Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 38
"Tớ ngồi ghế phụ nhé! "_Dasy đóng cửa lại, quay mặt ra nhìn hắn và cô thản nhiên nói.
Mộc Hân cảm thấy chưa từng có loại người nào lại trơ trẽn như vậy, loại như này cô đáng sợ hơn Duy Hạ trước kia rất nhiều. Cô cười khinh một cái, gạt tay hắn ra khi hắn chưa kịp phản ứng.
Mộc Hân đi vòng qua ngồi vào ghế tài, cô quay mặt sang nhìn Dasy đang bất ngờ vẻ mặt thất vọng hẳn:"Sao... Sao em lại ngồi đây? "
"Tại sao không nhỉ? Tôi đã được ba mẹ cho đi học từ khi tốt nghiệp cấp ba, bằng lái có đủ. Huống hồ chiếc xe này tôi đã từng chạy rồi. "_Mộc Hân mở chìa khóa khởi động xe, tay cầm vô lăng, ngồi thẳng người, mắt nhìn về phía trước.
Dasy tức giận mở cửa xe ra, cô ta biết Gia Hào sẽ ngồi ghế sau nên cũng ra sau ngồi vào:"Chị không an tâm! Gia Hào mình ngồi sau với cậu nha! "
Gia Hào mở cửa còn chưa kịp vào đã bị Dasy chui vào xe trước, hắn cười nửa miệng đóng sầm cửa lại khiến Dasy ngạc nhiên lần nữa. Hắn mở cửa ngồi vào ghế phụ nhìn Mộc Hân dịu dàng bảo:
"Lái đi, anh muốn xem thử tài nghệ em ra sao! "
"Được! "_Mộc Hân cười đáp lại hắn, tự tin lái xe rời khỏi nhà.
Suốt quãng đường đi Dasy gương mặt nhăn nhó, chán ghét khi Gia Hào chỉ nói chuyện với Mộc Hân mà không thèm để tâm đến mình. Dù cô ta có cố kéo tay hắn, bắt chuyện thì hắn cũng chỉ trả lời thoáng qua, cho có.
Nhanh chóng, chiếc xe dừng lại ở cổng trường đại học của cô. Mộc Hân mở cửa xe đi xuống, nhưng cô quay sang nói với Gia Hào:"Đợi em một tí nhé! "
Mộc Hân ôm cặp nhanh chân chạy vào trong trường, Dasy muốn lên ghế phụ ngồi nhưng dường như Gia Hào không có ý sẽ chuyển ghế. Tầm 10 phút sau Mộc Hân đột nhiên trở lại, cô ngồi vào ghế lái như cũ.
Dasy không biết có phải là cô cố tình ngăn cản mình với Gia Hào không nữa, chẳng lẽ cô định đi đến công ty với hắn luôn sao. Cô ta không vui chòm tới trước, nhìn Mộc Hân giọng điệu chua ngoa hỏi:
"Mộc Hân em định đi tới công ty với anh chị sao? Không phải em có bài thuyết trình vào hôm nay sao?"
"À... Thật ra là bài thuyết trình nhóm, em nói giáo viên là bị đau bụng không thể làm. Có Yến Vy làm giúp rồi, dù sao bài thuyết trình cũng là em soạn, không mất điểm lắm."_Mộc Hân làm sao dễ dàng để cho hắn và Dasy ở riêng được chứ.
Cô không an toàn chút nào, loại người như Dasy hẳn là đủ cách lẳng lơ quyến rũ rồi. Dù Gia Hào không muốn cô ta vẫn cứ bám riết không buông như thế thôi đủ làm cô bực mình rồi.
Dasy nghiến răng, tay nắm chặt thành nắm đấm tức giận nhìn cô. Em gái gì mà quá đáng như thế chứ, cô là sợ ai cướp mất anh trai của mình hay gì?
Đến tập đoàn Đinh thị, cả ba người xuống xe đi vào trong. Không ai còn xa lạ với Gia Hào và Mộc Hân nữa, trước kia hắn cũng hay đến công ty cùng ông Đinh học hỏi, còn Mộc Hân thì hay được ông bà Đinh dắt đi gặp gỡ mọi người ở tiệc công ty hằng năm. Chỉ có Dasy là lạ lẫm.
Vì được làm ở tập đoàn lớn, mọi người ai cũng được đào tạo chuyên nghiệp, thấy hắn và cô vào chỉ cúi chào rồi trở lại làm việc ngay, không ai dám bàn tán. Dù trong lòng họ rất tò mò và cũng muốn nhiều chuyện nhưng phải giữ phong thái lạnh thôi.
Vào phòng làm việc của giám đốc, bản tên ở trên bàn đã được thay đổi thành tên Đinh Gia Hào, người nam thư ký thấy hắn đến thì cuối chào. Trong lòng thầm ngưỡng mộ thiếu gia nhà họ Đinh, mới hai ba tuổi đã có thể nắm giữ chức cao như thế, nghe bảo cậu vừa tốt nghiệp trường đại học danh tiếng ở Luân Đôn.
"Đinh thiếu, đây là phòng làm việc của anh. Còn tôi là Duy Tân thư ký của anh, thời gian tới mong anh chỉ bảo thêm. "
Gia Hào xoay mặt nhìn người thanh niên có vẻ lớn hơn mình, đang khom người đưa tay ra. Hắn lịch sự bắt lấy tay của Duy Tân lạnh lùng nói:"Rất vui được gặp anh! Làm việc vui vẻ! À... Anh đã chuẩn bị những tập tài liệu tôi cần chưa? "
"Rồi ạ! Tất cả đều ở trên bàn, giám đốc có thể xem xét. Ngày mai sẽ có cuộc họp hội đồng sau khi chỉ tịch đến ạ! "
"Ừ! Anh làm việc của mình đi!"
Gia Hào, Mộc Hân cùng Dasy đi vào trong phòng làm việc, hắn đi tới ngồi thử vào chiếc ghế của mình, cũng khá êm đấy. Bộ dạng cùng phong thái cao ngạo nhưng rất uy nghiêm có khí chất của hắn thật làm người ta sợ hãi.
Dasy ngó nghiêng phòng làm việc sang trọng đẹp đẽ của Gia Hào trong lòng tự nhũ chỉ cần lấy lòng Gia Hào lên làm Đinh thiếu phu nhân thì sau này đều được mọi người dè chừng cúi đầu kính nể. Cả cái gia sản này thừa hưởng thì còn gì bằng, làm thiếu phu nhân, sau đó là phu nhân, cuộc sống nhàn hạ sung sướng cả đời.
Có chồng tài giỏi như Gia Hào sau này cứ ngẩn cao đầu, mọi chuyện đều có hắn che chở cho. Chỉ cần làm con dâu Đinh gia thì ai dám xem thường, lúc nào cũng được thoải mái tiêu tiền, sai bảo người khác. Cảm giác ngồi lên chiếc ghế thiếu phu nhân, rồi ngồi lên ghế giám đốc hay chủ tịch tùy tiện gác chân lên bàn chơi thật thích. Nghĩ đến đây trong lòng cô ta liền rạo rực ngay.
Nãy giờ cứ lo mơ mộng hảo huyền, cô ta không để ý Gia Hào đang xem tài liệu, còn Mộc Hân chui vào lòng hắn ngồi trên đùi lúc nào cũng không biết.
Dasy tròn mắt ghen tỵ, vị trí đó phải là của cô ta mới đúng, cô ta giẫm chân bực bội trong lòng nói:"Mộc Hân sao em ngồi ở đấy? "
Cô ngước mắt lên nhìn Dasy, nhớ lại ánh mắt ham lợi của cô ta nãy giờ đảo quanh căn phòng này thật là đáng khinh. Ít ra ngày đó Duy Hạ không ham danh như này, cô ấy chỉ cần tình yêu của Phúc An mà thôi. Đúng là cứ nghĩ cái mình đã gặp là rất xấu rồi, nào có ngờ cái xấu hơn mình chưa tận mắt chứng kiến. Điển hình như Dasy còn xấu xa, thua kem Duy Hạ nhiều.
Cô nũng nịu trong lòng Gia Hào, lấy tay hắn hôm eo mình, vẻ mặt đắc ý hỏi Dasy:"Tại sao tôi không được ngồi đây? "
"Em còn không rõ sao? Gia Hào đang làm việc, em như vậy là phiền cậu ấy. Huống hồ em đã lớn, cho dù Gia Hào có là anh trai em, em cũng nên giữ khoảng cách chứ. Anh em thân mật là tốt nhưng quá mức như này thì không hay, em không sợ bạn trai sẽ dị nghị sao? "_Dasy tức giận nhìn gương mặt đáng ghét của cô không vui nói một tràn dạy dỗ.
Mộc Hân thấy Gia Hào im lặng, không quan tâm phụ nữ tranh đấu nhau mà tập trung làm việc. Cô đưa tay lên kéo đầu hắn cúi nhìn mình, mặt đáng yêu, đôi mắt long lanh dụ hoặc nói:
"A... Thì ra anh em như vầy là không tốt nha! Chị nói tôi phiền anh ấy, nhưng hình như chị mới là người phiền. Tôi có bạn trai đấy thì sao? Ngồi trên đùi anh trai như này thì sao? Bạn trai tôi không ghen đâu, mà anh ấy còn rất thích. Phải không hả,...anh trai? "
Gia Hào mỉm cười nhìn cô bé xéo sắc ở trong lòng, không ngờ mồm lưỡi cô lại bến nhọn như thế. Nhưng hắn lại cảm thấy rất đáng yêu. Bị Mộc Hân chọt hông một cái, hai từ anh trai ở sau kéo dài thật ái muội, nhưng rất kích thích. Hắn ngước nhìn Dasy gương mặt tràn đầy lửa giận rồi, bình thản trả lời:
"Phải! "
#còn
Mộc Hân cảm thấy chưa từng có loại người nào lại trơ trẽn như vậy, loại như này cô đáng sợ hơn Duy Hạ trước kia rất nhiều. Cô cười khinh một cái, gạt tay hắn ra khi hắn chưa kịp phản ứng.
Mộc Hân đi vòng qua ngồi vào ghế tài, cô quay mặt sang nhìn Dasy đang bất ngờ vẻ mặt thất vọng hẳn:"Sao... Sao em lại ngồi đây? "
"Tại sao không nhỉ? Tôi đã được ba mẹ cho đi học từ khi tốt nghiệp cấp ba, bằng lái có đủ. Huống hồ chiếc xe này tôi đã từng chạy rồi. "_Mộc Hân mở chìa khóa khởi động xe, tay cầm vô lăng, ngồi thẳng người, mắt nhìn về phía trước.
Dasy tức giận mở cửa xe ra, cô ta biết Gia Hào sẽ ngồi ghế sau nên cũng ra sau ngồi vào:"Chị không an tâm! Gia Hào mình ngồi sau với cậu nha! "
Gia Hào mở cửa còn chưa kịp vào đã bị Dasy chui vào xe trước, hắn cười nửa miệng đóng sầm cửa lại khiến Dasy ngạc nhiên lần nữa. Hắn mở cửa ngồi vào ghế phụ nhìn Mộc Hân dịu dàng bảo:
"Lái đi, anh muốn xem thử tài nghệ em ra sao! "
"Được! "_Mộc Hân cười đáp lại hắn, tự tin lái xe rời khỏi nhà.
Suốt quãng đường đi Dasy gương mặt nhăn nhó, chán ghét khi Gia Hào chỉ nói chuyện với Mộc Hân mà không thèm để tâm đến mình. Dù cô ta có cố kéo tay hắn, bắt chuyện thì hắn cũng chỉ trả lời thoáng qua, cho có.
Nhanh chóng, chiếc xe dừng lại ở cổng trường đại học của cô. Mộc Hân mở cửa xe đi xuống, nhưng cô quay sang nói với Gia Hào:"Đợi em một tí nhé! "
Mộc Hân ôm cặp nhanh chân chạy vào trong trường, Dasy muốn lên ghế phụ ngồi nhưng dường như Gia Hào không có ý sẽ chuyển ghế. Tầm 10 phút sau Mộc Hân đột nhiên trở lại, cô ngồi vào ghế lái như cũ.
Dasy không biết có phải là cô cố tình ngăn cản mình với Gia Hào không nữa, chẳng lẽ cô định đi đến công ty với hắn luôn sao. Cô ta không vui chòm tới trước, nhìn Mộc Hân giọng điệu chua ngoa hỏi:
"Mộc Hân em định đi tới công ty với anh chị sao? Không phải em có bài thuyết trình vào hôm nay sao?"
"À... Thật ra là bài thuyết trình nhóm, em nói giáo viên là bị đau bụng không thể làm. Có Yến Vy làm giúp rồi, dù sao bài thuyết trình cũng là em soạn, không mất điểm lắm."_Mộc Hân làm sao dễ dàng để cho hắn và Dasy ở riêng được chứ.
Cô không an toàn chút nào, loại người như Dasy hẳn là đủ cách lẳng lơ quyến rũ rồi. Dù Gia Hào không muốn cô ta vẫn cứ bám riết không buông như thế thôi đủ làm cô bực mình rồi.
Dasy nghiến răng, tay nắm chặt thành nắm đấm tức giận nhìn cô. Em gái gì mà quá đáng như thế chứ, cô là sợ ai cướp mất anh trai của mình hay gì?
Đến tập đoàn Đinh thị, cả ba người xuống xe đi vào trong. Không ai còn xa lạ với Gia Hào và Mộc Hân nữa, trước kia hắn cũng hay đến công ty cùng ông Đinh học hỏi, còn Mộc Hân thì hay được ông bà Đinh dắt đi gặp gỡ mọi người ở tiệc công ty hằng năm. Chỉ có Dasy là lạ lẫm.
Vì được làm ở tập đoàn lớn, mọi người ai cũng được đào tạo chuyên nghiệp, thấy hắn và cô vào chỉ cúi chào rồi trở lại làm việc ngay, không ai dám bàn tán. Dù trong lòng họ rất tò mò và cũng muốn nhiều chuyện nhưng phải giữ phong thái lạnh thôi.
Vào phòng làm việc của giám đốc, bản tên ở trên bàn đã được thay đổi thành tên Đinh Gia Hào, người nam thư ký thấy hắn đến thì cuối chào. Trong lòng thầm ngưỡng mộ thiếu gia nhà họ Đinh, mới hai ba tuổi đã có thể nắm giữ chức cao như thế, nghe bảo cậu vừa tốt nghiệp trường đại học danh tiếng ở Luân Đôn.
"Đinh thiếu, đây là phòng làm việc của anh. Còn tôi là Duy Tân thư ký của anh, thời gian tới mong anh chỉ bảo thêm. "
Gia Hào xoay mặt nhìn người thanh niên có vẻ lớn hơn mình, đang khom người đưa tay ra. Hắn lịch sự bắt lấy tay của Duy Tân lạnh lùng nói:"Rất vui được gặp anh! Làm việc vui vẻ! À... Anh đã chuẩn bị những tập tài liệu tôi cần chưa? "
"Rồi ạ! Tất cả đều ở trên bàn, giám đốc có thể xem xét. Ngày mai sẽ có cuộc họp hội đồng sau khi chỉ tịch đến ạ! "
"Ừ! Anh làm việc của mình đi!"
Gia Hào, Mộc Hân cùng Dasy đi vào trong phòng làm việc, hắn đi tới ngồi thử vào chiếc ghế của mình, cũng khá êm đấy. Bộ dạng cùng phong thái cao ngạo nhưng rất uy nghiêm có khí chất của hắn thật làm người ta sợ hãi.
Dasy ngó nghiêng phòng làm việc sang trọng đẹp đẽ của Gia Hào trong lòng tự nhũ chỉ cần lấy lòng Gia Hào lên làm Đinh thiếu phu nhân thì sau này đều được mọi người dè chừng cúi đầu kính nể. Cả cái gia sản này thừa hưởng thì còn gì bằng, làm thiếu phu nhân, sau đó là phu nhân, cuộc sống nhàn hạ sung sướng cả đời.
Có chồng tài giỏi như Gia Hào sau này cứ ngẩn cao đầu, mọi chuyện đều có hắn che chở cho. Chỉ cần làm con dâu Đinh gia thì ai dám xem thường, lúc nào cũng được thoải mái tiêu tiền, sai bảo người khác. Cảm giác ngồi lên chiếc ghế thiếu phu nhân, rồi ngồi lên ghế giám đốc hay chủ tịch tùy tiện gác chân lên bàn chơi thật thích. Nghĩ đến đây trong lòng cô ta liền rạo rực ngay.
Nãy giờ cứ lo mơ mộng hảo huyền, cô ta không để ý Gia Hào đang xem tài liệu, còn Mộc Hân chui vào lòng hắn ngồi trên đùi lúc nào cũng không biết.
Dasy tròn mắt ghen tỵ, vị trí đó phải là của cô ta mới đúng, cô ta giẫm chân bực bội trong lòng nói:"Mộc Hân sao em ngồi ở đấy? "
Cô ngước mắt lên nhìn Dasy, nhớ lại ánh mắt ham lợi của cô ta nãy giờ đảo quanh căn phòng này thật là đáng khinh. Ít ra ngày đó Duy Hạ không ham danh như này, cô ấy chỉ cần tình yêu của Phúc An mà thôi. Đúng là cứ nghĩ cái mình đã gặp là rất xấu rồi, nào có ngờ cái xấu hơn mình chưa tận mắt chứng kiến. Điển hình như Dasy còn xấu xa, thua kem Duy Hạ nhiều.
Cô nũng nịu trong lòng Gia Hào, lấy tay hắn hôm eo mình, vẻ mặt đắc ý hỏi Dasy:"Tại sao tôi không được ngồi đây? "
"Em còn không rõ sao? Gia Hào đang làm việc, em như vậy là phiền cậu ấy. Huống hồ em đã lớn, cho dù Gia Hào có là anh trai em, em cũng nên giữ khoảng cách chứ. Anh em thân mật là tốt nhưng quá mức như này thì không hay, em không sợ bạn trai sẽ dị nghị sao? "_Dasy tức giận nhìn gương mặt đáng ghét của cô không vui nói một tràn dạy dỗ.
Mộc Hân thấy Gia Hào im lặng, không quan tâm phụ nữ tranh đấu nhau mà tập trung làm việc. Cô đưa tay lên kéo đầu hắn cúi nhìn mình, mặt đáng yêu, đôi mắt long lanh dụ hoặc nói:
"A... Thì ra anh em như vầy là không tốt nha! Chị nói tôi phiền anh ấy, nhưng hình như chị mới là người phiền. Tôi có bạn trai đấy thì sao? Ngồi trên đùi anh trai như này thì sao? Bạn trai tôi không ghen đâu, mà anh ấy còn rất thích. Phải không hả,...anh trai? "
Gia Hào mỉm cười nhìn cô bé xéo sắc ở trong lòng, không ngờ mồm lưỡi cô lại bến nhọn như thế. Nhưng hắn lại cảm thấy rất đáng yêu. Bị Mộc Hân chọt hông một cái, hai từ anh trai ở sau kéo dài thật ái muội, nhưng rất kích thích. Hắn ngước nhìn Dasy gương mặt tràn đầy lửa giận rồi, bình thản trả lời:
"Phải! "
#còn
Bình luận facebook