Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1717
Chương 1555: Bát phương đến giúp
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:
(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯) truyện copy từ
Trong đám người có người liền rống to, không còn ai có thể bảo trì trấn định, đều nhao nhao thối lui, nơi này còn cách biên giới sơn mạch tới cả trăm dặm, mà nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ đang đối chiến tận sâu trong trung tâm sơn mạch, khoảng cách xa xôi như vậy mà sóng xung kích phát sinh vẫn có thể làm cho cường giả bát giai bị thương, thật quá mức kinh thế hãi tục.
Cũng may bên này không có thành trì, nếu không sẽ là một lần đại tai nạn.
- Hưu! Hưu! Hưu!
Xa xa còn có một ít hoàng linh sư chạy đến, còn chưa tới gần đã bị đế linh sư ngăn trở, ngay cả dư âm cuộc chiến mà đế linh sư còn không chịu nổi, nếu để hoàng linh sư tới gần chỉ sợ không biết sẽ bao nhiêu hoàng linh sư bị bạo tạc nổ tung, hóa thành huyết vụ.
Ngoại trừ một ít thánh linh sư đê cấp cùng bát giai cao cấp hoặc đỉnh phong có thể tiến tới gần hơn được một chút, còn lại tuyệt đại bộ phận chỉ có thể thối lui ra xa, cảm thụ cuộc chiến kinh thiên phía trước.
Bên trong trung tâm sơn mạch, ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ đang lâm vào trong nguy cơ cực lớn.
Bỉ Tư Pháp Mỗ lại uống vào linh dược tề thiêu đốt tính mạng, so sánh với cuộc chiến lúc trước gặp Ngải Kim Sâm, thật khó khăn lắm hắn mới tiến vào trạng thái bán thần, nếu là cường giả bán thần bình thường tuy Bỉ Tư Pháp Mỗ chưa hẳn đánh bị thương được đối phương, nhưng tuyệt đối còn có thể chống đỡ được hồi lâu, nhưng Gia Lôi Tư không phải cường giả bán thần bình thường, chỉ sau mấy lần giao phong, toàn thân Bỉ Tư Pháp Mỗ đầm đìa máu tươi, đã sắp tới bờ vực thẳm vẫn lạc.
- Chỉ giữ vững vài lần mà ngươi còn không kiên trì được sao? Còn dám tự xưng đệ nhất cường giả Tư Đặc Ân đại lục, chỉ bằng ngươi cũng muốn đấu với ta, chết đi cho ta!
Gia Lôi Tư đứng ngạo nghễ trong hư không, thần sắc lạnh lùng vẻ mặt cười lạnh, hướng Bỉ Tư Pháp Mỗ một chưởng chụp tới.
- Oanh long!
Hắc sắc cự chưởng chụp xuống, linh lực nguyên tố trên đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ lập tức tiêu tán, tạo thành một khu vực chân không cực lớn, hắc sắc cự chưởng hiển hiện trong hư không mang theo uy áp vô tận lập tức đi tới trên đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Ah…
Đối mặt công kích của Gia Lôi Tư, trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ tuôn ra tiếng gào thét, Sinh Mệnh quyền trượng giơ lên cao, một cỗ sinh mệnh hoạt lực nồng đậm từ trong cơ thể trọng thương liền dâng lên.
- Sinh Mệnh Chi Thần Thán Tức – Sinh Mệnh Tán Ca!
Một vầng sáng chói mắt cùng hắc sắc cự chưởng va chạm lẫn nhau.
- Oanh!
Linh lực cuồn cuộn ngập trời, hư không trực tiếp sụp đổ, lộ ra lỗ thủng màu đen cực lớn, dưới cỗ lực lượng đáng sợ kia công kích của Bỉ Tư Pháp Mỗ lập tức bị hủy diệt, hắc sắc cự chưởng cũng rung động lắc lư, xuất hiện vô số vết rạn nhưng không tan vỡ, tiếp tục giáng xuống đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Bành!
Thân thể Bỉ Tư Pháp Mỗ chấn động mãnh liệt, máu tươi phun ra như bão táp, thân thể tung tóe máu tươi, xương cốt đều vỡ ra, ngũ tạng lục phủ nghiền nát vô cùng thê thảm.
Nhìn hắc sắc cự chưởng của Gia Lôi Tư chụp xuống, đôi mắt Bỉ Tư Pháp Mỗ lộ ra tuyệt vọng.
- Phải chết rồi sao?
Trong lòng hắn gào lên, muốn hiến tế ra tính mạng bản thân nhưng hắn bị trọng thương thật sự là quá nặng, sinh mệnh lực còn lại chỉ có thể duy trì sinh tồn, ngay cả lực lượng hoàn thành hiến tế cũng không có.
- Đáng tiếc a, Mạch Khắc Cách Lôi Địch không thể đánh chết được nữ nhân kia, thậm chí ta cũng không thể kích thương tên Gia Lôi Tư này, đến lúc đó nếu Kiệt Sâm trở về…
Thẳng tới giây phút cuối cùng, Bỉ Tư Pháp Mỗ chỉ nghĩ mình không thương tổn được đối phương, không cách nào giúp được Kiệt Sâm giảm bớt gánh nặng.
- Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ…
Xa xa, hai người Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm nhìn thấy tình cảnh của Bỉ Tư Pháp Mỗ, trong miệng kinh hô, đôi mắt trợn to muốn xông qua trợ giúp nhưng bị ba người Khảo Địch Lợi Á vây quanh không cách nào rời khỏi, lại bị đối phương đánh trúng thân thể, trong miệng phun trào máu tươi.
- Cùng chúng ta chiến đấu mà cũng dám phân tâm, thật sự là muốn chết!
Khảo Địch Lợi Á nhe răng cười, không ngừng phát động công kích.
- Không…
Lam Nguyệt Cổ Sâm thống khổ kêu to, miệng phát ra tiếng hô thê lương.
- Trời ạ, Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ phải vẫn lạc sao?
- Lão giả tóc bạc kia rốt cục là ai, vì sao ngay cả Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ cũng không là đối thủ!
Xa xa, vô số cường giả nhìn thấy một màn này đều sợ ngây người, thống khổ nhắm nghiền mắt lại.
Hắc sắc cự chưởng hung mãnh rơi xuống lập tức đã giáng xuống đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Tháp chủ đại nhân…
Lam Nguyệt Cổ Sâm thống khổ gào rú, chảy xuống nước mắt tuyệt vọng.
Ngay khi công kích của Gia Lôi Tư sắp đánh trúng Bỉ Tư Pháp Mỗ…
- Oanh!
Phiến hư không bên cạnh ầm ầm bạo liệt, màn trời phảng phất như bị kéo tung, lộ ra lỗ thủng không gian đen kịt, đồng thời từ trong lỗ thủng không gian bắn ra hai đạo hồng lam quang mang mãnh liệt.
- Xích Huyết Băng Diễm!
Thanh âm lãnh khốc vang vọng trong thiên địa, hồng lam thần quang hung hăng đụng vào hắc sắc cự chưởng của Gia Lôi Tư, lập tức hủy diệt lẫn nhau biến thành hư vô, cứu mạng Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Là ai?
Gia Lôi Tư quay phắt đầu nhìn về hướng công kích bay tới.
Bên trong lỗ thủng không gian nghiền nát một hồng phát nữ tử mặc hỏa hồng sắc trường bào đạp trên hư không chậm rãi bước ra.
- Phi Ly Á!
Nhìn thấy nữ tử kia, trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ kinh ngạc kêu lên.
- Ngươi…sao ngươi lại tới đây…
- Vì sao ta không thể tới? Phải nhớ rằng ta cũng là một phần tử của Tư Đặc Ân đại lục!
Phi Ly Á đạm mạc lên tiếng, chắn ngang trước mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ, đối diện Gia Lôi Tư.
- Là ngươi!
Xa xa Khảo Địch Lợi Á nhìn thấy Phi Ly Á, trong miệng phát ra tiếng thét dài sắc nhọn, trong mắt tràn ngập hào quang cừu hận.
- Sưu!
Thân hình của nàng bay vút tới.
- Gia Lôi Tư, lúc trước chính là nữ tử này đã kích thương ta tại Khai La đế quốc!
- A?
Đôi mắt Gia Lôi Tư híp lại, khóe môi lộ ra vẻ cười lạnh:
- Là một thánh linh sư đỉnh phong cực hạn mà thôi, ta còn tưởng rằng là nhân vật nào, cũng được, toàn bộ cường giả đỉnh phong của Tư Đặc Ân đại lục ta đều muốn giết hết, ngươi đã tới đây cũng đỡ mất công ta phải đến đó một chuyến rồi!
- Phi Ly Á, ngươi đi mau, lưu lại tia hi vọng cho Tư Đặc Ân đại lục chúng ta!
Bỉ Tư Pháp Mỗ kiệt lực ổn định thân hình, tay phải ôm ngực ho ra máu kêu lên.
- Đi?
Phi Ly Á lắc đầu:
- Không quản được nhiều như vậy, đi tới chỗ nào cũng nằm dưới bầu trời này, còn không bằng trực tiếp kết thúc ngay tại đây, hơn nữa, chẳng những là ta, mà Vi Ân bọn họ cũng đã tới…
- Cái gì?
Bỉ Tư Pháp Mỗ kinh hoàng.
- Ân?
Gia Lôi Tư mạnh mẽ quay đầu nhìn vào hư không cách đó không xa.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Từng thanh âm oanh minh vang lên, hư không nghiền nát, bốn đạo nhân ảnh từ bên trong đi ra, trên người tản ra linh lực khí tức nồng đậm, đều là thánh linh sư cao cấp cửu giai.
__________________
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:
(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯) truyện copy từ
Trong đám người có người liền rống to, không còn ai có thể bảo trì trấn định, đều nhao nhao thối lui, nơi này còn cách biên giới sơn mạch tới cả trăm dặm, mà nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ đang đối chiến tận sâu trong trung tâm sơn mạch, khoảng cách xa xôi như vậy mà sóng xung kích phát sinh vẫn có thể làm cho cường giả bát giai bị thương, thật quá mức kinh thế hãi tục.
Cũng may bên này không có thành trì, nếu không sẽ là một lần đại tai nạn.
- Hưu! Hưu! Hưu!
Xa xa còn có một ít hoàng linh sư chạy đến, còn chưa tới gần đã bị đế linh sư ngăn trở, ngay cả dư âm cuộc chiến mà đế linh sư còn không chịu nổi, nếu để hoàng linh sư tới gần chỉ sợ không biết sẽ bao nhiêu hoàng linh sư bị bạo tạc nổ tung, hóa thành huyết vụ.
Ngoại trừ một ít thánh linh sư đê cấp cùng bát giai cao cấp hoặc đỉnh phong có thể tiến tới gần hơn được một chút, còn lại tuyệt đại bộ phận chỉ có thể thối lui ra xa, cảm thụ cuộc chiến kinh thiên phía trước.
Bên trong trung tâm sơn mạch, ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ đang lâm vào trong nguy cơ cực lớn.
Bỉ Tư Pháp Mỗ lại uống vào linh dược tề thiêu đốt tính mạng, so sánh với cuộc chiến lúc trước gặp Ngải Kim Sâm, thật khó khăn lắm hắn mới tiến vào trạng thái bán thần, nếu là cường giả bán thần bình thường tuy Bỉ Tư Pháp Mỗ chưa hẳn đánh bị thương được đối phương, nhưng tuyệt đối còn có thể chống đỡ được hồi lâu, nhưng Gia Lôi Tư không phải cường giả bán thần bình thường, chỉ sau mấy lần giao phong, toàn thân Bỉ Tư Pháp Mỗ đầm đìa máu tươi, đã sắp tới bờ vực thẳm vẫn lạc.
- Chỉ giữ vững vài lần mà ngươi còn không kiên trì được sao? Còn dám tự xưng đệ nhất cường giả Tư Đặc Ân đại lục, chỉ bằng ngươi cũng muốn đấu với ta, chết đi cho ta!
Gia Lôi Tư đứng ngạo nghễ trong hư không, thần sắc lạnh lùng vẻ mặt cười lạnh, hướng Bỉ Tư Pháp Mỗ một chưởng chụp tới.
- Oanh long!
Hắc sắc cự chưởng chụp xuống, linh lực nguyên tố trên đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ lập tức tiêu tán, tạo thành một khu vực chân không cực lớn, hắc sắc cự chưởng hiển hiện trong hư không mang theo uy áp vô tận lập tức đi tới trên đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Ah…
Đối mặt công kích của Gia Lôi Tư, trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ tuôn ra tiếng gào thét, Sinh Mệnh quyền trượng giơ lên cao, một cỗ sinh mệnh hoạt lực nồng đậm từ trong cơ thể trọng thương liền dâng lên.
- Sinh Mệnh Chi Thần Thán Tức – Sinh Mệnh Tán Ca!
Một vầng sáng chói mắt cùng hắc sắc cự chưởng va chạm lẫn nhau.
- Oanh!
Linh lực cuồn cuộn ngập trời, hư không trực tiếp sụp đổ, lộ ra lỗ thủng màu đen cực lớn, dưới cỗ lực lượng đáng sợ kia công kích của Bỉ Tư Pháp Mỗ lập tức bị hủy diệt, hắc sắc cự chưởng cũng rung động lắc lư, xuất hiện vô số vết rạn nhưng không tan vỡ, tiếp tục giáng xuống đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Bành!
Thân thể Bỉ Tư Pháp Mỗ chấn động mãnh liệt, máu tươi phun ra như bão táp, thân thể tung tóe máu tươi, xương cốt đều vỡ ra, ngũ tạng lục phủ nghiền nát vô cùng thê thảm.
Nhìn hắc sắc cự chưởng của Gia Lôi Tư chụp xuống, đôi mắt Bỉ Tư Pháp Mỗ lộ ra tuyệt vọng.
- Phải chết rồi sao?
Trong lòng hắn gào lên, muốn hiến tế ra tính mạng bản thân nhưng hắn bị trọng thương thật sự là quá nặng, sinh mệnh lực còn lại chỉ có thể duy trì sinh tồn, ngay cả lực lượng hoàn thành hiến tế cũng không có.
- Đáng tiếc a, Mạch Khắc Cách Lôi Địch không thể đánh chết được nữ nhân kia, thậm chí ta cũng không thể kích thương tên Gia Lôi Tư này, đến lúc đó nếu Kiệt Sâm trở về…
Thẳng tới giây phút cuối cùng, Bỉ Tư Pháp Mỗ chỉ nghĩ mình không thương tổn được đối phương, không cách nào giúp được Kiệt Sâm giảm bớt gánh nặng.
- Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ…
Xa xa, hai người Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm nhìn thấy tình cảnh của Bỉ Tư Pháp Mỗ, trong miệng kinh hô, đôi mắt trợn to muốn xông qua trợ giúp nhưng bị ba người Khảo Địch Lợi Á vây quanh không cách nào rời khỏi, lại bị đối phương đánh trúng thân thể, trong miệng phun trào máu tươi.
- Cùng chúng ta chiến đấu mà cũng dám phân tâm, thật sự là muốn chết!
Khảo Địch Lợi Á nhe răng cười, không ngừng phát động công kích.
- Không…
Lam Nguyệt Cổ Sâm thống khổ kêu to, miệng phát ra tiếng hô thê lương.
- Trời ạ, Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ phải vẫn lạc sao?
- Lão giả tóc bạc kia rốt cục là ai, vì sao ngay cả Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ cũng không là đối thủ!
Xa xa, vô số cường giả nhìn thấy một màn này đều sợ ngây người, thống khổ nhắm nghiền mắt lại.
Hắc sắc cự chưởng hung mãnh rơi xuống lập tức đã giáng xuống đỉnh đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Tháp chủ đại nhân…
Lam Nguyệt Cổ Sâm thống khổ gào rú, chảy xuống nước mắt tuyệt vọng.
Ngay khi công kích của Gia Lôi Tư sắp đánh trúng Bỉ Tư Pháp Mỗ…
- Oanh!
Phiến hư không bên cạnh ầm ầm bạo liệt, màn trời phảng phất như bị kéo tung, lộ ra lỗ thủng không gian đen kịt, đồng thời từ trong lỗ thủng không gian bắn ra hai đạo hồng lam quang mang mãnh liệt.
- Xích Huyết Băng Diễm!
Thanh âm lãnh khốc vang vọng trong thiên địa, hồng lam thần quang hung hăng đụng vào hắc sắc cự chưởng của Gia Lôi Tư, lập tức hủy diệt lẫn nhau biến thành hư vô, cứu mạng Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Là ai?
Gia Lôi Tư quay phắt đầu nhìn về hướng công kích bay tới.
Bên trong lỗ thủng không gian nghiền nát một hồng phát nữ tử mặc hỏa hồng sắc trường bào đạp trên hư không chậm rãi bước ra.
- Phi Ly Á!
Nhìn thấy nữ tử kia, trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ kinh ngạc kêu lên.
- Ngươi…sao ngươi lại tới đây…
- Vì sao ta không thể tới? Phải nhớ rằng ta cũng là một phần tử của Tư Đặc Ân đại lục!
Phi Ly Á đạm mạc lên tiếng, chắn ngang trước mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ, đối diện Gia Lôi Tư.
- Là ngươi!
Xa xa Khảo Địch Lợi Á nhìn thấy Phi Ly Á, trong miệng phát ra tiếng thét dài sắc nhọn, trong mắt tràn ngập hào quang cừu hận.
- Sưu!
Thân hình của nàng bay vút tới.
- Gia Lôi Tư, lúc trước chính là nữ tử này đã kích thương ta tại Khai La đế quốc!
- A?
Đôi mắt Gia Lôi Tư híp lại, khóe môi lộ ra vẻ cười lạnh:
- Là một thánh linh sư đỉnh phong cực hạn mà thôi, ta còn tưởng rằng là nhân vật nào, cũng được, toàn bộ cường giả đỉnh phong của Tư Đặc Ân đại lục ta đều muốn giết hết, ngươi đã tới đây cũng đỡ mất công ta phải đến đó một chuyến rồi!
- Phi Ly Á, ngươi đi mau, lưu lại tia hi vọng cho Tư Đặc Ân đại lục chúng ta!
Bỉ Tư Pháp Mỗ kiệt lực ổn định thân hình, tay phải ôm ngực ho ra máu kêu lên.
- Đi?
Phi Ly Á lắc đầu:
- Không quản được nhiều như vậy, đi tới chỗ nào cũng nằm dưới bầu trời này, còn không bằng trực tiếp kết thúc ngay tại đây, hơn nữa, chẳng những là ta, mà Vi Ân bọn họ cũng đã tới…
- Cái gì?
Bỉ Tư Pháp Mỗ kinh hoàng.
- Ân?
Gia Lôi Tư mạnh mẽ quay đầu nhìn vào hư không cách đó không xa.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Từng thanh âm oanh minh vang lên, hư không nghiền nát, bốn đạo nhân ảnh từ bên trong đi ra, trên người tản ra linh lực khí tức nồng đậm, đều là thánh linh sư cao cấp cửu giai.
__________________
Bình luận facebook