-
Chương 751-755
Chương 751 Đại quân tập thành
Bệ Linh lông mày nhẹ nhàng vừa nhấc, giãy dụa bờ eo mãnh khảnh lên trước mấy bước, ánh mắt nhìn Bệ Nha lạnh như băng.
- Bệ Linh, ngươi duy trì một ngoại nhân như thế, hai người các ngươi không phải là có gian tình gì không thể cho ai biết chứ. Đừng quên, nữ nhân Lôi Thú nhất mạch là không thể cùng ngoại nhân lấy nhau!
Bệ Nha lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Vân, không có hảo ý xé ra một tia cười lạnh.
- Chuyện của ta, còn cho ngươi lắm mồm, ngươi tính làm gì đó?
Bệ Linh khinh thường mắng, nhìn cũng không nhìn Bệ Nha một cái.
- Ngươi…
Bệ Nha chỉ vào Bệ Linh, nói không ra lời, bị quê đến thiếu chút nữa hộc máu, ban đầu Bệ Linh bất quá là thủ hạ. Nhưng mà hôm nay, Bệ Linh ở Lôi Thú nhất mạch địa vị đã vượt xa hắn, hoàn toàn có thể coi rẻ hắn, loại địa vị này chênh lệch khổng lồ để cho hắn khó có thể tiếp nhận.
Bệ Nha giống như thằng hề nhảy nhót, Diệp Vân cũng không phải là vô cùng để ý, ánh mắt của hắn rơi vào trên người trung niên nhân mặc Tử Kim lôi giáp phía sau Bệ Nha kia.
Phía sau Bệ Nha, trung niên nhân tóc xám kia hướng Diệp Vân nhàn nhạt nhìn sang, thần sắc trầm tĩnh như nước. Ánh mắt đen tối không rõ, làm cho người ta có một loại cảm giác thâm trầm. Diệp Vân trước đây ở Tinh Thần Thủy Tinh đã từng gặp hắn, thời điểm Thú Hoàng Bệ Diệt không có xuất hiện, vẫn là hắn đại biểu Lôi Thú nhất mạch nói chuyện.
- Người kia là Thái Thượng Trưởng Lão Lôi Thú nhất mạch thực lực xếp hàng thứ nhất, gọi Bệ Lôi, là huynh trưởng của Bệ Nha.
Bệ Linh dùng hồn niệm truyền lại một tia tin tức cho Diệp Vân.
Nếu không phải Bệ Lôi ở phía sau cho Bệ Nha chỗ dựa, Bệ Linh lại cho Bệ Nha lắm mồm, đã sớm đi tới cho Bệ Nha một cái tát .
Bệ Lôi chẳng qua là nhàn nhạt nhìn lướt qua Diệp Vân cùng Bệ Linh, liền quay đầu, nhìn về phía đại doanh Chấp Pháp Điện rồi.
Bệ Lôi này tâm cơ hiển nhiên so sánh với Bệ Nha muốn thâm trầm nhiều lắm.
- Tiểu đệ đệ, Chấp Pháp Điện đột kích, chúng ta chỉ có thể đợi lát nữa lại đi gặp Thú Hoàng bệ hạ.
Ánh mắt Bệ Linh hướng những Nhân khôi như châu chấu bay tới kia nhìn lại, thần sắc ngưng trọng vài phần, lực lượng đệ nhất trọng Thí Tuyệt Lĩnh Vực nhập vào cơ thể ra.
Nhìn Nhân khôi chen chúc mà đến, Diệp Vân cũng thả ra đệ nhất trọng Lĩnh Vực lực lượng.
Bệ Âm nhìn Diệp Vân cùng Bệ Linh một cái, tu vi của nàng chỉ có Vô Thủy cảnh cửu trọng, khoảng cách Linh Vọng cảnh còn kém một chút, đối với Lĩnh Vực mặc dù có một chút lĩnh ngộ, nhưng Lĩnh Vực còn không có thành hình, thực lực dĩ nhiên thua kém rất nhiều, đợt thứ nhất chiến đấu tự nhiên là không có phần của nàng.
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, hơn ba mươi đạo đệ nhất trọng Lĩnh Vực tán phát ra.
Lôi Thú nhất mạch hiệu triệu lực vẫn còn tương đối mạnh, lại triệu tập hơn ba mươi Linh Vọng cảnh cường giả, một cổ lực lượng như vậy được cho vô cùng cường đại, nhưng so sánh với Chấp Pháp Điện Nhân khôi đại quân, vẫn còn thua kém nhiều lắm.
Hạo hạo đãng đãng Nhân khôi đại quân, Chấp Pháp Điện lòng muông dạ thú, vì thống trị cả đông đại lục, chỉ sợ sớm đã âm thầm chuẩn bị nhiều năm, không biết bọn họ còn có thể phái ra bao nhiêu Nhân khôi, còn lưu bao nhiêu hậu thủ!
Những Nhân khôi kia gào thét mà đến, Linh Vọng cảnh xông lên phía trước nhất, Vô Thủy cảnh, Yêu Vương cấp theo sát phía sau.
Advertisements
Phía trước nhất hơn trăm Nhân khôi mặc dù là Linh Vọng cảnh cấp, nhưng bởi vì là Nhân khôi, không có lực lượng Lĩnh Vực, so sánh với Linh Vọng cảnh nhân loại, yêu thú cùng Huyền thú cường giả tự nhiên là thua kém rất nhiều, nhưng thân thể của bọn nó là do kim khí tạo thành, cường độ thân thể kinh người, lực chiến đấu cũng không thể khinh thường, hơn nữa số lượng Nhân khôi nhiều lắm!
Theo những Nhân khôi này tới gần, trong mây đen trên bầu trời Thần Lôi Chi Thành, từng đạo lôi trụ tráng kiện dày đặc rơi xuống.
Những kim khí chế thành Nhân khôi này hấp dẫn không ít Lôi Điện, rầm rầm rầm, lôi trụ rơi vào trên người chúng nó, từng đạo điện xà tản ra, trong nháy mắt liền trừ khử hầu như không còn.
- Trên người bọn Nhân khôi kia khắc Kháng lôi trận ấn!
Trên Thần Lôi Chi Thành có người hô.
Khó trách bọn họ lại không sợ Lôi Điện trên bầu trời Thần Lôi Chi Thành rơi xuống!
Từng bầy Nhân khôi toàn thân còn bao phủ trong Lôi Điện tráng kiện, liền xông ào vào Thần Lôi Chi Thành, thình thịch thình thịch, trên tường thành Thần Lôi Chi Thành nhất thời xảy ra chiến đấu kịch liệt.
Thấy ba Linh Vọng cảnh Nhân khôi ép tới, Diệp Vân lấy ra Yêu Lang Cuồng Đao, Yêu Lang Cuồng Đao đã bị hắn làm một chút tay chân, chỉ cần hắn không thúc dục Yêu Lang lão tổ trong Yêu Lang Cuồng Đao, người bình thường là không thể nhận ra đây là Yêu Lang Cuồng Đao.
Những Nhân khôi này toàn thân do kim khí chế tạo, mang trên mặt dử tợn, hai mắt màu đỏ tươi, toàn thân cũng là đột thứ bén nhọn, hắc sắc quang trạch lưu chuyển, lộ ra một loại hơi thở hủ thực mãnh liệt, làm cho lòng người sinh kiêng kỵ.
Diệp Vân khẽ quát một tiếng, vung lên Yêu Lang Cuồng Đao hướng một Nhân khôi chém tới, chỉ nghe "Xuy" một tiếng, cánh tay phải của Nhân khôi kia bị Diệp Vân bổ xuống, nhưng mà Nhân khôi nọ giống như là không có bị thương, không biết đau chút nào, huy động cánh tay trái hướng Diệp Vân đập phá tới.
Cánh tay kia đập quá, phát ra âm thanh phá không trầm thấp, Nhân khôi Linh Vọng cảnh cấp, lực chiến đấu cực kỳ kinh người.
- Tinh Thần Lĩnh Vực!
Diệp Vân mâu quang như điện, lãnh quát một tiếng, lực lượng lĩnh vực ngay lập tức nhập vào cơ thể ra, ba Linh Vọng cảnh cấp Nhân khôi kia nhất thời bị Diệp Vân Lĩnh Vực bao bọc, thân thể giống như là cơ khí gỉ sét, động tác chậm dần, không cách nào hành động tự nhiên.
Trong con ngươi thâm thúy của Diệp Vân chín viên tinh thần xoay tròn, trong hư không chín viên đại tinh hư ảnh kia cũng đi theo chuyển động, hấp lực cùng sức đẩy cường đại lẫn nhau tác dụng, chỉ nghe một trận "kẽo kẹt kẽo kẹt" làm cho người ta tê răng, ba Nhân khôi bị Lĩnh Vực bao phủ kia giống như là sắt cứng nhận lấy đè ép mà vặn vẹo, toàn thân bị đè ép .
Cuối cùng, "thình thịch thình thịch" ba tiếng nổ vang, ba Nhân khôi kia rối rít nổ bung, ba đạo âm linh từ trên người Nhân khôi bay ra, bồng bềnh đung đưa, những âm linh kia trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt như được giải thoát, không đầy một lát liền tiêu tán ở không trung.
Trên tường thành, tất cả mọi người lâm vào khổ chiến, những Linh Vọng cảnh cường giả đệ nhất trọng Lĩnh Vực khác so sánh với Diệp Vân Tinh Thần Lĩnh Vực phải kém sắc một chút, đối với Nhân khôi tác dụng kiềm chế không có lớn như vậy, giống như Diệp Vân trực tiếp dùng Lĩnh Vực đã đè ép Nhân khôi, thực có chút kinh người.
- Thần Lôi Diệt Thế!
Bệ Linh nũng nịu một tiếng, mái tóc tung bay, ánh mắt trong trẻo, giống như nữ thần chấp chưởng Lôi Điện, triệu hồi ra từng đạo Lôi Điện màu lam tráng kiện hướng những Nhân khôi oanh khứ.
Rầm rầm rầm!
Từng cái từng cái Nhân khôi bị đánh trúng, trên người toát ra khói xanh nhàn nhạt, nhất thời có chút chuyển động mất linh, động tác kẹt cứng, bị những cường giả khác xông lên đánh chết.
Chương 752 Chiến thần đường chủ (1)
Mặc dù những Nhân khôi này trên người có khắc tỵ lôi trận ấn, nhưng cũng chỉ có thể phòng Lôi Điện bình thường mà thôi, đối với Bệ Linh Lĩnh Vực thần lôi, vẫn rất khó chống cự được.
Diệp Vân cùng Bệ Linh Lĩnh Vực lực lượng quá mức mạnh mẻ, có thể đồng thời đối phó nhiều Nhân khôi, không lâu lắm, mỗi người cũng giết hơn mười Linh Vọng cảnh Nhân khôi, nhưng mà những Linh Vọng cảnh cường giả nắm giữ đệ nhất trọng Lĩnh Vực khác sẽ không nhẹ nhàng như vậy, số lượng Nhân khôi nhiều lắm, ba bốn vây công một cái bọn họ, hai bên lâm vào đối kháng vô cùng lo lắng.
Ở ven thành tường, ba Linh Vọng cảnh Nhân khôi vây quanh Bệ Mặc.
Bệ Mặc toàn lực buông thả đệ nhất trọng Lĩnh Vực của mình, đem ba Nhân khôi kia lung bao ở trong đó, nhưng Lĩnh Vực lực lượng của hắn không đủ mạnh, đối phương dù sao cũng là Linh Vọng cảnh cấp, bị Lĩnh Vực bao trùm, chẳng qua là động tác hơi chút chậm trễ một điểm, lại như cũ có thể đối với hắn phát động công kích.
Những Nhân khôi đó toàn thân là kim khí chắc chắn, nếu không có vũ khí cao cấp, cực kỳ khó phá hủy, đáng sợ hơn chính là, bọn họ cơ hồ toàn thân là vũ khí sắc bén, đầu, cánh tay, ngực,… nơi nơi là đột thứ bén nhọn, môt khi bị những đột thứ này đâm trúng, Bất Tử cũng muốn bị thương nặng.
Bệ Mặc ở ba Linh Vọng cảnh Nhân khôi vây công liên tiếp bại lui.
Phốc!
Một Nhân khôi một quyền oanh ở bộ ngực Bệ Mặc, quyền sắc bén đâm vào lồng ngực của hắn, đâm ra một lổ máu kinh người đi ra ngoài, "phốc phốc" lại là hai tiếng, hai Nhân khôi khác cũng phân biệt ở trên người hắn bổ một quyền, thân thể Bệ Mặc run rẩy, há miệng, nhưng mà không nói gì đi ra ngoài, ánh mắt dần dần tan rả, ngã xuống trong vũng máu.
- Bệ Mặc Thái Thượng Trưởng Lão!
Nơi xa Bệ Linh kinh hô một tiếng, thấy Bệ Mặc ngã xuống, hốc mắt đỏ lên, trong lòng khổ sở không dứt, Bệ Mặc Thái Thượng Trưởng Lão làm người luôn luôn thân hòa, không nghĩ tới hôm nay lại chết ở trong tay những cơ khí giết chóc này!
Diệp Vân cùng Bệ Linh Lĩnh Vực mặc dù cường đại, nhưng song quyền nan địch tứ thủ, Nhân khôi của Chấp Pháp Điện giống như là vĩnh viễn không dừng lại, không ngừng xông tới, bọn họ cũng chỉ có thể mệt mỏi ứng đối, liều mạng đối địch.
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành lâm vào khổ chiến, không ngừng có người chết đi, có không ít là tộc nhân Bệ Linh quen thuộc, máu tươi nhuộm dần thành tường, nhưng sau khi giết Nhân khôi, chỉ để lại một đống sắt vụn.
- Vì Thần Lôi Chi Thành!
- Lôi Thú nhất mạch trọn đời truyền thừa!
Lôi Thú nhất mạch cường giả ra sức gào thét, cả đám đều giết đến hai mắt huyết hồng, liều mạng đối kháng những Nhân khôi kia.
Một lớp lại một cường giả Lôi thú nhất mạch đón những Nhân khôi kia xông tới, Linh Vọng cảnh cấp Nhân khôi cũng bị những Linh Vọng cảnh cao thủ kia đón xuống, nhưng còn có nhiều Vô Thủy cảnh, Yêu Vương cấp hơn, bọn họ xông đi lên ra sức đánh giết, thề đem những Nhân khôi này ngăn trở ở trên tường thành.
Tuyệt không thể để cho bọn họ vào thành!
Đây là tín niệm của bọn hắn!
Tiếng kêu giết rung trời, đao quang kiếm ảnh, chiến tuyến lan tràn mấy vạn mét, nơi nơi đều kịch chiến, máu tươi rót thành dòng suối nhỏ, dọc theo thành tường từ từ chảy xuống.
Chiến tranh so sánh với trong tưởng tượng còn muốn tàn khốc hơn nhiều.
Thấy người lần lượt ngã xuống, Diệp Vân hoàn toàn nổi giận, hắn không ngừng thúc dục Tinh Thần Lĩnh Vực bóp áp tới, dọc theo đường đi vô số Nhân khôi bị bóp áp thành thiết nê, thình thịch thình thịch nổ bung.
Trừ bên Bệ Linh, Diệp Vân, còn có hai người cũng lấy tốc độ cực nhanh giết chóc Nhân khôi, đó chính là Chiến Thần Đường Đường chủ Triển Ly cùng Sa Thú nhất tộc tộc trưởng Sa Thông Thiên, hai người kia cũng là lĩnh ngộ đệ nhị trọng Lĩnh Vực cường giả, ở dưới đệ nhị trọng Lĩnh Vực, những Nhân khôi này hoàn toàn bị bóp áp, coi như là Linh Vọng cảnh cấp, cũng ngăn cản không nổi một chiêu của bọn họ, những Vô Thủy cảnh cùng Yêu Vương cấp Nhân khôi kia lại càng thành tấm bị đánh chết.
Tình hình chiến đấu kịch liệt, đúng lúc này, bên đại doanh Chấp Pháp Điện kia đột nhiên vang lên một trận tiếng kèn to rõ. Lại có một lớp Nhân khôi bay lên trời, hướng Thần Lôi Chi Thành đánh tới, lần này Yêu Vương cùng Vô Thủy cảnh cấp số lượng nhiều hơn, trong đó Linh Vọng cảnh cấp cũng có trên trăm.
Đoán chừng là cao tầng bên Chấp Pháp Điện kia cảm thấy có thể đánh hạ Thần Lôi Chi Thành, cho nên phái một đội tăng viện, muốn nhất cổ tác khí đem Thần Lôi Chi Thành bắt lại.
Chấp Pháp Điện ba vị Điện Chủ kinh doanh nhiều năm, làm ra nhiều Nhân khôi như vậy, lấy kích thước đại quân Nhân khôi, bình định Thần Lôi Chi Thành còn không đơn giản? Bệ Diệt bất quá là làm chống cự vô vị! Dương Hồng lăng không mà đứng, hướng phương hướng Thần Lôi Chi Thành xa xa nhìn ra, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Đợt Nhân khôi thứ hai dần dần tiến tới gần Thần Lôi Chi Thành, mắt thấy lập tức sẽ phải vọt vào Thần Lôi Chi Thành, đột nhiên trong lúc đó, bầu trời Thần Lôi Chi Thành, trong mây đen nồng đậm kia từng đạo ngân quang hiện lên, sưu sưu sưu, từng đạo sét như kiếm quang phô thiên cái địa rơi xuống.
Phốc phốc phốc, những kiếm quang này oanh kích ở trên người Nhân khôi, trong nháy mắt đem Nhân khôi xuyên thủng. Từng cái từng cái Nhân khôi ở trên bầu trời thình thịch thình thịch nổ bung, vô số âm linh phiêu đãng đi ra ngoài.
- Không tốt, trúng kế !
Dương Hồng sắc mặt đại biến.
Lạc Lôi Kiếm quang biến mất, nhóm Nhân khôi thứ hai kia tựa như hạt mưa rơi xuống, tiến vào trong khe núi phía dưới Thần Lôi Chi Thành.
Mọi người đang kịch chiến trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, cảm thấy Nhân khôi trước người bỗng nhiên dừng một chút, ngay sau đó trên người xuất hiện từng cái từng cái lỗ thủng, toàn bộ bị giết hết, không còn một mống. Thấy Nhân khôi phía trước như mưa rơi rơi xuống, bọn họ ngẩn người, mới hiểu được Bệ Diệt là cố ý dẫn đợt Nhân khôi thứ hai tới!
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành phát ra tiếng hoan hô điếc tai nhức óc, đợt thứ nhất giao thủ này, Thần Lôi Chi Thành toàn thắng, mặc dù chết một chút, nhưng cũng không nhiều, vẫn có thể thừa nhận được.
Sắc mặt Dương Hồng âm trầm, nhìn về phía đỉnh Thần Lôi Chi Thành, tròng mắt khẽ híp, mình vẫn còn đánh giá thấp Bệ Diệt, nếu Bệ Diệt không có phòng bị, như thế nào lại dễ dàng mở ra cấm chế Thần Lôi Chi Thành?
Bệ Diệt hoàn toàn có thể ở thời điểm đợt Nhân khôi thứ nhất tiến công, liền ra tay giết hết, nhưng hắn không tiếc hy sinh tánh mạng một nhóm người, đợi đến đợt Nhân khôi thứ hai đột kích mới ra tay, là vì buông cần dài câu cá lớn! May mà Dương Hồng không có đem tất cả Nhân khôi phái đi tới, mà là nghe theo Điện Chủ Tổ Nham phân phó, đem Nhân khôi chia làm năm đội, một đội một đội xông đi lên, nếu không tổn thất chỉ biết lớn hơn nữa!
Không biết Bệ Diệt là làm sao triệu hồi ra Lạc Thiên Lôi kiếm, uy lực kia thực có chút kinh người.
- Tạm thời cho các ngươi đắc ý mấy ngày nữa!
Dương Hồng hừ lạnh một tiếng, phất tay áo trở lại đại doanh Chấp Pháp Điện.
Chương 753 Chiến thần đường chủ (2)
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, nghĩ đến một màn mới vừa rồi kia, mọi người thổn thức không dứt, nếu không phải Bệ Diệt xuất thủ, đợt Nhân khôi thứ hai xông lên mà nói, bọn họ những người này chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản được .
Trên tường thành nằm vô số cỗ thi thể, mới vừa rồi hỗn chiến, bên Thần Lôi Chi Thành đã chết hơn ba trăm người, những người may mắn còn sống sót kia nhìn thấy người quen, hôm nay nằm trên mặt đất, sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, trong lòng tràn đầy bi thương.
Mọi người nhìn hướng Diệp Vân thần sắc có chút phức tạp, rất nhiều người tận mắt thấy Diệp Vân mới vừa rồi dũng mãnh giết địch, vì thực lực cường đại của người trẻ tuổi này cảm thấy rung động thật sâu, người này mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng đến đây trợ giúp Thần Lôi Chi Thành, để cho bọn họ cảm giác kính nể sâu sắc, cũng không khỏi đối với hắn nhiều vài phần hảo cảm.
Nhưng mà có số ít mấy người nhìn về phía Diệp Vân ánh mắt bất thiện, có mấy người Lôi Thú nhất mạch lại càng không che dấu chút nào căm tức nhìn Diệp Vân, bọn họ cảm thấy là Diệp Vân đến dẫn phát nguy cơ lần này, ghê tởm hơn chính là, nữ thần Bệ Linh và Bệ Âm trong suy nghĩ bọn họ đều cùng hắn có quan hệ không phải là nông cạn.
Diệp Vân tự nhiên cảm thấy địch ý trong những ánh mắt này, nhưng hắn không thèm để ý những người này thấy thế nào.
Đúng lúc này, chỉ nghe "vụt vụt vụt" thanh âm chiến giáp đụng mặt đất, một đoàn người hướng bên Diệp Vân, Bệ Linh cùng Bệ Âm đi tới, Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, đầu lĩnh trong đám người kia là một người trung niên, vóc người oai hùng cao ngất, mâu quang như điện, trên mặt tụ chòm râu ngắn ngủn, mặc áo giáp màu vàng, chẳng qua là tùy ý đi tới, liền làm cho người ta có một loại cảm giác bén nhọn đao kiếm ra khỏi vỏ, đây là một siêu cấp cường giả!
Trên người của hắn, khí tức đệ nhị trọng Lĩnh Vực còn không có hoàn toàn trừ khử, tạo thành một loại áp bách mãnh liệt cho Diệp Vân.
Mặc dù Tinh Thần Lĩnh Vực của mình vô cùng cường đại, nhưng Diệp Vân cảm giác được, mình đối mặt người này vẫn còn không có phần thắng gì, dù sao đệ nhất trọng Lĩnh Vực cùng đệ nhị trọng Lĩnh Vực, có chênh lệch quá lớn.
Người này Diệp Vân ở trong Tinh Thần Thủy Tinh đã từng gặp, chính là Chiến Thần Đường Đường chủ Triển Ly!
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, có hai đệ nhị trọng Lĩnh Vực cường giả, một người là Chiến Thần Đường Đường chủ Triển Ly, người còn lại là Sa Thú nhất tộc Sa Thông Thiên.
Triển Ly đi tới phụ cận, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Vân, mang theo vài phần tán thành, cười nói:
- Người trẻ tuổi, thiên phú rất tốt, Lĩnh Vực lực lượng của ngươi nếu lần tiếp theo tăng lên mấy phần, sợ là chúng ta những đệ nhị trọng Lĩnh Vực này cũng không cách nào dễ dàng áp qua ngươi.
- Triển đường chủ quá khen.
Diệp Vân khiêm nhường trả lời, Triển Ly nụ cười sảng lãng, giọng nói chân thành, một chút cũng không có kiêu ngạo của siêu cấp cường giả, Diệp Vân đối với hắn quan cảm coi như không tệ.
- Chuyện ngày hôm nay, ngươi không cần chú ý, Bệ Diệt huynh là cố ý phóng những Nhân khôi kia đi lên, nếu không những Nhân khôi kia lại há có thể tới gần như vậy? Trận chiến này chiến quả vẫn còn tương đối huy hoàng, có mấy vạn Nhân khôi thành sắt vụn, trong đó có không ít là Linh Vọng cảnh cấp.
Triển Ly vỗ vỗ bả vai Diệp Vân cất cao giọng nói, thanh như chấn lôi, người chung quanh toàn bộ cũng nghe được .
Nghe được lời của Triển Ly, những người vốn là đối với Diệp Vân ôm lấy địch ý kia, ánh mắt nhìn về phía Diệp Vân hòa hoãn rất nhiều, thì ra đây hết thảy đều ở bài trong Thú Hoàng bệ hạ an, hồi tưởng mới vừa rồi, mặc dù bọn họ hy sinh một chút huynh đệ, nhưng chiến tranh nào có người không chết? Chiến quả trận chiến này quả thật vô cùng to lớn, hơn nữa cần gấp nhất chính là, đánh ra khí thế của Thần Lôi Chi Thành, bên Chấp Pháp Điện kia nhất thời bán hội đoán chừng là không dám đi lên .
Nghe được lời của Triển Ly, trong lòng Diệp Vân vẫn còn có chút cảm kích, mặc dù hắn không thèm để ý ánh mắt của người khác, nhưng có thể không bị hiểu lầm tự nhiên là tốt nhất, Triển Ly đây là giúp hắn giải vây.
- Không nghĩ tới Lôi Thú nhất mạch trừ Thú Hoàng Bệ Diệt, còn có một nữ chiến thần, thật là tốt, tương lai thiên hạ này là của trẻ tuổi các ngươi!
Ánh mắt Triển Ly lại chuyển hướng Bệ Linh ở một bên, tán dương nói, hắn chánh khí nghiêm nghị, trong ánh mắt cũng không có bất kỳ đố kỵ.
- Tiền bối quá khen.
Bệ Linh cười chắp tay nói, nàng đang mặc lôi giáp, anh tư táp sảng, nụ cười này lại càng phong tình vạn chủng, nhắm trúng chung quanh các nam nhân ánh mắt một mảnh nóng rực.
- Không riêng thiên phú kinh người, lớn lên lại càng sinh đẹp, ha ha!
Triển Ly đánh giá Bệ Linh một cái, cười sang sảng một tiếng, thần sắc hắn lỗi lạc, hoàn toàn là trưởng bối tán thưởng đối với vãn bối, cũng không có làm cho người ta cảm giác mạo phạm.
Bệ Linh từ trước đến giờ phóng khoáng, nhưng bị Triển Ly làm trò ở trước mặt mọi người một khen như vậy, cũng khẽ đỏ mặt.
Nơi xa, Sa Thú nhất tộc tộc trưởng Sa Thông Thiên hướng bên này nhìn tới, khẽ hừ lạnh một tiếng, liền ở chúng cường giả Sa Thú nhất tộc vòng vây đi xuống thành tường.
Sa Thông Thiên thân hình cao lớn, chừng hơn hai thước, râu tóc giận trương, mặt thang đỏ thẫm, tựa như một Lôi Công, thời điểm bước đi một cước đạp đi xuống tựa hồ cả thành tường cũng chấn động, trên người khí thế đệ nhị trọng Lĩnh Vực cũng bá đạo vô cùng.
Diệp Vân nhìn bóng lưng Sa Thông Thiên rời đi, khẽ nhíu mày, trước kia Diệp Vân đối với Sa Thú nhất tộc cùng Chiến Thần Đường cũng không có cảm tình gì, bởi vì hắn cùng hai phe thế lực này cũng có qua xung đột, nhưng mà Triển Ly hôm nay cử động để cho hắn đối với Chiến Thần Đường thay đổi rất nhiều, về phần Sa Thú nhất tộc, Diệp Vân không biết mình nơi nào đắc tội Sa Thông Thiên, Sa Thông Thiên không thế nào là thấy bộ dáng của mình.
Mặc dù Diệp Vân giết qua một ít người Sa Thú nhất tộc, nhưng hiện tại hắn đã dùng Thâu Thiên Hoán Nhật bí pháp thay đổi tướng mạo, người Sa Thú nhất tộc không thể nào nhận ra được mới đúng.
- Ngươi đừng để ý, Sa lão đầu tính tình luôn luôn táo bạo, thấy người nào cũng là một tờ Lôi Công mặt.
Triển Ly theo ánh mắt Diệp Vân hướng bên Sa Thông Thiên kia nhìn lại, cười nhạt nói.
- Thần Lôi Chi Thành cùng Chấp Pháp Điện đại chiến buông xuống, nếu ở trên võ đạo tu luyện có cái gì khốn hoặc, cũng có thể tới tìm ta, hai người các ngươi bất kể là ai, nếu có thể lĩnh ngộ đệ nhị trọng Lĩnh Vực, đối với cả chiến cuộc sẽ có đại ảnh hưởng!
- Đa tạ tiền bối.
Diệp Vân cùng Bệ Linh đồng thời nói.
- Ta ở tại phía bắc Thần Lôi Chi Thành Chân Lôi biệt viện, tùy thời hoan nghênh các ngươi.
Triển Ly vung tay lên, vui mừng nói.
- Ta và Thú Hoàng các ngươi hẹn ước trận chiến này kết thúc phải uống mấy chén, ta đi trước .
Triển Ly cười to ba tiếng, quay người rời đi.
Diệp Vân cùng Bệ Linh đưa mắt nhìn Triển Ly cùng mọi người Chiến Thần Đường rời đi.
Chương 754 Cửu vĩ yêu hồ (1)
- Triển tiền bối đức cao vọng trọng, là cao thủ thực lực bài danh thứ sáu cả Đông Đại Lục, Sa thú nhất tộc Tộc trưởng Sa Thông Thiên kia thì bài danh thứ bảy. Hai người thực lực từ trước đến nay chẳng phân biệt được sàn sàn nhau, trăm năm qua đều chưa từng phân ra thắng bại.
Bệ Linh nhìn xem bóng lưng Triển Ly, ở bên tai Diệp Vân thấp giọng nói.
Ở bên trong Thiên Tinh ấn, thanh âm Sư gia truyền vào trong óc Diệp Vân.
- Nếu bàn về quan sát thực lực, Sư gia ta thấy có thể so sánh người khác chuẩn hơn nhiều, Sa Thông Thiên kia như thế nào là đối thủ của Triển Ly này, theo ta xem ra, thực lực Triển Ly này chỉ so với Bệ Diệt hơi chút thua kém, hơn nữa trên người hắn có hai cỗ khí tức thần bí, hẳn là người mang chí bảo, trong đó một kiện sát khí rất nặng.
Sư gia bình thản nói .
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng lưng Triển Ly, xem ra Triển Ly đã ẩn tàng một ít thực lực, bất quá ngẫm lại cũng không có gì, Triển Ly thân là Chiến Thần đường đường chủ, đối với ngoại giới ẩn dấu thực lực là đương nhiên, nắm trong tay hai kiện chí bảo lại càng không kỳ lạ quý hiếm rồi, ngay cả Diệp Vân trên người cũng có vài kiện chí bảo.
Đồng dạng là lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực Sa Thông Thiên, cùng Triển Ly so sánh thua kém rất nhiều, đoán chừng Triển Ly ở thời điểm luận võ có nhượng bộ, mới có thể một mực cùng Sa Thông Thiên bất phân thắng bại, mấy trăm năm đều chưa từng phân ra thắng bại.
Trên Thần Lôi Chi Thành thi thể chết trận bị người di chuyển đi, trên tường thành bình tĩnh lại.
- Tiểu đệ đệ, xem ra Thú Hoàng bệ hạ của chúng ta muốn muộn một chút mới có thể lại triệu kiến ngươi, đi chỗ ta trước ngồi một chút a.
Bệ Linh nói xong, cùng Diệp Vân có chút thân mật sóng vai mà đi.
Chung quanh những người Lôi Thú nhất mạch kia chứng kiến Bệ Linh như thế, đều hướng Diệp Vân quăng đến ánh mắt hâm mộ ghen ghét, nhưng mà không có cảm thấy cái gì, bọn họ đều biết phẩm tính của Bệ Linh, tuy xinh đẹp vũ mị, nhìn như khắp nơi lưu tình, trên thực tế chưa có nam nhân có thể chính thức chiếm được tiện nghi của nàng.
Chỉ có Bệ Âm biết rõ, Diệp Vân cùng Bệ Linh quan hệ trong đó tuyệt đối không phải đơn giản như vậy, ngoại trừ thiên phú không tồi. Thật không biết Diệp Vân có cái địa phương gì đặc biệt, lại để cho Bệ Linh đem toàn bộ tâm tư đều đặt ở trên người Diệp Vân, trên mặt đẹp che dấu dưới lụa mỏng của nàng, lộ ra một tia bất mãn cùng cảm xúc lo lắng đi theo phái sau.
Cảm giác được chung quanh những ánh mắt của người kia, Diệp Vân không khỏi sờ lên mũi, hắn đại khái có thể đoán được Bệ Linh ở trong Lôi Thú nhất mạch đến cùng nhân khí cao bao nhiêu rồi, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ hắn sớm đã chết trăm ngàn lần. Diệp Vân quay đầu nhìn nhìn Bệ Linh bên người, mình rõ ràng đã nhận được Bệ Linh ái mộ, không biết là phiền não hay may mắn.
Ba người đi xuống tường thành, xuyên qua một lối nhỏ, năm thân ảnh bỗng nhiên từ một bên đi ra, ngăn lại đường đi của Diệp Vân, Bệ Linh cùng Bệ Âm, chính giữa năm thân ảnh này, có một cái là Linh Vọng cảnh cường giả lĩnh ngộ đệ nhất trọng lĩnh vực, bọn hắn mặc trường bào màu vàng, thân hình cao lớn cường tráng, đúng là người Sa thú nhất tộc.
- Tộc trưởng chúng ta bảo ngươi theo chúng ta đi qua nói chuyện!
Đầu lĩnh Linh Vọng cảnh lão giả kia nói, trên mặt của hắn mang theo một loại ngạo khí nói không nên lời, bao quát lấy Diệp Vân.
- Không biết Sa Thông Thiên Tộc trưởng tìm ta có chuyện gì?
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn thẳng Sa thú nhất tộc lão giả kia, ngữ khí bình tĩnh hỏi thăm, bỏ qua khí thế lão giả kia áp bách.
- Ngươi đi thì biết rồi.
Lão giả kia thấy Diệp Vân hoàn toàn không sợ khí thế của hắn áp bách, bất mãn hừ lạnh một tiếng.
Chứng kiến thần sắc Sa thú nhất tộc lão giả kia, Bệ Linh hơi có chút không khoái, nơi này là Thần Lôi Chi Thành, còn chưa tới phiên Sa thú nhất tộc hung hăng càn quấy!
Bệ Linh lạnh lùng thốt:
- Sa Đức Thái Thượng trưởng lão, Thần Dạ này là khách nhân của Lôi Thú nhất mạch ta, kính xin các hạ hồi bẩm Sa Thông Thiên Tộc trưởng một tiếng, Thú Hoàng bệ hạ cũng đang muốn triệu kiến hắn.
Sa Đức Thái Thượng trưởng lão sắc mặt có chút lúng túng, nhưng mà đành phải nói:
- Thú Hoàng đã muốn triệu kiến hắn, quên đi!
Sa Đức phẩy tay áo bỏ đi, đám người Sa thú nhất tộc còn lại cũng theo sát đi.
Nhìn xem bóng lưng bọn người Sa Đức, trong lòng Diệp Vân có vài phần nghi hoặc, nói khẽ:
- Không biết Sa Thông Thiên tìm ta có chuyện gì?
Bệ Linh cũng là đôi mi thanh tú cau lại nói:
- Ta cũng không rõ ràng lắm, Sa thú nhất tộc từ trước đến nay bá đạo, đắc tội với người đối với bọn họ mà nói là chuyện thường ngày, nhưng nghe nói Sa Thông Thiên kia tuy bá đạo, ngược lại cũng không phải người hiếu sát không giảng đạo lý gì.
Diệp Vân trong nội tâm y nguyên nghi hoặc, Sa Thông Thiên kia tìm mình chỉ sợ cũng không có chuyện gì tốt.
Ba người một đường đi tới, Bệ Linh thỉnh thoảng lại hướng Diệp Vân giới thiệu phong cảnh Thần Lôi Chi Thành, Thần Lôi Chi Thành quanh năm bao phủ trong Lôi Điện, ngoại trừ Lôi Thú nhất mạch, coi như là Thần Tôn Yêu Vương cảnh giới cường giả đụng phải Lôi Điện kinh người như thế cũng phải lùi bước vài phần. Bất quá lần này cường giả tiến vào Thần Lôi Chi Thành, đều có Lôi Thú nhất mạch cấp cho Tị Lôi Thạch, có thể không bị Lôi Điện ảnh hưởng.
Ngoại trừ Chiến Thần đường, Sa thú nhất tộc ra, còn có rất nhiều thế lực cũng tiến nhập Thần Lôi Chi Thành, chuẩn bị cùng Thần Lôi Chi Thành đối kháng Chấp Pháp điện.
Thần Lôi Chi Thành là bình chướng đối kháng Chấp Pháp điện cuối cùng, một khi đình trệ, thế lực khắp nơi của Đông Đại Lục cùng Chấp Pháp điện đối kháng sẽ vạn kiếp bất phục!
Bên trong Yêu thú, Huyền thú từng cái Thượng Cổ huyết mạch, còn có Siêu cấp thế gia trong nhân loại, chừng hơn mười cỗ thế lực hội tụ đến Thần Lôi Chi Thành, toàn bộ thành trì lập tức lộ ra náo nhiệt chen chúc rất nhiều. Hai bên đường đi, dòng người xuyên thẳng qua, tất cả thế lực lớn lẫn nhau giao dịch lấy các loại vật phẩm, lộ ra phi thường náo nhiệt, tựa như thân ở phiên chợ.
Đại chiến sắp đến, bọn hắn đều mơ tưởng đem một ít đồ vật đối với mình vô dụng trao đổi đi ra ngoài, lấy một ít vật mình hữu dụng trở lại, con đường này có rất nhiều thứ, vẫn là rất có giá trị đấy.
Đúng lúc này, Mê Huyễn Bảo Châu trong ngực Diệp Vân đột nhiên phát ra bạch quang nhàn nhạt, như là phát hiện cái gì.
Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là A Ly nhắc nhở mình cái gì? Diệp Vân biến sắc, thần hồn bất động thanh sắc hướng phía trước kéo dài đưa tới.
A Ly không thể ra, Thần Lôi Chi Thành to như vậy, khẳng định còn có dấu gian tế của Chấp Pháp điện, một khi A Ly hiện thân nói không chừng sẽ có người tập trung thân phận Diệp Vân, mang đến phiền toái cho Tinh Điện. Không biết A Ly nhắc nhở cái gì, Diệp Vân đang chuẩn bị đem thần hồn kéo dài tiến vào bên trong Mê Huyễn Bảo Châu hỏi thăm A Ly, Mê Huyễn Bảo Châu hào quang đột nhiên ảm đạm xuống, không còn có một tia tiếng động.
Chương 755 Cửu vĩ yêu hồ (2)
Gặp Diệp Vân đứng đấy bất động, Bệ Linh nghi hoặc nhìn về phía Diệp Vân hỏi:
- Làm sao vậy?
Diệp Vân lắc đầu, trong nội tâm nghi ngờ nói:
- Không có gì.
Ba người từ trên đường trải qua, chung quanh không ít ánh mắt đều hướng bên này nghiêng mắt nhìn đi qua, cũng không phải Diệp Vân tướng mạo kỳ quái đến cỡ nào, mà là hai mỹ nữ bên cạnh hắn thật sự quá hấp dẫn ánh mắt rồi, Bệ Linh vũ mị xinh đẹp hơn nữa Bệ Âm thanh nhã xuất trần, hai cái đều là nhân gian tuyệt sắc, để cho người hoa mắt thần mê.
Đúng lúc này, bầy người đối diện đột nhiên bắt đầu chuyển động, nhanh chóng hướng hai bên tách ra, một mỹ nữ dáng người cao gầy từ trong đám người đi ra, cô gái đẹp này ăn mặc cực kỳ bạo lộ, toàn thân chỉ có hai khối lụa mỏng che chặn bộ vị trọng điểm, lụa mỏng thông thấu, mơ hồ có thể thấy được mỹ diệu chi địa kia, một cặp nhũ hoa cao ngất, chính giữa hai điểm đỏ tươi mượt mà kia như muốn xuyên phá lụa mỏng, đặc biệt mê người.
Cô gái đẹp này có lông mi hình lá liễu, con mắt thâm thúy màu nâu xám, đôi má trắng nõn không có một tia khuyết điểm nhỏ nhặt, lại lộ ra một cỗ mị lực nói không nên lời, thân hình của nàng so với Bệ Linh cũng không kém cỏi, cùng Bệ Linh bất đồng chính là, Bệ Linh là vũ mị xinh đẹp, mà nàng lại cho người một loại cảm giác dâm đãng.
Nàng một đường đi tới, thời điểm đi đường bờ mông vặn vẹo, trước ngực sóng cả mãnh liệt, để cho Diệp Vân có chút giật mình chính là, sau lưng của nàng cũng dài một mảnh đuôi, tổng cộng chín cái, cái đuôi A Ly là trắng noãn như ngọc tinh khiết, mà cái đuôi của nàng thì là màu đỏ tươi sáng rõ nét.
Thấy nàng đi tới, cơ hồ ánh mắt mọi người đều từ trên người Bệ Linh cùng Bệ Âm dời, ngược lại rơi vào trên người của nàng, nguyên một đám lộ ra vẻ si mê, có chút không hợp thói thường, càng là làm ra một ít cử động hèn mọn bỉ ổi.
Ánh mắt Diệp Vân cũng không khỏi có chút hoảng hốt, đúng lúc này, Thanh Thần Giới Chỉ trong tay hắn nổi lên trận trận ánh sáng nhạt, một cỗ thanh lưu tràn vào trong cơ thể, đầu óc Diệp Vân đột nhiên giật mình một cái, thanh tỉnh vài phần, trong nội tâm cả kinh, đây là ảo thuật!
May mà trước kia cùng Linh Mị tàn hồn giao thủ, Diệp Vân đối với ảo thuật đã có một tí đề phòng, tăng thêm Thanh Thần Giới Chỉ trong tay, không đến mức dễ dàng bị mê hoặc như vậy. Bàn về ảo thuật, nữ nhân này cùng Linh Mị tàn hồn so sánh vẫn là thua kém nhiều lắm, thời điểm nàng thi triển ảo thuật, Diệp Vân rất dễ dàng liền có thể phát giác, mà Linh Mị tàn hồn thì có thể làm cho người bất tri bất giác lâm vào bên trong ảo thuật.
Ánh mắt Bệ Linh cùng Bệ Âm cũng đều thoáng có chút mê mang, bất quá Bệ Linh rất nhanh liền hồi phục, huyết thống của nàng phi thường cường đại, có thể không bị ảo thuật mê hoặc. Một bên Bệ Âm nhíu mày, tựa hồ nỗ lực đối kháng lấy ảo thuật.
- Hồ Ly Tinh!
Chứng kiến nữ nhân đối diện kia chân thành đi tới, Bệ Linh hừ lạnh một tiếng, tranh thủ thời gian truyền âm cho Diệp Vân.
- Nàng là Yêu Hồ nhất tộc Tộc trưởng Lương Yên Nhi, là nữ nhân thiên phú cao nhất Yêu Hồ nhất tộc, trong mấy trăm năm một Cửu Vĩ Yêu Hồ duy nhất. Yêu Hồ nhất tộc cùng Ly Miêu nhất tộc đồng dạng, đều là do cái đuôi quyết định thiên phú, bất quá Yêu Hồ nhất tộc tối đa chỉ có chín cái đuôi, mà Ly Miêu nhất tộc tối đa nhất mười cái đuôi. Đừng nhìn nữ nhân này lớn lên tựa như mười bảy mười tám tuổi, trên thực tế nàng đã là một lão bà bảy tám ngàn tuổi rồi!
Bệ Linh quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Vân, thấy ánh mắt Diệp Vân thanh minh, không có chút nào bị Lương Yên Nhi hấp dẫn, lúc này mới yên lòng lại.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Lương Yên này Nhi đã có tu vi Linh Vọng cảnh, là cao thủ lĩnh ngộ nhất trọng lĩnh vực. Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc am hiểu ảo thuật, so với Yêu thú, Huyền thú bình thường khó đối phó hơn một ít.
- Bệ Linh muội muội, ngươi nói Yên tỷ tỷ như vậy liền không đúng, tỷ tỷ cũng không có đắc tội ngươi.
Lương Yên Nhi khêu gợi cặp môi đỏ mọng vểnh lên, một bộ đáng thương, đang khi nói chuyện có một loại mềm nhẵn cùng ỏn ẻn nói không nên lời, cái tư thái kia cũng thỉnh thoảng lại làm ra các loại mị thái.
- Yêu Hồ nhất tộc chúng ta hiện tại là minh hữu của Lôi Thú nhất mạch các ngươi!
- Ta nói như vậy như thế nào không đúng? Hẳn là ngươi không phải Hồ Ly Tinh? Cái gì Yên tỷ tỷ, Yên nãi nãi còn không sai biệt lắm!
Bệ Linh liếc mắt, nàng đã sớm không quen nhìn Lương Yên Nhi này rồi, hôm nay rõ ràng dám ở trước mặt Diệp Vân khoe khoang làm dáng, nàng như thế nào lưu tình cho Lương Yên Nhi? Bệ Linh bất động thanh sắc đem thân thể ngăn ở phía trước Diệp Vân, như một con Phượng Hoàng cao ngạo thủ hộ lãnh địa của mình.
- Bệ Linh muội muội ngươi vẫn là trước sau như một là hoa có gai, khanh khách.
Lương Yên Nhi sắc mặt trầm xuống, nhưng mà trong lúc đó lại là dáng tươi cười sáng lạn, ánh mắt dịu dàng rơi vào trên người Diệp Vân sau lưng Bệ Linh.
- Vị đệ đệ này là ai, Bệ Linh muội muội không giới thiệu một chút sao?
Lương Yên Nhi ỏn ẻn nói, nhìn xem Diệp Vân làn thu thuỷ ám tiễn đưa, tư thái chọc người, dưới sa mỏng kia, chỗ tuyệt vời như ẩn như hiện, câu nhân tâm phách. Ánh mắt của nàng như lơ đãng rơi vào trên ngón tay Diệp Vân, lại nhìn lướt qua ngực Diệp Vân.
Diệp Vân cảm giác được Mê Huyễn Bảo Châu chỗ ngực thoáng có chút khác thường, như là nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nhìn thẳng con mắt Lương Yên Nhi, muốn xem ra chút gì đó, đã thấy ánh mắt yêu mị của Lương Yên Nhi thẳng tắp nhìn sang, hết sức khiêu khích.
Ly Miêu nhất tộc cùng Yêu Hồ nhất tộc này tầm đó, chỉ sợ có ân oán gì.
Diệp Vân đối với Lương Yên Nhi khiêu khích như không có gì, lạnh nhạt mà đứng, Bệ Linh vốn là còn muốn nhắc nhở, chứng kiến bộ dạng Diệp Vân trấn định tự nhiên, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười trong veo, định lực của Diệp Vân so với nàng tưởng tượng muốn tốt nhiều lắm.
- Yên nãi nãi, vị này chính là khách nhân của Lôi Thú nhất mạch ta, thân phận giữ bí mật, không thể nói cho lão nhân gia ngài, mong rằng lão nhân gia ngài thông cảm nhiều hơn. Lão nhân gia ngài ngàn dặm xa xôi đến Thần Lôi Chi Thành ta, ta cũng không rảnh chiêu đãi, thật sự là ủy khuất lão nhân gia ngài.
Bệ Linh thấy Diệp Vân định lực siêu phàm, tâm tình thật tốt, nhìn xem Lương Yên Nhi hãnh diện nói .
Diệp Vân không nhịn được cười lên, hắn còn là lần đầu tiên chứng kiến Bệ Linh cùng người cãi nhau, mở miệng một tiếng Yên nãi nãi, mở miệng một tiếng lão nhân gia, mỗi lần đều muốn đâm chọt chỗ đau của Lương Yên Nhi, quả thực có vài phần buồn cười.
Lương Yên Nhi bị Bệ Linh một tiếng lại một tiếng "nãi nãi" gọi đến thần sắc càng ngày càng âm trầm, cố nén mới không có phát tác, nhìn xem Diệp Vân, lại nhìn xem Bệ Linh, Bệ Linh giống như là sói cái hộ độc, nàng căn bản không có cơ hội tới gần Diệp Vân.
Bệ Linh lông mày nhẹ nhàng vừa nhấc, giãy dụa bờ eo mãnh khảnh lên trước mấy bước, ánh mắt nhìn Bệ Nha lạnh như băng.
- Bệ Linh, ngươi duy trì một ngoại nhân như thế, hai người các ngươi không phải là có gian tình gì không thể cho ai biết chứ. Đừng quên, nữ nhân Lôi Thú nhất mạch là không thể cùng ngoại nhân lấy nhau!
Bệ Nha lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Vân, không có hảo ý xé ra một tia cười lạnh.
- Chuyện của ta, còn cho ngươi lắm mồm, ngươi tính làm gì đó?
Bệ Linh khinh thường mắng, nhìn cũng không nhìn Bệ Nha một cái.
- Ngươi…
Bệ Nha chỉ vào Bệ Linh, nói không ra lời, bị quê đến thiếu chút nữa hộc máu, ban đầu Bệ Linh bất quá là thủ hạ. Nhưng mà hôm nay, Bệ Linh ở Lôi Thú nhất mạch địa vị đã vượt xa hắn, hoàn toàn có thể coi rẻ hắn, loại địa vị này chênh lệch khổng lồ để cho hắn khó có thể tiếp nhận.
Bệ Nha giống như thằng hề nhảy nhót, Diệp Vân cũng không phải là vô cùng để ý, ánh mắt của hắn rơi vào trên người trung niên nhân mặc Tử Kim lôi giáp phía sau Bệ Nha kia.
Phía sau Bệ Nha, trung niên nhân tóc xám kia hướng Diệp Vân nhàn nhạt nhìn sang, thần sắc trầm tĩnh như nước. Ánh mắt đen tối không rõ, làm cho người ta có một loại cảm giác thâm trầm. Diệp Vân trước đây ở Tinh Thần Thủy Tinh đã từng gặp hắn, thời điểm Thú Hoàng Bệ Diệt không có xuất hiện, vẫn là hắn đại biểu Lôi Thú nhất mạch nói chuyện.
- Người kia là Thái Thượng Trưởng Lão Lôi Thú nhất mạch thực lực xếp hàng thứ nhất, gọi Bệ Lôi, là huynh trưởng của Bệ Nha.
Bệ Linh dùng hồn niệm truyền lại một tia tin tức cho Diệp Vân.
Nếu không phải Bệ Lôi ở phía sau cho Bệ Nha chỗ dựa, Bệ Linh lại cho Bệ Nha lắm mồm, đã sớm đi tới cho Bệ Nha một cái tát .
Bệ Lôi chẳng qua là nhàn nhạt nhìn lướt qua Diệp Vân cùng Bệ Linh, liền quay đầu, nhìn về phía đại doanh Chấp Pháp Điện rồi.
Bệ Lôi này tâm cơ hiển nhiên so sánh với Bệ Nha muốn thâm trầm nhiều lắm.
- Tiểu đệ đệ, Chấp Pháp Điện đột kích, chúng ta chỉ có thể đợi lát nữa lại đi gặp Thú Hoàng bệ hạ.
Ánh mắt Bệ Linh hướng những Nhân khôi như châu chấu bay tới kia nhìn lại, thần sắc ngưng trọng vài phần, lực lượng đệ nhất trọng Thí Tuyệt Lĩnh Vực nhập vào cơ thể ra.
Nhìn Nhân khôi chen chúc mà đến, Diệp Vân cũng thả ra đệ nhất trọng Lĩnh Vực lực lượng.
Bệ Âm nhìn Diệp Vân cùng Bệ Linh một cái, tu vi của nàng chỉ có Vô Thủy cảnh cửu trọng, khoảng cách Linh Vọng cảnh còn kém một chút, đối với Lĩnh Vực mặc dù có một chút lĩnh ngộ, nhưng Lĩnh Vực còn không có thành hình, thực lực dĩ nhiên thua kém rất nhiều, đợt thứ nhất chiến đấu tự nhiên là không có phần của nàng.
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, hơn ba mươi đạo đệ nhất trọng Lĩnh Vực tán phát ra.
Lôi Thú nhất mạch hiệu triệu lực vẫn còn tương đối mạnh, lại triệu tập hơn ba mươi Linh Vọng cảnh cường giả, một cổ lực lượng như vậy được cho vô cùng cường đại, nhưng so sánh với Chấp Pháp Điện Nhân khôi đại quân, vẫn còn thua kém nhiều lắm.
Hạo hạo đãng đãng Nhân khôi đại quân, Chấp Pháp Điện lòng muông dạ thú, vì thống trị cả đông đại lục, chỉ sợ sớm đã âm thầm chuẩn bị nhiều năm, không biết bọn họ còn có thể phái ra bao nhiêu Nhân khôi, còn lưu bao nhiêu hậu thủ!
Những Nhân khôi kia gào thét mà đến, Linh Vọng cảnh xông lên phía trước nhất, Vô Thủy cảnh, Yêu Vương cấp theo sát phía sau.
Advertisements
Phía trước nhất hơn trăm Nhân khôi mặc dù là Linh Vọng cảnh cấp, nhưng bởi vì là Nhân khôi, không có lực lượng Lĩnh Vực, so sánh với Linh Vọng cảnh nhân loại, yêu thú cùng Huyền thú cường giả tự nhiên là thua kém rất nhiều, nhưng thân thể của bọn nó là do kim khí tạo thành, cường độ thân thể kinh người, lực chiến đấu cũng không thể khinh thường, hơn nữa số lượng Nhân khôi nhiều lắm!
Theo những Nhân khôi này tới gần, trong mây đen trên bầu trời Thần Lôi Chi Thành, từng đạo lôi trụ tráng kiện dày đặc rơi xuống.
Những kim khí chế thành Nhân khôi này hấp dẫn không ít Lôi Điện, rầm rầm rầm, lôi trụ rơi vào trên người chúng nó, từng đạo điện xà tản ra, trong nháy mắt liền trừ khử hầu như không còn.
- Trên người bọn Nhân khôi kia khắc Kháng lôi trận ấn!
Trên Thần Lôi Chi Thành có người hô.
Khó trách bọn họ lại không sợ Lôi Điện trên bầu trời Thần Lôi Chi Thành rơi xuống!
Từng bầy Nhân khôi toàn thân còn bao phủ trong Lôi Điện tráng kiện, liền xông ào vào Thần Lôi Chi Thành, thình thịch thình thịch, trên tường thành Thần Lôi Chi Thành nhất thời xảy ra chiến đấu kịch liệt.
Thấy ba Linh Vọng cảnh Nhân khôi ép tới, Diệp Vân lấy ra Yêu Lang Cuồng Đao, Yêu Lang Cuồng Đao đã bị hắn làm một chút tay chân, chỉ cần hắn không thúc dục Yêu Lang lão tổ trong Yêu Lang Cuồng Đao, người bình thường là không thể nhận ra đây là Yêu Lang Cuồng Đao.
Những Nhân khôi này toàn thân do kim khí chế tạo, mang trên mặt dử tợn, hai mắt màu đỏ tươi, toàn thân cũng là đột thứ bén nhọn, hắc sắc quang trạch lưu chuyển, lộ ra một loại hơi thở hủ thực mãnh liệt, làm cho lòng người sinh kiêng kỵ.
Diệp Vân khẽ quát một tiếng, vung lên Yêu Lang Cuồng Đao hướng một Nhân khôi chém tới, chỉ nghe "Xuy" một tiếng, cánh tay phải của Nhân khôi kia bị Diệp Vân bổ xuống, nhưng mà Nhân khôi nọ giống như là không có bị thương, không biết đau chút nào, huy động cánh tay trái hướng Diệp Vân đập phá tới.
Cánh tay kia đập quá, phát ra âm thanh phá không trầm thấp, Nhân khôi Linh Vọng cảnh cấp, lực chiến đấu cực kỳ kinh người.
- Tinh Thần Lĩnh Vực!
Diệp Vân mâu quang như điện, lãnh quát một tiếng, lực lượng lĩnh vực ngay lập tức nhập vào cơ thể ra, ba Linh Vọng cảnh cấp Nhân khôi kia nhất thời bị Diệp Vân Lĩnh Vực bao bọc, thân thể giống như là cơ khí gỉ sét, động tác chậm dần, không cách nào hành động tự nhiên.
Trong con ngươi thâm thúy của Diệp Vân chín viên tinh thần xoay tròn, trong hư không chín viên đại tinh hư ảnh kia cũng đi theo chuyển động, hấp lực cùng sức đẩy cường đại lẫn nhau tác dụng, chỉ nghe một trận "kẽo kẹt kẽo kẹt" làm cho người ta tê răng, ba Nhân khôi bị Lĩnh Vực bao phủ kia giống như là sắt cứng nhận lấy đè ép mà vặn vẹo, toàn thân bị đè ép .
Cuối cùng, "thình thịch thình thịch" ba tiếng nổ vang, ba Nhân khôi kia rối rít nổ bung, ba đạo âm linh từ trên người Nhân khôi bay ra, bồng bềnh đung đưa, những âm linh kia trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt như được giải thoát, không đầy một lát liền tiêu tán ở không trung.
Trên tường thành, tất cả mọi người lâm vào khổ chiến, những Linh Vọng cảnh cường giả đệ nhất trọng Lĩnh Vực khác so sánh với Diệp Vân Tinh Thần Lĩnh Vực phải kém sắc một chút, đối với Nhân khôi tác dụng kiềm chế không có lớn như vậy, giống như Diệp Vân trực tiếp dùng Lĩnh Vực đã đè ép Nhân khôi, thực có chút kinh người.
- Thần Lôi Diệt Thế!
Bệ Linh nũng nịu một tiếng, mái tóc tung bay, ánh mắt trong trẻo, giống như nữ thần chấp chưởng Lôi Điện, triệu hồi ra từng đạo Lôi Điện màu lam tráng kiện hướng những Nhân khôi oanh khứ.
Rầm rầm rầm!
Từng cái từng cái Nhân khôi bị đánh trúng, trên người toát ra khói xanh nhàn nhạt, nhất thời có chút chuyển động mất linh, động tác kẹt cứng, bị những cường giả khác xông lên đánh chết.
Chương 752 Chiến thần đường chủ (1)
Mặc dù những Nhân khôi này trên người có khắc tỵ lôi trận ấn, nhưng cũng chỉ có thể phòng Lôi Điện bình thường mà thôi, đối với Bệ Linh Lĩnh Vực thần lôi, vẫn rất khó chống cự được.
Diệp Vân cùng Bệ Linh Lĩnh Vực lực lượng quá mức mạnh mẻ, có thể đồng thời đối phó nhiều Nhân khôi, không lâu lắm, mỗi người cũng giết hơn mười Linh Vọng cảnh Nhân khôi, nhưng mà những Linh Vọng cảnh cường giả nắm giữ đệ nhất trọng Lĩnh Vực khác sẽ không nhẹ nhàng như vậy, số lượng Nhân khôi nhiều lắm, ba bốn vây công một cái bọn họ, hai bên lâm vào đối kháng vô cùng lo lắng.
Ở ven thành tường, ba Linh Vọng cảnh Nhân khôi vây quanh Bệ Mặc.
Bệ Mặc toàn lực buông thả đệ nhất trọng Lĩnh Vực của mình, đem ba Nhân khôi kia lung bao ở trong đó, nhưng Lĩnh Vực lực lượng của hắn không đủ mạnh, đối phương dù sao cũng là Linh Vọng cảnh cấp, bị Lĩnh Vực bao trùm, chẳng qua là động tác hơi chút chậm trễ một điểm, lại như cũ có thể đối với hắn phát động công kích.
Những Nhân khôi đó toàn thân là kim khí chắc chắn, nếu không có vũ khí cao cấp, cực kỳ khó phá hủy, đáng sợ hơn chính là, bọn họ cơ hồ toàn thân là vũ khí sắc bén, đầu, cánh tay, ngực,… nơi nơi là đột thứ bén nhọn, môt khi bị những đột thứ này đâm trúng, Bất Tử cũng muốn bị thương nặng.
Bệ Mặc ở ba Linh Vọng cảnh Nhân khôi vây công liên tiếp bại lui.
Phốc!
Một Nhân khôi một quyền oanh ở bộ ngực Bệ Mặc, quyền sắc bén đâm vào lồng ngực của hắn, đâm ra một lổ máu kinh người đi ra ngoài, "phốc phốc" lại là hai tiếng, hai Nhân khôi khác cũng phân biệt ở trên người hắn bổ một quyền, thân thể Bệ Mặc run rẩy, há miệng, nhưng mà không nói gì đi ra ngoài, ánh mắt dần dần tan rả, ngã xuống trong vũng máu.
- Bệ Mặc Thái Thượng Trưởng Lão!
Nơi xa Bệ Linh kinh hô một tiếng, thấy Bệ Mặc ngã xuống, hốc mắt đỏ lên, trong lòng khổ sở không dứt, Bệ Mặc Thái Thượng Trưởng Lão làm người luôn luôn thân hòa, không nghĩ tới hôm nay lại chết ở trong tay những cơ khí giết chóc này!
Diệp Vân cùng Bệ Linh Lĩnh Vực mặc dù cường đại, nhưng song quyền nan địch tứ thủ, Nhân khôi của Chấp Pháp Điện giống như là vĩnh viễn không dừng lại, không ngừng xông tới, bọn họ cũng chỉ có thể mệt mỏi ứng đối, liều mạng đối địch.
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành lâm vào khổ chiến, không ngừng có người chết đi, có không ít là tộc nhân Bệ Linh quen thuộc, máu tươi nhuộm dần thành tường, nhưng sau khi giết Nhân khôi, chỉ để lại một đống sắt vụn.
- Vì Thần Lôi Chi Thành!
- Lôi Thú nhất mạch trọn đời truyền thừa!
Lôi Thú nhất mạch cường giả ra sức gào thét, cả đám đều giết đến hai mắt huyết hồng, liều mạng đối kháng những Nhân khôi kia.
Một lớp lại một cường giả Lôi thú nhất mạch đón những Nhân khôi kia xông tới, Linh Vọng cảnh cấp Nhân khôi cũng bị những Linh Vọng cảnh cao thủ kia đón xuống, nhưng còn có nhiều Vô Thủy cảnh, Yêu Vương cấp hơn, bọn họ xông đi lên ra sức đánh giết, thề đem những Nhân khôi này ngăn trở ở trên tường thành.
Tuyệt không thể để cho bọn họ vào thành!
Đây là tín niệm của bọn hắn!
Tiếng kêu giết rung trời, đao quang kiếm ảnh, chiến tuyến lan tràn mấy vạn mét, nơi nơi đều kịch chiến, máu tươi rót thành dòng suối nhỏ, dọc theo thành tường từ từ chảy xuống.
Chiến tranh so sánh với trong tưởng tượng còn muốn tàn khốc hơn nhiều.
Thấy người lần lượt ngã xuống, Diệp Vân hoàn toàn nổi giận, hắn không ngừng thúc dục Tinh Thần Lĩnh Vực bóp áp tới, dọc theo đường đi vô số Nhân khôi bị bóp áp thành thiết nê, thình thịch thình thịch nổ bung.
Trừ bên Bệ Linh, Diệp Vân, còn có hai người cũng lấy tốc độ cực nhanh giết chóc Nhân khôi, đó chính là Chiến Thần Đường Đường chủ Triển Ly cùng Sa Thú nhất tộc tộc trưởng Sa Thông Thiên, hai người kia cũng là lĩnh ngộ đệ nhị trọng Lĩnh Vực cường giả, ở dưới đệ nhị trọng Lĩnh Vực, những Nhân khôi này hoàn toàn bị bóp áp, coi như là Linh Vọng cảnh cấp, cũng ngăn cản không nổi một chiêu của bọn họ, những Vô Thủy cảnh cùng Yêu Vương cấp Nhân khôi kia lại càng thành tấm bị đánh chết.
Tình hình chiến đấu kịch liệt, đúng lúc này, bên đại doanh Chấp Pháp Điện kia đột nhiên vang lên một trận tiếng kèn to rõ. Lại có một lớp Nhân khôi bay lên trời, hướng Thần Lôi Chi Thành đánh tới, lần này Yêu Vương cùng Vô Thủy cảnh cấp số lượng nhiều hơn, trong đó Linh Vọng cảnh cấp cũng có trên trăm.
Đoán chừng là cao tầng bên Chấp Pháp Điện kia cảm thấy có thể đánh hạ Thần Lôi Chi Thành, cho nên phái một đội tăng viện, muốn nhất cổ tác khí đem Thần Lôi Chi Thành bắt lại.
Chấp Pháp Điện ba vị Điện Chủ kinh doanh nhiều năm, làm ra nhiều Nhân khôi như vậy, lấy kích thước đại quân Nhân khôi, bình định Thần Lôi Chi Thành còn không đơn giản? Bệ Diệt bất quá là làm chống cự vô vị! Dương Hồng lăng không mà đứng, hướng phương hướng Thần Lôi Chi Thành xa xa nhìn ra, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Đợt Nhân khôi thứ hai dần dần tiến tới gần Thần Lôi Chi Thành, mắt thấy lập tức sẽ phải vọt vào Thần Lôi Chi Thành, đột nhiên trong lúc đó, bầu trời Thần Lôi Chi Thành, trong mây đen nồng đậm kia từng đạo ngân quang hiện lên, sưu sưu sưu, từng đạo sét như kiếm quang phô thiên cái địa rơi xuống.
Phốc phốc phốc, những kiếm quang này oanh kích ở trên người Nhân khôi, trong nháy mắt đem Nhân khôi xuyên thủng. Từng cái từng cái Nhân khôi ở trên bầu trời thình thịch thình thịch nổ bung, vô số âm linh phiêu đãng đi ra ngoài.
- Không tốt, trúng kế !
Dương Hồng sắc mặt đại biến.
Lạc Lôi Kiếm quang biến mất, nhóm Nhân khôi thứ hai kia tựa như hạt mưa rơi xuống, tiến vào trong khe núi phía dưới Thần Lôi Chi Thành.
Mọi người đang kịch chiến trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, cảm thấy Nhân khôi trước người bỗng nhiên dừng một chút, ngay sau đó trên người xuất hiện từng cái từng cái lỗ thủng, toàn bộ bị giết hết, không còn một mống. Thấy Nhân khôi phía trước như mưa rơi rơi xuống, bọn họ ngẩn người, mới hiểu được Bệ Diệt là cố ý dẫn đợt Nhân khôi thứ hai tới!
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành phát ra tiếng hoan hô điếc tai nhức óc, đợt thứ nhất giao thủ này, Thần Lôi Chi Thành toàn thắng, mặc dù chết một chút, nhưng cũng không nhiều, vẫn có thể thừa nhận được.
Sắc mặt Dương Hồng âm trầm, nhìn về phía đỉnh Thần Lôi Chi Thành, tròng mắt khẽ híp, mình vẫn còn đánh giá thấp Bệ Diệt, nếu Bệ Diệt không có phòng bị, như thế nào lại dễ dàng mở ra cấm chế Thần Lôi Chi Thành?
Bệ Diệt hoàn toàn có thể ở thời điểm đợt Nhân khôi thứ nhất tiến công, liền ra tay giết hết, nhưng hắn không tiếc hy sinh tánh mạng một nhóm người, đợi đến đợt Nhân khôi thứ hai đột kích mới ra tay, là vì buông cần dài câu cá lớn! May mà Dương Hồng không có đem tất cả Nhân khôi phái đi tới, mà là nghe theo Điện Chủ Tổ Nham phân phó, đem Nhân khôi chia làm năm đội, một đội một đội xông đi lên, nếu không tổn thất chỉ biết lớn hơn nữa!
Không biết Bệ Diệt là làm sao triệu hồi ra Lạc Thiên Lôi kiếm, uy lực kia thực có chút kinh người.
- Tạm thời cho các ngươi đắc ý mấy ngày nữa!
Dương Hồng hừ lạnh một tiếng, phất tay áo trở lại đại doanh Chấp Pháp Điện.
Chương 753 Chiến thần đường chủ (2)
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, nghĩ đến một màn mới vừa rồi kia, mọi người thổn thức không dứt, nếu không phải Bệ Diệt xuất thủ, đợt Nhân khôi thứ hai xông lên mà nói, bọn họ những người này chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản được .
Trên tường thành nằm vô số cỗ thi thể, mới vừa rồi hỗn chiến, bên Thần Lôi Chi Thành đã chết hơn ba trăm người, những người may mắn còn sống sót kia nhìn thấy người quen, hôm nay nằm trên mặt đất, sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, trong lòng tràn đầy bi thương.
Mọi người nhìn hướng Diệp Vân thần sắc có chút phức tạp, rất nhiều người tận mắt thấy Diệp Vân mới vừa rồi dũng mãnh giết địch, vì thực lực cường đại của người trẻ tuổi này cảm thấy rung động thật sâu, người này mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng đến đây trợ giúp Thần Lôi Chi Thành, để cho bọn họ cảm giác kính nể sâu sắc, cũng không khỏi đối với hắn nhiều vài phần hảo cảm.
Nhưng mà có số ít mấy người nhìn về phía Diệp Vân ánh mắt bất thiện, có mấy người Lôi Thú nhất mạch lại càng không che dấu chút nào căm tức nhìn Diệp Vân, bọn họ cảm thấy là Diệp Vân đến dẫn phát nguy cơ lần này, ghê tởm hơn chính là, nữ thần Bệ Linh và Bệ Âm trong suy nghĩ bọn họ đều cùng hắn có quan hệ không phải là nông cạn.
Diệp Vân tự nhiên cảm thấy địch ý trong những ánh mắt này, nhưng hắn không thèm để ý những người này thấy thế nào.
Đúng lúc này, chỉ nghe "vụt vụt vụt" thanh âm chiến giáp đụng mặt đất, một đoàn người hướng bên Diệp Vân, Bệ Linh cùng Bệ Âm đi tới, Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, đầu lĩnh trong đám người kia là một người trung niên, vóc người oai hùng cao ngất, mâu quang như điện, trên mặt tụ chòm râu ngắn ngủn, mặc áo giáp màu vàng, chẳng qua là tùy ý đi tới, liền làm cho người ta có một loại cảm giác bén nhọn đao kiếm ra khỏi vỏ, đây là một siêu cấp cường giả!
Trên người của hắn, khí tức đệ nhị trọng Lĩnh Vực còn không có hoàn toàn trừ khử, tạo thành một loại áp bách mãnh liệt cho Diệp Vân.
Mặc dù Tinh Thần Lĩnh Vực của mình vô cùng cường đại, nhưng Diệp Vân cảm giác được, mình đối mặt người này vẫn còn không có phần thắng gì, dù sao đệ nhất trọng Lĩnh Vực cùng đệ nhị trọng Lĩnh Vực, có chênh lệch quá lớn.
Người này Diệp Vân ở trong Tinh Thần Thủy Tinh đã từng gặp, chính là Chiến Thần Đường Đường chủ Triển Ly!
Trên tường thành Thần Lôi Chi Thành, có hai đệ nhị trọng Lĩnh Vực cường giả, một người là Chiến Thần Đường Đường chủ Triển Ly, người còn lại là Sa Thú nhất tộc Sa Thông Thiên.
Triển Ly đi tới phụ cận, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Vân, mang theo vài phần tán thành, cười nói:
- Người trẻ tuổi, thiên phú rất tốt, Lĩnh Vực lực lượng của ngươi nếu lần tiếp theo tăng lên mấy phần, sợ là chúng ta những đệ nhị trọng Lĩnh Vực này cũng không cách nào dễ dàng áp qua ngươi.
- Triển đường chủ quá khen.
Diệp Vân khiêm nhường trả lời, Triển Ly nụ cười sảng lãng, giọng nói chân thành, một chút cũng không có kiêu ngạo của siêu cấp cường giả, Diệp Vân đối với hắn quan cảm coi như không tệ.
- Chuyện ngày hôm nay, ngươi không cần chú ý, Bệ Diệt huynh là cố ý phóng những Nhân khôi kia đi lên, nếu không những Nhân khôi kia lại há có thể tới gần như vậy? Trận chiến này chiến quả vẫn còn tương đối huy hoàng, có mấy vạn Nhân khôi thành sắt vụn, trong đó có không ít là Linh Vọng cảnh cấp.
Triển Ly vỗ vỗ bả vai Diệp Vân cất cao giọng nói, thanh như chấn lôi, người chung quanh toàn bộ cũng nghe được .
Nghe được lời của Triển Ly, những người vốn là đối với Diệp Vân ôm lấy địch ý kia, ánh mắt nhìn về phía Diệp Vân hòa hoãn rất nhiều, thì ra đây hết thảy đều ở bài trong Thú Hoàng bệ hạ an, hồi tưởng mới vừa rồi, mặc dù bọn họ hy sinh một chút huynh đệ, nhưng chiến tranh nào có người không chết? Chiến quả trận chiến này quả thật vô cùng to lớn, hơn nữa cần gấp nhất chính là, đánh ra khí thế của Thần Lôi Chi Thành, bên Chấp Pháp Điện kia nhất thời bán hội đoán chừng là không dám đi lên .
Nghe được lời của Triển Ly, trong lòng Diệp Vân vẫn còn có chút cảm kích, mặc dù hắn không thèm để ý ánh mắt của người khác, nhưng có thể không bị hiểu lầm tự nhiên là tốt nhất, Triển Ly đây là giúp hắn giải vây.
- Không nghĩ tới Lôi Thú nhất mạch trừ Thú Hoàng Bệ Diệt, còn có một nữ chiến thần, thật là tốt, tương lai thiên hạ này là của trẻ tuổi các ngươi!
Ánh mắt Triển Ly lại chuyển hướng Bệ Linh ở một bên, tán dương nói, hắn chánh khí nghiêm nghị, trong ánh mắt cũng không có bất kỳ đố kỵ.
- Tiền bối quá khen.
Bệ Linh cười chắp tay nói, nàng đang mặc lôi giáp, anh tư táp sảng, nụ cười này lại càng phong tình vạn chủng, nhắm trúng chung quanh các nam nhân ánh mắt một mảnh nóng rực.
- Không riêng thiên phú kinh người, lớn lên lại càng sinh đẹp, ha ha!
Triển Ly đánh giá Bệ Linh một cái, cười sang sảng một tiếng, thần sắc hắn lỗi lạc, hoàn toàn là trưởng bối tán thưởng đối với vãn bối, cũng không có làm cho người ta cảm giác mạo phạm.
Bệ Linh từ trước đến giờ phóng khoáng, nhưng bị Triển Ly làm trò ở trước mặt mọi người một khen như vậy, cũng khẽ đỏ mặt.
Nơi xa, Sa Thú nhất tộc tộc trưởng Sa Thông Thiên hướng bên này nhìn tới, khẽ hừ lạnh một tiếng, liền ở chúng cường giả Sa Thú nhất tộc vòng vây đi xuống thành tường.
Sa Thông Thiên thân hình cao lớn, chừng hơn hai thước, râu tóc giận trương, mặt thang đỏ thẫm, tựa như một Lôi Công, thời điểm bước đi một cước đạp đi xuống tựa hồ cả thành tường cũng chấn động, trên người khí thế đệ nhị trọng Lĩnh Vực cũng bá đạo vô cùng.
Diệp Vân nhìn bóng lưng Sa Thông Thiên rời đi, khẽ nhíu mày, trước kia Diệp Vân đối với Sa Thú nhất tộc cùng Chiến Thần Đường cũng không có cảm tình gì, bởi vì hắn cùng hai phe thế lực này cũng có qua xung đột, nhưng mà Triển Ly hôm nay cử động để cho hắn đối với Chiến Thần Đường thay đổi rất nhiều, về phần Sa Thú nhất tộc, Diệp Vân không biết mình nơi nào đắc tội Sa Thông Thiên, Sa Thông Thiên không thế nào là thấy bộ dáng của mình.
Mặc dù Diệp Vân giết qua một ít người Sa Thú nhất tộc, nhưng hiện tại hắn đã dùng Thâu Thiên Hoán Nhật bí pháp thay đổi tướng mạo, người Sa Thú nhất tộc không thể nào nhận ra được mới đúng.
- Ngươi đừng để ý, Sa lão đầu tính tình luôn luôn táo bạo, thấy người nào cũng là một tờ Lôi Công mặt.
Triển Ly theo ánh mắt Diệp Vân hướng bên Sa Thông Thiên kia nhìn lại, cười nhạt nói.
- Thần Lôi Chi Thành cùng Chấp Pháp Điện đại chiến buông xuống, nếu ở trên võ đạo tu luyện có cái gì khốn hoặc, cũng có thể tới tìm ta, hai người các ngươi bất kể là ai, nếu có thể lĩnh ngộ đệ nhị trọng Lĩnh Vực, đối với cả chiến cuộc sẽ có đại ảnh hưởng!
- Đa tạ tiền bối.
Diệp Vân cùng Bệ Linh đồng thời nói.
- Ta ở tại phía bắc Thần Lôi Chi Thành Chân Lôi biệt viện, tùy thời hoan nghênh các ngươi.
Triển Ly vung tay lên, vui mừng nói.
- Ta và Thú Hoàng các ngươi hẹn ước trận chiến này kết thúc phải uống mấy chén, ta đi trước .
Triển Ly cười to ba tiếng, quay người rời đi.
Diệp Vân cùng Bệ Linh đưa mắt nhìn Triển Ly cùng mọi người Chiến Thần Đường rời đi.
Chương 754 Cửu vĩ yêu hồ (1)
- Triển tiền bối đức cao vọng trọng, là cao thủ thực lực bài danh thứ sáu cả Đông Đại Lục, Sa thú nhất tộc Tộc trưởng Sa Thông Thiên kia thì bài danh thứ bảy. Hai người thực lực từ trước đến nay chẳng phân biệt được sàn sàn nhau, trăm năm qua đều chưa từng phân ra thắng bại.
Bệ Linh nhìn xem bóng lưng Triển Ly, ở bên tai Diệp Vân thấp giọng nói.
Ở bên trong Thiên Tinh ấn, thanh âm Sư gia truyền vào trong óc Diệp Vân.
- Nếu bàn về quan sát thực lực, Sư gia ta thấy có thể so sánh người khác chuẩn hơn nhiều, Sa Thông Thiên kia như thế nào là đối thủ của Triển Ly này, theo ta xem ra, thực lực Triển Ly này chỉ so với Bệ Diệt hơi chút thua kém, hơn nữa trên người hắn có hai cỗ khí tức thần bí, hẳn là người mang chí bảo, trong đó một kiện sát khí rất nặng.
Sư gia bình thản nói .
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng lưng Triển Ly, xem ra Triển Ly đã ẩn tàng một ít thực lực, bất quá ngẫm lại cũng không có gì, Triển Ly thân là Chiến Thần đường đường chủ, đối với ngoại giới ẩn dấu thực lực là đương nhiên, nắm trong tay hai kiện chí bảo lại càng không kỳ lạ quý hiếm rồi, ngay cả Diệp Vân trên người cũng có vài kiện chí bảo.
Đồng dạng là lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực Sa Thông Thiên, cùng Triển Ly so sánh thua kém rất nhiều, đoán chừng Triển Ly ở thời điểm luận võ có nhượng bộ, mới có thể một mực cùng Sa Thông Thiên bất phân thắng bại, mấy trăm năm đều chưa từng phân ra thắng bại.
Trên Thần Lôi Chi Thành thi thể chết trận bị người di chuyển đi, trên tường thành bình tĩnh lại.
- Tiểu đệ đệ, xem ra Thú Hoàng bệ hạ của chúng ta muốn muộn một chút mới có thể lại triệu kiến ngươi, đi chỗ ta trước ngồi một chút a.
Bệ Linh nói xong, cùng Diệp Vân có chút thân mật sóng vai mà đi.
Chung quanh những người Lôi Thú nhất mạch kia chứng kiến Bệ Linh như thế, đều hướng Diệp Vân quăng đến ánh mắt hâm mộ ghen ghét, nhưng mà không có cảm thấy cái gì, bọn họ đều biết phẩm tính của Bệ Linh, tuy xinh đẹp vũ mị, nhìn như khắp nơi lưu tình, trên thực tế chưa có nam nhân có thể chính thức chiếm được tiện nghi của nàng.
Chỉ có Bệ Âm biết rõ, Diệp Vân cùng Bệ Linh quan hệ trong đó tuyệt đối không phải đơn giản như vậy, ngoại trừ thiên phú không tồi. Thật không biết Diệp Vân có cái địa phương gì đặc biệt, lại để cho Bệ Linh đem toàn bộ tâm tư đều đặt ở trên người Diệp Vân, trên mặt đẹp che dấu dưới lụa mỏng của nàng, lộ ra một tia bất mãn cùng cảm xúc lo lắng đi theo phái sau.
Cảm giác được chung quanh những ánh mắt của người kia, Diệp Vân không khỏi sờ lên mũi, hắn đại khái có thể đoán được Bệ Linh ở trong Lôi Thú nhất mạch đến cùng nhân khí cao bao nhiêu rồi, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ hắn sớm đã chết trăm ngàn lần. Diệp Vân quay đầu nhìn nhìn Bệ Linh bên người, mình rõ ràng đã nhận được Bệ Linh ái mộ, không biết là phiền não hay may mắn.
Ba người đi xuống tường thành, xuyên qua một lối nhỏ, năm thân ảnh bỗng nhiên từ một bên đi ra, ngăn lại đường đi của Diệp Vân, Bệ Linh cùng Bệ Âm, chính giữa năm thân ảnh này, có một cái là Linh Vọng cảnh cường giả lĩnh ngộ đệ nhất trọng lĩnh vực, bọn hắn mặc trường bào màu vàng, thân hình cao lớn cường tráng, đúng là người Sa thú nhất tộc.
- Tộc trưởng chúng ta bảo ngươi theo chúng ta đi qua nói chuyện!
Đầu lĩnh Linh Vọng cảnh lão giả kia nói, trên mặt của hắn mang theo một loại ngạo khí nói không nên lời, bao quát lấy Diệp Vân.
- Không biết Sa Thông Thiên Tộc trưởng tìm ta có chuyện gì?
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn thẳng Sa thú nhất tộc lão giả kia, ngữ khí bình tĩnh hỏi thăm, bỏ qua khí thế lão giả kia áp bách.
- Ngươi đi thì biết rồi.
Lão giả kia thấy Diệp Vân hoàn toàn không sợ khí thế của hắn áp bách, bất mãn hừ lạnh một tiếng.
Chứng kiến thần sắc Sa thú nhất tộc lão giả kia, Bệ Linh hơi có chút không khoái, nơi này là Thần Lôi Chi Thành, còn chưa tới phiên Sa thú nhất tộc hung hăng càn quấy!
Bệ Linh lạnh lùng thốt:
- Sa Đức Thái Thượng trưởng lão, Thần Dạ này là khách nhân của Lôi Thú nhất mạch ta, kính xin các hạ hồi bẩm Sa Thông Thiên Tộc trưởng một tiếng, Thú Hoàng bệ hạ cũng đang muốn triệu kiến hắn.
Sa Đức Thái Thượng trưởng lão sắc mặt có chút lúng túng, nhưng mà đành phải nói:
- Thú Hoàng đã muốn triệu kiến hắn, quên đi!
Sa Đức phẩy tay áo bỏ đi, đám người Sa thú nhất tộc còn lại cũng theo sát đi.
Nhìn xem bóng lưng bọn người Sa Đức, trong lòng Diệp Vân có vài phần nghi hoặc, nói khẽ:
- Không biết Sa Thông Thiên tìm ta có chuyện gì?
Bệ Linh cũng là đôi mi thanh tú cau lại nói:
- Ta cũng không rõ ràng lắm, Sa thú nhất tộc từ trước đến nay bá đạo, đắc tội với người đối với bọn họ mà nói là chuyện thường ngày, nhưng nghe nói Sa Thông Thiên kia tuy bá đạo, ngược lại cũng không phải người hiếu sát không giảng đạo lý gì.
Diệp Vân trong nội tâm y nguyên nghi hoặc, Sa Thông Thiên kia tìm mình chỉ sợ cũng không có chuyện gì tốt.
Ba người một đường đi tới, Bệ Linh thỉnh thoảng lại hướng Diệp Vân giới thiệu phong cảnh Thần Lôi Chi Thành, Thần Lôi Chi Thành quanh năm bao phủ trong Lôi Điện, ngoại trừ Lôi Thú nhất mạch, coi như là Thần Tôn Yêu Vương cảnh giới cường giả đụng phải Lôi Điện kinh người như thế cũng phải lùi bước vài phần. Bất quá lần này cường giả tiến vào Thần Lôi Chi Thành, đều có Lôi Thú nhất mạch cấp cho Tị Lôi Thạch, có thể không bị Lôi Điện ảnh hưởng.
Ngoại trừ Chiến Thần đường, Sa thú nhất tộc ra, còn có rất nhiều thế lực cũng tiến nhập Thần Lôi Chi Thành, chuẩn bị cùng Thần Lôi Chi Thành đối kháng Chấp Pháp điện.
Thần Lôi Chi Thành là bình chướng đối kháng Chấp Pháp điện cuối cùng, một khi đình trệ, thế lực khắp nơi của Đông Đại Lục cùng Chấp Pháp điện đối kháng sẽ vạn kiếp bất phục!
Bên trong Yêu thú, Huyền thú từng cái Thượng Cổ huyết mạch, còn có Siêu cấp thế gia trong nhân loại, chừng hơn mười cỗ thế lực hội tụ đến Thần Lôi Chi Thành, toàn bộ thành trì lập tức lộ ra náo nhiệt chen chúc rất nhiều. Hai bên đường đi, dòng người xuyên thẳng qua, tất cả thế lực lớn lẫn nhau giao dịch lấy các loại vật phẩm, lộ ra phi thường náo nhiệt, tựa như thân ở phiên chợ.
Đại chiến sắp đến, bọn hắn đều mơ tưởng đem một ít đồ vật đối với mình vô dụng trao đổi đi ra ngoài, lấy một ít vật mình hữu dụng trở lại, con đường này có rất nhiều thứ, vẫn là rất có giá trị đấy.
Đúng lúc này, Mê Huyễn Bảo Châu trong ngực Diệp Vân đột nhiên phát ra bạch quang nhàn nhạt, như là phát hiện cái gì.
Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là A Ly nhắc nhở mình cái gì? Diệp Vân biến sắc, thần hồn bất động thanh sắc hướng phía trước kéo dài đưa tới.
A Ly không thể ra, Thần Lôi Chi Thành to như vậy, khẳng định còn có dấu gian tế của Chấp Pháp điện, một khi A Ly hiện thân nói không chừng sẽ có người tập trung thân phận Diệp Vân, mang đến phiền toái cho Tinh Điện. Không biết A Ly nhắc nhở cái gì, Diệp Vân đang chuẩn bị đem thần hồn kéo dài tiến vào bên trong Mê Huyễn Bảo Châu hỏi thăm A Ly, Mê Huyễn Bảo Châu hào quang đột nhiên ảm đạm xuống, không còn có một tia tiếng động.
Chương 755 Cửu vĩ yêu hồ (2)
Gặp Diệp Vân đứng đấy bất động, Bệ Linh nghi hoặc nhìn về phía Diệp Vân hỏi:
- Làm sao vậy?
Diệp Vân lắc đầu, trong nội tâm nghi ngờ nói:
- Không có gì.
Ba người từ trên đường trải qua, chung quanh không ít ánh mắt đều hướng bên này nghiêng mắt nhìn đi qua, cũng không phải Diệp Vân tướng mạo kỳ quái đến cỡ nào, mà là hai mỹ nữ bên cạnh hắn thật sự quá hấp dẫn ánh mắt rồi, Bệ Linh vũ mị xinh đẹp hơn nữa Bệ Âm thanh nhã xuất trần, hai cái đều là nhân gian tuyệt sắc, để cho người hoa mắt thần mê.
Đúng lúc này, bầy người đối diện đột nhiên bắt đầu chuyển động, nhanh chóng hướng hai bên tách ra, một mỹ nữ dáng người cao gầy từ trong đám người đi ra, cô gái đẹp này ăn mặc cực kỳ bạo lộ, toàn thân chỉ có hai khối lụa mỏng che chặn bộ vị trọng điểm, lụa mỏng thông thấu, mơ hồ có thể thấy được mỹ diệu chi địa kia, một cặp nhũ hoa cao ngất, chính giữa hai điểm đỏ tươi mượt mà kia như muốn xuyên phá lụa mỏng, đặc biệt mê người.
Cô gái đẹp này có lông mi hình lá liễu, con mắt thâm thúy màu nâu xám, đôi má trắng nõn không có một tia khuyết điểm nhỏ nhặt, lại lộ ra một cỗ mị lực nói không nên lời, thân hình của nàng so với Bệ Linh cũng không kém cỏi, cùng Bệ Linh bất đồng chính là, Bệ Linh là vũ mị xinh đẹp, mà nàng lại cho người một loại cảm giác dâm đãng.
Nàng một đường đi tới, thời điểm đi đường bờ mông vặn vẹo, trước ngực sóng cả mãnh liệt, để cho Diệp Vân có chút giật mình chính là, sau lưng của nàng cũng dài một mảnh đuôi, tổng cộng chín cái, cái đuôi A Ly là trắng noãn như ngọc tinh khiết, mà cái đuôi của nàng thì là màu đỏ tươi sáng rõ nét.
Thấy nàng đi tới, cơ hồ ánh mắt mọi người đều từ trên người Bệ Linh cùng Bệ Âm dời, ngược lại rơi vào trên người của nàng, nguyên một đám lộ ra vẻ si mê, có chút không hợp thói thường, càng là làm ra một ít cử động hèn mọn bỉ ổi.
Ánh mắt Diệp Vân cũng không khỏi có chút hoảng hốt, đúng lúc này, Thanh Thần Giới Chỉ trong tay hắn nổi lên trận trận ánh sáng nhạt, một cỗ thanh lưu tràn vào trong cơ thể, đầu óc Diệp Vân đột nhiên giật mình một cái, thanh tỉnh vài phần, trong nội tâm cả kinh, đây là ảo thuật!
May mà trước kia cùng Linh Mị tàn hồn giao thủ, Diệp Vân đối với ảo thuật đã có một tí đề phòng, tăng thêm Thanh Thần Giới Chỉ trong tay, không đến mức dễ dàng bị mê hoặc như vậy. Bàn về ảo thuật, nữ nhân này cùng Linh Mị tàn hồn so sánh vẫn là thua kém nhiều lắm, thời điểm nàng thi triển ảo thuật, Diệp Vân rất dễ dàng liền có thể phát giác, mà Linh Mị tàn hồn thì có thể làm cho người bất tri bất giác lâm vào bên trong ảo thuật.
Ánh mắt Bệ Linh cùng Bệ Âm cũng đều thoáng có chút mê mang, bất quá Bệ Linh rất nhanh liền hồi phục, huyết thống của nàng phi thường cường đại, có thể không bị ảo thuật mê hoặc. Một bên Bệ Âm nhíu mày, tựa hồ nỗ lực đối kháng lấy ảo thuật.
- Hồ Ly Tinh!
Chứng kiến nữ nhân đối diện kia chân thành đi tới, Bệ Linh hừ lạnh một tiếng, tranh thủ thời gian truyền âm cho Diệp Vân.
- Nàng là Yêu Hồ nhất tộc Tộc trưởng Lương Yên Nhi, là nữ nhân thiên phú cao nhất Yêu Hồ nhất tộc, trong mấy trăm năm một Cửu Vĩ Yêu Hồ duy nhất. Yêu Hồ nhất tộc cùng Ly Miêu nhất tộc đồng dạng, đều là do cái đuôi quyết định thiên phú, bất quá Yêu Hồ nhất tộc tối đa chỉ có chín cái đuôi, mà Ly Miêu nhất tộc tối đa nhất mười cái đuôi. Đừng nhìn nữ nhân này lớn lên tựa như mười bảy mười tám tuổi, trên thực tế nàng đã là một lão bà bảy tám ngàn tuổi rồi!
Bệ Linh quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Vân, thấy ánh mắt Diệp Vân thanh minh, không có chút nào bị Lương Yên Nhi hấp dẫn, lúc này mới yên lòng lại.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Lương Yên này Nhi đã có tu vi Linh Vọng cảnh, là cao thủ lĩnh ngộ nhất trọng lĩnh vực. Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc am hiểu ảo thuật, so với Yêu thú, Huyền thú bình thường khó đối phó hơn một ít.
- Bệ Linh muội muội, ngươi nói Yên tỷ tỷ như vậy liền không đúng, tỷ tỷ cũng không có đắc tội ngươi.
Lương Yên Nhi khêu gợi cặp môi đỏ mọng vểnh lên, một bộ đáng thương, đang khi nói chuyện có một loại mềm nhẵn cùng ỏn ẻn nói không nên lời, cái tư thái kia cũng thỉnh thoảng lại làm ra các loại mị thái.
- Yêu Hồ nhất tộc chúng ta hiện tại là minh hữu của Lôi Thú nhất mạch các ngươi!
- Ta nói như vậy như thế nào không đúng? Hẳn là ngươi không phải Hồ Ly Tinh? Cái gì Yên tỷ tỷ, Yên nãi nãi còn không sai biệt lắm!
Bệ Linh liếc mắt, nàng đã sớm không quen nhìn Lương Yên Nhi này rồi, hôm nay rõ ràng dám ở trước mặt Diệp Vân khoe khoang làm dáng, nàng như thế nào lưu tình cho Lương Yên Nhi? Bệ Linh bất động thanh sắc đem thân thể ngăn ở phía trước Diệp Vân, như một con Phượng Hoàng cao ngạo thủ hộ lãnh địa của mình.
- Bệ Linh muội muội ngươi vẫn là trước sau như một là hoa có gai, khanh khách.
Lương Yên Nhi sắc mặt trầm xuống, nhưng mà trong lúc đó lại là dáng tươi cười sáng lạn, ánh mắt dịu dàng rơi vào trên người Diệp Vân sau lưng Bệ Linh.
- Vị đệ đệ này là ai, Bệ Linh muội muội không giới thiệu một chút sao?
Lương Yên Nhi ỏn ẻn nói, nhìn xem Diệp Vân làn thu thuỷ ám tiễn đưa, tư thái chọc người, dưới sa mỏng kia, chỗ tuyệt vời như ẩn như hiện, câu nhân tâm phách. Ánh mắt của nàng như lơ đãng rơi vào trên ngón tay Diệp Vân, lại nhìn lướt qua ngực Diệp Vân.
Diệp Vân cảm giác được Mê Huyễn Bảo Châu chỗ ngực thoáng có chút khác thường, như là nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nhìn thẳng con mắt Lương Yên Nhi, muốn xem ra chút gì đó, đã thấy ánh mắt yêu mị của Lương Yên Nhi thẳng tắp nhìn sang, hết sức khiêu khích.
Ly Miêu nhất tộc cùng Yêu Hồ nhất tộc này tầm đó, chỉ sợ có ân oán gì.
Diệp Vân đối với Lương Yên Nhi khiêu khích như không có gì, lạnh nhạt mà đứng, Bệ Linh vốn là còn muốn nhắc nhở, chứng kiến bộ dạng Diệp Vân trấn định tự nhiên, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười trong veo, định lực của Diệp Vân so với nàng tưởng tượng muốn tốt nhiều lắm.
- Yên nãi nãi, vị này chính là khách nhân của Lôi Thú nhất mạch ta, thân phận giữ bí mật, không thể nói cho lão nhân gia ngài, mong rằng lão nhân gia ngài thông cảm nhiều hơn. Lão nhân gia ngài ngàn dặm xa xôi đến Thần Lôi Chi Thành ta, ta cũng không rảnh chiêu đãi, thật sự là ủy khuất lão nhân gia ngài.
Bệ Linh thấy Diệp Vân định lực siêu phàm, tâm tình thật tốt, nhìn xem Lương Yên Nhi hãnh diện nói .
Diệp Vân không nhịn được cười lên, hắn còn là lần đầu tiên chứng kiến Bệ Linh cùng người cãi nhau, mở miệng một tiếng Yên nãi nãi, mở miệng một tiếng lão nhân gia, mỗi lần đều muốn đâm chọt chỗ đau của Lương Yên Nhi, quả thực có vài phần buồn cười.
Lương Yên Nhi bị Bệ Linh một tiếng lại một tiếng "nãi nãi" gọi đến thần sắc càng ngày càng âm trầm, cố nén mới không có phát tác, nhìn xem Diệp Vân, lại nhìn xem Bệ Linh, Bệ Linh giống như là sói cái hộ độc, nàng căn bản không có cơ hội tới gần Diệp Vân.
Bình luận facebook