Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Chương 6
Chương 6: Được rồi! Ngủ đi mình
Không phải Minh Triệt đã đồng ý rồi sao? mày nên vui mới phải, nhưng trái tim sao lại đau thế này – Kha Nguyệt nghĩ
Mẹ Kha kín đáo nhìn con gái, tối hôm ấy trước khi ngủ bà nói với chồng: “Mình à, tôi thấy Nguyệt Nguyệt thay đổi nhiều lắm, tính cách của con bé càng ngày càng khép kín, càng u buồn. Tôi thấy vì tình yêu này mà con bé phải trả giá quá lớn rồi, hay tôi thấy nên thôi đi giải thoát cho Triệt Triệt cũng là giải thoát cho con bé.”
“Nhưng bà à, con gái chúng ta từ nhỏ đã cố chấp chỉ thích Cố Minh Triệt. Bà bảo tôi phải làm sao đây? Không có thằng bé tôi không chắc con bé có còn linh hồn không nữa.” bố Kha phiền muộn đáp
Bà Kha thở dài “Duyên phận không thể cưỡng cầu, lần này nếu còn xảy ra chuyện gì nữa thì tôi sẽ dẫn theo con bé đi Mỹ một thời gian, để nó thông suốt.”
“Được rồi! Ngủ đi mình” Kha Lễ quay sang ôm vợ.
Đồng hồ chỉ đến số mười hai, Cố Minh Triệt nằm trên giường trằn trọc, xem xét hành động tối nay của mình là đúng hay sai, rồi bỗng nhiên lại cười lạnh nghĩ: Cô ta phải chút giá cho những gì mình gây ra chứ, có gì mà phải suy nghĩ nhiều – rồi thoải mái đi ngủ
Nhưng ở phía bên này Kha Nguyệt lại không thể ngủ nổi, cô tự nhìn mình trước gương rồi bật cười
“Haha Kha Nguyệt mày đúng là ảo tưởng, dù mày có khiến bản thân giống Mạc Lệ như thế nào thì cũng phải thừa nhận rằng cô ta tốt hơn mày rất nhiều lần. Nếu là mày, mày có nguyện ý cưới một người béo, xấu thế này về làm chồng không.” nước mắt từng hàng từng hàng mặn chát chảy xuống làm Kha Nguyệt tỉnh táo lại chút ít
Mày chỉ yêu một người thôi mà Kha Nguyệt đừng hèn mọn như vậy , tình cảm của mày không sai, mày sai vì mày không xứng với Cố Minh Triệt thôi – Kha Nguyệt khóc đến mức ngủ quên từ bao giờ không biết, đêm nay có lẽ cô đã nhận ra rất nhiều điều và nhẹ nhõm hơn rất nhiều
Sáng hôm đó, vẫn như thường lệ Kha Nguyệt đi học cùng Cố Minh Triệt, nhưng hôm nay có vẻ như Cố Minh Triệt cũng thoáng nhận ra được sự khác biệt của cô
“ Khóc sao? ” Anh hỏi
Cô vội vàng che dấu “À không có gì, tại hôm qua do em vui quá nên không kìm được cảm xúc ấy thôi. ”
Anh cười khinh khỉnh “Phải rồi cô nên vui mừng mới đúng, còn tôi thì ghê tởm chết đi được.” nói xong rồi lạnh nhạt bước nhanh bỏ lại Kha Nguyệt ở phía sau.
***
Sân bay thành phố Z,
Một cô gái mang đôi giày cao gót 8cm, đeo kính râm bước ra cùng một chiếc vali kingsize màu hồng
Không sai đây chính là Mạc Lệ, cô ta đã trở về
Mạc Lệ bước nhanh ra đường lớn, vội bắt một chiếc taxi đến cao trung A. Xe dừng ở trước cổng trường, cô tháo chiếc kính râm ra cười lạnh, Kha Nguyệt ác mộng của cô bắt đầu rồi – Mạc Lệ nghĩ thầm
Ung dung bước vào lớp 2 ngồi ở chỗ của Cố Minh Triệt với sự kinh ngạc của bạn học cũ
Bạn học Y xì xào “Này không phải kia là Mạc Lệ sao, sao cô ấy lại quay về vậy?”
Không phải Minh Triệt đã đồng ý rồi sao? mày nên vui mới phải, nhưng trái tim sao lại đau thế này – Kha Nguyệt nghĩ
Mẹ Kha kín đáo nhìn con gái, tối hôm ấy trước khi ngủ bà nói với chồng: “Mình à, tôi thấy Nguyệt Nguyệt thay đổi nhiều lắm, tính cách của con bé càng ngày càng khép kín, càng u buồn. Tôi thấy vì tình yêu này mà con bé phải trả giá quá lớn rồi, hay tôi thấy nên thôi đi giải thoát cho Triệt Triệt cũng là giải thoát cho con bé.”
“Nhưng bà à, con gái chúng ta từ nhỏ đã cố chấp chỉ thích Cố Minh Triệt. Bà bảo tôi phải làm sao đây? Không có thằng bé tôi không chắc con bé có còn linh hồn không nữa.” bố Kha phiền muộn đáp
Bà Kha thở dài “Duyên phận không thể cưỡng cầu, lần này nếu còn xảy ra chuyện gì nữa thì tôi sẽ dẫn theo con bé đi Mỹ một thời gian, để nó thông suốt.”
“Được rồi! Ngủ đi mình” Kha Lễ quay sang ôm vợ.
Đồng hồ chỉ đến số mười hai, Cố Minh Triệt nằm trên giường trằn trọc, xem xét hành động tối nay của mình là đúng hay sai, rồi bỗng nhiên lại cười lạnh nghĩ: Cô ta phải chút giá cho những gì mình gây ra chứ, có gì mà phải suy nghĩ nhiều – rồi thoải mái đi ngủ
Nhưng ở phía bên này Kha Nguyệt lại không thể ngủ nổi, cô tự nhìn mình trước gương rồi bật cười
“Haha Kha Nguyệt mày đúng là ảo tưởng, dù mày có khiến bản thân giống Mạc Lệ như thế nào thì cũng phải thừa nhận rằng cô ta tốt hơn mày rất nhiều lần. Nếu là mày, mày có nguyện ý cưới một người béo, xấu thế này về làm chồng không.” nước mắt từng hàng từng hàng mặn chát chảy xuống làm Kha Nguyệt tỉnh táo lại chút ít
Mày chỉ yêu một người thôi mà Kha Nguyệt đừng hèn mọn như vậy , tình cảm của mày không sai, mày sai vì mày không xứng với Cố Minh Triệt thôi – Kha Nguyệt khóc đến mức ngủ quên từ bao giờ không biết, đêm nay có lẽ cô đã nhận ra rất nhiều điều và nhẹ nhõm hơn rất nhiều
Sáng hôm đó, vẫn như thường lệ Kha Nguyệt đi học cùng Cố Minh Triệt, nhưng hôm nay có vẻ như Cố Minh Triệt cũng thoáng nhận ra được sự khác biệt của cô
“ Khóc sao? ” Anh hỏi
Cô vội vàng che dấu “À không có gì, tại hôm qua do em vui quá nên không kìm được cảm xúc ấy thôi. ”
Anh cười khinh khỉnh “Phải rồi cô nên vui mừng mới đúng, còn tôi thì ghê tởm chết đi được.” nói xong rồi lạnh nhạt bước nhanh bỏ lại Kha Nguyệt ở phía sau.
***
Sân bay thành phố Z,
Một cô gái mang đôi giày cao gót 8cm, đeo kính râm bước ra cùng một chiếc vali kingsize màu hồng
Không sai đây chính là Mạc Lệ, cô ta đã trở về
Mạc Lệ bước nhanh ra đường lớn, vội bắt một chiếc taxi đến cao trung A. Xe dừng ở trước cổng trường, cô tháo chiếc kính râm ra cười lạnh, Kha Nguyệt ác mộng của cô bắt đầu rồi – Mạc Lệ nghĩ thầm
Ung dung bước vào lớp 2 ngồi ở chỗ của Cố Minh Triệt với sự kinh ngạc của bạn học cũ
Bạn học Y xì xào “Này không phải kia là Mạc Lệ sao, sao cô ấy lại quay về vậy?”
Bình luận facebook