• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia - Lâm Sơ Nguyệt (1 Viewer)

  • Chương 73-75


Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
“Soàn soạt…”
Âm thanh đó ngày càng tiến gần về phía giường nơi có Lâm Sơ Nguyệt đang ngủ…
Nó ngóc cao đầu dường như ngửi thấy mùi hương bèn chui vào trong tấm chăn, con rắn hổ mang vừa há miệng nhe hai cái răng nanh ra định cắn thì đã bị ăn ngay một con dao găm vào giữa cổ họng, không kịp giãy dụa mà chết tươi.
“Chuyện…chuyện gì vậy?”
Lâm Sơ Nguyệt bỗng nhiên thức giấc, cô dụi mắt rồi nhìn thấy Tiêu Thế Tu đang đứng bên cạnh giường mình với sắc mặt lạnh lùng, bèn nhìn theo ánh mắt anh, không ngờ lại thấy xác của con rắn hổ mang chỉ cách chân mình chưa đầy năm cen ti met.
“Nó ở đâu ra vậy?!” Lâm Sơ Nguyệt hoảng hốt hỏi anh, Tiêu Thế Tu dịu dàng xoa đầu cô còn ánh mắt lại lạnh như băng.
“Có người thả nó vào trong này.”
Nếu như anh không kịp thời giết nó thì giờ này e rằng phải ôm cái xác lạnh toát của cô rồi.
“Là ai?” Lâm Sơ Nguyệt lờ mờ đoán ra, cô hỏi anh, quả nhiên câu trả lời đúng như những gì cô đang nghĩ.

Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
Nếu như anh không kịp thời giết nó thì giờ này e rằng phải ôm cái xác lạnh toát của cô rồi.
“Là ai?” Lâm Sơ Nguyệt lờ mờ đoán ra, cô hỏi anh, quả nhiên câu trả lời đúng như những gì cô đang nghĩ.
“Amanda.”
“Amanda?”
Cô ta hận cô tới nỗi muốn giết chết cô sao?!
Sống lưng cô lạnh toát, Tiêu Thế Tu khẽ nhếch môi cười lạnh:
“Xem ra cô ta không muốn sống nữa rồi, đã đuổi cô ta ra khỏi đây nhưng cô ta lại không hề biết điều.”
Nhìn sắc mặt của Tiêu Thế Tu rất đáng sợ, báo hiệu sắp sửa có chuyện không hay sắp xảy ra, quả nhiên sáng hôm sau cả căn biệt thự đã vang lên tiếng hét thất thanh của Amanda.
“Richard! Richard! Mau thả tôi ra! Tôi muốn gặp Richard!”
Cô ta hét lớn, nhưng dù có hét tới cỡ nào thì cánh cửa phòng của Tiêu Thế Tu vẫn đóng chặt.
“Richard! Anh mau ra đây gặp em đi! Tại sao anh lại đối xử với em như thế chứ?!”

Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
“Richard!”
Amanda điên cuồng hét lên, đồng tử ánh lên nỗi uất ức giận dữ, cô ta giật mạnh tay ra khỏi hai ngươi hầu rồi lấy điện thoại gọi cho Ôn Húc Khiên.
Anh ta ngay lập tức bắt máy:
“Charlie…cứu em với…”
“Amanda có chuyện gì vậy?”
Ôn Húc Khiên sốt sắng hỏi.
Cô ta nức nở đáng thương:
“Richard….anh ấy…anh ấy đuổi em ra khỏi nhà rồi…”
“Sao cơ?”
Ôn Húc Khiên kinh ngạc, đang yên đnag lành tại sao Tiêu Thế Tu lại làm thế được?
“Amanda em bình tĩnh lại đi, để anh nói chuyện với cậu ấy xem sao.”

Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
“Không cần phải nói chuyện nữa!”
Tiêu Thế Tu đột ngột xuất hiện sau lưng cô ta tự bao giờ, anh lạnh lùng cắt ngang, Amanda giật mình quay phắt lại nhìn anh, vẻ mặt hốt hoảng sợ hãi như bị bắt gặp làm chuyện xấu ngay tại trận.
“Richard…”
Nháy mắt sau nước mắt đã dâng lên khoé mi của cô ta, Amanda khóc nức nở, lên tiếng như chất vấn anh:
“Richard, chỉ vì cô ta mà anh đuổi em ra khỏi nhà sao?!”
Ôn Húc Khiên cũng không nhịn được mà nói qua ống nghe:
“Thế Tu, cậu bình tĩnh lại đi đã, có chuyện gì từ từ nói, sao cậu lại đuổi Amanda đi chứ?”
“Ôn Húc Khiên chuyện này không liên quan đến cậu! Cậu quên rằng cô ta chỉ là một người hầu thôi sao? Một người hầu trông coi ngôi biệt thự này thì nên biết thân phận của mình, đừng nên vượt quá giới hạn cho phép!”
Anh ta bị Tiêu Thế Tu chặn họng không nói được gì nữa, bởi vì sự thật năm xưa đích thị Amanda chỉ là một người hầu mà thôi.

Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
Anh ta bị Tiêu Thế Tu chặn họng không nói được gì nữa, bởi vì sự thật năm xưa đích thị Amanda chỉ là một người hầu mà thôi.
Sắc mặt cô ta trắng bệch, bàn tay cầm điện thoại run lên, không thể nói được gì nữa. Tiêu Thế Tu nhếch môi cười lạnh:
“Amanda, cô định lôi Charlie ra làm bia đỡ đạn cho cô sao? Tôi đã nhắc nhở cô mấy lần rồi nhưng cuối cùng cô vẫn bắt tôi phải ra tay tận gốc! Đã vậy thì Tiêu Thế Tu này cũng sẽ không nương tay nữa!”
“Người đâu! Mau lôi Cẩm Tử Mặc ra đây!”
Anh vừa dứt lời, vẻ mặt cô ta đã cắt không còn một giọt máu, nháy mắt sau một người đàn ông da hơi ngăm đen, cao lớn vạm vỡ , vóc dáng gần giống Tiêu Thế Tu bị lôi ra trước mặt Amanda.
“Richard…chuyện gì vậy? Anh ta là ai? Sao lại lôi anh ta ra?” Amanda giả vờ không quen biết Cẩm Tử Mặc, níu lấy ống tay áo của Tiêu Thế Tu, uỷ khuất nói.
“Hừ!” Anh hất mạnh tay cô ta sang một bên, Cầm Tử Mặc thấy thế không kìm được, buột miệng kêu tên cô ta:

Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
“Hừ!” Anh hất mạnh tay cô ta sang một bên, Cầm Tử Mặc thấy thế không kìm được, buột miệng kêu tên cô ta:
“Amanda!”
Cô ta ngã ngồi xuống đất, ngẩng đầu nhìn Cẩm Tử Mặc ra hiệu cho anh ta đừng nói gì, Tiêu Thế Tu nhìn một màn kịch như vậy, cong môi cười, bọn chúng nghĩ rằng có thể qua mắt được anh sao?
“Amanda cô không cần phải diễn kịch nữa đâu, tôi biết cô và hắn ta đang qua lại với nhau rồi, hơn nữa hai người còn cùng nhau làm chuyện xấu sau lưng tôi, tiện thể cho Charlie thấy bộ mặt thật của cô rồi nhỉ?”
Thanh âm của Tiêu Thế Tu vô cùng lạnh lùng sắc bén, sống lưng Amanda lạnh toát, hai mắt cô ta mở lớn như không tin nổi.
“Anh…anh nói gì vậy? Em đâu có biết gì?”
“Hừ…”
Tiêu Thế Tu ném một chiếc điên thoại xuống trước mặt cô ta, cảnh quay lại cô ta ân ái cùng Cẩm Tử Mặc, rồi còn bảo anh ta thả rắn vào phòng Lâm Sơ Nguyệt nữa…
Amanda lúc này đã không giữ được bình tĩnh, cơ thể cô ta run lên từng hồi, cô ta không ngờ Tiêu Thế Tu lại biết được chuyện này, cô ta bỗng bò đến ôm chặt lấy bắp chân anh:
“Richard! Em không biết gì cả! Tất cả là tại hắn đã xúi giục em! Em xin anh hãy tin em đi mà…”
Cẩm Tử Mặc trợn tròn mắt, hắn ta không ngờ cô ta lại phản bội mình. Hắn nghiến chặt ham hàm răng với nhau, đôi mắt ánh lên sự căm hận.
“Amanda! Đồ rắn độc! Cô muốn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi sao? Cô quên rằng cô đã nói những gì với tôi rồi à!”

Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
Cẩm Tử Mặc phun hết ra tất cả:
“Cô nói cô yêu tôi, sau khi giết chết được vợ của Richard thì cô sẽ chiếm được căn nhà này! Cô nói sẽ cho tôi lên làm chủ nhân của căn nhà này, bây giờ bị phát hiện cô lại muốn nuốt lời nữa hay sao?!”
“Anh im đi! Tôi không hề quen biết anh!”
Amanda phủ nhận.
Cẩm Tử Mặc bật cười trào phúng, đến nước này hắn ta không còn chút tình cảm nào nữa rồi.
“Amanda cô muốn một mình tôi chết sao? Nhưng mà còn lâu tôi mới chết một mình! Có chết tôi cũng phải lôi cô theo chết cùng!”1
Hắn ta lấy điện thoại ra rồi bật đoạn ghi âm lên. Giọng nói của Amanda vang lên một cách rõ ràng:
“Tử Mặc, anh tin em đi, làm xong chuyện lần này rồi chúng ta sẽ cuỗm tiền sau đó cao chạy xa bay, Richard rất tin tưởng em, bây giờ em cố gắng lấy lòng anh ta rồi lấy tiền, lo cho tương lai của chúng ta, còn có đứa con trong bụng nữa chứ!”

Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
Cô ta nghe xong cả người run lên bần bật, sắc mặt giờ đã tái xanh, Tiêu Thế Tu cười nhạt, hất mạnh chân một cái đẩy cô ta ngã dập xuống dưới đất.
“Đúng là tình cảm sắt son cảm động trời xanh!”
“Richard anh đừng tin lời hắn nói, không phải em…hắn đang muốn vu oan giá họa cho em! Richard em chỉ yêu một mình anh thôi…”
Tiêu Thế Tu nở nụ cười châm biếm:
“Amanda đến tận bây giờ mà cô còn già mồm được hay sao? Nhân chứng vật chứng đã đầy đủ, hơn nữa còn có thứ này!”
Tiêu Thế Tu vứt một tờ giấy xuống trước mặt cô ta, Amanda run rẩy cầm nó lên xem, tờ giấy đó là kết quả xét nghiệm đứa con trong bụng của cô ta và Cẩm Tử Mặc. Vật chứng rõ rành rành như vậy cô ta không thể chối cãi thêm được nữa.
“Richard…đây..đây không phải…”
Cô ta lắp bắp, run rẩy định lên tiếng thì bị anh lạnh lùng cắt ngang:
“Không cần phải nói nhiều lời nữa! Mau đưa hai người bọn chúng tới đồn cảnh sát đi!”

Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
“Không cần phải nói nhiều lời nữa! Mau đưa hai người bọn chúng tới đồn cảnh sát đi!”
Amanda thất kinh hồn vía, cô ta liên tục lắc đầu quầy quậy giống như oan ức lắm, Cẩm Tử Mặc cũng liên tục van xin:
“Tôi không biết gì cả! Tất cả là tại cô ta! Xin hãy tha cho tôi!”
Vẻ mặt Tiêu Thế Tu lạnh tanh, anh không muốn phí lời với bọn chúng nữa, phất tay ra hiệu tức thì Amanda và Cẩm Tử Mặc bị lôi đi, đúng lúc này một giọng nói trong trẻo vang lên:
“Khoan đã!”
Lâm Sơ Nguyệt chậm rãi bước tới, đứng bên cạnh Tiêu Thế Tu, Amanda trợn tròn mắt, giống như nhìn thấy ma, ngón tay cô ta run run chỉ vào Lâm Sơ Nguyệt:
“Cô…cô..không phải cô đã chết rồi hay sao?”
Cô ta nói xong mới biết mình lỡ miệng, Lâm Sơ Nguyệt mỉm cười:
“Cô mong tôi chết lắm à?”
Dứt lời, Lâm Sơ Nguyệt ném thứ đang giấu sau lưng vào người Amanda, cô ta giật mình hoảng sợ hét toáng lên, nhảy ra xa hai mét.

Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
Dứt lời, Lâm Sơ Nguyệt ném thứ đang giấu sau lưng vào người Amanda, cô ta giật mình hoảng sợ hét toáng lên, nhảy ra xa hai mét.
“Á! á!”
“Rắn của cô đó, cô sợ cái gì?” Cô bật cười khúc khích.
Xác con rắn hổ mang chết tươi nằm trên đất, đến Cẩm Tử Hàn cũng phải xanh mặt, vậy mà Lâm Sơ Nguyệt lại cười được, Amanda chỉ thẳng vào mặt cô, nghiến răng căm hận:
“Đồ tiện nhân! Là mày đúng không?! Chính mày đã bày ra mưu kế này để hãm hại tao! Tao phải giết chết mày!”
Nói xong cô ta lao tới định bóp cổ Lâm Sơ Nguyệt nhưng chưa kịp đến gần thì đã bị Tiêu Thế Tu chặn lại.
“Amanda, tội lừa đảo cộng thêm cố ý giết người thì cô cũng phải bóc lịch dài dài rồi đấy!”
Cô ta bị lôi đi, gào thét điên cuồng, Lâm Sơ Nguyệt nhìn chiếc xe ô tô khuất dần rồi, ánh mắt bỗng nhiên rơi vào đăm chiêu.
“Đang nghĩ gì vậy?” Tiêu Thế Tu vòng tay ôm eo cô từ phía sau, anh khẽ đặt cằm lên bờ vai cô, hơi thở gần trong gang tấc.

Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
“Đang nghĩ gì vậy?” Tiêu Thế Tu vòng tay ôm eo cô từ phía sau, anh khẽ đặt cằm lên bờ vai cô, hơi thở gần trong gang tấc.
“Không có gì đâu.” Lâm Sơ Nguyệt lúng túng quay mặt đi, anh nói tiếp:
“Không có gì muốn nói với tôi sao?”
Dường như hiểu thấu suy nghĩ trong lòng cô, Lâm Sơ Nguyệt cúi đầu lí lí đáp:1
“Xin lỗi anh…”
“Anh không nghe rõ.”
Cô cắn môi nói lại: “Xin lỗi anh, tôi đã hiểu lầm anh mất rồi.”
Tiêu Thế Tu được voi đòi tiên, anh nâng cằm cô lên khẽ nói:
“Chỉ xin lỗi không thôi sao? Anh vẫn chưa cảm thấy có thành ý lắm.”
Dưới ánh mắt nóng bỏng đó, Lâm Sơ Nguyệt lúng túng không để đâu cho hết ngượng ngùng:

Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
“Vậy anh muốn thế nào?”
“Rất đơn giản, bảo bối hôn anh một cái là được.”
Tiêu Thế Tu vô sỉ nói.
Hai gò má cô đỏ lên như hun, cô nào dám chủ động hôn anh cơ chứ? Lâm Sơ Nguyệt không chịu, né tránh anh:https://vietwriter.vn/threads/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia.9454/
“Đổi cách khác đi.”
Tiêu Thế Tu không chút suy nghĩ đáp:
“Không được.”
“Anh vì em bị thương, con bị hiểu lầm, một cái hôn thôi cũng không được sao?” Tiêu Thế Tu siết chặt eo cô, đôi môi khẽ vờn quanh vành tai nhạy cảm, lời nói như lông vũ khiến lòng cô rộn rạo, Lâm Sơ Nguyệt không chịu hôn anh thì là nhỏ nhen quá rồi, dưới sự cám dỗ của anh, cô mù mờ nhận lời:
“Chỉ một cái thôi đấy nhé.”
Cô chu đôi môi hồng lên, sau đó nhón chân chạm vào môi anh, vừa định rời ra thì gáy bị ép chặt, sau đó là bị anh hôn đến điên đảo trời đất. Mãi cho tới khi hơi thở cô trở nên hỗn loạn thì anh mới chịu buông tha.
“Sau này chúng ta cứ làm như thế nhé, bảo bối.”

Chương 75: Tất cả để anh lo
Chương 75: Tất cả để anh lo
“Anh đừng có được voi đòi tiên…”
Lâm Sơ Nguyệt đẩy anh ra rồi chạy vào trong nhà, Tiêu Thế Tu vừa định đuổi theo cô thì tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên.
“Thế Tu…”
“Charlie, chuyện ban nãy cậu nghe hết rồi chứ? Nếu cậu muốn nói về Amanda thì tôi không còn gì để nói.”
“Chuyện đó…không phải, chỉ là xin cậu tha cho cô ấy, cô ấy chỉ là nhất thời…”
“Nhất thời? Có động cơ giết người mà lại là nhất thời?”
Ôn Húc Khiên câm nín, xem ra lần này Tiêu Thế Tu thực sự rất tức giận sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Amanda, anh ta sợ mình có nói cũng vô ích…
“Thế Tu tôi biết rằng cậu hiện đang rất giận, tôi biết dù tôi có nói gì cũng vô ích nhưng xin cậu hãy nể tình tôi một lần mà tha cho Amanda…”
“Nếu không nể tình cậu thì tôi đã giết chết cô ta rồi.”

Chương 75: Tất cả để anh lo
Thanh âm lạnh băng vọng lại không chút kiêng nể, Ôn Húc Khiên giật mình, mồ hôi lạnh đổ đầy sống lưng, anh ta toán nói gì đó thì Tiêu Thế Tu đã ngắt phụt máy.
Hết cách, Ôn Húc Khiên chỉ đành nhắn tin cho anh, Tiêu Thế Tu xem tin nhắn xong, nét mặt rơi vào trầm ngâm.
Lâm Sơ Nguyệt ôm gối ngồi trên giường, mông lung suy nghĩ, thì ra là cô đã trách lầm Tiêu Thế Tu mất rồi, tất cả là vở kịch mà Amanda lập ra chứ không phải là anh phản bội cô.
Nhưng còn tấm ảnh?
Lâm Sơ Nguyệt mở ngăn kéo tủ, lôi bức ảnh được lồng cẩn thận trong khung kính ra, bức ảnh không hề bám bụi chút nào, chứng tỏ luôn có người lau chùi nó, nhất là ánh mắt của Tiêu Thế Tu trong ảnh nhìn cô gái ấy, dịu dàng không thể miêu tả được bằng lời.
Trong lòng cô dâng lên một cảm giác rất lạ, khó chịu xen lẫn buồn bã, cô muốn biết người trong ảnh kia là ai?
Đúng lúc này tiếng mở cửa chợt vang lên, Lâm Sơ Nguyệt giật mình vội vàng nhét bức ảnh vào trong tủ gỗ, Tiêu Thế Tu đến gần cô hỏi:

Chương 75: Tất cả để anh lo
“Em đang làm gì vậy?”
“Không có gì.”
Cô mỉn cười gượng gạo.
Tiêu Thế Tu cũng không truy hỏi sâu, anh nâng cằm cô lên, vuốt ve đôi môi đỏ mọng, ánh mắt chăm chú dịu đang nhìn cô nói:
“Em có muốn xem phim không?”
“Phim?”
Tiêu Thế Tu nở nụ cười, đáy mắt ẩn chứa hàm ý khó đoán.
….
Đêm.
Ánh sáng từ tháp Tokyo dịu dàng bao phủ lên mặt sông lấp lánh, trên du thuyền vang lên tiếng nhạc piano nhẹ nhàng đằm thắm, càng khắc hoạ thêm khung cảnh ngọt ngào của các cặp tình nhân đang yêu nhau.

Chương 75: Tất cả để anh lo
Lâm Sơ Nguyệt hướng ánh mắt ra xa ngắm nhìn cảnh tượng đẹp đẽ của Tokyo, nụ cười xinh đẹp nở trên khuôn mặt thanh tú, làn da trắng sứ dưới ánh đèn vàng càng thêm huyền ảo, đường cong quyến rũ xuôi theo bộ váy màu hồng đuôi cá…Tiêu Thế Tu đặt tay ra sau lưng ghế cô, ngây ngất ngắm nhìn Lâm Sơ Nguyệt, ánh mắt dừng lại nơi cổ áo chữ v xẻ chéo, lộ ra khe ngực sâu hút hồn.
“Tiêu Thế Tu, anh nói đi xem phim mà, ở đây có phải rạp chiếu phim đâu?”
“Anh đã bảo khi chỉ có hai người em phải gọi anh là ông xã mà?”
Tiêu Thế Tu nhéo nhẹ vào chóp mũi cô một cái, tuy mắng nhưng ánh mắt lại rất cưng chiều, Lâm Sơ Nguyệt bĩu môi nhỏ, nếu không phải muốn biết tại sao anh đưa mình đến đây thì còn lâu cô mới chịu thoả hiệp với anh.
“Ông xã…”
Cô đỏ mặt lí nhí gọi.
Anh mỉm cười hài lòng, ôm eo cô chặt hơn, trả lời:
“Em đợi thêm một chút, phim sắp chiếu rồi.”

Chương 75: Tất cả để anh lo
Lâm Sơ Nguyệt quan sát nụ cười trên khuôn mặt anh, không biết anh lại đang có ý định gì đây?
Đúng lúc này phục vụ bưng món ăn lên, bụng cô theo mùi thơm của thức ăn mà biểu tình, Tiêu Thế Tu xoa đầu cô nói:
“Em ăn đi.”
Lâm Sơ Nguyệt không khách khí lập tức bưng đĩa bò bít tết tới trước mặt mình, coi nhìn một hàng dao và nĩa trước mặt, không biết là dùng thế nào đây?
Tiêu Thế Tu bỗng nhiên kéo đĩa thức ăn lại gần mình, anh thành thạo cầm dao nĩa rồi xắt miếng thịt ra thành từng miếng nhỏ, Lâm Sơ Nguyệt ngượng ngùng…
“Để tôi tự làm được rồi.”
“Không cần, em chỉ cần ngồi im một chỗ thôi, tất cả để anh lo.”
Nói rồi anh còn trưng ra nụ cười điển trai vô cùng, trái tim cô trật đi một nhịp, Tiêu Thế Tu xắt thịt xong bèn để nó trở về chỗ cũ.
“Xong rồi, em ăn đi.”

Chương 75: Tất cả để anh lo
“Cảm ơn anh.”
Cô cúi gằm mặt không dám nhìn anh, miếng thịt tan vào trong miệng, lan toả vị ngọt ngào tới tận tâm can.
“Khách sáo như vậy? Chỉ cần hôn anh thay cho lời cảm ơn là được rồi.”
Anh ghé vào tai cô nói nhỏ, nhìn từ góc độ này giống như là anh hôn vào má cô, như cặp tình nhân thân mật vô cùng yêu thương nhau…
“Khụ…” Cô bị lời nói của anh làm cho lúng túng tới nỗi mắc nghẹn, Lâm Sơ Nguyệt ho một tràng, Tiêu Thế Tu vội lấy nước cho cô, một tay vuốt sống lưng cho cô.
“Cẩn thận một chút, lớn vậy rồi còn nghẹn sao?”
Không phải là tại anh à? Lâm Sơ Nguyệt trong lòng thầm trách anh.
Tiêu Thế Tu ban đầu đơn thuần là vuốt sống lưng cho cô vậy mà cuối cùng lại thành hữu ý, ai bảo làn da cô quá mềm mại mượt mà, vô tình lại nhen lên ngọn lửa trong anh…
Phúc và 8.023 người đang trải nghiệm
Apply now
Apply now
ad icon
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom