Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 137
Con rể được ba vợ tẩm quất cho một trận sướng phải biết, liệt giường gần ba tuần luôn. Nghe bảo xoay chỗ nào là nhức chỗ ấy, tự làm tự chịu chứ còn trách ai được nữa, củ cải vẫn bảo toàn là may mắn lắm rồi.
Thế này mà mấy video HD loã lồ của nó để ba xem được thì không biết hậu quả như nào, chắc chết cũng không có chỗ chôn.
May cho nó, giáo sư vẫn chưa đuổi cùng giết tận.
Ngày đầu tiên bạn An trở lại công ty, chú bên đằng nhà chồng của mình tố cáo bạn ấy sửa vài con số trong cái hợp đồng từ tháng chạp năm ngoái.
Bị ăn có ba cái vả của ba ba đại nhân thôi mà rụng mịa mất cả đôi răng cửa. Răng rụng là chuyện của răng, mồm móm ma móm mém bào chữa là việc của mồm, ba thương con, con có nỗi khổ tâm, khi đó sắp tới sinh nhật vợ, Vi thích cái túi Hermes nhưng kinh tế không cho phép nên con mới làm liều, định bù lại sau.
Van xin năn nỉ ỉ ôi mãi ba mới nguôi nguôi, giáng xuống Phó Giám Đốc.
Thế méo nào mà nửa tháng sau một chú khác lại dâng lên ngựa đại ca bằng chứng con rể quý biển thủ công quỹ, lần này thì anh An chính thức giữ chức Trưởng Phòng.
Tưởng trời yên biển lặng rồi ai ngờ đâu, cách vài tuần lại nhỏ giọt một việc, chồng bạn Vi từ vị trí cao vọng trọng trong công ty xuống làm nhân viên quèn, mà cũng chỉ được mười ngày gì đó rồi bị tống cổ hẳn.
Nói chung chuyện cứ mờ ám kiểu gì ý, nếu các chú có tư liệu từ lâu thì sao bây giờ mới phun ra? Lại còn đíu giết ngay mà ngấm ngầm cứa dần cứa dần, để thằng bé chết ngắc chết ngoải, tận hưởng cảm giác giày vò lo sợ trong gần mấy tháng liền.
Cái kiểu thâm thâm vờn như mèo vờn chuột thế này, ai là người đứng sau nhỉ?
Sao nghi thế?
-“Chồng yêu ơi nghe nói hôm nay em rể chồng đi phỏng vấn xin việc đó.”
Giáo sư vẫn đang cặm cụi nghiên cứu đống paper trên bàn, kiểu như thế sự chẳng liên quan gì đến ông ấy ý. Mình phải vòng tay qua ôm ấp lèo nhèo mãi mới thèm để tâm.
-“Chồng nói vợ nghe việc này là như nào?”
-“Việc gì?”
-“Thì việc thằng An đấy.”
-“Sao? Cô xót người yêu cũ hả?”
Hỏi rất là đểu, ghét thật. Ông xã tháo kính ra, tay xấu xa búng luôn cả khuya áo, vừa dụi dụi vừa trêu trêu.
-“Đằng ấy có thể thay mặt xin xỏ, mình sẽ tuỳ vào tấm lòng của đằng ấy với mối tình đầu mà xem xét.”
Xem xem cái lờ, có mà máu ghen lại nổi tanh bành ra ấy chứ.
-“Ấy nói thế nào chứ mối tình đầu của tớ tính ra là ấy mà, yêu ấy từ khi lọt lòng còn gì?”
Kể ra cũng hơi điêu toa phét lác nhưng không sao, anh nhà thích là được, thấy cười tươi lắm rồi kia kìa.
Yêu phát hờn nha!!!
Thế này mà mấy video HD loã lồ của nó để ba xem được thì không biết hậu quả như nào, chắc chết cũng không có chỗ chôn.
May cho nó, giáo sư vẫn chưa đuổi cùng giết tận.
Ngày đầu tiên bạn An trở lại công ty, chú bên đằng nhà chồng của mình tố cáo bạn ấy sửa vài con số trong cái hợp đồng từ tháng chạp năm ngoái.
Bị ăn có ba cái vả của ba ba đại nhân thôi mà rụng mịa mất cả đôi răng cửa. Răng rụng là chuyện của răng, mồm móm ma móm mém bào chữa là việc của mồm, ba thương con, con có nỗi khổ tâm, khi đó sắp tới sinh nhật vợ, Vi thích cái túi Hermes nhưng kinh tế không cho phép nên con mới làm liều, định bù lại sau.
Van xin năn nỉ ỉ ôi mãi ba mới nguôi nguôi, giáng xuống Phó Giám Đốc.
Thế méo nào mà nửa tháng sau một chú khác lại dâng lên ngựa đại ca bằng chứng con rể quý biển thủ công quỹ, lần này thì anh An chính thức giữ chức Trưởng Phòng.
Tưởng trời yên biển lặng rồi ai ngờ đâu, cách vài tuần lại nhỏ giọt một việc, chồng bạn Vi từ vị trí cao vọng trọng trong công ty xuống làm nhân viên quèn, mà cũng chỉ được mười ngày gì đó rồi bị tống cổ hẳn.
Nói chung chuyện cứ mờ ám kiểu gì ý, nếu các chú có tư liệu từ lâu thì sao bây giờ mới phun ra? Lại còn đíu giết ngay mà ngấm ngầm cứa dần cứa dần, để thằng bé chết ngắc chết ngoải, tận hưởng cảm giác giày vò lo sợ trong gần mấy tháng liền.
Cái kiểu thâm thâm vờn như mèo vờn chuột thế này, ai là người đứng sau nhỉ?
Sao nghi thế?
-“Chồng yêu ơi nghe nói hôm nay em rể chồng đi phỏng vấn xin việc đó.”
Giáo sư vẫn đang cặm cụi nghiên cứu đống paper trên bàn, kiểu như thế sự chẳng liên quan gì đến ông ấy ý. Mình phải vòng tay qua ôm ấp lèo nhèo mãi mới thèm để tâm.
-“Chồng nói vợ nghe việc này là như nào?”
-“Việc gì?”
-“Thì việc thằng An đấy.”
-“Sao? Cô xót người yêu cũ hả?”
Hỏi rất là đểu, ghét thật. Ông xã tháo kính ra, tay xấu xa búng luôn cả khuya áo, vừa dụi dụi vừa trêu trêu.
-“Đằng ấy có thể thay mặt xin xỏ, mình sẽ tuỳ vào tấm lòng của đằng ấy với mối tình đầu mà xem xét.”
Xem xem cái lờ, có mà máu ghen lại nổi tanh bành ra ấy chứ.
-“Ấy nói thế nào chứ mối tình đầu của tớ tính ra là ấy mà, yêu ấy từ khi lọt lòng còn gì?”
Kể ra cũng hơi điêu toa phét lác nhưng không sao, anh nhà thích là được, thấy cười tươi lắm rồi kia kìa.
Yêu phát hờn nha!!!
Bình luận facebook