Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 476
Chuyển ngữ: Wanhoo
Hai người không định bảo Ninh Thư đi vào, Ninh Thư biết ý chỉ đứng một góc quan sát hai người họ.
Chàng trai thì hẳn là Tam hoàng tử Hiên Hồng Vũ. Mái tóc đen nhánh của Hiên Hồng Vũ được trâm ngọc búi gọn. Hắn ta mặc áo gấm trắng, tà áo dài múa may theo từng nét bút.
Lông mày sắc bén, môi thắm hồng, ngũ quan đẹp đẽ. Đường nét như tạc tượng có một không hai, quả thật là hào hoa phong nhã.
Ninh Thư nhếch mép, giờ nom bình thường đấy nhưng chẳng biết lúc nào đó sẽ lên cơn muốn chiếm hữu người khác đâu. Hắn ta sẽ nảy sinh tình cảm và chấp niệm cực đoan khống chế cho bằng được mà người bình thường không hiểu nổi với Thượng Quan Tình Nhu.
Người lọt vào mắt hắn ta khổ thật sự.
Ninh Thư quan sát Thượng Quan Tình Nhu. Mày mắt cong cong, đôi môi chúm chím đỏ tươi, làn da mịn màng, vầng trán sáng láng cùng với con ngươi lúng liếng ranh ma.
Thượng Quan Tình Nhu mang trong mình sự tự do ăn vào tận sâu linh hồn mà các quý nữ danh môn quanh năm ở trong nhà không có được.
Đây là Thượng Quan Tình Nhu thẳng thắn chứ không kệch cỡm.
Ninh Thư cảm thấy Thượng Quan Tình Nhu xuyên không khi chưa lớn lắm.
Đổi sang kiếp khác được các con người mang trong mình dòng máu rồng phượng theo đuổi, được hạnh phúc và rồi trở thành hoàng hậu hưởng vô vàn sủng ái.
Thượng Quan Tình Nhu rất xinh đẹp nhưng cứ nghĩ đến cảnh cô ta nhảy Gangnam Style rồi hát bài Little Apple là mọi sự xinh đẹp đều bay sạch.
Thôi, có lẽ đó là nét đặc biệt trong mắt các con cháu dòng dõi quý tộc.
Còn Ninh Thư chỉ cần biết rằng cô nam quả nữ chung một phòng thế này sẽ ảnh hưởng xấu đến thanh danh của Thượng Quan Tình Nhu.
Các cô nương khác bảo vệ thanh danh ghê lắm nhưng Thượng Quan Tình Nhu đây chưa từng để ý đến nó, và còn chẳng cả bận tâm về chàng trai thích mình. Ngũ hoàng tử còn ghé qua phòng khuê nữ vào đêm hôm cơ.
Ninh Thư đứng im không nhúc nhích ở đó như một tảng đá.
Hiên Hồng Vũ đặt bút xuống, Thượng Quan Tình Nhu cầm giấy lên xem: "Sao ta lại xấu thế này, ngài vẽ ta xấu quá."
"Không phải nàng xấu mà là ta không lột tả được vẻ đẹp của nàng." Hiên Hồng Vũ không giận Thượng Quan Tình Nhu.
Thượng Quan Tình Nhu bĩu môi nhấc bút vẽ một Hiên Hồng Vũ phiên bản chibi, bảo: "Đây mới là đẹp, đáng yêu không?"
Hiên Hồng Vũ buồn cười: "Có ai lại đầu to mình nhỏ vậy đâu?"
"Đây là tranh biếm hoạ." Thượng Quan Tình Nhu nhe ranh với Hiên Hồng Vũ rất đáng yêu: "Ngài chỉ cần nói xem đẹp hay xấu thôi."
"Đẹp, đẹp lắm." Hiên Hồng Vũ mỉm cười càng khiến hắn thêm nho nhã.
Ban đầu Thượng Quan Tình Nhu bị hắn hút hồn nhưng sau không chịu nổi tính tình quái gở của Hiên Hồng Vũ.
Nàng là của riêng mình ta, trong mắt nàng chỉ được có ta, không được phép ra ngoài với đàn ông khác, nàng không ngoan ta sẽ phạt nàng. Phạt bị thương thật chứ không phải doạ chơi.
Cảm giác đó khiến người ta sụp đổ.
Hiên Hồng Vũ như mới thấy Ninh Thư, hắn vẫy gọi cô qua.
Ninh Thư đi qua chắp tay quỳ một chân gọi: "Chủ tử."
Thượng Quan Tình Nhu nhìn qua nhìn lại mặt Ninh Thư rồi chuyển ánh mắt qua nơi khác.
"Tình Nhu, ám vệ này tặng cho nàng, cô ta sẽ bảo vệ sự an toàn cho nàng." Hiên Hồng Vũ nói với Thượng Quan Tình Nhu.
Hình như Thượng Quan Tình Nhu không thích ám vệ này: "Ta không cần ám vệ, cảm giác cứ có người đi theo không thoải mái."
"Cô ta chỉ bảo vệ nàng từ một nơi bí mật gần đó khi nào nàng gặp nguy hiểm mới cứu nàng. Nàng thích đi chơi khắp nơi chưa biết chừng sẽ gặp nguy hiểm, cô ta..." Hiên Hồng Vũ quay sang hỏi Ninh Thư lạnh nhạt: "Ngươi tên gì?"
Ninh Thư: ...
"Mười Một." Ninh Thư trả lời.
"Mười Một sẽ bảo vệ nàng khi nàng gặp nguy hiểm. Có nữ ám vệ bên cạnh cũng tiện cho nàng hơn." Hiên Hồng Vũ sờ ngọc bội bên hông và bảo với Thượng Quan Tình Nhu.
Thượng Quan Tình Nhu bĩu môi.
Đôi mắt cáo của Hiên Hồng Vũ loé sáng, Ninh Thư cảm thấy Hiên Hồng Vũ tức giận nên thưa với Thượng Quan Tình Nhu: "Thượng Quan tiểu thư."
"Từ giờ nàng sẽ là chủ của ngươi. Nghe theo mệnh lệnh của nàng và bảo vệ nàng an toàn, rõ chưa?" Hiên Hồng Vũ uy nghiêm lạnh lùng với Ninh Thư.
"Thuộc hạ đã rõ." Ninh Thư cúi mặt thưa.
Thượng Quan Tình Nhu đành phải chấp nhận ám vệ Ninh Thư này.
Thượng Quan Tình Nhu thấy ghét, Ninh Thư còn thấy ghét hơn. Dù gì cô cũng có mặt để bảo vệ sự an toàn của Thượng Quan Tình Nhu mà sao lại không được chào đón vậy chứ.
Thượng Quan Tình Nhu ra về không mấy vui vẻ, Hiên Hồng Vũ không nói gì mà chỉ nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt ẩn ý.
Ý gì đây? Ninh Thư không hiểu ánh mắt đó.
Ninh Thư thấy Thượng Quan Tình Nhu đi nhanh nên cấp tốc đuổi theo. Thượng Quan Tình Nhu dừng bước ngoảnh lại nói với Ninh Thư sau khi rời khỏi phủ hoàng tử: "Ta rất cảm ơn khi ngươi muốn bảo vệ sự an toàn của ta nhưng ta không thích có người ở bên can thiệp vào cuộc sống của ta."
Ninh Thư lùi lại mấy bước, thưa: "Thượng Quan tiểu thư đi trước đi, ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mắt cô."
Làm như trông nom cô ta là sẽ mần thịt cô ta không bằng. Một khuê nữ cổ đại ra cổng đi một mình không dẫn theo nha hoàn như thế vô cùng nguy hiểm. Thượng Quan Tình Nhu trói gà không chặt, lỡ bị cậy khoẻ bắt cóc thì sao.
Khi đó có khi lần sau Hiên Hồng Vũ sẽ gặp lại Thượng Quan Tình Nhu ở lầu xanh rồi.
Dẫn nha hoàn theo cũng là một cách tránh nghi ngờ, tuyên bố thân phận không để người khác làm xằng làm bậy.
Thượng Quan Tình Nhu giậm chân bực bội, tuy nhiên dáng vẻ giậm chân của cô ta cũng rất xinh đẹp.
Ninh Thư về phủ thượng thư theo Thượng Quan Tình Nhu. Cô trèo tường vào phủ rồi ngồi xổm trên một cành cây trước Tú Lâu của Thượng Quan Tình Nhu. Lá cây xum xuê nên che được người Ninh Thư.
Con sâu trên lá cây bên cạnh Ninh Thư cảm thấy khổ quá, ám vệ ơi sao cô lại khổ thế này.
Cô búng con sâu đi rồi ngồi tu luyện Tuyệt Thế Võ Công trên cành cây. Cô phải tu luyện, nguyên chủ giỏi thế mà sau rồi vẫn trật lất đấy thôi.
Trong cốt truyện nguyên chủ xông vào cung cứu người nhưng người không cứu được mà mình thì bị tên bắn thành con nhím.
Ninh Thư vừa tu luyện vừa quan sát cả phủ thượng thư. Thượng Quan Tình Nhu rất được chiều, đã là con vợ cả lại được người người quý mến, ngay cả Thượng thư bộ Lễ cũng rất yêu thương cô ta.
Ninh Thư cảm thấy Thượng thư bộ Lễ bằng lòng để con gái qua lại với Tam hoàng tử. Bởi dù sau này Tam hoàng tử không thể trở thành hoàng đế thì cũng sẽ là một vương gia quyền cao chức trọng.
Đã có thái tử rồi nên Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử đã trưởng thành đây cũng chẳng dễ gì lên được ngôi vua.
Cơ mà Ninh Thư biết thái tử là một quân tốt thí mà thôi. Trong cốt truyện anh ta cũng rất thích Thượng Quan Tình Nhu vậy nên bắt cóc Thượng Quan Tình Nhu để định cưỡng hiếp.
Ừm, Thượng Quan Tình Nhu rất cuốn hút mà.
Sau đó thái tử bị cắt đất diễn và đến phiên trận đấu của Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử Hiên Tiêu Thiên.
Hiên Tiêu Thiên là người được ông trời ưu ái, Hiên Hồng Vũ không đấu lại anh ta. Mặt khác Hiên Hồng Vũ cũng hại Thượng Quan Tình Nhu ghê lắm.
Ninh Thư chỉ biết thở dài trong thầm lặng. Hại nữ chính như thế mà muốn thành nam chính là nằm mơ giữa ban ngày nhé.
Hai người không định bảo Ninh Thư đi vào, Ninh Thư biết ý chỉ đứng một góc quan sát hai người họ.
Chàng trai thì hẳn là Tam hoàng tử Hiên Hồng Vũ. Mái tóc đen nhánh của Hiên Hồng Vũ được trâm ngọc búi gọn. Hắn ta mặc áo gấm trắng, tà áo dài múa may theo từng nét bút.
Lông mày sắc bén, môi thắm hồng, ngũ quan đẹp đẽ. Đường nét như tạc tượng có một không hai, quả thật là hào hoa phong nhã.
Ninh Thư nhếch mép, giờ nom bình thường đấy nhưng chẳng biết lúc nào đó sẽ lên cơn muốn chiếm hữu người khác đâu. Hắn ta sẽ nảy sinh tình cảm và chấp niệm cực đoan khống chế cho bằng được mà người bình thường không hiểu nổi với Thượng Quan Tình Nhu.
Người lọt vào mắt hắn ta khổ thật sự.
Ninh Thư quan sát Thượng Quan Tình Nhu. Mày mắt cong cong, đôi môi chúm chím đỏ tươi, làn da mịn màng, vầng trán sáng láng cùng với con ngươi lúng liếng ranh ma.
Thượng Quan Tình Nhu mang trong mình sự tự do ăn vào tận sâu linh hồn mà các quý nữ danh môn quanh năm ở trong nhà không có được.
Đây là Thượng Quan Tình Nhu thẳng thắn chứ không kệch cỡm.
Ninh Thư cảm thấy Thượng Quan Tình Nhu xuyên không khi chưa lớn lắm.
Đổi sang kiếp khác được các con người mang trong mình dòng máu rồng phượng theo đuổi, được hạnh phúc và rồi trở thành hoàng hậu hưởng vô vàn sủng ái.
Thượng Quan Tình Nhu rất xinh đẹp nhưng cứ nghĩ đến cảnh cô ta nhảy Gangnam Style rồi hát bài Little Apple là mọi sự xinh đẹp đều bay sạch.
Thôi, có lẽ đó là nét đặc biệt trong mắt các con cháu dòng dõi quý tộc.
Còn Ninh Thư chỉ cần biết rằng cô nam quả nữ chung một phòng thế này sẽ ảnh hưởng xấu đến thanh danh của Thượng Quan Tình Nhu.
Các cô nương khác bảo vệ thanh danh ghê lắm nhưng Thượng Quan Tình Nhu đây chưa từng để ý đến nó, và còn chẳng cả bận tâm về chàng trai thích mình. Ngũ hoàng tử còn ghé qua phòng khuê nữ vào đêm hôm cơ.
Ninh Thư đứng im không nhúc nhích ở đó như một tảng đá.
Hiên Hồng Vũ đặt bút xuống, Thượng Quan Tình Nhu cầm giấy lên xem: "Sao ta lại xấu thế này, ngài vẽ ta xấu quá."
"Không phải nàng xấu mà là ta không lột tả được vẻ đẹp của nàng." Hiên Hồng Vũ không giận Thượng Quan Tình Nhu.
Thượng Quan Tình Nhu bĩu môi nhấc bút vẽ một Hiên Hồng Vũ phiên bản chibi, bảo: "Đây mới là đẹp, đáng yêu không?"
Hiên Hồng Vũ buồn cười: "Có ai lại đầu to mình nhỏ vậy đâu?"
"Đây là tranh biếm hoạ." Thượng Quan Tình Nhu nhe ranh với Hiên Hồng Vũ rất đáng yêu: "Ngài chỉ cần nói xem đẹp hay xấu thôi."
"Đẹp, đẹp lắm." Hiên Hồng Vũ mỉm cười càng khiến hắn thêm nho nhã.
Ban đầu Thượng Quan Tình Nhu bị hắn hút hồn nhưng sau không chịu nổi tính tình quái gở của Hiên Hồng Vũ.
Nàng là của riêng mình ta, trong mắt nàng chỉ được có ta, không được phép ra ngoài với đàn ông khác, nàng không ngoan ta sẽ phạt nàng. Phạt bị thương thật chứ không phải doạ chơi.
Cảm giác đó khiến người ta sụp đổ.
Hiên Hồng Vũ như mới thấy Ninh Thư, hắn vẫy gọi cô qua.
Ninh Thư đi qua chắp tay quỳ một chân gọi: "Chủ tử."
Thượng Quan Tình Nhu nhìn qua nhìn lại mặt Ninh Thư rồi chuyển ánh mắt qua nơi khác.
"Tình Nhu, ám vệ này tặng cho nàng, cô ta sẽ bảo vệ sự an toàn cho nàng." Hiên Hồng Vũ nói với Thượng Quan Tình Nhu.
Hình như Thượng Quan Tình Nhu không thích ám vệ này: "Ta không cần ám vệ, cảm giác cứ có người đi theo không thoải mái."
"Cô ta chỉ bảo vệ nàng từ một nơi bí mật gần đó khi nào nàng gặp nguy hiểm mới cứu nàng. Nàng thích đi chơi khắp nơi chưa biết chừng sẽ gặp nguy hiểm, cô ta..." Hiên Hồng Vũ quay sang hỏi Ninh Thư lạnh nhạt: "Ngươi tên gì?"
Ninh Thư: ...
"Mười Một." Ninh Thư trả lời.
"Mười Một sẽ bảo vệ nàng khi nàng gặp nguy hiểm. Có nữ ám vệ bên cạnh cũng tiện cho nàng hơn." Hiên Hồng Vũ sờ ngọc bội bên hông và bảo với Thượng Quan Tình Nhu.
Thượng Quan Tình Nhu bĩu môi.
Đôi mắt cáo của Hiên Hồng Vũ loé sáng, Ninh Thư cảm thấy Hiên Hồng Vũ tức giận nên thưa với Thượng Quan Tình Nhu: "Thượng Quan tiểu thư."
"Từ giờ nàng sẽ là chủ của ngươi. Nghe theo mệnh lệnh của nàng và bảo vệ nàng an toàn, rõ chưa?" Hiên Hồng Vũ uy nghiêm lạnh lùng với Ninh Thư.
"Thuộc hạ đã rõ." Ninh Thư cúi mặt thưa.
Thượng Quan Tình Nhu đành phải chấp nhận ám vệ Ninh Thư này.
Thượng Quan Tình Nhu thấy ghét, Ninh Thư còn thấy ghét hơn. Dù gì cô cũng có mặt để bảo vệ sự an toàn của Thượng Quan Tình Nhu mà sao lại không được chào đón vậy chứ.
Thượng Quan Tình Nhu ra về không mấy vui vẻ, Hiên Hồng Vũ không nói gì mà chỉ nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt ẩn ý.
Ý gì đây? Ninh Thư không hiểu ánh mắt đó.
Ninh Thư thấy Thượng Quan Tình Nhu đi nhanh nên cấp tốc đuổi theo. Thượng Quan Tình Nhu dừng bước ngoảnh lại nói với Ninh Thư sau khi rời khỏi phủ hoàng tử: "Ta rất cảm ơn khi ngươi muốn bảo vệ sự an toàn của ta nhưng ta không thích có người ở bên can thiệp vào cuộc sống của ta."
Ninh Thư lùi lại mấy bước, thưa: "Thượng Quan tiểu thư đi trước đi, ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mắt cô."
Làm như trông nom cô ta là sẽ mần thịt cô ta không bằng. Một khuê nữ cổ đại ra cổng đi một mình không dẫn theo nha hoàn như thế vô cùng nguy hiểm. Thượng Quan Tình Nhu trói gà không chặt, lỡ bị cậy khoẻ bắt cóc thì sao.
Khi đó có khi lần sau Hiên Hồng Vũ sẽ gặp lại Thượng Quan Tình Nhu ở lầu xanh rồi.
Dẫn nha hoàn theo cũng là một cách tránh nghi ngờ, tuyên bố thân phận không để người khác làm xằng làm bậy.
Thượng Quan Tình Nhu giậm chân bực bội, tuy nhiên dáng vẻ giậm chân của cô ta cũng rất xinh đẹp.
Ninh Thư về phủ thượng thư theo Thượng Quan Tình Nhu. Cô trèo tường vào phủ rồi ngồi xổm trên một cành cây trước Tú Lâu của Thượng Quan Tình Nhu. Lá cây xum xuê nên che được người Ninh Thư.
Con sâu trên lá cây bên cạnh Ninh Thư cảm thấy khổ quá, ám vệ ơi sao cô lại khổ thế này.
Cô búng con sâu đi rồi ngồi tu luyện Tuyệt Thế Võ Công trên cành cây. Cô phải tu luyện, nguyên chủ giỏi thế mà sau rồi vẫn trật lất đấy thôi.
Trong cốt truyện nguyên chủ xông vào cung cứu người nhưng người không cứu được mà mình thì bị tên bắn thành con nhím.
Ninh Thư vừa tu luyện vừa quan sát cả phủ thượng thư. Thượng Quan Tình Nhu rất được chiều, đã là con vợ cả lại được người người quý mến, ngay cả Thượng thư bộ Lễ cũng rất yêu thương cô ta.
Ninh Thư cảm thấy Thượng thư bộ Lễ bằng lòng để con gái qua lại với Tam hoàng tử. Bởi dù sau này Tam hoàng tử không thể trở thành hoàng đế thì cũng sẽ là một vương gia quyền cao chức trọng.
Đã có thái tử rồi nên Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử đã trưởng thành đây cũng chẳng dễ gì lên được ngôi vua.
Cơ mà Ninh Thư biết thái tử là một quân tốt thí mà thôi. Trong cốt truyện anh ta cũng rất thích Thượng Quan Tình Nhu vậy nên bắt cóc Thượng Quan Tình Nhu để định cưỡng hiếp.
Ừm, Thượng Quan Tình Nhu rất cuốn hút mà.
Sau đó thái tử bị cắt đất diễn và đến phiên trận đấu của Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử Hiên Tiêu Thiên.
Hiên Tiêu Thiên là người được ông trời ưu ái, Hiên Hồng Vũ không đấu lại anh ta. Mặt khác Hiên Hồng Vũ cũng hại Thượng Quan Tình Nhu ghê lắm.
Ninh Thư chỉ biết thở dài trong thầm lặng. Hại nữ chính như thế mà muốn thành nam chính là nằm mơ giữa ban ngày nhé.
Bình luận facebook