• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia - Lâm Sơ Nguyệt (5 Viewers)

  • Chương 131-132


Chương 131: Anh nghĩ chỉ có thế mà làm em sợ sao?
Chương 131: Anh nghĩ chỉ có thế mà làm em sợ sao?
Bữa tiệc là Tiêu gia tổ chức tất nhiên không thể thiếu cánh báo chí truyền thông rồi. Lưu Hạ còn muốn nhân cơ hội này ra mắt luôn một thể, nào ngờ cô ta lại gậy ông đập lưng ông, tất cả mọi chuyện diễn ra hôm nay đều bị chụp lại hết và đăng lên trên mạng.
Tiêu gia chưa bao giờ trở nên loạn như thế, lão thái thái sau khi biết tin này liền tăng huyết áp, suýt nữa thì ngất xỉu. Mọi biến cố dường như ập tới cùng một lúc khiến bà ta trở tay không kịp, bây giờ nhất cử nhất động của Tiêu gia đều trở thành miếng mồi ngon cho cánh paparazzi.
Tiêu Nhất Minh đưa cô ta đến bệnh viện mà không biết ai đã tiết lộ, vậy nên có rất nhiều nhà báo đã đứng bao vây bên ngoài bệnh viện, chực chầu sẵn.
Điện thoại của anh ta liên tục có các cuộc gọi đến của các cổ đông, bởi vì đoạn clip cũ của cô ta ở quán bar bị đào lại, nói rằng người trong đoạn clip kia thực chất là Lưu Hạ, bọn họ muốn anh giải thích nhưng chính Tiêu Nhất Minh cũng đang rất hoang mang.
Lưu Hạ lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy trần nhà màu trắng và mùi thuốc khử trùng của bệnh viện, cô ta liền biết ngay mình đang ở đâu. Lưu Hạ đưa mắt tìm quanh quất, phát hiện ra Tiêu Nhất Minh đang đứng xoay lưng về phía mình, cô ta cất giọng yếu ớt gọi:

Chương 131: Anh nghĩ chỉ có thế mà làm em sợ sao?
“Nhất Minh…”
Tiêu Nhất Minh xoay người lại, hai mắt Lưu Hạ đỏ hoe nhìn anh ta, khoé mắt đong đầy giọt lệ. Anh ta đi tới gần giường rồi đỡ cô ta ngồi dậy.
“Nhất Minh, anh phải tin em, em không làm những chuyện đó, em bị người khác hãm hại…”
Lưu Hạ uỷ khuất nói, Tiêu Nhất Minh nhẹ nhàng đáp:
“Anh tin em…”
“Thật chứ?” Cô ta nhìn anh, Tiêu Nhất Minh gật đầu.
Thực ra trong lòng anh ta đang dâng lên một suy nghĩ khác, nhưng Tiêu Nhất Minh muốn tự mình đi xác nhận nó. Trong khi đó Lưu Hạ vẫn nghĩ anh ta vẫn còn rất yêu và tin tưởng mình, cô ta dựa vào ngực Tiêu Nhất Minh âm thầm cười lạnh, người mà đã tìm Lưu Sướng Hoa tới đây phá hỏng buổi lễ, và liên lạc được với bác sĩ phẫu thuật của cô ta còn ai vào đây được nữa? Chỉ có một người mới có thể làm như thế mà thôi, đó chính là Tiêu Thế Tu.
Lưu Hạ thầm nghiến răng, bây giờ cô ta chỉ còn có một mình Tiêu Nhất Minh mà thôi. Dùng Tiêu Nhất Minh làm bia đỡ, cô ta thầm nghĩ….

Chương 131: Anh nghĩ chỉ có thế mà làm em sợ sao?
“Anh nghĩ rằng chỉ có mỗi chuyện đó mà có thể làm em sợ à?” Giọng nói của Lưu Hạ trong đêm tối hả hê xen lẫn lạnh lùng.
“Lưu Hạ, tất nhiên là không chỉ có mỗi thế, những chuyện mà cô làm tôi sẽ dần dần phanh phui tất cả!” Tiêu Thế Tu lạnh lùng đáp.
“Ha ha!” Cô ta bật cười một tràng, sau đó nói:
“Thế Tu, em không ngờ anh lại yêu Lâm Sơ Nguyệt đến thế đấy…vì một người như cô ta mà cái gì anh cũng dám làm, đúng là khiến người ta phải ái mộ mà.”
Tiêu Thế Tu không đáp, ánh mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc. Lưu Hạ thu lại nụ cười, trong lòng cô ta bây giờ đang ngập tràn ganh ghét cùng đố kỵ. Tiêu Thế Tu không muốn phải tranh cãi với cô ta thêm nữa, anh cúp máy sau đó trở về phòng ngủ, Lâm Sơ Nguyệt lúc này đang ngủ say, nửa gương mặt vùi vào trong gối, anh vươn tay vén một lọn tóc của cô ra sau tai, ánh mắt ngập tràn dịu dàng.
“Bảo bối…anh nhất định sẽ bảo vệ em…”
Mấy ngày liền Lâm Sơ Nguyệt đều ở nhà chăm chỉ học, cô không ra ngoài cũng không lên mạng, vậy nên tin tức hỗn loạn về Tiêu thị cô cũng không biết. Tiêu Thế Tu sợ cô ở trong nhà lâu sẽ buồn chán nên quyết định dẫn cô tới trung tâm thương mại mua sắm.

Chương 131: Anh nghĩ chỉ có thế mà làm em sợ sao?
Lâm Sơ Nguyệt sợ phiền anh nên ban đầu còn từ chối, nhưng sau đó bị anh thuyết phục thì cũng gật đầu đồng ý.
“Nhắc mới nhớ, từ khi chúng ta chính thức yêu nhau đến giờ, chúng ta chưa hẹn hò lần nào.”
Tiêu Thế Tu lái xe, khoé miệng khẽ cong lên cười, ánh mắt nhìn cô thâm thuý dịu dàng. Thỉnh thoảng còn quay sang vuốt tóc cô một cái, Lâm Sơ Nguyệt bỗng thấy tim mình đập càng nhanh, hai gò má có chút hồng lên, đúng là hai người bọn họ chưa có một buổi hẹn hò chính thức.
Tiêu Thế Tu thấy cô ngại thì càng muốn trêu nhiều hơn. Anh bỗng nhiên như nhớ ra chuyện gì đó, bèn cất tiếng:
“Đúng rồi bảo bối, em có nhớ lần đầu tiên anh gặp em là khi nào không?”
Vẻ mặt Lâm Sơ Nguyệt đỏ bừng, cô lúng túng, sao mà không nhớ chứ? Lần đó cô đang tắm thì nghe thấy tiếng động đằng xa, còn tưởng là lợn rừng bèn ném thẳng cái gáo dừa vào đầu anh. Tiêu Thế Tu lúc đó chỉ tình cờ đi ngang qua mà thôi, căn bản cũng chẳng nhìn thấy gì, anh cũng tránh được cái gáo đó nhưng mà vào chính lúc đó Tiêu Thế Tu đã nhìn thấy Lâm Sơ Nguyệt.
Anh không thể rời mắt khỏi cô, làn da Lâm Sơ Nguyệt trắng nõn cùng với mái tóc đen như mun, Tiêu Thế Tu nhìn không chớp mắt, sau đó bị ăn một cái tát của cô.
“Khi đó anh còn bị em tát nữa.”
“Ai bảo anh nhìn trộm em tắm chứ?” Lâm Sơ Nguyệt lắp bắp nói.
Tiêu Thế Tu phủ nhận:
“Không có, em không nghe anh giải thích đã lao tới đánh anh rồi, không ngờ một cô gái nhỏ nhắn như em mà tát cũng đau phết đấy.”
Lâm Sơ Nguyệt bĩu môi, không nói gì.

Chương 132: Thử váy cưới
Chương 132: Thử váy cưới
Lúc đó cô rất ghét Tiêu Thế Tu, đúng là anh có vẻ ngoài rất đẹp khiến nhiều cô gái xiêu lòng nhưng trong mắt cô khi đó anh giống như là một tên háo sắc mà thôi.
Vẻ mặt của Lâm Sơ Nguyệt không được tự nhiên, cô hỏi:
“Đột nhiên anh nhắc tới chuyện này làm gì?”
Tiêu Thế Tu mỉm cười, trả lời:
“Không có gì, chỉ là hôm đó ấn tượng mà em đem tới cho anh rất sâu đậm.”
Lâm Sơ Nguyệt mà không bị mất trí nhớ thì ấn tượng mà anh đem lại cho cô cũng rất sâu sắc…nhưng cô chỉ nghĩ ở trong đầu thôi chứ không nói ra.
Xe ô tô dừng trước trung tâm thương mại, Tiêu Thế Tu đỗ xe rồi xuống mở cửa cho cô, Lâm Sơ Nguyệt chưa quen với sự ân cần này của anh cho nên vẫn còn ngại ngùng. Ngược lại anh thì rất tự nhiên nắm tay cô bước vào trung tâm thương mại.
Bình thường ở đây rất đông vì trung tâm này nằm giữa vị trí đắc địa trong thanh phố, nhưng hôm nay thì lại khác, khung cảnh vắng vẻ cho loáng thoáng vài bóng người là nhân viên của trung tâm và bảo vệ.

Chương 132: Thử váy cưới
“Thế Tu, sao hôm nay lại vắng vậy?” Lâm Sơ Nguyệt cảm thấy tò mò bèn quay sang hỏi anh.
Anh dịu dàng vuốt tóc cô rồi trả lời:
“Bởi vì anh đã bao trọn cả toà nhà này rồi.”
“Sao? Sao anh lại làm thế?” Lâm Sơ Nguyệt ngỡ ngàng.
“Em không thích à? Anh nghĩ như thế sẽ thuận tiện hơn, đỡ bị ánh mắt của người khác dòm ngó.”
Tiêu Thế Tu nở một nụ cười vô hại, bao trọn một toà trung tâm thương mại lớn như thế này dường như đối với anh chẳng là gì cả, nhưng cô thì lại lo lắng, anh bị lão thái thái khai trừ khỏi Tiêu gia đồng nghĩa với tài sản của nhà họ Tiêu cũng không có tên anh, bây giờ anh còn phung phí vì cô làm gì…
“Em cảm thấy không sao cả, lần sau anh đừng làm như thế này nữa, phung phí lắm…”
Lâm Sơ Nguyệt cụp mi mắt che giấu sự buồn bã, Tiêu Thế Tu xoa đầu cô, nói:
“Ngốc quá, em lo cái gì chứ? Anh đủ tiền để lo cho em mà.”

Chương 132: Thử váy cưới
Cô lại nghĩ anh nói như thế là để an ủi cô mà thôi, Tiêu Thế Tu kéo cô vào trong một cửa hàng quần áo, sau đó bảo nhân viên đưa cô đi chọn lựa mấy bộ đồ. So với những gì mà cô phải chịu thì mấy điều này có nghĩa gì, Tiêu Thế Tu muôn bù đắp tất cả mọi thứ cho cô, anh còn hận không thể đem mặt trăng trên trời xuống cho cô nữa là…
Lâm Sơ Nguyệt chỉ chọn một bộ mà thôi nhưng cuối cùng lại bị anh dúi vào tay cả chục bộ, sau đó cô bị đẩy vào phòng thay đồ, lúc cô bước ra ánh mắt của Tiêu Thế Tu sáng ngời rực rỡ.
“Bảo bối của anh đẹp quá…”
Tiêu Thế Tu đứng dậy ôm eo cô, cúi đầu tì cằm vào hõm vai cô. Ánh mắt sâu thẳm, say đắm triền miên, thanh âm trầm thấp êm tai như tiếng đàn Cello, nhìn hai người đẹp đẽ như là đôi kim đồng ngọc nữ, mấy cô gái nhân viên bán hàng xung quanh âm thầm ghen tỵ với cô không thôi.
Lâm Sơ Nguyệt ngượng ngùng chớp mắt mấy cái, cô chạm tay lên cánh tay anh, nói:
“Lần sau không cần phung phí như vậy…”
Tiêu Thế Tu hôn vào má mềm của cô một cái, anh cười:
“Nhìn mặt anh không đủ uy tín hay sao mà em phải lo?”

Chương 132: Thử váy cưới
Lâm Sơ Nguyệt bị anh chọc cười, mọi ưu phiền dường như được xua tan. Cô bật cười khúc khích, bấy giờ người quản lý của cửa hàng mới bước tới nói với bọn họ:
“Xin chào hai vị, hôm nay cửa hàng có một ưu đãi dành cho quý khách hàng. Cửa hàng đang có chương trình chụp hình cặp đôi thì sẽ được khuyến mãi giảm giá ba mươi phần trăm, tôi thấy quý khách rất đẹp đôi nên muốn mời quý khách chụp ảnh, không biết là quý khách có tiện không ạ?”
Lâm Sơ Nguyệt còn chưa kịp nói thì Tiêu Thế Tu đáp:
“Khuyến mãi thì không cần đâu, nhưng chúng tôi có thể chụp ảnh.”
“Vậy thì tốt quá, mời quý khách vào trong phòng này.”
Cô gái đó dẫn anh và cô tới bên trong khu vực chụp ảnh. Cô ta kéo rèm một cái, một bộ váy cô dâu trắng muốt cùng với quần áo của chú rể hiện ra.
“Đây là…” Lâm Sơ Nguyệt ngây người nhìn.
“Đây là concept mới nhất trong bộ sưu tập mùa thu của chúng tôi năm nay, cửa hàng đã lấy ý tưởng về một tình yêu đích thực, chiếc váy này được may thủ công hoàn toàn, phải mất mấy tháng mới hoàn thành.”

Chương 132: Thử váy cưới
Cô gái đó dẫn anh và cô tới bên trong khu vực chụp ảnh. Cô ta kéo rèm một cái, một bộ váy cô dâu trắng muốt cùng với quần áo của chú rể hiện ra.
“Đây là…” Lâm Sơ Nguyệt ngây người nhìn.
“Đây là concept mới nhất trong bộ sưu tập mùa thu của chúng tôi năm nay, cửa hàng đã lấy ý tưởng về một tình yêu đích thực, chiếc váy này được may thủ công hoàn toàn, phải mất mấy tháng mới hoàn thành.”
Cô ngạc nhiên, từ chối:
“Vậy không được đâu, nhỡ may tôi sơ ý làm hỏng thì…”
“Không sao đâu.” Tiêu Thế Tu bỗng ngắt lời cô:
“Anh cảm thấy em mặc chiếc váy này sẽ rất đẹp, bảo bối.”
Lâm Sơ Nguyệt hồi hộp, lòng bàn tay toát đầy mồ hôi, thật kỳ diệu là chiếc váy này cứ như được làm riêng cho cô vậy, chân vây bồng dài gần hai mét, thân váy được đính đá lấp lánh, Tiêu Thế Tu ngây ngất ngắm nhìn cô, nếu không có mặt nhân viên ở đây thì anh đã đè cô lên tường rồi ngấu nghiến hôn cô rồi.
Bộ quần áo chú rể trên người anh cũng rất đẹp, mái tóc được vuốt gọn gàng ra sau lộ ra khuôn mặt điển trai hoàn mỹ. Lâm Sơ Nguyệt cảm thấy trái tim trong ngực đập nhanh dần, giống như thời gian dã quay trở lại ngày cô kết hôn vậy…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom