• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU (1 Viewer)

  • Chương 1-10

ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Trên màn hình điện thoại của anh đang kết nối với số của Tiểu Bạch Mao……..

Người đàn ông đang gọi điện chính là Chung Tuấn, anh hai của Chung Tiểu Thy, anh vừa mới về nước….

------

Đã lâu không gặp, Chung Tuấn rất nhớ dáng vẻ bướng bỉnh của Chung Tiểu Thy - cô em gái bảo bối của anh.

Năm đó, vì chuyện của người đàn bà kia khiến anh phải rời khỏi thành phố. Thời gian ở bên nước ngoài, Chung Tuấn nhiều lần cảm thấy áy náy vì bỏ mặc Chung Tiểu Thy ở lại đây, khi ấy cô còn quá nhỏ, rất cần anh bên cạnh.

Mặc dù anh đi xa hơn nửa vòng trái đất như vậy, nhưng anh vẫn luôn âm thầm bảo vệ Chung Tiểu Thy theo cách riêng của mình.

Hôm nay cuối cùng anh cũng đã trở lại, sẽ không điều gì khiến anh phải đi thêm một lần nữa….

Nhớ lại sự tình năm đó, nó đã làm chấn động cả thành phố G, anh đã trở một trong ba nhân vật ra tay tàn nhẫn nhất, nhưng thực ra có ai biết được câu chuyện tình yêu bi thảm của anh chứ, họ chỉ nói những gì họ thấy trên truyền thông….

Thời điểm anh và Mạn Nguyệt tình cờ quen nhau trong quán bar Keeren cách đây 5 năm, Chung Tuấn bị thu hút bởi vẻ xinh đẹp kiều diễm của cô. Mạn Nguyệt lại là một cô gái cực kì thông minh, dường như cô biết anh thích gì, cần gì và muốn gì, tất cả đều nắm trong lòng bàn tay. Bởi vậy khi ở bên cạnh cô, anh luôn cảm thấy thoải mái.

Đương nhiên, đó cũng là một trong hàng vạn lý do khiến anh mê mẩn Mạn Nguyệt, mặc kệ lời phản đối của gia đình. Một hai đòi cưới cô cho bằng được. Kết quả là Mạn Nguyệt không chỉ làm hài lòng anh, mà còn làm thỏa mãn những thằng đàn ông khác vì sự ham muốn nổi tiếng của cô ta.

Sự tham vọng của Mạn Nguyệt đã đẩy mối quan hệ của anh và cô ấy tới đỉnh điểm, dẫn tới kết cục bi thương. Ngẫm lại đời này anh chưa từng yêu ai nhiều như vậy, cũng chưa bao giờ thống khổ vì ai tới như vậy. Chung Tuấn chưa từng chê xuất thân thấp hèn của Mạn Nguyệt, càng không để ý tới tiếng tăm đệ nhất kỹ nữ làng giải trí của cô ta, xét về độ lẳng lơ mà mọi người bàn tán, thì cô ta mà hạng nhì chẳng ai dám tranh hạng nhất.

Chung Tuấn bỏ mặc tất cả thị phi của Mạn Nguyệt ngoài tai, Chung Tuấn chỉ tin vào điều anh đang thấy và cảm nhận trong mối quan hệ của hai người bọn họ mà thôi. Anh luôn là chỗ dựa vững chắc cho cô nhưng với cô vẫn chưa đủ.

Chung Tuấn đã không còn nhẫn nại nữa, cô càng ngày càng chạm tới giới hạn của anh, buộc anh phải đưa ra quyết định trừng phạt Mạn Nguyệt….

Mạn Nguyệt không hề biết rằng, Chung Tuấn cho người theo dõi cô, nên mọi nhất cử nhất động của cô đều bị anh nắm trong lòng bàn tay, tất cả những người cô đã cùng cô thực hiện quy tắc ngầm, Chung Tuấn không chỉ giữ hình ảnh mà còn cả video sống động nữa.

Mặc dù, cô phụ bạc anh như thế nhưng Chung Tuấn vẫn còn rất yêu Mạn Nguyệt, tình yêu của anh đối với cô mù quáng bi lụy vô cùng. Chung Tuấn đã hy vọng hão huyền rằng nếu hôm nay Mạn Nguyện không xuất hiện ở khách sạn Black thì anh sẽ sẵn sàng bỏ qua cho cô, tiếp tục cùng cô diễn vở tình chàng ý thiếp nồng thắm….. thế nhưng chính cô đã lựa chọn cái kết cho đoạn tình cảm của họ.

Hôm nay, Mạn Nguyện có hẹn với đạo diễn Trần, ông ta là một trong những giám khảo trong lễ trao giải SVN danh giá của giới giải trí, Mạn Nguyệt vì muốn tiếng tăm của mình nhanh chóng trở thành sao hạng A, nên không ngần ngại nhờ Tiểu Bạch sắp xếp lịch với đạo diễn Trần…

Vẫn còn khá sớm mà Mạn Nguyệt đã nôn nóng bò lên giường Trần Vân rồi. Cô có mặt tại khách sạn Black.

Hôm nay cô mặc đầm đen ôm sát body, tôn lên body hình chữ S nuột nà của cô, để tránh tai mắt phóng viên cô đã ngụy trang kỹ nhưng làm sao lọt qua được mắt Chung Tuấn.

Người mà anh yêu, chỉ cần xuất hiện thì bộ dạng nào anh cũng dễ dàng nhận ra hết.

Chung Tuấn ngồi trong phòng khách sạn, đây là căn phòng được anh đặc biệt chuẩn bị, phòng ở ngay bên cạnh phòng của cô và Trần Vân. Đôi mắt vô hồn nãy giờ chưa từng rời mắt khỏi màn hình camera trước mặt, anh đã giăng bẫy rất lớn để đợi cô. Và cô đã tự mình chui vào cái bẫy đó.

Mạn Nguyệt không hề biết rằng, khách sạn Black là một trong những chuỗi đầu tư của Lục Mạn Bắc, chỉ cần Chung Tuấn lên nhờ vả, lập tức sẽ được Lục Mạn Bắc sắp xếp chu đáo.

Mạn Nguyệt đến thang máy chọn tầng thượng,tầng Vip chỉ dành riêng cho người nổi tiếng, rất nhanh đã tới lầu cô cần, phòng mà Trần Vân đã đặt nằm ngay chỉ cần rẽ trái đi một chút là thấy ngay. Lúc này bên trong phòng Chung Tuấn vừa cầm uống rượu vừa quan sát từng hành động của cô.

Đúng trước cửa phòng 4003, Mạn Nguyệt có chút không thoải mái, tâm trạng của cô hơi hồi hộp. Lúc trước nhờ Tiểu Bạch điều tra thì biết được lão hồ ly Trần Vân này là một con quỷ háo sắc, không chỉ si mê nhan sắc mà đối xử vô cùng thô bạo với đối phương, đã vậy hay nghĩ ra những trò quái lạ khi hai người ân ái, đây cũng là sở thích biến thái khét tiếng của Trần Vân.

Chưa có nữ diễn viên nào qua lại với ông ta, mà có thể thản nhiên bước xuống giường lành lặn được cả. Thường trong giới truyền tai nhau rằng, muốn ngược đãi bản thân thì tìm Trần Vân, ông ta sẽ làm cho họ nằm bẹp ở nhà cả tuần. Nghĩ tới đây, Mạn Nguyệt đã sợ rùng mình.

Tuy nhiên, dàn ban giám khảo của lễ trao giải năm nay, chỉ có Trần Vân mới có thể dùng chiêu mỹ nhân kế được, còn lại đều đều rất liêm chính, nên cô không có cơ hội lựa chọn.

Trong lòng Mạn Nguyệt tưởng tượng tới cảnh cô cùng lão quấn quýt trên giường, đã làm cô nổi hết cả da gà, cô vội ôm cơ thể của mình lại để trấn an bản thân, sau đó nắm chặt hai tay hạ quyết tâm phải bước qua cánh cửa này, có vậy thì cô mới có cơ hội giành giải.

Mạn Nguyệt chợt nhớ tới Chung Tuấn, trong những người cô từng quen, Chung Tuấn là cô thật lòng đối đãi nhất, nhưng với việc anh nâng đỡ cô theo con đường chính thống sẽ rất lâu để cô đạt ở mức đỉnh cao sự nghiệp mà cô kỳ vọng, vì cô không có khả năng diễn nên chỉ dựa vào việc mua fan là bán thân mà trèo lên.

Dù trong lòng có chút hối hận nhưng đối với cô, không có gì là không thể, chỉ cần việc Chung Tuấn không cho được cô, thì cô không ngại mà gạt bỏ anh để chọn lựa đối tượng khác tốt hơn. Cô vẫn còn trẻ, nhan sắc vẫn còn dư sức khiến cho đàn ông trên đời này chết mê chết mệt cô, vì sao cô phải chôn vùi cơ hội phát triển của bản thân chỉ vì một Chung Tuấn.





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Ngày trước cô và anh gặp nhau, Mạn Nguyệt từng hy vọng một chân bước vô hào môn để đổi đời, nào ngờ nhà anh coi thường xuất thân của cô, một hai bắt hai người chia tay. Thời gian đó Chung Tuấn chật vật lắm mới dàn xếp ổn thỏa để họ được ở chung với nhau.

Còn việc cưới xin thì mãi mãi không được, cho nên giấc mộng trở thành Chung phu nhân của cô tan vỡ.

Mạn Nguyệt đành lựa chọn tiếp tục sự nghiệp để tới khi cô buông bỏ Chung Tuấn cũng là lúc cô có thể đứng vững trong ngành giải trí, và tìm được mối khác ngon hơn thì sao, chẳng hạn Lục Mạn Bắc - Người đàn ông quyền lực của thành phố G.

Nghĩ tới đây, dường như có một sức mạnh vô hình nào đó, đã tạo thêm động lưc cho Mạn Nguyệt, cô dứt khoát lựa chọn bước qua cánh cửa này.

Cô gõ cửa vài cái, ngay lập tức có Trần Vân xuất hiện, ông ta không thể chờ đợi thêm nữa, vừa nghĩ tới Mạn Nguyệt cả người ông đã hưng phấn liền. Cửa vừa mở ra, một tay của Trân Vân trực tiếp lôi cô vào trong phòng.

Sau đó giáng môi ông ta lên môi cô hôn một cách ngấu nghiến, tay không ngừng sờ soạng khắp nơi, nụ hôn của ông ta trượt dài xuống cơ thể nõn nà của cô. Mạn Nguyệt là người chăm sóc bản thân rất tốt, nên da dẻ của cô luôn mịn màng, trắng sáng. Cho nên vừa nhìn thấy cơ thể nóng bỏng của cô, ông ta lại càng như hổ đói lâu năm, nhanh chóng cởi bỏ đồ của cô ra…..

Bàn tay hư hỏng của Trần Vân sờ vào cơ thể của Mạn Nguyệt, lực tay mỗi ngày mạnh thêm. Ông ta không thể khống chế được bản thân mình nữa, mà ra sức vồ vập lấy cô, tiếng kêu rên của cô ngày một lớn….

Trần Vân tuy đã ngoài 50 để thỏa mãn niềm đam mê sắc dục của mình, ông ta không ngại dùng thuốc cấm trước khi phát sinh quan hệ, nhằm đảm bảo được quá trình ân ái được trọn vẹn.

Ông ta từng biết cô qua vài bộ phim mà cô tham gia, cũng đánh giá rất cao nhan sắc cùng thân hình hấp dẫn của Mạn Nguyệt. Với thói trăng hoa thì làm sao ông có thể bỏ qua một con mồi ngon cơm ngọt nước thế này được. Ông thường nghĩ tới cảnh chiếm được cô cho nên đã từng bỏ tâm tư chỗ cô một thời gian….

Ông ta nhiều lần dày công sắp đặt được gặp cô, nhưng đều bị cô từ chối. Cho tới khi cô có tên trong danh sách trao giải, cô đã chủ động nhờ người liên hệ với ông.

Làm sao Trần Vân lại có thể bỏ qua cơ hội tốt vậy, con mồi này đã tự dâng hiến, đã vậy còn thuộc hàng cao cấp hơn những con mồi trước đó mà ông ta săn, tuy không phải hoa thơm tinh khiết, nhưng cũng là dạng hoa hồng có gai rất hợp khẩu vị của Trần Vân.

Để chuẩn bị cho một đêm mãnh liệt, Trần Vân đã tăng liều lượng lên gấp đôi bình thường, vì thế mỗi một động tác của ông ta đều rất mạnh bạo, tới mức Mạn Nguyệt gần như sắp không chịu nỗi nữa rồi, khắp nơi trên cơ thể cô đều bị Trần Vân ăn sạch sẽ.

Dù có đau đớn cỡ nào, Mạn Nguyệt vẫn lựa chọn cắn răng chịu đựng tất cả, nước mắt cô cũng theo nỗi dày vò cơ thể mà rơi xuống, mãi cho tới khi Trần Vân đạt cơn khoái cảm thì cũng là Mạn Nguyệt ngất lịm đi…

Tới khi cô tỉnh dậy, toàn thân đều biểu tình sự đau nhức do cuộc chiến khốc liệt ban nãy để lại, cô không thể nào gượng dậy nổi, thực sự cô không lường trước được sự thú tính của Trần Vân mà.

Khó khăn lắm cô mới mở mắt nổi, nhìn sang bên cạnh không thấy ai, cô thở phào nhẹ nhõm, có thể Trần Vân đã rời đi.

Cô dùng hết hơi sức còn sót lại, chống tay từ từ ngồi dậy, đang lúc sắp ngã xuống thì có một cánh tay lực lưỡng đỡ dậy, một giây sau thô bạo lôi cô từ trên giường quăng trực tiếp xuống đất, mặc kệ cho cô đang trần như nhộng..

Lúc này Mạn Nguyệt còn tưởng đạo diễn Trần muốn tiếp tục tăng hai chứ, nào ngờ khi cô ngước lên đã nhìn thấy Chung Tuấn…mà người kéo cô chính là vệ sĩ của anh, sắc mặt cô không còn một giọt máu nào cả….

Bộ dạng không mảnh vải che thân, trên người đầy dấu tích của trận chiến vừa rồi, khiến cô muốn chết ngay lập tức, cô bị Chung Tuấn bắt gian tại giường thế này, làm sao có cơ hội để cô trở mình….biểu cảm trên gương mặt cô là sự tuyệt vọng tột độ.

Chung Tuấn đang ngồi trên ghế, tay cầm xì gà từ tốn phà ra những làn khói trắng, mùi thuốc lan tỏa mùi khắp căn phòng, cô nhìn dáng vẻ tĩnh lặng của Chung Tuấn lúc này, càng khiến cô rùng mình...đặc biệt trong tình huống này, anh càng bĩnh tĩnh, cô càng lo cuộc đời cô sẽ chấm dứt từ đây…

Không thể nào được, khó khăn lắm cô mới có được danh tiếng như hôm nay, cô cũng đã hi sinh thân thể của mình để ăn nằm với Trần Vân, sự đau đớn trong cô vẫn còn, tất cả mọi công sức của cô không thể bị hủy hoại được, cô không cam tâm mất đi tất cả …….không thể nào được.

Trước khi đi tới bước đường này cô đã vô vàn liệu trước được ngày Chung Tuấn phát hiện ra cô phản bội anh, cô sẽ xử lý ra sao… chỉ là tình cảnh bây giờ quá đột ngột, cô không thể cải trắng cho mình, càng không để mất đi mọi thứ…… đôi mắt thất thần của cô nhìn chăm chăm vào người đàn ông đang ung dung hút thuốc kia…

Vẻ mặt lạnh lùng của Chung Tuấn, làm cô không ngừng run rẩy, cô đang không biết mình nên lựa lời nói thể nào để anh nương tay mà tha cho cô. Dáng vẻ của anh bây giờ thực sự dọa chết cô rồi… cái nhìn anh quăng cho cô bây giờ chỉ là sự chán ghét…..cô phải làm sao đây…..





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


“Mạn Nguyệt, em tỉnh rồi à?”, Giọng anh vẫn như thường ngày nhưng sao nó lại làm toàn thân cô run rẩy tới vậy….

Mạn Nguyệt vừa thấy Chung Tuấn , nước mắt đã vội rơi xuống không kiểm soát được, cô đảo mắt quan sát khắp căn phòng, cuối cùng cũng tìm thấy đạo diễn Trần, ông ta đang bị trói lại bằng dây xích lớn, toàn thân ông ta bị đánh tới mức máu bao phủ từ đầu tới chân.

Mái tóc của Trần Vân cũng đã bị Chung Tuấn cho người cạo sạch, cô không thể nhìn thấy được rốt cuộc ông ta bị thương chỗ nào… nhưng như vậy cũng đủ làm cô kinh hãi tới mất hết hồn vía rồi….

Sao anh có thể ra tay tàn độc như vậy mà vẫn bình thản như không có chuyện gì thế...

Chung Tuấn nhìn thấy vẻ mặt sợ lạc mất linh hồn của Mạn Nguyệt, anh nhẹ nhàng đặt điếu thuốc xuống, từ từ tiến về phía cô, Chung Tuấn đứng trước mặt cô, anh quét mắt nhìn khắp cơ thể cô, trên mặt anh hiện ra nụ cười quỷ dị….. Lúc này Mạn Nguyệt sợ hãi tới mức co rúm người lại, cô vội ôm chân của Chung Tuấn, van xin anh tha cho cô…

“Chung Tuấn, em sai rồi, xin anh… hãy tha cho em một lần, em hứa em sẽ không bao giờ ngu ngốc vậy nữa. Là em suy nghĩ không kĩ lưỡng, xin anh đừng giết em…. Em thực sự sợ rồi Chung Tuấn….” Cô khóc thảm thiết, tay vẫn luôn giữ chặt chân anh, không ngừng van xin..

Chung Tuấn khum người xuống trước mặt cô, rồi nhẹ nhàng lấy tay cô ra khỏi người anh, sau đó cởi áo vest của anh, choàng cho cô…anh nâng cằm cô để mắt hai người vừa khéo chạm nhau, nhìn thấy nước mắt cô không ngừng rơi….anh lau dịu dàng lau chúng...

Động tác lau nước mắt của anh, vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp …: “ Bảo bối, đừng khóc nữa, ngoan anh thương…. đừng sợ hãi, anh còn chưa làm gì em mà..” Anh ghé sát vào tai cô, từng lời anh nói không lớn không nhỏ chỉ vừa đủ Mạn Nguyệt nghe mà thôi..kèm theo đó là nụ cười đáng sợ quỷ dị nhất mà cô từng thấy kể từ lúc quen biết Chung Tuấn….

Giây phút đó, Mạn Nguyệt như ngồi trên đống lửa, cô không dám tưởng tượng ra anh sẽ xử trí cô thế nào...

Hai tay anh vịn vào vai cô, nhỏ nhẹ hỏi thăm “ Em sao rồi, ổn không…? Nhìn thấy dáng vẻ này của em, anh đau lòng lắm biết không?....Anh chỉ sợ chưa kịp bắt đầu trò chơi em đã kiệt sức, vậy thì tiếc lắm, anh đã “ đặc biệt chuẩn bị phần thưởng dành cho sự phản bội của em”....em cũng nên nể mặt anh, mà kiên trì gắng gượng đế đón nhận nó nhé….”

Vẻ mặt đầy không cảm xúc của Chung Tuấn đã làm Mạn Nguyệt không thể đoán được bước tiếp theo của anh là gì.

Cô đành gạt đi nước mắt cố gắng van xin anh, hi vọng mong manh anh sẽ vì yêu cô mà tha cho cô :“Em không sao, em xin lỗi anh, em sai rồi, anh đừng bỏ mặc em, sẽ không có thêm lần nào nữa đâu… em hứa…” không chỉ nói mà tay còn giơ lên thề thốt với anh…

Mạn Nguyệt ngây thơ quá, cô tưởng rằng làm lạnh tim của Chung Tuấn như vậy rồi sẽ dễ dàng hâm nóng nó lại bằng một vài câu nói thừa thải của cô sao? Cô đang cho đánh giá bản thân mình quá cao, hay đánh giá tình cảm của Chung Tuấn dành cho cô quá vĩ đại..

Chung Tuấn nhìn cô gái trước mặt, mà lòng chết lặng hoàn toàn…..anh buông tay mình ra khỏi người cô, rồi quay người đi thẳng vào nhà tắm… lúc này vệ sĩ của Chung Tuấn cũng kéo lê Mạn Nguyệt đến trước mặt Chung Tuấn…..

Vệ sĩ quăng cô trước cửa tolet như quăng một bao rác, toàn thân cô đau tới mức cô chịu không nỗi nữa, sắp ngất rồi, nhưng dù thế nào thì cô vẫn phải gắng gượng tiếp tục, nếu như bây giờ cô ngất đi không biết lúc cô tỉnh dậy tứ chi còn bên cạnh không, hoặc là không biết cô còn mở mắt ra được không….. nên dù thế nào cô cũng phải cố gắng hết sức chống chọi, van xin anh tha mạng…

Cô đang định lên tiếng thì Chung Tuấn vừa hay cũng rửa tay xong, anh đặt ngón tay thon dài của mình lên miệng, ra hiệu cô hãy im lặng, anh tiến về hướng cô, cuối người xuống nhìn cô. Bây giờ mỗi câu cô nói đều làm anh buồn nôn, chạm vào cô đã thấy dơ bẩn,cho dù có rửa sạch anh cảm thấy bẩn thỉu…..

Điều này làm tăng thêm sự bực bội trong anh, ánh mắt tràn ngập lửa giận của Chung Tuấn nhìn Mạn Nguyêt, anh nhẹ nhàng trao cô nụ cười lạnh gáy, rồi cho vệ sĩ mang ra cô một hộp quà anh vừa chuẩn bị tặng cô. Anh ra hiệu bảo cô mở đi, với thiết kế tinh xảo, món đồ trên tay cô nhìn giống hộp đựng trang sức…





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Tuy sợ nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nhận lấy và run run từ từ mở ra xem, vừa mở ra xem cô đã sợ phát khiếp, quăng hộp xuống đất, những món đồ trong đó vội ra rơi, không phải nói tiếng thét thất thanh của cô làm chói tai Chung Tuấn ……anh ghì đầu cô lại gần chỗ những món đồ vừa rơi xuống đất đó, để cô nhìn thật kĩ chúng là gì, tới khi cô bình tâm lại một chút thì trước mắt cô là mười ngón tay và cậu em nhỏ, nếu cô đoán không lầm là của Trần Vân, kinh hãi quá đáng sợ quá, cô vội vàng nhắm mắt lại quay người lết lại phía anh định giơ tay ôm chân anh thì đã vệ sĩ của anh lôi ra…

Hai tên vệ sĩ giữ chặt lấy cô, nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất. Lúc này, áo vest mà anh choàng cho cô cũng rơi xuống, để lộ toàn bộ cơ thể cô ra trước mặt mọi người trong phòng này, bao gồm Chung Tuấn và vệ sĩ của anh, riêng Trần Vân vẫn còn hôn mê nên không thấy được cảnh tượng này, Chung Tuấn càng nhìn những vết bầm đó anh càng tức giận ….

“Hắn thỏa mãn cơn dục vọng em lắm đúng không? Nãy bên ngoài tôi nghe tiếng em rên rĩ rất hạnh phúc, nhưng tiếc quá, chắc đây là lần cuối hắn có thể làm em thỏa mãn. Nhưng em yên tâm đi, đừng lo…..không có hắn thì còn hàng trăm thằng đàn ông khác đang đợi thưởng thức thân thể tuyệt vời của em mà…. “ gương mặt Chung Tuấn khẽ nở một nụ cười chết người, ngữ khí của anh vẫn ôn hòa như lúc đầu…

Từ đầu tới tận bây giờ, anh vẫn giữ thái độ không nóng không lạnh, không hề quát mắng cô, ngược lại mỗi lời anh nói đều nhẹ nhàng nhưng lại cắm sâu vào tim cô, làm cho cô đón nhận từ nỗi sợ nãy tới nỗi sợ khác

“Đó giờ tôi đã sai rồi, tôi nghĩ em diễn không hay, nên mới muốn em học diễn xuất, nào ngờ em là ảnh hậu đó chứ, em diễn trước mặt tôi xuất sắc tới mức lừa tôi lâu vậy mà… Nhưng mà vai diễn nào rồi cũng phải thoát ra thôi, tôi nghĩ đã tới em nên quay trở về làm việc mà em giỏi nhất đi, con đường làm diễn viên này của em không thích hợp…” Ánh mắt thâm tình ngày nào anh trao cho cô, giờ chỉ còn sự trống rỗng và lạnh lẽo trong đó…

Ngày trước dù ghen mấy Chung Tuấn vẫn cho Mạn Nguyệt mặc đồ hở thân, vì tính chất công việc của cô, nhưng anh vẫn luôn bảo vệ thân thể của cô, kể cả khi hai người ân ái, anh đều nhẹ nhàng nâng niu, mà bây giờ đây anh để cho 1 đám vệ sĩ 5-6 người nhìn trực tiếp vào tấm thân không một mảnh vai che thân của cô.

Chung Tuấn thay đổi rồi, anh đã không còn là người đàn ông ngọt ngào mà cô biết, anh trở thành một con quỷ đội lốp người….

Mạn Nguyệt sợ hãi cầu cứu, không ngừng van xin sự tha thứ của anh : “Chung Tuấn xin anh tha cho em, em không làm diễn viên cũng được, xin anh chừa cho em một con đường sống… em xin anh…. hãy niệm tình cảm của chúng ta đừng làm vậy mà, em biết em sai thật rồi…” Cô khóc tới mức mất đi giọng của mình….

Cô nói anh niệm tình giữa hai người, vậy lúc cô phản bội anh, lúc cô quấn quýt với thằng đàn ông một cách hèn mọn, cô có niệm chút tình nào với anh không, tình cảm anh dành cho cô không thỏa mãn được dục vọng trên cơ thể cô hay sao, mà cô còn tự nguyện chủ động bò lên giường hết thằng này tới thằng khác…

Anh chỉ giả vờ đi công tác hai tháng thôi, cô đã chóp ngay cơ hội để lăng chạ hơn mười người đàn ông, thỏa mãn tính lăng loàn trong con người mình, cô xem anh là ai mà cắm cho anh cặp sừng dài tới vậy chứ… Càng nghĩ Chung Tuấn càng không kiềm được, cuối cùng anh cũng động thủ với cô, anh ra tay ác liệt vô cùng, tát cô tới tấp…. cho tới khi anh ngưng tay thì mặt cô đã biến dạng, máu me đầm đìa….

“Em yên tâm đi, tôi sẽ giúp em không cần phải bò lên giường bất cứ thằng đàn ông nào nữa, tôi sẽ để bọn chúng bò lên giường của em… mỗi ngày em sẽ được thỏa mãn không ngừng nghỉ cho tới khi em chết thì thôi, nếu em dám nghĩ cách tự tử thì em yên tâm rằng người nhà của em sẽ bị tôi đối xử tốt gấp trăm lần nhân tình của em và em đó ….” Chung Tuấn cảnh cáo cô…anh trừng mắt nhìn cô….đôi mắt tràn đầy phẫn nộ

Anh quay người rời đi, bỏ mặc Mạn Nguyệt lê lết kêu tên anh, nơi này bẩn thỉu tới mức làm anh ngạt thở.

Tất cả thông tin về cô đều được tung lên mạng, cô chính thức bị phong sát rời khỏi ngành giải trí, không ai rõ sống chết của cô ra sao sau scandal ấy….

Thực ra, Mạn Nguyệt đã bị bán vào động chứa tồi tệ nhất ở nước ngoài - nơi đó là ổ bệnh, không sớm thì muộn cô cũng sẽ chết. Nhưng anh muốn cô nếm trải cảm giác địa ngục như lúc anh biết cô phản bội anh, nó đau đớn đến thế nào.

Còn về phía Trần Vân vì anh ta là con cháu của nhà họ Trần. Sau khi Chung Tuấn cho người vứt ông ở trước nhà họ Trần, không bao lâu rắc rối đã tìm tới anh.

Anh bị Trần Vân cho người ám sát mỗi ngày, đành phải ra nước ngoài lánh nạn một thời gian.

Thời điểm đó Lục Mạn Bắc, bạn thân của Chung Tuấn cũng không ở trong nước nên chẳng thể giúp đỡ được anh, nên tạm lánh nạn anh đành ra nước ngoài.

Về sau Lục Mạn Bắc biết được những chuyện mà Trần Vân đã làm với Chung Tuấn, không ngần ngại khiến cả gia tộc họ bị hủy hoại, tán gia bại sản chỉ trong một đêm, Lục Mạn Bắc đáp trả lại những đau khổ mà Chung Tuấn đã trải qua…

Dẹp loạn đã xong, Chung Tuấn cũng yên tâm trở về nước, nhưng vì anh vẫn chưa thoát ra được nỗi đau năm đó, dần dần Chung Tuấn đối với phụ nữ cũng không còn hứng thú, anh khép mình lại.. từ chối yêu đương với người khác ...





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Cuộc gọi thứ năm mà anh gọi cho Tiểu Bạch Mao, nãy giờ anh gọi mãi mà cô không bắt máy, Chung Tuấn cực kỳ sốt ruột, cuối cùng cô cũng đã bắt máy….

“Alo…” Vẫn giọng nói trong trẻo quen thuộc đó… “ Anh Hai, anh về rồi hả ?”Chung Tiểu Thy nói..

“Ừm , em đang ở đâu, đi ăn với anh…” giọng nói ấm áp mang chút cưng chiều của Chung Tuấn

“Em đang ở nhà nè…. anh qua đi, tới gọi em xuống ….” Giọng vui vẻ của cô gái nhỏ đã lọt hết vào tai Chung Tuấn….

“Anh tới rồi em xuống đi….” Chung Tuấn hồi đáp, anh đợi cô nãy giờ...

“Á, em vừa tắm xong chưa thay đồ, anh đợi em chút nhé, em xuống ngay….” Chung Tiểu Thy cúp máy, mặc kệ bên kia Chung Tuấn có trả lời hay không.

Tiểu Thy vội vàng thay đồ rồi ba chân bốn cẳng chạy xuống gặp Chung Tuấn….

Cuối cùng, Chung Tuấn cũng đã về, Chung Tiểu Thy bình thường rất bám anh, nhưng từ khi việc đó xảy ra, anh rời bỏ nơi này, làm cô rất đau lòng, những ngày tháng không có ai cho ôm đùi vòi vĩnh, thực sự là quá quá nhàm chán…..

Vừa biết tin anh về, lòng cô hưng phấn vô cùng, tủm tỉm cười suốt… Chung Tiểu Thy là em gái của Chung Tuấn, thiên kim độc nhất nhà họ Chung….tuy nhiên về thân phận của cô có chút khác biệt...

Chung Tiểu Thy, con út của Chung Chấn, vì cô là con gái nên không được ba cô coi trọng như hai anh, sự lạnh nhạt của ông đối với cô là từ nhỏ tới lớn, dù Chung Tiểu Thy có cố gắng nổi bật, tài giỏi thế nào căn bản Chung Chấn không quan tâm càng chưa từng xem trọng cô…

Cho tới khi Chung Tiểu Thy quyết định theo học ngành truyền thông mà không theo học ngành kinh doanh đã được ông sắp đặt sẵn, khiến Chung Chấn tức giận vô cùng, lúc đó Chung Tuấn lại xảy ra chuyện, ông chịu đả kích lớn quá, lên cơn nhồi máu cơ tim rồi nhập viện luôn…Quan hệ bất hòa giữa cha con Chung Tiểu Thy xuất hiện kể từ hôm đó...

Trong thời gian ông ta nằm viện, nhất quyết không cho Tiểu Thy vào thăm, vì Chung Chấn không nhìn mặt của Chung Tiểu Thy nữa…

Sau đó, Tiểu Thy cương quyết dọn ra ngoài ở, cô rời khỏi nhà lớn họ Chung, như đổ dầu vào lửa vào mối quan hệ giữa cô và cha mình….

Thực ra lúc đầu Chung Tiểu Thy đã thầm nghĩ tới việc từ bỏ ước mơ để học theo ngành ba cô mong muốn, đối với cô cảm giác làm cho ba hài lòng về cô quan trọng hơn tất cả mọi thứ.. Chỉ là trong một lần, cô vô tình nghe cuộc nói chuyện giữa ông nội và ba, làm cô sụp đổ, cô biết dù cô có cố gắng lấy lòng ông, trở thành đứa con ngoan ngoãn ra sao, ông cũng chỉ xem cô là đứa thừa thãi, một đòn đả kích lớn nên cô quyết định một lần dũng cảm làm ngược lại điều ba cô muốn…

Thân thế của mẹ cô cũng là một trong những lý do thúc đẩy sự chán ghét mà Chung Chấn dành cho Tiểu Thy, Ngô Đồng mẹ cô xuất thân là nghèo hèn, họ đã từng học cùng nhau, là mối tình đầu của nhau tuy nhiên Ngô Đồng không thể làm Chung Chấn nở mày nở mặt được, người lại Đào Ngọc Linh lại xuất thân quyền quý, không chỉ nâng cao địa vị của Chung Chấn mà còn hậu thuẫn tạo cho giá trị thương mại của Chung Chấn vươn lên top đầu những lãnh đạo thành công của thành phố….

Vì thế, Chung Chấn vô cùng kiêng dè Đào Ngọc Linh, việc có mặt của Chung Tiểu Thy như cái gai trong lòng Đào Ngọc Linh. Bà là tài sắc vẹn toàn, đã vậy còn sinh cho ông quý tử, mà ông vẫn chấp niệm tình cũ còn để lại hậu quả là cô….. Một người kiêu hãnh như bà ấy làm sao chấp nhận được vợ đẹp con ngoan mà chồng vẫn mèo mả gà đồng….

Cho nên sự hiện diện của Chung Tiểu Thy đã khiến cho Đào Ngọc Linh luôn khó chịu, bà tìm đủ mọi cách đẩy cô ra ngoài sống, hạn chế sự xuất hiện của cô trước truyền thông… vì vậy thân phận của Tiểu Thy cũng trở nên thần bí hơn, kể từ khi mẹ cô mất vào năm cô chỉ mới 12 tuổi.

Không ai biết Tiểu Thy trông thế nào, cô đang làm gì ở đâu, bao nhiêu tuổi, vậy nên vị thiên kim nhà họ Chung luôn là đề tài bàn tán của giới thượng lưu, nói chính xác là các phú bà nhiều chuyện…

Tiểu Thy là thiên kim duy nhất bị các gia tộc né tránh về vấn đề hôn sự, không ai muốn gả con mình cho một cô gái xuất thân thấp kém như cô.

Đồng thời người ta còn đồn cô té ngã dẫn tới phải sống dựa vào xe lăn cả đời, nên mới trốn tránh ở nhà, có người lại đồn mặt cô như quỷ dạ xoa nên mới ngại xuất đầu lộ diện… bất kể tin đồn có như thế nào, nhà họ Chung chưa từng lên tiếng đính chính, điều này càng làm cho miệng bà tám của các phu nhân thêu dệt hàng trăm câu chuyện như thật….

Nhờ họ nhiệt tình vậy mà cô bình yên sống qua ngày, Tiểu Thy cũng ra sức phủ nhận thân phận của mình, cô không muốn ai biết tới thân phận thiên kim phiền toái đó.

Thật tốt, tất cả các tin đồn là tấm màng duy nhất bảo vệ cô, tránh được việc liên hôn giữa các gia tộc, bởi trong mắt mọi người cô không chỉ có khiếm khuyết cơ thể, mà còn có nhan sắc dọa người nữa….

Trước nay cô chừng từng bị tổn thương bởi những gì họ nói, ngược lại cô rất hào hứng khi nghe thêm chuyện về mình… không ngờ cô lại hot như vậy, luôn là người truyền cảm hứng bất tận cho các phú bà tám chuyện………

Nhưng cho dù thế nào đi nữa, thì cô vẫn là đứa trẻ mà Chung Chấn vứt bỏ không cần tới...





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Quay lại hiện thực, Chung Tiểu Thy đã ra tới cửa, vừa nhìn thấy Chung Tuấn không khỏi kích động mà chạy ào về phía anh, ôm anh thật chặt vào lòng…..

“Anh đã về rồi, em nhớ anh chết mất…” Chung Tiểu Thy không ngừng cảm thán, cô dụi đầu vào người Chung Tuấn không ngừng, tay cô siết chặt hơn để đảm bảo anh sẽ không chuồn khỏi cô thêm một lần nào nữa.

Chung Tuấn ngại ngùng khi thấy mọi người đang nhìn chằm chằm hai người bọn họ, liền đẩy nhẹ cô ra, sau đó ánh mắt của Chung Tuấn nhìn từ trên xuống dưới dáng vẻ hiện tại của Tiểu Thy. Anh muốn xem thật rõ những năm qua không có anh, cô đã thay đổi thế nào?

Anh thật không ngờ bây giờ Tiểu Thy của anh đã lớn vậy rồi, còn trở thành một cô tiểu mỹ nhân nữa chứ.

Hôm nay Tiểu Thy mặc áo thun trắng đơn giản phối cùng chiếc váy jean ngắn, trông cô vừa năng động vừa đáng yêu, vóc dáng học sinh của cô là điểm duy nhất tạo nên sự khác biệt, cô không thừa hưởng được chiều cao khủng của gia tộc, mà lại giống mẹ cô.

Tiểu Thy đã khác trước rất nhiều, cô không còn để kiểu tóc suôn dài nữa mà thay vào đó kiểu tóc layer tinh tế làm mặt cô trông nữ tính mềm mại hơn lúc trước, Chung Tiểu Thy cũng đã để mái, chiếc mái thưa kết hợp cùng chiều cao hiện tại của cô, không ai nghĩ cô đã 21 tuổi. Tuy nhiên có một điều cô vẫn không thay đổi, đó là cô không bao giờ trang điểm.

Cũng may, gen nhà anh tốt, da ai cũng rất đẹp, nhan sắc của Chung Tiểu Thy tuy không phải đẹp xuất sắc nhưng lại là kiểu đáng yêu càng nhìn càng mê người, nhất là khi cô cười để lộ ra hai cái đồng điếu càng tăng thêm độ sát thương cho đối phương….

Chung Tuấn nhìn dáng vẻ hoạt bát của cô hiện tại rất hài lòng, anh mở cửa xe, mời tiểu bảo bối của anh lên. Sau đó anh lên xe và hai người họ cùng rời đi….

Lúc này bên đường Tô Y đã nhìn thấy tất cả, cũng nhanh tay chụp vài tấm hình vô cùng rõ nét, không biết Tô Y gửi những tấm hình đó cho ai, chỉ biết lúc này trên mặt cô xuất hiện nụ cười đắc ý…..

Chung Tiểu Thy không biết rằng cuộc gặp gỡ của cô và Chung Tuấn sẽ là một mớ phiền toái sau này….

Suốt dọc đường hai người trò chuyện hăng say, Chung Tiểu Thy kể cho anh nghe tất cả mọi thứ đã diễn ra trong những năm anh không có mặt ở đây.

Từ lúc gặp Chung Tuấn tới giờ, cô luôn cười tít mắt suốt.

Gặp lại anh là sự vui vẻ nhất trong thời gian gần đây của cô.

Còn Chung Tuấn, được bên cạnh cô là sự bình yên hạnh phúc mà anh luôn mong mỏi suốt thời gian sống bên nước ngoài.

Sự đáng yêu, hoạt bát của cô làm anh sống lại một lần nữa, Tiểu Thy trong mắt anh là em gái mặt trời luôn dùng đủ mọi cách để sưởi ấm tâm hồn lạnh lẽo của Chung Tuấn.

Vào thời điểm anh rơi xuống vực thẳm, mọi người trong nhà đều giáo huấn anh, riêng về phần Chung Chấn - ba anh, lại mạnh tay đánh anh một trận thừa sống thiếu chết, vì anh làm ảnh hưởng tới danh tiếng của bản thân và gia tộc.

Chung Chấn coi trọng sĩ diện hơn vợ con, làm sao ông chấp nhận được sự lêu lổng của Chung Tuấn, hết yêu diễn viên, lại gây thương tích cho người khác tới 60% làm bản thân bị tù tội một thời gian, chưa dừng ở đó, suốt ngày còn bị người ta truy đuổi xém chết mấy lần…

Mặc dù Chung Tuấn rất giỏi trong việc kinh doanh, là người thừa kế sáng giá của gia tộc, nhưng mỗi lần anh điên tiết lên là tất cả danh dự ông dày công tạo nên đều bị anh đạp đổ không thương tiếc. Vậy nên dù đặt hy vọng vào anh rất nhiều nhưng ông cũng không ít lần đau đầu về sự nông nổi của anh.

Vào thời điểm đó, tất cả mọi người chỉ muốn đem anh ra phán xử, không ai xót thương anh, dù sao thì Chung Tuấn cũng đang chịu nỗi đau phản bội từ người anh yêu, anh vẫn còn đang đắm chìm trong đoạn tình cảm sai lầm đó chưa dứt ra được.

Vậy mà chỉ có mỗi Chung Tiểu Thy gan dạ dùng thân làm lá chắn đỡ đòn dùm anh, an ủi anh, tìm cách cho anh vui. Mỗi ngày đều đeo bám Chung Tuấn, cô luôn canh chừng sợ anh có chuyện, ngày anh rời khỏi thành phố, anh nghe Chung Thiện kể cô đã khóc 3 ngày 3 đêm tới mức nhập viện truyền nước vì suy nhược…

Nhưng khi Chung Tuấn gọi điện, Tiểu Thy lại vờ như cô rất khỏe, rất ổn khi không có anh bên cạnh. Anh hiểu được, cô luôn tỏ ra mạnh mẽ để Chung Tuấn yên tâm.

----------

Mải mê nói chuyện cuối cũng cũng tới nơi ……

Chiếc siêu xe Ferrari màu đen của Chung Tuấn dừng lại và đậu ngay trước cửa một nhà hàng sang trọng, tọa lạc ngay trung tâm thành phố….

Hai người họ bước xuống xe, Chung Tuấn dẫn cô vào trong, gặp ngay cô lễ tân xinh xắn, nhìn bọn họ cười tươi rói, Chung Tuấn nói với cô lễ tân: “ Xin chào, tôi đã đặt bàn tên Chung Tuấn”

Nhân viên lễ tân chào hai người rồi dẫn họ tới bàn đã đặt sẵn.

Bàn của anh cô đặt nằm trong một phòng riêng của nhà hàng, căn phòng được thiết kế theo phong cách đơn giản, xung quanh treo vài bức ảnh hình hoa cỏ mây trời, màu chủ đạo của phòng là màu trắng, đèn vàng, bàn ghế theo phong cách Nhật Bản, sự kết hợp tinh tế của thiết kế đã làm cho căn phòng trông sang trọng vô cùng.

Chung Tuấn đưa thực đơn cho Chung Tiểu Thy chọn, nhưng cô từ chối, bảo anh chọn đi, dù sao thì anh chọn gì cô đều ăn được, một phần hiện tại cô đang cố gắng giữ dáng, nên sẽ ăn không quá nhiều, chỉ cần Chung Tuấn chọn món hợp khẩu vị của anh là được.

Chung Tuấn cũng hiểu, con gái thường rắc rối như vậy nên chọn vài món quen thuộc mà anh đã từng ăn trước đó. Nhà hàng này là nơi mà anh thường xuyên tới nhất, bởi không gian riêng biệt, đồ ăn lại hấp dẫn.

Phục vụ sau khi xác nhận các món của Chung Tuấn vừa gọi, liền quay người rời đi. Lúc này ở phía ngoài cửa xuất hiện một bóng dáng cao cao, trông thần bí và có một chút lạnh lẽo...

Người đó dần xuất hiện rõ hơn trước mặt Chung Tiểu Thy, anh ta tiến về hướng hai người họ đang ngồi, một phút háo sắc trỗi lên trong cô, ánh mắt mê muội của Chung Tiểu Thy nhìn anh ta, gương mặt ngây ngốc đã tố cáo Tiểu Thy, cô nhìn không chớp nhìn người trước mặt, làm Chung Tuấn bật cười, anh không ngờ Tiểu Thy lại lộ liễu nhìn trực diện người khác không chút kiêng dè như vậy, cô đúng là lớn gan thật. Người khác gặp Lục Mạn Bắc đều sợ hãi né tránh, dù cho anh có điển trai thế nào, nhưng sát khí anh tỏa ra cũng đủ làm người đối diện sợ hãi, vậy mà Tiểu Thy không chỉ không sợ mà còn bình thản nhìn chăm chăm vào Lục Mạn Bắc…

Đúng là lâu ngày không gặp, Tiểu Thy của anh thay đổi rồi….tiếng cười của anh giúp Chung Tiểu Thy ra khỏi sự u mê nãy giờ….Cô cảm thấy ngượng ngùng vô cùng.

Cái nhìn chăm chăm của cô hồi nãy thực sự lỗ mãng quá, quả thật người đàn ông này là trai đẹp siêu cấp mà, đó giờ trong mắt cô ngoài các anh ra thì có Mao Cao Trạch là đẹp lắm rồi, nhưng người ta nói đúng, núi cao có núi khác cao hơn, nam thần phiên bản cao cấp rồi sẽ có nam thần phiên bản giới hạn, chỉ là bạn có may mắn được gặp họ một lần trong đời khi còn sống không mà thôi….

Ôi, thật may, khi cô còn thở thì đã gặp được nam thần phiên bản giới hạn, người thật việc thật đang ở trước mặt cô. Ông trời quả thật biết cách ưu ái cho thân phận bèo dạt của cô.





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Chung Tiểu Thy xoa mũi của mình, rồi cười thẹn thùng nhìn về phía Chung Tuấn, cô lại quay mặt về phía người đàn ông kia cúi chào, Chung Tuấn cũng đang nhìn về phía người đàn ông kia ra hiệu cho anh ta lại đây ngồi.

Chung Tuấn lên tiếng: “Tới rồi à, tôi còn tưởng chúng tôi ăn xong cậu mới tới chứ?”

Người đàn ông mặc nguyên bộ đồ tây màu đen, từng đường nét cắt may tỉ mỉ đã để lộ chiều dài miên man của đôi chân, màu đen càng tăng thêm độ thần bí và lạnh lẽo của anh, không nhanh không chậm anh đã tiến tới chỗ ngồi đối diện trực tiếp với cô, giây phút mặt đối mặt này làm hai má cô đã ửng hồng giờ chuyển sang màu của quả cà chua luôn rồi.

Nhìn cô gái bé nhỏ trước mặt anh, gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn, bờ môi căng mọng, cùng với làn da căng mịn, không chút phấn son, làm nổi bật đường nét tinh tế của cô, đồng thời Tiểu Thy tạo cho Lục Mạn Bắc cảm giác rung động hiếm thấy, anh càng nhìn càng vừa mắt.

Bàn tay to lớn của anh chìa ra trước mặt Chung Tiểu Thy: “Chào em, tôi là Lục Mạn Bắc…”

Chung Tuấn đoán được sự ngại ngùng e dè của Tiểu Thy nên nhanh nhảu lên tiếng thay: “Em gái tôi, Chung Tiểu Thy”

Chung Tiểu Thy cúi đầu chào anh, đưa tay mình về phía anh, cả hai bắt hờ tay nhau rồi nhanh chóng thu tay lại, không biết Lục Mạn Bắc cảm thấy thế nào, gương mặt của anh từ lúc bước vào tới giờ vẫn không lộ một chút biểu cảm nào cả.

Còn cô gái bé nhỏ - Tiểu Thy có chút căng thẳng nhưng cũng nhanh chóng qua đi, bất kể anh thế nào thì có thể cô sẽ còn gặp anh nữa, nên bây giờ tốt nhất là tạo thiện cảm tốt để lần sau có gặp sẽ thoải mái hơn bây giờ…

Cơ mà cô ngồi đối diện Lục Mạn Bắc lại là cơ hội để cô nhìn kĩ anh hơn, người ta nói đàn ông thu hút nhất là ở đôi mắt thì Lục Mạn Bắc đoạt giải nhất nha, đôi mắt yên tĩnh không chút gợn sóng lại, đôi mắt đẹp như sao trời khiến cho đối phương vừa nhìn đã rung động. Từ diện mạo tới ngoại hình của anh đều như mấy tiểu thuyết ngôn tình tổng tài khuôn mẫu từ truyện bước ra, làm lay động trái tim thiếu nữ của Tiểu Thy lên xuống không ngừng.

Vẫn còn đang ngẩn người thì từ đầu cô nhận được quả búng “bụp” vào trán như trời giáng, Tiểu Thy vội ôm đầu của mình, đau tới mức cô muốn giết ngay người nào cả gan chơi khăm cô.

Ngước lên mắt ngấn lệ thì nhìn thấy Chung Thiện, sao cô lại không thể đoán ra được, người dám giở trò bạo lực không chút thương tiếc này chính là anh ba thối tha của cô.

Chung Thiện, sơ lược về chàng trai vàng trong làng tán gái, chưa bao giờ thất bại, tình trường của anh dài như dải ngân hà, bạn gái của anh vô cùng đa dạng, không bị gò bó khuôn mẫu nữ thần nào cả, đặc biệt nghề nghiệp nào cũng không thoát khỏi tay anh.

Nếu Chung Tuấn là người đàn ông trọng tình, thì Chung Thiện là người đàn ông trọng sắc trong mắt Chung Tiểu Thy….

Vừa nhìn thấy Chung Thiện, Tiểu Thy đã tỏ thái độ ghét bỏ, một tay xoa trán, một tay chỉ thẳng mặt Chung Thiện, vì có sự xuất hiện của Lục Mạn Bắc nên cô cố gắng kìm nén lại, gằn giọng nói với anh ta: “Chung Thiện, nếu hôm nay em không đánh lại anh, em sẽ là con rùa rụt cổ, cả đời này em sẽ không lấy chồng nữa, em sẽ gọi anh bằng ba luôn đó… Chung Thiện, anh đợi đó.”

Chung Tiểu Thy đang giở giọng hậm hực đe dọa Chung Thiện, thì bị Chung Tuấn vỗ vai một cái làm cô giật mình: “ Em cẩn thận lời nói lại, Chung Thiện lại chỗ ngồi đi”, giọng Chung Tuấn trở nên nghiêm nghị hơn để răn đe cả hai đứa trẻ chưa lớn nhà anh.

Chung Tiểu Thy bị Chung Tuấn giáo huấn, không nói lời nào, quăng ngay cho Chung Thiện ánh mắt đầy sát khí.

Chung Thiện sợ cô bỏ mặc mình liền sà ngay bên cạnh cô đưa trán cho cô búng lại, nhưng Tiểu Thy bĩu môi không thèm thành ý tự nguyện cho trả đũa của Chung Thiện…

Chung Thiện làm bộ làm tịch đeo bám cô, đuổi Chung Tuấn qua chỗ Lục Mạn Bắc ngồi….

Lấy tay không ngừng xoa đầu cô, đúng lúc đồ ăn được dọn lên, Chung Thiện nhanh tay gắp cho cô….

Chung Tiểu Thy lại liếc anh một cái, bắt đầu ăn không thèm đếm xỉa tới Chung Thiện.

Toàn bộ biểu cảm đặc sắc của Chung Tiểu Thy đều nằm gọn trong tầm mắt Lục Mạn Bắc, anh cảm thấy cô thực sự thú vị. Quả thật đúng như Chung Tuấn từng kể về cô, Tiểu Thy khác những cô gái khác, cô tràn ngập sức sống, tính tình mạnh mẽ. Thực sự sự đáng yêu này của cô đã làm tan chảy núi băng 4000 ngàn năm mang tên Lục Mạn Bắc.

“Lão Lục về khi nào vậy, về cùng anh à? “ Chung Thiện hỏi hai người trước mặt mình là Lục Mạn Bắc và Chung Tuấn.

“Ừm … tụi anh trở về vì có một hạng mục đầu tư mới thuộc công ty giải trí cần đẩy mạnh tiến độ phát triển của nó, nên phải trở về giám sát trực tiếp.” Chung Tuấn từ tốn trả lời.

“Tiểu Thy, em đang học về ngành đó đúng không? Hứng thú không xin qua chỗ anh hai kìa” Chung Thiện sực nhớ tới chuyên ngành của Chung Tiểu Thy, nhanh lẹ mở đường cho cô liền, anh khều tay cô, đá mắt về phía Chung Tuấn.

“Thôi, em không muốn bị vỗ đầu đâu, với lại em quyết tâm, em sẽ vào công ty MCM, công ty quản lý Idol của em…..” cô bình thản nói với vẻ mặt sáng ngời của cô, làm cho 3 người đàn ông trong phòng sạc mùi giấm chua, đúng là không nhan sắc nào bằng nhan sắc thần tượng.

Cơ mà công ty MCM là công ty con thuộc quyền sở hữu của Lục Mạn Bắc, cũng là công ty mà Chung Tuấn đang tham gia điều hành….

Chung Tuấn vừa nghe tới tên công ty không nhịn được mà ho vài cái, còn Lục Mạn Bắc thì nhìn cô cười ôn hòa, anh cảm thấy duyên phận của họ sẽ còn dài, Lục Mạn Bắc có chút tò mò, không biết tới lúc cô biết đây là công ty của hai người họ, cô sẽ có phản ứng thế nào đây?

Chung Thiện định mở miệng nói cho cô biết công ty đó chính là công ty của 2 đại ca ở đây đó em gái ngây thơ à, thì tiếng điện thoại vang lên.

Tiểu Thy vội móc điện thoại ra, tiếng nhạc chuông là bài hát mới ra của Giang đại thần.

“Alo … Tiểu Ái, cậu gọi mình có gì không? “ Tiểu Thy từ tốn bắt máy.

“Cậu …. cậu mau lên xem tin tức đi, trên trang của trường ấy, vừa nãy có người thấy cậu ôm người đàn ông lạ mặt ngoài đường, còn leo lên siêu xe nữa kìa….” Giọng Tiểu Ái vô cùng hoảng hốt, thúc giục Tiểu Thy xem.

Vẻ mặt tươi sáng của cô bỗng nhiên đanh lại, nụ cười trên môi cũng mất đi, gương mặt nhỏ nhắn của cô vô cùng vô cùng tức giận, cơ mà lúc này trong mắt Lục Mạn Bắc cô lại đáng yêu vô cùng.

Tiểu Thy xòe tay ra quắc quắc về hướng Chung Thiện, anh ta ngớ ra không hiểu cô muốn gì, Tiểu Thy liền tỏ thái độ bất lực, nhún vai một cái rồi chỉ vào cái điện thoại đang đặt trên bàn.

Chung Thiện lập tức hiểu ý, liền mở khóa điện thoại rồi đưa cô, Tiểu Thy cầm lấy đặt nó, đặt ngay lên bàn, bấm vào trang tin tức cửa trường cô, cả trang tin tức bùng nổ đủ vì cô, từ tiêu đề giật gân tới sang chấn tâm lý, tới hình ảnh rõ ràng sắc nét. Cô đang ôm Chung Tuấn...

Chân dung cô gái hám của Khoa truyền thông.

Lại thêm một vài tít khác:

Nữ sinh khoa truyền thông được đại gia bao nuôi.

Cô gái phóng khoáng nhất trường Đại Học Đại Ninh, cử chỉ thân mật cùng đại phú hào giữa ban ngày….

Bạn gái cũ Mao Cao Trạch lẳng lơ đong đưa cùng trai lạ trên phố….

Đọc tới đây Tiểu Thy đã tức tới nổ não nhưng vẫn nhẹ nhàng trả lời đầu dây bên kia “Tiểu Ái, mình thấy rồi”.

Tiểu Ái nói với cô rằng sau khi tin tức này được tung ra đã có một group mới tạo anti cô, lượt tham gia tăng nhanh chóng mặt, đại khái là họ chửi rửa cô, vừa quyến rũ nam thần Mao Cao Trạch vừa lẳng lơ đong đưa cùng đại phú hào khác…..

Thật là biết cách đổi trắng thay đen, cô quen Mao Cao Trạch thì không ai biết, vừa chia tay đã trở thành tiêu điểm, bây giờ tệ tới mức cho người theo dõi cô ư….

Nhưng tất cả những lời Tiểu Ái nói vừa hay được ba vị đại nhân ở đây đều nghe hết, cô nhìn thấy sắc mặt ba người đều đen như lọ nồi liền vội nói qua loa vài câu trấn an Tiểu Ái rồi cúp máy…

“Không sao, chúng ta ăn tiếp thôi nào, ăn thôi ăn thôi nào…” Tiểu Thy tươi cười, cố gắng tránh né vấn đề ban nãy..

Có vẻ như không hiệu quả khi chẳng ai đụng đũa mà đều nhìn chằm chằm vào cô…..cô định lơ đi, nhưng thất bại toàn diện.

Chung Tiểu Thy đang định gắp miếng cá ăn nhưng nhìn sắc mặt quạ đen của 3 người họ, cô đành buông đũa xuống, chuẩn bị tiếp chiêu từng cao thủ.





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


“Mao Cao Trạch là ai? “ Giọng nói nghiêm nghị của Chung Tuấn làm cô rụt cổ lại ….

“Bạn trai quen lúc lên đại học, vừa chia tay tuần trước…” Chung Tiểu Thy lí nhí nói từng chữ một, cô cúi gầm mặt như tội phạm đang bị xét xử…

“Em có bạn trai mà anh ở bên cạnh không biết ư? Tiểu Thy, em lớn gan lắm rồi, ai cho em yêu sớm hả? Em có biết đàn ông bây giờ rất thủ đoạn không, cái họ cần không phải tình yêu của em. mà là …….bản thân em đó” Chung Thiện làm một tràn, vừa nói vừa khua tay múa chân.

Tiểu Thy chết lặng ngay trong giây phút đó, không biết làm sao phản công đây, dù sao thì Chung Tuấn cũng không cho cô yêu sớm, vậy mà vừa lên đại học cô đã có bạn trai. Trời xanh có thấu thì phù hộ cho cô qua khỏi kiếp nạn này, nếu không cô sẽ bị Chung Tuấn giáo huấn nửa năm mất.

“Đầu tiên, em gái các anh vẫn còn nguyên vẹn…. chưa bị sức mẻ miếng nào hết, quá trình quen vô cùng trong sáng….” Cô khổ sở nói, còn bày ra gương mặt tội nghiệp đáng thương, hòng lấy lòng anh mình….

“Hmm đại khái là tụi em chỉ dừng lại nắm tay mà thôi, Mao Cao Trạch và em cũng lâu rồi, tụi em lựa chọn giữ bí mật, chỉ là gần đây em phát hiện anh ấy đã có hôn ước với người khác, cũng không có cách nào từ hôn, Mao Cao Trạch muốn em đợi anh ta 2 năm, sau khi họ chia tay thì anh ấy sẽ cưới em… lúc đầu thực sự em cũng có ý định chờ…” nghe tới đây 3 người đàn ông trong bàn đều tràn đầy sự phẫn nộ ...nhìn về phía cô.

“Chung Tiểu Thy, em mê muội hết thuốc chữa tới vậy hả?” Chung Thiện tức giận quát cô…

Trời ơi trái tim thiếu nữ lầm lỡ chút xíu mà anh đã nổi giận vậy rồi, nếu cô thực sự ngu ngốc chờ thì chắc …. nghĩ tới thôi cũng sợ..

Cô cười trừ với ba đại ca rồi nói tiếp: “Nhưng mà sau đó em đã nói lời chia tay, Mao Cao Trạch cũng níu kéo em, tuy nhiên sự cố đã xảy ra, trong lần anh ta say xỉn ở quán bar, đã phát sinh quan hệ với vị hôn phu của mình, thế là đường đường chính chính tụi em chia tay… À mà mọi người đừng nghĩ em đi rình anh ta mà thấy nha, là vị hôn phu của anh ta gửi cho em clip ân ái của hai người đó”. Cô mở điện thoại ra bấm ngay tin nhắn mà Tô Y đã gửi để chứng minh sự trong sạch của bản thân…

Chung Thiện vội lấy tay che mắt cô lại “Tiểu Thy em dám coi mấy này hả? Không được coi”

“Ai thèm chứ, em còn chưa bấm vô xem nữa, cũng không có hứng thú…” Chung Tiểu Thy lạnh nhạt nói, rồi xua tay Chung Thiện ra.

Chung Tuấn nhìn dáng vẻ giả vờ kiên cường của cô mà đau lòng: “Ừ, quên đi, đừng bận tâm nữa”.

Chung Tiểu Thy ngước mắt lên nhìn Chung Tuấn, vẻ mặt có chút buồn của cô khi nghĩ về đoạn tình cảm dang dở với Mao Cao Trạch.

Chung Tiểu Thy là người có tính cách mạnh mẽ, cô sẽ luôn tìm cách để tự tiêu hóa nỗi buồn của mình, nhưng sau mỗi lần như vậy cô càng khép mình hơn, điểm này cô cực kỳ giống với Chung Tuấn.

Cô nhún vai: “Thì ai rồi cũng phải thất tình, thường tình đầu dang dở mới là tình đẹp mà, em có buồn một chút, có khóc một trận, nhưng mà bây giờ cũng đã không sao rồi, anh biết mà, em sẽ không chấp nhận người đàn ông của em không giữ nổi mình …..Mao Cao Trạch có thể dễ dàng sà vào lòng người con gái khác khi tụi em cãi nhau, thì chắc gì anh ta giữ mình để không phạm sai lầm lần thứ hai chứ….” Chung Tiểu Thy tỏ ra bình thản để trấn an hai ông anh của cô...

Lần đầu tiên, Chung Tiểu Thy và Lục Mạn Bắc gặp nhau, tuy nhiên lại gặp phải những chuyện dở khóc dở cười thế này, làm cô có chút gượng gạo….

Lục Mạn Bắc nhìn cô đầy thâm tình, tuy từ đầu tới cuối anh không nói gì cả, nhưng mỗi lời cô nói đều khắc sâu vào lòng anh, nhưng dáng vẻ hiện tại của cô, làm anh có chút muốn lùi bước, bởi chuyện tranh chấp trong gia tộc họ Lục còn phức tạp hơn chuyện nhà cô, nếu hai người thực sự bên nhau, liệu anh có thể bảo vệ cô tốt được không? Lần đầu tiên anh hoài nghi chính mình.

Chung Thiện choàng tay qua vai cô, kéo người cô vào lòng: “Trên đời này thiếu gì đàn ông, không người này cũng có người khác, anh sẽ giới thiệu cho em cực phẩm, em muốn chàng trai thế nào nói đi anh sẽ tìm cho em….” anh hùng hổ vừa nói vừa vỗ về cô.

“Tôn trọng cuộc sống của em, chân thành và chung thủy là được rồi.” Tiểu Thy nói ra điều mình nghĩ…

“Chung Thiện anh sẽ kiếm tuyển chồng cho em, bây giờ anh đi lục lại danh sách những người ổn để cho em lựa nha…..” Chung Thiện đang định mở điện thoại ra cho cô xem, cô liền lắc đầu tỏ ý không cần, không xem… cô ghét nhất mấy kiểu giới thiệu như vậy…

“Đồ hai mặt, vừa nãy còn la hét om sòm, giờ trở mặt đòi gả em à” Cô ngồi dậy thoát ra khỏi người Chung Thiện…





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Chung Thiện liền đổi sang chủ đề khác” vậy những tấm ảnh với anh hai, em định sao?”

“Kệ đi, em không quan tâm lắm, dù sao em có đính chính thì họ cũng không muốn nghe nên thôi..” Cô bình thản tiếp tục bữa ăn.

Họ lại tiếp tục bữa ăn dang dở của mình….

Cuối cùng họ cũng ăn xong, cả bốn người rời khỏi phòng, lúc này Chung Tiểu Thy đi trước, vừa bước ra Tiểu Thy không cẩn thận đã đâm sầm vào người khác, cô lại đứng không vững nên ngã về phía sau, người đàn ông cô đụng giơ tay ra nhưng cô không nắm lấy, bỗng nhiên tới lúc cô dừng lại đã thấy mình ở trong lòng Lục Mạn Bắc rồi…..

Chung Tiểu Thy nhìn Lục Mạn Bắc tới đôi mắt tràn đầy rung động…

“Aayyyoo ai đây, Tiểu Thy à, không ngờ cô lại phóng túng tới vậy, không phải một anh mà tới 3 anh lận nha…..” Một cô gái trong đám người phía sau lưng Tô Y và Mao Cao Trạch lên tiếng, nghe giọng chua như giấm vậy không ai khác là heo rừng Lâm Ni rồi….

“Chung Tiểu Thy à, không ngờ cô lại may mắn như thế cùng lúc có thể quen tới 3 anh đẹp trai như vậy, chắc danh sách bạn trai cô dài lắm ha, giới thiệu cho tụi tui mỗi người một anh đi….” Tiểu Mễ vẻ mặt vênh váo tiếp lời Lâm Ni…

Chung Tiểu Thy được Lục Mạn Bắc đỡ đứng dậy, quay người cô cẩn thận kiểm tra một lượt rồi nhìn cô cười dịu dàng “Em có sao không?”

Vẻ rụt rè e thẹn của Chung Tiểu Thy vẫn đang nép vào người Lục Mạn Bắc, cô khẽ lắc đầu…..

Mao Cao Trạch đứng đối diện hai người họ, nắm tay càng ngày càng siết chặt….

Bên anh thì giữ kẽ, bên người khác lại phóng túng, “Chung Tiểu Thy em giỏi giả vờ thật” giọng Mao Cao Trạch đầy tức giận, ánh mắt đằng đằng sát khi nhìn cô….

Chung Tiểu Thy nhìn mấy người bọn họ trong mắt chỉ thấy được sự nhàm chàn, cô không trả lời ai trong bọn họ cả, quay người lại “Về thôi, em mệt rồi….” Cô vừa nói vừa nhìn ba chàng lính ngự lâm phía sau mình…

Nhìn cách họ châm chọc Tiểu Thy, làm Chung Thiện tức nổi mắt, mấy đứa hỉ mũi chưa sạch này, dám chọc tức bảo bối nhà anh…

Nhưng khi Chung Thiện nhìn thấy sự tức giận của thằng nhóc trước mặt, nhận ra ngay đó là người yêu cũ của Tiểu Thy, Chung Thiện được đà làm tới nghĩ ra ý tưởng xấu xa, anh đi lên phía cô, khoác tay lên người cô, lấy tay đỡ đầu quay cô về phía anh, thả nhanh một nụ hôn thâm tình lên trán trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, sau đó nhàn nhã nói: “Về thôi em yêu của anh, tối nay tụi anh sẽ làm cho em vui vẻ cả đêm…. “

Chung Tiểu Thy nhìn Chung Thiện với ánh mắt kinh ngạc, sau đó chuyển dần sang trạng thái hận không thể xé mồm anh ra được, biết cách dìm chết cô thiệt, anh lúc nào cũng thả lựu đạn nổ chết em hả đại ca...

“Nếu anh còn bỡn cợt một tiếng nữa, em sẽ triệt đường sinh con của anh đó…” Chung Tiểu Thy ghé vào tai Chung Thiện thì thầm…..

Chung Thiện nghe xong liền phì cười: “Em yêu à, em cảm thấy như vậy vẫn không đủ hả …. em muốn 7 ngày 7 đêm sao?”

Lúc này đám người đối diện cô bao gồm Mao Cao Trạch đều hết sức ngỡ ngàng, bắt đầu xì xầm, che miệng cười nhạo cô…

Còn cô thì đã điên lên rồi, không nói không rằng cô nhéo tai Chung Thiện giật xuống, khiến anh ta là đau xin tha mạng: “ Đại ca, nếu anh muốn ngày mai em từ mặt anh, thì anh cứ nói mấy lời thừa thãi này nữa đi, anh thật biết cách nói chuyện để hủy hoại thanh danh người khác quá….”

Lục Mạn Bắc thấy cô tức điên lên vì sự đùa nhây của Chung Thiện liền mở miệng nói: “Chung Thiện đủ rồi, về thôi”. Lục Mạn Bắc quăng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Chung Thiện rồi anh kéo cô vào lòng anh, nhẹ nhàng đan tay vào tay cô, dẫn cô lướt qua đám người kia…..

Từ đầu tới cuối cô chưa từng nhìn mặt Mao Cao Trạch quá 2 giây, thái độ lãnh đạm chán ghét của cô, làm hắn không cam tâm, dựa vào đâu người của hắn mà lại để người khác cướp được. Cô là của hắn và chỉ là của hắn mà thôi.





ĐỪNG LÀ ĐÃ TỪNG CỦA NHAU


Chung Tuấn đi lên trước mặt Chung Thiện: “Về thôi, Tiểu Thy giận rồi đó… “, rồi anh nối gót theo hai người bọn họ.

Chung Thiện tiến lên phía trước mặt Mao Cao Trạch, vỗ vai anh ta nói: “Yêu nhau lâu vậy mà tới anh trai của người yêu mình cũng không biết, quả thật Tiểu Thy không xem trọng cậu mà, nhưng cậu đừng lo lắng, bây giờ nó đã có người khác chăm sóc rồi, chào nha chú em….”. Chung Thiện vội đuổi theo ba người phía trước….

Một câu nói của Chung Thiện đã chọc tức Mao Cao Trạch tới đỉnh điểm, thì ra cô không phải con một mà lại có nhiều anh trai như vậy, hóa ra anh hiểu lầm. Không được! Anh phải giữ cô lại.

Mao Cao Trạch nghe tới đây , lập tức không kìm được mà đuổi theo cô, mặc kệ cho Tô Y có kêu thế nào anh vẫn chạy về phía cô.

Cuối cùng anh cũng đuổi kịp theo cô ra tới cửa nhà hàng …. cô đang đứng đợi Lục Mạn Bắc tới, phía công ty có việc nên hai anh của cô đã đi trước… đành quá giang Lục Mạn Bắc về thôi….

Anh bắt được tay cô, rồi kéo cô xoay người về phía anh, lúc này Tô Y cũng đã đuổi theo…

“Chung Tiểu Thy, đừng đi, tôi có chuyện muốn nói với em …..” Mao Cao Trạch giữ chặt lấy tay cô, ánh mắt kiên định nhìn cô…

“Anh nói ở đây đi” Tiểu Thy lạnh nhạt trả lời anh…

“Đừng đi với anh ta, chúng ta… quay lại đi…. anh sai rồi, anh không thể…” Mao Cao Trạch đang nói dở thì Tiểu Thy giơ tay ra hiệu dừng lại..

“Xin lỗi, tôi không thể chấp nhận một người có đam mê sắc dục như anh, càng không thể chấp nhận người đàn ông của tôi dễ dàng để phụ nữ bò lên giường…. mong anh buông tay ra khi tôi còn nói chuyện tử tế. Hãy để cho chuyện tình cảm của tôi và anh dừng lại ở thời gian tốt đẹp đó đi, đừng làm tôi chán ghét anh thêm…… Với lại anh cũng thấy rồi, người đàn ông mặc vest đen đằng sau tôi, chính là vị hôn phu mà gia đình tôi là lựa chọn. Phận làm con gái tôi không thể từ chối được … xin anh buông tay, tôi không muốn chồng tương lai của tôi hiểu lầm….”

Mao Cao Trạch đem cô ôm vào lòng “ Anh không tin, là em gạt anh, anh biết em vẫn còn yêu anh, chúng ta đừng chia tay nữa được không? Anh thực sự không thể không có em…. làm ơn đi Tiểu Thy” ….

Chung Tiểu Thy kháng cự trực tiếp đẩy anh ra “Có người cần anh hơn tôi rồi kìa” cô đưa mắt về hướng Tô Y rồi đi quay lưng đi về phía Lục Mạn Bắc, Lục Mạn Bắc đã mở cửa xe đợi cô, thấy Mao Cao Trạch ôm cô như vậy, đang định đi tới thì Tiểu Thy đã đẩy anh ta không chút lưu luyến, nên anh chỉ đành đứng đây đợi cô…

Lục Mạn Bắc đóng cửa xe sau khi cô đã ngồi ngoan trong xe, anh vào xe, rồi chồm qua người cô giúp cô thắt dây an toàn, rồi nổ máy rời đi….

Mao Cao Trạch nhìn bóng dáng cô rời đi, anh đang định chạy theo giữ cô lại, nhưng anh lại bị Tô Y níu tay không rời, Tô Y năn nỉ Mao Cao Trạch: “Cao Trạch vào trong với em đi, mọi người đang đợi trong đó, mau vào thôi anh…”

Anh nhìn bộ dạng tội nghiệp của Tô Y mà cũng đồng ý cùng cô vào trong…

Ngược lại vẻ bề ngoài, thì trong lòng Tô Y hận không thể giết chết Chung Tiểu Thy ngay lập tức, cô giận nghiến răng nghiến lợi, vì ả ta mà cô mất mặt trước nhiều người như vậy.

Lúc này trên xe chỉ có Lục Mạn Bắc và Chung Tiểu Thy, lời nói lúc nãy, chắc anh ta cũng nghe rồi…. “ Xin lỗi, chưa có sự đồng ý của anh, đã dùng anh làm bia đỡ đạn..”

Cô ngượng ngùng nhìn Lục Mạn Bắc: “Xin lỗi anh, mới lần đầu gặp mặt đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi, thật sự ngại quá…..” Cô cắn môi nhìn anh với vẻ lo lắng….

“Không sao, được làm vị hôn phu của em là sự vinh hạnh của tôi…” Lục Mạn Bắc nói câu này thực sự đang muốn ám chỉ điều gì, đừng dụ con nít như cô chứ, cô dễ tin người lắm, đặc biệt là người soái ca như anh…..

Chung Tiểu Thy cười khổ rồi lắc tay liên tục: “Không dám không dám..”

Lục Mạn Bắc nhìn dáng vẻ thỏ con của cô liền không nhịn được mà hỏi: “Tại sao?”

“Hở.. tại sao gì? Chung Tiểu Thy ngớ người ra, cô vừa nghe gì vậy?

“Tại sao em lại không dám?” Lục Mạn Bắc lặp lại từng chữ… anh đang lặng lẽ quan sát biểu cảm trên gương mặt nhỏ nhắn của cô.

Chung Tiểu Thy ho vài tiếng rồi trả lời anh: “Ờ thì...với ngoại hình này thì chắc chắn sẽ có rất nhiều mỹ nữ vây quanh anh, bướm hoa đủ sắc hương, con thỏ mập như em làm sao có cửa chứ”.

“‘Em không thử sao biết anh không thích thỏ..?” Lời nói ẩn ý của Lục Mạn Bắc một lần nữa đưa cô vào lưới tình ….

Cô thầm oán trách …”Đại ca, anh đang dụ dỗ em phạm tội sao, đừng mà, ….. trái tim em nhỏ bé lắm không chịu nổi những lời thả thính này đâu…” Chung Tiểu Thy nhìn anh nở nụ cười gượng gạo, cô không biết lúc này mình nên nói gì …..

Lục Mạn Bắc tinh ý biết cô gái nhỏ khó xử liền mở lời: “Lúc nãy Chung Tuấn nhờ tôi đưa em về nhà.. nhà em ở đâu để tôi chở về …”

Chung Tiểu Thy gật đầu rồi chỉ anh địa chỉ.

Suốt chặng đường đi, cả hai đều im lặng, bầu không khí yên tĩnh vô cùng….thi thoảng họ lại lén trộm nhìn nhau..

Chiếc xe Audi của anh dừng lại trước tòa cao ốc Vixen: “Tới rồi” Lục Mạn Bắc có chút không nỡ khi nói ra câu này…

“Dạ cám ơn anh, tạm biệt” Cô đang loay hoay gỡ dây an toàn, thì anh chợt chạm vào tay cô, làm cô giật nảy người vội rút lại …

“Để tôi…” Lục Mạn Bắc dịu dàng nhìn cô, dáng vẻ hốt hoảng của Chung Tiểu Thy vừa hay đã bị anh thấy...

Lục Mạn Bắc giúp cô tháo dây an toàn ra, khoảnh khắc hai gương mặt gần nhau, tới mức nghe được nhịp thở của đôi phương, trao nhau ánh mắt ngại ngùng, tư thế của anh không tự chủ được mà xích lại gần hơn với Chung Tiểu Thy.

Mùi hương thoang thoảng trên người anh, cô thực sự khá thích, mùi hương đó vô tình tác động vô ý muốn xấu xa của cô, làm cô thực sự muốn động thủ, cô nuốt nhẹ nước miếng xuống, mắt chớp chớp nhìn anh ….

Hai người tiếp xúc ở khoảng cách gần như làm cho nhiệt độ cả hai dần nóng lên, hai gò má của Chung Tiểu Thy ửng đỏ, còn Lục Mạn Bắc cảm giác cổ họng có chút khô hạn, anh muốn tiến gần hơn để chạm vào đôi môi căng mọng của Chung Tiểu Thy.

Nhìn dáng vẻ này của Chung Tiểu Thy bây giờ, đã thực sự quyến rũ được anh, trong tình cảnh này, anh thực sự muốn làm càn một lần, tay anh vịn chặt thành ghế của cô, mặt từ từ tiến gần cô hơn. Lúc này bản thân của Chung Tiểu Thy bất giấc cũng hành động theo anh, cả hai từ từ nhắm mắt….

Môi anh đã gần chạm tới cô…. thì tiếng điện thoại reo làm cả hai bừng tỉnh…..

Anh hắng giọng một cái rồi quay về vị trí ngồi của mình, môi anh bặm lại đầy sự luyến tiếc….

Cô hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra để trấn an lại tinh thần, trong lúc căng thẳng thì vuốt tóc luôn là biện pháp giải tỏa nhanh nhất, cô vội chỉnh lại tóc của mình, rồi lục tìm điện thoại… người gọi tới là Chung Tuấn….

“Em về trước nha… tạm biệt” Chung Tiểu Thy vẫy tay chào Lục Mạn Bắc...xoay người rời đi

Người đã đi, nhưng dư âm không khí ám muội ban nãy vẫn còn, Lục Mạn Bắc nhìn theo bóng cô đầy tiếc nuối… không biết sau bao lâu cuối cùng anh cũng nổ máy xe rồi chạy đi….
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom