Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 19: Bước đầu kế hoạch
Ân móc smartphone ra chụp Bích Trâm vài tấm, chị như không muốn anh chụp nên định giật lấy smartphone, anh né ra rồi tiếp tục chụp, trên người chị bị nước dính vào, cái quần mỏng bị ướt dính vào cơ thể lộ ra một bên mông, thấy rõ cái quần lót màu hồng. Nhìn nứng méo chịu nổi, có lẽ chị sợ anh chụp trúng mấy chỗ đó. Anh cười hề hề: "Chị của em đẹp thiệt đó nha." Vừa nói anh vừa xem lại mấy tấm hình.
Chị Trâm: "Thằng quỷ nhỏ, đưa cho chị xem nào."
Ân: "Ngu gì, chị xem rồi xóa thì sao."
Chị bất lực trước sự tinh nghịch của Ân, đành mặc kệ tiếp tục công việc. Anh rủ chị đi ăn lẩu, ăn cơm hoài cũng ngán vãi đái. Nhưng mà trời nắng chị lười ra đường nên anh đành phải đi mua về. Ăn uống no căng bụng anh nằm lên bộ ghế salon nằm đọc báo. Chị thì đang rửa chén sau nhà. Bước tiếp theo là đặt smartphone trên bàn, hy vọng chị sẽ vô xem lại mấy tấm hình lúc nãy anh chụp chị. Thấy chị bước vào, anh giả vờ thiu thiu ngủ. Chị thấy anh ngủ nên lấy cái chăn đắp cho anh rồi ngồi xuống ghế chải tóc. Mọi hành động của chị đều bị anh quan sát kỹ.
Đúng như Ân dự đoán, chị cầm smartphone của anh lên xem, chắc là vô xóa mấy tấm hình khi nãy đây mà. He he, anh cười thầm còn mắt thì hé mở quan sát lặng lẽ. Ngón tay chị thì cứ lướt trên màn hình điện thoại, đang lướt đều tay thì chị bỗng khựng lại, tới rồi đây. Đó là chỗ mà anh chụp sẵn mười bức hình côn thịt đang lên cơn nứng. Hình ảnh nào cũng sống động và oai hùng. Anh thấy hai mắt chị nở to, chị vuốt smartphone chậm rãi lướt qua từng tấm hình, thi thoảng chị liếc mắt nhìn lén về phía anh. Sự việc diễn ra đúng như ý đồ. Những ngày tới chắc chắn chị sẽ bị những hình ảnh côn thịt của anh ám ảnh cho xem.
Thiên Ân cứ giả vờ nằm im mà trong người nóng dữ dội khi đã kích thích được chị Trâm, côn thịt u lên cộm một cục trong quần, thi thoảng chị cũng liếc mắt nhìn lén nơi hạ bộ của anh. Rồi chị thả smartphone của anh xuống bàn, chạy vô phòng. Anh chả biết chị vô ngủ hay làm gì, có khi vô phòng tự thủ dâm cũng nên. Khoảng mười phút trôi qua anh vẫn chẳng nghe động tĩnh gì, định bụng dậy giả vờ đi tiểu để xem thử chị ngủ hay chưa.
Vừa lúc đó chị đi ra, anh đành nằm im theo dõi tiếp. Chị ngồi lại vào ghế, cầm trên tay chiếc smartphone của chị, rồi lấy smartphone của anh lên, hai tay chị bấm bấm, thi thoảng lại nhìn lén anh. Hành động của chị lúc này như là đang ăn trộm vậy, Ân có thể thấy nét căng thẳng hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của chị. Xong xuôi chị đi vào phòng nằm ngủ và anh cười thầm vì đã thực hiện thành công bước ngoặt bản lề này.
Đến giờ đi làm, Ân nhẹ nhàng vào phòng chị, chị đang ngủ say sưa trông thật đẹp. Theo suy đoán của anh, lúc nãy chị đã bắn bluetooth mấy tấm hình qua smartphone của chị, để chắc chắn mình đúng, anh lại đầu giường chị lấy smartphone lên kiểm tra và mười tấm hình côn thịt nằm gọn gàng trong máy. Oh yeah. Chắc là lúc nãy chép qua smartphone rồi vô thủ dâm chứ gì. Hehe.
Nhìn Bích Trâm ngủ anh khẽ thầm: "Rồi côn thịt của em sẽ nằm gọn trong lỗ âm đạo của chị."
Nhìn chị ngủ trong tư thế nằm nghiêng mới thấy rõ cái đường cong trên cơ thể chị nó đẹp đến mê hoặc lòng người. Cái eo thon trũng xuống như thung lũng rồi cao dần lên theo bờ mông rất gợi cảm. Quyết tâm chiếm đoạt chị cao dần lên trong lòng anh.
Còn vài ngày nữa là tới sinh nhật của Bích Trâm, Ân thật phân vân vì không biết nên tặng chị món quà gì. Thời gian quen chị cũng chưa lâu nên anh chưa biết được sở thích của chị. Anh muốn tặng chị một món quà có ý nghĩa, hay tặng chị bộ quần áo lót cho rồi, giống như tặng Bảo Trinh lúc trước. Nhưng như vậy thô thiển quá, nhất là anh với chị chưa có gì.
Thôi quyết định vậy đi, làm cái bánh sinh nhật cho chị, thường thì những gì chính tay mình làm ra luôn có ý nghĩa hơn những món đồ đi mua. Nghĩ là làm ngay, Ân lên mạng gặp giáo sư – tiến sĩ kiêm nhà bác học vĩ đại nhất mọi thời đại Google hỏi cách thức tạo ra cái bánh sinh nhật. Chà chà, cũng phức tạp vãi đái, nhất là với một thằng con trai như anh.
Thôi thì cứ thử làm xem sao, Thiên Ân chạy đi mua vài thứ nguyên liệu rồi bắt tay vào thực hành. Cái đầu tiên khiến anh mất gần cả ngày mới làm xong, bôi tro trát trấu à nhầm bôi kem trát phấn tạo hình bông hoa, rồi cả vẽ chữ nữa, thật sự lắm công phu mà nó xấu vẫn cứ hoàn xấu. Ân thầm nghĩ không lẽ đem cái bánh xấu xí này đi tặng người mình thương yêu. Mịa nó, ngậm đắng nuốt cay mà vứt sọt rác yêu lại từ đầu.
Cái thứ hai cũng hoàn thành trong mồ hôi sôi nước mắt, cái đầu tiên Ân có kinh nghiệm rồi nên cái sau cũng tạm ổn. Anh nắn nót viết vài dòng nguệch ngoạc "Chúc mừng sinh nhật chị yêu" đầy cẩn thận, chăm chút rồi ngồi phịch xuống ghế châm điếu thuốc mà ngắm nhìn thành quả lao động của mình. Anh thầm nghĩ chưa từng thấy cái bánh nào xấu như vậy từ hồi cha sinh mẹ đẻ. Rồi anh bất giác xấu hổ khi nghĩ tới cảnh sợ chị chê cười, nhưng mà thôi, đẹp chai méo bằng chai mặt, tự nhủ mặt mình dày sẵn rồi, có bị quê thì cũng chả sao. Ân đứng dậy cất cái bánh vào tủ lạnh đợi ngày khai tử.
Chị Trâm: "Thằng quỷ nhỏ, đưa cho chị xem nào."
Ân: "Ngu gì, chị xem rồi xóa thì sao."
Chị bất lực trước sự tinh nghịch của Ân, đành mặc kệ tiếp tục công việc. Anh rủ chị đi ăn lẩu, ăn cơm hoài cũng ngán vãi đái. Nhưng mà trời nắng chị lười ra đường nên anh đành phải đi mua về. Ăn uống no căng bụng anh nằm lên bộ ghế salon nằm đọc báo. Chị thì đang rửa chén sau nhà. Bước tiếp theo là đặt smartphone trên bàn, hy vọng chị sẽ vô xem lại mấy tấm hình lúc nãy anh chụp chị. Thấy chị bước vào, anh giả vờ thiu thiu ngủ. Chị thấy anh ngủ nên lấy cái chăn đắp cho anh rồi ngồi xuống ghế chải tóc. Mọi hành động của chị đều bị anh quan sát kỹ.
Đúng như Ân dự đoán, chị cầm smartphone của anh lên xem, chắc là vô xóa mấy tấm hình khi nãy đây mà. He he, anh cười thầm còn mắt thì hé mở quan sát lặng lẽ. Ngón tay chị thì cứ lướt trên màn hình điện thoại, đang lướt đều tay thì chị bỗng khựng lại, tới rồi đây. Đó là chỗ mà anh chụp sẵn mười bức hình côn thịt đang lên cơn nứng. Hình ảnh nào cũng sống động và oai hùng. Anh thấy hai mắt chị nở to, chị vuốt smartphone chậm rãi lướt qua từng tấm hình, thi thoảng chị liếc mắt nhìn lén về phía anh. Sự việc diễn ra đúng như ý đồ. Những ngày tới chắc chắn chị sẽ bị những hình ảnh côn thịt của anh ám ảnh cho xem.
Thiên Ân cứ giả vờ nằm im mà trong người nóng dữ dội khi đã kích thích được chị Trâm, côn thịt u lên cộm một cục trong quần, thi thoảng chị cũng liếc mắt nhìn lén nơi hạ bộ của anh. Rồi chị thả smartphone của anh xuống bàn, chạy vô phòng. Anh chả biết chị vô ngủ hay làm gì, có khi vô phòng tự thủ dâm cũng nên. Khoảng mười phút trôi qua anh vẫn chẳng nghe động tĩnh gì, định bụng dậy giả vờ đi tiểu để xem thử chị ngủ hay chưa.
Vừa lúc đó chị đi ra, anh đành nằm im theo dõi tiếp. Chị ngồi lại vào ghế, cầm trên tay chiếc smartphone của chị, rồi lấy smartphone của anh lên, hai tay chị bấm bấm, thi thoảng lại nhìn lén anh. Hành động của chị lúc này như là đang ăn trộm vậy, Ân có thể thấy nét căng thẳng hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của chị. Xong xuôi chị đi vào phòng nằm ngủ và anh cười thầm vì đã thực hiện thành công bước ngoặt bản lề này.
Đến giờ đi làm, Ân nhẹ nhàng vào phòng chị, chị đang ngủ say sưa trông thật đẹp. Theo suy đoán của anh, lúc nãy chị đã bắn bluetooth mấy tấm hình qua smartphone của chị, để chắc chắn mình đúng, anh lại đầu giường chị lấy smartphone lên kiểm tra và mười tấm hình côn thịt nằm gọn gàng trong máy. Oh yeah. Chắc là lúc nãy chép qua smartphone rồi vô thủ dâm chứ gì. Hehe.
Nhìn Bích Trâm ngủ anh khẽ thầm: "Rồi côn thịt của em sẽ nằm gọn trong lỗ âm đạo của chị."
Nhìn chị ngủ trong tư thế nằm nghiêng mới thấy rõ cái đường cong trên cơ thể chị nó đẹp đến mê hoặc lòng người. Cái eo thon trũng xuống như thung lũng rồi cao dần lên theo bờ mông rất gợi cảm. Quyết tâm chiếm đoạt chị cao dần lên trong lòng anh.
Còn vài ngày nữa là tới sinh nhật của Bích Trâm, Ân thật phân vân vì không biết nên tặng chị món quà gì. Thời gian quen chị cũng chưa lâu nên anh chưa biết được sở thích của chị. Anh muốn tặng chị một món quà có ý nghĩa, hay tặng chị bộ quần áo lót cho rồi, giống như tặng Bảo Trinh lúc trước. Nhưng như vậy thô thiển quá, nhất là anh với chị chưa có gì.
Thôi quyết định vậy đi, làm cái bánh sinh nhật cho chị, thường thì những gì chính tay mình làm ra luôn có ý nghĩa hơn những món đồ đi mua. Nghĩ là làm ngay, Ân lên mạng gặp giáo sư – tiến sĩ kiêm nhà bác học vĩ đại nhất mọi thời đại Google hỏi cách thức tạo ra cái bánh sinh nhật. Chà chà, cũng phức tạp vãi đái, nhất là với một thằng con trai như anh.
Thôi thì cứ thử làm xem sao, Thiên Ân chạy đi mua vài thứ nguyên liệu rồi bắt tay vào thực hành. Cái đầu tiên khiến anh mất gần cả ngày mới làm xong, bôi tro trát trấu à nhầm bôi kem trát phấn tạo hình bông hoa, rồi cả vẽ chữ nữa, thật sự lắm công phu mà nó xấu vẫn cứ hoàn xấu. Ân thầm nghĩ không lẽ đem cái bánh xấu xí này đi tặng người mình thương yêu. Mịa nó, ngậm đắng nuốt cay mà vứt sọt rác yêu lại từ đầu.
Cái thứ hai cũng hoàn thành trong mồ hôi sôi nước mắt, cái đầu tiên Ân có kinh nghiệm rồi nên cái sau cũng tạm ổn. Anh nắn nót viết vài dòng nguệch ngoạc "Chúc mừng sinh nhật chị yêu" đầy cẩn thận, chăm chút rồi ngồi phịch xuống ghế châm điếu thuốc mà ngắm nhìn thành quả lao động của mình. Anh thầm nghĩ chưa từng thấy cái bánh nào xấu như vậy từ hồi cha sinh mẹ đẻ. Rồi anh bất giác xấu hổ khi nghĩ tới cảnh sợ chị chê cười, nhưng mà thôi, đẹp chai méo bằng chai mặt, tự nhủ mặt mình dày sẵn rồi, có bị quê thì cũng chả sao. Ân đứng dậy cất cái bánh vào tủ lạnh đợi ngày khai tử.
Bình luận facebook