Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48-2
Editor: Team Tứ Phương 2
Người không tin nói: “Bộ phim này rất hot, lại là bộ phim của giải trí Tân Vũ, chị Vi nói chị ấy là lần đầu quay phim, trước đây đều là chụp quảng cáo, giải trí Tân Vũ sẽ để cho chị ấy làm đạo diễn sao?
“Nhưng đã tuyên bố rồi.” nữ diễn viên đó lấy điện thoại ra nói: “Chứng cứ rành rành.”
Lần này, vài người tiến đến bắt đầu ầm ĩ.
“Chị Vi lợi hại thật nha”. Có người nói: “Thực ra chị Vi rất giỏi nhé, quay phim khẳng định cũng sẽ rất thành công.”
Nghe được khích lệ, ở bên ngoài Vi Như Hạ lông mi nhíu nhíu, khẽ cười.
“Nhưng lợi hại thì lợi hại, giải trí Tân Vũ cũng không thể chọn một đạo diễn mới làm bộ phim lần này chứ.” Diễn viên vừa mới nghi ngờ nói: “Nếu là tôi, trước nay chưa từng đóng phim qua, kết quả tuyên bố tôi là nữ chính, mấy người tin không?”
Do dự một lát, một người nói: “Cậu giống như Trình Mông, nếu ba cậu là tổng giám đốc của giải trí Tân Vũ thì tớ tin.”
Vài người ha ha cười rộ lên.
“Nhưng chị Vi nói với chúng ta, ba chị ấy là diễn viên kịch mà, không phải người đầu tư.”
“Vậy là bạn trai?”
“Người đầu tư đều không còn trẻ đâu…. Chị Vi nhìn cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi nha.”
Mọi người bảy miệng tám lời cùng thảo luận, cuối cùng Trình Mông nói một câu, ngăn lại trận nghị luận này.
“Mọi người không chăm chỉ đóng phim đi, nói chuyện sau lưng người khác làm gì?”
Trình Mông là nữ diễn viên chính, bộ kịch này là do ba cô ấy đầu tư, diễn viên trong đoàn kịch đều không dám trêu chọc cô ấy. Nghe cô nói xong, mọi người đều im lặng, có người than thở một câu, nhỏ giọng nói: “Chúng ta cũng không nói xấu chị Vi.”
Điện thoại trên tay rung lên, là Lạc Đường gọi đến. Vừa rồi Trình Mông nói như vậy, cô rất muốn đi vào, khẳng định dọa bọn họ sợ, thực ra theo lời bọn họ nói, các diễn viên cũng không phải nói xấu cô, Vi Như Hạ cũng không để ở trong lòng.
Chỉ có điều lời nói của bọn họ đã nhắc nhở Vi Như Hạ, bọn họ là diễn viên của cô, cũng có những suy nghĩ như vậy. Hôm nay có kết quả thông báo, lại kết hợp với dự liệu lần trước của Tống Mông, phỏng chừng đến khi đó trên mạng khẳng định sẽ có nhiều người không ưa cô.
Nếu là những lời bôi nhọ cô, có lẽ là cô gái kia là người tình nhỏ của nhà đầu tư. Trong giới giải trí, diễn viên ghen ghét trong vòng xoáy của diễn viên, đạo diễn ghen ghét trong vòng xoáy của đạo diễn, cũng bởi vì tranh nhau miếng thịt béo, có thể dùng hết mọi thủ đoạn.
Bộ kịch này Vi Như Hạ gần như đã hoàn tất, nhưng cô cũng không cảm thấy bản thân mình cá lớn nuốt cá bé. Dù sao, lúc đó khi Lạc Đường chưa đến, cô mới đúng là cá nằm trên thớt, không được quyền nói chuyện.
Nếu Lạc Đường dùng đầu tư để giành đến cho cô cơ hội lần này, cô phải nắm bắt cơ hội này, đây là bước đầu tiên trong kế hoạch phát triển sự nghiệp của cô, cô muốn làm đâu chắc đấy tiến lên phía trước.
“Alo, anh đến chưa?” Vi Như Hạ đi ra xa một chút, mới tiếp điện thoại của Lạc Đường. Sau khi nghe được câu trả lời, Vi Như Hạ vui vẻ trở lại, cô nói: “Em lập tức ra ngoài, anh ở chỗ cũ đợi em nhé.”
Cúp điện thoại, Vi Như Hạ vội vã đi tới.
Chỗ cũ của Vi Như Hạ cùng Lạc Đường, là sau khi Vi Như Hạ tiến vào đoàn kịch đã quyết định, chính là bãi đỗ xe của đài truyền hình. Anh vừa nói chuyện với Vi Như Hạ xong, liền có điện thoại của mẹ anh gọi tới.
Sau khi Lạc Đường và Vi Như Hạ xác định quan hệ, mẹ anh gọi điện thoại tìm cũng nhiều hơn, sau mỗi lần mẹ điện thoại đến, tổng kết chỉ có một câu.
“Việc chính của hai đứa thì khi nào làm? Con thế nào mà mãi không có động tĩnh, không tính toán cầu hôn à?” Dương Thư Nhữ lo lắng hỏi.
“Anh ơi, anh ơi, giữ chặt chị ấy nhé, nếu không lại chạy mất!” Lạc Thập An cũng ở bên cạnh giúp đỡ.
“Ừm” Lạc Đường lên tiếng, nhìn Vi Như Hạ đến, hướng người trong điện thoại nói: “Thế đã nhé.”
“Vậy khi nào chuẩn bị vậy?” Dương Thư Nhữ nắm chặt trọng điểm hỏi.
Còn chưa hỏi xong, con trai của cô đã tắt điện thoại rồi.
Dương Thư Nhữ: “…”
Lạc Đường cúp điện thoại, hai cánh tay rất tự nhiên mở ra, Vi Như Hạ cười, bước vội đến, lao vào vòng tay của Lạc Đường. Hai người ôm ấp cùng một chỗ, cô ngửa đầu, anh cúi đầu, nụ hôn kéo dài.
Trong không khí dẫn theo chút cảm giác mát mẻ, nhưng môi hai người đều rất nóng, hô hấp cũng trở nên nóng rực, mang theo từng chút ngọt ý. Hôn một chút, Vi Như Hạ có chút mệt mỏi ôm Lạc Đường, thở dài một hơi nói: “Em nhớ anh.”
Hai người đã một tuần không gặp, thời gian làm việc của Vi Như Hạ lại không cố định, có những lúc họp đến rất khuya, đài truyền hình lại cách công ty của Lạc Đường rất xa, Vi Như Hạ không muốn anh chạy tới chạy lui, chỉ có những lúc không bận mới gọi điện thoại cho anh, sau đó anh tới.
Nghe Vi Như Hạ nói xong, trong lòng Lạc Đường cảm thấy rất ngọt, cúi đầu hôn lên trán cô, nắm tay cô hướng xe đi tới: “Bộ kịch này khi nào hoàn thành?”
“Nửa tháng nữa.” Tay Vi Như Hạ bị nắm lấy, cơ thể cô trước nay không sợ lạnh, nhưng tay của Lạc Đường còn ấm hơn cô rất nhiều, “Mùa đông đến rồi.”
Sau khi nói xong, Vi Như Hạ đột nhiên cười, nói với Lạc Đường: “Hôm nay bọn em quay phân cảnh tuyết rơi. Ở đây không có tuyết, mọi người lấy bọt biển nhân tạo làm tuyết.”
An Thành quá nóng, gần trăm năm đều chưa từng có tuyết rơi, nói tới, rất lâu rồi Vi Như Hạ chưa nhìn thấy tuyết rơi, thành phố ở Anh nơi cô sinh sống, thời tiết chủ yếu là nóng ẩm, cũng không có tuyết rơi.
“Em cũng sắp thật sự quên tuyết rơi như thế nào rồi.” Vi Như Hạ cảm khái nói, “Đông đến thời điểm tết Nguyên Đán đã bắt đầu có tuyết rơi rồi.”
Lạc Đường im lặng nghe cô nói, hai người lên xe, Lạc Đường hỏi Vi Như Hạ: “Chụp xong bộ kịch này sẽ lập tức làm bộ phim khác nữa sao?”
Vi Như Hạ “A” một tiếng, có chút khó tin nói: “Bộ phim anh đầu tư, anh lại không biết khi nào bắt đầu bấm máy sao?”
Thực ra việc đầu tư, công ty có người chuyên trách, Lạc Đường không cần tự quản lý, Lạc Đường nói: “Vốn dĩ cũng là vì em mà đầu tư.”
Vi Như Hạ nhớ lại những lời các diễn viên vừa nói trong phòng hóa trang, cô sờ sờ mũi nói: “Vậy nói là quy tắc ngầm cũng rất đúng.”
Ánh mắt Lạc Đường khẽ động, nở nụ cười, trầm giọng hỏi: “Quy tắc ngầm là thế nào?”
Nhìn khuôn mặt Lạc Đường, Vi Như Hạ tim đập có chút loạn, cô cười nói: “Đêm nay cùng nhau ngủ.”
Xe khởi động, Lạc Đường cầm tay lái, nhàn nhạt mà nói: “Đêm nay có lẽ em không ngủ được rồi.”
Lời này của Lạc Đường đương nhiên không phải là thật, nhưng cơ thể mong ngóng đã một tuần, hai người lại tìm được lạc thú va chạm thân thể, thời điểm thực sự kết thúc cũng đã là nửa đêm, ôm Vi Như Hạ đi tắm xong, cô liền mê man ngủ, khi Lạc Đường vừa muốn ngủ, liền nhận được tin nhắn của Don.
Hiện tại căn phòng này là do anh xây ở mặt khác của khách sạn, Lạc Đường lấy điện thoại di động, đứng dậy đi đến ban công phòng ngủ, anh không mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần dài bằng bông, trong bóng tối, làn da của người đàn ông càng trở nên trắng hơn, dáng người săn chắc xinh đẹp.
“Chuyện gì?” Lạc Đường gọi điện thoại lại cho Don.
Đầu dây bên kia, Don đem chuyện tóm tắt lại một chút.
Lạc Đường quay đầu lại, nhìn thoáng qua Vi Như Hạ đang nằm trên giường ngủ, trên ban công gió có chút lạnh, anh khẽ mím môi nói: “Đem những tin tức không hay đó đè xuống, ngoài ra để cho LO Quan Bác và LO Kỳ Hạ phát những tin tức trò chơi lên wechat…”
Tối hôm qua lăn lộn quá lâu, sau khi Vi Như Hạ rời giường liền ăn bữa sáng do Lạc Đường chuẩn bị, sau đó được anh đưa đến phim trường, Vi Như Hạ chuẩn bị bắt tay vào làm việc, những diễn viên đã chuẩn bị xong đều đang nhìn cô.
Trong lòng bọn họ không giấu được sự tình, Vi Như Hạ trước tiên vẫn chưa quản, sau một tiếng đồng hồ, thời gian nghỉ, cô mới hỏi mọi người một câu: “Có chuyện gì vậy?”
Nhân vật chính của câu chuyện tự mình hỏi, các diễn viên nhất thời tỉnh táo, Trình Mông hỏi: “Chị Vi chị không xem weibo sao?”
Nói xong, Trình Mông tìm weibo, đem điện thoại đưa cho Vi Như Hạ. Vi Như Hạ bận rộn cả buổi sáng, thật sự vẫn chưa xem weibo, nhìn thoáng qua giao diện của weibo, lông mi khẽ nhíu lại.
Tối hôm qua công ty LO đã phát một tin trên weibo, mặt khác nó lại là điều đáng nói của công ty LO, bây giờ Quan Bác ra mặt, rất chỉnh tề, bởi vì bọn họ cùng phát ra một tin tức.
Là bạn gái.
Kèm theo đó là bức ảnh lúc Vi Như Hạ chụp “Băng chiến”
Sau khi Vi Như Hạ và Lạc Đường ở cùng một chỗ, thật sự cũng chưa từng công khai thân mật như vậy, dẫn đến vô số người hoài nghi quan hệ của bọn họ, hành động này của Lạc Đường đã phá tan toàn bộ hoài nghi.
Nói không động tâm là giả, nhưng Vi Như Hạ đem biểu tình đóng băng lại. Cô đem di động trả lại cho Trình Mông, cười cười nói: “Đúng vậy, Lạc Đường là bạn trai của chị, bọn chị quen nhau từ năm cấp 3, sắp 10 năm rồi.”
Các diễn viên hít vào một hơi.
Vi Như Hạ nhìn biểu tình của mọi người, giả bộ không rõ tình hình, nhàn nhã hỏi: “Không phải mọi người cho là chị vì cái gì có thể làm đạo diễn cho bộ phim “Thanh Phong Phù Nguyệt”? Lẽ nào mọi người cũng nghĩ là chị dùng quy tắc ngầm hay sao?”
Các diễn viên “…”
Người không tin nói: “Bộ phim này rất hot, lại là bộ phim của giải trí Tân Vũ, chị Vi nói chị ấy là lần đầu quay phim, trước đây đều là chụp quảng cáo, giải trí Tân Vũ sẽ để cho chị ấy làm đạo diễn sao?
“Nhưng đã tuyên bố rồi.” nữ diễn viên đó lấy điện thoại ra nói: “Chứng cứ rành rành.”
Lần này, vài người tiến đến bắt đầu ầm ĩ.
“Chị Vi lợi hại thật nha”. Có người nói: “Thực ra chị Vi rất giỏi nhé, quay phim khẳng định cũng sẽ rất thành công.”
Nghe được khích lệ, ở bên ngoài Vi Như Hạ lông mi nhíu nhíu, khẽ cười.
“Nhưng lợi hại thì lợi hại, giải trí Tân Vũ cũng không thể chọn một đạo diễn mới làm bộ phim lần này chứ.” Diễn viên vừa mới nghi ngờ nói: “Nếu là tôi, trước nay chưa từng đóng phim qua, kết quả tuyên bố tôi là nữ chính, mấy người tin không?”
Do dự một lát, một người nói: “Cậu giống như Trình Mông, nếu ba cậu là tổng giám đốc của giải trí Tân Vũ thì tớ tin.”
Vài người ha ha cười rộ lên.
“Nhưng chị Vi nói với chúng ta, ba chị ấy là diễn viên kịch mà, không phải người đầu tư.”
“Vậy là bạn trai?”
“Người đầu tư đều không còn trẻ đâu…. Chị Vi nhìn cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi nha.”
Mọi người bảy miệng tám lời cùng thảo luận, cuối cùng Trình Mông nói một câu, ngăn lại trận nghị luận này.
“Mọi người không chăm chỉ đóng phim đi, nói chuyện sau lưng người khác làm gì?”
Trình Mông là nữ diễn viên chính, bộ kịch này là do ba cô ấy đầu tư, diễn viên trong đoàn kịch đều không dám trêu chọc cô ấy. Nghe cô nói xong, mọi người đều im lặng, có người than thở một câu, nhỏ giọng nói: “Chúng ta cũng không nói xấu chị Vi.”
Điện thoại trên tay rung lên, là Lạc Đường gọi đến. Vừa rồi Trình Mông nói như vậy, cô rất muốn đi vào, khẳng định dọa bọn họ sợ, thực ra theo lời bọn họ nói, các diễn viên cũng không phải nói xấu cô, Vi Như Hạ cũng không để ở trong lòng.
Chỉ có điều lời nói của bọn họ đã nhắc nhở Vi Như Hạ, bọn họ là diễn viên của cô, cũng có những suy nghĩ như vậy. Hôm nay có kết quả thông báo, lại kết hợp với dự liệu lần trước của Tống Mông, phỏng chừng đến khi đó trên mạng khẳng định sẽ có nhiều người không ưa cô.
Nếu là những lời bôi nhọ cô, có lẽ là cô gái kia là người tình nhỏ của nhà đầu tư. Trong giới giải trí, diễn viên ghen ghét trong vòng xoáy của diễn viên, đạo diễn ghen ghét trong vòng xoáy của đạo diễn, cũng bởi vì tranh nhau miếng thịt béo, có thể dùng hết mọi thủ đoạn.
Bộ kịch này Vi Như Hạ gần như đã hoàn tất, nhưng cô cũng không cảm thấy bản thân mình cá lớn nuốt cá bé. Dù sao, lúc đó khi Lạc Đường chưa đến, cô mới đúng là cá nằm trên thớt, không được quyền nói chuyện.
Nếu Lạc Đường dùng đầu tư để giành đến cho cô cơ hội lần này, cô phải nắm bắt cơ hội này, đây là bước đầu tiên trong kế hoạch phát triển sự nghiệp của cô, cô muốn làm đâu chắc đấy tiến lên phía trước.
“Alo, anh đến chưa?” Vi Như Hạ đi ra xa một chút, mới tiếp điện thoại của Lạc Đường. Sau khi nghe được câu trả lời, Vi Như Hạ vui vẻ trở lại, cô nói: “Em lập tức ra ngoài, anh ở chỗ cũ đợi em nhé.”
Cúp điện thoại, Vi Như Hạ vội vã đi tới.
Chỗ cũ của Vi Như Hạ cùng Lạc Đường, là sau khi Vi Như Hạ tiến vào đoàn kịch đã quyết định, chính là bãi đỗ xe của đài truyền hình. Anh vừa nói chuyện với Vi Như Hạ xong, liền có điện thoại của mẹ anh gọi tới.
Sau khi Lạc Đường và Vi Như Hạ xác định quan hệ, mẹ anh gọi điện thoại tìm cũng nhiều hơn, sau mỗi lần mẹ điện thoại đến, tổng kết chỉ có một câu.
“Việc chính của hai đứa thì khi nào làm? Con thế nào mà mãi không có động tĩnh, không tính toán cầu hôn à?” Dương Thư Nhữ lo lắng hỏi.
“Anh ơi, anh ơi, giữ chặt chị ấy nhé, nếu không lại chạy mất!” Lạc Thập An cũng ở bên cạnh giúp đỡ.
“Ừm” Lạc Đường lên tiếng, nhìn Vi Như Hạ đến, hướng người trong điện thoại nói: “Thế đã nhé.”
“Vậy khi nào chuẩn bị vậy?” Dương Thư Nhữ nắm chặt trọng điểm hỏi.
Còn chưa hỏi xong, con trai của cô đã tắt điện thoại rồi.
Dương Thư Nhữ: “…”
Lạc Đường cúp điện thoại, hai cánh tay rất tự nhiên mở ra, Vi Như Hạ cười, bước vội đến, lao vào vòng tay của Lạc Đường. Hai người ôm ấp cùng một chỗ, cô ngửa đầu, anh cúi đầu, nụ hôn kéo dài.
Trong không khí dẫn theo chút cảm giác mát mẻ, nhưng môi hai người đều rất nóng, hô hấp cũng trở nên nóng rực, mang theo từng chút ngọt ý. Hôn một chút, Vi Như Hạ có chút mệt mỏi ôm Lạc Đường, thở dài một hơi nói: “Em nhớ anh.”
Hai người đã một tuần không gặp, thời gian làm việc của Vi Như Hạ lại không cố định, có những lúc họp đến rất khuya, đài truyền hình lại cách công ty của Lạc Đường rất xa, Vi Như Hạ không muốn anh chạy tới chạy lui, chỉ có những lúc không bận mới gọi điện thoại cho anh, sau đó anh tới.
Nghe Vi Như Hạ nói xong, trong lòng Lạc Đường cảm thấy rất ngọt, cúi đầu hôn lên trán cô, nắm tay cô hướng xe đi tới: “Bộ kịch này khi nào hoàn thành?”
“Nửa tháng nữa.” Tay Vi Như Hạ bị nắm lấy, cơ thể cô trước nay không sợ lạnh, nhưng tay của Lạc Đường còn ấm hơn cô rất nhiều, “Mùa đông đến rồi.”
Sau khi nói xong, Vi Như Hạ đột nhiên cười, nói với Lạc Đường: “Hôm nay bọn em quay phân cảnh tuyết rơi. Ở đây không có tuyết, mọi người lấy bọt biển nhân tạo làm tuyết.”
An Thành quá nóng, gần trăm năm đều chưa từng có tuyết rơi, nói tới, rất lâu rồi Vi Như Hạ chưa nhìn thấy tuyết rơi, thành phố ở Anh nơi cô sinh sống, thời tiết chủ yếu là nóng ẩm, cũng không có tuyết rơi.
“Em cũng sắp thật sự quên tuyết rơi như thế nào rồi.” Vi Như Hạ cảm khái nói, “Đông đến thời điểm tết Nguyên Đán đã bắt đầu có tuyết rơi rồi.”
Lạc Đường im lặng nghe cô nói, hai người lên xe, Lạc Đường hỏi Vi Như Hạ: “Chụp xong bộ kịch này sẽ lập tức làm bộ phim khác nữa sao?”
Vi Như Hạ “A” một tiếng, có chút khó tin nói: “Bộ phim anh đầu tư, anh lại không biết khi nào bắt đầu bấm máy sao?”
Thực ra việc đầu tư, công ty có người chuyên trách, Lạc Đường không cần tự quản lý, Lạc Đường nói: “Vốn dĩ cũng là vì em mà đầu tư.”
Vi Như Hạ nhớ lại những lời các diễn viên vừa nói trong phòng hóa trang, cô sờ sờ mũi nói: “Vậy nói là quy tắc ngầm cũng rất đúng.”
Ánh mắt Lạc Đường khẽ động, nở nụ cười, trầm giọng hỏi: “Quy tắc ngầm là thế nào?”
Nhìn khuôn mặt Lạc Đường, Vi Như Hạ tim đập có chút loạn, cô cười nói: “Đêm nay cùng nhau ngủ.”
Xe khởi động, Lạc Đường cầm tay lái, nhàn nhạt mà nói: “Đêm nay có lẽ em không ngủ được rồi.”
Lời này của Lạc Đường đương nhiên không phải là thật, nhưng cơ thể mong ngóng đã một tuần, hai người lại tìm được lạc thú va chạm thân thể, thời điểm thực sự kết thúc cũng đã là nửa đêm, ôm Vi Như Hạ đi tắm xong, cô liền mê man ngủ, khi Lạc Đường vừa muốn ngủ, liền nhận được tin nhắn của Don.
Hiện tại căn phòng này là do anh xây ở mặt khác của khách sạn, Lạc Đường lấy điện thoại di động, đứng dậy đi đến ban công phòng ngủ, anh không mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần dài bằng bông, trong bóng tối, làn da của người đàn ông càng trở nên trắng hơn, dáng người săn chắc xinh đẹp.
“Chuyện gì?” Lạc Đường gọi điện thoại lại cho Don.
Đầu dây bên kia, Don đem chuyện tóm tắt lại một chút.
Lạc Đường quay đầu lại, nhìn thoáng qua Vi Như Hạ đang nằm trên giường ngủ, trên ban công gió có chút lạnh, anh khẽ mím môi nói: “Đem những tin tức không hay đó đè xuống, ngoài ra để cho LO Quan Bác và LO Kỳ Hạ phát những tin tức trò chơi lên wechat…”
Tối hôm qua lăn lộn quá lâu, sau khi Vi Như Hạ rời giường liền ăn bữa sáng do Lạc Đường chuẩn bị, sau đó được anh đưa đến phim trường, Vi Như Hạ chuẩn bị bắt tay vào làm việc, những diễn viên đã chuẩn bị xong đều đang nhìn cô.
Trong lòng bọn họ không giấu được sự tình, Vi Như Hạ trước tiên vẫn chưa quản, sau một tiếng đồng hồ, thời gian nghỉ, cô mới hỏi mọi người một câu: “Có chuyện gì vậy?”
Nhân vật chính của câu chuyện tự mình hỏi, các diễn viên nhất thời tỉnh táo, Trình Mông hỏi: “Chị Vi chị không xem weibo sao?”
Nói xong, Trình Mông tìm weibo, đem điện thoại đưa cho Vi Như Hạ. Vi Như Hạ bận rộn cả buổi sáng, thật sự vẫn chưa xem weibo, nhìn thoáng qua giao diện của weibo, lông mi khẽ nhíu lại.
Tối hôm qua công ty LO đã phát một tin trên weibo, mặt khác nó lại là điều đáng nói của công ty LO, bây giờ Quan Bác ra mặt, rất chỉnh tề, bởi vì bọn họ cùng phát ra một tin tức.
Là bạn gái.
Kèm theo đó là bức ảnh lúc Vi Như Hạ chụp “Băng chiến”
Sau khi Vi Như Hạ và Lạc Đường ở cùng một chỗ, thật sự cũng chưa từng công khai thân mật như vậy, dẫn đến vô số người hoài nghi quan hệ của bọn họ, hành động này của Lạc Đường đã phá tan toàn bộ hoài nghi.
Nói không động tâm là giả, nhưng Vi Như Hạ đem biểu tình đóng băng lại. Cô đem di động trả lại cho Trình Mông, cười cười nói: “Đúng vậy, Lạc Đường là bạn trai của chị, bọn chị quen nhau từ năm cấp 3, sắp 10 năm rồi.”
Các diễn viên hít vào một hơi.
Vi Như Hạ nhìn biểu tình của mọi người, giả bộ không rõ tình hình, nhàn nhã hỏi: “Không phải mọi người cho là chị vì cái gì có thể làm đạo diễn cho bộ phim “Thanh Phong Phù Nguyệt”? Lẽ nào mọi người cũng nghĩ là chị dùng quy tắc ngầm hay sao?”
Các diễn viên “…”
Bình luận facebook