• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Giá như anh chưa từng biết em (2 Viewers)

  • Chương 61

Sáng hôm sau, tất cả mọi người đều dành thời gian để đi du lịch London, họ sẽ trở về lúc hơn 4h chiều để uống trà chiều và chuẩn bị cho bữa tiệc nướng Barbecue buổi tối, bữa trưa họ sẽ dùng bữa tại một nhà hàng nằm tại trung tâm London…

Haruka và Takashi lúc này đang ở trên London Eye, vòng đu quay nổi tiếng ở London…

“May quá, suýt nữa lỡ chuyến rồi…” Takashi thở hổn hển, họ ngồi một lúc, không nói chuyện với nhau, về sau, Takashi nói thêm…

“Haru này, anh nghĩ chúng ta nên đi chơi nhiều hơn.” – Takashi nói.

“Tùy ý anh thôi, miễn anh vui là được.” – Haruka nói.

“Em không hiểu ý anh rồi, anh đang muốn em vui hơn mà, em cười hơi ít đó”

“Anh thích nhìn em cười sao, Takashi” – Haruka đỏ mặt hỏi…

“Ừm, em cười trông xinh lắm, anh muốn em cười nhiều hơn”

“Thật sao, vậy em sẽ cố gắng…chiều theo ý anh” – Haruka nói, bây giờ cô còn xấu hổ hơn trước…

“Em lúc xấu hổ trông dễ thương lắm đó, Haru ạ” – Takashi cười…

Haruka lại càng bối rối hơn, có lẽ bản chất thật của cô đã lộ diện…

“Anh yêu em nhiều lắm đó, Haru, anh tin vào những xúc cảm này…”

“Vậy em muốn làm cho những xúc cảm này của anh, kéo dài mãi mãi”

“Anh vui lắm, anh…” – Takashi lúc này cũng bối rối như Haruka.

“Đừng nói gì hết, em hiểu mà…” – Haruka ngả vào vai anh…

Họ ngồi một lúc, Zentaro-san gọi điện cho anh, ông nói…

“Hai đứa tình tứ với nhau trên đó lâu rồi đó, xuống đi”

“Cho bọn con chút thời gian đi bố, con biết rồi mà” – Takashi cúp máy

Trong khi đó ở dưới đất, lúc này cả đoàn check in dưới tháp Big Ben nổi tiếng, Naomi nói…

“Quả đúng là Onee-san và Onii-san nhà ta yêu nhau không biết trời đất là gì…”

“Con bé này, con cũng đi kiếm bạn trai đi, bố mong có cháu bế rồi đó…”

“Con vẫn đang đi học mà, bố đừng ép tiến độ, con dỗi đó” – Naomi cười khúc khích…

“Thiệt tình, nhưng kể ra nhìn bọn con, bố cũng vui lây đó…” – Zentaro-san nói đầy lạc quan.

“Bố, thế con sẽ cố gắng chiều theo ý bố, thế có được không ạ”

“Con mắm này, bố đùa mày chút thôi mà” – Zentaro-san nói thêm…

Còn trong khi đó, khi đang thăm bảo tàng, Shinji nói với cả nhà mình…

“Điện Buckingham, cầu tháp London, Trafalgar… phải tham quan hết mới được…”

“Chẳng phải hồi trước ở Anh Quốc, Onii-san đã tham quan hết rồi sao, thiệt tình…”

“Anh nhớ những trận bóng nảy lửa ở Wembley, nếu dịp khác được đi với bố sẽ vui hơn”

“Thế mày chi tiền vé vào cửa cho bố nhé, Shinji-kun” – Chủ tịch Hiroshi nói…

“Mồ, bố biết là con không có nhiều tiền mà”

“Thế nên mới phải đi kiếm, hiểu chứ” – ông gõ đầu Shinji.

“Đau con, con biết rồi mà”

“Lâu rồi mới thấy hai bố con thân thiết như thế này đó” – Chifuyu-san nói thêm.

Touka-san và gia đình mình đang đi thăm đài tưởng niệm công nương Diana ở Hyde Park, Amber làm hướng dẫn viên và Hanami đi cùng, cô thấy hơi tiếc vì tách đoàn với Takashi nhưng rõ ràng, từ đầu Hanami đã nhận lời để Amber làm hướng dẫn viên cho họ, còn trong khi đó, Eri, Jurgen và Kazuha đang ở trên con thuyền giữa lòng sông Thames, ngắm toàn bộ khung cảnh London…

Sau bữa trưa tại nhà hàng, họ lên đường trở về tư trang gia đình Rudd, tại đây họ tiến hành nghi thức trà đạo kiểu Nhật, trừ nữ mặc Kimono, tất cả mọi người đều mặc lễ phục…

“Naomi-chan có vẻ pha trà rất thuần thục, phải không Hannah” – Amber hỏi…

“Ừm, đừng nói nhiều quá, nhưng mà thấy Takashi-senpai đằng kia đang làm gì không, anh ấy đang viết thơ Haiku đó, bình thường là người ta sẽ phê bình trà, nhưng để tránh mất không khí, thư pháp và hoa được chuẩn bị, có vẻ Touka-san đang đi chuẩn bị các bình hoa, văn hóa bọn mình có chút phức tạp, mong cậu không phiền…”

“Không sao mà, người Anh Quốc bọn mình cực kì tôn trọng văn hóa trà mà…” – Amber nói.

Sau khi trà đạo kết thúc, họ tiến hành bữa tiệc Barbecue sau đó, bữa tiệc diễn ra khá lâu cho đến tối muộn, ngày hôm sau, họ lên đường bay đi đảo Rhodes bằng chuyên cơ riêng…

Chuyên cơ bay đến đảo Rhodes ngay đầu giờ chiều, không mất quá nhiều thời gian để hạ cánh, trong khi Takashi còn mải tận hưởng đồ uống trên máy bay, Naomi cảm thấy choáng ngợp trước vẻ đẹp của hòn đảo nằm ngay giữa biền Aegean, phía đông Địa Trung Hải

Xuống đến sân bay, có một chiếc máy bay A321Neo hạ cánh, đó là máy bay thuê của gia đình nhà Jurgen, trên máy bay khá đông khách tham dự tiệc cưới, sau đó, để tiện cho việc di chuyển về khách sạn, rất nhiều xe được thuê, bỏ qua chuyện đó, sau khi di chuyển về đến khách sạn, ngoại trừ các phòng hạng sang được thuê từ trước, các phòng có giường đôi đã được đặt hết, đến lượt Haruka và Takashi, còn thừa một phòng khách sạn có giường đơn nhưng là giường lớn, Takashi thì bối rồi nhưng Haruka thì cảm thấy khá may mắn, họ mang đồ lên phòng, căn phòng có tầm nhìn ra biển, rất thoáng…

“Tuyệt thật đó, anh sẽ bật tí nhạc, chúng ta nhảy một chút được không…”

“Được mà, Takashi, anh không thấy mệt sao ?”

“Không đâu, với cả thứ này rối rắm quá, thôi bật tạm Plastic Love của Mariya Takeuchi vậy…”

“Nhạc đấy có phải để nhảy đâu ?”

“Nhạc nào cũng được, miễn là có em, Haru” – Takashi nói, anh ôm lấy eo cô, cả hai nhảy chậm trên nền nhạc, những cơn gió biển thổi vào căn phòng, thật lãng mạn…”

Họ nhảy chung với nhau một lúc lâu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom