Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 157
Đối với kỹ thuật lưu trong Linh dược học, Kiệt Sâm không có bao nhiêu giấu điếm, ở kiếp trước hắn còn truyền bá rộng rãi kỹ thuật lưu ra cả đại lục hình thành nên một cuộc cải cách trong Linh dược học bởi vì Kiệt Sâm biết rõ muốn Linh dược học phát triển mạnh mẽ thì việc tiếp thu ý kiến của quần chúng là rất quan trọng, bế môn toả cảng vĩnh viễn không thể tạo thành tiến bộ được.
Hơn nữa những kỹ thuật và lý luận cũng như lý giải của Kiệt Sâm nếu không có hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ do đích thân Kiệt Sâm tận tay chỉ điểm chỉ điểm lại thì cho dù là Lỗ Đạo Phu cũng khó mà lĩnh ngộ được.
Mà từ những tri thức của đám người Lỗ Đạo Phu cũng khiến cho người đời sau như Kiệt Sâm với kiến thức vượt quá ba ngàn năm phát triển cũng có được thêm nhiều lĩnh ngộ khác.
Thảo luận càng lúc càng vui vẻ, đám người Lỗ Đạo Phu nói càng thêm hưng phấn, cuối cùng Kiệt Sâm cũng hăng hái theo, còn uống không ít rượu Mộng Lộ, không thể không nói Bích Ba Hiên là tửu quán nổi danh nhất vương thành. Nó có chỗ đặc sắc riêng, chỉ ngay loại rượu Mộng Lộ, vị đạo đã khiến người thường vô cùng lưu luyến.
Trong lúc uống dở, Kiệt Sâm đứng dậy đi ra ngoài tiểu tiện, đến khi Kiệt Sâm đi tiểu về xong lại bị một tiếng hét cực lớn ở dưới lầu hấp dẫn chú ý.
Không thể nói Bích Ba Hiên cấu tạo vô cùng tinh xảo, lầu hai và lầu một bị chủ quán dùng một tầng cát thạch anh đặc thù. Từ lầu hai nhìn xuống có thể thấy rõ ràng tình huống lầu một, còn lầu một nhìn lên lại không thể thấy gì.
Mà hiện giờ xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm chính là một trung niên mặc áo bào Linh sư, dáng dấp có chút lôi thôi, ngồi ở trên bàn hô lớn:
- Lão bản, lão bản đâu rồi? Có chuyện gì vậy, ta muốn uống rượu vì sao còn không mang lên, các ngươi đối đãi với một vị Đế Linh sư cao quý như vậy sao?
- Đế Linh sư?
Kiệt Sâm sửng sốt, hắn thật không ngờ trong vương quốc Áo Lan Đa còn có thể có xuất hiện Đế Linh sư.
Phải biết rằng, trong trí nhớ của Kiệt Sâm, cho dù là kiếp trước hay kiếp này, Thánh Linh sư cửu giai vẫn là chiến lực đứng đầu đại lục, còn Linh Thần thập giai chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Đế Linh sư bát giai ở trong đế quốc cường hãn cũng tuyệt đối là một nhân vật đứng đầu, ít nhất tồn tại ngang hàng với đại tướng quân. Mà vương quốc Áo Lan Đa, mặc dù cũng coi như là mạnh mẽ nhưng vẫn không hấp dẫn nổi một vị Đế Linh sư nào tới cả.
Nghe trung niên kia nói vậy, một tên tiểu nhị của Bích Ba Hiên không khỏi dừng lại cười to, chỉ vào trung niên lôi thôi nói rằng:
- Nói đùa sao, nếu như ngươi là Đế Linh sư, vậy lão tử chính là Thánh Linh sư rồi, tùy tiện mặc một kiện áo bào Linh sư giả là Đế Linh sư sao? Con mẹ nó nếu như là vậy, mấy hôm nữa ta cũng bỏ vài linh tệ ra làm một kiện y phục Thánh Linh sư, con mẹ nó chứ, tiểu tử ngươi mau cút đi cho ta, nếu không ta sẽ đuổi đi.
Nói xong, gã tiểu nhị liền túm lấy áo của trung niên kia.
- Hừ, còn không mau buông ra cho ta, đường đường là y phục của Đế Linh sư, một tiểu tử như ngươi có thể chạm vào sao?
Trung niên kia kịch liệt phản kháng, một mặt kêu to khiến những khách nhân khác đều cười lớn, ánh mắt Kiệt Sâm sắc bén nhìn lên huy chương trên Linh sư bào của người trung niên kia, xác địch đây đúng là tiêu chí của Đế Linh sư.
Kiệt Sâm có chút nghi hoặc, lấy nhãn lực của hắn có thể nhìn ra Linh sư bào trên người đàn ông trung niên kia tuyệt đối là Linh sư bào hàng thật giá thật do công hội Linh sư ban phát mà không phải sản phẩm giả tạo. Chỉ là nhìn cử động của trung niên này căn bản không nhìn ra là một Linh sư.
Kiệt Sâm hiếu kỳ đi xuống lầu một để xem.
Người trung niên và người bán hàng kia dây dưa với nhau, một người thì muốn lôi người bên trong ra, còn người kia thì sống chết cũng không chịu đi, không ai làm gì được ai, cuối cùng người trung niên khí lực lớn hơn đẩy được người bán hàng ra.
- Hừ, ngươi còn dám phản kháng sao, tiền ăn hai ngày không trả được chẳng lẽ còn không đáng bị đánh? Hộ vệ, hộ vệ đâu, đánh tiểu tử này ra bên ngoài cho ta, con bà nói xui thật.
Hai hộ vệ ngoài cửa đi tới, ôm lấy gã trung niên lôi thôi kia, nhất thời vị Đế Linh sư bát giai bị hai gã Linh sĩ nhị giai xách như con gà con đi ra ngoài.
Trung niên kia một mặt kịch liệt phản kháng, một mặt mắng to nói:
- Các ngươi đều là một đám có mắt như mù, dám đối đãi với Đế Linh sư ta như vậy, các ngươi sẽ bị nghiêm phạt.
Thế nhưng dưới sự kiềm chế của hai hộ vệ, trung niên kia không thể nào phản kháng hoặc giãy dụa được.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên từ bên ngoài Bích Ba Hiên có một đám người tiến vào, trung niên kia trong lúc phản kháng, chân tay loạng choạng thoáng cái đá vào đầu một người mặc y phụ hoa lệ, trên y phục để lại một dấu chân màu xám.
- Con mẹ nó xảy ra chuyện gì vậy? Ngươi không có mắt sao? Hộ vệ đâu còn không mau ra cản?
Đầu lĩnh chính là một người thanh niên, đầu tiên là sửng sốt, sau lập tức chửi ầm lên.
Theo tiếng mắng to của hắn, vài bóng người cấp tốc chạy tới từ phía sau, không đợi hai hộ vệ của Bích Ba Hiên phản ứng, nguyên bản người trung niên đã bị mấy người kia cướp được, ngay sau đó là một trận quyền cước đấm đá mãnh liệt.
- Ôi chao, các ngươi là ai, dám đánh Đế Linh sư cao quý.. ái ui.. ngươi… các ngươi… ôi chao má ơi, không muốn sống sao…
Hòa vào tiếng quyền cước là tiếng kêu to của người trung niên.
- Được rồi, đá văng tên này sang một bên cho ta, thật là chướng mắt.
Người thanh niên kia nhíu mày, mấy bóng đen lập tức dừng lại, sau đó nghe một tiếng ối chao, trung niên kia đã bị ném xuống đường cái rất xa.
- Tứ vương tử điện hạ, thật sự xin lỗi, tiểu nhân quản lý không chu toàn đã khiến người bị sợ hãi.
Một thiếu niên từ sau đoàn người vọt lên, đi tới trước mặt người thanh niên cung kính nói.
Dứt lời, thiếu niên kia đi tới trước mặt tên tiểu nhị, tát một cái thật mạnh lên mặt, miệng tên tiểu nhị kia nhất thời sưng lên.
- Thứ chó đó, vì sao người lại để cho hắn tiến vào trong Bích Ba Hiên? Quấy nhiễu Tứ vương tử điện hạ, các ngươi ai gánh nổi?
Thiếu niên kia tàn bạo chửi ầm lên.
- Thiếu gia…
Tên tiểu nhị cực kỳ ngoan ngoãn lúc cúi đầu, không dám hé răng một câu nào, ai bảo thiếu niên trước mặt là nhi tử của lão bản Bích Ba Hiên, là thiếu gia Gia Lôi Tư của chính mình đây.
- Được rồi được rồi.
Tứ vương tử khoát tay áo, đi về phía lầu hai, cả một đám nam nữ đi theo phía sau Tứ vương tử, trong đó đầu lĩnh là một thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, trên mặt có một hằn một vết tát màu đỏ nhạt.
Thấy người nọ, Kiệt Sâm không khỏi sửng sốt, thực là oan gia ngõ hẹp, đi phía sau Tứ vương tử chính là người buổi sáng ngăn chán chính mình, nhi tử La Áo Tư của đại thần tài chính bị Tát Cáp tát cho một cái.
Khi Kiệt Sâm thấy La Áo Tư, đồng thời La Áo Tư cũng nhìn thấy Kiệt Sâm đứng ở trên cầu thang, đầu tiên cũng sửng sốt, ngay lập tức tâm trạng nhất thời bùng phát, trên mặt lộ ra thần sắc âm hiểm vô cùng.
Hơn nữa những kỹ thuật và lý luận cũng như lý giải của Kiệt Sâm nếu không có hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ do đích thân Kiệt Sâm tận tay chỉ điểm chỉ điểm lại thì cho dù là Lỗ Đạo Phu cũng khó mà lĩnh ngộ được.
Mà từ những tri thức của đám người Lỗ Đạo Phu cũng khiến cho người đời sau như Kiệt Sâm với kiến thức vượt quá ba ngàn năm phát triển cũng có được thêm nhiều lĩnh ngộ khác.
Thảo luận càng lúc càng vui vẻ, đám người Lỗ Đạo Phu nói càng thêm hưng phấn, cuối cùng Kiệt Sâm cũng hăng hái theo, còn uống không ít rượu Mộng Lộ, không thể không nói Bích Ba Hiên là tửu quán nổi danh nhất vương thành. Nó có chỗ đặc sắc riêng, chỉ ngay loại rượu Mộng Lộ, vị đạo đã khiến người thường vô cùng lưu luyến.
Trong lúc uống dở, Kiệt Sâm đứng dậy đi ra ngoài tiểu tiện, đến khi Kiệt Sâm đi tiểu về xong lại bị một tiếng hét cực lớn ở dưới lầu hấp dẫn chú ý.
Không thể nói Bích Ba Hiên cấu tạo vô cùng tinh xảo, lầu hai và lầu một bị chủ quán dùng một tầng cát thạch anh đặc thù. Từ lầu hai nhìn xuống có thể thấy rõ ràng tình huống lầu một, còn lầu một nhìn lên lại không thể thấy gì.
Mà hiện giờ xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm chính là một trung niên mặc áo bào Linh sư, dáng dấp có chút lôi thôi, ngồi ở trên bàn hô lớn:
- Lão bản, lão bản đâu rồi? Có chuyện gì vậy, ta muốn uống rượu vì sao còn không mang lên, các ngươi đối đãi với một vị Đế Linh sư cao quý như vậy sao?
- Đế Linh sư?
Kiệt Sâm sửng sốt, hắn thật không ngờ trong vương quốc Áo Lan Đa còn có thể có xuất hiện Đế Linh sư.
Phải biết rằng, trong trí nhớ của Kiệt Sâm, cho dù là kiếp trước hay kiếp này, Thánh Linh sư cửu giai vẫn là chiến lực đứng đầu đại lục, còn Linh Thần thập giai chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Đế Linh sư bát giai ở trong đế quốc cường hãn cũng tuyệt đối là một nhân vật đứng đầu, ít nhất tồn tại ngang hàng với đại tướng quân. Mà vương quốc Áo Lan Đa, mặc dù cũng coi như là mạnh mẽ nhưng vẫn không hấp dẫn nổi một vị Đế Linh sư nào tới cả.
Nghe trung niên kia nói vậy, một tên tiểu nhị của Bích Ba Hiên không khỏi dừng lại cười to, chỉ vào trung niên lôi thôi nói rằng:
- Nói đùa sao, nếu như ngươi là Đế Linh sư, vậy lão tử chính là Thánh Linh sư rồi, tùy tiện mặc một kiện áo bào Linh sư giả là Đế Linh sư sao? Con mẹ nó nếu như là vậy, mấy hôm nữa ta cũng bỏ vài linh tệ ra làm một kiện y phục Thánh Linh sư, con mẹ nó chứ, tiểu tử ngươi mau cút đi cho ta, nếu không ta sẽ đuổi đi.
Nói xong, gã tiểu nhị liền túm lấy áo của trung niên kia.
- Hừ, còn không mau buông ra cho ta, đường đường là y phục của Đế Linh sư, một tiểu tử như ngươi có thể chạm vào sao?
Trung niên kia kịch liệt phản kháng, một mặt kêu to khiến những khách nhân khác đều cười lớn, ánh mắt Kiệt Sâm sắc bén nhìn lên huy chương trên Linh sư bào của người trung niên kia, xác địch đây đúng là tiêu chí của Đế Linh sư.
Kiệt Sâm có chút nghi hoặc, lấy nhãn lực của hắn có thể nhìn ra Linh sư bào trên người đàn ông trung niên kia tuyệt đối là Linh sư bào hàng thật giá thật do công hội Linh sư ban phát mà không phải sản phẩm giả tạo. Chỉ là nhìn cử động của trung niên này căn bản không nhìn ra là một Linh sư.
Kiệt Sâm hiếu kỳ đi xuống lầu một để xem.
Người trung niên và người bán hàng kia dây dưa với nhau, một người thì muốn lôi người bên trong ra, còn người kia thì sống chết cũng không chịu đi, không ai làm gì được ai, cuối cùng người trung niên khí lực lớn hơn đẩy được người bán hàng ra.
- Hừ, ngươi còn dám phản kháng sao, tiền ăn hai ngày không trả được chẳng lẽ còn không đáng bị đánh? Hộ vệ, hộ vệ đâu, đánh tiểu tử này ra bên ngoài cho ta, con bà nói xui thật.
Hai hộ vệ ngoài cửa đi tới, ôm lấy gã trung niên lôi thôi kia, nhất thời vị Đế Linh sư bát giai bị hai gã Linh sĩ nhị giai xách như con gà con đi ra ngoài.
Trung niên kia một mặt kịch liệt phản kháng, một mặt mắng to nói:
- Các ngươi đều là một đám có mắt như mù, dám đối đãi với Đế Linh sư ta như vậy, các ngươi sẽ bị nghiêm phạt.
Thế nhưng dưới sự kiềm chế của hai hộ vệ, trung niên kia không thể nào phản kháng hoặc giãy dụa được.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên từ bên ngoài Bích Ba Hiên có một đám người tiến vào, trung niên kia trong lúc phản kháng, chân tay loạng choạng thoáng cái đá vào đầu một người mặc y phụ hoa lệ, trên y phục để lại một dấu chân màu xám.
- Con mẹ nó xảy ra chuyện gì vậy? Ngươi không có mắt sao? Hộ vệ đâu còn không mau ra cản?
Đầu lĩnh chính là một người thanh niên, đầu tiên là sửng sốt, sau lập tức chửi ầm lên.
Theo tiếng mắng to của hắn, vài bóng người cấp tốc chạy tới từ phía sau, không đợi hai hộ vệ của Bích Ba Hiên phản ứng, nguyên bản người trung niên đã bị mấy người kia cướp được, ngay sau đó là một trận quyền cước đấm đá mãnh liệt.
- Ôi chao, các ngươi là ai, dám đánh Đế Linh sư cao quý.. ái ui.. ngươi… các ngươi… ôi chao má ơi, không muốn sống sao…
Hòa vào tiếng quyền cước là tiếng kêu to của người trung niên.
- Được rồi, đá văng tên này sang một bên cho ta, thật là chướng mắt.
Người thanh niên kia nhíu mày, mấy bóng đen lập tức dừng lại, sau đó nghe một tiếng ối chao, trung niên kia đã bị ném xuống đường cái rất xa.
- Tứ vương tử điện hạ, thật sự xin lỗi, tiểu nhân quản lý không chu toàn đã khiến người bị sợ hãi.
Một thiếu niên từ sau đoàn người vọt lên, đi tới trước mặt người thanh niên cung kính nói.
Dứt lời, thiếu niên kia đi tới trước mặt tên tiểu nhị, tát một cái thật mạnh lên mặt, miệng tên tiểu nhị kia nhất thời sưng lên.
- Thứ chó đó, vì sao người lại để cho hắn tiến vào trong Bích Ba Hiên? Quấy nhiễu Tứ vương tử điện hạ, các ngươi ai gánh nổi?
Thiếu niên kia tàn bạo chửi ầm lên.
- Thiếu gia…
Tên tiểu nhị cực kỳ ngoan ngoãn lúc cúi đầu, không dám hé răng một câu nào, ai bảo thiếu niên trước mặt là nhi tử của lão bản Bích Ba Hiên, là thiếu gia Gia Lôi Tư của chính mình đây.
- Được rồi được rồi.
Tứ vương tử khoát tay áo, đi về phía lầu hai, cả một đám nam nữ đi theo phía sau Tứ vương tử, trong đó đầu lĩnh là một thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, trên mặt có một hằn một vết tát màu đỏ nhạt.
Thấy người nọ, Kiệt Sâm không khỏi sửng sốt, thực là oan gia ngõ hẹp, đi phía sau Tứ vương tử chính là người buổi sáng ngăn chán chính mình, nhi tử La Áo Tư của đại thần tài chính bị Tát Cáp tát cho một cái.
Khi Kiệt Sâm thấy La Áo Tư, đồng thời La Áo Tư cũng nhìn thấy Kiệt Sâm đứng ở trên cầu thang, đầu tiên cũng sửng sốt, ngay lập tức tâm trạng nhất thời bùng phát, trên mặt lộ ra thần sắc âm hiểm vô cùng.
Bình luận facebook