Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-12
Phần 12
Hạnh và Tài trở về lúc đó cũng hơn 5h chiều .Trên đường về Tài mời cơm tối Hạnh :
-Đi ăn tối với anh nha ,cũng gần tối rồi,ăn xong anh chở em về nhà thay quần áo rồi sẵn tiện chở em đến chỗ làm luôn.
-Được rồi ăn tối thôi rồi phiền anh chở tôi về nhà, tôi tự đi làm được. Mà cảm ơn anh nha, cả ngày nay vất vả rồi, không ngờ anh cũng được việc gớm.
-Ơ, em xem thường anh à, mấy việc vặt ấy mà.
Ở chùa Tài phụ sửa mái tôn giúp các sư vì đang vào mùa mưa dột trước, dột sau, Tài nghĩ sau khi về anh sẽ làm chút gì đó cho ngôi chùa cũng như đó là việc làm khiến tâm anh thanh tịnh hơn.
Nghe Tài nói Hạnh bật cười,đây là lần thứ ba Tài ngẩn ngơ trước nụ cười tươi rực rỡ của Hạnh, bất chợt anh quay sang cầm tay Hạnh nói :
-Em cười đẹp lắm, em có thể hãy cười nhiều hơn với anh và giữ mãi nụ cười này chỉ dành riêng cho anh thôi được không Hạnh?
Đột nhiên Tài cầm tay Hạnh lại nói những câu thâm tình theo phản xạ Hạnh rụt tay lại,nhưng cô thấy sự mất mát trong đôi mắt Tài,lòng cô chợt thấy thương xót :
– ANH tập trung lái xe đi.
-ừ, anh xin lỗi vì sự thất lễ vừa rồi, em muốn ăn gì?
-Gì cũng được, tùy anh.
-Em dễ tính nhỉ
-Vâng dễ tính chứ không dễ dụ.
Tài phì cười vì câu đối đáp trẻ con của Hạnh, anh nói
-Biết em khó dụ chứ không sao anh dụ sáng giờ không được.
-À ra là sáng giờ anh tính dụ dỗ tôi à?Cho tôi xuống xe.
Biết mình chỉ vô tình nói chơi không ngờ cô gái nhỏ này lại giận thật, anh vội vàng nói :
-Chỉ đùa với em thôi, đừng giận anh, mà nè em nhỏ tuổi hơn anh nhiều không được xưng tôi với anh nữa được không?
-Ơ sao tôi phải nghe lời anh.
Vừa nói xong cô nhìn thấy Tài lườm cô một cái,cô chả sợ vẫn muốn cố cãi, bỗng nhiên Tài nói một câu khiến cô cả kinh không còn khí thế lúc đầu nữa.
-Được thôi, em cứ việc xưng tôi nhưng mà… Mỗi lần anh nghe thấy sẽ… Hôn em một cái.
-Anh…. Anh… Cà chớn, tôi….
-À lại tôi, em tưởng anh nói đùa sao.
Vừa nói Tài vừa quay sang định hôn môi Hạnh khiến cô hoảng sợ la lên :
-Được rồi tôi….tôi…
-Hửm…
-Em…em biết rồi.
Tài hài lòng với câu trả lời mình nhận được, anh vui vẻ huýt sáo chạy xe không trêu chọc Hạnh nữa.
Hạnh bực tức trong lòng nhưng không dám bộc phát ra ngoài, nói thật ở một góc độ nào đó, Hạnh vẫn luôn sợ Tài, nhưng sợ ở đây chính là sợ khi nhìn vào đôi mắt Tài cô thấy sự thất vọng, cô đơn trong đó.
Hai người ghé vào một nhà hàng trên đường Hai Bà Trưng, Tài đỗ xe vào bãi đậu xe xong anh và Hạnh cùng nhau đi vào quán. Nhà hàng này được bày trí theo phong cách cổ xưa cách tân, trên tường treo những bức tranh về Hoa sen,cùng nhiều bức tranh đẹp khác. Trong đó Hạnh nhìn thấy một bức tranh của cô, Bạch Liên-Hoa sen trắng loài hoa mà cô vô cùng yêu thích. Bức tranh vẽ về một hồ nước lớn, xung quanh là những búp sen hồng rực rỡ, nhưng trong đó, nổi bật lên một bông sen trắng vươn cao lên trời. Khi vẽ bức tranh này Hạnh mong đời cô cũng tinh khiết như hoa sen,từ vũng bùn mạnh mẽ vươn lên.
Thấy Hạnh nhìn mãi bức tranh ,Tài tò mò ghé sát tai Hạnh hỏi:
-Em nhìn gì mà ngẩn ngơ vậy?
-À không có gì, mình vào bàn nhanh đi,tôi… Em đói rồi.
Thấy Hạnh ngượng ngùng như vậy Tài chỉ muốn hôn vào đôi môi anh đào kia một cái, suy nghĩ vậy thôi chứ Tài biết mức độ quan hệ của hai người chưa phát triển nhanh như vậy, Tài mà làm quá với tính cách của Hạnh cô sẽ tránh xa anh mất.
Với Tài khi đã yêu thật lòng một ai anh muốn người con gái đó tự nguyện với anh mà không phải sự ép buộc, miễn cưỡng. Hạnh thuộc kiểu con gái trong mềm ngoài cứng, nên Tài chỉ biết từ từ chinh phục người đẹp. Hết cách ai biểu anh say cô ngay từ phút đầu tiên,đến nay nghiện rồi,vừa nghĩ Tài vừa mỉm cười dịu dàng nhìn cô.
Hai người vui vẻ vào bàn ăn mà không để ý đến một ánh mắt gần như giết người nhìn về hai người họ từ lúc bước chân đi vào tới bây giờ, nhất là khi thấy Tài ghé sát tai Hạnh, hành động vô cùng thân mật, nếu người ngoài nhìn vào thì chỉ nghĩ đó là Tài hôn vào tai Hạnh.
——–
Thiên Tình ngồi đối diện,đang ăn Tình ngẩn lên nhìn Mạnh,nhận thấy sự khác thường của hắn ta, Tình vội hỏi :
-Anh Mạnh,sao anh ngẩn ra vậy?
-Không có gì, em ăn đi, món tôm nướng phô mai em thích nhất nè. Ăn nhiều vào.
Mạnh nói xong gấp vào chén Tình 3con tôm to nhất.. Tình mỉm cười với Mạnh, cô vờ như gắp lại cho Mạnh một con tôm khác nhưng ánh mắt Tình lại nhìn theo hướng nhìn lúc nãy của Mạnh,Tình nhìn thấy một đôi trai gái đi vào đặc biệt là cô gái, trên người mặc chiếc quần jean với áo thun đơn giản, nhưng ở cô ấy toát lên một khí chất khó ai sánh bằng, một cảm giác bắt an, lo sợ trong đầu Tình, nhưng cô gái này nhìn quen quá ,hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải?
Cố suy nghĩ Tình chợt nghĩ ra cô gái này là ai,một ý định trong đầu Tình lóe lên,Tình quyết định thăm dò Mạnh xem anh ta như thế nào có ý gì với cô gái kia hay không hay chỉ do Tình quá đa nghi, vì ở cô gái này có một cảm giác gì đó mà Tình không thể nói được.
---------
Nhớ ấn like, chia sẻ và comment cảm xúc sau khi đọc, để ủng hộ Vietwriter các bạn nhé ! Thỉnh thoảng ấn vào quảng cáo giúp tụi mình để tụi mình có kinh phí duy trì web nữa ạ..
Đề cử các truyện và tác giả khác bạn muốn đọc, web sẽ tìm và đăng cho các bạn.
Hạnh và Tài trở về lúc đó cũng hơn 5h chiều .Trên đường về Tài mời cơm tối Hạnh :
-Đi ăn tối với anh nha ,cũng gần tối rồi,ăn xong anh chở em về nhà thay quần áo rồi sẵn tiện chở em đến chỗ làm luôn.
-Được rồi ăn tối thôi rồi phiền anh chở tôi về nhà, tôi tự đi làm được. Mà cảm ơn anh nha, cả ngày nay vất vả rồi, không ngờ anh cũng được việc gớm.
-Ơ, em xem thường anh à, mấy việc vặt ấy mà.
Ở chùa Tài phụ sửa mái tôn giúp các sư vì đang vào mùa mưa dột trước, dột sau, Tài nghĩ sau khi về anh sẽ làm chút gì đó cho ngôi chùa cũng như đó là việc làm khiến tâm anh thanh tịnh hơn.
Nghe Tài nói Hạnh bật cười,đây là lần thứ ba Tài ngẩn ngơ trước nụ cười tươi rực rỡ của Hạnh, bất chợt anh quay sang cầm tay Hạnh nói :
-Em cười đẹp lắm, em có thể hãy cười nhiều hơn với anh và giữ mãi nụ cười này chỉ dành riêng cho anh thôi được không Hạnh?
Đột nhiên Tài cầm tay Hạnh lại nói những câu thâm tình theo phản xạ Hạnh rụt tay lại,nhưng cô thấy sự mất mát trong đôi mắt Tài,lòng cô chợt thấy thương xót :
– ANH tập trung lái xe đi.
-ừ, anh xin lỗi vì sự thất lễ vừa rồi, em muốn ăn gì?
-Gì cũng được, tùy anh.
-Em dễ tính nhỉ
-Vâng dễ tính chứ không dễ dụ.
Tài phì cười vì câu đối đáp trẻ con của Hạnh, anh nói
-Biết em khó dụ chứ không sao anh dụ sáng giờ không được.
-À ra là sáng giờ anh tính dụ dỗ tôi à?Cho tôi xuống xe.
Biết mình chỉ vô tình nói chơi không ngờ cô gái nhỏ này lại giận thật, anh vội vàng nói :
-Chỉ đùa với em thôi, đừng giận anh, mà nè em nhỏ tuổi hơn anh nhiều không được xưng tôi với anh nữa được không?
-Ơ sao tôi phải nghe lời anh.
Vừa nói xong cô nhìn thấy Tài lườm cô một cái,cô chả sợ vẫn muốn cố cãi, bỗng nhiên Tài nói một câu khiến cô cả kinh không còn khí thế lúc đầu nữa.
-Được thôi, em cứ việc xưng tôi nhưng mà… Mỗi lần anh nghe thấy sẽ… Hôn em một cái.
-Anh…. Anh… Cà chớn, tôi….
-À lại tôi, em tưởng anh nói đùa sao.
Vừa nói Tài vừa quay sang định hôn môi Hạnh khiến cô hoảng sợ la lên :
-Được rồi tôi….tôi…
-Hửm…
-Em…em biết rồi.
Tài hài lòng với câu trả lời mình nhận được, anh vui vẻ huýt sáo chạy xe không trêu chọc Hạnh nữa.
Hạnh bực tức trong lòng nhưng không dám bộc phát ra ngoài, nói thật ở một góc độ nào đó, Hạnh vẫn luôn sợ Tài, nhưng sợ ở đây chính là sợ khi nhìn vào đôi mắt Tài cô thấy sự thất vọng, cô đơn trong đó.
Hai người ghé vào một nhà hàng trên đường Hai Bà Trưng, Tài đỗ xe vào bãi đậu xe xong anh và Hạnh cùng nhau đi vào quán. Nhà hàng này được bày trí theo phong cách cổ xưa cách tân, trên tường treo những bức tranh về Hoa sen,cùng nhiều bức tranh đẹp khác. Trong đó Hạnh nhìn thấy một bức tranh của cô, Bạch Liên-Hoa sen trắng loài hoa mà cô vô cùng yêu thích. Bức tranh vẽ về một hồ nước lớn, xung quanh là những búp sen hồng rực rỡ, nhưng trong đó, nổi bật lên một bông sen trắng vươn cao lên trời. Khi vẽ bức tranh này Hạnh mong đời cô cũng tinh khiết như hoa sen,từ vũng bùn mạnh mẽ vươn lên.
Thấy Hạnh nhìn mãi bức tranh ,Tài tò mò ghé sát tai Hạnh hỏi:
-Em nhìn gì mà ngẩn ngơ vậy?
-À không có gì, mình vào bàn nhanh đi,tôi… Em đói rồi.
Thấy Hạnh ngượng ngùng như vậy Tài chỉ muốn hôn vào đôi môi anh đào kia một cái, suy nghĩ vậy thôi chứ Tài biết mức độ quan hệ của hai người chưa phát triển nhanh như vậy, Tài mà làm quá với tính cách của Hạnh cô sẽ tránh xa anh mất.
Với Tài khi đã yêu thật lòng một ai anh muốn người con gái đó tự nguyện với anh mà không phải sự ép buộc, miễn cưỡng. Hạnh thuộc kiểu con gái trong mềm ngoài cứng, nên Tài chỉ biết từ từ chinh phục người đẹp. Hết cách ai biểu anh say cô ngay từ phút đầu tiên,đến nay nghiện rồi,vừa nghĩ Tài vừa mỉm cười dịu dàng nhìn cô.
Hai người vui vẻ vào bàn ăn mà không để ý đến một ánh mắt gần như giết người nhìn về hai người họ từ lúc bước chân đi vào tới bây giờ, nhất là khi thấy Tài ghé sát tai Hạnh, hành động vô cùng thân mật, nếu người ngoài nhìn vào thì chỉ nghĩ đó là Tài hôn vào tai Hạnh.
——–
Thiên Tình ngồi đối diện,đang ăn Tình ngẩn lên nhìn Mạnh,nhận thấy sự khác thường của hắn ta, Tình vội hỏi :
-Anh Mạnh,sao anh ngẩn ra vậy?
-Không có gì, em ăn đi, món tôm nướng phô mai em thích nhất nè. Ăn nhiều vào.
Mạnh nói xong gấp vào chén Tình 3con tôm to nhất.. Tình mỉm cười với Mạnh, cô vờ như gắp lại cho Mạnh một con tôm khác nhưng ánh mắt Tình lại nhìn theo hướng nhìn lúc nãy của Mạnh,Tình nhìn thấy một đôi trai gái đi vào đặc biệt là cô gái, trên người mặc chiếc quần jean với áo thun đơn giản, nhưng ở cô ấy toát lên một khí chất khó ai sánh bằng, một cảm giác bắt an, lo sợ trong đầu Tình, nhưng cô gái này nhìn quen quá ,hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải?
Cố suy nghĩ Tình chợt nghĩ ra cô gái này là ai,một ý định trong đầu Tình lóe lên,Tình quyết định thăm dò Mạnh xem anh ta như thế nào có ý gì với cô gái kia hay không hay chỉ do Tình quá đa nghi, vì ở cô gái này có một cảm giác gì đó mà Tình không thể nói được.
---------
Nhớ ấn like, chia sẻ và comment cảm xúc sau khi đọc, để ủng hộ Vietwriter các bạn nhé ! Thỉnh thoảng ấn vào quảng cáo giúp tụi mình để tụi mình có kinh phí duy trì web nữa ạ..
Đề cử các truyện và tác giả khác bạn muốn đọc, web sẽ tìm và đăng cho các bạn.
Bình luận facebook