Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
2-4.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Độc nhất sủng hôn - Chương 4: Tôi cảm thấy buồn nôn
Hơi nước bốc lên, cô gái trong gương có làn da trắng nõn nà, thân thể trẻ trung căng tràn sức sống.
Tân Tình nhìn bản thân qua gương, cô biết mình là một cô gái đẹp nhưng hôm nay, sau khi mở ra cánh cửa kia, cho tới hết đêm này, cuộc đời của cô sẽ không còn là của cô nữa. Đẹp đẽ cũng thế, dơ bẩn cũng vậy, cô hoàn toàn không có sự lựa chọn.
Tân Tình khoác áo choàng tắm lên, cô đứng trước cửa phòng tắm hít một hơi thật sâu rồi mới mở cửa. Ánh sáng trong phòng lúc này chỉ mờ mờ, Doanh Kình Thương đang ngồi ở một bên giường, trên người hắn chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm.
"Lại đây."
Giọng nói trầm vẫn lạnh nhạt như cũ.
Tân Tình không biết vì sao mình lại bị đối xử như vậy, cảnh tượng mà cô từng mơ tưởng tới cả trăm nghìn lần giờ đây lại không có một chút tốt đẹp nào.
----- khúc này đã bị cua đồng ăn mất -----
Đau đớn khiến cô không thể tiếp tục luồng suy nghĩ của mình, cô nhăn mặt, trừng mắt nhìn người đàn ông mặt không đổi sắc kia:
"Đã chán ghét tôi đến thế thì đừng có đụng vào tôi!"
"Cô nên nhớ, mẹ cô mới là người tìm đến tôi, còn cô cũng là do tôi cứu về. Tôi đã cho cô cơ hội để lựa chọn rồi, chính cô là người chọn ở lại."
Tân Tình cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi, hai mắt cô tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Doanh Kình Thương liếc nhìn Tân Tình đang nằm nghiêng đầu sang một bên, sau đó hắn đứng dậy, quấn khăn tắm rồi đi ra ngoài. Phía sau hắn, Tân Tình vẫn đang nằm im không nhúc nhích, cô cứ nằm như vậy cho tới khi trời tờ mờ sáng.
Độc nhất sủng hôn - Chương 4: Tôi cảm thấy buồn nôn
Hơi nước bốc lên, cô gái trong gương có làn da trắng nõn nà, thân thể trẻ trung căng tràn sức sống.
Tân Tình nhìn bản thân qua gương, cô biết mình là một cô gái đẹp nhưng hôm nay, sau khi mở ra cánh cửa kia, cho tới hết đêm này, cuộc đời của cô sẽ không còn là của cô nữa. Đẹp đẽ cũng thế, dơ bẩn cũng vậy, cô hoàn toàn không có sự lựa chọn.
Tân Tình khoác áo choàng tắm lên, cô đứng trước cửa phòng tắm hít một hơi thật sâu rồi mới mở cửa. Ánh sáng trong phòng lúc này chỉ mờ mờ, Doanh Kình Thương đang ngồi ở một bên giường, trên người hắn chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm.
"Lại đây."
Giọng nói trầm vẫn lạnh nhạt như cũ.
Tân Tình không biết vì sao mình lại bị đối xử như vậy, cảnh tượng mà cô từng mơ tưởng tới cả trăm nghìn lần giờ đây lại không có một chút tốt đẹp nào.
----- khúc này đã bị cua đồng ăn mất -----
Đau đớn khiến cô không thể tiếp tục luồng suy nghĩ của mình, cô nhăn mặt, trừng mắt nhìn người đàn ông mặt không đổi sắc kia:
"Đã chán ghét tôi đến thế thì đừng có đụng vào tôi!"
"Cô nên nhớ, mẹ cô mới là người tìm đến tôi, còn cô cũng là do tôi cứu về. Tôi đã cho cô cơ hội để lựa chọn rồi, chính cô là người chọn ở lại."
Tân Tình cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi, hai mắt cô tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Doanh Kình Thương liếc nhìn Tân Tình đang nằm nghiêng đầu sang một bên, sau đó hắn đứng dậy, quấn khăn tắm rồi đi ra ngoài. Phía sau hắn, Tân Tình vẫn đang nằm im không nhúc nhích, cô cứ nằm như vậy cho tới khi trời tờ mờ sáng.
Bình luận facebook