Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 44: Thiên Ân tiếp tục câu dẫn Bích Trâm
Cái vũng tinh khí của Thiên Ân và Bích Trâm bốc lên cái mùi tanh tanh nồng nồng nhưng dễ chịu, chị đi rồi còn anh nằm bơ vơ nơi đây, nơi mà mới diễn ra cuộc làm tình nồng thắm, cuộc làm tình trong mơ. Anh đã làm tình được với chị Trâm, một chiến công hiển hách nhất cuộc đời, một kỷ niệm mà anh biết rằng sẽ mãi không quên được. Cảm giác thật thỏa mãn.
Hình ảnh đôi vú, âm hộ của chị cứ hiển hiện trước mặt Ân, đám lông mu xoăn tít đen nhánh, rất đẹp và sinh động, mùi hương thân thể chị vẫn còn thoang thoảng quanh mũi, anh cứ nhớ mãi cái vẻ ngại ngùng xấu hổ xen lẫn sướng khoái đó của chị.
Nhưng bên cạnh cảm giác sung sướng của chiến thắng thì vẫn còn đâu đó nỗi lo lắng, suy tư. Rồi chị với anh sẽ như thế nào? Chị sẽ xa lánh anh, ghét anh chăng? Cũng có thể lắm chứ, một người phụ nữ đoan chính như chị sẽ rất khó mà chấp nhận nỗi ê chề vì ngoại tình, vì trót làm tình với một người đàn ông khác không phải chồng chị.
Bây giờ có lẽ phải uốn ba tấc lưỡi và dùng mọi lời lẽ thuyết phục vốn có nhằm giúp chị vơi đi sự ê chề thân xác này hòng cứu vãn tình cảm chị em và để giúp chị bớt đi mặc cảm tội lỗi của bản năng trong người. Bích Trâm không dâm nhưng vì chị là người phụ nữ đang ở độ tuổi sung mãn của tình dục, vậy nên thật khó mà chiến thắng trong hoàn cảnh này. Hiện giờ cái chị cần là những lời lẽ mềm mỏng, những tình cảm chân thật, anh biết phải làm điều đó ra sao.
Thiên Ân ngồi dậy và đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ những mồ hôi và dâm khí bê bết của cuộc làm tình, đầu óc thư thái, tỉnh táo hẳn ra. Trời đêm mát rượi tâm hồn, anh làm điếu thuốc và bắt đầu nghĩ cách để đối diện với Bích Trâm, làn khói thuốc uốn lượn lên cao tạo nên những đường cong lượn lờ trong gió như những đường cong cơ thể hoàn mỹ của chị.
Nhìn lên đồng hồ treo tường thấy đã hơn 12h khuya rồi, anh tự hỏi không biết chị ngủ chưa, chị đang làm gì. Suy nghĩ một hồi anh chắc chắn chị chưa ngủ đâu, đầu óc đâu mà ngủ giờ này. Vì vậy anh đánh bạo sang nói chuyện với chị. Nhưng rồi anh thấy ngại ngại sao đó, đành lấy smartphone lên gọi trước. Bên kia đầu dây vẫn là những hồi tút dài, Bích Trâm không bắt máy. Chị chưa dám nói chuyện với anh chăng?
Rồi Thiên Ân cứ qua đại rồi tính sau, cầm chìa khóa cửa mở phòng Bích Trâm. Tiếng cửa kêu lên làm chị khẽ giật mình rồi chuyển sang ngạc nhiên. Không có gì lạ vì tất cả đã nằm trong tính toán của Ân khi chìa khóa phòng chị đã bị anh âm thầm giữ phòng những trường hợp như này. Bích Trâm nhìn ra cửa rồi lại nằm xuống lại, trùm chăn kín người. Ân nhẹ nhàng bước đến ngồi bên chị, nhìn chị mà bất giác chưa mở được lời nào. Chị xinh và buồn quá.
"Sao chưa ngủ đi?" Chị hỏi.
"Em không ngủ được." Ân đáp.
Bích Trâm: "Đừng nghĩ gì nữa, chuyện đã qua rồi thì thôi, đừng nhớ tới nữa, coi như chúng ta chưa có gì xảy ra."
Ân: "Em thương chị! Em... xin lỗi!"
Bích Trâm: "Thôi, chị cũng không trách em đâu, chuyện này cũng một phần do chị không quyết tâm."
Ân: "Em chỉ muốn cho chị biết tâm tư và tình cảm em dành cho chị là rất nhiều."
Trâm: "Em đừng nên như vậy, chị đã có gia đình, em nên dành tình cảm cho một người con gái khác, người mà em yêu thương và xác định lấy làm vợ."
Ân ngập ngừng: "Nhưng mà... em..."
Trâm: "Thôi, em về ngủ đi, chị mệt, muốn ngủ."
Vậy là người đẹp họ Mã không trách Ân, chị luôn là vậy, rất bao dung và hiểu chuyện nhưng anh biết là khó có thể vô tư như xưa nữa rồi. Bàn tay anh đặt nhẹ lên vai chị như đồng cảm về những cảm xúc này. Mắt chị nhắm lại, vẻ như vô hồn.
Vuốt ve mái tóc dài rồi đặt tay lên má chị, hơi ấm của chị thật dễ chịu. Làm sao mà về đây khi mà anh cứ muốn ngắm chị mãi như vầy. Ân liền nằm xuống giường bên cạnh chị, chị nằm quay lưng lại với anh. Kệ, những ngón tay anh cứ nghịch nơi phần gáy chị, lướt lên những lọn tóc tơ rồi ngoáy tròn lại khiến chị nhột nên cứ ưỡn cổ né tránh.
Ân nhích người lấn tới gần sát người Bích Trâm hơn, đặt một nụ hôn lên gáy chị, chị khẽ rùng mình. Thấy chị không phản ứng mạnh quá nên cũng đỡ lo, anh liền bạo dạn hơn, vòng cánh tay ôm ngang người chị, lòng bàn tay áp vào cái bụng phẳng phiu không chút mỡ của chị. Chị cựa mình, đẩy tay anh ra, tuy nhiên chị càng đẩy thì anh càng siết chặt. Ân tranh thủ hôn gáy chị phát nữa.
Bích Trâm kêu lên: "Đừng em."
Mặc kệ chị nói, anh vẫn cứ ôm cứng chị không rời. Chị càng vùng vẫy thì tấm chăn càng bị tuột xuống lộ ra cả nửa vùng lưng trên, da thịt chị bày ra trước mắt làm côn thịt của Ân ngỏng dậy. Bích Trâm không mặc áo lót, anh không biết chị có mặc quần lót không nữa, liền hôn vào vùng lưng trần đó, rồi anh đưa lưỡi quét một đường dài trên lưng làm chị càng nhột, da gà chị nổi lên cả luôn. Thiên Ân đưa chân lên gác qua đùi Bích Trâm kìm lại không cho chị vẫy vùng nữa. Cơ thể chị bị đè sấp xuống nệm, phía trên là thân hình của anh đang nằm đè áp xuống, côn thịt cạ vào mông chị qua lớp chăn mỏng.
"Em yêu thương chị mà." Anh đưa miệng lại gần tai chị mà nói âu yếm, rồi cắn nhẹ vào vành tai chị một cái, đưa lưỡi liếm quanh tai của chị làm chị bị kích thích lên dần.
Liếm tai Bích Trâm xong Ân liền ngồi dậy cởi cái áo ra ném xuống giường, đồng thời kéo tấm chăn xuống tới tận eo, tấm lưng trắng mịn với cái eo thắt đáy lưng ong tuyệt đẹp. Đôi tay anh tham lam xoa khắp lưng chị, cái lưỡi ấm áp liếm hàng chục đường dài trên đó, cơ thể Bích Trâm nóng dần lên, chị cứ ưỡn ẹo qua lại vì nhột, hai tay chị vẫn bị đè giữ chặt không làm gì được.
Anh nằm áp xuống người chị, kéo vội cái quần ra đẩy xuống giường, cơ thể trần truồng của anh và chị lúc này chỉ cách tấm chăn mà thôi. Bích Trâm vẫn cứ bất hợp tác nên anh phải tấn công nhanh và mạnh, tìm tới môi chị mà hôn, môi chị không mím chặt như lúc đầu, nhưng cũng có vẻ chưa chấp nhận nụ hôn của anh lắm. Anh vẫn mặc kệ và cứ hôn, cứ cắn vành môi chị, đưa lưỡi ra tìm vào lưỡi chị mà nút. Cưỡng hôn cũng có cái hay vì rất là thú vị, tạo ra sự kích thích tột độ làm bùng lên sự ham muốn chiếm hữu mãnh liệt. Hơn năm phút anh hôn Bích Trâm thì chị cũng có vẻ bắt đầu xuôi dần, chị đánh lưỡi lại với anh, người chị không còn cựa quậy nữa. Chị đã hợp tác.
Vừa nút lưỡi với chị say mê, anh vừa kéo tấm chăn xuống tới gối, anh kéo tấm chăn ra rồi đắp lên hai cơ thể hừng hực sức nóng. Trong chăn, anh và chị bắt đầu những cử chỉ yêu thương trong khi đôi môi vẫn không rời nhau, bàn tay anh lướt khắp người chị, bóp vú chị rồi lần xuống cặp mông no tròn, chị có mặc quần lót, anh kéo quần chị xuống, hai đùi chị khép chặt như tự vệ làm anh không kéo xuống hết được, nhưng vậy cũng đủ rồi, thọc tay vô động thịt non của chị mà móc.
Lỗ thịt đã rỉ ra chút nước từ bao giờ. Ân dùng ngón giữa xoay tròn trên đám lông mướt rượt một hồi rồi nhằm ngay âm hạch của Bích Trâm mà day day, day xong lại vuốt ve lên xuống hai mép môi âm hộ, dâm dịch trơn trượt như tiếp thêm khí thế cho cái sự chà xát. Bóp bóp âm hộ chị mấy cái rồi thọc ngón giữa vô lỗ âm đạo, nước chị ra nên chả khó khăn gì để tiến vô, nửa ngón tay đâm đút vô cảm nhận được sự nóng ấm bên trong. Ân lại nhằm ngay điểm G mà móc. Vị trí sung sướng nhất bị kích thích dữ dội khiến Bích Trâm không kiềm nổi sự hưng phấn chảy trong người, chị cắn vào môi anh một cái hơi đau. Bàn tay chị cũng đã mò tới bóp côn thịt của anh trong vô thức.
Hình ảnh đôi vú, âm hộ của chị cứ hiển hiện trước mặt Ân, đám lông mu xoăn tít đen nhánh, rất đẹp và sinh động, mùi hương thân thể chị vẫn còn thoang thoảng quanh mũi, anh cứ nhớ mãi cái vẻ ngại ngùng xấu hổ xen lẫn sướng khoái đó của chị.
Nhưng bên cạnh cảm giác sung sướng của chiến thắng thì vẫn còn đâu đó nỗi lo lắng, suy tư. Rồi chị với anh sẽ như thế nào? Chị sẽ xa lánh anh, ghét anh chăng? Cũng có thể lắm chứ, một người phụ nữ đoan chính như chị sẽ rất khó mà chấp nhận nỗi ê chề vì ngoại tình, vì trót làm tình với một người đàn ông khác không phải chồng chị.
Bây giờ có lẽ phải uốn ba tấc lưỡi và dùng mọi lời lẽ thuyết phục vốn có nhằm giúp chị vơi đi sự ê chề thân xác này hòng cứu vãn tình cảm chị em và để giúp chị bớt đi mặc cảm tội lỗi của bản năng trong người. Bích Trâm không dâm nhưng vì chị là người phụ nữ đang ở độ tuổi sung mãn của tình dục, vậy nên thật khó mà chiến thắng trong hoàn cảnh này. Hiện giờ cái chị cần là những lời lẽ mềm mỏng, những tình cảm chân thật, anh biết phải làm điều đó ra sao.
Thiên Ân ngồi dậy và đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ những mồ hôi và dâm khí bê bết của cuộc làm tình, đầu óc thư thái, tỉnh táo hẳn ra. Trời đêm mát rượi tâm hồn, anh làm điếu thuốc và bắt đầu nghĩ cách để đối diện với Bích Trâm, làn khói thuốc uốn lượn lên cao tạo nên những đường cong lượn lờ trong gió như những đường cong cơ thể hoàn mỹ của chị.
Nhìn lên đồng hồ treo tường thấy đã hơn 12h khuya rồi, anh tự hỏi không biết chị ngủ chưa, chị đang làm gì. Suy nghĩ một hồi anh chắc chắn chị chưa ngủ đâu, đầu óc đâu mà ngủ giờ này. Vì vậy anh đánh bạo sang nói chuyện với chị. Nhưng rồi anh thấy ngại ngại sao đó, đành lấy smartphone lên gọi trước. Bên kia đầu dây vẫn là những hồi tút dài, Bích Trâm không bắt máy. Chị chưa dám nói chuyện với anh chăng?
Rồi Thiên Ân cứ qua đại rồi tính sau, cầm chìa khóa cửa mở phòng Bích Trâm. Tiếng cửa kêu lên làm chị khẽ giật mình rồi chuyển sang ngạc nhiên. Không có gì lạ vì tất cả đã nằm trong tính toán của Ân khi chìa khóa phòng chị đã bị anh âm thầm giữ phòng những trường hợp như này. Bích Trâm nhìn ra cửa rồi lại nằm xuống lại, trùm chăn kín người. Ân nhẹ nhàng bước đến ngồi bên chị, nhìn chị mà bất giác chưa mở được lời nào. Chị xinh và buồn quá.
"Sao chưa ngủ đi?" Chị hỏi.
"Em không ngủ được." Ân đáp.
Bích Trâm: "Đừng nghĩ gì nữa, chuyện đã qua rồi thì thôi, đừng nhớ tới nữa, coi như chúng ta chưa có gì xảy ra."
Ân: "Em thương chị! Em... xin lỗi!"
Bích Trâm: "Thôi, chị cũng không trách em đâu, chuyện này cũng một phần do chị không quyết tâm."
Ân: "Em chỉ muốn cho chị biết tâm tư và tình cảm em dành cho chị là rất nhiều."
Trâm: "Em đừng nên như vậy, chị đã có gia đình, em nên dành tình cảm cho một người con gái khác, người mà em yêu thương và xác định lấy làm vợ."
Ân ngập ngừng: "Nhưng mà... em..."
Trâm: "Thôi, em về ngủ đi, chị mệt, muốn ngủ."
Vậy là người đẹp họ Mã không trách Ân, chị luôn là vậy, rất bao dung và hiểu chuyện nhưng anh biết là khó có thể vô tư như xưa nữa rồi. Bàn tay anh đặt nhẹ lên vai chị như đồng cảm về những cảm xúc này. Mắt chị nhắm lại, vẻ như vô hồn.
Vuốt ve mái tóc dài rồi đặt tay lên má chị, hơi ấm của chị thật dễ chịu. Làm sao mà về đây khi mà anh cứ muốn ngắm chị mãi như vầy. Ân liền nằm xuống giường bên cạnh chị, chị nằm quay lưng lại với anh. Kệ, những ngón tay anh cứ nghịch nơi phần gáy chị, lướt lên những lọn tóc tơ rồi ngoáy tròn lại khiến chị nhột nên cứ ưỡn cổ né tránh.
Ân nhích người lấn tới gần sát người Bích Trâm hơn, đặt một nụ hôn lên gáy chị, chị khẽ rùng mình. Thấy chị không phản ứng mạnh quá nên cũng đỡ lo, anh liền bạo dạn hơn, vòng cánh tay ôm ngang người chị, lòng bàn tay áp vào cái bụng phẳng phiu không chút mỡ của chị. Chị cựa mình, đẩy tay anh ra, tuy nhiên chị càng đẩy thì anh càng siết chặt. Ân tranh thủ hôn gáy chị phát nữa.
Bích Trâm kêu lên: "Đừng em."
Mặc kệ chị nói, anh vẫn cứ ôm cứng chị không rời. Chị càng vùng vẫy thì tấm chăn càng bị tuột xuống lộ ra cả nửa vùng lưng trên, da thịt chị bày ra trước mắt làm côn thịt của Ân ngỏng dậy. Bích Trâm không mặc áo lót, anh không biết chị có mặc quần lót không nữa, liền hôn vào vùng lưng trần đó, rồi anh đưa lưỡi quét một đường dài trên lưng làm chị càng nhột, da gà chị nổi lên cả luôn. Thiên Ân đưa chân lên gác qua đùi Bích Trâm kìm lại không cho chị vẫy vùng nữa. Cơ thể chị bị đè sấp xuống nệm, phía trên là thân hình của anh đang nằm đè áp xuống, côn thịt cạ vào mông chị qua lớp chăn mỏng.
"Em yêu thương chị mà." Anh đưa miệng lại gần tai chị mà nói âu yếm, rồi cắn nhẹ vào vành tai chị một cái, đưa lưỡi liếm quanh tai của chị làm chị bị kích thích lên dần.
Liếm tai Bích Trâm xong Ân liền ngồi dậy cởi cái áo ra ném xuống giường, đồng thời kéo tấm chăn xuống tới tận eo, tấm lưng trắng mịn với cái eo thắt đáy lưng ong tuyệt đẹp. Đôi tay anh tham lam xoa khắp lưng chị, cái lưỡi ấm áp liếm hàng chục đường dài trên đó, cơ thể Bích Trâm nóng dần lên, chị cứ ưỡn ẹo qua lại vì nhột, hai tay chị vẫn bị đè giữ chặt không làm gì được.
Anh nằm áp xuống người chị, kéo vội cái quần ra đẩy xuống giường, cơ thể trần truồng của anh và chị lúc này chỉ cách tấm chăn mà thôi. Bích Trâm vẫn cứ bất hợp tác nên anh phải tấn công nhanh và mạnh, tìm tới môi chị mà hôn, môi chị không mím chặt như lúc đầu, nhưng cũng có vẻ chưa chấp nhận nụ hôn của anh lắm. Anh vẫn mặc kệ và cứ hôn, cứ cắn vành môi chị, đưa lưỡi ra tìm vào lưỡi chị mà nút. Cưỡng hôn cũng có cái hay vì rất là thú vị, tạo ra sự kích thích tột độ làm bùng lên sự ham muốn chiếm hữu mãnh liệt. Hơn năm phút anh hôn Bích Trâm thì chị cũng có vẻ bắt đầu xuôi dần, chị đánh lưỡi lại với anh, người chị không còn cựa quậy nữa. Chị đã hợp tác.
Vừa nút lưỡi với chị say mê, anh vừa kéo tấm chăn xuống tới gối, anh kéo tấm chăn ra rồi đắp lên hai cơ thể hừng hực sức nóng. Trong chăn, anh và chị bắt đầu những cử chỉ yêu thương trong khi đôi môi vẫn không rời nhau, bàn tay anh lướt khắp người chị, bóp vú chị rồi lần xuống cặp mông no tròn, chị có mặc quần lót, anh kéo quần chị xuống, hai đùi chị khép chặt như tự vệ làm anh không kéo xuống hết được, nhưng vậy cũng đủ rồi, thọc tay vô động thịt non của chị mà móc.
Lỗ thịt đã rỉ ra chút nước từ bao giờ. Ân dùng ngón giữa xoay tròn trên đám lông mướt rượt một hồi rồi nhằm ngay âm hạch của Bích Trâm mà day day, day xong lại vuốt ve lên xuống hai mép môi âm hộ, dâm dịch trơn trượt như tiếp thêm khí thế cho cái sự chà xát. Bóp bóp âm hộ chị mấy cái rồi thọc ngón giữa vô lỗ âm đạo, nước chị ra nên chả khó khăn gì để tiến vô, nửa ngón tay đâm đút vô cảm nhận được sự nóng ấm bên trong. Ân lại nhằm ngay điểm G mà móc. Vị trí sung sướng nhất bị kích thích dữ dội khiến Bích Trâm không kiềm nổi sự hưng phấn chảy trong người, chị cắn vào môi anh một cái hơi đau. Bàn tay chị cũng đã mò tới bóp côn thịt của anh trong vô thức.
Bình luận facebook