Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 104: Phiên ngoại : Chap 1 : Gặp nhau hồi bé (1)
Mạc Khiết Thần
Con trai út của Thần Phong và Ngôn Di.
Tuổi: 25 ( Độ tuổi ở hiện tại, còn khi bắt đầu mình sẽ kể về khi còn bé)
Nghiêm túc còn hơn ba, đẹp trai cũng hơn ba nhưng được cái tính nết cũng giống ba, vì nhà có hai đứa con nên Khiết Thần giống ba hết, còn chị gái là Mạc Di Tâm giống mẹ y đúc.
Dương Ninh Hi.
Con gái cưng duy nhất của Tuấn Kiên và Ngọc Anh.
Tuổi: 23 ( Độ tuổi ở hiện tại, còn khi bắt đầu mình sẽ kể về khi còn bé)
Vì nhà có một đứa con nên Ninh Hi giống ba y đúc, tính cách khó chiều nhưng không kiêu ngạo. Vì ngang ngược nên khi yêu ai thì theo đến cùng.
Tuổi của Khiết Thần và Di Tâm có phần khó hiểu nếu tìm hiểu kĩ nhưng mình cũng không biết thế nào nên mọi người bỏ qua phần tuổi tác của hai người này nhé, quan tâm nhiều của nữ chính và nam chính là được, mong mọi người thông cảm.
Dự kiến ban đầu là kết HE nhe.
...............
Do chuyến đi công tác nên lần này Tuấn Kiên quyết định mang cả nhà đến Thượng Hải, cũng coi như đi du lịch. Nếu đã đến Thượng Hải thì cũng phải thăm qua nhà của Thần Phong.
Sáng nay Thần Phong nhận được lệnh từ Tuấn Kiên thì đã chuẩn bị, đồ ăn đã sẵn sàng, chỉ cần đợi tới nơi.
Ngôn Di như người phụ nữ đảm đang, từ lúc sáng đến giờ, không lúc nào được nghỉ ngơi, thấy thế Thần Phong mới nói:
- Đừng làm nữa, để người làm chuẩn bị là được rồi.
Hắn như con sâu, rúc vào người cô, bao năm vẫn không thể thay đổi tính khí. Con hắn năm nay cũng đã có đứa 7 tuổi, có đứa 6 tuổi, hắn cứ làm thế trước mặt con cái, nhiều lúc Ngôn Di cũng thấy rất ngượng.
- Anh ra ngoài kia đi, hôm nay Ngọc Anh đến, không thể không chuẩn bị gì, nghe nói con gái của Ngọc Anh cũng rất dễ thương. Anh nói xem nói như con bé làm con dâu của chúng ta thì thế nào?
Thần Phong chẳng quan tâm người con gái nào vợ hắn, ngay cả con gái yêu của hắn, hắn cũng chỉ chăm sóc bình thường, không quá cưng chiều, vợ chính là thứ mà cả đời này hắn sủng hạnh nhất.
- Em lo quá làm gì.
Dọn đồ ăn ra đĩa, Ngôn Di đẩy hắn ra, rồi mang món ăn Ngọc Anh thích lên bàn, cô nói:
- Nếu được, sau này em sẽ tác hợp Thần nhà chúng ta với Hi Hi của nhà Ngọc Anh. Con bé cũng thua con ta chỉ có 4 tuổi, không phải quá đẹp à.
- Được rồi, chuyện đó tính sau, bây giờ giải quyết chuyện chính đi. Anh muốn vợ ơi!
Lúc nào rồi mà hắn còn muốn, dù là Ngôn Di còn trẻ đẹp hay là Thần Phong quá sung sức thì không phải lúc nào cũng được, nếu để mấy đứa nhỏ mà thấy thì, chưa kịp nghĩ thì đã có tiếng nói.
- Ba với mẹ lại làm gì vậy ạ? Suốt ngày chỉ ôm ấp nhau thôi.
Đó là giọng nói chửng chạc khó tưởng của cậu bé 8 tuổi, Mạc Khiết Thần lên giọng nói với ba mẹ. Trước giờ chỉ toàn diễn sâu ân ái, khiến ai cũng nổi hết da gà.
- Đúng vậy, ba mẹ thôi đi.
Đây là Di Tâm, trước giờ Di Tâm chưa bao giờ đồng tình với em trai mình vì tuổi của cả hai chỉ hơn kém nhau có một tuổi nên thằng em Khiết Thần luôn nói chuyện rất khó nghe nên Di Tâm chưa bao giờ hết khó chịu nhưng lần này phải vỗ tay cho em mình vì nó nói quá chuẩn.
- Thấy chưa, buông em ra.
Thần Phong cũng buông ra nhưng lại lườm hai đứa con đang đứng đó, nhưng tụi nó còn hung dữ hơn nên thôi.
Đến lúc này, ngoài cổng đã tiếng xe vào. Đoán chắc đó chính là xe của nhà Tuấn Kiên, Ngôn Di nhanh chóng kéo tay Thần Phong rồi cả hai cùng ra ngoài. Lúc này đột nhiên Di Tâm nhìn em trai mình rồi nói:
- Cũng nên ra ngoài thôi, đây là khách rất quan trọng của ba mẹ đấy.
Khiết Thần bỏ lơ luôn Di Tâm, một mạch bước lên lầu nhưng không lâu lại bị túm lại, Di Tâm nói:
- Ra thôi, chị nghe nói có một em gái rất xinh đấy, em chắc chắn sẽ thích.
Bị bà chị lôi đi nên Khiết Thần mới nghe theo, chứ đời này lại vì một đứa nhỏ mà ra ngoài.
Bước từ cửa ra, Tuấn Kiên vừa bước xuống đã nói:
- Nhà cậu đúng là khác so với nhà của xã hội đen nhỉ, tôi còn nghĩ nó là một màu đen bao kín cả ngôi nhà cơ đấy.
Ngọc Anh nghe chồng mình nói nhăng nói cuội nên mới từ xe bước ra, cô vừa xuống thì Tuấn Kiên nhanh chóng giữ tay cô.
- Anh có thể đừng nói như vậy được không?
Thần Phong bị nói xong thì đen hết cả mặt nhưng vẫn nhịn vì còn có vợ mình ở đây, chứ không hai ông bố phải đánh nhau một trận rồi.
Ngôn Di lao ra nắm tay Ngọc Anh, cô ngó đi ngó lại, như tìm kiếm gì đó, rồi nhìn vào trong xe, rốt cuộc cũng hỏi:
- Con bé đâu?
Ngọc Anh ngơ ngác nhìn lại trong xe, không phải vừa rồi con bé còn ngủ trong đây sao, cô hốt hoảng nói:
- Con bé vừa nằm ở đây mà.
- Á.........
Mọi người vì tiếng hét mà nhìn sang phía của Khiết Thần rồi Ngôn Di lao qua đó, đấy chính là Dương Ninh Hi. Ninh Hi chỉ mới 4 tuổi, chỉ giả vờ ngủ rồi xuống xe bằng của bên kia. Nó vừa xuống xe thì thấy Khiết Thần đứng ngay bên đó, chỉ cách vài bước chân nhưng do đi nhanh quá nên bị vấp ngã. Thấy vậy là không ai ra đỡ, đứng lên thì đau nên nó mới khóc, chứ trước giờ thậm chí bị đập đầu vào bàn nó cũng không khóc, đấy là bản tính thất thường của Dương Ninh Hi.
Con trai út của Thần Phong và Ngôn Di.
Tuổi: 25 ( Độ tuổi ở hiện tại, còn khi bắt đầu mình sẽ kể về khi còn bé)
Nghiêm túc còn hơn ba, đẹp trai cũng hơn ba nhưng được cái tính nết cũng giống ba, vì nhà có hai đứa con nên Khiết Thần giống ba hết, còn chị gái là Mạc Di Tâm giống mẹ y đúc.
Dương Ninh Hi.
Con gái cưng duy nhất của Tuấn Kiên và Ngọc Anh.
Tuổi: 23 ( Độ tuổi ở hiện tại, còn khi bắt đầu mình sẽ kể về khi còn bé)
Vì nhà có một đứa con nên Ninh Hi giống ba y đúc, tính cách khó chiều nhưng không kiêu ngạo. Vì ngang ngược nên khi yêu ai thì theo đến cùng.
Tuổi của Khiết Thần và Di Tâm có phần khó hiểu nếu tìm hiểu kĩ nhưng mình cũng không biết thế nào nên mọi người bỏ qua phần tuổi tác của hai người này nhé, quan tâm nhiều của nữ chính và nam chính là được, mong mọi người thông cảm.
Dự kiến ban đầu là kết HE nhe.
...............
Do chuyến đi công tác nên lần này Tuấn Kiên quyết định mang cả nhà đến Thượng Hải, cũng coi như đi du lịch. Nếu đã đến Thượng Hải thì cũng phải thăm qua nhà của Thần Phong.
Sáng nay Thần Phong nhận được lệnh từ Tuấn Kiên thì đã chuẩn bị, đồ ăn đã sẵn sàng, chỉ cần đợi tới nơi.
Ngôn Di như người phụ nữ đảm đang, từ lúc sáng đến giờ, không lúc nào được nghỉ ngơi, thấy thế Thần Phong mới nói:
- Đừng làm nữa, để người làm chuẩn bị là được rồi.
Hắn như con sâu, rúc vào người cô, bao năm vẫn không thể thay đổi tính khí. Con hắn năm nay cũng đã có đứa 7 tuổi, có đứa 6 tuổi, hắn cứ làm thế trước mặt con cái, nhiều lúc Ngôn Di cũng thấy rất ngượng.
- Anh ra ngoài kia đi, hôm nay Ngọc Anh đến, không thể không chuẩn bị gì, nghe nói con gái của Ngọc Anh cũng rất dễ thương. Anh nói xem nói như con bé làm con dâu của chúng ta thì thế nào?
Thần Phong chẳng quan tâm người con gái nào vợ hắn, ngay cả con gái yêu của hắn, hắn cũng chỉ chăm sóc bình thường, không quá cưng chiều, vợ chính là thứ mà cả đời này hắn sủng hạnh nhất.
- Em lo quá làm gì.
Dọn đồ ăn ra đĩa, Ngôn Di đẩy hắn ra, rồi mang món ăn Ngọc Anh thích lên bàn, cô nói:
- Nếu được, sau này em sẽ tác hợp Thần nhà chúng ta với Hi Hi của nhà Ngọc Anh. Con bé cũng thua con ta chỉ có 4 tuổi, không phải quá đẹp à.
- Được rồi, chuyện đó tính sau, bây giờ giải quyết chuyện chính đi. Anh muốn vợ ơi!
Lúc nào rồi mà hắn còn muốn, dù là Ngôn Di còn trẻ đẹp hay là Thần Phong quá sung sức thì không phải lúc nào cũng được, nếu để mấy đứa nhỏ mà thấy thì, chưa kịp nghĩ thì đã có tiếng nói.
- Ba với mẹ lại làm gì vậy ạ? Suốt ngày chỉ ôm ấp nhau thôi.
Đó là giọng nói chửng chạc khó tưởng của cậu bé 8 tuổi, Mạc Khiết Thần lên giọng nói với ba mẹ. Trước giờ chỉ toàn diễn sâu ân ái, khiến ai cũng nổi hết da gà.
- Đúng vậy, ba mẹ thôi đi.
Đây là Di Tâm, trước giờ Di Tâm chưa bao giờ đồng tình với em trai mình vì tuổi của cả hai chỉ hơn kém nhau có một tuổi nên thằng em Khiết Thần luôn nói chuyện rất khó nghe nên Di Tâm chưa bao giờ hết khó chịu nhưng lần này phải vỗ tay cho em mình vì nó nói quá chuẩn.
- Thấy chưa, buông em ra.
Thần Phong cũng buông ra nhưng lại lườm hai đứa con đang đứng đó, nhưng tụi nó còn hung dữ hơn nên thôi.
Đến lúc này, ngoài cổng đã tiếng xe vào. Đoán chắc đó chính là xe của nhà Tuấn Kiên, Ngôn Di nhanh chóng kéo tay Thần Phong rồi cả hai cùng ra ngoài. Lúc này đột nhiên Di Tâm nhìn em trai mình rồi nói:
- Cũng nên ra ngoài thôi, đây là khách rất quan trọng của ba mẹ đấy.
Khiết Thần bỏ lơ luôn Di Tâm, một mạch bước lên lầu nhưng không lâu lại bị túm lại, Di Tâm nói:
- Ra thôi, chị nghe nói có một em gái rất xinh đấy, em chắc chắn sẽ thích.
Bị bà chị lôi đi nên Khiết Thần mới nghe theo, chứ đời này lại vì một đứa nhỏ mà ra ngoài.
Bước từ cửa ra, Tuấn Kiên vừa bước xuống đã nói:
- Nhà cậu đúng là khác so với nhà của xã hội đen nhỉ, tôi còn nghĩ nó là một màu đen bao kín cả ngôi nhà cơ đấy.
Ngọc Anh nghe chồng mình nói nhăng nói cuội nên mới từ xe bước ra, cô vừa xuống thì Tuấn Kiên nhanh chóng giữ tay cô.
- Anh có thể đừng nói như vậy được không?
Thần Phong bị nói xong thì đen hết cả mặt nhưng vẫn nhịn vì còn có vợ mình ở đây, chứ không hai ông bố phải đánh nhau một trận rồi.
Ngôn Di lao ra nắm tay Ngọc Anh, cô ngó đi ngó lại, như tìm kiếm gì đó, rồi nhìn vào trong xe, rốt cuộc cũng hỏi:
- Con bé đâu?
Ngọc Anh ngơ ngác nhìn lại trong xe, không phải vừa rồi con bé còn ngủ trong đây sao, cô hốt hoảng nói:
- Con bé vừa nằm ở đây mà.
- Á.........
Mọi người vì tiếng hét mà nhìn sang phía của Khiết Thần rồi Ngôn Di lao qua đó, đấy chính là Dương Ninh Hi. Ninh Hi chỉ mới 4 tuổi, chỉ giả vờ ngủ rồi xuống xe bằng của bên kia. Nó vừa xuống xe thì thấy Khiết Thần đứng ngay bên đó, chỉ cách vài bước chân nhưng do đi nhanh quá nên bị vấp ngã. Thấy vậy là không ai ra đỡ, đứng lên thì đau nên nó mới khóc, chứ trước giờ thậm chí bị đập đầu vào bàn nó cũng không khóc, đấy là bản tính thất thường của Dương Ninh Hi.
Bình luận facebook