Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42: Tìm Kiếm
Ba tên dâm tặc đó cười lớn bước ra ngoài khóa cửa lại.
Tim cô như muốn nhảy ra ngoài vố hít thở sâu cùng Hạ Nghi tháo hết đống dây còn lại rồi tìm đường bỏ trốn.
Tim hai người đập nhanh như muốn rớt ra ngoài, họ phải tìm được lối thoát trước khi đám người đó vào lại.
[…]
Ở nhà quản gia thấy Khiết Nhi và Hạ Nghi đi ra ngoài mua đồ cũng hơn 3 tiếng rồi vẫn chưa thấy về.
Bà liền cho ít vệ sĩ đi tìm hai cô nhưng lát sau họ trở về tay không, không ai tìm thấy hai người.
Trong số vệ sĩ đó một người đi ra cầm theo chiếc điện thoại của Hạ Nghi làm rớt bên đường cho bà.
Ngoài chiếc điện thoại này ra thì không có bất cứ tung tích gì.
Trong lòng vấy lên nỗi sợ hãi liền gọi cho Cố Tĩnh Trạch.
Anh đang trong giờ họp, gương mặt thể hiện rõ sự khó chịu nhìn những nhân viên đang báo cáo, trong lòng nảy giờ cứ có dự cảm không lành.
Chuông điện thoại reo lên mọi người đều quay lại nơi phát ra âm thanh đó là điện thoại anh đang reo.
Anh nhíu mày cầm điện thoại lên nhìn dãy số hiện thị trên màn hình, là số từ nhà gọi đến anh lười biếng trượt lên nghe.
" Alo "
" Thiếu gia à, cô Khiết Nhi và Hạ Nghi nói là ra ngoài mua ít đồ rồi sẽ về liền, nhưng nãy giờ đã hơn 3 tiếng đồng hồ mà chưa thấy họ về.
Tôi có cho người đi tìm nhưng lại không thấy họ đâu chỉ nhặt được chiếc điện thoại của cô Hạ Nghi làm rớt bên đường.
Tôi lo quá "
Anh nghe vậy liền đập bàn đứng dạy quát lớn
" BÀ NÓI CÁI GÌ!"
Tất cả nhân viên trong phòng họp giật bắn người lên nhìn anh, gương mặt anh tối sầm lại, nhiệt độ xung quanh anh giảm xuống khiến người đứng cạnh cũng ớn lạnh theo.
" Cậu về ngay được không ạ?"
* Tút…tút…* Anh lập tức chạy xuống hầm lấy xe chạy về nhà nhanh nhất có thể.
Bước vô nhà thì thấy gương mặt lo lắng của Ninh quản gia.
Anh ngồi lại ghế sofa nghe họ kể lại chi tiết toàn bộ sự việc.
Anh nghe xong thì lấy điện thoại ra gọi cho Cơ Lập Hàn.
" Cậu điều tra tất cả camera của thành phố xem hôm nay Hạ Nghi và Du Khiết Nhi đã đi đâu, càng nhanh càng tốt"
" Họ bị làm sao à?"
" Có vẻ như bị bắt cóc "
Nói xong anh cúp máy để cho Lập Hàn còn chưa loát kịp.
Hàn Di Băng đang ngồi cạnh bàn chuyện với anh mới hỏi
" Có chuyện gì sao Cơ tổng?"
" Hình như bạn em xảy ra chuyện rồi"
" Anh nói sao? KHIẾT NHI XẢY RA CHUYỆN GÌ?"
" Đi theo anh"
Anh liền gọi cho thư kí gửi tất cả video mà camera của thành phố có ghi lại hình ảnh của hai người qua.
Bản thân chở theo Hàn Di Băng đến nhà của Cố Tĩnh Trạch.
Đến nơi, Di Băng chạy thẳng vào nhà hỏi anh, anh chỉ im lặng cô quay sang hỏi quản gia, bà kể lại cho cô toàn bộ sự việc.
Lúc đó điện thoại Cơ Lập Hàn reo lên là thư kí gửi qua video kèm theo dòng tin nhắn.
/ Họ bị bắt lên một chiếc xe, chiếc xe di chuyển theo hướng bìa rừng rồi mất dấu /
Cơ Lập Hàn đưa cho Cố Tĩnh Trạch xem.
Tay anh xiết chặt chiếc điện thoại như muốn bóp nát nó.
Trên trán gan xanh cũng nổi lên, nghiến răng thốt ra câu chửi rủa
" MẸ KIẾP! TÊN KHỐN NÀO LÀM?"
Cơ Lập Hàn và Cố Tĩnh Trạch điều động một lực lượng lớn lên núi tìm hai người.
Hàng tá chiếc xe thi nhau đi ra khỏi thành phố.
Bên phía Khiết Nhi và Hạ Nghi, hai người tìm được ô cửa sổ nhỏ có thể trèo qua nhưng lại khá cao nên Khiết Nhi kêu Hạ Nghi leo lên vai mình rồi nhảy qua còn bản thân sẽ nhảy xuống sau..
Tim cô như muốn nhảy ra ngoài vố hít thở sâu cùng Hạ Nghi tháo hết đống dây còn lại rồi tìm đường bỏ trốn.
Tim hai người đập nhanh như muốn rớt ra ngoài, họ phải tìm được lối thoát trước khi đám người đó vào lại.
[…]
Ở nhà quản gia thấy Khiết Nhi và Hạ Nghi đi ra ngoài mua đồ cũng hơn 3 tiếng rồi vẫn chưa thấy về.
Bà liền cho ít vệ sĩ đi tìm hai cô nhưng lát sau họ trở về tay không, không ai tìm thấy hai người.
Trong số vệ sĩ đó một người đi ra cầm theo chiếc điện thoại của Hạ Nghi làm rớt bên đường cho bà.
Ngoài chiếc điện thoại này ra thì không có bất cứ tung tích gì.
Trong lòng vấy lên nỗi sợ hãi liền gọi cho Cố Tĩnh Trạch.
Anh đang trong giờ họp, gương mặt thể hiện rõ sự khó chịu nhìn những nhân viên đang báo cáo, trong lòng nảy giờ cứ có dự cảm không lành.
Chuông điện thoại reo lên mọi người đều quay lại nơi phát ra âm thanh đó là điện thoại anh đang reo.
Anh nhíu mày cầm điện thoại lên nhìn dãy số hiện thị trên màn hình, là số từ nhà gọi đến anh lười biếng trượt lên nghe.
" Alo "
" Thiếu gia à, cô Khiết Nhi và Hạ Nghi nói là ra ngoài mua ít đồ rồi sẽ về liền, nhưng nãy giờ đã hơn 3 tiếng đồng hồ mà chưa thấy họ về.
Tôi có cho người đi tìm nhưng lại không thấy họ đâu chỉ nhặt được chiếc điện thoại của cô Hạ Nghi làm rớt bên đường.
Tôi lo quá "
Anh nghe vậy liền đập bàn đứng dạy quát lớn
" BÀ NÓI CÁI GÌ!"
Tất cả nhân viên trong phòng họp giật bắn người lên nhìn anh, gương mặt anh tối sầm lại, nhiệt độ xung quanh anh giảm xuống khiến người đứng cạnh cũng ớn lạnh theo.
" Cậu về ngay được không ạ?"
* Tút…tút…* Anh lập tức chạy xuống hầm lấy xe chạy về nhà nhanh nhất có thể.
Bước vô nhà thì thấy gương mặt lo lắng của Ninh quản gia.
Anh ngồi lại ghế sofa nghe họ kể lại chi tiết toàn bộ sự việc.
Anh nghe xong thì lấy điện thoại ra gọi cho Cơ Lập Hàn.
" Cậu điều tra tất cả camera của thành phố xem hôm nay Hạ Nghi và Du Khiết Nhi đã đi đâu, càng nhanh càng tốt"
" Họ bị làm sao à?"
" Có vẻ như bị bắt cóc "
Nói xong anh cúp máy để cho Lập Hàn còn chưa loát kịp.
Hàn Di Băng đang ngồi cạnh bàn chuyện với anh mới hỏi
" Có chuyện gì sao Cơ tổng?"
" Hình như bạn em xảy ra chuyện rồi"
" Anh nói sao? KHIẾT NHI XẢY RA CHUYỆN GÌ?"
" Đi theo anh"
Anh liền gọi cho thư kí gửi tất cả video mà camera của thành phố có ghi lại hình ảnh của hai người qua.
Bản thân chở theo Hàn Di Băng đến nhà của Cố Tĩnh Trạch.
Đến nơi, Di Băng chạy thẳng vào nhà hỏi anh, anh chỉ im lặng cô quay sang hỏi quản gia, bà kể lại cho cô toàn bộ sự việc.
Lúc đó điện thoại Cơ Lập Hàn reo lên là thư kí gửi qua video kèm theo dòng tin nhắn.
/ Họ bị bắt lên một chiếc xe, chiếc xe di chuyển theo hướng bìa rừng rồi mất dấu /
Cơ Lập Hàn đưa cho Cố Tĩnh Trạch xem.
Tay anh xiết chặt chiếc điện thoại như muốn bóp nát nó.
Trên trán gan xanh cũng nổi lên, nghiến răng thốt ra câu chửi rủa
" MẸ KIẾP! TÊN KHỐN NÀO LÀM?"
Cơ Lập Hàn và Cố Tĩnh Trạch điều động một lực lượng lớn lên núi tìm hai người.
Hàng tá chiếc xe thi nhau đi ra khỏi thành phố.
Bên phía Khiết Nhi và Hạ Nghi, hai người tìm được ô cửa sổ nhỏ có thể trèo qua nhưng lại khá cao nên Khiết Nhi kêu Hạ Nghi leo lên vai mình rồi nhảy qua còn bản thân sẽ nhảy xuống sau..
Bình luận facebook