Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-80
Độc nhất sủng hôn - Chương 80: Tân Tình, Tớ Mang Thai Rồi
Doanh Kình Thương lần này bệnh tới như núi sập, ba ngày một chút chuyển biến tốt cũng không có, bệnh viện muốn gửi thư thông báo bệnh tình nguy kịch cho Tân Tình, bị thủ hạ cậu Thẩm đích dùng dao uy hiếp quay về Tân Tình hoàn toàn không biết, cô lên mạng tìm kiếm rất nhiều tài liệu, không thấy có loại mấy người trẻ tuổi bình thường thân thể khoẻ mạnh giống Doanh Kình Thương đột nhiên bị bệnh nặng, dẫn đến không cứu được, cho nên cô không suy nghĩ nhiều nữa Cho đến ngày thứ bảy, Doanh Kình Thương sốt cao mới chậm rãi hạ xuống, bệnh viện cùng Tân Tình đều thở phào nhẹ nhõm
Cậu Thẩm thấy Doanh Kình Thương tỉnh lại, trêu chọc: "Đầu óc không sốt đến ngốc chứ?"
"Sốt đến ngốc cũng không ngốc bằng cậu"
Doanh Kình Thương nằm trên giường mặt đầy bất mãn, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghĩ mình sẽ hôn mê bất tỉnh nằm giống như một người thực vật vậy, nhất là thấy Tân Tình thật vất vả mới nuôi mập lên lại ốm xuống thì càng buồn bực
Vành mắt Tân Tình đỏ đỏ kéo tay hắn, mặc dù cô bị lừa, không biết Doanh Kình Thương đã từng nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vừa nghĩ đến hắn nằm đó lâu như vậy cũng không có phản ứng, vẫn có chút sợ Tiếp theo Doanh Kình Thương phải ở bệnh viện qua sát một tuần, vốn là phải theo dõi một tháng, nhưng hắn muốn rời đi, cũng không ai dám ngăn Lúc về nhà, dì Điền đem một chậu lửa để ở cửa, còn lấy lá bưởi phủi phủi trên mỗi người mấy cái
"Chúng ta phải xua đi ám khí"
Tân Tình nghe được dì Điền cũng nói như thế, cảm thấy bọn họ có phải nên đi cầu phật hay không Tiếc là Doanh Kình Thương sống chết cũng không đi, vì vậy cô liền hẹn Trương Mật cuối tuần cùng đi đến Bạch Long tự nơi hương khói thịnh vượng trên núi Bạch Long bên ngoài thành thắp hương
"Nếu không thắp hương, đến ngắm phong cảnh một chút cũng không tệ!"
Tân Tình nhìn lá đỏ khắp núi, liên tục khen Trương Mật thì vẫn luôn nói mãi chờ đến nơi sẽ xin xăm:
"Trên mạng nói, xăm trên Bạc Long tự rất linh, chúng ta sẽ đi xin một lá"
"Ừ, dù sao cũng đến đây"
Tân Tình quay đầu đối nói với A Triệt người sau lưng không chịu để cô một mình lên núi, nhất quyết phải đi cùng cô:
"A Triệt lát nữa anh cũng xin một lá, hỏi về nhân duyên!"
A Triệt mặt đỏ lên, gật đầu một cái
Trương Mật không biết xấu hổ đến gần hắn hỏi:
"Anh trai có phải vẫn là trai tơ hay không?"
"Phụt" Tân Tình đang uống nước, nghe lời này liền phun ra ngoài
A Triệt thì mở to mắt nhìn Trương Mật không biết trả lời sao, Trương Mật ha ha cười rồi chạy đi
Vì bây giờ không phải ngày mười lăm, người trong miếu cũng không nhiều, Tân Tình nghiêm chỉnh thắp hương, sau đó cùng Trương Mật cầm lá xăm, chạy đến phía sau tìm người giải xăm Người giải xăm xếp thành một hàng ở viện phía sau từ Nam đến Bắc của Bạch Long tự, mỗi người giải xăm sẽ ngồi ở một cái nhà nhỏ, mặc đỏ đỏ xanh xanh nhìn thật nguy nga
Trương Mật nhìn trái nhìn phải không biết chọn ai giải xăm, sau đó nhắm mắt tùy tiện chọn một nhà
"Tôi trước!"
Cô đưa xăm cho một ông lão đẹo kính
Ông lão cầm xăm run đùi đắc ý nửa ngày, mới mở miệng: "Cầu cái gì?"
"Cầu duyên!"
Trương Mật vỗ bàn một cái
Lão đầu híp mắt nhìn cô một cái: "Có một số chuyện xảy ra thì cũng xảy ra rồi, cô trốn tránh cũng vô ích Hơn nữa Cơ thể cô gần đây không vấn đề gì sao?"
"Không Không có!" Sắc mặt Trương Mật có chút hốt hoảng
Tân Tình thấy kỳ lạ hỏi cô: "Cậu gần đây thế nào?"
"Không sao, không sao!"
Trương Mật vội đem xăm của Tân Tình đưa cho ông lão: "Giải cái này!"
Ông lão nhìn văn tự trên xăm, lại nhìn Tân Tình một chút, sau đó cau mày nửa ngày không lên tiếng
"Có phải có vấn đề gì hay không?" Tân Tình có chút bất an
Ông lão thở dài:
"Gần đây người nhà cô có phải đều rất xui xẻo hay không?"
Tân Tình mờ mịt gật đầu một cái
"Cô cùng người yêu hiện tại của cô bát tự không hợp, nếu tiếp tục cùng một chỗ sẽ đưa tới huyết quang tai ương cho đối phương"
Trương Mật vỗ bàn một cái đứng lên: "Đánh rắm!"
Cô kéo Tân Tình muốn đi
"Các cô hỏi thăm một chút về tên đạo của tôi, tôi giải xăm hai mươi năm nay, chưa bao giờ sai cả"
Ông lão nhìn Trương Mật nói: "Rất nhanh cô sẽ biết tôi nói có đúng hay không, đến lúc đó người bạn này của cô tự nhiên sẽ tin tưởng"
Tân Tình bị lời ông lão làm cho hoang mang, mờ mờ mịt mịt bị Trương Mật lôi đi, trên đường trở về vẫn không lên tiếng, A Triệt nhìn sắc mặt cô không tốt, không biết chuyện gì xảy ra, cũng không dám hỏi Ngay cả Trương Mật người vẫn luôn làm ầm ĩ cũng cúi đầu không biết nghĩ gì Sau khi đưa Tân Tình về, A Triệt báo cho Doanh Kình Thương chuyện hôm nay, tối Doanh Kình Thương trở về thì thấy Tân Tình ôm A Sa ngẩn người, ngay cả A Sa ôm chân mình gặm cô cũng không biết
"Đã nói là em đừng đi, giờ lại suy nghĩ lung tung!"
Doanh Kình Thương đem A Sa từ tay cô ôm tới cho dì Điền, sau đó nhìn cô:
"Nói đi! Xảy ra chuyện gì"
Tân Tình bĩu bĩu môi, ôm tay hắn cọ cọ: “Ông lão kia nói chúng ta bát tự không hợp, em sẽ mang đến huyết quang tai ương cho anh"
"Nói bậy bạ"
Doanh Kình Thương đẩy cô ra, kéo hai bên mặt cô: "Lời mê tín đó đáng để em giữ trong lòng như vậy?"
Tân Tình nhào vào ngực hắn lẩm bẩm: "Em biết là không nên tin, nhưng trong lòng vẫn không thoải mái"
Gần đây phát sinh nhiều chuyện xui xẻo như vậy, hôm nay lại thêm lời ông lão kia nói, khiến trong lòng cô bất an
"Đừng suy nghĩ nhiều, có thời gian thì đi học mấy từ tiếng Pháp còn tốt hơn!"
Doanh Kình Thương đột nhiên cười một tiếng: "Hoặc là chúng ta cùng vận động?"
Tân Tình liếc hắn một cái, không có cơ hội cự tuyệt, liền bị Doanh Kình Thương vác lên vai đi lên lầu
Quấn quít mấy ngày, Tân Tình từ từ liền quên chuyện này, cũng có thể là cô cố ý không nghĩ đến nữa, kết quả hôm nay đi học phát hiện Trương Mật không đến lớp, cũng không xin nghỉ Tân Tình gọi điện cho cô cũng không bắt máy Sau khi tan lớp cô chạy đi tìm Thi Thiên Thiên, Thi Thiên Thiên cũng không biết, vì vậy hai người muốn đến nhà Trương Mình xem một chút, không đợi tan học thì Tân Tình nhận điện thoại của bệnh viện
"Xin hỏi bạn của Trương Mật là cô sao?" Đối phương mở miệng thì hỏi cô
Tân Tình trong lòng lo lắng: "Là bạn tôi, cậu ấy có phải xảy ra chuyện gì rồi không?"
"Vậy cô đến đây nhanh, chúng tôi là bệnh viện, đứa bé của cô ấy có chút nguy hiểm"
Đối phương cúp điện thoại, Tân Tình giống như bị sét đánh, nửa ngày cũng chưa hoàn hồn lại
Thi Thiên Thiên thấy dáng vẻ kia của cô, cũng bị dọa sợ: "Sao rồi? Mật Mật sao rồi?"
"Bệnh Bệnh viện gọi đến"
Tân Tình lắp ba lắp bắp nhìn Thi Thiên Thiên không biết nói thế nào:
"Mật Đứa bé của Mật Mật xảy ra chuyện"
Thời điểm Thi Thiên Thiên cùng Tân Tình chạy đến bệnh viện, trừ khiếp sợ và lo lắng, còn cảm thấy cảm khái, gần đây thế nào luôn liên quan đến bệnh viện với mang thai
"Mật Mật!"
Tân Tình đẩy cửa phòng bệnh ra liền kêu: "Cậu không sao chứ?"
Trương Mật đang ngồi dựa vào giường, thấy các cô thì nhanh nằm xuống, đem mình chôn trong chăn
"Trốn có tác dụng không?"
Thi Thiên Thiên đi đến giường ngồi xuống, đánh cô một cái: "Nói đi, chuyện gì xảy ra"
Trương Mật không lên tiếng, nhưng đầu ở trong chăn giật giật
"Cậu thật sự mang thai?"
Tân Tình sốt ruột hỏi: "Của ai?"
Thấy Trương Mật giống như rùa đen rút đầu không chịu ra, Thi Thiên Thiên dứt khoát vén chăn lên: "Nói nhanh, nếu không tớ gọi điện cho cha cậu"
"Đừng!"
Trương Mật thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên: "Ông ấy sẽ đánh chết tớ"
"Vậy cậu nhanh nói rõ, phải nói rõ, không được phép giấu giếm"
Hai người nhìn cô chằm chằm
Trương Mật che mặt không nhìn dám các cô, giọng nói giống muỗi kêu nói ra cái tên: "Thẩm Cậu Thẩm"
"Cái gì?" Hai người cùng lúc kêu lên
Trương Mật vẻ mặt như đưa đám: "Ai nha, chính là ngày chúng ta cùng nhau ở quán bar đó, sau đó hai tớ với anh ta đều uống say, căn bản không biết chuyện gì xảy ra"
"Cho nên cậu chạy đi nước ngoài trốn?"
Tân Tình nhớ tới chuyện hôm đó, trách không được cô không nghe điện thoại
Thi Thiên Thiên thở dài: "Thật hết cách với cậu, ý của cậu Thẩm sao? Không thừa nhận?"
"Tớ kêu Doanh Kình Thương đánh chết anh ta"
Tân Tình nói xong thì gọi cho Doanh Kình Thương
Trương Mật vội ngăn lại: "Anh ta căn bản cũng không biết! Về sau tớ giả vờ là cái gì cũng không phát sinh, nhưng ai nghĩ đến xui xẻo như vậy, một lần liền trúng"
Trương Mật vẻ mặt đau khổ hỏi hai người:
"Đi giúp tớ ký tên, tớ muốn phá thai"
"Cậu điên rồi?"
Tân Tình trợn mắt nhìn cô:
"Ít nhất cũng cho cậu Thẩm biết chứ!"
Trương Mật cảm thấy Tân Tình mới điên: "Cho anh ta biết thì thế nào? Tớ lại không thích anh ta, anh ta cũng không thích tớ"
"Cái này"
Tân Tình không còn lời để nói
Thi Thiên Thiên gật đầu đồng ý:
"Đúng vậy, may là bây giờ cậu không thích anh ta, nếu không sẽ phiền phức hơn"
Loại người như Cậu Thẩm vậy sẽ không vì đứa bé mà kết hôn, đến lúc đó còn ảnh hưởng đến quan hệ của Doanh Kình Thương và Tân Tình
"Cậu nhìn cậu ấy, tớ đi ký tên"
Thi Thiên Thiên vỗ vỗ tay Tân Tình,
"Đừng nghĩ nhiều, đây là cách tốt nhất"
Tân Tình nhìn Trương Mật lại hỏi một lần:
"Vậy Cũng phải nói cho anh ta một tiếng!"
"Không muốn, như vậy sau này gặp sẽ khó xử"
Trương Mật trừng cô:
"Không cho cậu nói! Nếu không sau này tớ gặp anh ta thì rất mất mặt"
---
Buổi tối lúc Tân Tình trở về, Trương Mật đặc biệt dặn cô không cho phép cô nói chuyện này với Doanh Kình Thương, nếu không cậu Thẩm nhất định sẽ biết, sau đó còn thận trọng nói
"Cậu không cảm thấy ông lão giải xăm đó nói rất đúng sao?"
Trương Mật lo lắng nhìn cô, lá xăm của cô linh nghiệm, như vậy của Tân Tình
Tân Tình thấp thỏm bất an trở về nhà, lúc muốn xuống xe thì nhận được điện thoại A Nam
"Tiểu thư, chúng tôi xảy ra tai nạn xe cộ, thiếu gia vào bệnh viện"
A Triệt lái xe chạy đến bệnh viện, đến bệnh viện thì Doanh Kình Thương đã đi ra, thấy cô đến thì trừng mắt A Nam một cái
"Sao em đến đây?"
Tân Tình khóc nói:
"Sao em không thể đến, anh xảy ra chuyện như vậy, em không thể đến sao?"
"Được, được, em sao vậy?"
Doanh Kình Thương bị Tân Tình dọa hết hồn:
"Anh không sao, em xem, chỉ bị một chút ở tay"
Doanh Kình Thương nhìn A Triệt theo phía sau cô, A Triệt lắc đầu, thật sự là hắn không biết xảy ra chuyện gì
Trên đường về Tân Tình vẫn luôn khóc, Doanh Kình Thương dỗ như thế nào cũng không có tác dụng, thật vất vả về đến nhà, A Sa đã nhận thức được người, quấn Tân Tình chơi, hắn mới thoát khỏi mà gọi điện cho A Triệt, biết được hôm nay Trương Mật vào viện
Buổi tối Tân Tình ôm hắn, ngay cả hắn hù dọa nói làm vận động đều không buông tay, Doanh Kình Thương cảm thấy chuyện nghiêm trọng, nhìn cô hỏi:
"Sao Trương Mật sao lại vào viện"
"Vì Vì"
Tân Tình cắn môi không biết có nên nói hay không
Doanh Kình Thương suy nghĩ một chút:
"Có phải em đã biết chuyện của cô ta với cậu Thẩm?"
"Anh cũng biết?"
Tân Tình kinh ngạc hỏi
Doanh Kình Thương gật đầu:
"Hôm sau cậu ta chạy đến khóc lóc"
"Trương Mật mang thai"
Tân Tình cắn răng nói ra: "Cậu ấy không muốn cho cậu Thẩm biết"
Doanh Kình Thương có chút bất ngờ: "Xem ra cô ta thật không thích cậu Thẩm!"
"Nói nhảm, ai lại thích đàn ông mỗi ngày đều lên giường với nhiều phụ nữ khác" Tân Tình tức giận nói
Cô không dám nói chuyện xin xăm, một là không biết nói thế nào, cứ cho là cô nói thì Doanh Kình Thương cũng không tin
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Doanh Kình Thương lần này bệnh tới như núi sập, ba ngày một chút chuyển biến tốt cũng không có, bệnh viện muốn gửi thư thông báo bệnh tình nguy kịch cho Tân Tình, bị thủ hạ cậu Thẩm đích dùng dao uy hiếp quay về Tân Tình hoàn toàn không biết, cô lên mạng tìm kiếm rất nhiều tài liệu, không thấy có loại mấy người trẻ tuổi bình thường thân thể khoẻ mạnh giống Doanh Kình Thương đột nhiên bị bệnh nặng, dẫn đến không cứu được, cho nên cô không suy nghĩ nhiều nữa Cho đến ngày thứ bảy, Doanh Kình Thương sốt cao mới chậm rãi hạ xuống, bệnh viện cùng Tân Tình đều thở phào nhẹ nhõm
Cậu Thẩm thấy Doanh Kình Thương tỉnh lại, trêu chọc: "Đầu óc không sốt đến ngốc chứ?"
"Sốt đến ngốc cũng không ngốc bằng cậu"
Doanh Kình Thương nằm trên giường mặt đầy bất mãn, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghĩ mình sẽ hôn mê bất tỉnh nằm giống như một người thực vật vậy, nhất là thấy Tân Tình thật vất vả mới nuôi mập lên lại ốm xuống thì càng buồn bực
Vành mắt Tân Tình đỏ đỏ kéo tay hắn, mặc dù cô bị lừa, không biết Doanh Kình Thương đã từng nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vừa nghĩ đến hắn nằm đó lâu như vậy cũng không có phản ứng, vẫn có chút sợ Tiếp theo Doanh Kình Thương phải ở bệnh viện qua sát một tuần, vốn là phải theo dõi một tháng, nhưng hắn muốn rời đi, cũng không ai dám ngăn Lúc về nhà, dì Điền đem một chậu lửa để ở cửa, còn lấy lá bưởi phủi phủi trên mỗi người mấy cái
"Chúng ta phải xua đi ám khí"
Tân Tình nghe được dì Điền cũng nói như thế, cảm thấy bọn họ có phải nên đi cầu phật hay không Tiếc là Doanh Kình Thương sống chết cũng không đi, vì vậy cô liền hẹn Trương Mật cuối tuần cùng đi đến Bạch Long tự nơi hương khói thịnh vượng trên núi Bạch Long bên ngoài thành thắp hương
"Nếu không thắp hương, đến ngắm phong cảnh một chút cũng không tệ!"
Tân Tình nhìn lá đỏ khắp núi, liên tục khen Trương Mật thì vẫn luôn nói mãi chờ đến nơi sẽ xin xăm:
"Trên mạng nói, xăm trên Bạc Long tự rất linh, chúng ta sẽ đi xin một lá"
"Ừ, dù sao cũng đến đây"
Tân Tình quay đầu đối nói với A Triệt người sau lưng không chịu để cô một mình lên núi, nhất quyết phải đi cùng cô:
"A Triệt lát nữa anh cũng xin một lá, hỏi về nhân duyên!"
A Triệt mặt đỏ lên, gật đầu một cái
Trương Mật không biết xấu hổ đến gần hắn hỏi:
"Anh trai có phải vẫn là trai tơ hay không?"
"Phụt" Tân Tình đang uống nước, nghe lời này liền phun ra ngoài
A Triệt thì mở to mắt nhìn Trương Mật không biết trả lời sao, Trương Mật ha ha cười rồi chạy đi
Vì bây giờ không phải ngày mười lăm, người trong miếu cũng không nhiều, Tân Tình nghiêm chỉnh thắp hương, sau đó cùng Trương Mật cầm lá xăm, chạy đến phía sau tìm người giải xăm Người giải xăm xếp thành một hàng ở viện phía sau từ Nam đến Bắc của Bạch Long tự, mỗi người giải xăm sẽ ngồi ở một cái nhà nhỏ, mặc đỏ đỏ xanh xanh nhìn thật nguy nga
Trương Mật nhìn trái nhìn phải không biết chọn ai giải xăm, sau đó nhắm mắt tùy tiện chọn một nhà
"Tôi trước!"
Cô đưa xăm cho một ông lão đẹo kính
Ông lão cầm xăm run đùi đắc ý nửa ngày, mới mở miệng: "Cầu cái gì?"
"Cầu duyên!"
Trương Mật vỗ bàn một cái
Lão đầu híp mắt nhìn cô một cái: "Có một số chuyện xảy ra thì cũng xảy ra rồi, cô trốn tránh cũng vô ích Hơn nữa Cơ thể cô gần đây không vấn đề gì sao?"
"Không Không có!" Sắc mặt Trương Mật có chút hốt hoảng
Tân Tình thấy kỳ lạ hỏi cô: "Cậu gần đây thế nào?"
"Không sao, không sao!"
Trương Mật vội đem xăm của Tân Tình đưa cho ông lão: "Giải cái này!"
Ông lão nhìn văn tự trên xăm, lại nhìn Tân Tình một chút, sau đó cau mày nửa ngày không lên tiếng
"Có phải có vấn đề gì hay không?" Tân Tình có chút bất an
Ông lão thở dài:
"Gần đây người nhà cô có phải đều rất xui xẻo hay không?"
Tân Tình mờ mịt gật đầu một cái
"Cô cùng người yêu hiện tại của cô bát tự không hợp, nếu tiếp tục cùng một chỗ sẽ đưa tới huyết quang tai ương cho đối phương"
Trương Mật vỗ bàn một cái đứng lên: "Đánh rắm!"
Cô kéo Tân Tình muốn đi
"Các cô hỏi thăm một chút về tên đạo của tôi, tôi giải xăm hai mươi năm nay, chưa bao giờ sai cả"
Ông lão nhìn Trương Mật nói: "Rất nhanh cô sẽ biết tôi nói có đúng hay không, đến lúc đó người bạn này của cô tự nhiên sẽ tin tưởng"
Tân Tình bị lời ông lão làm cho hoang mang, mờ mờ mịt mịt bị Trương Mật lôi đi, trên đường trở về vẫn không lên tiếng, A Triệt nhìn sắc mặt cô không tốt, không biết chuyện gì xảy ra, cũng không dám hỏi Ngay cả Trương Mật người vẫn luôn làm ầm ĩ cũng cúi đầu không biết nghĩ gì Sau khi đưa Tân Tình về, A Triệt báo cho Doanh Kình Thương chuyện hôm nay, tối Doanh Kình Thương trở về thì thấy Tân Tình ôm A Sa ngẩn người, ngay cả A Sa ôm chân mình gặm cô cũng không biết
"Đã nói là em đừng đi, giờ lại suy nghĩ lung tung!"
Doanh Kình Thương đem A Sa từ tay cô ôm tới cho dì Điền, sau đó nhìn cô:
"Nói đi! Xảy ra chuyện gì"
Tân Tình bĩu bĩu môi, ôm tay hắn cọ cọ: “Ông lão kia nói chúng ta bát tự không hợp, em sẽ mang đến huyết quang tai ương cho anh"
"Nói bậy bạ"
Doanh Kình Thương đẩy cô ra, kéo hai bên mặt cô: "Lời mê tín đó đáng để em giữ trong lòng như vậy?"
Tân Tình nhào vào ngực hắn lẩm bẩm: "Em biết là không nên tin, nhưng trong lòng vẫn không thoải mái"
Gần đây phát sinh nhiều chuyện xui xẻo như vậy, hôm nay lại thêm lời ông lão kia nói, khiến trong lòng cô bất an
"Đừng suy nghĩ nhiều, có thời gian thì đi học mấy từ tiếng Pháp còn tốt hơn!"
Doanh Kình Thương đột nhiên cười một tiếng: "Hoặc là chúng ta cùng vận động?"
Tân Tình liếc hắn một cái, không có cơ hội cự tuyệt, liền bị Doanh Kình Thương vác lên vai đi lên lầu
Quấn quít mấy ngày, Tân Tình từ từ liền quên chuyện này, cũng có thể là cô cố ý không nghĩ đến nữa, kết quả hôm nay đi học phát hiện Trương Mật không đến lớp, cũng không xin nghỉ Tân Tình gọi điện cho cô cũng không bắt máy Sau khi tan lớp cô chạy đi tìm Thi Thiên Thiên, Thi Thiên Thiên cũng không biết, vì vậy hai người muốn đến nhà Trương Mình xem một chút, không đợi tan học thì Tân Tình nhận điện thoại của bệnh viện
"Xin hỏi bạn của Trương Mật là cô sao?" Đối phương mở miệng thì hỏi cô
Tân Tình trong lòng lo lắng: "Là bạn tôi, cậu ấy có phải xảy ra chuyện gì rồi không?"
"Vậy cô đến đây nhanh, chúng tôi là bệnh viện, đứa bé của cô ấy có chút nguy hiểm"
Đối phương cúp điện thoại, Tân Tình giống như bị sét đánh, nửa ngày cũng chưa hoàn hồn lại
Thi Thiên Thiên thấy dáng vẻ kia của cô, cũng bị dọa sợ: "Sao rồi? Mật Mật sao rồi?"
"Bệnh Bệnh viện gọi đến"
Tân Tình lắp ba lắp bắp nhìn Thi Thiên Thiên không biết nói thế nào:
"Mật Đứa bé của Mật Mật xảy ra chuyện"
Thời điểm Thi Thiên Thiên cùng Tân Tình chạy đến bệnh viện, trừ khiếp sợ và lo lắng, còn cảm thấy cảm khái, gần đây thế nào luôn liên quan đến bệnh viện với mang thai
"Mật Mật!"
Tân Tình đẩy cửa phòng bệnh ra liền kêu: "Cậu không sao chứ?"
Trương Mật đang ngồi dựa vào giường, thấy các cô thì nhanh nằm xuống, đem mình chôn trong chăn
"Trốn có tác dụng không?"
Thi Thiên Thiên đi đến giường ngồi xuống, đánh cô một cái: "Nói đi, chuyện gì xảy ra"
Trương Mật không lên tiếng, nhưng đầu ở trong chăn giật giật
"Cậu thật sự mang thai?"
Tân Tình sốt ruột hỏi: "Của ai?"
Thấy Trương Mật giống như rùa đen rút đầu không chịu ra, Thi Thiên Thiên dứt khoát vén chăn lên: "Nói nhanh, nếu không tớ gọi điện cho cha cậu"
"Đừng!"
Trương Mật thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên: "Ông ấy sẽ đánh chết tớ"
"Vậy cậu nhanh nói rõ, phải nói rõ, không được phép giấu giếm"
Hai người nhìn cô chằm chằm
Trương Mật che mặt không nhìn dám các cô, giọng nói giống muỗi kêu nói ra cái tên: "Thẩm Cậu Thẩm"
"Cái gì?" Hai người cùng lúc kêu lên
Trương Mật vẻ mặt như đưa đám: "Ai nha, chính là ngày chúng ta cùng nhau ở quán bar đó, sau đó hai tớ với anh ta đều uống say, căn bản không biết chuyện gì xảy ra"
"Cho nên cậu chạy đi nước ngoài trốn?"
Tân Tình nhớ tới chuyện hôm đó, trách không được cô không nghe điện thoại
Thi Thiên Thiên thở dài: "Thật hết cách với cậu, ý của cậu Thẩm sao? Không thừa nhận?"
"Tớ kêu Doanh Kình Thương đánh chết anh ta"
Tân Tình nói xong thì gọi cho Doanh Kình Thương
Trương Mật vội ngăn lại: "Anh ta căn bản cũng không biết! Về sau tớ giả vờ là cái gì cũng không phát sinh, nhưng ai nghĩ đến xui xẻo như vậy, một lần liền trúng"
Trương Mật vẻ mặt đau khổ hỏi hai người:
"Đi giúp tớ ký tên, tớ muốn phá thai"
"Cậu điên rồi?"
Tân Tình trợn mắt nhìn cô:
"Ít nhất cũng cho cậu Thẩm biết chứ!"
Trương Mật cảm thấy Tân Tình mới điên: "Cho anh ta biết thì thế nào? Tớ lại không thích anh ta, anh ta cũng không thích tớ"
"Cái này"
Tân Tình không còn lời để nói
Thi Thiên Thiên gật đầu đồng ý:
"Đúng vậy, may là bây giờ cậu không thích anh ta, nếu không sẽ phiền phức hơn"
Loại người như Cậu Thẩm vậy sẽ không vì đứa bé mà kết hôn, đến lúc đó còn ảnh hưởng đến quan hệ của Doanh Kình Thương và Tân Tình
"Cậu nhìn cậu ấy, tớ đi ký tên"
Thi Thiên Thiên vỗ vỗ tay Tân Tình,
"Đừng nghĩ nhiều, đây là cách tốt nhất"
Tân Tình nhìn Trương Mật lại hỏi một lần:
"Vậy Cũng phải nói cho anh ta một tiếng!"
"Không muốn, như vậy sau này gặp sẽ khó xử"
Trương Mật trừng cô:
"Không cho cậu nói! Nếu không sau này tớ gặp anh ta thì rất mất mặt"
---
Buổi tối lúc Tân Tình trở về, Trương Mật đặc biệt dặn cô không cho phép cô nói chuyện này với Doanh Kình Thương, nếu không cậu Thẩm nhất định sẽ biết, sau đó còn thận trọng nói
"Cậu không cảm thấy ông lão giải xăm đó nói rất đúng sao?"
Trương Mật lo lắng nhìn cô, lá xăm của cô linh nghiệm, như vậy của Tân Tình
Tân Tình thấp thỏm bất an trở về nhà, lúc muốn xuống xe thì nhận được điện thoại A Nam
"Tiểu thư, chúng tôi xảy ra tai nạn xe cộ, thiếu gia vào bệnh viện"
A Triệt lái xe chạy đến bệnh viện, đến bệnh viện thì Doanh Kình Thương đã đi ra, thấy cô đến thì trừng mắt A Nam một cái
"Sao em đến đây?"
Tân Tình khóc nói:
"Sao em không thể đến, anh xảy ra chuyện như vậy, em không thể đến sao?"
"Được, được, em sao vậy?"
Doanh Kình Thương bị Tân Tình dọa hết hồn:
"Anh không sao, em xem, chỉ bị một chút ở tay"
Doanh Kình Thương nhìn A Triệt theo phía sau cô, A Triệt lắc đầu, thật sự là hắn không biết xảy ra chuyện gì
Trên đường về Tân Tình vẫn luôn khóc, Doanh Kình Thương dỗ như thế nào cũng không có tác dụng, thật vất vả về đến nhà, A Sa đã nhận thức được người, quấn Tân Tình chơi, hắn mới thoát khỏi mà gọi điện cho A Triệt, biết được hôm nay Trương Mật vào viện
Buổi tối Tân Tình ôm hắn, ngay cả hắn hù dọa nói làm vận động đều không buông tay, Doanh Kình Thương cảm thấy chuyện nghiêm trọng, nhìn cô hỏi:
"Sao Trương Mật sao lại vào viện"
"Vì Vì"
Tân Tình cắn môi không biết có nên nói hay không
Doanh Kình Thương suy nghĩ một chút:
"Có phải em đã biết chuyện của cô ta với cậu Thẩm?"
"Anh cũng biết?"
Tân Tình kinh ngạc hỏi
Doanh Kình Thương gật đầu:
"Hôm sau cậu ta chạy đến khóc lóc"
"Trương Mật mang thai"
Tân Tình cắn răng nói ra: "Cậu ấy không muốn cho cậu Thẩm biết"
Doanh Kình Thương có chút bất ngờ: "Xem ra cô ta thật không thích cậu Thẩm!"
"Nói nhảm, ai lại thích đàn ông mỗi ngày đều lên giường với nhiều phụ nữ khác" Tân Tình tức giận nói
Cô không dám nói chuyện xin xăm, một là không biết nói thế nào, cứ cho là cô nói thì Doanh Kình Thương cũng không tin
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook