• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Giấc Mơ Chapi (2 Viewers)

  • Chap 2: Bất Ngờ Đêm Thứ Bảy

Teng teng... teng teng... Có tin nhắn tới
- Dạo gần đây anh ít nhắn tin nói chuyện với em quá nha! Có người khác để quan tâm rồi phải hong?
- Đâu có, anh đang bận làm dự án nghiên cứu của mình, đang trong gia đoạn test thử nên cũng không được nhiều thời gian rảnh
- Vậy cuối tuần anh có về được không đấy? Đừng bảo là cho em leo cây, em quyết moi anh ra cho bằng được đấy!
- Ôi thôi cho anh xin, ai dám thất hứa với cô, bộ không sợ chết chắc
- Ờ hờ hờ, biết vậy là tốt, em có hẹn với anh Quý rồi đó! Anh mà không xuất hiện, bỏ em cho anh ấy đi, anh sẽ ăn nói sao với ba má em đây?!
- Rồi rồi rồi, anh sẽ về mà, khổ cô quá, anh đang bận, nói chuyện với em sau nhé!
- Đồ tham lam!
... 15 phút sau....
- Ơ hay! Không thèm trả lời tin nhắn luôn nhỉ?
- À, anh đang mắc việc. ... Anh làm gì mà tham lam?
- Tham công tiếc việc chứ gì!
... Lại mất tích. Long là vậy đấy, anh ấy đang bận làm mạch điện điều khiển hệ thống khóa tự động do anh vừa nghĩ ra, anh còn bận phải vẽ với, mô phỏng,... Anh ấy là người của công việc và hoài bão, đã lao đầu vào làm việc thì chẳng nhớ gì cả. Chính vì thế mà bên anh, không ít người than chán... Còn Quỳnh, cô ấy nghĩ sao về người đàn ông này...?
***
- Con gái hôm nay không đi đâu chơi à? - ba Quỳnh hỏi vì giật mình khi thấy cô con gái cưng ngồi chễm chệ trên salon ăn snack xem tivi.
- Con chào ba mới về!
- Ừ, hôm nay không đi đâu chơi à con? Sao giờ này lại ở nhà?
- Dạ không ba, chán chết, anh Long thì bận cuối tuần mới về, còn đám bạn thì tụi nó lặn hết rồi ba :yoyo44:
- Thảo nào! Thôi, hôm nay con ở nhà, để ba bảo mẹ bắt con vịt hay con ngỗng gì đấy làm thịt, con muốn ăn gì?
- Ăn ngỗng đi ba! Nấu giả cầy đi, con thích món đó!
- Ừ, vậy xuống nói mẹ đi!
Quỳnh chạy một mạch xuống vườn sau nói với mẹ, hôm ấy, được món giả cầy thơm nức mũi, nấu với lá cách, lá nhàu, rau thơm,... Bữa cơm ấm cúng của gia đình bốn người ở vùng tỉnh lẻ. Quỳnh có người em gái thua 10 tuổi, cô bé dễ thương đòi chị gắp cho món gan ngỗng. Một gia đình hạnh phúc đúng nghĩa, Quỳnh lớn lên trong sự yêu thương của mẹ và sự che chở của ba nên trong mắt nàng, thế giới là màu hồng!
***
Cuối tuần, không thấy tin tức của Long về, Quỳnh nóng lòng nhắn tin hỏi thăm nhưng không thấy trả lời. Hôm ấy Quỳnh gửi biết bao nhiêu là tin nhắn nhưng vẫn không được, mãi đến tối...
- Anh về rồi, em thay đồ đi tí anh qua rước!
- Thôi khỏi đi, em bận rồi!
- Sao vậy? Giận anh à? Tí nữa có cái này cho em xem, hay lắm!
- ...
Quỳnh không thèm trả lời tin nhắn của Long, nàng muốn cho chàng biết mùi vị của sự chờ đợi, Quỳnh muốn dành cho Long một sự bất ngờ lớn trong ngày sinh nhật chàng, nhưng chàng còn không thèm nhớ chính ngày sinh nhật của mình nữa thì Quỳnh còn quan tâm làm gì, nghĩ vậy nàng không thèm đếm xỉa tới tiếng chuông cửa lẫn chuông điện thoại thi nhau inh ỏi.
- Long à cháu? Vào đi, Quỳnh trong nhà đấy!
- Dạ con cảm ơn dì, con xin phép... Con chào chú! Chào bé Na
- Anh Long qua chơi!
- Ừ, chị hai có nhà không em?
- Chị làm gì trong phòng sớm giờ đó anh, bé Na xin vào chơi mà chị cũng không cho! :yoyo44:
- Xin phép dì với chú, con lên phòng bé Quỳnh xem có gì không ạ!
- Ừ, đi đi cháu, bữa giờ không biết có chuyện gì mà không thấy nó đi chơi, cứ ở nhà suốt, dì và chú còn tưởng con bé có chuyện gì hay là cãi nhau với bạn bè nữa.
- Dạ không có đâu ạ, tại cháu thất hứa nên bị giận thôi ạ, hôm nay cháu về chơi tiện tìm Quỳnh có việc tí ạ. Cháu xin phép ạ!
Rồi Long bước nhè nhẹ lên phòng Quỳnh, đi có 2 tầng lầu mà chẳng hiểu sao lại lâu đến vậy, Long muốn chia sẻ tin vui cho Quỳnh, người bạn thanh mai trúc mã của mình biết.
Cốc! Cốc! Cốc!...
- Quỳnh ơi mở cửa cho anh!
- ... im lặng trôi qua mất 10 giây
Cốc! Cốc! Cốc!...
- Không mở là anh xông vào đấy nha!
- ... Vẫn im lặng
Két... Long mở cửa bước vào, Long thân thiết với ngôi nhà này từ lúc nó được xây lên vài năm trước đây, còn với gia đình này, Long như con cái trong nhà, ra vào lúc nào cũng được nên chẳng ngại gì.
- Á... á... :yoyo28:
Ầm!... :yoyo30:
- Anh xin lỗi, anh tưởng em đang trùm chăn như mọi lần... Em... không sao chứ?
- Anh vô duyên quá hà, phòng con gái mà ra vào tùy tiện vậy à? - Một lát sau Quỳnh đi ra với bộ váy đen lộng lẫy, trang điểm nhẹ và... ánh mắt hình viên đạn ném thẳng vào mặt Long. Long gãy đầu ấp úng trước người con gái xinh đẹp ấy...
- Anh xin lỗi, thì tại... mọi lần... em vẫn để cửa vậy, rồi... anh cũng đi vào, rồi... em trùm chăn, ai biết em đang thay đồ đâu, mà... em thay đồ sao không lên tiếng nói anh biết, lại còn không khóa trái cửa nên ai biết em làm gì bên trong đâu!
- À... lại còn trách ngược lại em cơ đấy! Nay gan to nhỉ?
- Không phải, anh chỉ bào chữa cho mình thôi mà hihi
- Không có hi ha gì hết! Anh có lỗi, phạt anh từ đây về sau không được trả lời tin nhắn của em trễ một phút nào nghe chưa!
- Rồi, biết rồi! Mà anh cũng có lí do chứ bộ!
- Lí do gì? Trình bày mau! :yoyo27:
- Vâng! Thưa cán bộ, em được công ty nước ngoài mua lại ý tưởng khóa an tooàn rồi hehe
- Gì? Thiệt hông?
- Ừ, sao lại không?! Người ta yêu cầu anh qua bên đấy cộng tác với họ luôn, nhưng anh đang học, mới vào chuyên ngành, không nỡ bỏ giấc mơ...
- Với anh thì cái nào chẳng là giấc mơ?!
- Ừ thì... Anh ước mơ được nhiều ước mơ hơn nữa! hehe
- Anh tham có tiếng mà!
- À, em hối anh về vậy có gì không?
- Có chứ! Đi theo em, chở em gặp anh Quý chứ đi đâu!? Hehe
- Vậy thôi á? :yoyo8:
- Ừ, chỉ vậy thôi! :yoyo36:
- Èo, bạch mã hoàng tử của cô có xe mô tô mà, sao không bảo anh ta lại rước luôn? Tui đi con dream cà tàng lắm!
- Xùy xùy! Dream thì dream có gì đâu! Chẳng phải nào giờ anh vẫn là người đưa đón em sao? Sao nay lại đùng đẩy, chối bỏ trách nhiệm vậy? :yoyo53:
- Thì tại bạn em đi mô tô, anh đi dream cà tàng, cũng kì chứ sao!
- Èo, vậy sao anh không lấy xe anh đi?
- Không thích, anh đi con dream này lâu nên quen, mến chân mến tay!
- Đó, em cũng quen rồi! :yoyo12:
- Anh chẳng bao giờ cãi lại em được nha... :yoyo23:
- Em mà! Chưa bao giờ gặp đối thủ hết hehe
***
Rồi Long chở Quỳnh lại quán Café "Shin" ở thị trấn trên con xe cà tàng gắn liền với tuổi thơ hai đứa, nhìn họ cứ như một đôi trẻ yêu nhau, Quỳnh ngồi sát lưng Long, cùng trò chuyện vui vẻ, nói về dự án mà Long vừa thành công cùng nhà đầu tư Nhật Bản và cuộc triển lãm tháng tư.
- Sau tết đúng là cái gì anh em mình cũng may mắn anh nhỉ?
- Em thì có gì may mắn? Đừng nói là gặp được bạch mã là may mắn nha!?
- Chứ sao! hehe
Đến quán Café, Quỳnh trong bộ váy đen lộng lẫy được may bằng chỉ kim tuyến lấp lánh dưới ánh đèn nhiều màu sắc, tưởng chừng quý phái nhưng cô nàng lại diện cùng chiếc sandal Adidas, người bình thường vừa nhìn hẳn là rất cụt hứng khi ngắm Quỳnh, nhưng Long và cả Quý lại không phải người bình thường!
- Chào anh! Anh đợi bọn em lâu chưa?
- Chào em! Anh đến được một lúc rồi!
Vừa nói xong với Quỳnh, Quý quay sang nhìn Long rồi mỉm cười và chưa kịp chào hỏi, Quỳnh đã xen vào giới thiệu cho hai người làm quen. Cô nàng chưa kịp mở miệng giới thiệu thì Quý bước tới đưa tay lên định ôm lấy Long...
- Ấy nè nè, hai người mới gặp hôm nay thôi sao đã động tay động chân với anh trai em vậy? Em không muốn phải nói câu "nhìn lầm" với anh đâu anh Quý!
- Em nói gì vậy? Ai động tay động chân chứ? Em xem tay em đang làm gì đây này?!
Vốn được Long dạy dỗ từ nhỏ nên Quỳnh cũng biết vài cách khống chế người khác.
- Cậu dạy đấy à Long?
- Ừ, cũng biết được vài đường thôi, cô nàng lười học lắm!
- Gì cơ? Hai người quen biết nhau từ trước rồi sao?
- Ừ, bọn anh là anh em tốt từ bé mà! Haha
- Ừ, Vì anh Quý dọn đi xa theo gia đình từ nhỏ nên em không biết thôi!
- Hai anh được lắm! Dám hùa nhau ăn hiếp em!
- Anh không biết anh tên Quý mà em kể là ai mà, lúc nãy nhìn mặt mí biết luôn á!
- Anh cũng không biết em kể về người anh hàng xóm thân như anh ruột là Long mà, chỉ đoán được thôi!
- Vậy cũng xem như hai anh biết trước rồi! Hết vui... - Mặt Quỳnh bí tỉ... :yoyo23:
- Thôi cho anh xin lỗi, anh trêu em thôi mà. Chứ anh biết Quý là ai lâu rồi, nếu không thì làm sao anh biết được anh ấy có xe mô tô?!
- Ừ nhỉ? Sao tự dưng em như con ngốc thế này... huhu :yoyo16:
- Ối, sao cắn xé anh vậy nè, anh chỉ trêu em tí thôi mà :yoyo16:...
- À, em nói có bất ngờ gì cho anh? Sao anh còn chưa thấy?!
- Không thèm nữa! Giận anh rồi!
- Thôi, cho anh với anh Quý xin lỗi mà, không có lần sau đâu ha!
- Hứa đi!
- Ừ, rồi, hứa với cán bộ!
- Hai người thân thiết ghê ha! Khéo nhìn vào người ta tưởng hai người yêu nhau đấy!
- Kệ họ, ai nghĩ sao nghĩ, ha anh ha! hihi
- Xùy, ai điên mới yêu nhỏ này hehe
- Có anh điên ấy! - Rồi Quỳnh ngượng ngịu trước mặt Quý như muốn giữ lại ấn tượng đẹp về người con gái.
- Thôi, gọi thức ăn ra đi, mục đích em mời anh đến là để tạo bất ngờ cho Long mà...
...
-------------------------------- End Chap
Ai đó hãy ủng hộ em đi nào, gõ chap tới giờ này luôn nhé :yoyo26:
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom