• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Em gái đỉnh lưu tâm cơ (2 Viewers)

  • Phần 2

4.

Anh trai giả vờ như ngẫu nhiên báo số ghế của tôi, cặp minh tinh còn lại chọn Dương Tử Thuật.

Sau khi lên sân khấu, tôi cố ý đứng cách xa anh trai tôi nhất có thể, đề phòng người khác nhìn ra điểm gì kì lạ.

Thế nhưng anh trai tôi hết lần này tới lần khác tiến lại gần, thấp giọng nói:

"Yên tâm đi, dáng vẻ này của em đến mẹ còn không nhận ra nữa là.”

Dương Tiểu Nhã ngồi dưới sân khấu, ánh mắt ghen tị đến mức muốn phun ra lửa.

Trước khi trò chơi bắt đầu, một đội khách mời ngôi sao khác thân thiện hỏi Dương Tử Thuật giỏi chơi vị trí nào.

Cậu ta thốt lên:

“Thích khách."

Anh trai tôi nhướng mày nhìn về phía tôi:

“Còn em thì sao? Nếu như em muốn che giấu thực lực thì cứ tuỳ tiện chọn một nhân vật, thua cũng không sao.”

Anh trai tôi biết tôi luôn giấu diếm chuyện mình biết chơi Vương Giả Vinh Diệu ở trường, sợ tôi sẽ bị lộ thân phận MC chương trình trò chơi.

Nhưng mà...

"Đối phó cậu ta chỉ cần dùng kỹ xảo cơ bản là đủ rồi."

Anh trai tôi cười cưng chiều, khiến cho bình luận trên màn hình led điên cuồng nhảy lên.

[Áaaa anh trai cười, thuốc độc chết người omg!!!!]

[Anh Nhan của tôi tốt tính quá, không chê dáng vẻ của em gái này tí nào.]

[Chỉ có mình tôi cảm thấy em gái này tuy rằng không đẹp nhưng ngũ quan khá dễ nhìn sao?]

[Lầu trên không cô đơn!]

【......】

Thỉnh thoảng trên màn ảnh cũng hiện ra vài bình luận tiêu cực, nhưng rất nhanh sẽ bị nhóm fan đáng yêu dìm xuống.

[Con nhỏ này là nữ sinh xấu xí nhất trường chúng tôi, đã thế còn ngấp nghé nam thần Dương Tử Thuật nữa, không biết xấu hổ!]

[Bình giấm của lầu trên bị đổ rồi, mùi chua nồng nặc quá.]

[Thích ai là chuyện của người ta, cậu mắng cái gì mà mắng?]

[Ngoại hình xấu xí thì sao? Bộ ăn mất hạt gạo nào nhà cậu rồi hả?]

[Anh trai nhỏ trên sân khấu trông cũng thường thoi, chỉ đáng xách dép cho anh iu Nhan Tự của chúng tôi thui nhá!]

Người trên sân khấu đều đọc được bình luận trên màn hình, anh trai tôi cũng vậy.

Ánh mắt của anh đột nhiên trở nên lạnh lẽo, liếc Dương Tử Thuận một cái, ánh nhìn tràn ngập sự căm ghét.

Dương Tử Thuật bị anh ấy nhìn đến sửng sốt, vẻ mặt mờ mịt.

Hiển nhiên, cậu ta không biết đã trêu phải anh trai tôi khi nào.

Tôi lặng lẽ nháy mắt với anh mình, ý nói không sao cả.

Lúc bàn bạc chiến thuật, anh trai tôi vẻ mặt thản nhiên dặn dò đồng đội:

"Cứ tập trung tấn công thích khách đội đối diện đi, đừng để cho cậu ta sống, không cần quan tâm thắng thua.”

Tôi từ chối:

“Thôi thôi, để em giải quyết cậu ta cho, chúng mình phải thắng chứ.”

Đến khi trò chơi bắt đầu, tôi theo thói quen chọn thích khách, dưới sân khấu lập tức vang lên tiếng cười nhạo.

Họ biết Dương Tử Thuật thích MC dẫn chương trình Linh Bảo nên mới siêng năng luyện tập chơi vị trí thích khách, hơn nữa còn bắt chước cách chơi quen thuộc của cô.

Mà tôi, bởi vì che giấu thực lực nên rất ít bạn học biết tôi chơi Vương Giả Vinh Diệu.

Trong mắt họ, tôi chắc chắn sẽ thua.

Dương Tiểu Nhã ngồi dưới sân khấu, bấy giờ vẻ mặt mới tươi tỉnh hơn.

Thế nhưng, cô ta ngay lập tức cười không nổi nữa.

Trò chơi bắt đầu, quá trình diễn ra rất có trật tự.

Nhưng Dương Tử Thuật dường như nóng lòng muốn chứng minh khả năng của mình, thế mà dám liên tiếp khiêu khích tôi. Chắc hẳn cậu ta nghĩ tôi là quả hồng mềm, có thể tuỳ ý bắt nạt.

Anh trai tôi nháy mắt với tôi:

“Tiến lên, oánh nó cho anh!”

Thủ pháp thao tác của Dương Tử Thuật đều có bóng dáng của tôi trong đó, thậm chí còn sử dụng kỹ xảo quen thuộc của tôi.

Cậu ta làm thế giống như múa rìu qua mắt thợ vậy.

Tôi dẫn dắt cậu ta như mèo vờn chuột.

Sau khi Dương Tử Thuật phát hiện mình đang bị tôi trêu chọc, lập tức thẹn quá hóa giận, tung ra chiêu cuối.

Tôi điều khiển nhân vật di chuyển linh hoạt, phản đòn cậu ta.

[First blood!]

Giết được một mạng, dưới sân khấu im lặng vài giây, sau đó vang lên tiếng thảo luận ồn ào.

MC bình luận nhiệt huyết sôi trào, Dương Tử Thuật nhíu chặt mày.

Tâm trạng của cậu ta sụp đổ, tôi bắt đầu tìm cơ hội, lại lần nữa tiễn cậu ta lên đường thỉnh kinh.

Khu bình luận bày tỏ khen ngợi:

[Chị gái quá đỉnh! Có dáng vẻ của Linh Bảo nha!]

[Thủ pháp thao tác linh hoạt quá, anh em viết thư máu xin chị gái livestream đánh game đê!]

[…]

Trò chơi kết thúc, chúng tôi hiển nhiên giành thắng lợi.

Khi hai đội bắt tay nhau, ánh mắt Dương Tử Thuật nhìn tôi rất phức tạp, có sự tò mò, xen lẫn sự khó tin và mờ mịt khó hiểu.

Đây chính là "lễ vật" đầu tiên tôi tặng cậu ta.

Mùi vị bị người khác chán ghét giẫm đạp không dễ chịu chút nào đúng không?

Sau khi kết thúc chương trình, tôi lén ra ngoài ăn tối với anh trai tôi.

Anh tôi phát hiện ra vụ tỏ tình trên diễn đàn, cực kì tức giận.

"Con bé không có lương tâm này, em bị người ta bắt nạt sao không nói với anh hả?”

Mặc kệ anh ấy tức giận thế nào, tôi vẫn khăng khăng không cho anh nhúng tay vào.

Nhàm chán lâu như thế vất vả lắm mới gặp được chuyện thú vị nhường này, tôi đương nhiên phải tự mình xử lý rồi.

Sau khi về nhà, tôi mở giao diện livestream, nhấn xem tin nhắn riêng của Dương Tử Thuật.

Hôm nay anh ta vẫn gửi đến vài tin nhắn.

[Hôm nay mình rất hoang mang. Trình độ chơi game mà mình luôn tự hào vậy mà lại thua cuộc trước mặt mọi người. Hơn nữa còn thua một nữ sinh, còn là nữ sinh mà mình rất ghét.]

[Ngoại hình của cậu ta rất xấu xí, từng công khai tỏ tình với mình. Mình không ngờ cậu ta vì muốn mình chú ý mà ra sức bắt chước cậu.]

Tôi trả lời cậu ta một câu:

[Đừng nản lòng, tiếp tục cố gắng nha!]

Dương Tử Thuật đọc xong, sung sướng khó tả:

[Nữ thần thế mà phản hồi mình! Mình đang nằm mơ ư!]

[Không phải đâu.]

Dương Tử Thuật khoa trương nhắn hàng loạt tin tâng bốc tôi, thái độ hèn mọn vô cùng.

Tôi tắt màn hình nhắn tin, không trả lời thêm nữa.

5.

Ngày hôm sau, tôi bắt gặp Dương Tử Thuật ở trường.

Cậu ta đang nói chuyện với bạn học, cả người nhìn qua cực kì hớn hở.

Khi tôi đi ngang qua trước mặt cậu ta, cậu ta cố ý cao giọng nói:

"Nhờ có cô đánh thắng tôi mà tôi mới có cơ hội được nữ thần an ủi. Nếu sau này tôi và nữ thần thành công bên nhau, tôi nhất định sẽ mời cô uống rượu mừng!”

Tôi nhếch môi, thằng ngu này đúng là không làm tôi thất vọng.

Tôi chẳng qua chỉ trả lời cậu ta một câu, thế mà cậu ta đã suy diễn nhiều đến vậy.

Tất nhiên, chỉ mới thế thì chưa đủ.

Nếu không bao giờ có được, khi mất đi sẽ không tiếc nuối. Nhưng nếu hy vọng trong tầm tay lại vụt tan trong thoáng chốc, chắc chắn sẽ hối hận cả đời.

Tôi sẽ làm cho cậu ta tiếc nuối suốt đời.

Mấy ngày sau đó, mỗi tối khi livestream chơi game tôi đều cố ý nhắc vài câu đến Dương Tử Thuật.

Trong số bình luận trên màn hình, tôi chỉ đọc của cậu ta. Chọn fan đánh game cùng cũng sẽ chọn cậu ta.

Mỗi ngày cậu ta nhắn tin, thi thoảng tôi sẽ trả lời lại.

Ban ngày bắt gặp Dương Tử Thuật vài lần ở trường, lần nào mặt mũi cậu ta cũng đỏ bừng, vui sướng như trúng xổ số vậy.

Cuối cùng sau một tuần, cậu ta bắt đầu mạnh dạn hơn:

[Nữ thần, mình có thể kết bạn wechat với cậu được không?]

[Cậu yên tâm, mình tuyệt đối không làm phiển cậu, mình chỉ muốn làm bạn với cậu thôi.]

[Hơn nữa nhà mình rất giàu có, sau khi kết bạn rồi chúng ta có thể hẹn gặp bên ngoài nha.]

Cá cắn câu rồi.

Tôi hỏi thẳng:

[Cậu muốn theo đuổi mình đúng không?]

Dương Tử Thuật cẩn thận trả lời:

[Có được không?]

[Mình sẽ suy nghĩ, trong tháng này mình sẽ trả lời cậu.]

Dương Tử Thuật hạnh phúc nhường nào đều thể hiện hết qua câu chữ:

[Tuyệt vời!!! Nữ thần cứ từ từ suy nghĩ, mình chờ cậu!!!]

So với Dương Tử Thuật tràn đầy sức sống, Dương Tiểu Nhã gần đây rất ảm đạm.

Cô ta nhìn tôi, trong ánh mắt tràn đầy sự ghen tuông và không cam lòng.

Tôi liếc cô ta một cái, ánh mắt cố tình thể hiện sự khiêu khích.

Cô ta lập tức cáu điên:

“Mày đắc ý cái gì! Không phải chỉ chơi game với anh tao một lần thôi sao! Cho dù mày thắng thì Dương Tử Thuật cũng không buồn nhìn mày cái nào đâu!”

Tôi thản nhiên nhún nhún vai:

"Cậu ấy không thích tôi, chẳng lẽ thích cô chắc?”

Tôi nói xong, trong lớp đột nhiên trở nên yên tĩnh, bầu không khí cực kì xấu hổ.

Mọi người đều biết Dương Tử Thuật và Dương Tiểu Nhã là anh em cùng cha khác mẹ, mẹ của Dương Tiểu Nhã là kẻ thứ ba thành công lên ngôi.

Dương Tử Thuật trước giờ rất ghét mẹ con Dương Tiểu Nhã, Dương Tiểu Nhã cũng chướng mắt cậu ta.

Sở dĩ cô ta lấy lòng Dương Tử Thuật chỉ vì e ngại thân phận người thừa kế của cậu ta mà thôi.

Việc này luôn là vảy ngược của Dương Tiểu Nhã, rất ít người dám nhắc tới trước mặt cô ta.

Tôi cố tình chọc giận cô ta đó.

Sắc mặt Dương Tiểu Nhã lúc xanh lúc trắng, cả người tức giận đến run rẩy.

Cô ta xông lên muốn đánh tôi, không ai dám ngăn cản.

“Con khốn! Tao phải xé nát miệng mày!"

Tôi đương nhiên sẽ không đứng im chịu đòn, nếu không chẳng phải sẽ uổng phí công sức học thuật phòng thân mấy năm nay của tôi sao.

Cô ta không đánh được tôi, tức giận phát điên, bắt đầu miệng nhanh hơn não.

"Mày cứ chờ đấy, tao chắc chắn sẽ chơi chet mày!”

Tôi tiếp tục thêm dầu vào lửa:

“Tôi đang chờ đây.”

Thứ Sáu, tôi đang trên đường về nhà sau khi tan học thì nhận được điện thoại của một người bạn cùng lớp, bạn ấy bảo giáo viên tìm tôi có việc, kêu tôi mau chóng quay về lớp.

Cả toà nhà vắng tanh, không có nổi một bóng người.

Cánh cửa lớp học đóng kín, ánh sáng xuyên qua khe cửa chiếu lên nền gạch.

Tôi vừa mở cửa đã bị một bàn tay mạnh mẽ lôi vào.

Cánh cửa đóng lại sau lưng tôi, Dương Tiểu Nhã và đàn em của cô ta khóa trái cửa.

"Cuối cùng cũng để tao bắt được mày.”

Dương Tiểu Nhã giơ tay lên muốn đánh tôi, tôi uy hiếp nói:

"Trước khi tôi đến đã nhắn tin cho người khác rồi. Nếu trong vòng 10 phút không trả lời tin nhắn của anh ấy, anh ấy sẽ giúp tôi báo cảnh sát."

Dương Tiểu Nhã cười quái dị một tiếng:

"Ồ? Ý mày là tin nhắn cầu cứu mày gửi Dương Tử Thuật? Nhưng mà, anh ta mới nãy đã gửi tin nhắn đấy sang cho tao, còn bảo tao nhất định phải chăm sóc mày tử tế!”

Cô ta cố ý nhấn mạnh hai chữ “tử tế.”

"Nhưng mà mày yên tâm, tao sẽ không đánh mày đâu. Đánh mày chỉ tổ làm bẩn tay tao. Hôm nay, chúng ta chơi một trò mới vui hơn nhiều.”

Cô ta vẫy tay gọi nhóm chị em tới, mấy cô gái khác lấy một sợi dây thừng ra trói tay tôi.

Dương Tiểu Nhã đặt một chậu nước lên chiếc bàn trước mặt tôi, còn có một chai nước tẩy trang có độ tẩy rửa cao.

Tay sai của cô ta cầm điện thoại lên bật livestream.

Ống kính hướng thẳng vào tôi.

"Các bạn mạng ơi, hôm nay có một thứ rất thú vị!”

"Nữ sinh này là nữ sinh được bình chọn là xấu xí nhất trường chúng tớ! Các bạn có muốn xem mặt mộc của cậu ta không?”

[Muốn xem +1!]

Dương Tiểu Nhã liếc tôi một cái:

"Người xem livestream đều muốn thấy mặt mộc của mày nè! Tao nhắc nhỏ cho mày một câu, anh trai tao cũng đang xem livestream đấy.”

Thế à?

Thế thì tốt quá rồi.

Cư dân mạng hóng hớt trong livestream không ngại lớn chuyện, nhao nhao cá cược xem mặt mộc của tôi xấu đến đâu.

[Tôi cược một gói que cay, cậu ta tẩy trang có khi còn không đẹp bằng chị Phượng (*).]

[Lầu trên đừng có sỉ nhục chị Phượng chứ, vẻ ngoài của chị ấy bên Âu Mỹ rất được hoan nghênh nhá.]

[Tôi cược một trăm đồng, làn da của cậu ta đảm bảo siêu gớm!]

Dương Tiểu Nhã đổ một đống nước tẩy trang lên miếng bông, hung hăng xoa lên mặt tôi.

Trong lúc xoa, cô ta đột nhiên nghẹn một tiếng:

"Mày bôi phấn nền kém chất lượng gì thế, lại còn đổi màu nữa! Đen sì, tởm chết đi được!"

Kem nền màu lúa mạch, không đen mới lạ đấy.

Tẩy trang đến bước cuối cùng, cô ta bê chậu nước lên dội thẳng xuống đầu tôi.

Trong nháy mắt, cả người tôi từ trên xuống dưới đều ướt đẫm, quần áo dính vào cơ thể.

Không biết là ai đột nhiên hét lên một tiếng:

“Mau nhìn mặt cậu ta đi!"

Tôi và Dương Tiểu Nhã liếc nhau một cái, cô ta lập tức ngẩn ra.

“Cô... Làm sao lại là cô?"

"Linh Bảo. Cô ấy là Linh Bảo! Kim Linh thế mà là Linh Bảo!"

Sắc mặt mấy người tái nhợt, cùng lúc này livestream bắt đầu bùng nổ.

[Mẹ kiếp! Tình huống gì vậy, ông đây mới chỉ đi rót cốc nước thôi mà, sao trong ống kính lại biến thành nữ thần của ông?]

[Mấy ngày nay nữ thần không livestream là muốn cho chúng ta bất ngờ này hả?]

[Lầu trên cược thua rồi, trả tiền!!!]

[Nữ thần thế này không phải bị bắt nạt trong trường học sao?]

[Nữ thần, nếu em bị bắt cóc thì mau nháy mắt mấy cái!]

[Nữ thần có cần anh giúp báo cảnh sát không? Cần báo cảnh sát thì em hãy chớp chớp mắt...]

Trông thấy trên màn hình xuất hiện những bình luận chửi rủa, sắc mặt Dương Tiểu Nhã tái nhợt, hoảng hốt tắt livestream.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa dồn dập.

(*): Một nhân vật nổi tiếng xấu xí trên mạng xã hội TQ.

6.

Đám người Dương Tiểu Nhã nghe được tiếng đập cửa, biểu cảm trên mặt càng thêm bối rối.

"Dương Tiểu Nhã, mở cửa ra!"

Giọng nói run rẩy của Dương Tử Thuật vang lên ngoài cửa.

Dương Tiểu Nhã luống cuống tay chân, sai chị em của cô ta ra mở.

"Anh, anh nghe em giải thích!"

Dương Tử Thuật không thèm liếc mắt nhìn cô ta một cái, vội vã chạy tới chỗ tôi.

"Kim...”

Cậu ta há miệng, muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói câu nào mà cởi áo khoác choàng lên người tôi, sau đó ngồi xổm xuống giúp tôi cởi trói.

"Thật sự xin lỗi, mình tới trễ."

Nỗi đau và sự phẫn nộ trong mắt cậu ta khiến tôi rất hài lòng.

"Dương Tử Thuật, cậu có biết khi tôi gửi tin nhắn cầu cứu cho cậu thì đang nghĩ gì không?"

"Tôi lúc ấy nghĩ, chỉ cần cậu mở miệng ngăn cản Dương Tiểu Nhã, cho dù chỉ là khuyên can một câu thôi thì tôi vẫn sẽ nói cho cậu biết thân phận thật của mình. Tôi thậm chí còn không hy vọng xa vời cậu sẽ đến cứu tôi."

Hốc mắt Dương Tử Thuật đỏ bừng, vẻ mặt thống khổ cầu xin:

“Xin cậu đừng nói nữa, đều là lỗi của mình..."

"Chỉ thiếu một chút nữa thôi là tôi sẽ đồng ý ở bên cậu.”

Vì để tăng hiệu quả cho vở kịch này, tôi cố nén ghê tởm nói ra những lời buồn nôn.

Mặc dù giọng điệu của tôi cứng nhắc, nhưng hiệu quả vẫn rất tốt.

Dương Tử Thuật nghe xong khóe mắt đỏ hồng, không dám tin mà sững sờ tại chỗ.

Tôi đẩy cậu ta, chầm chậm bước ra ngoài.

"Đừng đi..."

Cậu ta vội vàng vươn tay muốn giữ tôi lại, thế nhưng cảnh tượng hỗn loạn bấy giờ khiến cho cậu ta không còn mặt mũi nào làm thế.

Sau khi tôi ra ngoài, có tiếng ồn ào vang lên trong lớp học.

Một tiếng tát vang dội truyền đến, sau đó là tiếng hét chói tai của Dương Tiểu Nhã.

"Anh, anh nghe em giải thích đi mà, em thật sự không biết Kim Linh chính là Linh Bảo."

Dương Tử Thuật đã mất đi lý trí, thốt ra những lời nói cực kì cay nghiệt:

"Dương Tiểu Nhã, sao mày không đi chết đi! Mày giống hệt như mẹ mày vậy, đều là đồ điếm không biết xấu hổ!”

So với việc để tôi tự mình đối phó với Dương Tiểu Nhã, tôi càng tin tưởng anh trai của cô ta sẽ biết cách đâm trúng chỗ đau của cô ta hơn.

Ra khỏi tòa nhà giảng dạy, tôi tiện tay ném áo khoác của Dương Tử Thuật vào thùng rác, mặc kệ gió lạnh đi thẳng về nhà.

Sau vụ việc này, Dương Tiểu Nhã và đám đàn em của cô ta đều bị nhà trường xử phạt.

Ban đầu, cha của Dương Tiểu Nhã còn muốn dùng tiền để giải quyết.

Nhưng ông ta chắc chắn không ngờ được chú hai tôi chính là hiệu trưởng.

Sau khi chú biết chuyện thì cực kì tức giận, không đuổi học Dương Tiểu Nhã là đã công chính liêm minh, xử nhẹ lắm rồi.

Video Dương Tiểu Nhã bắt nạt tôi trong khuôn viên trường bị người ta quay lại đưa lên mạng, khuấy lên sóng to gió lớn.

Cư dân mạng không biết làm cách nào tìm ra tài khoản mạng xã hội của cô ta, chạy đến trang cá nhân của cô ta điên cuồng chửi bới.

Dương Tiểu Nhã không chịu nổi, chủ động gọi điện cho tôi, muốn tôi giúp cô ta làm sáng tỏ hiểu lầm.

"Kim Linh, tôi đúng là đã làm sai, nhưng cô cũng không sao mà. Cô không thể để cho cư dân mạng làm tổn thương tôi như thế được! Cô giúp tôi thanh minh đi, nếu chẳng may tôi xảy ra chuyện gì thì cô sẽ áy náy cả đời đúng không?"

"Tại sao tôi phải áy náy? Tất cả những gì cô gặp phải bây giờ là do cô đáng đời.”

"Cô là người tốt, cô nhất định sẽ cứu tôi. Nếu như cô cứu tôi, tôi đảm bảo từ nay về sau sẽ không bao giờ bắt nạt cô nữa!”

"Đừng có lấy đạo đức ra ép buộc tôi.”

Dương Tiểu Nhã thấy không thuyết phục được tôi, lập tức lộ mặt thật.

"Được, rượu mời không muốn lại muốn rượu phạt, mày cứ chờ đấy! Tao khổ sở thì mày cũng đừng mong yên ổn!”

Tối hôm đó, chủ đề # Top 1 thích khách máy chủ toàn quốc Linh Bảo cố ý hoá trang xấu xí # đột nhiên bị đẩy lên hot search.

Chủ đề xoay quanh lý do tại sao tôi cố tình giả vờ xấu xí, bắt đầu bàn luận thuyết âm mưu.

Dư luận trong nháy mắt chia làm ba phe.

Phe nghĩ rằng tôi là nạn nhân, bất bình cho tôi.

Một phe trung lập, không tỏ rõ ý kiến.

Phe còn lại chỉ trích tôi cố tình giả vờ xấu xí.

Sau đó truyền thông đăng tải video phỏng vấn Dương Tiểu Nhã.

Trong video, Dương Tiểu Nhã khóc thảm đến mức không thở nổi, giống như chịu tổn thương cực kì lớn.

"Tất cả đều là Kim Linh tự đạo diễn, tôi chỉ bị ép thôi. Kim Linh nói nếu tôi không bắt nạt cô ấy trước ống kính thì sẽ bảo cả lớp tẩy chay tôi.”

Sau khi đoạn video được công bố, đám đông hóng drama không rõ chân tướng đều đứng về phía Dương Tiểu Nhã.

Nhưng cô ta đã bỏ quên một người, chính là Dương Tử Thuật.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom