• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia - Lâm Sơ Nguyệt (1 Viewer)

  • Chương 59-60


Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
“Cậu…” Ôn Húc Khiên lâu lắm mới thấy anh như thế này.
Anh ta cứ nghĩ mọi chuyện kết thúc từ hai năm trước rồi…
“Đủ rồi, tôi cúp máy đây, tạm thời tôi sẽ lấy người ở đây.”
“Khoan đã…” Ôn Húc Khiên muốn nói gì đó nhưng đáp lại anh ta chỉ có tiếng tút dài.
Anh ta cảm thấy chuyện này không đơn giản chút nào, bèn nhấn nút gọi cho thư ký riêng của mình.
“Ôn tổng có chuyện gì sai bảo ạ?”
Nháy mắt thư ký riêng của anh ta xuất hiện, Ôn Húc Khiên bảo anh ta:
“Điều tra cho tôi một người đi.”
“Vâng.”
Thư ký nhận được lệnh của anh, lập tức ra ngoài tìm hiểu thông tin, khoảng hơn một tiếng sau anh ta đã quay lại còn đem theo tin tức cực kỳ bất ngờ.
“Đúng là Tiêu Tổng đã lấy vợ rồi ạ nhưng đám cưới đó đang được tổ chức thì bị rời sang ngày khác, về mặt pháp lý thì tôi không biết bọn họ đã đi đăng ký kết hôn chưa.”

Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
“Đúng là Tiêu Tổng đã lấy vợ rồi ạ nhưng đám cưới đó đang được tổ chức thì bị rời sang ngày khác, về mặt pháp lý thì tôi không biết bọn họ đã đi đăng ký kết hôn chưa.”
“Có ảnh của cô gái đó không?”
“Có ạ.”
Anh ta rút ra một xấp ảnh rồi đưa cho Ôn Húc Khiên, đây đều là ảnh mà anh ta mua được từ mấy tên phóng viên có mặt tại đám cưới hôm đó.
Ôn Húc Khiên vừa nhìn thấy tấm ảnh chụp Lâm Sơ Nguyệt, phút chốc kinh ngạc tới mức trợn tròn mắt, sao…sao trên đời này lại có thể có một người giống với coi ấy đến vậy?
Khi nhìn tấm ảnh anh ta còn tưởng là cô gái kia đã trở về, Ôn Húc Khiên hít sâu một hơi, không biết Tiêu Thế Tu cảm thấy thế nào….?
Lúc này tại Tiêu gia, lão thái thái sốt ruột đi qua đi lại, bà gọi điện cho Tiêu Thế Tu nhưng anh không nghe máy, còn Lâm Sơ Nguyệt cũng không liên lạc được, đã hơn một ngày trôi qua rồi, ruột gan lão thái thái nóng như lửa đốt, bà đành tìm đến Tiêu Nhất Minh, nói chuyện này cho anh ta biết.
Vì sự biến mất đột ngột không báo trước của Tiêu Thế Tu nên Tiêu Nhất Minh tạm thời đang điều hành Tiêu Thị, anh ta đang làm việc thì bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên.

Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
Vì sự biến mất đột ngột không báo trước của Tiêu Thế Tu nên Tiêu Nhất Minh tạm thời đang điều hành Tiêu Thị, anh ta đang làm việc thì bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên.
“Chuyện gì vậy?”
“Báo cáo phó tổng giám đốc, lão thái thái đến tìm anh ạ.”
“Bà nội sao?” Tiêu Nhất Minh đứng dậy đích thân mở cửa thấy bà đã đứng đó rồi, anh ta liền đưa bà vào trong phòng.
“Bà nội, sao bà lại đến tận đây thế này? Có chuyện gì sao?”
Đôi mắt lão thái thái đỏ hoe, bà nắm lấy tay áo anh ta, giọng run rẩy nói:
“Nhất Minh…Thế Tu…Thế Tu thằng bé xảy ra chuyện rồi?”
“Xảy ra chuyện gì ạ?”
“Sơ Nguyệt mất tích, thằng bé đi tìm con bé bây giờ bà gọi điện thoại cho Thế Tu, không thấy ai bắt máy cả…”
Tiêu Nhất Minh an ủi lão thái thái:

Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
“Bà nội, bà đừng lo lắng quá, Thế Tu không sao đâu, bà cứ về nhà nghỉ ngơi đi cháu sẽ sai người đi tìm nó về.”
“Nhất Minh, nhờ cả vào cháu nhé.”
Lão thái thái nắm chặt tay anh ta, ánh mắt tràn đầy hy vọng, Tiêu Nhất Minh sai người đưa lão thái thái về, trợ lý của anh ta thấy vậy bèn lên tiếng:
“Phó tổng giám đốc, bây giờ đi tìm tung tích tổng giám đốc đúng không ạ?”
“Không.” Tiêu Nhất Minh phất tay, nói:
“Cứ để như vậy đi.”
“Cậu ra ngoài đi.” Anh ta đưa mắt nhìn trợ lý, sau khi cảnh cửa đóng lại thì Tiêu Nhất Minh quay trở về ghế ngồi, đôi mắt sau cặp kính toả ra sự lạnh lùng, bàn tay khe khẽ gõ nhịp lên mặt bàn…
Anh ta không ngờ không cần phải dùng tới biện pháp nào mà Tiêu Thế Tu đã tự động biến mất, đây đúng là không cần tốn công phí sức, đúng là ông trời giúp anh ta rồi…
Khoé môi Tiêu Nhất Minh khẽ nhếch lên cười, anh ta tuỳ ý thả người dựa vào ghế, tâm trạng không hề có chút lo lắng nào cho em trai, ánh nắng mặt trời hắt qua ô cửa kính sau lưng anh ta, chiếu tới biển tên mạ vàng ghi sáu chữ: tổng giám đốc Tiêu Thế Tu.

Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
“Tiêu thị…cũng đã đến lúc phải đổi chủ rồi.”
***
Ở một nơi khác, Bạch Tư Hàn đang nghe thuộc hạ của mình báo cáo lại thương vong trong cuộc chạm trán luc nãy với Tiêu Thế Tu, số người tử vong là tám, còn bên đối phương là mười lăm, gấp đôi người bên phía hắn.
“Tốt lắm.” Bạch Tư Hàn phất tay bảo thuộc hạ lui ra ngoài.
Tiểu Hạ được hắn bế ngồi trong lòng, cô đang kìm nén sự ghê tởm để không tát vào mặt hắn, trên đời này lại có người giết người không ghê tay như hắn sao? Lại còn rất bình thản uống rượu?1
Bạch Tư Hàn cầm ly rượu vang đỏ trên bàn lên, nhấp môi uống một ngụm, sau đó hắn nâng cằm cô, bất ngờ đặt môi mình lên môi cô, Tiểu Hạ chỉ thấy vị rượu nóng rát tràn vào cô họng mình, cô lập tức đẩy hắn ra, ôm ngực ho khù khụ.
Hắn nhãng nhã tựa người vào ghế da, bàn tay khẽ vuốt lưng cho cô, Tiểu Hạ ho một tràng dài, ánh mắt lườm hắn. Ngược lại hắn còn thích thua nhếch môi cười nói:
“Ngon chứ?”
Cô căm ghét hắn, cô muốn đẩy hắn ra nhưng Bạch Tư Hàn đã siết chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, ánh mắt nhìn cô vừa dịu dàng lại vừa nguy hiểm, lời thốt ra khiến cô run lên vì sợ hãi:
“Tiểu Hạ, em tưởng tôi không biết em và cô gái kia nói chuyện gì với nhau à? Hôm nay máu của tâm người ngã xuống tôi sẽ khiến cho cô ta phải trả bằng máu của cô ta!”

Chương 60: Một cú lừa
Chương 60: Một cú lừa
Ban đêm, không khí có chút lạnh, gió đêm thoang thoảng khẽ thổi qua tấm rèm mỏng làm nó bay lên, để lộ ra người con gái đang nằm trên giường thiêm thiếp giấc nồng.
Lâm Sơ Nguyệt ngủ không say nhưng cô lại nằm mơ, cô mơ thấy Tiêu Thế Tu đang nắm tay một cô gái có khuôn mặt giống hệt cô, hai người cùng nhau bước đi, khoảng cách giữa cô và anh ngày càng xa, sau đó Bạch Tư Hàn đột nhiên xuất hiện, hắn giương súng ngắm vào Tiêu Thế Tu rồi bóp cò, Lâm Sơ Nguyệt hốt hoảng hét lên thất thanh:
“Cẩn thận!”
Cô lao đến nhưng không kịp, Tiêu Thế Tu ngã xuống, trên người anh đầy máu, cô gái kia nhìn cô bằng ánh mắt căm hận…
“Tất cả là tại cô nên anh ấy mới chết!”
“Không…không…”
Lâm Sơ Nguyệt lắc đầu, nước mắt theo gò má chảy xuống từng hồi, cô hoảng loạn mở bừng mắt ra, phát hiện thấy gối mình ướt đẫm.
Cô đưa mắt nhìn xung quanh, bóng tối yên ắng chỉ nghe thấy tiếng tim đập thình thịch vì sợ hãi của cô, hoàn toàn không có Bạch Tư Hàn hay Tiêu Thế Tu. Lâm Sơ Nguyệt thở phào một tiếng, ngồi dậy định đi tìm nước uống lại phát hiện ra bên ngoài hành lang có tiếng bước chân.

Chương 60: Một cú lừa
Cô mở cửa nhìn ra ngoài hành lang, ánh đèn vàng lan toả nhưng không hề thấy có bóng người, Lâm Sơ Nguyệt thầm nhủ hay là mình nghe lầm, nhưng cô vừa định quay người đi vào trong phòng thì một tiếng động vang lên.
Lần này cô nghe rất rõ, đó giống như là tiếng ly thuỷ tinh rơi xuống đất.
Lâm Sơ Nguyệt không chần chừ, theo cảm tính của mình đi theo hướng mà âm thanh vừa phát ra, không ngờ lại đụng trúng căn phòng lúc chiều.
Cả buổi tối ăn cơm xong cô không thèm nhìn mặt Tiêu Thế Tu lấy một lần, nhốt mình ở trong phòng, anh có gọi cô mấy lần nhưng cô không mở cửa, cuối cùng thiếp đi lúc nào không hay. Hiện tại đứng trước căn phòng này, cô tò mò không biết có ai đang ở bên trong?
“Richard….” Lâm Sơ Nguyệt vừa chạm lên tay nắm cửa hé ra một chút đã nghe thấy thanh âm của Amanda.
“Richard, anh có biết là Amanda thích anh lâu lắm rồi hay không? Chẳng lẽ anh không thể nào đáp lại tình cảm của em được hay sao? So với cô ta em có chỗ nào không bằng chứ?”
Giọng nói của cô ta khẩn thiết và nức nở, bả vai gầy khe khẽ run lên. Lâm Sơ Nguyệt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của người đàn ông ấy, chờ xem anh sẽ phản ứng như thế nào.

Chương 60: Một cú lừa
Giọng nói của cô ta khẩn thiết và nức nở, bả vai gầy khe khẽ run lên. Lâm Sơ Nguyệt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của người đàn ông ấy, chờ xem anh sẽ phản ứng như thế nào.
“Richard…em chấp nhận ở bên anh không danh phận gì cũng được, chỉ cần được ở bên anh mà thôi, vậy nên xin anh đừng xua đuổi em có được không?”
Amanda bỗng nhiên ôm chầm lấy anh, Lâm Sơ Nguyệt cứ ngỡ anh sẽ đẩy cô ta ra nhưng không, ngược lại anh còn đẩy cô ta xuống giường sau đoa lột đồ trên người cô ta xuống.
“A….Richard….tuyệt quá…em yêu anh…”
Amanda bắt đầu rên rỉ, xen lẫn với đó là tiếng thở gấp gáp của người đàn ông, Lâm Sơ Nguyệt siết chặt nắm tay, cô không muốn nhìn thêm một giây một phút nào nữa mà bỏ về phòng.
Thì ra đó là bộ mặt thật của Tiêu Thế Tu!
Lúc chiều còn nói thích cô, sau đó đêm khuya thì đi ôm ấp Amanda, Lâm Sơ Nguyệt mày đúng là ngốc thật mà…lại bị lung lay bởi mấy lời nói của anh ta cơ chứ!
Ngực trái đau nhói từng cơn, hoá ra tất cả chỉ là một màn lừa đảo của Tiêu Thế Tu, anh thực chất không thích cô, đúng như Amanda nói cô chỉ là kẻ thế thân của cô gái kia mà thôi!
Lâm Sơ Nguyệt về phòng đóng cửa lại, cô lên giường chùm chăn kín mít rồi, vậy mà âm thanh giữa hai người ban nãy như văng vẳng bên tai cô, chỉ cần nghĩ tới cảnh anh từng chạm vào cô rồi lại ôm ấp Amanda, Lâm Sơ Nguyệt cảm thấy thật bẩn thỉu!

Chương 60: Một cú lừa
Cô tự nhủ bản thân không được rơi nước mắt vì một người như anh, tuy nhiên vẫn cảm thấy ấm ức không nhịn được, một lúc sau ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng “cạch” rất khẽ, sau đó là tiếng bước chân quen thuộc của Tiêu Thế Tu lại gần giường.
Hai tay cô nắm chặt lấy tấm chăn, hô hấp trong người như ngừng lại, Tiêu Thế Tu đột nhiên gọi khẽ:
“Bảo bối, em ngủ rồi à?”
Cô không đáp, lát sau một bên giường của mình bị lún xuống, Tiêu Thế Tu thản nhiên nằm bên cạnh cô, còn vươn tay ôm cả cô lẫn chăn vào lòng.
Lâm Sơ Nguyệt nổi da gà, cô muốn đẩy anh ra ngay lập tức, cô cảm thấy cực kì ghê tởm, anh vừa quan hệ với Amanda sau đó lại quay về ôm ấp cô sao?!
Suy nghĩ biến thành hành động, Lâm Sơ Nguyệt đẩy phắt anh ra sau đó lùi lại vào góc tường.
Tiêu Thế Tu không phòng bị suýt chút nữa bị cô đẩy ngã xuống đất, anh bật đèn ngủ trên đầu giường lên, muốn lại gần cô thì lại bị cô đẩy ra.
“Bảo bối sao thế? Vẫn còn giận tôi sao?”
Khi Tiêu Thế Tu lại gần. Cô ngửi thấy mùi nước hoa lạ trên người anh, nó giống hệt như mùi nước hoa của Amanda, Lâm So Nguyệt càng ấm ức, cô lạnh lùng nhìn anh rồi nói:
“Đừng chạm vào tôi bằng đôi tay bẩn thỉu đó!”
Chút buồn ngủ và mệt mỏi trong anh còn sót lại lập tức bị câu nói của cô cuốn bay sạch sẽ.
“Em nói gì vậy?”
“Tôi nói là anh đừng chạm vào tôi, bẩn lắm!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom