Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14: Tiền Tôi Làm Ra Cho Em Xài
Nghe cô nói mà anh cũng thua
" Em nên nhớ tiền tôi làm ra là cho em xài hơn nữa tôi có thể dùng tiền để đè chết người còn được"
Thanh toán xong, từ cửa hàng quần áo anh kéo cô qua mua trang sức, giày dép rồi mỹ phẩm, đủ loại trên đời.
" Anh có thôi không hả, chân tôi đi hết nổi rồi đó" cô ngồi ôm hai chân của mình mà nói
" Em đi không được thì anh bế".
Nghe anh nói cô liền bật dậy
" Được rồi! Tôi dẫn em đi ăn"
" Ăn sao" Nghe đến đồ ăn mắt cô liền sáng lên
" Đi, tôi biết một quán rất ngon, đi theo tôi"
Không cần anh đồng ý hay không thì cô đã kéo anh đi ra khỏi trung tâm thương mại.
" Để tôi gọi tài xế tới đón"
" Không cần đâu, quán đó ở gần đây thôi"
Thế là cô cứ kéo tay anh đi, anh thấy cô háo hức như vậy cũng im lặng đi theo.
Đi được một hồi cô dừng trước một quán ăn có tên Spring ( nghĩa là ngày xuân).
Quán được trang trí theo phong cách Trung cổ, gồm hai tầng.
" Ở đây sao?"
" Đúng rồi, đi vào thôi"
Cô kéo anh vào thì gặp bà chủ tiệm
" Con tới rồi sao"
" Vâng! Dạo này làm ăn thế nào rồi bà chủ" cô vui vẻ nói " Cũng được thôi con.
Mà nay vẫn như cũ à" " Vâng ạ" Lúc này bà chủ mới để ý còn có một người đàn ông đứng cạnh cô.
" Có bạn trai rồi sao? Hèn gì mấy nay ít thấy con vào quán " " Dạ không ph.
....." cô chưa kịp nó hết câu thì bị bà chủ quán ngắt lời " Aisss không cần ngại.
Mà bạn trai của con cũng được đấy chứ nhờ" " Bác à" " Haha, thôi con ngồi đi, để ta làm thêm một phần nữa cho cậu đây" Cô dẫn anh lên lầu ở vị trí mà mình hay ngồi.
" Cô là khách quen ở đây sao?" " Chính xác! tôi ăn ở đây từ năm cấp ba tới giờ" " A! mì tới rồi" " Hai đứa dùng ngon miệng nha" " Món gì đây?" anh cau mày hỏi " Mì tương đen, anh không biết sao?" Vừa nói cô vừa đưa ít mì vào miệng " Cô ăn đi, tôi không quen mấy món lạ" Aisss, cô gắp đũa mì đưa trước miệng anh nói
" Há miệng ra, tôi đút" " Tôi đã bảo ưm" Thừa lúc anh nói cô đưa đũa mĩ vào miệng anh, đợi khi anh ăn xong thì cô chồm người lên phía trước hỏi
" Sao, ngon lắm đúng không" Đôi mắt to tròn ngây thơ ấy cứ nhìn anh chằm chằm, trên miệng lại dính ít tương mì, sự dễ thương ấy khiến anh bật cười
" Cũng được" " Tôi nói rồi mà anh không tin" Anh lắc đầu cười nhẹ, sau đó cũng cầm đũa lên ăn.
Hai người vừa ăn vừa tám đủ chuyện trên trời dưới đất.
Ăn uống xong, cô cùng anh đi dạo, cô cứ tung tăng chạy nhảy như một đứa con nít, khi đã mệt cô ngồi xuống
" Tôi mệt rồi " cô bĩu môi nói " Để tôi gọi tài xế " Lát sau tài xế tới đưa cô và anh về, trên xe vì mệt mỏi nên cô ngủ gục vào cửa kính, thấy vậy anh ngồi xích tới để đầu cô tựa vào vai mình.
Cuối cùng chính xác éc xe dừng trước cửa của căn biệt thự, anh không muốn đánh thức cô nên ẵm cô vào, đồ đạc có người đem vào sau
" Thiếu gia…"
" Cô ấy đang ngủ" Anh vừa nói vừa bế cô lên phòng mình, đặt nhẹ cô xuống giường.
Anh nhẹ nhàng tháo giày, áo khoác cô ra, xong xuôi thì vào đi vào nhà tắm.
Tiếng nước chảy trong nhà tắm vang lên một hồi thì anh bước ra, trên người chỉ quấn chiếc khăn ngang hông làm lộ thân hình rắn chắt, vạm vỡ ấy, tóc còn ướt sũng.
Đúng lúc này cô chợt tỉnh giấc, mở mắt ra còn chưa tỉnh hẳn thì thấy anh đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt.
" Sao anh không mặt đồ vô vậy hả" cô giật mình lui ra sau mép giường
" Tại sao phải mặc, chẳng phải em rất thích sao?" anh vừa nói vừa tiến lại gần cô.
__________________.
" Em nên nhớ tiền tôi làm ra là cho em xài hơn nữa tôi có thể dùng tiền để đè chết người còn được"
Thanh toán xong, từ cửa hàng quần áo anh kéo cô qua mua trang sức, giày dép rồi mỹ phẩm, đủ loại trên đời.
" Anh có thôi không hả, chân tôi đi hết nổi rồi đó" cô ngồi ôm hai chân của mình mà nói
" Em đi không được thì anh bế".
Nghe anh nói cô liền bật dậy
" Được rồi! Tôi dẫn em đi ăn"
" Ăn sao" Nghe đến đồ ăn mắt cô liền sáng lên
" Đi, tôi biết một quán rất ngon, đi theo tôi"
Không cần anh đồng ý hay không thì cô đã kéo anh đi ra khỏi trung tâm thương mại.
" Để tôi gọi tài xế tới đón"
" Không cần đâu, quán đó ở gần đây thôi"
Thế là cô cứ kéo tay anh đi, anh thấy cô háo hức như vậy cũng im lặng đi theo.
Đi được một hồi cô dừng trước một quán ăn có tên Spring ( nghĩa là ngày xuân).
Quán được trang trí theo phong cách Trung cổ, gồm hai tầng.
" Ở đây sao?"
" Đúng rồi, đi vào thôi"
Cô kéo anh vào thì gặp bà chủ tiệm
" Con tới rồi sao"
" Vâng! Dạo này làm ăn thế nào rồi bà chủ" cô vui vẻ nói " Cũng được thôi con.
Mà nay vẫn như cũ à" " Vâng ạ" Lúc này bà chủ mới để ý còn có một người đàn ông đứng cạnh cô.
" Có bạn trai rồi sao? Hèn gì mấy nay ít thấy con vào quán " " Dạ không ph.
....." cô chưa kịp nó hết câu thì bị bà chủ quán ngắt lời " Aisss không cần ngại.
Mà bạn trai của con cũng được đấy chứ nhờ" " Bác à" " Haha, thôi con ngồi đi, để ta làm thêm một phần nữa cho cậu đây" Cô dẫn anh lên lầu ở vị trí mà mình hay ngồi.
" Cô là khách quen ở đây sao?" " Chính xác! tôi ăn ở đây từ năm cấp ba tới giờ" " A! mì tới rồi" " Hai đứa dùng ngon miệng nha" " Món gì đây?" anh cau mày hỏi " Mì tương đen, anh không biết sao?" Vừa nói cô vừa đưa ít mì vào miệng " Cô ăn đi, tôi không quen mấy món lạ" Aisss, cô gắp đũa mì đưa trước miệng anh nói
" Há miệng ra, tôi đút" " Tôi đã bảo ưm" Thừa lúc anh nói cô đưa đũa mĩ vào miệng anh, đợi khi anh ăn xong thì cô chồm người lên phía trước hỏi
" Sao, ngon lắm đúng không" Đôi mắt to tròn ngây thơ ấy cứ nhìn anh chằm chằm, trên miệng lại dính ít tương mì, sự dễ thương ấy khiến anh bật cười
" Cũng được" " Tôi nói rồi mà anh không tin" Anh lắc đầu cười nhẹ, sau đó cũng cầm đũa lên ăn.
Hai người vừa ăn vừa tám đủ chuyện trên trời dưới đất.
Ăn uống xong, cô cùng anh đi dạo, cô cứ tung tăng chạy nhảy như một đứa con nít, khi đã mệt cô ngồi xuống
" Tôi mệt rồi " cô bĩu môi nói " Để tôi gọi tài xế " Lát sau tài xế tới đưa cô và anh về, trên xe vì mệt mỏi nên cô ngủ gục vào cửa kính, thấy vậy anh ngồi xích tới để đầu cô tựa vào vai mình.
Cuối cùng chính xác éc xe dừng trước cửa của căn biệt thự, anh không muốn đánh thức cô nên ẵm cô vào, đồ đạc có người đem vào sau
" Thiếu gia…"
" Cô ấy đang ngủ" Anh vừa nói vừa bế cô lên phòng mình, đặt nhẹ cô xuống giường.
Anh nhẹ nhàng tháo giày, áo khoác cô ra, xong xuôi thì vào đi vào nhà tắm.
Tiếng nước chảy trong nhà tắm vang lên một hồi thì anh bước ra, trên người chỉ quấn chiếc khăn ngang hông làm lộ thân hình rắn chắt, vạm vỡ ấy, tóc còn ướt sũng.
Đúng lúc này cô chợt tỉnh giấc, mở mắt ra còn chưa tỉnh hẳn thì thấy anh đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt.
" Sao anh không mặt đồ vô vậy hả" cô giật mình lui ra sau mép giường
" Tại sao phải mặc, chẳng phải em rất thích sao?" anh vừa nói vừa tiến lại gần cô.
__________________.
Bình luận facebook