• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot (Full) Tổ Thần Chí Tôn (4 Viewers)

  • Chương 996-1000

Chương 996 Thần chủ? (2)

- Ngay cả Đạo Đình Thần Hoàng đều muốn đối phó ngươi, nhất định là Tinh Hồn đang điều khiển, Tinh Hồn đã muốn phân liệt Diệp gia của ngươi, vậy Diệp gia của ngươi khó thoát khỏi kiếp nạn.

- Thần Hoàng cử động này không phải do Tinh Hồn an bài, nếu như Tinh Hồn muốn phân liệt Diệp gia ta, nó cần gì phải giao Thiên Hoang Thánh Quả cho ta?

- Một ít Thiên Hoang Thánh Quả đã thu mua ngươi sao? Đó là do Tinh Hồn bố thí thôi. Tổ m chúng ta là tồn tại cường đại nhất thế gian, đi theo chúng ta ngươi có thể phí quý cả đời.

- Kỳ thật tổ ma cũng là nhân loại biến thành, nhưng mà chúng ta là nhân loại cường đại tu thành chân linh nhân loại, vận mệnh của chúng ta không bị Tinh Hồn chi phối! Trở thành tổ ma mới là đường ra duy nhất của nhân loại!

Một giọng nói vang lên bên tai của Diệp Vân, không ngừng khuyên bảo Diệp Vân, không ngừng đầu độc Diệp Vân.

Tổ ma là nhân loại biến thành? Đây là kẻ nào nói? Thật sự là buồn cười đến cực điểm!

Diệp Vân cũng không rõ giọng nói này là trong đáy lòng hay bên ngoài nói, đúng lúc này phi đao trong đầu Diệp Vân kêu lên ông ông. Một cảm giác mát lạnh bao phủ toàn thân, Diệp Vân lập tức cảm giác thanh tỉnh rất nhiều, cảm giác hít thở không thông cũng giảm bớt đi nhiều lắm.

Ánh mắt của hắn trở nên thanh tỉnh, giống như có thể xuyên thấu qua nhân tâm.

Trước mắt vẫn là thế giới sa mạc, nhưng mà trong sa mạc này có một cung điện đứn sừng sững, muốn đạt được bí pháp truyền thừa thì phải vào trong đó.

Diệp Vân bỏ qua thế giới sa mạc trước mặt đi vào bên trong, hắn lao đi xa, muốn lên tầng thứ bảy.

Tuy đây là nhân thần cấm địa. Diệp Vân không biết chuyện xảy ra bên ngoài, nhưng mà Diệp Vân đã mơ hồ có một loại cảm giác, giọng nói trong ảo cảnh trước kia chính là Thần Hoàng đã động thủ với Diệp gia, đây là sự thật.

Nếu hắn đi lên nơi rất cao của nhân thần cấm địa, mới có thể đạt được truyền thừa cường đại hơn, mới có thể khiến cho cường giả Thị Thần chú ý đi ngăn cản Thần Hoàng!

Đại khái qua vài giờ, cánh cửa tầng thứ bảy của nhân thần cấm địa đã hiện ra xa xa.

Lướt thẳng tới trước, nhưng mà phía trước có hai hắc y nhân đang đứng chờ, ngăn cản đường đi của Diệp Vân.

Con mắt Diệp Vân nghi hoặc, hai hắc y nhân này bao phủ trong bóng tối, căn bản không nhìn ra dung mạo là gì. Trên người có khí tức thần bí bao phủ, khí tức này âm lãnh như băng hàn, khiến người ta có cảm giác không thoải mái.

- Không nghĩ tới động tác của ngươi nhanh như vậy, không ngờ có thể vượt qua ảo cảnh của tầng thứ sáu.

Một tên hắc y nhân nói ra, giọng nói the thé.

- Các ngươi cũng khá tốt.

Diệp Vân biểu lộ lạnh nhạt nói ra, yên lặng vận chuyển Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, trong lòng bàn tay phải xuất hiện huyền khí phi đao. Hai người đối diện tuy có tu vị Thần Huyền, nhưng mà khí tức trên người khiến người ta kiêng kị thật sâu.

- Xem ra ngươi không có biện pháp lên tầng thứ bảy rồi.

Tên hắc y nhân khác cười lạnh nói ra.

- Chuyện này còn không nhất định, tiêu diệt các thì ta có thể tiếp tục đi lên tầng thứ bảy.

Huyền khí phi đao trong tay Diệp Vân không ngừng xoay tròn, nhìn chằm chằm vào tên hắc y nhân và lạnh giọng nói ra.

- Tiêu diệt chúng ta?

Hai tên hắc y nhân nghe được lời này giống như nghe được lời chê cười, giọng cười thô tục.

Diệp Vân vuốt vuốt huyền khí phi đao trong tay, bỗng nhiên nói:

- Các ngươi là tổ ma?

Tuy hai tên hắc y nhân này mang hình dáng nhân loại, nhưng Diệp Vân suy đoán bọn chúng đã bị tổ ma khống chế, nếu không sẽ không có khí tức âm lãnh như thế.

- Ngươi xem như có kiến thức, nếu như ngươi nguyện ý theo chúng ta đi gặp Thần Chủ, chúng ta sẽ không giết phân thân của ngươi, nếu như ngươi không muốn đi, chúng ta sẽ mang theo thi thể của ngươi quay về.

Một tên hắc y nhân nói ra.

Diệp Vân vẫn chú ý tới hai tên hắc y nhân này, trang phục của hai tên hắc y nhân này giống nhau như đúc, đều bao phủ bảo khí tức đáng sợ, căn bản không cách nào nhìn rõ dung mạo của bọn chúng, duy nhất có thể phân biệt chính là bao tay củ chúng khác nhau, trong một tên mang bao tay thêu đầu sói, tên còn lại mang bao tay thiêu hình hắc ưng.

Thần Chủ? Nghe xưng hô này đột nhiên Diệp Vân nghĩ tới một người, chính là Thần Đoán bị Chấn Thiên Đỉnh luyện hóa thành đan dược! Không biết Thần Chủ rốt cuộc là người nào, có quan hệ với Thần Đoán hay không.

Diệp Vân nhớ lại thời điểm Thần Đoán bị luyện hóa có nói "Chúng ta sẽ gặp mặt", hiện tại nhớ tới cảm thấy sởn hết gai ốc, Thần Đoán có thể chỉ là phân thân cường giả mà thôi.

- Là Thần Hoàng phái các ngươi tới?

Diệp Vân bất động thanh sắc hỏi thăm, muốn moi ra chút ít bí mật.

- Đợi ngươi gặp Thần Chủ, dĩ nhiên là biết rõ!

Tên hắc y nhân mang bao tay đầu sói lãnh khốc nói ra, lăng không đi lên trước một bước, một đạo khí tức cường đại bức bách tới.

Thần Chủ trong miệng của bọn chúng rốt cuộc có phải Thần Hoàng hay không?

Diệp Vân cũng không dám dễ dàng phán óoán, nếu như Thần Hoàng cấu kết với tổ ma, mà Tinh Hồn không biết, Thiên Nguyên tinh chẳng phải gặp nguy hiểm sao? Hay là nói Tinh Hồn rất sớm đã biết rõ? Vậy Nhược Vân cô nương là thế nào? Nghe nói Thần Hoàng xem Nhược Vân như con ruột...

Cũng có khả năng Thần Hoàng ngồi lên vị trí chủ nhân Đạo Đình là do Tinh Hồn an bài người đáng tín nhiệm nhất.

Diệp Vân trong nội tâm tràn ngập nghi hoặc, sự tình càng ngày càng khó bề phân biệt.

- Ngươi nên ngoan ngoãn đi theo chúng ta, bằng không chúng ta sẽ mang thi thể của ngươi quay về!

Hắc y nhân mang bao tay chim ưng cũng đi lên trước một bước.

Hai đạo khí tức đáng sợ bao phủ Diệp Vân bên này.

Diệp Vân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lăng lệ như đao.

- Xem ra ngươi chưa thấy quan tài thì không rơi lệ.

Tên hắc y nhân thứ hai hét lên, lăng không bay lên, bọn chúng quanh người huyễn hóa ra vô số thanh đao giống như mưa to gió lớn dánh thẳng vào Diệp Vân.

Ba Thần Hải va chạm vào nhau.

Một tiếng nổ mạng vang vọng, Diệp Vân cảm giác Thần Hải của mình chấn động một chút, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Hai tên này Thần Hải tràn ngập khí tức hắc ám khủng bố, hơn nữa còn hùng hậu đáng sợ.

Bởi vì Cửu Tinh Thiên Thần Quyết cùng một phần năm Thiên Hoang thần thể, Diệp Vân Thần Hải mạnh hơn võ giả Thần Huyền cùng giai gấp mấy lần, nhưng mà vẫn thua kém hai hắc y nhân này.

Chửng lẽ tổ ma có lực lượng mạnh hơn nhân loại gấp mấy lần?

- Tuy tu vị của ngươi là Thần Huyền không tệ, nhưng đụng phải chúng ta, ngươi nên ngoan ngoãn chịu chết đi!

Một tên hắc y nhân hét lên, sau đó biến thân thành quái vật.

Diệp Vân Thần Hải bị chấn động bay ra ngoài.

- Không được, tu vị kém bọn chúng quá nhiều, những tên này quá lợi hại!

Diệp Vân nhíu mày, lập tức thúc dục Minh Hoàng Yêu Đái.

Chiêm chiếp!

Chỉ nghe một tiếng gáy vang lên, một con Bất Tử Hắc Hoàng phóng lên trời, đánh với hắc y nhân biến thành yêu vật, đồng thời Thiên Lân Bạch Tê, Huyết Lân Yêu Xà các loại thần thú cùng theo Bất Tử Hắc Hoàng đánh sau lưng tên hắc y nhân còn lại.
Chương 997 Thế giới trong tranh

Mặt khác một hắc y nhân thấy thế, trong miệng phát ra một tiếng quái gọi, trong tay lập tức xuất hiện một đôi lóe ra hàn mang quỷ trảo, cái kia quỷ trảo rời khỏi tay, hướng Diệp Vân đầu đã nắm đến.

Thiên Lân Bạch Tê đột đột nhiên lao lên đáp xuống, ngăn trước quỷ trảo.

Phốc phốc!

Thiên Lân Bạch Tê ngửa mặt lên trời bi rống một tiếng, quỷ trảo này đánh xuyên tâấu qua thân thể khổng lồ của Thiên Lân Bạch Tê, têếp tục đánh thẳng tới Diệp Vân bên này.

Vũ khí thật sắc bén.

Tay phải của Diệp Vân khẽ động, sưu sưu hai tiếng, hai hai thanh huyền khí phi đao lao thẳng qua bên này.

Bành bành! !

Hai quỷ trảo bị uyền khí phi đao đánh nổ tung, quỷ trảo lập tức chia năm xẻ bảy, hóa thành mảnh vỡ, huyền khí phi đao dưới sự điều khiển của Diệp Vân trực tiếp đánh thẳng vào hắc y nhân.

Hai hắc y nhân cả kinh, quỷ trảo của bọn chúng là ngũ phẩm đạo khí, nhưng mà sau khi va chạm với phi đao của Diệp Vân thì nổ tung, huyền khí phi đao của Diệp Vân không biết làm từ thứ gì lại sắc bén và cứng rắn như thế.

Nhìn thấy huyền khí phi đao đánh tới, hai tên hắc y nhân nhanh chóng né qua.

- Muốn tránh, không có đơn giản như vậy!

Diệp Vân cười lạnh một tiếng, thần hồn khẽ động, chỉ thấy huyền khí phi đao ở trên không trung đảo một vòng kinh người, lại vọt tới chỗ hai ten hắc y nhân.

Thân ảnh của hai tên hắc y nhân càng trở nên mơ hồ. Phốc phốc hai tiếng, phi đao xuyên qua thân thể của bọn chúng, nhưng mà thân thể của chúng giống như hư ảnh, huyền khí phi đao không có tạo thành tổn thương gì với bọn chúng cả.

- Bạo!

Thời điểm huyền khí phi đao sắp xuyên qua người hai tên hắc y nhân. đồng tử của Diệp Vân bỗng nhiên co rút lại, quát.

Rầm rầm!

Hai tiếng nổ mạnh vang lên, hai tên hắc y nhân bị cuốn vào bên trong.

Hai hắc y nhân bị huyền khí nổ tung quét qua, bị cuốn vào bên trong, khóe miệng có máu đen chảy ra ngoài, áo choàng trên đầu của chúng rơi ra ngoài, diện mục đáng sợ xuất hiện, bọn chúng không có tóc, trên đỉnh đầu có các loại ấn phù thần bí bao phủ, chung quanh đôi má có lân phiến như loài cá, xương gò má lồi ra, đôi mắt đỏ bừng, tràn ngập sát ý điên cuồn.

- Ngươi chọc giận chúng ta!

Hai tên hắc y nhân quát lên, bọn chúng nhanh chóng biến thành bóng mờ, giống như u hồn lao qua phía Diệp Vân bên này.

Nhiệt độ chung quanh hạ thấp xuống, gió lạnh như băng đao thổi qua mặt.

Nhìn thấy hai tên hắc y nhân đánh tới, hai tay của Diệp Vân nhanh chóng ngưng tụ từng thanh phi đao, lại bán thẳng tới hai tên này.

Sưu sưu sưu!

Trên trăm thanh huyền khí phi đao nổ tung.

Hai hắc y nhân biết được huyền khí phi dao lợi hại, không dám liều mạng, càng không ngừng trốn tránh.

- Bạo bạo bạo!

Trên trăm thanh huyền khí phi đao nhao nhao nổ tung trên hư không, nhưng mà tốc độ của hai tên hắc y nhân này cũng rất nhanh, khó khăn lắm mới trốn ra ngoài, một tên hắc y nhân trong đó sắc mặt dữ tợn, né qua một chưởng của Diệp Vân.

Diệp Vân nhanh chóng ngưng tụ Thần Hải, bảo vệ quanh thân.

"Bành" một tiếng vang thật lớn, Thần Hải của Diệp Vân bị đánh chia năm xẻ bảy, ngũ tạng lục phủ suýt chút nữa bị chấn vỡ.

Gia hỏa thật lợi hại, nếu như tiếp tục như vậy hắn phải chết! Diệp Vân cảm giác thực lực của mình và hai hắc y nhân này không cùng cấp độ, lại ném ra mấy thanh phi đao, thi triển Bôn Lôi Thiểm né tránh đi.

Bành bành! Phi đao nổ tung ngăn cản động tác kế tiếp của hai tên hắc y nhân, Diệp Vân rất nhanh biến mất trong ảo cảnh sa mạc.

Hai tên hắc y nhân nhìn nhau.

- Đuổi theo!

Hai tên hắc y nhân đuổi theo hướn Diệp Vân bỏ trốn.

Diệp Vân chạy như điên, thân thể của hắn nhanh chóng biến mất trong thế giới sa mạc.

Hai tên hắc y nhân không ngừng tìm kiếm.

- Tiểu tử kia chạy đi đâu rồi?

- Ta cảm giác được hắn biến mất trong đệ lục trọng thiên.

Hai tên hắc y nhân như u linh, xuyên thẳng qua thế giới sa mạc, càng không ngừng truy tung Diệp Vân.

Vèo một tiếng, Diệp Vân hóa thành một đạo lưu quang lao thẳng vào trong cung điện.

Lúc này hai tên hắc y nhân dừng lại.

- Đã không cảm giác được khí tức của tiểu tử kia.

- Hình như biến mất ở khu vực phía trước, hẳn là hắn tiến vào trong cung điện kia.

Hai tên hắc y nhân bay vút theo, bay thẳng vào trong cung điện, bọn chúng cùng theo vào trong cung điện.

"Bành" một tiếng, hai tên hắc y nhân bị cấm chế vô hình ngăn lại, bị bắn ngược trở về.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Chúng ta vào không được, Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền đáng chết, đoán chừng là ngăn cản tổ ma chúng ta tiến vào đây, bọn chúng cố ý gia trì cấm chế?

- Chúng ta ở ngay chỗ này, tiểu tử kia sớm muộn gì cũng phải đi ra thôi.

Thần sắc hai tên hắc y nhân không tốt, không nghĩ tới một tên nhân loại Thần Huyền trốn thoát khỏi tay của chúng, nếu không phải thể bắt được Diệp Vân, bọn chúng không dám trở về gặp Thần Chủ! Nhưng hiện tại Diệp Vân trốn vào trong cung điện, bọn chúng không có tư cách vào trong cung điện, chỉ có thể chờ ở bên ngoài.

Thời điểm Diệp Vân ở trên không trung quan sát cảm thấy cung điện lung linh huyền ảo, lúc đi vào thì Diệp Vân mới phát hiện những kiến trúc này to lớn vượt qua tưởng tượng, mỗi một tòa cung điện là không gian độc lập không giống nhau, cây cột trong đại diện cao mấy trăm mét, năm sáu người ôm mới hết, trên những cây cột điêu khắc các loại yêu thú đáng sợ.

Nhìn vào trong đại điện, chỉ thấy trên vách tường có ba bức họa màu vàng lơ lửng.

Ba bức họa này vẽ ba đồ án trân quý.

Bức họa đầu tiên vẽ con sông đỏ như máu, rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, bức tranh thứ hai là con sông màu tím, kéo uyển chuyển, bức tranh thứ ba là một vùng quê ảm đạm, cảm giác vô tận sinh ra.

Ba bức tranh ở đạ điện này có tính là truyền thừa không? Hẳn bí pháp của hai vị tinh chủ lưu lại trong ba bức tranh này?

Diệp Vân cẩn thận quan sát ba bức tranh, hắn trực tiếp bị bức tranh thứ ba hấp dẫn.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy bức tranh thứ ba, Diệp Vân liền có cảm giác đặc thù, giống như đang ở trong vùng quê đơn độc, phi đao trong đầu không ngừng chấn động, một đạo huyền khí tinh thuần bắn ra, Diệp Vân ý nghĩ trở nên thanh tĩnh.

Hắn nhìn chằm chằm vào bức tranh vùng quê ảm đạm, trên không trung vùng quê này là bầu trời đen, mọi thứ chìm vào hắc ám, chỉ có một hai tia sáng lập lòe, hào quang mơ hồ, vùng quê mông lung dưới bóng tối, thực sự không có thêm gì khác, chỉ có hư không vô tận mà thôi...

Diệp Vân chỉ cảm thấy thế giới này trở nên trống vắng, trong lòng sinh ra cảm giác khó tả hít thở không thông, vùng quê kia bay tới trước mặt, hắn phát hiện mình đã tiến vào bên trong vùng quê này rồi.

Đột nhiên Diệp Vân tỉnh táo lại, nhìn qua chung quanh thì phát hiện mình đã tiến vào thế giới thảm đạm trong tranh.

- Không nghĩ tới có người nhìn thấu bức tranh thứ ba, trăm ngàn năm qua, phàm là người đi tới nơi này đều chỉ nhìn thấu hai bức tranh đầu tiên, lĩnh ngộ bí pháp truyền thừa trong đó. Người trẻ tuổi, ngươi có khả năng phải thất vọng, bức tranh thứ ba không có bí pháp truyền thừa gì cả, mà là cất dấu một loại cảnh giới, có thẻ lĩnh ngộ hay không phải xem ngươi.
Chương 998 Lĩnh ngộ mới (1)

Giọng nói mờ ảo truyền vào trong đầu Diệp Vân, Diệp Vân nhìn qua một phía, chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi dáng người thon gầy đứng đó, đưa lưng về phía Diệp Vân, nhìn ra xa xăm.

Cất dấu một loại cảnh giới? Cảnh giới gì?

- Xin hỏi tiền bối phải..

Diệp Vân không biết người này là tồn tại thế nào, chần chờ hỏi thăm, người nọ lúc này xoay người lại, lúc nhìn thấy dung mạo của người đối diện, Diệp Vân giật mình sửng sốt, nói:

- Nam Cung Trạch? Ngươi tại sao lại ở chỗ này?

- Nam Cung Trạch? Ai?

Người nọ nghi hoặc nhiều mày, hỏi.

Hắn không biết Nam Cung Trạch? Diệp Vân cũng hơi mờ mịt, người đối diện ở cùng tuổi quá giống Nam Cung Trạch, nhưng mà khi nhìn kỹ lại thì có điểm khác nhau, mũi, miệng hình dáng... Có chút khác ịiệt, thần sắc trên trán khác nhau, trên người Nam Cung Trạch có khí chất cao ngạo lạnh lùng, mà cảm giác trên người của người này là như tấm trong gió xuân.

Người trước mặt hư vô mờ mịt, chỉ là một hư ảnh mà thôi.

Diệp Vân không biết lai lịch của Nam Cung Trạch, chỉ cảm thấy Nam Cung Trạch thập phần thần bí, Nam Cung Trạch và người này hẳn là có chút quan hệ.

- Không biết ngươi nói nói Nam Cung Trạch là ai, ta là Tinh Huyền.

Người trẻ tuổi đối diện cười nói:

- Nhưng mà ngươi bây giờ nhìn thấy không phải bản thân của ta, chỉ là ý niệm đạo văn do ta lưu lại mà thôi.

Người trẻ tuổi tứước mặt khí chất uy vũ bất phàm, rõ ràng chính là Tinh Huyền tinh chủ trong truyền thuyết! Giống như lúc trước hắn ở trong Quỳnh Lâu nhìn thấy Thiên Nguyên tinh chủ vậy, cũng chỉ là một đạo ý niệm mà thôi, Tinh Huyền tinh chủ chính thức đã không còn tồn tại.

- Tinh Huyền các hạ, trong lòng của ta có một ít nghi hoặc, không biết các hạ có thể giải đáp giúp ta không? Chương mới hơn tại doctruyen.org nhé các bác!

Trong lòng Diệp Vân khẽ động, mở miệng hỏi, cơ hội khó được hắn không muốn bỏ qua.

- Ngươi hỏi đi.

Tinh Huyền đứng chắp tay, quần áo của hắn không gió tự bay.

- Thiên Nguyên tiền bối năm đó tại sao phải cùng các vị tinh chủ khác che dấu Tử Hoàn Tinh trong tinh không, chẳng lẽ trên Tử Hoàn Tinh có bí mật gì? (Phân thân này không liên lạc được với phân thân thứ ba cho nên không biết tên của Tử Hoàn Tinh là Tử Vân Tinh)

Diệp Vân hỏi, một phân thân của hắn ở lúc ở bên ngoài Tử Vân Tinh nhìn thấy tất cả hình ảnh kia, Diệp Vân cũng cảm giác được, lúc ấy Nhược Vân nói cho hắn biết, tinh vân màu tím là do người ta bố trí ra, sau khi phân thân truyền tống vào Tử Vân Tinh, hắn không cảm thấy gì nữa, hắn biết phân thân vẫn còn sống.

Tinh Huyền nhìn qua Diệp Vân, không nghĩ tới Diệp Vân lại hỏi vấn đề này, sau nửa ngày nói:

- Vấn đề này ta không thể giải đáp giúp ngươi rồi. Trong vũ trụ tinh không, mỗi một chủng sinh linh tồn tại đều có ý nghĩa đặc thù của nó, bất kể là Tinh Hồn hay là tổ ma, cơ hồ tất cả chủng tộc trong tinh không phồn diễn sinh sống, bọn chúng chỉ tranh thủ không gian sinh tồn trong tộc của mình mà thôi, mỗi một chủng tộc đều có lập trường của mình, không quan hệ đúng sai. Tổ ma vì sinh tồn mà thôn phệ Tinh Hồn, mà chúng ta lại chiến đấu vì nơi sinh sống của bản thân, mặc dù dùng một ít thủ đoạn phi thường cũng là tình thế bất đắc dĩ.

Vì chủng tộc mà chiến, dùng một ít thủ đoạn phi thường đem che dấu Tử Hoàn Tinh?

Diệp Vân nhíu mày. Đáp án này dường như Tinh Huyền tinh chủ nói có ý khác, nhưng Diệp Vân không có hiểu được, có lẽ phải biết thêm một ít bí mật mới được, mới có thể biết đáp án. Diệp Vân càng ngày càng cảm giác được, Tử Hoàn Tinh ẩn giấu bí mật kinh người, bằng không mười hai tinh chủ cũng không đi che dấu Tử Hoàn Tinh.

- Năm đó ta tự cảm giác tuổi thọ không nhiều, liền từ chỗ các tinh chủ khác mua mấy ngàn bí pháp truyền thừa, lại mang chúng giấu vào trong nhân thần cấm địa này, nơi nay chỉ là đệ lục trọng thiên. Bí pháp trong này không thích hợp với ngươi, nếu như ngươi có thể, vậy thì lên bát trọng thiên hoặc cửu trọng thiên đi, có lẽ sẽ có một ít thu hoạch!

Tinh Huyền tinh chủ nhìn ra phương xa với ánh mắt thâm thúy, nói:

- Chỗ đó có vài loại bí pháp thích hợp cho người có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 như ngươi. Nhưng mà có thể đi lên hay không phải xem chính ngươi rồi.

Đệ bát trọng thiên hoặc là đệ cửu trọng thiên?

Diệp Vân không biết mình có thể đi lên cấp độ cao như thế không, đệ lục trọng thiên thế giới sa mạc này đã phi thường đáng sợ, muốn vượt qua được thế giới sa mạc này cần phải có tâm trí vô cùng kiên định, tam trọng thiên phía trên khó khăn có thể nghĩ.

- Trong bức họa này che dấu một cảnh giới, gọi là hư vô trống vắng.

Tinh Huyền thần sắc tiêu điều nói:

- Thẳng đến khi chết đi ta mới hiểu được một đạo lý. Tuy ta là tinh chủ của Thiên Nguyên tinh, nhưng mà trong vũ trụ bao la bát ngát này ta chỉ là tồn tại nhỏ bé mà thôi, chúng ta không cách nào vĩnh hằng, cuối cùng nhất sẽ phải chết đi, mặc cho chúng ta có giãy dụa thế nào, cuối cùng nhất cũng chỉ là hạt bụi trong vũ trụ mà thôi.

Đứng trong vùng quê tối đen này, gió lạnh phần phật, đây chính là tâm tình của Tinh Huyền tinh chủ giờ phút này, cảm giác như tro tàn, giống như ẩn chứa tử vong chi lực vô cùng đáng sợ, cảm giác không có một tia sinh cơ làm cho người ta thở không nổi.

Đạo lực lượng tiêu cực này giống như muốn nhấn chìm Diệp Vân xuống.

Diệp Vân cảm giác được lực lượng này ảnh hưởng, Cửu Tinh trong người bắt đầu nhiễm một đống lớn tử vong chi lực, chúng bi thương thống khổ, không cam lòng chết đi, mắt thấy Cửu Tinh sắp biến thành tử tinh.

Cảnh giới này thật đáng sợ.

Đây là cảnh giới Tinh Huyền tinh chủ lĩnh ngộ trước khi chết đi sao?

Dùng năng lực của Tinh Huyền tinh chủ nếu như hắn còn sống sót, tóm lại hắn cho dù còn thọ nguyên mấy trăm năm hoặc mấy ngàn năm, lại lĩnh ngộ cảnh giới này, tánh mạng không ngừng trôi qua, cuối cùng nhất chỉ gia tốc Tinh Huyền tinh chủ tử vong!

Tâm lý không muốn sống ngay cả thần linh cũng không tồn tại, cuối cùng nhất cũng sẽ tiêu vong mà thôi.

Không ai không bị loại cảnh giới này ảnh hưởng.

Diệp Vân cau mày, toàn thân mồ hôi lạnh ướt đẫm, cực kỳ thống khổ, nội tâm kịch liệt địa giãy dụa lấy.

Diệp Vân thời điểm này ngồi xuốn suy nghĩ, cực lực vận chuyển Cửu Tinh, Cửu Tinh là linh thể tử vong hơn một trăm vạn năm qua, nhưng dù như thế nó vẫn có khát vọng sinh tồn, cùng chống lại tử vong chi lực này.

Thân thể của Diệp Vân hư thối mắt thường có thể nhìn thấy được, nhưng mà trong lòng của hắn vẫn đầy khát vọng sống!

Nhìn thấy thân thể đang hư thối, lại lẳng lặng yên ngồi xếp bằng ở đó, Diệp Vân giống như một ông phật, Tinh Huyền tinh chủ nhíu mày, hắn nhìn thấy trong người của Diệp Vân tuy không ngừng tử vong nhưng lại tràn ngập ánh sáng chói lọi của tính mạng.

- Chẳng lẽ là ta sai? Vũ trụ áo nghĩa cũng không phải quay về trống vắng, mà là tánh mạng tân sinh?

Tinh Huyền tinh chủ nhìn qua Diệp Vân, thì thào nói ra, có chút thất hồn lạc phách.

- Nếu như khi đó Tinh Huyền tiền bối lĩnh ngộ là ý nghĩa là tân sinh thì khi đó tiền bối chắc chắn sẽ là vĩnh hằng, nhưng mà tiền bối lại buông tha nó, lựa chọn tịch diệt.

Diệp Vân nội tâm có điều ngộ ra.
Chương 999 Lĩnh ngộ mới (2)

- Có lẽ là thế!

Trong mắt Tinh Huyền tinh chủ mang theo một tia tán thưởng, gật gật đầu cười nói:

- Thiên phú của ngươi không tồi, đã bắt đầu lĩnh ngộ rồi.

Tinh Huyền tinh chủ vung tay lên, vùng quê màu đen này nhanh chóng rút đi, bầu trời xanh thẳm, bạch vân phiêu đãng, ánh mặt trời ấm áp phủ xuống, vốn bình nguyên hiêu quạnh lập tức trở thành cánh đồng hoa xanh ngát, trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả xiết.

Thân thể Diệp Vân nhanh chóng khôi phục, hắn đang nghi hoặc, "Bành" một tiếng, bức họa vỡ tung.

Giống như trải qua một giấc mộng, thân thể của Diệp Vân nhanh chóng khôi phục lại, trong quá trình khôi phục Diệp Vân có cảm giác như nhìn thấy tân sinh, lực lượng này quá kinh người, tu vị không ngừng tăng lên. Cửu Tinh trong người không ngừng sinh sôi linh thể, Cửu Tinh nhanh chóng tỏa ra sinh cơ lần nữa.

Thần Huyền nhị trọng!

Thần Huyền tam trọng!

Tu vị không ngừng đột phá, thẳng đến khi tăng lên Thần Huyền tam trọng, tu vị tăng lại chậm lại, Tinh Huyền tinh chủ ở trong bức họa che dấu cảnh giới quá kinh người, không hổ là cường giả tinh chủ lưu đồ vật lại

Diệp Vân yên lặng ngồi trong đại điện điện, hắn nhìn thấy bức họa thứ ba từ vỡ tung biến thành một bức họa trong sáng, chỉ thấy cái bức họa thứ ba biến thành những cảnh hắn vừa thấy, bình nguyên cỏ xanh thơm ngát, nhiều loại hoa đua nở, bầu trời như ôm ấp vạn vật, nhìn qua chẳng khác gì tiên cảnh.

Thì ra Diệp Vân cho rằng Tinh Huyền tinh chủ lĩnh ngộ là hư vô trống vắng, kì thực chính là Tinh Huyền tinh chủ vào thời khắc cuối cùn cảm thấy hư vô trống vắng, lĩnh ngộ một cảnh giới tân sinh! Hắn có thể cảm giác được, Tinh Huyền tinh chủ tron bức họa tỏa ra sinh mệnh lực cường đại.

Trong lòng Diệp Vân bỗng nhiên khẽ động, đột nhiên trong đầu có một suy nghĩ, hẳn là Tinh Huyền tinh chủ không có chết? Tinh Huyền tinh chủ rất có thể tìm được thủ đoạn sinh tồn khác!

Nhưng mà Tinh Huyền tinh chủ đi nơi nào?

Chuyện này không ai biết, cả Thiên Nguyên Đại Lục đã thật lâu không có tin tức của Tinh Huyền tinh chủ.

Diệp Vân nghĩ đến Nam Cung Trạch, nhưng hắn lại lắc đầu, Nam Cung Trạch tuy giống Tinh Huyền tinh chủ, nhưng hai người vẫn có một ít khác nhau. Nếu như lần sau gặp được Nam Cung Trạch, nhất định phải hỏi rõ hắn mới được.

Diệp Vân ngồi tại chỗ, không ngừng củng cố tu vị Thần Huyền đệ tam trọng.

Không biết hiện tại có thể đối phó hai hắc y nhân không, Diệp Vân tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện, thẳng tới khi thương thế triệt để khôi phục như lúc ban đầu.

Qua hồi lâu, ánh mắt Diệp Vân sáng ngời, bỗng nhiên đứng lên.

- Không biết dùng thực lực bây giờ có thể đánh thắng hai hắc y nhân không!

Diệp Vân lăng không bay ra nòoài cung điện.

Diệp Vân mới vừa xuất hiện, hai tên hắc y nhân cảm giác được tung tích của Diệp Vân, nhanh chóng đuổi theo.

- Dám đi ra nhanh như thế, đi tìm chết.

- Chúng ta còn tưởng rằng ngươi sẽ biến thành con rùa đen trốn bên trong không ra đấy.

Tên hắc y nhân thứ hai cười nhạo, hai tên hóa thành u ảnh lao qua phía Diệp Vân.

Diệp Vân nhanh chóng vận chuyển Cửu Tinh, giờ phút này cảnh giới của hắn tăng lên, lại có lĩnh ngộ khắc sâu, đột nhiên quanh người có mười thanh huyền khí phi đao, những huyền khí phi đao này nhanh chóng bay múa quanh người Diệp Vân, lộ ra khí tức khắc nghiệt.

- Không đúng!

Trong đó một hắc y nhân đột nhiên cảm giác được khí tức trên người Diệp Vân không ngừng cải biến, khí tức sinh mệnh cường đại này mới là thứ tổ ma sợ nhất.

Sưu sưu sưu, từng đạo huyền khí phi đao bắn thẳng vào hai tên tổ ma này.

Thân thể hai tên này hư hóa, muốn tránh thoát huyền khí phi đao.

- Nổ tung cho ta!

Diệp Vân hét lớn.

Từng đạo huyền khí phi đao nổ bung, lực lượng trùng kích quét ngang, lập tức cuốn lấy hai tên hắc y nhân này.

Hai tên hắc y nhân kêu lên thê lương thảm thiết, huyền khí phi đao mang theo khí tức sinh mệnh mới là thứ chúng sợ nhất, giống như nước thép nóng hổi đổ vào người của mình, thân hình của chúng không ngừng bị lực lượng này ăn mòn.

Huyền khí phi đao hiệu quả tăng lên không ít.

Nhìn thấy hai đạo lực lượng đánh tới, Diệp Vân nhanh chóng lướt đi, quanh người lại ngưng hóa thêm huyền khí phi đao, sưu sưu sưu, từng thanh huyền khí phi đao bắn ra, bắn thẳng vào hai đạo thân ảnh giống như u linh kia.

Rầm rầm rầm! Huyền khí phi đao nổ tung sinh ra lực bạo tạc vô cùng to lớn.

Diệp Vân lại thúc dục Minh Hoàng Yêu Đái lần nữa, triệu hồi Bấ Tử Hắc Hoàng và các loại thần thú khác xuất hiện, cũng thúc dục chúng cùng lao vào tham chiến.

Hai tên hắc y nhân quả nhiên phiền muộn muốn chết, bọn họ cũng đã giao thủ với Diệp Vân một lần, cảm thấy vừa rồi dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới trên người Diệp Vân đột nhiên xuất hiện khí tức sinh mệnh khiến bọn chúng sợ hãi, tu vị cũng tăng mạnh hơn rất nhiều, bọn chún bị huyền khí phi đao bao phủ như mưa lớn, căn bản không thể trốn đi nơi nào, chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi.

Không chờ bọn chúng thở ra một hơi, Diệp Vân gọi Bất Tử Hắc Hoàng và các loại thần thú cùng loa lên, triệu hoán các loại thần thú bây giờ còn mạnh hơn lúc trước rất nhiều.

- Đây quả thật là ngươi bức chúng ta!

Hai tên hắc y nhân căm phẫn rống to một câu, đùng đùng! Thân thể của bọn chúng nổ tung, hai bón đen to lớn xuất hiện trong hư không, hình thái của chúng giống như hắc lân cự yêu lúc trước Thần Đoán biến hình thành, nhưng mà bọn chúng chỉ có một cái đầu, không có thạt thể.

Trên người bọn họ khí tức không ngừng mà kéo lên, đủ sánh vai Đạo Huyền cường giả, tựa như che bầu trời cự yêu giống như:bình thường.

Hẳn là đây mới là tổ ma bản thể? Những cái thứ này biến ảo thành che bầu trời cự yêu về sau, cũng đã có được Đạo Huyền cảnh giới tu vị!

- Chúng ta phóng xuất tổ ma trong người ta, nhìn ngươi còn chạy trốn đi nơi nào? Chúng ta làm thịt ngươi.

Hai trảo của chúng xé tan hư ảnh các thần thú vây công bản thân mình.

- Xong đời!

Diệp Vân hiểu dùng thực lực Thần Huyền cảnh trước mắt của mình thì không cách nào đánh thắng được hai tổ ma cấp Đạo Huyền trước mặt, tu vị không phải kém nhau một chút, Diệp Vân hơi không cam lòng, mặc dù chỉ là một phân thân, nhưng mà hắn chết thì Minh Hoàng Yêu Đái cùng Yêu Lang Cuồng Đao sẽ rơi mất.

- Mấy ấu sinh thể tổ ma cũng dám xâm nhập vào nhân thần cấm địa, muốn chết!

Một giọng nói trang nghiêm trầm thấp vang lên, đúng là giọng của Tinh Huyền tinh chủ!

Tinh Huyền tinh chủ vừa dứt lời, thế giới sa mạc này biến hóa, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện, sưu sưu, hai vòng xoáy xuất hiện cuốn lấy hai tổ ma, bọn chúng không kịp kêu thảm thiết đã bị vòng xoáy hút vào trong.

Nhìn thấy hai con yêu vật bị vòng xoáy to lớn kia nuốt chứng, Diệp Vân hơi sững sờ, lập tức hiểu ra chuyện gì.

Nhân thần cấm địa là do Thiên Nguyên tinh chủ và Tinh Huyền tinh chủ thiết trí, chuyên môn cho võ giả Thần Huyền tiến vào thí luyện, hai hắc y nhân này lúc đi vào là hình thái nhân loại, cho nên không có bị phát giác, nhưng lại bị Diệp Vân bức bách nên chúng lộ ra bản thể, khí tức tổ ma vừa xuất hiện bị cấm chế của Thiên Nguyên tinh chủ cùng Tinh Huyền tinh chủ bố trí miểu sát.
Chương 1000 Trực diện Thần Hoàng

Đừng nói là Đạo Huyền, cho dù là Chiến Hoàng tổ ma tới đây cũng chỉ có đường chết.

Tìm được đường sống trong chỗ chết, Diệp Vân buông lỏng một hơi, những tổ ma này rất mạnh, hôm nay tao ngộ hai con tổ ma này chỉ là cấp thấp nhất mà thôi, nhưng mà bản thể của chúng đã là Đạo Huyền, may mắn không gặp được thành niên thể tổ ma.

Trong lòng Diệp Vân nghiêm nghị, xem ra tổ ma đã chú ý tới hắn, sau này phải chú ý nhiều mới được.

Đạo Đình, chân loan đại điện.

Thần Hoàng ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa trước chân loan đại điện, mặc bộ trường bào màu trắng quý giá, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói lọi giống như thần linh vậy.

- Mang Diệp Vân tới đây.

Thần Hoàng uy nghiêm ra lệnh.

- Vâng!

Thị vệ ngoài cửa cung kính khom người.

Sau một lát, Diệp Vân đệ nhất phân thân bị dẫn tới.

Tuy mang vào trong đại điện, cảm thụ được hào khí nghiêm túc ở chung quanh, Diệp Vân lại không có một chút hoảng hốt, thập phần trấn định, Diệp Vân cũng không úy kỵ Thần Hoàng, tuy Thần Hoàng quyền cao chức trọng, nhưng Diệp Vân biết rõ còn có người khác ở cao hơn, chính là Tinh Hồn đang giám sát tát cả.

Hơn nữa hiện tại tới đây chỉ là phân thân của Diệp Vân mà thôi, cho dù Thần Hoàng muốn giết hắn thì hắn cũng không sợ, trừ phi Thần Hoàng có thể khống chế toàn bộ ba phân thân.

Thời điểm Diệp Vân bị dẫn tới cũng không có bị trói buộc, tuy bị Thần Hoàng khống chế nhưng Diệp Vân vẫn không ngừng tu luyện, không có bị quá phận hay khắt khe gì.

- Gặp Thần Hoàng đại nhân còn không quỳ xuống!

Hai thị vệ ở bên cạnh Diệp Vân quát.

Diệp Vân vẫn ngạo nghễ đứng bất động, ngưng mắt nhìn qua Thần Hoàng, hắn nhìn thấy trước vương tọa là một đạo hào quang sáng ngời, chỉ lờ mờ nhìn thấy dung mạo của Thần Hoàng.

Một cảm giác hoàng giả uy nghiêm cường đại áp bách tới, làm cho người ta có xúc động muốn quỳ xuống.

Nhưng mà Diệp Vân nội tâm vẫn phong khinh vân đạm, tâm tình khoan thai giống như ông vua không ngai, không cần phải quỳ trước bất cứ ai.

- Không cần, cho hắn cái ghế!

Hai người im lặng đối mặt một lát, Thần Hoàng bình tĩnh không mang theo chút tức giận nào cả.

Hai tên thị vệ cung kính mang ghế tới.

Diệp Vân không chút khách khí ngồi lên ghế.

- Không biết Thần Hoàng đại nhân tìm ta có chuyện gì?

Diệp Vân nhìn qua Thần Hoàng nhàn nhạt nói ra:

- Mặt khác, ta muốn hỏi một chút, ta xúc phạm pháp lệnh gì của Đạo Đình, làm cho Thần Hoàng đại nhân phải áp giải ta tới đây?

- Diệp Vân, Diệp gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, hôm nay đã là một trong những gia tộc trọng yếu của Thiên Nguyên Đại Lục, với tư cách tộc trưởng,ta hy vọng ngươi nhận trách nhiệm dạy bảo con cháu Diệp gia làm ra cống hiện trọng đại cho Thiên Nguyên Đại Lục, không thể hoành hành bá đạo, tùy ý làm bậy.

Thần Hoàng giọng nói trang nghiêm túc mục.

- Ta muốn hỏi Thần Hoàng đại nhân, Diệp gia tộc ta làm cái gì hoành hành bá đạo, tùy ý làm bậy? Ta làm tộc trưởng sao chưa từng nghe nói qua?

Diệp Vân con mắt nhìn thẳng, Thần Hoàng đã muốn chèn ép Diệp gia, nói rõ là được, cần gì tìm lý do đường hoàng như vậy! Những kẻ quyền cao chức trọng thật sự quá dối trá.

- Thứ nhất, ngươi chọn lựa xui khiến Lăng Vũ, thiếu chút nữa đánh chết đệ tử Lân Hoàng là Nhất Ngôn, cũng mưu đoạt tài sản của hắn, có phải thế không? Thứ hai, Diệp gia mượn bái sư lung lạc Chiến Hoàng, ý muốn như thế nào? Thứ ba, ngươi cố ý gài bẫy dẫn Nhược Vân tiến vào Tử Hoàn Tinh, cũng hại đệ tử của ta là Cầm Hoàng, Vũ Hoàng vì cứu Nhược Vân mạo hiểm tiến vào Tử Hoàn Tinh!

Thần Hoàng tăng thêm vài phần ngữ khí nói ra:

- Thứ tư, ngươi ở nhân thần cấm địa tùy ý giết đệ tử Đạo Đình, Từ Tử Hư chính là thiên tài tinh hồn dung hợp độ vượt qua 50, tương lai rất có thể sẽ trở thành một Chiến Hoàng, sẽ chinh chiến sa trường cho Thiên Nguyên tinh , mà ngươi lại bắt giết hắn, hành vi tàn bạo như vậy tuyệt không nuông chiều.

- Buồn cười đến cực điểm!

Diệp Vân ánh mắt lăng lệ,. bình tĩnh nói:

- Thần Hoàng đại nhân, dùng địa vị của của ngươi và tình báo của Đạo Đình, sẽ không phải cái gì cũng không biết, không phân biệt thị phi a? Thứ nhất, đệ tử Lân Hoàng là Nhất Ngôn mấy phen muốn đối phó ta, ta tự nhiên phải phản kích, Lăng Vũ tự nguyện giúp ta, vậy có gì sai? Thứ hai, ta lung lạc Chiến Hoàng? Xin hỏi những Chiến Hoàng kia nghe ta sư dụng sao? Bọn họ chỉ là bằng hữu của Diệp gia mà thôi, nhiều lắm là nói một hai lời công đạo cho Diệp gia, Thần Hoàng chỉ bằng phỏng doán của mình nói ta kết bè kết phái, chuyện này quá võ đoán rồi? Thứ ba, Nhược Vân cô nương bằng vào năng lực có thể biết trước tương lai, chỉ bằng vài câu linh tinh của ta đã bị lừa gạt tiến vào Tử Hoàn Tinh là nơi vào được không ra được sao? Hẳn là Nhược Vân cô nương là con nít ba tuổi sao? Thứ tư, đám người Từ Tử Hư nhiều người vây công ta, ta chỉ là phản kích mà thôi, có gì sai chứ? Huống chi dựa theo luật pháp của Đạo Đình, chỉ cần không ở Thiên Nguyên Đại Lục, ta giết bao nhiêu người cũng không quan hệ tới Đạo Đình, không phải sao?

Diệp Vân bác bỏ từng cái.

- Khua môi múa mép như lò xo!

Thần Hoàng hừ lạnh một tiếng.

- Thần Hoàng đại nhân, kỳ thật trong lòng ngươi biết rõ, trong nội tâm của ta cũng hiểu. Diệp gia ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, cuối cùng sẽ sinh ra nhiều Chiến Hoàng, theo như quy củ của Thiên Nguyên tinh, ngươi không thể làm gì Diệp gia ta cả, cho nên ngươi muốn phân hóa Diệp gia, để cho thiên tài của Diệp gia ta cho ngươi sử dụng, có phải thế không?

Diệp Vân khóe miệng cười châm chọc nhìn qua Thần Hoàng.

Thần Hoàng có khí tức mờ ảo nên không ai nhìn rõ sắc mặt của hắn, tay phải của hắn vung lên, chỉ thấy đám hộ vệ chung quanh lui ra, trong đại điện chỉ còn lại có Thần Hoàng cùng Diệp Vân hai người.

- Diệp Vân, ngươi đúng là người biết chuyện, ta cho ngươi hai con đường đi. Một, tự tìm đường chết. Hai, mang theo tất cả người của Diệp gia đầu nhập Đạo Đình, tiếp nhận Đạo Đình ước thúc.

Thần Hoàng ngữ khí mang theo uy nghiêm không thể cự tuêệt.

Thời điểm này Thần Hoàng mới chính thức phơi bày chân tướng.

- Ta muốn hỏi Thần Hoàng một vấn đề!

- Vấn đề gì?

- Chuyện này Tinh Hồn biết không?

Diệp Vân thần sắc tự nhiên, nói:

- Nếu như Tinh Hồn an bài, ta không lời nào để nói. Nếu như không phải Tinh Hồn an bài, Thần Hoàng đại nhân làm như vậy, không sợ Tinh Hồn trách tội sao?

Ánh mắt Thần Hoàng giống như muốn xuyên thấu nội tâm của Diệp Vân, trầm giọng nói:

- Ngươi tiếp xúc với Tinh Hồn?

Hẳn là Diệp Vân có Tinh Hồn làm dựa, cho nên không sợ hãi.

- Chuyện này không thể nói cho Thần Hoàng đại nhân nghe rồi.

Diệp Vân giống như cười mà không cười, hắn tự nhiên là không có tiếp xúc qua Tinh Hồn, nhưng mà giả danh tiếng của Tinh Hồn cũng khiến Thần Hoàng kiêng kị.

- Tinh Hồn cũng không biết, là Đạo Đình ta giúp Tinh Hồn chưởng quản Thiên Nguyên Đại Lục đã có mấy vạn năm, ta là chủ nhân Đạo Đình, ta quyết định thì Tinh Hồn tán thành, nếu như Tinh Hồn có bất mãn thì hiện tại có thể can thiệp.

Thần Hoàng cười lạnh nói ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

(Full) Tổ Thần Chí Tôn
(Full) Vô thượng luân hồi
(Full) Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Kì Tài Giáo Chủ
Chương 921-925

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom