• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (2 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-99

Chương 100: Có kết quả rồi




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
66744.png

Xem ảnh 2
66744_2.png
Thấy vậy, Hà Tư Ca càng thêm bình tĩnh.



“Cho dù nói thế nào thì vẫn là vì ăn đồ của nhà hàng mấy người nên tôi mới bị dị ứng! Nếu như hôm nay các người không cho tôi một câu trả lời hợp lý, tôi sẽ...” Sau cơn hốt hoảng ngắn ngủi, cuối cùng bà Đoàn cũng nhớ đến mục đích hôm nay của mình



Bà ta gân cổ lên, vẻ mặt căm giận



Chỉ tiếc, không đợi bà ta nói xong, Hà Tư Ca đã thờ ơ ngắt lời: “Bà sẽ tìm truyền thông vạch trần, nói ăn đồ ở Đại viện nhà họ Hà sẽ chết, để mọi người đừng đến nữa, đúng không?” Có một số tâm tự thật sự là y như viết ở trên mặt, vô cùng rõ ràng



Bị Hà Tư Ca phủ đầu, vẻ mặt bà Đoàn hết đó lại trắng, lại nói không nên lời



“Vậy thì cô cứ đợi mà xem! Tôi nói cho cô biết, tôi đã từng đến bệnh viện này, ở đó có bệnh án, đến lúc đó đợi phóng viên viết bản thảo rồi, tôi xem xem còn có ai đến chỗ cô ăn cơm nữa không?” Bà Đoàn phun nước bọt, vẻ mặt dữ tợn



“Cuối cùng bà cũng nói ra rồi, nói đi, bà muốn bao nhiêu tiền bịt miệng?” Hà Tư Ca liếc bà ta, cười lạnh một tiếng, lạnh lùng hỏi



Đợi nửa ngày, cuối cùng cũng đợi được câu này của cô, bà Đoàn vui mừng trong lòng, bà ta vừa định biểu lộ ra ngoài, nhưng nghĩ lại, bà ta cố kiềm chế



Bà ta cố ý làm ra vẻ thờ ơ như không, vuốt tóc mai, hừ một tiếng: “Tôi cũng không phải là vì tiền, tôi là vì công lý, vì chính nghĩa, vì khiến những thương nhân vô lương tâm như các người không đi lại người được nữa!” Nghe bà Đoàn nói vậy, quản lý và mấy người đầu bếp đều không nhịn được mà trợn mắt phẫn nộ



Mọi người đều cảm thấy, người đàn bà này thật sự là quá không biết xấu hổ, thậm chí ngay cả lời như vậy cũng nói ra được



“Vậy sao? Vậy bà cứ tìm truyền thông vạch trần đi.” Hà Tư Ca nhàn nhã nói, đứng dậy định đi



Thấy cô lại không quan tâm đến thanh danh của Đại viện nhà họ Hà, bà Đoàn cuống lên, tóm lấy cánh tay Hà Tư Ca: “Này, cô bớt ở đây lạt mềm buộc chặt đi! Được, cô đưa tôi năm triệu tệ, tôi sẽ ém chuyện này xuống...”



Mặt mọi người biến sắc.



Hà Tư Ca buột miệng hỏi: “Năm triệu tệp” Cô không nghe lầm chứ! Rõ ràng là bà ta dị ứng với lạc, nhưng không chủ động báo trước, kết quả lại tham lam, vừa mở miệng đã đưa ra con số bồi thường năm triệu tệ



“Đúng vậy, năm triệu tệ, đối với người kinh doanh lòng dạ thâm độc như các người chỉ là chút mưa phùn mà thôi! Tôi nói cho cô biết, nếu như tôi công bố chuyện này ra ngoài, tổn thất của cô không chỉ là năm triệu tệ đâu!”



Bà Đoàn hung tợn nói



Lúc đối diện với bà ta, Hà Tư Ca đột nhiên bật cười, Cô dùng sức rút cánh tay mình ra, trong vẻ mặt tươi cười lộ ra sự rét lạnh.



“Vậy sao?” Hà Tư Ca đi quanh bà Đoàn, thong thả từng bước, dáng vẻ khoan thai



“Chồng bà nợ bên cho vay nặng lãi một khoản lớn, chủ nợ đến nhà rất nhiều lần, các người sợ chuyện bị bại lộ, ảnh hưởng đến tiền đồ ở công ty của ông ta sau này, cho nên luôn chắp vá từng chút để trả nợ.” Cô nói rõ ràng từng chữ, đợi Hà Tư Ca nói xong, quả nhiên sắc mặt bà Đoàn thay đổi hẳn



Không có nhiều người biết chuyện này, bà ta còn tưởng là mình giấu giếm rất tốt



Kết quả, nào ngờ ngay cả một người ngoài cũng biết! “Cô..



cô đừng có ăn nói lung tung...” Bà Đoàn miệng hùm gan sứa nói, theo bản năng lui về phía sau một bước



“Bà tưởng Đoàn Phú Quang lấy tiền ở đâu ra? Đó là chồng tôi cho cô ta vay, vì xoay được tiền, bà biết con gái bà khổ sở thể nào không? Ha, các người quả nhiên là mẹ con ruột, ngay cả cách dựng chuyện cũng y như nhau, đúng là mẹ nào con nấy!” Hà Tư Ca châm chọc, quan sát bà Đoàn từ trên xuống dưới, sự khinh thường trong mắt cô vô cùng rõ ràng.



Bị cô nhìn như vậy, hiển nhiên da đầu bà Đoàn cũng tê dại, cả người khó chịu.



Nhưng bà ta vẫn mạnh miệng: “Cô bớt ở đây hắt nước bẩn đi! Ai dựng chuyện, rõ ràng là các người...”



Hà Tư Ca quát lên: “Im miệng! Nếu bà còn nói thêm một chữ nữa, tôi sẽ lập tức báo cảnh sát



Đến lúc đó xem xem là cơ quan kiểm dịch vệ sinh an toàn thực phẩm đóng nhà hàng của tôi, hay là tôi kiện bà tội phỉ báng danh dự!” Cô biết, đối phó với loại phụ nữ như bà Đoàn thì phải tỏ ra không biết xấu hổ hơn đối phương, phải dám không đếm xỉa gì mới được



Nếu không sẽ rất dễ bị gây khó dễ, thậm chí bị dắt mũi



Nói xong, Hà Tư Ca nghiêng đầu nhìn về phía quản lý đứng ở bên cạnh, lớn tiếng dặn dò: “Chuẩn bị báo cảnh sát, thuận tiện đóng cửa lại, chưa giải quyết xong việc này, đừng có ai mơ rời khỏi đây!” Thấy cô làm thật, hiển nhiên bà Đoàn đã hoảng.



“Này, cô làm gì thế hả? Cô ở nhiều người, muốn bắt nạt tôi đúng không? Tôi nói cho cô biết, nhà họ Đoàn chúng tôi không phải là dễ bắt nạt đầu, cô đừng tưởng cô có Phó Cẩm Hành làm chỗ dựa là có thể muốn làm gì thì làm! Đợi ngày nào cậu ta ly hôn với cô, cô chẳng là cái c*t chó gì cả!” Bà ta cuống lên giậm chân, vung hai tay, hung ác quát lớn



Một người càng tỏ ra như vậy, chứng minh càng chột dạ, nhưng hiển nhiên bà ta quên mất đạo lý này



“Đúng thế, vậy thì xem xem, người xảy ra chuyện trước là bà hay là tôi ly hôn trước



Đường đường là bà Đoàn lại lừa gạt tống tiền, cái tin tức này đủ chấn động đấy, tôi nghĩ, nói không chừng phóng viên đào sâu sẽ còn tra ra chồng bà dùng tiền công quỹ đi đánh bạc nữa, đến lúc đó khẳng định càng náo nhiệt hơn!” Hà Tư Ca không hề sợ hãi, châm biếm lại.



“Cô!” Nhất thời, bà Đoàn tức giận không nói nên lời.



“Năm triệu tệ thì không có



Năm trăm tệ thì được.”



Hà Tư Ca củi đấu lấy ví tiền, móc mấy tờ tiền bên trong ra, đập lên bàn.



“Cô đang bố thí cho ăn mày đấy à?” Bà Đoàn trợn mắt nhìn, dùng sức đập bàn, hất bay tiền đi.



“Lấy hay không tùy bà.”



Hà Tư Ca cười híp mắt nhìn bà ta.



Đương nhiên bà ta không thể nào lấy năm trăm tệ được, ý thức được hôm nay không thể nào chiếm được món hời từ chỗ Hà Tư Ca, bà ta toan bỏ đi.



“Đợi đã!”



Hà Tư Ca đuổi theo, chặn đường bà ta.



“Bà muốn đến thì đến bây giờ muốn đi thì đi à, dựa vào cái gì mà tự do như vậy? Bà muốn ra khỏi cái cửa này, có thể, nhưng và phải viết một bản thanh minh cho tôi, nếu không thì đừng hòng rời đi!”



Cô vẫy tay, quản lý phản ứng vô cùng nhanh, lập tức mang giấy bút đến



“Cô..



rốt cuộc cô muốn làm gì?”



Rõ ràng bà Đoàn co rúm lại, không ngờ mình lại bị Hà Tư Ca đánh ngược lại!



“Không làm gì cả, chỉ là một cái thủ tục, tránh cho hôm nay bà bỏ qua, ngày mai lại đến gây chuyện nữa thôi!” Hà Tư Ca đặt giấy bút bộp xuống bàn trước mặt bà ta, lạnh lùng nói



Giằng co nửa ngày, cuối cùng bà Đoàn vẫn không thể không khuất phục, cầm bút lên viết mấy hàng chữ, sau đó ký tên minh vào



Nội dung thanh minh vô cùng đơn giản, chính là nói bà ta biết rõ mình dị ứng với lạc nhưng không ghi chú lại, dẫn đến xuất hiện hiện tượng dị ứng, tự chịu trách nhiệm, từ bỏ truy cứu trách nhiệm



Hà Tư Ca đọc cẩn thận nội dung một lần, chắc chắn không có vấn đề gì mới thả người đi



Lúc đi, bà Đoàn chỉ muốn nghiền nát răng.



Rõ ràng bà ta đến để kiểm chác, không ngờ cuối cùng lại tay không rời đi, không lấy được gì cả, còn bị chế giễu một trận ra trò



Đợi bà Đoàn đi rồi, Đới Lập Bân có chút lo lắng nói: “Tư Ca, cháu làm như vậy liệu có quá đáng quá không? Dù sao bà ta cũng bị dị ứng thật..”



Hà Tư Ca uống một ngụm nước, ổn định lại tâm trạng, lúc này mới trả lời: “Chủ Đới, chúng ta làm ăn chú trọng nguyên liệu đầu vào, không thẹn với lương tâm



Chỉ cần chúng ta không làm sai thì tuyệt đối không thể mặc cho người khác uy hiếp, hôm nay có người dị ứng với lạc, ngày mai có người dị ứng với hải sản, sau đó có người dị ứng với trứng gà, chúng ta còn làm ăn được nữa không?”



Lời cô nói cũng có lý, Đới Lập Bân gật đầu, không nói gì nữa



Quản lý ở bên cạnh tán thành nói: “Cô Hà nói không sai, loại chuyện này không thể có tiền lệ được, nếu không há chẳng phải là cả ngày đều phải kiện cáo với bọn họ sao?” Cuối cùng sự việc cũng kết thúc, Hà Tư Ca lại ngồi một lúc nữa rồi mới chuẩn bị về nhà



Trên đường đi, Hà Tư Ca suy nghĩ mãi, rốt cuộc bà Đoàn bị dị ứng thật hay là có người xúi giục bà ta



Lần gặp trong cửa hàng hải sản khô trước đó, cô cảm thấy, người đàn bà này rất thích ham món lợi nhỏ, nhưng không hề thông minh, chưa chắc đã nghĩ ra được cái cách dựng chuyện này



Chẳng lẽ...



Cô không thể không nghi ngờ là Đoàn Phù Quang nghĩ ra cách này.



Dù sao, Đoàn Phù Quang cũng có tiền án.



Nghĩ như vậy, Hà Tư Ca dứt khoát quay xe lại, lái thẳng đến Đoàn Thị.



Cô biết giờ này nhất định Đoàn Phù Quang vẫn còn ở công ty.



Lần đầu tiên Hà Tư Ca đến Đoàn Thị, cô nói rõ với lễ tân rằng muốn gặp Đoàn Phù Quang.



“Xin chờ một chút.”



Lễ tân gọi điện thoại nội bộ, lát sau Đoàn Phù Quang đã đích thân xuống.



“Sao cô lại đến đây? Lên tầng trước đã.” Vừa nhìn thấy Hà Tư Ca, Đoàn Phù Quang có chút kinh ngạc



Nhìn dáng vẻ cô ta, hình như không biết chuyện của mẹ mình



Theo Đoàn Phù Quang đến phòng làm việc của cô ta, sau khi ngồi xuống, Hà Tư Ca quan sát xung quanh, không vội mở miệng



“Nào, uống ly trà đi.” Đoàn Phú Quang pha một bình trà Ô Long đào, rót một ly rồi đưa cho Hà Tư Ca.



“Cám ơn.”



Hà Tư Ca nhận lấy ly trà, cân nhắc một lúc, vẫn đi thẳng vào vấn đề và nói rõ mục đích đến: “Mẹ cô vừa đến nhà hàng của tôi, cô có biết không?”



Đoàn Phù Quang kinh ngạc: “Bà ấy đến làm gì?” Chuyện Hà Tư Ca mở lại Đại viện nhà họ Hà, quá nửa Trung Hải đều biết, đương nhiên cô ta cũng không ngoại lệ



Nhìn vẻ mặt Đoàn Phù Quang, Hà Tư Ca càng chắc chắn cô ta không biết chuyện



Vì vậy, cô thở dài một cái, kể lại đầu đuôi câu chuyện



Sau khi nghe xong, sắc mặt Đoàn Phù Quang xanh mét, hai tay đặt trên đầu gối cũng âm thầm siết lại thành nắm đấm, đáy mắt thoáng qua một tia nhục nhã hổ thẹn



“Tôi xin lỗi.” Cô ta hít sâu một hơi, áy náy nói



“Tôi chỉ muốn biết, đây là ý của bà ấy hay là có người ở sau lưng xúi giục bà ấy?” Hà Tư Ca cũng không vòng vo mà hỏi thẳng Đoàn Phù Quang



Cô ta lắc đầu: “Xin lỗi, tôi thật sự không biết



Khoảng thời gian gần đây tôi đều tăng ca ở công ty,rất ít về nhà.”



“Tôi không có ý gì khác, chỉ là không hy vọng cô bị người khác lợi dụng



Cô biết đấy, Đại viện nhà họ Hà mở lại, việc làm ăn dần dần đi vào quỹ đạo, rất nhiều người muốn bới lông tìm vết, nhất định không thể để có người lợi dụng sơ hở.”



Hà Tư Ca uống cạn ly trà trong tay, đứng dậy cáo từ



Đoàn Phù Quang vội vàng đích thân đưa cô xuống tầng



Trước khi đi, Hà Tư Ca quay đầu lại, nhìn thấy cái áo vest nam treo ở trên móc áo trong góc có chút quen mắt
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom