-
Chương 661-665
Chương 661 Thần không biết quỷ không hay (2)
Đám người Hiên Dật dược tôn, Thận Vũ không nghĩ tới Diệp Vân lại nói rõ như vậy, Diệp Vân tuổi còn rất trẻ, xúc động, nơi này là Dược Vương Thành, làm gì là nơi phân rõ phải trái? Bằng không thì năm đó bọn họ đâu bị trục xuất sư môn.
Thế lực của Dược Vương Thành rất khổng lồ, vượt qua người bình thường tưởng tượng, dù Diệp Vân là Yêu Vương, cũng trêu chọc không nổi.
Nhưng mà hiện tại Diệp Vân đã làm rõ, bọn họ nói cái gì cũng vô dụng, trong nội tâm rất lo lắng Diệp Vân ăn thiệt thòi.
- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, lão phu tấn giai dược tôn ngươi còn không biết ở đâu! Hiên Dật, đây là đệ tử giỏi ngươi dạy sao? Hừ hừ! Tốt cho dẻo mồm, ngậm máu phun người, đổi trắng thay đen! Người đâu, mau bắt tiểu tử không biết nặng nhẹ này lại cho ta!
Hiên Minh tức giận toàn thân phát run, mất đi lý trí, chỉ vào Diệp Vân lớn tiếng gầm lên.
Bên ngoài phòng khách có mấy tên cao thủ tu vị Thiên Tôn lao vào, vây quanh đám người Diệp Vân.
- Chuyện này không quan hệ tới Diệp Vân, Hiên Dật ta gánh vác, sư huynh, chuyện năm đó ta và ngươi đều rõ, chúng ta cũng có thể đi gặp Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão, nói rõ ràng!
Hiên Dật dược tôn nhìn qua đám người vây quanh thì nói ra.
Trong phòng tiếp khách, hào khí thập phần khẩn trương, bộ dáng chiến đấu căng thẳng.
Đúng lúc này một lão giả tóc bạc đi tới, tức giận quát một tiếng:
- Dừng tay cho ta, còn ra thể thống gì chứ.
Âm thanh vang vọng cả đại sảnh, trừ Diệp Vân ra mọi người còn lại đều cảm thấy huyết khí sôi trào.
Không nghĩ tới Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão lại đến, Hiên Minh không dám lỗ mãng, lập tức tất cung tất kính đứng ở một bên, khom người nói:
- Thái thượng trưởng lão!
Lòng hắn sợ muốn chết, không biết những lời vừa rồi Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão có nghe hay không.
Ánh mắt Viên Nghĩa nhìn qua đám người Hiên Dật dược tôn, trầm giọng hỏi:
- Hiên Dật, Thận Vũ, các ngươi đối với Viên mỗ xử trí trước đây có phải không phục hay không?
Đám người Hiên Dật, Thận Vũ cúi đầu, không có lên tiếng. Bọn họ nguyện ý vì trong sạch của mình mà thừa nhận lửa giận của Viên Nghĩa, nhưng mà bọn họ không muốn liên lụy đệ tử sư môn, tình nguyện thừa nhạn ủy khuất cho mình.
Đám người Hiên Dật bọn người làm tốt bị khiển trách chuẩn bị, không nghĩ tới Viên Nghĩa nhìn bọn họ bỗng nhiên bùi ngùi thở dài, nói:
- Năm đó có khả năng là ta trách lầm các ngươi...
Nghe được Viên Nghĩa nói lời này thì đám người Hiên Dật, Thận Vũ khó tin ngẩng đầu lên. Nghi hoặc không thôi, không nghĩ Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão vẫn luôn bảo thủ lại thừa nhận sai lầm.
- Các ngươi đi bái tế sư tôn đi.
Viên Nghĩa khoát khoát tay, lạnh lùng trừng Hiên Minh.
Hiên Minh lập tức nơm nớp lo sợ, trong nội tâm kinh nghi bất định. Hẳn là Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão đã xác định đan dược do hắn ăn trộm?
Đám người Hiên Dật dược tôn, Thận Vũ dược tôn được đệ tử Dược Vương Thành dẫn dắt, tiến đến bái tế sư tôn của mình, qua chừng hai giờ mới về, mà Viên Nghĩa thì vẫn ở trong phòng tiếp khách, chờ bọn ho trở về.
- Dâng trà!
Viên Nghĩa ngồi xuống, khoát tay.
Mấy đệ tử Dược Vương Thành lại châm trả cho đám người Hiên Dật dược tôn.
- Năm người các ngươi bằng lòng gia nhập môn tường Dược Vương Thành không?
Viên Nghĩa ngạo nghễ ngồi đó. Không nhìn ra biểu lộ gì.
Diệp Vân nghe được Viên Nghĩa nói thế thì nội tâm mừng rỡ, chỉ sợ là hành động lúc trước của mình có hiệu quả, mà Viên Nghĩa thái độ có chút cao ngạo, làm cho Diệp Vân khó chịu, giống như Viên Nghĩa cho rằng đồng ý cho đám người sư tôn quay về là bố thí cho bọn họ, không biết sư tôn lựa chọn như thế nào.
Trong nội tâm Diệp Vân có chút khẩn trương. Nếu như sư tôn cự tuyệt Viên Nghĩa, Diệp Vân thì hắn chuẩn bị sư tôn tới Tinh Điện, trong Tinh Điện hắn mở đan các, có sư tôn và năm vị sư huynh đệ cùng tọa trấn, lại bồi dưỡng một ít đệ tử luyện đan thì có ý nghĩa trọng đại với Tinh Điện.
Nhưng mà nếu như sư tôn lựa chọn trở lại Dược Vương Thành, Diệp Vân cũng tôn trọng quyết định của sư tôn.
Nghe được Viên Nghĩa nói. Đám người Thận Vũ nhìn qua Hiên Dật dược tôn, Hiên Dật dược tôn có uy vọng cao trong bọn họ.
Lúc này Hiên Dật dược tôn lại lắc đầu, nói:
- Các sư đệ nguyện ý quay về không thì ta không rõ, ta cuối cùng chỉ còn hai mươi mấy năm thọ nguyên, nếu không có linh đan diệu dược, cũng sống không bao lâu, thế sự ta xem như mây bay. Đã bái tế sư tôn, nhập môn tường hay không với ta đã không trọng yếu.
Trở lại môn tường, đối với Hiên Dật dược tôn mà nói ý nghĩa rất nhiều hỗn loạn, hắn hiện tại đang tìm kiếm nơi luyện đan vượt qua cuối đời.
- Nếu Hiên Dật sư huynh quyết định như thế, chúng ta cũng như Hiên Dật sư huynh, cũng không hề quay về Dược Vương Thành.
Thận Vũ và bốn vị dược tôn khác cũng đồng thuận, trong suy nghĩ của bọn họ thì địa vị của Hiên Dật dược tôn cao hơn rất nhiều.
Sư huynh như phụ, đương nhiên sư huynh này không phải là Hiên Minh.
Nghe mấy dược tôn nói thế, Viên Nghĩa nhíu mày, có chút không vui, nếu như không phải thành chủ hỏi đến, hắn mới không đi xin lỗi đám người Dật Hiên, cũng sẽ không quản chuyện đám người Hiên Dật trở lại hay không, vốn cho rằng bọn họ mang ơn mình, không nghĩ tới lại bị cự tuyệt, nghĩ lại chuyện này cũng có chút khó bàn giao, áp không kiên nhẫn xuống
- Ta luyện chế đan dược có vài loại gia tăng thọ nguyên,nếu các ngươi quay về môn tường, vì đền bù tổn thất của các ngươi, ta cho các ngươi một viên đan dược gia tăng thọ nguyên.
Viên Nghĩa nói ra, trong lòng có chút run rẩy, đây cũng là trân tàng của hắn!
Bốn dược tôn nghe thế thì vui mừng nhìn qua Hiên Dật dược tôn, bọn họ đương nhiên hy vọng Hiên Dật dược tôn có thể sống lâu thêm một chút.
Hiên Dật dược tôn lại lắc đầu, nói:
- Đa tạ ý tốt của thái thượng trưởng lão, Hiên Dật ta hà đức hà năng gì, không nhận nổi đan dược quý như vậy.
Tuy hắn tính tình ôn hòa, nhưng trong nội tâm cung có phần ngông nghênh, không muốn thụ ân huệ của Viên Nghĩa.
- Nói tới thế thôi, qua lát nữa ta phái người tiễn các ngươi ra ngoài.
Viên Nghĩa nhiều lần bị cự tuyệt, trong nội tâm hơi có chút tức giận, Viên Nghĩa hắn lúc nào biết khuyên người? Đám người Hiên Dật đúng là không biết tốt xấu! Đã như vậy thì lưu không được, thành chủ có hỏi tới thì hắn cũng dễ nói chuyện, cũng không nhìn đám người Hiên Dật, rời khỏi đại sảnh tiếp khách.
Nghe được sư tôn cự tuyệt Viên Nghĩa, trong nội tâm Diệp Vân vẫn rất cao hứng, quét mắt nhìn qua bóng lưng Viên Nghĩa rời đi, nghĩ tới những lời Viên Nghĩa nói vừa rồi, chỗ của hắn có mấy viên đan dược gia tăng thọ nguyên a.
Thần hồn Diệp Vân khẽ động, lúc này tiểu Vưu đang dạo chơi không trung của đế đô cảm ứng được một ít tin tức, bay vút trở về, thần không biết quỷ không chui vào trong mấy tòa kiến trúc của Dược Vương Thành.
Trừ đan dược gia tăng thọ nguyên, Diệp Vân còn có hứng thú với thứ khác của Dược Vương Thành.
- Các ngươi thiếu nợ sư tôn, hôm nay xem như đền bù tổn thất cho sư tôn ta đi.
Diệp Vân thầm nghĩ trong lòng.
Chương 662 Ngươi là Vô Thủy Cảnh?
Viên Nghĩa rời đi, Hiên Minh oán hận trừng Hiên Dật vài lần, cũng tức giận rời đi, về phần đám người Lôi Nghị quay đầu lại nhìn, ánh mắt phức tạp, muốn nói lại thôi, nhưng cũng đi theo Hiên Minh rời khỏi.
Nhìn thấy bọn họ đi, đám người Thận Vũ cũng đứng lên chuẩn bị rời đi.
- Viên Nghĩa hôm nay không biết cái gì lại khách khí với chúng ta như vậy, còn giữ chúng ta lại.
- Đúng vậy a, là mặt trời mọc đằng tây!
Bọn người Thận Vũ không ngừng nghị luận, hơi có chút khó hiểu, Viên Nghĩa làm người thế nào bọn họ đã hiểu rõ nhiều năm trước, hôm nay biểu hiện quả thật có chút khác thường.
Diệp Vân tự nhiên không biết nói cái gì nữa, Hiên Dật dược tôn lại có chỗ phát hiện nhìn qua Diệp Vân.
- Chúng ta đi thôi.
Hiên Dật dược tôn khẽ cười nói, tế bái sư tôn, hắn xem như giải quyết một cọc tâm nguyện.
Một đoàn người ra khỏi Dược Vương Thành.
- Sư tôn, mấy vị sư thúc, có chuyện ta không biết có nên nói hay không.
Diệp Vân nhìn qua đám người Hiên Dật dược tôn nói ra.
- Cứ nói đừng ngại.
Đám người Thận Vũ gật gật đầu, bọn họ và Hiên Dật dược tôn cũng ưa thích Diệp Vân, tuổi còn trẻ lại tạo nghệ bất phàm, càng khó được lại tôn kính hữu lễ với trưởng bối.
- Sư tôn và các vị sư thúc đã cự tuyệt Dược Vương Thành mời, vậy ở lại đế đô cũng không làm được cái gì cả, ta ở Tây Vũ đế quốc sáng tạo Tinh Điện, muốn thành lập một đan các, muốn mời sư tôn cùng mấy vị sư thúc tiến tới tọa trấn.
Diệp Vân thẳng thắn nói kế hoạch của mình ra.
- Diệp Vân tiểu tử, ngươi thành lập Tinh Điện quy mô thế nào?
Đám người Thận Vũ có chút há hốc mồm, Diệp Vân không ngờ sáng tạo thế lực của mình. Cũng không phải là hài tử xây thành cái gì đó như trước kia, bây giờ hồn thú thú triều tung hoành các hướng, một tiểu thành muốn sống sót đúng là quá khó khăn.
- Mấy vị sư thúc xin yên tâm, quy mô Tinh Điện xem như ổn, tính cả ta thì có ba cường giả Vô Thủy Cảnh, còn có hơn mười Thần Tôn, Yêu Vương, dưới trướng có mấy ngàn vạn bộ trúng. Bên trong thành trì có chừng một ức khẩu, chúng ta đã có Luyện Khí Sư, nhưng mà còn thiếu Luyện Dược Sư. Muốn sinh tồn trong thú triều, dược sư là không thể thiếu.
Diệp Vân êm tai nói ra, thành khẩn nói rõ.
- Cho nên ta khẩn cầu sư tôn và các sư thúc tới tọa trấn.
Ba Vô Thủy Cảnh, hơn mười Thần Tôn, Yêu Vương, mấy ngàn vạn bộ chúng, hơn ức nhân khẩu, ông trời ơi!
Đsam người Thận Vũ liên tục bị con số này làm sững sờ nửa ngày, điều này đúng là vượt qua kỳ vọng của bọn họ, mà ngay cả Hiên Dật dược tôn cũng khó tưởng tượng nổi. Diệp Vân trong khoảng thời gian ngắn làm được nhiều việc như vậy, thế lực khổng lồ này tuy không thể đánh đồng với siêu cấp thế lực như Dược Vương Thành. Nhưng mà vẫn khiến siêu cấp thế lực coi trọng.
- Fiệp Thần sư điệt đã là cường giả Vô Thủy Cảnh?
Trong đó một dược tôn khiếp sợ hỏi thăm, con mắt trợn thật lớn, râu tóc dựng lên, nhìn chằm chằm vào Diệp Vân dò xét một lần. Giống như nhìn thấy quái vật.
- Không sai!
Diệp Vân bị nhìn thấy có chút ngượng ngùng, sờ sờ cái mũi, gật đầu thừa nhận.
Mọi người nghe được Diệp Vân trả lời thuyết phục đều hoảng sợ thất sắc, trong nội tâm khiếp sợ tột đỉnh, thiếu niên trước mặt mới mười mấy tuổi thôi, đã thật sự là cường giả Vô Thủy Cảnh trong truyền thuyết?
Ngay cả Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ cũng giật mình thật nhiều, tốc độ phát triển của Diệp Vân đúng là quá nhanh, trong nhận thức của bọn họ năm trước Diệp Vân còn dừng lại ở Yêu Vương cảnh, không nghĩ tới gặp mặt lúc này đã tăng một đại cảnh giới!
Nếu Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ biết rõ năm trước thực lực chân chính của Diệp Vân chỉ là Thiên Tôn, trong khoảng thời gian này thực lực tăng mạnh, tấn giai tiến vào Vô Thủy Cảnh thì chỉ sợ sẽ khiếp sợ hơn nữa.
- Sư điệt tuổi còn nhỏ đã có thành tựu này, thật khiến chúng ta xấu hổ.
Đám người Thận Vũ khiếp sợ qua đi, cười khổ nói ra, mặc kệ ở phương diện nào bọn họ có thúc ngựa cũng không đuổi kịp Diệp Vân.
- Hiên Dật sư huynh quyết định thế nào? Chúng ta nguyện ý đi theo Hiên Dật sư huynh!
Bốn dược tôn khác nói ra.
Diệp Vân nhìn qua sư tôn, trong lòng đầy chờ mong.
- Hồn thú thú triều đột kích, sanh linh đồ thán, đệ tử chỉ có không ngừng lớn mạnh Tinh Điện mới có thể cứu thêm nhiều dân chúng sống sót.
Diệp Vân nhìn qua Hiên Dật dược tôn chân thàn nói ra.
Hiên Dật dược tôn trầm mặc chốc lát nói:
- Nếu ngươi lòng mang chí lớn, dù thân già của ta có hủy cũng tương trợ ngươi một tay, nhưng mà tuổi tác ta đã cao, nhiều chuyện có tâm mà vô lực.s
- Đệ tử sao khiến sư tôn làm việc rườm ra, mỗi ngày chỉ cần luyện đan thôi, dạy đệ tử là được, cũng giống như năm đó.
Diệp Vân cười nói, Hiên Dật dược tôn nguyện ý đi tới Tinh Điện, tâm tình của hắn hưng phấn không thôi.
Thấy Hiên Dật dược tôn đồng ý, bốn người khác cũng gật đầu, cộng thêm Lê Hủ, Tinh Điện thoáng cái có sáu dược tôn gia nhập, hơn nữa su lưng sáu dược tôn này là một đám đệ tử thiên phú không tồi, sau khi Tinh Điện thành lập đan các sẽ bất phàm.
- Ta sẽ an bài người hộ tống sư tôn, sư thúc và sư huynh đi tới Tinh Điện!
Diệp Vân nói ra, hắn còn phải đi điều tra nơi phát ra hồn thú thú triều, không cách nào hộ tống đám người Hiên Dật dược tôn, nhưng mà hắn chỉ cần tìm người, trả thù lao là được.
Trong đế đô có một ít cường giả nhàn tản chuyên nhận ủy thác như thế. Hồn thú thú triều tiến đến, các loại vật tư vô cùng khan hiếm, những cường giả nhàn tản vì sinh tồn cũng chỉ có thể tìm kiếm các thủ đoạn tăng thực lực lên. Trong đó có không ít là ngoài Thần Tôn, nếu như xuất tiền đủ nhiều, thậm chí còn có thể thuê được Vô Thủy Cảnh! Bảo bọn họ hộ tống đám người Hiên Dật dược tôn đi tới Tinh Điện có lẽ không có vấn đề gì.
Diệp Vân ý niệm khẽ động, chỉ thấy tiểu Vưu đã bay vút tới, một xúc tu của tiểu Vưu có một túi càn khôn.
Bổn sự trộm đồ của tiểu Vưu sợ rằng A Ly cũng phải kém hơn đấy.
Diệp Vân tiếp nhận túi càn khôn, nhìn qua bên trong, bên trong trừ sáu miếng viên đan dược có hương khí ra, còn có một chồng sách vở. Còn có mấy viên đan dược như lời Viên Nghĩa đã nói, là Duyên Thọ Đan có thể gia tăng thọ nguyên , Duyên Thọ Đan cho sư tôn sư thúc sử dụng. Còn những sách vở này đều là đan thư bất truyền của Dược Vương Thành, có những thư tịch này có thể trợ đám người Hiên Dật dược tôn tiến thêm một bước.
Cầm đồ vật của Dược Vương Thành, Diệp Vân mặt không đổi sắc, không có tâm áy náy cái gì, những vật nỳ đều là Dược Vương Thành thiếu nợ sư tôn và mấy vị sư thúc, xem như bọn họ chuộc tội.
Đến chạng vạng tối thì Diệp Vân thông qua Linh Bảo Các, thuê hai mươi sáu cường giả nhàn tản, có ba Vô Thủy Cảnh và hai mươi ba Thần Tôn, Yêu Vương, do đám người như vậy bảo vệ đám người Hiên Dật dược tôn đi tới Tinh Điện, giá tiền là một trăm hồn ngọc, trong đó tiền đặt cọc là mười khối.
Chương 663 Tinh thần thủy tinh (1)
Diệp Vân trả chính là thứ hút hồn nhất, tuy bên ngoài hồn thú tàn sát bừa bãi, nhưng hồn thú ngoài Yêu Vương phi thường ít, bọn họ nhiều người hộ tống đám người Hiên Dật dược tôn đi thì hệ số an toàn rất cao, rất nhiều người còn nguyện ý làm.
Diệp Vân làm sao khiến đám người Hiên Dật dược tôn mạo hiểm chứ?
- Ta có một ít đồ, muốn cho sư tôn cùng với mấy vị sư thúc.
Diệp Vân nói xong xuất ra một vài thứ, trong đó có Duyên Thọ Đan và đan thư.
- Đan dược là Duyên Thọ Đan, một viên có thể gia tăng vài chục năm thọ nguyên, nhưng mà mỗi người chỉ có thể dùng một viên, sư tôn cùng các vị sư thúc một người một viên. Còn đan thư ta trải qua nguy hiểm ở bên ngoài thu được, phía trên ghi lại luyện thuật cao thâm, trong đó còn có thượng cổ luyện đan thuật.
- Chúng ta sao có thể thu trọng lễ như vậy chứ?
Hiên Dật dược tôn động dung, không nghĩ tới Diệp Vân còn có đồ trân quý như vậy, nhất là những đan thư kia, đối với Luyện Dược Sư mà nói tuyệt đối là báu vật vô giá.
- Sư tôn cùng chư vị sư thúc càng già càng dẻo dai, luyện đan thuật có thể tăng thêm một bước, với ta mà nói ý nghĩa trọng đại, mong rằng sư tôn cùng chư vị sư thúc không nên từ chối!
Diệp Vân ngữ khí kiên quyết, đem Duyên Thọ Đan và đan thư kín đáo đưa cho đám người Hiên Dật dược tôn.
- Hiên Dật sư huynh, Diệp Vân sư điệt đang tăng thực lực của chúng ta lên lớn nhất, bỏ đi bỏ đi, những lão già khọm chúng ta có thể làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu, không thẹn với lương tâm là tốt rồi.
Thận Vũ cười ha hả nói ra, hắn cũng phi thường muốn nhìn thấy Hiên Dật dược tôn kéo dài tuổi thọ, sống được càng lâu.
Hiên Dật dược tôn cũng hiểu tính nết của Diệp Vân, cũng không hề chối từ, gật đầu nhận lấy, hai tay xoa xoa bìa đan thư, yêu thương như trân bảo.
- Đám cao thủ bên ngoài đang đợi, sư tôn cùng các vị sư thúc, sư huynh đi tốt. Ta qua mấy tháng ở bên ngoài làm xong việc sẽ quay về Tinh Điện.
Diệp Vân nói ra, tiễn đám người Hiên Dật dược tôn ra ngoài.
Bên ngoài là đám cường giả phụ trách hộ tống bọn người Hiên Dật dược tôn, mang theo bọn người Hiên Dật dược tôn cưỡi tọa kỵ phi hành bay lên cao cao.
Chớp mắt những tọa kỵ này biến mất trong mây.
Sở dĩ Diệp Vân gấp gáp đưa đám người Hiên Dật dược tôn cùng mấy vị sư thúc rời đi là lo lắng Dược Vương Thành bên kia phát giác đan thư bị trộm, mà hoài nghi lên người đám người Hiên Dật.
Đám người Hiên Dật dược tôn sau khi rời khỏi thành, người Dược Vương Thành muốn tìm bọn họ quá khó khăn, ai biết Hiên Dật dược tôn đi nơi nào?
Tuy những cử động này có khả năng làm cho Dược Vương Thành chú ý tới Tinh Điện, nhưng mà thời điểm này Diệp Vân mới không quản những việc như thế. Không cần một ít thủ đoạn phi thường, Tinh Điện làm sao lớn mạnh?
Trừ giúp sư tôn cùng mấy vị sư thúc ở lại Tinh Điện, trừ giúp Tinh Điện thành lập đan các ra, Diệp Vân còn có mưu đồ chính là những cao thủ hộ tống sư tôn và các sư thúc.
Diệp Vân thuê đều là những cường giả nhàn tản, ba Vô Thủy Cảnh cùng hai mươi Thần Tôn, Yêu Vương, Diệp Vân bảo Lê Hủ sư huynh mang lời tới cho Thông Thiên Sư Vương, những cao thủ này sau khi hộ tống tới Tinh Điện thì phải cho Tinh Điện khoản đãi, khai ra các điều kiện ưu ái, tin tưởng dùng năng lực của sư vương có thể lưu được đám người này!
Biết rõ hồn thú thú triều mở rộng, trong nội tâm Diệp Vân vẫn có chút gấp gáp.
Dược Vương Thành bên kia trong thời gian ngắn còn chưa biết đồ vật bị trộm, sau khi tiễn đám người Hiên Dật dược tôn rời đi, Diệp Vân tại đế đô không còn chuyện gì, hắn chuẩn bị đi tới bắc hải thương lượng với Đạm Thai Lăng nên đối phó siêu cấp hồn thú kia như thế nào.
Bắc hải mênh mông, tuy không biết Đạm Thai Lăng đang ở nơi nào, nhưng nghĩ đến chỉ cần đi bắc hải thì nhất định là có thể tìm được Đạm Thai Lăng.
Diệp Vân nhìn qua núi cao của Chấp Pháp Điện, chỗ đó vẫn yên lặng và cảnh tượng tường hòa.
Chẳng lẽ hồn thú thú triều đột kích không khiến đám người Chấp Pháp Điện nóng nảy? Bọn họ cũng không tìm nơi phát nguyên của hồn thú, đối phó hồn thú? Hồn thú khác với yêu thú, Huyền thú, chúng không có trí tuệ, chỉ có tàn bạo và giết chóc, nếu như hồn thú xuất hiện rất nhiều Yêu Vương, Thái Thượng cảnh thì Chấp Pháp Điện cũng đừng mong bảo toàn!
Chấp Pháp Điện không đi đối phó hồn thú, lại phái người phục giết Đạm Thai Lăng, quả thực không thể nói lý!
Sư Gia đã từng nói qua, ba điện chủ của Chấp Pháp Điện có tư cách trùng kích Thần Hải siêu cấp tồn tại, hơn nữa ba điện chủ này vẫn không có hiện thân, sợ là có mưu đồ khác. Nếu như ba điện chủ này lợi hại như lời Sư Gia nói, sợ rằng Đạm Thai Lăng cũng không cách nào đối kháng được!
Bất kể như thế nào, vẫn nên đi thương lượng với Đạm Thai Lăng mới thỏa đáng.
Trước khi đi Diệp Vân cải biến dung mạo của mình, đi Linh Bảo Các một chuyến, lại ước định thời gian giao dịch với Tử Nghiêm, Tử Lâm, sau đó Linh Bảo Các làm lôi đình chiến giáp, Diệp Vân chuẩn bị lại mua thêm năm mươi bộ.
- Thần Dạ huynh đệ, đây là cho ngươi.
Lập thành giao dịch xong, Tử Nghiêm xuất ra thủy tinh thể hình cầu, nó nằm gợn trong lòng bàn tay, hào quang lưu chuyển trong hình cầu này, rất thần bí.
- Đây là vật gì?
Diệp Vân tiếp nhận thủy tinh cầu trong tay Tử Nghiêm, cảm nhận được lực lượng kỳ dị trên đó. Có vài phần tương tự ngôi sao, cảm thấy nghi hoặc hỏi thăm.
- Vật ấy gọi là tinh thần thủy tinh, mượn tinh thần chi thạch luyện hóa tinh thần chi lực, phương pháp luyện chế nó do các chủ Linh Bảo Các tìm được ở di tích thượng cổ, Linh Bảo Các tập hợp mười vị Luyện Khí Sư thiên tài cùng luyện chế, tổng cộng luyện hơn một trăm cái. Trước khi hồn thú thú triều đột kích, các chủ Linh Bảo Các vẫn nghĩ làm sao phát huy tác dụng lớn nhất, trợ giúp ba chủng tộc chống lại hồn thú nên nghĩ ra biện pháp này. Chỉ cần mở tinh thần thủy tinh. Liền có thể ghi chép lại âm thanh, hình ảnh, lập tức truyền thâu tới các tinh thần thủy tinh khác.
Tử Nghiêm giới thiệu, trên mặt có vài phần tự ngạo. Tinh thần thủy tinh này chính là đại kiệt tác của Linh Bảo Các.
- Tinh thần thủy tinh? Lập tức truyền thâu âm thanh, hình ảnh?
Diệp Vân hơi kinh hãi, không nghĩ tới Linh Bảo Các lại dùng tinh thần chi thạch luyện chế thứ này.
- Đúng vậy, các chủ Linh Bảo Các dùng tinh thần thủy tinh đưa cho Chấp Pháp Điện, Lôi Thú nhất mạch, Hải yêu nhất tộc... Các đại thế lực, đều là các chưởng giáo, môn chủ, một khi bọn họ phát hiện nơi phát ra hồn thú, những người khác sẽ biết được.
Tử Nghiêm nói ra.
- Các hạ có được tinh thần thủy tinh, đây là viên thứ chín mươi bảy, có chín mươi sáu viên đã phát ra ngoài.
- Các chủ Linh Bảo Các đúng là cố tình.
Diệp Vân chân thành nói ra, tác dụng của tinh thần thủy tinh tương đối lớn, phát hiện nơi phát ra hồn thú thú triều và cũng có thể lập tức truyền thâu hình ảnh cho các thế lực khác.
Chương 664 Tinh thần thủy tinh (2)
Diệp Vân vốn cho rằng mình và Đạm Thai Lăng thủ hạ Hải yêu nhất tộc tác chiến một mình. Hiện tại mới phát hiện vẫn có rất nhiều thế lực đang nghĩ biện pháp đối phó hồn thú.
Dùng thần hồn điều tra tinh thần thủy tinh, trừ tinh thần chi lực. Diệp Vân nhìn không ra cái gì, phương pháp chế tác tinh thần thủy tinh quá phức tạp.
- Lực lượng của Linh Bảo Các có hạn, hy vọng có thể tập hợp thế lực các nơi cùng đối phó hồn thú thú triều, đến lúc đó nếu có hành động gì. Kính xin phối hợp nhiều.
Tử Nghiêm nghiêm túc nói ra.
- Nhất định.
Diệp Vân trịnh trọng gật đầu.
Có tinh thần thủy tinh, Diệp Vân không cần tiến vào bắc hải cũng có thể đem tin tức truyền cho Đạm Thai Lăng!
Sau khi tạm biệt Tử Nghiêm, Diệp Vân ra khỏi đế đô, lăng không bay vút đi.
Trung ương đế quốc vốn là siêu cường quốc, địa vực bao la, nhân khẩu mấy trăm ức, nhưng mà hồn thú thú triều đột kích thì cả quốc gia hoàng tàn khắp nơi, Diệp Vân bay đi nhìn thấy các nơi là thành trì bị phá hủy và chiếm lĩnh.
Phi hành mấy ngàn dặm mới phát hiện có thành trì vừa xây xong, bên trong có mấy ngàn vạn nhân khẩu, còn có năm sáu cường giả Thái Thượng, Vô Cực, hai ba mươi Thần Tôn, Yêu Vương.
Đoán chừng là siêu thế lực do thế gia hoặc là yêu thú, Huyền thú chiếm cứ, dùng đối kháng hồn thú thú triều.
Nghe nói trong trung ương đế quốc trừ đế đô ra, còn có tám tòa thành trì không có rơi vào tay giặc, hồn thú thú triều đánh úp cũng bị các thế lực xuất cao thủ lánh đời ra ngăn cản, đoán chừng là co đầu rụt cổ không ra ngoài.
Qua nửa ngày sau, Diệp Vân lại đi tới sơn cốc có sào huyệt trên không trung, hắn cải biến dung mạo, sau đó tế ra tinh thần thủy tinh ghi chép tất cả nhìn thấy.
Tiểu Vưu vẫn như trước chui vào trong sào huyệt này, vẫn ăn cắp tài bảo của con hồn thú kia, qua một lát trong sào huyệt trên bầu trời có tiếng hồn thú gào thét, nó chui ra khỏi sào huyệt và gào thét khủng khiếp.
Tiểu Vưu trộm mộng đống đồ vật xong, nghênh ngang rời đi, Diệp Vân ghi chép lại một ít hình ảnh và rời đi ngay.
- Theo tư liệu ta được biết, hồn thú màu vàng là do những quả trứng vàng ấp ra, mà những quả trứng màu vàng là từ trong Trấn Hồn Tháp chảy ra ngoài, sau khi quả trứng màu vàng ấp nở ra hồn thú đều là siêu cấp Linh Vọng Cảnh, mà những cao thủ Linh Vọng Cảnh ngũ lục trọng không phải đối thủ của nó, trong vòng năm năm nó sẽ tấn giai Thần Hải cảnh, thời điểm trước khi nó lột xác tiến vào Thần Hải cảnh sẽ có thời gian suy yếu, thực lực suy yếu, khi đó là thời cơ tiêu diệt tốt nhất. Con hồn thú màu vàng này ở vào trung ương đế quốc tây bắc bộ ba ngàn dặm.
Diệp Vân vừa nói vừa truyền âm thanh, hình ảnh ghi chép vào tinh thần thủy tinh.
Không biết tinh thần thủy tinh này có hữu dụng hay không, Diệp Vân nhìn chằm chằm vào tinh thần thủy tinh, chỉ thấy trong tinh thần thủy tinh có một đoàn tinh vân hiện ra, lực lượng thần bí chấn động, làm cho Diệp Vân ngạc nhiên không thôi.
Cũng không lâu lắm tinh thần thủy tinh truyền tới một đoạn hình ảnh, là một thanh niên, thân hình cao lớn khôi ngô, anh vũ bất phàm, có khí thế không nói nên lời.
- Ta là Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt, ngươi xác định hồn thú màu vàng là do quả trứng vàng nở ra?
Bệ diệt có chút ngưng lông mày,
- Theo ta được biết, trong Trấn Hồn Tháp ít nhất có mười ba quả trứng như vậy chảy ra ngoài, trừ quả trứng hồn thú màu vàng này ra, những quả khác ở đâu? Hiện tại như thế nào?
Nhìn qua thanh niên cao lớn oai hùng này, không ngờ là đệ nhất cao thủ đông đại lục Bệ Diệt, chưởng khống giả Lôi Thú nhất mạch.
Hơn nữa nghe nói Bệ Diệt này đang theo đuổi Đạm Thai Lăng! Nghĩ tới đây trong nội tâm Diệp Vân sinh ra cảm xúc phức tạp, Bệ Diệt tuấn tú lịch sự, lại là đệ nhất cao thủ của đông đại lục, lãnh đọ Lôi Thú nhất mạch, nếu như ở cùng chỗ với Đạm Thai Lăng thì rất xứng đôi. Lôi Thú nhất mạch nếu có thể kết minh với Hải yêu nhất tộc thì chỉ sợ cả Chấp Pháp Điện cũng kiêng kỵ một hai.
- Ta là Hắc Hỏa Ma Báo nhất tộc cũng nhận được quả trứng này, nhưng mà trên đường đánh rơi!
- Lôi Viêm nhất tộc cũng nhận được quả trứng này, trên đường hộ tống bị hồn thú săn giết, ở chỗ cũ chỉ phát hiện vài miếng vỏ trứng.
Tiếp thu được hình ảnh của Diệp Vân xong, người lãnh đạo tất cả đại thế gia, thượng cổ huyết mạch cũng hiện thân, nghe được bọn họ nói thì Diệp Vân mới phát hiện thì ra vấn đề không đơn giản như vậy, hồn thú màu vàng không chỉ có một.
- Ta tìm đọc điển tịch của Hải yêu nhất tộc, loại hồn thú này các tổ tiên của Hải yêu nhất tộc chúng ta gọi là Thị Huyết Kim Giáp, chúng chính là tồn tại cô xưa của hồn thú nhất tộc, ấu niên kỳ là năm năm, có thể đánh bại cường giả Linh Vọng Cảnh ngũ trọng, sau năm năm trưởng thành có thể tấn giai thành Thần Hải, tương đương với cường giả ngoài Thần Hải ngũ trọng, Thị Huyết Kim Giáp dùng linh hồn nhân loại, yêu thú, Huyền thú làm thức ăn, cũng ăn hồn thú!
Thân ảnh Đạm Thai Lăng xuất hiện trong tinh thần thủy tinh, nàng đang ở trong nước biển u lam, mặc váy tơ màu xanh da trời, vẫn trang nhã cao quý.
Diệp Vân cải biến dung mọ cho nên Đạm Thai Lăng cũng không có nhận ra Diệp Vân.
Trong vòng năm năm sẽ tấn giai Thần Hải, một khi đến Thần Hải thì cường giả Linh Vọng Cảnh bình thường không phải đối thủ, hơn nữa trong vòng năm năm bọn họ phải tìm được tất cả Thị Huyết Kim Giáp, đánh chết chúng đi, mặc dù bỏ sót con nào cũng không được.
Người lãnh đạo các thế lực trầm tư, lâm vào trầm mặc, vấn đề này khó giải quyết.
- Nếu đã phát hiện một con, vậy trước tiên đánh chết nó đi!
Bệ Diệt ngẩng đầu kiên quyết nói ra.
- Ba ngày sau ta sẽ dẫn cao thủ Lôi Thú nhất mạch đi tới đánh chết con Thị Huyết Kim Giáp này!
- Lôi Viêm nhất tộc nguyện trợ Lôi Thú nhất mạch một tay!
- Hắc Hỏa Ma Báo nhất tộc nguyện trợ Lôi Thú nhất mạch một tay!
...
- Hải yêu nhất tộc vừa mới phát hiện chút gì đó, tạm thời không thể đi tới.
Đạm Thai Lăng bình tĩnh nói ra, biểu lộ trước sau vẫn lãnh đạm, nhưng không có nói phát hiện cái gì.
- Có mấy thế lực thượng cổ, cổ thế gia cùng giúp ta là đủ, Hải yêu nhất tộc không cần đi cũng không sao.
Bệ Diệt biết rõ Đạm Thai Lăng tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng, lơ đễnh, cười nhạt một tiếng.
Nhìn thấy rất nhiều thượng cổ huyết mạch, cổ thế gia nhao nhao tỏ thái độ, Diệp Vân nội tâm cảnh giác, từ khi bắt đầu đến bây giờ, người tự xưng là lãnh đạo đông đại lục Chấp Pháp Điện không có xuất hiện qua, rốt cuộc bọn họ có nhận được tin tức hay không, hay vẫn thờ ơ lạnh nhạt, hoặc là có ý định khác?
Diệp Vân thu hồi tinh thần thủy tinh, nhìn qua phía trước, con Thị Huyết Kim Giáp phát hiện sào huyệt liên tục hai lần bị trộm, vô cùng cuồng nộ, nó lớn tiếng gào thét, phóng thích lĩnh vực cường hoành.
Diệp Vân không dám chờ ở đây, thả người bay vút đi, bay ra mấy chục dặm mới dừng lại.
Con hồn thú Thị Huyết Kim Giáp quá cường đại, không biết Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt có thể đánh chết Thị Huyết Kim Giáp này hay không.
Chương 665 Thuần phục
Qua sau một lát tiểu Vưu bay tới.
Trong tay tiểu Vưu là một cái túi càn khôn, quét mắt nhìn qua thấy trong túi càn khôn có không ít tinh thần chi thạch và bộ phận Tử Ma Chiến Giáp, trong nội tâm có chút cao hứng, trong sào huyệt này đúng là nhiều bảo bối mà. Nếu như thực lực đầy đủ thì hắn có thể chém giết con hồn thú màu vàng này rồi. Đáng tiếc dùng thực lực của hắn bây giờ đi tới chỉ chịu chết.
Diệp Vân sờ sờ cái mũi, hắn không nghĩ thêm cái gì, kiểm tra đồ vật bên trong túi thì thấy có hơn hai trăm khối tinh thần chi thạch, có bảy bộ phận Tử Ma Chiến Giáp.
Những vật này có thể tăng cường thực lực của Tinh Điện.
Tiểu Vưu cũng chỉ mang theo một bộ phận tài bảo của con hồn thú màu vàng mà thôi, Diệp Vân ngẫm lại con hồn thú kia đang trong lúc nổi giận, tạm thời không nên đi trêu chọc nó, qua một thời gian con hồn thú này không bị giết thì hắn sẽ quay lại..
Diệp Vân đi tới, hắn định từ trung ương đế quốc đi bắc hải, lại quay lại Tinh Điện, không biết Đạm Thai Lăng có phát hiện cái gì, dù sao vừa vặn tiện đường nên đi cũng không sao.
Núi non sông ngòi lùi lại phía sau, liếc đưa mắt nhìn cả đàn cả lũ hồn thú bên dưới.
Diệp Vân dùng thần hồn quét qua, bành bành bành, đụng nát mấy ngàn hồn niệm của hồn thú.
Hồn thú có thể sinh ra hồn niệm đều là những con có huyết thống cực mạnh, tiêu diệt những thứ này có thể giảm nhẹ áp lực cho ba đại chủng tộc.
Nhưng hồn thú này số lượng không nhiều, lại cực kỳ hiếu sát, Diệp Vân có thể làm chỉ nhiều như thế mà thôi.
Thỉnh thoảng có một ít hồn thú bay lên không trung, ý đồ bắt giết Diệp Vân. Diệp Vân cho thần hồn xuất ra khỏi cơ thể ngưng hóa thành kim binh giáp sĩ, cầm phương thiên họa kích chém giết.
Phốc phốc phốc, máu tươi không ngừng bay tứ tán.
Thời gian dần qua, tới biên giới bắc hải và Tây Vũ đế quốc không xa, dùng tốc độ hiện tại của Diệp Vân thì cần hai giờ sẽ về tới Tinh Điện, nhìn thấy chân trời có biển rộng mênh mông.
Đúng lúc này ở phương xa có động tĩnh khiến Diệp Vân chú ý.
Hồn thú thú sóng triều động, mấy ngàn vạn hồn thú đang ở bờ biển tiến tới bình nguyên vây một đám nhỏ ở giữa. Có trên trăm vạn yêu thú, Huyền thú đang vây giết đám hồn thú này..
Những yêu thú, Huyền thú này có ba Yêu Vương, đều là yêu thú Yêu Vương, hai Yêu Vương trung kỳ, một Yêu Vương đỉnh phong.
Nếu như không phải có ba cao thủ Yêu Vương thì những yêu thú, Huyền thú chỉ đã sớm toàn quên bị diệt.
Nhưng mà so sánh với mấy ngàn vạn hồn thú cũng có năm hồn thú Yêu Vương sơ kỳ, chúng không ngừng thúc dục đại quân tiến hành công kích.
- Đại ca, chúng ta không có đường thối lui!
Trong đó một yêu thú Yêu Vương lo lắng nói ra, bản thể là một con lôi xà màu tím.
Những yêu thú, Huyền thú bị vây khốn nhìn thấy hồn thú rậm rạp chằng chịt như thế, cảm thấy tuyệt vọng thật sâu, thần sắc thảm đạm.
Bọn chúng từ quốc gia hoang mạc một đường trốn tới nơi này, nghe nói trung ương đế quốc bên kia có thành trì trú đóng, chuẩn bị tiến tới trung ương đế quốc tìm kiếm che chở. Nhưng mà trên đường đi có nhiều hốn thú truy ở phía sau, bọn họ giết chóc trên đường máu chảy thành sông, đại quân yêu thú vốn có ngàn vạn, hôm nay đã chết chỉ còn lại trăm vạn, hiện tại bị vây ở bờ biển, trước không có đường, phía sau có truy binh, dĩ nhiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Xem ra bọn chúng không thể tới trung ương đế quốc!
Chẳng lẽ làm thức ăn cho hồn thú hay sao?
Bọn chúng hiện tại không cam lòng.
Ba đại Yêu Vương chiến đến bây giờ đã sớm sức cùng lực kiệt, toàn bộ bằng vào tín niệm chống đỡ, hồn thú cũng có mấy Yêu Vương sơ kỳ nên hết sức giảo hoạt, chúng không có chiến đấu chính diện với ba Yêu Vương, chỉ thỉnh thoảng đánh lén một cí, ba đại Yêu Vương còn phải phân tâm tới đám đồ tử đồ tôn phía sau, cho nên trên người đều bị thương nghiêm trọng.
- Ta sẽ dẫn con dân của mình giết ra ngoài.
Cái kia Yêu Vương đỉnh phong yêu thú Yêu Vương hai mắt đỏ lên, phẫn nộ địa chìm rống, bản thể hắn là một chỉ (cái) cực lớn màu đen máy bay chiến đấu.
- Đám tiểu tử, cùng ta giết ra ngoài nào!
Hai Yêu Vương khác cũng không quản nhiều cái gì, tất cả đều thiêu đốt tiềm năng tử chiến tới cùng.
- Sát!
Đám yêu thú, Huyền thú phía dưới con mắt cũng hồng lên, tức giận gào thét, có ba yêu thú Yêu Vương dẫn dắt đột phá vòng vây.
Trên khắp đồi núi trên không, khắp nơi đều là hồn thú màu đen, vô cùng vô tận, cũng không biết sợ hãi là cái gì, phô thiên cái địa địa đánh thẳng vào yêu thú, huyền thú.
Ở ranh giới hai bên chính là cái máy xây thịt, tuy phải có mấy hồn thú mới giết được một yêu, Huyền thú, nhưng mà hồn thú căn bản không sợ thương vong, chúng quá nhiều.
Ba đại yêu thú Yêu Vương đều tuyệt vọng, con dân các tộc của chúng mười không được một, nếu tiếp tục như thế sớm muộn gì cũng diệt tộc.
Trừ liều chết chống cự cùng cầu nguyện, bọn chúng không còn chút hi vọng nào, bãi cát ở bờ biển này chính là nơi chôn thân của chúng.
Năm con hồn thú Yêu Vương sơ kỳ thỉnh thoảng qua lại đánh lén ba yêu thú Yêu Vương.
Phốc phốc phốc, răng nanh như răng cưa của hồn thú khắc lên người ba yêu thú Yêu Vương, hóa thành những miệng vết thương đáng sọ, máu tươi bắn ra khắp nơi.
Mùi huyết tinh càng khiến hồn thú chung quanh điên cuồng, khí tức tử vong lan tràn các nơi.
Hồn thú thú triều khiến các tộc không nhìn thấy hy vọng.
- Đây là thiên thần trứng phạt chúng ta...
Những thi thể yêu thú, Huyền thú, hồn thú đều biến thành thức ăn các hồn thú tranh giành, từng tiếng thú rống vang vọng, làm cho không người nào không sợ hãi.
Những yêu thú, Huyền thú nhìn qua đồng bạn chết trận, trở thành thức ăn của hồn thú lại vô lực cải biến cái gì, bởi vì bọn chúng đang bị một đám hồn thú vây công.
- Xem ra đã vô lực xoay chuyển trời đất.
Một con yêu thú Yêu Vương nói ra, trên mặt mang theo nét thê lương, bọn chúng cũng như nhân loại, có được trí tuệ cực cao, cũng hiểu kết cục đã định.
- Chúng ta chết cũng theo đại ca!
Con lôi xà màu tím và con cự ngưu thủ hộ bên cạnh con hắc sắc chiến ưng đối kháng với hồn thú mãnh liệt và những hốn thú Yêu Vương sơ kỳ thỉnh thoảng qua lại.
Thời điểm bọn chúng cho rằng mình phải chết không thể nghi ngờ, một đạo hồn niệm cường hoành quét qua, bành bành bành, lập tức có mấy ngàn hồn thú rơi xuống, hồn niệm của chúng vỡ nát.
Năm con hồn thú Yêu Vương sơ kỳ phát hiện tình thế không ổn, hồn thú đạt tới Yêu Vương thì có trí tuệ đơn giản, chúng đang chuẩn bị đào tẩu thì một kim binh giáp sĩ cao chừng bốn mươi mét xuất hiện, bàn tay khổng lồ đưa tới.
Phốc, năm con hồn thú Yêu Vương sơ kỳ bị kim binh giáp sĩ cầm vào trong tay, sau đó xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ vài tiếng, sinh sinh bóp chết.
Kim binh giáp sĩ lúc này quét tay một cái, vô số hồn thú bị quét trúng, bành bành bành, toàn bộ nổ tung.
Chiêm chiếp! Từng tiếng rống vang vọng, còn có một tiếng rống Ùm...ụm bò....ò..., hình thể cực kỳ to lớn, Bất Tử Hắc Hoàng toàn thân có hỏa diễm màu đen thiêu đốt và một con tê giác màu trắng xuất hiện, tiêu diệt hồn thú không gì cản nổi..
Đám người Hiên Dật dược tôn, Thận Vũ không nghĩ tới Diệp Vân lại nói rõ như vậy, Diệp Vân tuổi còn rất trẻ, xúc động, nơi này là Dược Vương Thành, làm gì là nơi phân rõ phải trái? Bằng không thì năm đó bọn họ đâu bị trục xuất sư môn.
Thế lực của Dược Vương Thành rất khổng lồ, vượt qua người bình thường tưởng tượng, dù Diệp Vân là Yêu Vương, cũng trêu chọc không nổi.
Nhưng mà hiện tại Diệp Vân đã làm rõ, bọn họ nói cái gì cũng vô dụng, trong nội tâm rất lo lắng Diệp Vân ăn thiệt thòi.
- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, lão phu tấn giai dược tôn ngươi còn không biết ở đâu! Hiên Dật, đây là đệ tử giỏi ngươi dạy sao? Hừ hừ! Tốt cho dẻo mồm, ngậm máu phun người, đổi trắng thay đen! Người đâu, mau bắt tiểu tử không biết nặng nhẹ này lại cho ta!
Hiên Minh tức giận toàn thân phát run, mất đi lý trí, chỉ vào Diệp Vân lớn tiếng gầm lên.
Bên ngoài phòng khách có mấy tên cao thủ tu vị Thiên Tôn lao vào, vây quanh đám người Diệp Vân.
- Chuyện này không quan hệ tới Diệp Vân, Hiên Dật ta gánh vác, sư huynh, chuyện năm đó ta và ngươi đều rõ, chúng ta cũng có thể đi gặp Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão, nói rõ ràng!
Hiên Dật dược tôn nhìn qua đám người vây quanh thì nói ra.
Trong phòng tiếp khách, hào khí thập phần khẩn trương, bộ dáng chiến đấu căng thẳng.
Đúng lúc này một lão giả tóc bạc đi tới, tức giận quát một tiếng:
- Dừng tay cho ta, còn ra thể thống gì chứ.
Âm thanh vang vọng cả đại sảnh, trừ Diệp Vân ra mọi người còn lại đều cảm thấy huyết khí sôi trào.
Không nghĩ tới Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão lại đến, Hiên Minh không dám lỗ mãng, lập tức tất cung tất kính đứng ở một bên, khom người nói:
- Thái thượng trưởng lão!
Lòng hắn sợ muốn chết, không biết những lời vừa rồi Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão có nghe hay không.
Ánh mắt Viên Nghĩa nhìn qua đám người Hiên Dật dược tôn, trầm giọng hỏi:
- Hiên Dật, Thận Vũ, các ngươi đối với Viên mỗ xử trí trước đây có phải không phục hay không?
Đám người Hiên Dật, Thận Vũ cúi đầu, không có lên tiếng. Bọn họ nguyện ý vì trong sạch của mình mà thừa nhận lửa giận của Viên Nghĩa, nhưng mà bọn họ không muốn liên lụy đệ tử sư môn, tình nguyện thừa nhạn ủy khuất cho mình.
Đám người Hiên Dật bọn người làm tốt bị khiển trách chuẩn bị, không nghĩ tới Viên Nghĩa nhìn bọn họ bỗng nhiên bùi ngùi thở dài, nói:
- Năm đó có khả năng là ta trách lầm các ngươi...
Nghe được Viên Nghĩa nói lời này thì đám người Hiên Dật, Thận Vũ khó tin ngẩng đầu lên. Nghi hoặc không thôi, không nghĩ Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão vẫn luôn bảo thủ lại thừa nhận sai lầm.
- Các ngươi đi bái tế sư tôn đi.
Viên Nghĩa khoát khoát tay, lạnh lùng trừng Hiên Minh.
Hiên Minh lập tức nơm nớp lo sợ, trong nội tâm kinh nghi bất định. Hẳn là Viên Nghĩa thái thượng trưởng lão đã xác định đan dược do hắn ăn trộm?
Đám người Hiên Dật dược tôn, Thận Vũ dược tôn được đệ tử Dược Vương Thành dẫn dắt, tiến đến bái tế sư tôn của mình, qua chừng hai giờ mới về, mà Viên Nghĩa thì vẫn ở trong phòng tiếp khách, chờ bọn ho trở về.
- Dâng trà!
Viên Nghĩa ngồi xuống, khoát tay.
Mấy đệ tử Dược Vương Thành lại châm trả cho đám người Hiên Dật dược tôn.
- Năm người các ngươi bằng lòng gia nhập môn tường Dược Vương Thành không?
Viên Nghĩa ngạo nghễ ngồi đó. Không nhìn ra biểu lộ gì.
Diệp Vân nghe được Viên Nghĩa nói thế thì nội tâm mừng rỡ, chỉ sợ là hành động lúc trước của mình có hiệu quả, mà Viên Nghĩa thái độ có chút cao ngạo, làm cho Diệp Vân khó chịu, giống như Viên Nghĩa cho rằng đồng ý cho đám người sư tôn quay về là bố thí cho bọn họ, không biết sư tôn lựa chọn như thế nào.
Trong nội tâm Diệp Vân có chút khẩn trương. Nếu như sư tôn cự tuyệt Viên Nghĩa, Diệp Vân thì hắn chuẩn bị sư tôn tới Tinh Điện, trong Tinh Điện hắn mở đan các, có sư tôn và năm vị sư huynh đệ cùng tọa trấn, lại bồi dưỡng một ít đệ tử luyện đan thì có ý nghĩa trọng đại với Tinh Điện.
Nhưng mà nếu như sư tôn lựa chọn trở lại Dược Vương Thành, Diệp Vân cũng tôn trọng quyết định của sư tôn.
Nghe được Viên Nghĩa nói. Đám người Thận Vũ nhìn qua Hiên Dật dược tôn, Hiên Dật dược tôn có uy vọng cao trong bọn họ.
Lúc này Hiên Dật dược tôn lại lắc đầu, nói:
- Các sư đệ nguyện ý quay về không thì ta không rõ, ta cuối cùng chỉ còn hai mươi mấy năm thọ nguyên, nếu không có linh đan diệu dược, cũng sống không bao lâu, thế sự ta xem như mây bay. Đã bái tế sư tôn, nhập môn tường hay không với ta đã không trọng yếu.
Trở lại môn tường, đối với Hiên Dật dược tôn mà nói ý nghĩa rất nhiều hỗn loạn, hắn hiện tại đang tìm kiếm nơi luyện đan vượt qua cuối đời.
- Nếu Hiên Dật sư huynh quyết định như thế, chúng ta cũng như Hiên Dật sư huynh, cũng không hề quay về Dược Vương Thành.
Thận Vũ và bốn vị dược tôn khác cũng đồng thuận, trong suy nghĩ của bọn họ thì địa vị của Hiên Dật dược tôn cao hơn rất nhiều.
Sư huynh như phụ, đương nhiên sư huynh này không phải là Hiên Minh.
Nghe mấy dược tôn nói thế, Viên Nghĩa nhíu mày, có chút không vui, nếu như không phải thành chủ hỏi đến, hắn mới không đi xin lỗi đám người Dật Hiên, cũng sẽ không quản chuyện đám người Hiên Dật trở lại hay không, vốn cho rằng bọn họ mang ơn mình, không nghĩ tới lại bị cự tuyệt, nghĩ lại chuyện này cũng có chút khó bàn giao, áp không kiên nhẫn xuống
- Ta luyện chế đan dược có vài loại gia tăng thọ nguyên,nếu các ngươi quay về môn tường, vì đền bù tổn thất của các ngươi, ta cho các ngươi một viên đan dược gia tăng thọ nguyên.
Viên Nghĩa nói ra, trong lòng có chút run rẩy, đây cũng là trân tàng của hắn!
Bốn dược tôn nghe thế thì vui mừng nhìn qua Hiên Dật dược tôn, bọn họ đương nhiên hy vọng Hiên Dật dược tôn có thể sống lâu thêm một chút.
Hiên Dật dược tôn lại lắc đầu, nói:
- Đa tạ ý tốt của thái thượng trưởng lão, Hiên Dật ta hà đức hà năng gì, không nhận nổi đan dược quý như vậy.
Tuy hắn tính tình ôn hòa, nhưng trong nội tâm cung có phần ngông nghênh, không muốn thụ ân huệ của Viên Nghĩa.
- Nói tới thế thôi, qua lát nữa ta phái người tiễn các ngươi ra ngoài.
Viên Nghĩa nhiều lần bị cự tuyệt, trong nội tâm hơi có chút tức giận, Viên Nghĩa hắn lúc nào biết khuyên người? Đám người Hiên Dật đúng là không biết tốt xấu! Đã như vậy thì lưu không được, thành chủ có hỏi tới thì hắn cũng dễ nói chuyện, cũng không nhìn đám người Hiên Dật, rời khỏi đại sảnh tiếp khách.
Nghe được sư tôn cự tuyệt Viên Nghĩa, trong nội tâm Diệp Vân vẫn rất cao hứng, quét mắt nhìn qua bóng lưng Viên Nghĩa rời đi, nghĩ tới những lời Viên Nghĩa nói vừa rồi, chỗ của hắn có mấy viên đan dược gia tăng thọ nguyên a.
Thần hồn Diệp Vân khẽ động, lúc này tiểu Vưu đang dạo chơi không trung của đế đô cảm ứng được một ít tin tức, bay vút trở về, thần không biết quỷ không chui vào trong mấy tòa kiến trúc của Dược Vương Thành.
Trừ đan dược gia tăng thọ nguyên, Diệp Vân còn có hứng thú với thứ khác của Dược Vương Thành.
- Các ngươi thiếu nợ sư tôn, hôm nay xem như đền bù tổn thất cho sư tôn ta đi.
Diệp Vân thầm nghĩ trong lòng.
Chương 662 Ngươi là Vô Thủy Cảnh?
Viên Nghĩa rời đi, Hiên Minh oán hận trừng Hiên Dật vài lần, cũng tức giận rời đi, về phần đám người Lôi Nghị quay đầu lại nhìn, ánh mắt phức tạp, muốn nói lại thôi, nhưng cũng đi theo Hiên Minh rời khỏi.
Nhìn thấy bọn họ đi, đám người Thận Vũ cũng đứng lên chuẩn bị rời đi.
- Viên Nghĩa hôm nay không biết cái gì lại khách khí với chúng ta như vậy, còn giữ chúng ta lại.
- Đúng vậy a, là mặt trời mọc đằng tây!
Bọn người Thận Vũ không ngừng nghị luận, hơi có chút khó hiểu, Viên Nghĩa làm người thế nào bọn họ đã hiểu rõ nhiều năm trước, hôm nay biểu hiện quả thật có chút khác thường.
Diệp Vân tự nhiên không biết nói cái gì nữa, Hiên Dật dược tôn lại có chỗ phát hiện nhìn qua Diệp Vân.
- Chúng ta đi thôi.
Hiên Dật dược tôn khẽ cười nói, tế bái sư tôn, hắn xem như giải quyết một cọc tâm nguyện.
Một đoàn người ra khỏi Dược Vương Thành.
- Sư tôn, mấy vị sư thúc, có chuyện ta không biết có nên nói hay không.
Diệp Vân nhìn qua đám người Hiên Dật dược tôn nói ra.
- Cứ nói đừng ngại.
Đám người Thận Vũ gật gật đầu, bọn họ và Hiên Dật dược tôn cũng ưa thích Diệp Vân, tuổi còn trẻ lại tạo nghệ bất phàm, càng khó được lại tôn kính hữu lễ với trưởng bối.
- Sư tôn và các vị sư thúc đã cự tuyệt Dược Vương Thành mời, vậy ở lại đế đô cũng không làm được cái gì cả, ta ở Tây Vũ đế quốc sáng tạo Tinh Điện, muốn thành lập một đan các, muốn mời sư tôn cùng mấy vị sư thúc tiến tới tọa trấn.
Diệp Vân thẳng thắn nói kế hoạch của mình ra.
- Diệp Vân tiểu tử, ngươi thành lập Tinh Điện quy mô thế nào?
Đám người Thận Vũ có chút há hốc mồm, Diệp Vân không ngờ sáng tạo thế lực của mình. Cũng không phải là hài tử xây thành cái gì đó như trước kia, bây giờ hồn thú thú triều tung hoành các hướng, một tiểu thành muốn sống sót đúng là quá khó khăn.
- Mấy vị sư thúc xin yên tâm, quy mô Tinh Điện xem như ổn, tính cả ta thì có ba cường giả Vô Thủy Cảnh, còn có hơn mười Thần Tôn, Yêu Vương, dưới trướng có mấy ngàn vạn bộ trúng. Bên trong thành trì có chừng một ức khẩu, chúng ta đã có Luyện Khí Sư, nhưng mà còn thiếu Luyện Dược Sư. Muốn sinh tồn trong thú triều, dược sư là không thể thiếu.
Diệp Vân êm tai nói ra, thành khẩn nói rõ.
- Cho nên ta khẩn cầu sư tôn và các sư thúc tới tọa trấn.
Ba Vô Thủy Cảnh, hơn mười Thần Tôn, Yêu Vương, mấy ngàn vạn bộ chúng, hơn ức nhân khẩu, ông trời ơi!
Đsam người Thận Vũ liên tục bị con số này làm sững sờ nửa ngày, điều này đúng là vượt qua kỳ vọng của bọn họ, mà ngay cả Hiên Dật dược tôn cũng khó tưởng tượng nổi. Diệp Vân trong khoảng thời gian ngắn làm được nhiều việc như vậy, thế lực khổng lồ này tuy không thể đánh đồng với siêu cấp thế lực như Dược Vương Thành. Nhưng mà vẫn khiến siêu cấp thế lực coi trọng.
- Fiệp Thần sư điệt đã là cường giả Vô Thủy Cảnh?
Trong đó một dược tôn khiếp sợ hỏi thăm, con mắt trợn thật lớn, râu tóc dựng lên, nhìn chằm chằm vào Diệp Vân dò xét một lần. Giống như nhìn thấy quái vật.
- Không sai!
Diệp Vân bị nhìn thấy có chút ngượng ngùng, sờ sờ cái mũi, gật đầu thừa nhận.
Mọi người nghe được Diệp Vân trả lời thuyết phục đều hoảng sợ thất sắc, trong nội tâm khiếp sợ tột đỉnh, thiếu niên trước mặt mới mười mấy tuổi thôi, đã thật sự là cường giả Vô Thủy Cảnh trong truyền thuyết?
Ngay cả Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ cũng giật mình thật nhiều, tốc độ phát triển của Diệp Vân đúng là quá nhanh, trong nhận thức của bọn họ năm trước Diệp Vân còn dừng lại ở Yêu Vương cảnh, không nghĩ tới gặp mặt lúc này đã tăng một đại cảnh giới!
Nếu Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ biết rõ năm trước thực lực chân chính của Diệp Vân chỉ là Thiên Tôn, trong khoảng thời gian này thực lực tăng mạnh, tấn giai tiến vào Vô Thủy Cảnh thì chỉ sợ sẽ khiếp sợ hơn nữa.
- Sư điệt tuổi còn nhỏ đã có thành tựu này, thật khiến chúng ta xấu hổ.
Đám người Thận Vũ khiếp sợ qua đi, cười khổ nói ra, mặc kệ ở phương diện nào bọn họ có thúc ngựa cũng không đuổi kịp Diệp Vân.
- Hiên Dật sư huynh quyết định thế nào? Chúng ta nguyện ý đi theo Hiên Dật sư huynh!
Bốn dược tôn khác nói ra.
Diệp Vân nhìn qua sư tôn, trong lòng đầy chờ mong.
- Hồn thú thú triều đột kích, sanh linh đồ thán, đệ tử chỉ có không ngừng lớn mạnh Tinh Điện mới có thể cứu thêm nhiều dân chúng sống sót.
Diệp Vân nhìn qua Hiên Dật dược tôn chân thàn nói ra.
Hiên Dật dược tôn trầm mặc chốc lát nói:
- Nếu ngươi lòng mang chí lớn, dù thân già của ta có hủy cũng tương trợ ngươi một tay, nhưng mà tuổi tác ta đã cao, nhiều chuyện có tâm mà vô lực.s
- Đệ tử sao khiến sư tôn làm việc rườm ra, mỗi ngày chỉ cần luyện đan thôi, dạy đệ tử là được, cũng giống như năm đó.
Diệp Vân cười nói, Hiên Dật dược tôn nguyện ý đi tới Tinh Điện, tâm tình của hắn hưng phấn không thôi.
Thấy Hiên Dật dược tôn đồng ý, bốn người khác cũng gật đầu, cộng thêm Lê Hủ, Tinh Điện thoáng cái có sáu dược tôn gia nhập, hơn nữa su lưng sáu dược tôn này là một đám đệ tử thiên phú không tồi, sau khi Tinh Điện thành lập đan các sẽ bất phàm.
- Ta sẽ an bài người hộ tống sư tôn, sư thúc và sư huynh đi tới Tinh Điện!
Diệp Vân nói ra, hắn còn phải đi điều tra nơi phát ra hồn thú thú triều, không cách nào hộ tống đám người Hiên Dật dược tôn, nhưng mà hắn chỉ cần tìm người, trả thù lao là được.
Trong đế đô có một ít cường giả nhàn tản chuyên nhận ủy thác như thế. Hồn thú thú triều tiến đến, các loại vật tư vô cùng khan hiếm, những cường giả nhàn tản vì sinh tồn cũng chỉ có thể tìm kiếm các thủ đoạn tăng thực lực lên. Trong đó có không ít là ngoài Thần Tôn, nếu như xuất tiền đủ nhiều, thậm chí còn có thể thuê được Vô Thủy Cảnh! Bảo bọn họ hộ tống đám người Hiên Dật dược tôn đi tới Tinh Điện có lẽ không có vấn đề gì.
Diệp Vân ý niệm khẽ động, chỉ thấy tiểu Vưu đã bay vút tới, một xúc tu của tiểu Vưu có một túi càn khôn.
Bổn sự trộm đồ của tiểu Vưu sợ rằng A Ly cũng phải kém hơn đấy.
Diệp Vân tiếp nhận túi càn khôn, nhìn qua bên trong, bên trong trừ sáu miếng viên đan dược có hương khí ra, còn có một chồng sách vở. Còn có mấy viên đan dược như lời Viên Nghĩa đã nói, là Duyên Thọ Đan có thể gia tăng thọ nguyên , Duyên Thọ Đan cho sư tôn sư thúc sử dụng. Còn những sách vở này đều là đan thư bất truyền của Dược Vương Thành, có những thư tịch này có thể trợ đám người Hiên Dật dược tôn tiến thêm một bước.
Cầm đồ vật của Dược Vương Thành, Diệp Vân mặt không đổi sắc, không có tâm áy náy cái gì, những vật nỳ đều là Dược Vương Thành thiếu nợ sư tôn và mấy vị sư thúc, xem như bọn họ chuộc tội.
Đến chạng vạng tối thì Diệp Vân thông qua Linh Bảo Các, thuê hai mươi sáu cường giả nhàn tản, có ba Vô Thủy Cảnh và hai mươi ba Thần Tôn, Yêu Vương, do đám người như vậy bảo vệ đám người Hiên Dật dược tôn đi tới Tinh Điện, giá tiền là một trăm hồn ngọc, trong đó tiền đặt cọc là mười khối.
Chương 663 Tinh thần thủy tinh (1)
Diệp Vân trả chính là thứ hút hồn nhất, tuy bên ngoài hồn thú tàn sát bừa bãi, nhưng hồn thú ngoài Yêu Vương phi thường ít, bọn họ nhiều người hộ tống đám người Hiên Dật dược tôn đi thì hệ số an toàn rất cao, rất nhiều người còn nguyện ý làm.
Diệp Vân làm sao khiến đám người Hiên Dật dược tôn mạo hiểm chứ?
- Ta có một ít đồ, muốn cho sư tôn cùng với mấy vị sư thúc.
Diệp Vân nói xong xuất ra một vài thứ, trong đó có Duyên Thọ Đan và đan thư.
- Đan dược là Duyên Thọ Đan, một viên có thể gia tăng vài chục năm thọ nguyên, nhưng mà mỗi người chỉ có thể dùng một viên, sư tôn cùng các vị sư thúc một người một viên. Còn đan thư ta trải qua nguy hiểm ở bên ngoài thu được, phía trên ghi lại luyện thuật cao thâm, trong đó còn có thượng cổ luyện đan thuật.
- Chúng ta sao có thể thu trọng lễ như vậy chứ?
Hiên Dật dược tôn động dung, không nghĩ tới Diệp Vân còn có đồ trân quý như vậy, nhất là những đan thư kia, đối với Luyện Dược Sư mà nói tuyệt đối là báu vật vô giá.
- Sư tôn cùng chư vị sư thúc càng già càng dẻo dai, luyện đan thuật có thể tăng thêm một bước, với ta mà nói ý nghĩa trọng đại, mong rằng sư tôn cùng chư vị sư thúc không nên từ chối!
Diệp Vân ngữ khí kiên quyết, đem Duyên Thọ Đan và đan thư kín đáo đưa cho đám người Hiên Dật dược tôn.
- Hiên Dật sư huynh, Diệp Vân sư điệt đang tăng thực lực của chúng ta lên lớn nhất, bỏ đi bỏ đi, những lão già khọm chúng ta có thể làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu, không thẹn với lương tâm là tốt rồi.
Thận Vũ cười ha hả nói ra, hắn cũng phi thường muốn nhìn thấy Hiên Dật dược tôn kéo dài tuổi thọ, sống được càng lâu.
Hiên Dật dược tôn cũng hiểu tính nết của Diệp Vân, cũng không hề chối từ, gật đầu nhận lấy, hai tay xoa xoa bìa đan thư, yêu thương như trân bảo.
- Đám cao thủ bên ngoài đang đợi, sư tôn cùng các vị sư thúc, sư huynh đi tốt. Ta qua mấy tháng ở bên ngoài làm xong việc sẽ quay về Tinh Điện.
Diệp Vân nói ra, tiễn đám người Hiên Dật dược tôn ra ngoài.
Bên ngoài là đám cường giả phụ trách hộ tống bọn người Hiên Dật dược tôn, mang theo bọn người Hiên Dật dược tôn cưỡi tọa kỵ phi hành bay lên cao cao.
Chớp mắt những tọa kỵ này biến mất trong mây.
Sở dĩ Diệp Vân gấp gáp đưa đám người Hiên Dật dược tôn cùng mấy vị sư thúc rời đi là lo lắng Dược Vương Thành bên kia phát giác đan thư bị trộm, mà hoài nghi lên người đám người Hiên Dật.
Đám người Hiên Dật dược tôn sau khi rời khỏi thành, người Dược Vương Thành muốn tìm bọn họ quá khó khăn, ai biết Hiên Dật dược tôn đi nơi nào?
Tuy những cử động này có khả năng làm cho Dược Vương Thành chú ý tới Tinh Điện, nhưng mà thời điểm này Diệp Vân mới không quản những việc như thế. Không cần một ít thủ đoạn phi thường, Tinh Điện làm sao lớn mạnh?
Trừ giúp sư tôn cùng mấy vị sư thúc ở lại Tinh Điện, trừ giúp Tinh Điện thành lập đan các ra, Diệp Vân còn có mưu đồ chính là những cao thủ hộ tống sư tôn và các sư thúc.
Diệp Vân thuê đều là những cường giả nhàn tản, ba Vô Thủy Cảnh cùng hai mươi Thần Tôn, Yêu Vương, Diệp Vân bảo Lê Hủ sư huynh mang lời tới cho Thông Thiên Sư Vương, những cao thủ này sau khi hộ tống tới Tinh Điện thì phải cho Tinh Điện khoản đãi, khai ra các điều kiện ưu ái, tin tưởng dùng năng lực của sư vương có thể lưu được đám người này!
Biết rõ hồn thú thú triều mở rộng, trong nội tâm Diệp Vân vẫn có chút gấp gáp.
Dược Vương Thành bên kia trong thời gian ngắn còn chưa biết đồ vật bị trộm, sau khi tiễn đám người Hiên Dật dược tôn rời đi, Diệp Vân tại đế đô không còn chuyện gì, hắn chuẩn bị đi tới bắc hải thương lượng với Đạm Thai Lăng nên đối phó siêu cấp hồn thú kia như thế nào.
Bắc hải mênh mông, tuy không biết Đạm Thai Lăng đang ở nơi nào, nhưng nghĩ đến chỉ cần đi bắc hải thì nhất định là có thể tìm được Đạm Thai Lăng.
Diệp Vân nhìn qua núi cao của Chấp Pháp Điện, chỗ đó vẫn yên lặng và cảnh tượng tường hòa.
Chẳng lẽ hồn thú thú triều đột kích không khiến đám người Chấp Pháp Điện nóng nảy? Bọn họ cũng không tìm nơi phát nguyên của hồn thú, đối phó hồn thú? Hồn thú khác với yêu thú, Huyền thú, chúng không có trí tuệ, chỉ có tàn bạo và giết chóc, nếu như hồn thú xuất hiện rất nhiều Yêu Vương, Thái Thượng cảnh thì Chấp Pháp Điện cũng đừng mong bảo toàn!
Chấp Pháp Điện không đi đối phó hồn thú, lại phái người phục giết Đạm Thai Lăng, quả thực không thể nói lý!
Sư Gia đã từng nói qua, ba điện chủ của Chấp Pháp Điện có tư cách trùng kích Thần Hải siêu cấp tồn tại, hơn nữa ba điện chủ này vẫn không có hiện thân, sợ là có mưu đồ khác. Nếu như ba điện chủ này lợi hại như lời Sư Gia nói, sợ rằng Đạm Thai Lăng cũng không cách nào đối kháng được!
Bất kể như thế nào, vẫn nên đi thương lượng với Đạm Thai Lăng mới thỏa đáng.
Trước khi đi Diệp Vân cải biến dung mạo của mình, đi Linh Bảo Các một chuyến, lại ước định thời gian giao dịch với Tử Nghiêm, Tử Lâm, sau đó Linh Bảo Các làm lôi đình chiến giáp, Diệp Vân chuẩn bị lại mua thêm năm mươi bộ.
- Thần Dạ huynh đệ, đây là cho ngươi.
Lập thành giao dịch xong, Tử Nghiêm xuất ra thủy tinh thể hình cầu, nó nằm gợn trong lòng bàn tay, hào quang lưu chuyển trong hình cầu này, rất thần bí.
- Đây là vật gì?
Diệp Vân tiếp nhận thủy tinh cầu trong tay Tử Nghiêm, cảm nhận được lực lượng kỳ dị trên đó. Có vài phần tương tự ngôi sao, cảm thấy nghi hoặc hỏi thăm.
- Vật ấy gọi là tinh thần thủy tinh, mượn tinh thần chi thạch luyện hóa tinh thần chi lực, phương pháp luyện chế nó do các chủ Linh Bảo Các tìm được ở di tích thượng cổ, Linh Bảo Các tập hợp mười vị Luyện Khí Sư thiên tài cùng luyện chế, tổng cộng luyện hơn một trăm cái. Trước khi hồn thú thú triều đột kích, các chủ Linh Bảo Các vẫn nghĩ làm sao phát huy tác dụng lớn nhất, trợ giúp ba chủng tộc chống lại hồn thú nên nghĩ ra biện pháp này. Chỉ cần mở tinh thần thủy tinh. Liền có thể ghi chép lại âm thanh, hình ảnh, lập tức truyền thâu tới các tinh thần thủy tinh khác.
Tử Nghiêm giới thiệu, trên mặt có vài phần tự ngạo. Tinh thần thủy tinh này chính là đại kiệt tác của Linh Bảo Các.
- Tinh thần thủy tinh? Lập tức truyền thâu âm thanh, hình ảnh?
Diệp Vân hơi kinh hãi, không nghĩ tới Linh Bảo Các lại dùng tinh thần chi thạch luyện chế thứ này.
- Đúng vậy, các chủ Linh Bảo Các dùng tinh thần thủy tinh đưa cho Chấp Pháp Điện, Lôi Thú nhất mạch, Hải yêu nhất tộc... Các đại thế lực, đều là các chưởng giáo, môn chủ, một khi bọn họ phát hiện nơi phát ra hồn thú, những người khác sẽ biết được.
Tử Nghiêm nói ra.
- Các hạ có được tinh thần thủy tinh, đây là viên thứ chín mươi bảy, có chín mươi sáu viên đã phát ra ngoài.
- Các chủ Linh Bảo Các đúng là cố tình.
Diệp Vân chân thành nói ra, tác dụng của tinh thần thủy tinh tương đối lớn, phát hiện nơi phát ra hồn thú thú triều và cũng có thể lập tức truyền thâu hình ảnh cho các thế lực khác.
Chương 664 Tinh thần thủy tinh (2)
Diệp Vân vốn cho rằng mình và Đạm Thai Lăng thủ hạ Hải yêu nhất tộc tác chiến một mình. Hiện tại mới phát hiện vẫn có rất nhiều thế lực đang nghĩ biện pháp đối phó hồn thú.
Dùng thần hồn điều tra tinh thần thủy tinh, trừ tinh thần chi lực. Diệp Vân nhìn không ra cái gì, phương pháp chế tác tinh thần thủy tinh quá phức tạp.
- Lực lượng của Linh Bảo Các có hạn, hy vọng có thể tập hợp thế lực các nơi cùng đối phó hồn thú thú triều, đến lúc đó nếu có hành động gì. Kính xin phối hợp nhiều.
Tử Nghiêm nghiêm túc nói ra.
- Nhất định.
Diệp Vân trịnh trọng gật đầu.
Có tinh thần thủy tinh, Diệp Vân không cần tiến vào bắc hải cũng có thể đem tin tức truyền cho Đạm Thai Lăng!
Sau khi tạm biệt Tử Nghiêm, Diệp Vân ra khỏi đế đô, lăng không bay vút đi.
Trung ương đế quốc vốn là siêu cường quốc, địa vực bao la, nhân khẩu mấy trăm ức, nhưng mà hồn thú thú triều đột kích thì cả quốc gia hoàng tàn khắp nơi, Diệp Vân bay đi nhìn thấy các nơi là thành trì bị phá hủy và chiếm lĩnh.
Phi hành mấy ngàn dặm mới phát hiện có thành trì vừa xây xong, bên trong có mấy ngàn vạn nhân khẩu, còn có năm sáu cường giả Thái Thượng, Vô Cực, hai ba mươi Thần Tôn, Yêu Vương.
Đoán chừng là siêu thế lực do thế gia hoặc là yêu thú, Huyền thú chiếm cứ, dùng đối kháng hồn thú thú triều.
Nghe nói trong trung ương đế quốc trừ đế đô ra, còn có tám tòa thành trì không có rơi vào tay giặc, hồn thú thú triều đánh úp cũng bị các thế lực xuất cao thủ lánh đời ra ngăn cản, đoán chừng là co đầu rụt cổ không ra ngoài.
Qua nửa ngày sau, Diệp Vân lại đi tới sơn cốc có sào huyệt trên không trung, hắn cải biến dung mạo, sau đó tế ra tinh thần thủy tinh ghi chép tất cả nhìn thấy.
Tiểu Vưu vẫn như trước chui vào trong sào huyệt này, vẫn ăn cắp tài bảo của con hồn thú kia, qua một lát trong sào huyệt trên bầu trời có tiếng hồn thú gào thét, nó chui ra khỏi sào huyệt và gào thét khủng khiếp.
Tiểu Vưu trộm mộng đống đồ vật xong, nghênh ngang rời đi, Diệp Vân ghi chép lại một ít hình ảnh và rời đi ngay.
- Theo tư liệu ta được biết, hồn thú màu vàng là do những quả trứng vàng ấp ra, mà những quả trứng màu vàng là từ trong Trấn Hồn Tháp chảy ra ngoài, sau khi quả trứng màu vàng ấp nở ra hồn thú đều là siêu cấp Linh Vọng Cảnh, mà những cao thủ Linh Vọng Cảnh ngũ lục trọng không phải đối thủ của nó, trong vòng năm năm nó sẽ tấn giai Thần Hải cảnh, thời điểm trước khi nó lột xác tiến vào Thần Hải cảnh sẽ có thời gian suy yếu, thực lực suy yếu, khi đó là thời cơ tiêu diệt tốt nhất. Con hồn thú màu vàng này ở vào trung ương đế quốc tây bắc bộ ba ngàn dặm.
Diệp Vân vừa nói vừa truyền âm thanh, hình ảnh ghi chép vào tinh thần thủy tinh.
Không biết tinh thần thủy tinh này có hữu dụng hay không, Diệp Vân nhìn chằm chằm vào tinh thần thủy tinh, chỉ thấy trong tinh thần thủy tinh có một đoàn tinh vân hiện ra, lực lượng thần bí chấn động, làm cho Diệp Vân ngạc nhiên không thôi.
Cũng không lâu lắm tinh thần thủy tinh truyền tới một đoạn hình ảnh, là một thanh niên, thân hình cao lớn khôi ngô, anh vũ bất phàm, có khí thế không nói nên lời.
- Ta là Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt, ngươi xác định hồn thú màu vàng là do quả trứng vàng nở ra?
Bệ diệt có chút ngưng lông mày,
- Theo ta được biết, trong Trấn Hồn Tháp ít nhất có mười ba quả trứng như vậy chảy ra ngoài, trừ quả trứng hồn thú màu vàng này ra, những quả khác ở đâu? Hiện tại như thế nào?
Nhìn qua thanh niên cao lớn oai hùng này, không ngờ là đệ nhất cao thủ đông đại lục Bệ Diệt, chưởng khống giả Lôi Thú nhất mạch.
Hơn nữa nghe nói Bệ Diệt này đang theo đuổi Đạm Thai Lăng! Nghĩ tới đây trong nội tâm Diệp Vân sinh ra cảm xúc phức tạp, Bệ Diệt tuấn tú lịch sự, lại là đệ nhất cao thủ của đông đại lục, lãnh đọ Lôi Thú nhất mạch, nếu như ở cùng chỗ với Đạm Thai Lăng thì rất xứng đôi. Lôi Thú nhất mạch nếu có thể kết minh với Hải yêu nhất tộc thì chỉ sợ cả Chấp Pháp Điện cũng kiêng kỵ một hai.
- Ta là Hắc Hỏa Ma Báo nhất tộc cũng nhận được quả trứng này, nhưng mà trên đường đánh rơi!
- Lôi Viêm nhất tộc cũng nhận được quả trứng này, trên đường hộ tống bị hồn thú săn giết, ở chỗ cũ chỉ phát hiện vài miếng vỏ trứng.
Tiếp thu được hình ảnh của Diệp Vân xong, người lãnh đạo tất cả đại thế gia, thượng cổ huyết mạch cũng hiện thân, nghe được bọn họ nói thì Diệp Vân mới phát hiện thì ra vấn đề không đơn giản như vậy, hồn thú màu vàng không chỉ có một.
- Ta tìm đọc điển tịch của Hải yêu nhất tộc, loại hồn thú này các tổ tiên của Hải yêu nhất tộc chúng ta gọi là Thị Huyết Kim Giáp, chúng chính là tồn tại cô xưa của hồn thú nhất tộc, ấu niên kỳ là năm năm, có thể đánh bại cường giả Linh Vọng Cảnh ngũ trọng, sau năm năm trưởng thành có thể tấn giai thành Thần Hải, tương đương với cường giả ngoài Thần Hải ngũ trọng, Thị Huyết Kim Giáp dùng linh hồn nhân loại, yêu thú, Huyền thú làm thức ăn, cũng ăn hồn thú!
Thân ảnh Đạm Thai Lăng xuất hiện trong tinh thần thủy tinh, nàng đang ở trong nước biển u lam, mặc váy tơ màu xanh da trời, vẫn trang nhã cao quý.
Diệp Vân cải biến dung mọ cho nên Đạm Thai Lăng cũng không có nhận ra Diệp Vân.
Trong vòng năm năm sẽ tấn giai Thần Hải, một khi đến Thần Hải thì cường giả Linh Vọng Cảnh bình thường không phải đối thủ, hơn nữa trong vòng năm năm bọn họ phải tìm được tất cả Thị Huyết Kim Giáp, đánh chết chúng đi, mặc dù bỏ sót con nào cũng không được.
Người lãnh đạo các thế lực trầm tư, lâm vào trầm mặc, vấn đề này khó giải quyết.
- Nếu đã phát hiện một con, vậy trước tiên đánh chết nó đi!
Bệ Diệt ngẩng đầu kiên quyết nói ra.
- Ba ngày sau ta sẽ dẫn cao thủ Lôi Thú nhất mạch đi tới đánh chết con Thị Huyết Kim Giáp này!
- Lôi Viêm nhất tộc nguyện trợ Lôi Thú nhất mạch một tay!
- Hắc Hỏa Ma Báo nhất tộc nguyện trợ Lôi Thú nhất mạch một tay!
...
- Hải yêu nhất tộc vừa mới phát hiện chút gì đó, tạm thời không thể đi tới.
Đạm Thai Lăng bình tĩnh nói ra, biểu lộ trước sau vẫn lãnh đạm, nhưng không có nói phát hiện cái gì.
- Có mấy thế lực thượng cổ, cổ thế gia cùng giúp ta là đủ, Hải yêu nhất tộc không cần đi cũng không sao.
Bệ Diệt biết rõ Đạm Thai Lăng tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng, lơ đễnh, cười nhạt một tiếng.
Nhìn thấy rất nhiều thượng cổ huyết mạch, cổ thế gia nhao nhao tỏ thái độ, Diệp Vân nội tâm cảnh giác, từ khi bắt đầu đến bây giờ, người tự xưng là lãnh đạo đông đại lục Chấp Pháp Điện không có xuất hiện qua, rốt cuộc bọn họ có nhận được tin tức hay không, hay vẫn thờ ơ lạnh nhạt, hoặc là có ý định khác?
Diệp Vân thu hồi tinh thần thủy tinh, nhìn qua phía trước, con Thị Huyết Kim Giáp phát hiện sào huyệt liên tục hai lần bị trộm, vô cùng cuồng nộ, nó lớn tiếng gào thét, phóng thích lĩnh vực cường hoành.
Diệp Vân không dám chờ ở đây, thả người bay vút đi, bay ra mấy chục dặm mới dừng lại.
Con hồn thú Thị Huyết Kim Giáp quá cường đại, không biết Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt có thể đánh chết Thị Huyết Kim Giáp này hay không.
Chương 665 Thuần phục
Qua sau một lát tiểu Vưu bay tới.
Trong tay tiểu Vưu là một cái túi càn khôn, quét mắt nhìn qua thấy trong túi càn khôn có không ít tinh thần chi thạch và bộ phận Tử Ma Chiến Giáp, trong nội tâm có chút cao hứng, trong sào huyệt này đúng là nhiều bảo bối mà. Nếu như thực lực đầy đủ thì hắn có thể chém giết con hồn thú màu vàng này rồi. Đáng tiếc dùng thực lực của hắn bây giờ đi tới chỉ chịu chết.
Diệp Vân sờ sờ cái mũi, hắn không nghĩ thêm cái gì, kiểm tra đồ vật bên trong túi thì thấy có hơn hai trăm khối tinh thần chi thạch, có bảy bộ phận Tử Ma Chiến Giáp.
Những vật này có thể tăng cường thực lực của Tinh Điện.
Tiểu Vưu cũng chỉ mang theo một bộ phận tài bảo của con hồn thú màu vàng mà thôi, Diệp Vân ngẫm lại con hồn thú kia đang trong lúc nổi giận, tạm thời không nên đi trêu chọc nó, qua một thời gian con hồn thú này không bị giết thì hắn sẽ quay lại..
Diệp Vân đi tới, hắn định từ trung ương đế quốc đi bắc hải, lại quay lại Tinh Điện, không biết Đạm Thai Lăng có phát hiện cái gì, dù sao vừa vặn tiện đường nên đi cũng không sao.
Núi non sông ngòi lùi lại phía sau, liếc đưa mắt nhìn cả đàn cả lũ hồn thú bên dưới.
Diệp Vân dùng thần hồn quét qua, bành bành bành, đụng nát mấy ngàn hồn niệm của hồn thú.
Hồn thú có thể sinh ra hồn niệm đều là những con có huyết thống cực mạnh, tiêu diệt những thứ này có thể giảm nhẹ áp lực cho ba đại chủng tộc.
Nhưng hồn thú này số lượng không nhiều, lại cực kỳ hiếu sát, Diệp Vân có thể làm chỉ nhiều như thế mà thôi.
Thỉnh thoảng có một ít hồn thú bay lên không trung, ý đồ bắt giết Diệp Vân. Diệp Vân cho thần hồn xuất ra khỏi cơ thể ngưng hóa thành kim binh giáp sĩ, cầm phương thiên họa kích chém giết.
Phốc phốc phốc, máu tươi không ngừng bay tứ tán.
Thời gian dần qua, tới biên giới bắc hải và Tây Vũ đế quốc không xa, dùng tốc độ hiện tại của Diệp Vân thì cần hai giờ sẽ về tới Tinh Điện, nhìn thấy chân trời có biển rộng mênh mông.
Đúng lúc này ở phương xa có động tĩnh khiến Diệp Vân chú ý.
Hồn thú thú sóng triều động, mấy ngàn vạn hồn thú đang ở bờ biển tiến tới bình nguyên vây một đám nhỏ ở giữa. Có trên trăm vạn yêu thú, Huyền thú đang vây giết đám hồn thú này..
Những yêu thú, Huyền thú này có ba Yêu Vương, đều là yêu thú Yêu Vương, hai Yêu Vương trung kỳ, một Yêu Vương đỉnh phong.
Nếu như không phải có ba cao thủ Yêu Vương thì những yêu thú, Huyền thú chỉ đã sớm toàn quên bị diệt.
Nhưng mà so sánh với mấy ngàn vạn hồn thú cũng có năm hồn thú Yêu Vương sơ kỳ, chúng không ngừng thúc dục đại quân tiến hành công kích.
- Đại ca, chúng ta không có đường thối lui!
Trong đó một yêu thú Yêu Vương lo lắng nói ra, bản thể là một con lôi xà màu tím.
Những yêu thú, Huyền thú bị vây khốn nhìn thấy hồn thú rậm rạp chằng chịt như thế, cảm thấy tuyệt vọng thật sâu, thần sắc thảm đạm.
Bọn chúng từ quốc gia hoang mạc một đường trốn tới nơi này, nghe nói trung ương đế quốc bên kia có thành trì trú đóng, chuẩn bị tiến tới trung ương đế quốc tìm kiếm che chở. Nhưng mà trên đường đi có nhiều hốn thú truy ở phía sau, bọn họ giết chóc trên đường máu chảy thành sông, đại quân yêu thú vốn có ngàn vạn, hôm nay đã chết chỉ còn lại trăm vạn, hiện tại bị vây ở bờ biển, trước không có đường, phía sau có truy binh, dĩ nhiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Xem ra bọn chúng không thể tới trung ương đế quốc!
Chẳng lẽ làm thức ăn cho hồn thú hay sao?
Bọn chúng hiện tại không cam lòng.
Ba đại Yêu Vương chiến đến bây giờ đã sớm sức cùng lực kiệt, toàn bộ bằng vào tín niệm chống đỡ, hồn thú cũng có mấy Yêu Vương sơ kỳ nên hết sức giảo hoạt, chúng không có chiến đấu chính diện với ba Yêu Vương, chỉ thỉnh thoảng đánh lén một cí, ba đại Yêu Vương còn phải phân tâm tới đám đồ tử đồ tôn phía sau, cho nên trên người đều bị thương nghiêm trọng.
- Ta sẽ dẫn con dân của mình giết ra ngoài.
Cái kia Yêu Vương đỉnh phong yêu thú Yêu Vương hai mắt đỏ lên, phẫn nộ địa chìm rống, bản thể hắn là một chỉ (cái) cực lớn màu đen máy bay chiến đấu.
- Đám tiểu tử, cùng ta giết ra ngoài nào!
Hai Yêu Vương khác cũng không quản nhiều cái gì, tất cả đều thiêu đốt tiềm năng tử chiến tới cùng.
- Sát!
Đám yêu thú, Huyền thú phía dưới con mắt cũng hồng lên, tức giận gào thét, có ba yêu thú Yêu Vương dẫn dắt đột phá vòng vây.
Trên khắp đồi núi trên không, khắp nơi đều là hồn thú màu đen, vô cùng vô tận, cũng không biết sợ hãi là cái gì, phô thiên cái địa địa đánh thẳng vào yêu thú, huyền thú.
Ở ranh giới hai bên chính là cái máy xây thịt, tuy phải có mấy hồn thú mới giết được một yêu, Huyền thú, nhưng mà hồn thú căn bản không sợ thương vong, chúng quá nhiều.
Ba đại yêu thú Yêu Vương đều tuyệt vọng, con dân các tộc của chúng mười không được một, nếu tiếp tục như thế sớm muộn gì cũng diệt tộc.
Trừ liều chết chống cự cùng cầu nguyện, bọn chúng không còn chút hi vọng nào, bãi cát ở bờ biển này chính là nơi chôn thân của chúng.
Năm con hồn thú Yêu Vương sơ kỳ thỉnh thoảng qua lại đánh lén ba yêu thú Yêu Vương.
Phốc phốc phốc, răng nanh như răng cưa của hồn thú khắc lên người ba yêu thú Yêu Vương, hóa thành những miệng vết thương đáng sọ, máu tươi bắn ra khắp nơi.
Mùi huyết tinh càng khiến hồn thú chung quanh điên cuồng, khí tức tử vong lan tràn các nơi.
Hồn thú thú triều khiến các tộc không nhìn thấy hy vọng.
- Đây là thiên thần trứng phạt chúng ta...
Những thi thể yêu thú, Huyền thú, hồn thú đều biến thành thức ăn các hồn thú tranh giành, từng tiếng thú rống vang vọng, làm cho không người nào không sợ hãi.
Những yêu thú, Huyền thú nhìn qua đồng bạn chết trận, trở thành thức ăn của hồn thú lại vô lực cải biến cái gì, bởi vì bọn chúng đang bị một đám hồn thú vây công.
- Xem ra đã vô lực xoay chuyển trời đất.
Một con yêu thú Yêu Vương nói ra, trên mặt mang theo nét thê lương, bọn chúng cũng như nhân loại, có được trí tuệ cực cao, cũng hiểu kết cục đã định.
- Chúng ta chết cũng theo đại ca!
Con lôi xà màu tím và con cự ngưu thủ hộ bên cạnh con hắc sắc chiến ưng đối kháng với hồn thú mãnh liệt và những hốn thú Yêu Vương sơ kỳ thỉnh thoảng qua lại.
Thời điểm bọn chúng cho rằng mình phải chết không thể nghi ngờ, một đạo hồn niệm cường hoành quét qua, bành bành bành, lập tức có mấy ngàn hồn thú rơi xuống, hồn niệm của chúng vỡ nát.
Năm con hồn thú Yêu Vương sơ kỳ phát hiện tình thế không ổn, hồn thú đạt tới Yêu Vương thì có trí tuệ đơn giản, chúng đang chuẩn bị đào tẩu thì một kim binh giáp sĩ cao chừng bốn mươi mét xuất hiện, bàn tay khổng lồ đưa tới.
Phốc, năm con hồn thú Yêu Vương sơ kỳ bị kim binh giáp sĩ cầm vào trong tay, sau đó xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ vài tiếng, sinh sinh bóp chết.
Kim binh giáp sĩ lúc này quét tay một cái, vô số hồn thú bị quét trúng, bành bành bành, toàn bộ nổ tung.
Chiêm chiếp! Từng tiếng rống vang vọng, còn có một tiếng rống Ùm...ụm bò....ò..., hình thể cực kỳ to lớn, Bất Tử Hắc Hoàng toàn thân có hỏa diễm màu đen thiêu đốt và một con tê giác màu trắng xuất hiện, tiêu diệt hồn thú không gì cản nổi..
Bình luận facebook