồn là tổ chức sát thủ số một nước N thì trong kho vũ khí cũng không cất giữ nhiều thuốc nổ c4, nhưng đối với Trần Dật Thần mà nói, vậy là đủ.
“Bùm!”
“Bùm!”
Khi Trần Dật Thần nhấn thiết bị điều khiển từ xa xuống, thuốc nổ c4 được đặt trong phòng chiến đấu và tòa nhà ba tầng trước đó phát nổ gần như cùng một lúc, âm thanh vang dội cả bầu trời. Sóng xung kích cực to lớn lấy điểm nổ làm tâm điểm, phóng về tứ phía, ngay lập tức nổ tung và san bằng phòng chiến đấu và tòa nhà ba tầng.
Trong tòa nhà ba tầng, hai mươi ninja Nhẫn Đường không có bất kỳ phản ứng gì đã bị sóng xung kích đáng sợ đảo qua, hài cốt chẳng còn, bị chôn vùi trong đống đổ nát.
Trong phòng chiến đấu, Aoki cũng vậy.
Ông ta chưa nói xong đã nhìn thấy Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo lao ra ngoài cửa, cảm thấy vô cùng khó hiểu, kết quả không đợi ông ta nghĩ ra lí do vì sao thì đã bị nổ tung đến chia năm xẻ bảy, hoàn toàn mất mạng.
Mặc dù Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo cảm thấy có điều gì đó không ổn vì trong lòng lo lắng không thể giải thích được, lao ra khỏi cửa đầu tiên nhưng đã quá muộn.
Vì sau khi bom bị kích nổ, phản ứng hóa học sẽ xảy ra, hợp chất phân hủy tạo ra nhiều loại khí, hình thành nhiệt ở nhiệt độ cao.
Khí cô đặc nở ra nhanh chóng dưới áp suất cực lớn với tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh, từ đó sinh ra sóng xung kích mạnh mẽ.
Mặc dù Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo lao ra khỏi phòng chiến đấu trước, thông qua ý niệm khống chế bảo vệ các bộ phận quan trọng trên cơ thể như tim, đầu,… nhưng vẫn bị sóng xung kích khủng khiếp hất bay ra ngoài, tay chân lập tức nổ tung, máu thịt be bét ngã trên mặt đất, bị nhấn chìm bởi những mảnh vỡ của các tòa nhà.
“Cao thủ Hóa Kình đỉnh phong quả nhiên đáng sợ.”
Trên sườn núi, Trần Dật Thần thông qua thiết bị quan sát nhìn thấy Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo thế mà vẫn sống sót được, không khỏi âm thầm cảm thán, đồng thời cũng may là mình đủ cẩn thận, không nhìn chằm chằm vào hai người họ, nếu không với tính cảnh giác đáng kinh ngạc của hai người thì không chừng sẽ tránh được một kiếp.
Sau khi rung động qua đi, thân hình Trần Dật Thần lóe lên, nhanh chóng lao về phía trụ sở Nhẫn Đường.
Không bao lâu sau, Trần Dật Thần tiến vào trụ sở Nhẫn Đường.
Lần này anh không sử dụng thiết bị gây nhiễu tín hiệu công suất cao nữa… Mục đích của anh đã đạt được, có bị lộ hay không cũng không còn quan trọng.
Trần Dật Thần nhanh chóng đi vào phòng chiến đấu đã biến thành đống hoang tàn đổ nát, đột nhiên nhìn thấy máu thịt rải rác trước mặt, tìm được vị trí của Amaterasu Takenovà Miyamoto Hanzo.
Lúc này Miyamoto Hanzo đã thoi thóp, chìm vào trạng thái hôn mê sâu.
Amaterasu Takeno mạnh hơn Miyamoto Hanzo một chút, nhưng cũng không khá hơn là bao.
“A… “
Đau đớn dữ dội khiến Amaterasu Takeno tỉnh lại từ trong hôn mê, ông ta giãy giụa theo bản năng, phát ra thanh âm đau đớn.
Trần Dật Thần nghe tiếng động thì đi đến, gỡ các mảnh vỡ và bụi của tòa nhà trên người Amaterasu Takeno ra, nhìn thấy chính là Amaterasu Takeno đã hoàn toàn không còn tay chân, chỉ còn nửa thân người và đầu.
Trong màn đêm, Amaterasu Takeno giãy giụa dữ dội, giống như một cục máu thịt nhúc nhích.
Mặc dù ông ta đã dựa vào tính cảnh giác kinh người, trước tiên trốn tránh, bảo vệ tính mạng, nhưng tay chân bị nổ tung, mất máu quá nhiều, nếu như vết thương không được xử lý kịp thời thì cái chết chỉ còn là vấn đề thời gian.
“Ông như thế này còn chưa chết, thật sự là ngoài dự đoán của tôi.” Trần Dật Thần trịch thượng nhìn Amaterasu Takeno.
“Khốn… khốn kiếp!”
Amaterasu Takeno nhìn Trần Dật Thần đầy căm hận, khuôn mặt vặn vẹo, phẫn nộ mở miệng, nhưng giọng nói yếu ớt.
Giờ phút này, ngay cả sức lực mở miệng ông ta cũng không có.
Ngay sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của Trần Dật Thần, mấy chiếc ô tô lần lượt lái vào trụ sở Nhẫn Đường, sau đó dừng lại trước tòa nhà ba tầng của trụ sở.
Một ninja xuống xe trước, bước nhanh về phía trước, mở cửa sau của chiếc xe dẫn đầu và cúi xuống chờ Amaterasu Takeno xuống xe.
Trong ôtô, Amaterasu Takeno mở hai mắt ra, không lập tức xuống xe mà cẩn thận cảm nhận mọi thứ xung quanh, cho đến vài giây sau mới đi xuống xe.
Sau khi Amaterasu Takeno xuống xe, Miyamoto Hanzo xuống theo sau.
Diện mạo của hai người tất nhiên là đã bị Trần Dật Thần nhìn thấy từ xa bằng thiết bị quan sát.
Miyamoto Hanzo sẽ đến, Trần Dật Thần cũng không thấy lạ, dù sao anh tàn sát đẫm máu gia tộc Miyamoto, tất nhiên Miyamoto Hanzo sẽ tới tìm anh báo thù.
Điều khiến Trần Dật Thần thấy lạ chính là Amaterasu Takeno đi trước mặt Miyamoto Hanzo, căn cứ Chiến Minh đưa ra tin tức, Amaterasu Takeno là đường chủ Ám Đường Thần Ẩn.
Cường giả tuyệt thế xếp hạng thứ mười tám trên Thần bảng toàn cầu.
Một cường giả tuyệt thế như vậy tới khiến Trần Dật Thần cảm thấy áp lực rất lớn.
Nhưng bây giờ tên đã ở trên dây cung, không bắn không được.
“Đưa tôi đến phòng chiến đấu, một khi võ giả nước H kia lẻn vào căn cứ thì báo cáo cho tôi càng sớm càng tốt.” Amaterasu Takeno nói với Aoki.
“Được rồi, ngài Amaterasu.”
Aoki gật đầu, sau đó nói với thuộc hạ ninja: “Dựa theo kế hoạch, ai vào chỗ nấy, đội giám sát một khi phát hiện Trần Dật Thần lẻn vào thì lập tức báo cáo.”
“Vâng, ngài Aoki!”
Một đám ninja rối rít cúi đầu nhận lệnh.
Aoki không nói nhảm nữa, đi cùng Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo đến phòng chiến đấu cạnh tòa nhà ba tầng, còn các ninja khác thì ào ào đi vào tòa nhà ba tầng.
Thấy cảnh này, Trần Dật Thần bỏ thiết bị quan sát trong tay xuống, không còn xem Amaterasu Takeno nữa, mà là thông qua tốc độ đi đường của ba người Amaterasu Takeno, Miyamoto Hanzo và Aoki, trong lòng yên lặng tính toán thời gian ba người đến phòng chiến đấu.
Bởi vì anh biết cường giả tuyệt thế đã luyện võ công đến Hóa Kình đỉnh phong thì có sự cảm ứng kinh người, nếu như nhìn chằm chằm Amaterasu Takeno thời gian dài, rất có thể sẽ bị Amaterasu Takeno phát hiện.
“Mười, chín, tám, bảy…”
Trong lòng Trần Dật Thần đọc thầm, khi đọc thầm đến một thì cầm thiết bị điều khiển từ xa lên.
Cùng lúc đó, ba người Amaterasu Takeno, Miyamoto Hanzo và Aoki đi vào phòng phòng chiến đấu như Trần Dật Thần phán đoán.
Hả?
Sau khi Amaterasu Takeno đi vào phòng chiến đấu thì trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an.
Đây là một loại lo lắng không thể giải thích được, nhưng cũng là cảnh báo nguy hiểm… Võ công luyện đến trình độ như ông ta có thể cảm nhận được nguy cơ ngoài sức tưởng tượng của người thường.
Miyamoto Hanzo cũng nhíu mày, đối với cảnh cáo nguy hiểm mặc dù ông ta không có cảm nhận mãnh liệt như Amaterasu Takeno nhưng cũng cảm nhận được một sự khó chịu lờ mờ.
“Ngài Amaterasu, ông…”
Nhận thấy sự bất thường của Amaterasu Takeno, Aoki hơi nghi ngờ một chút mở miệng hỏi thăm.
Vù!
Nhưng mà… Không đợi ông ta nói ra câu tiếp theo, thân hình Amaterasu Takeno lóe lên, dứt khoát lao ra bên ngoài phòng chiến đấu.
Miyamoto Hanzo cũng giật mình, vội vàng đi theo sau Amaterasu Takeno.
Đúng lúc này…
Trên sườn núi, Trần Dật Thần dứt khoát ấn vào nút màu đỏ của thiết bị điều khiển từ xa, kích nổ khối thuốc nổ C4 đã được đặt trước trong phòng chiến đấu và tòa nhà ba tầng.
Thành phần chính của thuốc nổ c4 là polyisobutylen, được tạo thành từ thuốc súng trộn với nhựa plastic, là một loại thuốc nổ có hiệu quả cao, được trộn với các vật liệu nổ hiệu suất cao như thế nào, semtex và phốt pho trắng, có thể nghiền thành bột, có thể tùy ý chứa trong vật liệu cao su, sau đó được ép thành hình dạng bất kỳ.
Chất nổ c4 cực mạnh, hơn nữa tính bí mật cao nên quân đội các nước nghiêm cấm dân sự sử dụng, nghiêm ngặt hơn cả việc kiểm soát ma túy.
Ngay cả Tổ chức Nhẫn Hồn là tổ chức sát thủ số một nước N thì trong kho vũ khí cũng không cất giữ nhiều thuốc nổ c4, nhưng đối với Trần Dật Thần mà nói, vậy là đủ.
“Bùm!”
“Bùm!”
Khi Trần Dật Thần nhấn thiết bị điều khiển từ xa xuống, thuốc nổ c4 được đặt trong phòng chiến đấu và tòa nhà ba tầng trước đó phát nổ gần như cùng một lúc, âm thanh vang dội cả bầu trời. Sóng xung kích cực to lớn lấy điểm nổ làm tâm điểm, phóng về tứ phía, ngay lập tức nổ tung và san bằng phòng chiến đấu và tòa nhà ba tầng.
Trong tòa nhà ba tầng, hai mươi ninja Nhẫn Đường không có bất kỳ phản ứng gì đã bị sóng xung kích đáng sợ đảo qua, hài cốt chẳng còn, bị chôn vùi trong đống đổ nát.
Trong phòng chiến đấu, Aoki cũng vậy.
Ông ta chưa nói xong đã nhìn thấy Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo lao ra ngoài cửa, cảm thấy vô cùng khó hiểu, kết quả không đợi ông ta nghĩ ra lí do vì sao thì đã bị nổ tung đến chia năm xẻ bảy, hoàn toàn mất mạng.
Mặc dù Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo cảm thấy có điều gì đó không ổn vì trong lòng lo lắng không thể giải thích được, lao ra khỏi cửa đầu tiên nhưng đã quá muộn.
Vì sau khi bom bị kích nổ, phản ứng hóa học sẽ xảy ra, hợp chất phân hủy tạo ra nhiều loại khí, hình thành nhiệt ở nhiệt độ cao.
Khí cô đặc nở ra nhanh chóng dưới áp suất cực lớn với tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh, từ đó sinh ra sóng xung kích mạnh mẽ.
Mặc dù Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo lao ra khỏi phòng chiến đấu trước, thông qua ý niệm khống chế bảo vệ các bộ phận quan trọng trên cơ thể như tim, đầu,… nhưng vẫn bị sóng xung kích khủng khiếp hất bay ra ngoài, tay chân lập tức nổ tung, máu thịt be bét ngã trên mặt đất, bị nhấn chìm bởi những mảnh vỡ của các tòa nhà.
“Cao thủ Hóa Kình đỉnh phong quả nhiên đáng sợ.”
Trên sườn núi, Trần Dật Thần thông qua thiết bị quan sát nhìn thấy Amaterasu Takeno và Miyamoto Hanzo thế mà vẫn sống sót được, không khỏi âm thầm cảm thán, đồng thời cũng may là mình đủ cẩn thận, không nhìn chằm chằm vào hai người họ, nếu không với tính cảnh giác đáng kinh ngạc của hai người thì không chừng sẽ tránh được một kiếp.
Sau khi rung động qua đi, thân hình Trần Dật Thần lóe lên, nhanh chóng lao về phía trụ sở Nhẫn Đường.
Không bao lâu sau, Trần Dật Thần tiến vào trụ sở Nhẫn Đường.
Lần này anh không sử dụng thiết bị gây nhiễu tín hiệu công suất cao nữa… Mục đích của anh đã đạt được, có bị lộ hay không cũng không còn quan trọng.
Trần Dật Thần nhanh chóng đi vào phòng chiến đấu đã biến thành đống hoang tàn đổ nát, đột nhiên nhìn thấy máu thịt rải rác trước mặt, tìm được vị trí của Amaterasu Takenovà Miyamoto Hanzo.
Lúc này Miyamoto Hanzo đã thoi thóp, chìm vào trạng thái hôn mê sâu.
Amaterasu Takeno mạnh hơn Miyamoto Hanzo một chút, nhưng cũng không khá hơn là bao.
“A… “
Đau đớn dữ dội khiến Amaterasu Takeno tỉnh lại từ trong hôn mê, ông ta giãy giụa theo bản năng, phát ra thanh âm đau đớn.
Trần Dật Thần nghe tiếng động thì đi đến, gỡ các mảnh vỡ và bụi của tòa nhà trên người Amaterasu Takeno ra, nhìn thấy chính là Amaterasu Takeno đã hoàn toàn không còn tay chân, chỉ còn nửa thân người và đầu.
Trong màn đêm, Amaterasu Takeno giãy giụa dữ dội, giống như một cục máu thịt nhúc nhích.
Mặc dù ông ta đã dựa vào tính cảnh giác kinh người, trước tiên trốn tránh, bảo vệ tính mạng, nhưng tay chân bị nổ tung, mất máu quá nhiều, nếu như vết thương không được xử lý kịp thời thì cái chết chỉ còn là vấn đề thời gian.
“Ông như thế này còn chưa chết, thật sự là ngoài dự đoán của tôi.” Trần Dật Thần trịch thượng nhìn Amaterasu Takeno.
“Khốn… khốn kiếp!”
Amaterasu Takeno nhìn Trần Dật Thần đầy căm hận, khuôn mặt vặn vẹo, phẫn nộ mở miệng, nhưng giọng nói yếu ớt.
Giờ phút này, ngay cả sức lực mở miệng ông ta cũng không có.
Bình luận facebook