Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1016: Thảo Phạt
Thảo Mộc Tông.
"Thần nhân ở trên, Chiếu Ngữ xin thay mặt toàn thể quốc dân Hoa Linh hướng ngài dập đầu"
"Phịch...phịch...phịch..." Hoa Chiếu Ngữ dập đầu liền 10 cái mới kính cẩn quỳ gối đợi chỉ.
"Làm việc không tệ, bổn tọa vừa lòng..." giọng Thiên phun ra mang theo tuyệt thế uy nghiêm, nhưng mỗi chữ vang lên lại khiến người thần trí thông suốt thân thể thư dãn thoải mái không thể tả.
Hoa Chiếu Ngữ âm thầm cảm thán trong lòng
"Uhm.." bỗng nhiên lão phát hiện trong thân thể tựa như có thêm cái gì đó, thậm chí là trong linh hồn
Bất chợt tâm linh trong sáng, rất nhiều sự việc phiền não tan biến sau đó có cái gì đó sáng sủa được vén ra.
Ngọc tỷ đế ấn phát ra hào quang chói lọi, khí vận cuồng tập về một chỗ, trong thời gian nháy mắt liền vượt qua một hạn mức nào đó mà vỡ ra, dĩ nhiên lại hình thành một đạo khí vận long linh
"Long...long linh..."miệng hắn lắp bắp
"Tạ thần nhân ân điển, Hoa Linh quốc thề với ngài đời đời trung thành tận tâm, Chiếu Ngữ dù đầu rơi máu chảy cũng vì ngài ra sức"
"Được...cho ngươi thời gian 1 tháng, bình định Nam Vực"
"Thần...tuân chỉ"
Nam vực là một vùng đất khô cằn nghèo nàn nhất trung thiên vực, dân cư đa số đều là các bộ lạc rời rạc, là nơi yếu nhất toàn trung thiên vực cũng nghèo nàn đến độ không gây chút dục vọng chiếm đoạt của các tiểu quốc.
Lúc này, một vị quân vương tiến tới là một gương mặt quen thuộc, chính là hạ Thiên vực Việt Thiên Quốc chủ
"Long Hoa xin chủ nhân ban việc..."
Giọng Thiên lại vang lên.
"Thời gian đã không còn nhiều, nhân loại đế vương bình thường càng mù quáng sẽ chỉ làm sinh linh đồ thán càng thêm thảm trọng, thời điểm phi thường thì cần phải hành động phi thường Thảo Mộc Tông cũng không cần kiêng kỵ nữa...
"Long Hoa, ban ngươi truyền quốc ngọc tỉ, Thảo Mộc Thiên Lệnh, cho ngươi thời gian 1 tháng bình Hạ Thiên Vực"
"Thần tuân chỉ..."
Thần mộc Thiên lệnh là thứ đặc thù của Thảo Mộc Tông, chính là cánh cửa tiến vào Thảo Mộc Giới Điệp.
Không những là một món pháp bảo cường đại còn có thể ẩn chứa uy năng cường đại, có thể cho người sử dụng trong thời gian ngắn đạt đến tầng thứ 4 Thần Mộc Công.
"Tứ đại giai binh nghe lệnh"
"Có..." Tả Mang, Bá Chương,Khắc Địch, Yến Nam 4 người quỳ gối
"Trong thời gian 1 tháng, tận lực bình địa trung thiên vực, cho các ngươi tự tác chủ trương hành sự"
"Thần tuân chỉ.."
"Thập vị môn chủ nghe lệnh!!
"Có thần...
"Một tháng này, công khai chiêu thu môn hạ, bất chấp tất cả thủ đoạn, trong thời gian ngắn nhất đưa thế lực trải rộng"
"Tuân chỉ..."
..................
Cùng trong ngày hôm đó
Lạc Quốc, Dương Phủ
"Vù....vù....vù...." bầu trời xanh thẳm bỗng nhiên tối sầm, thương khung rung chấn dữ dội
Một trận uy áp kinh người ầm ầm kéo đến
Toàn bộ dân cư Lạc Quốc tất cả bỏ hết việc trong tay sợ hãi nhìn lên bầu trời
Tại lúc này, "Vút" "vút....vút..." mặt đất nứt toác ra từng khe hổng lớn trực tiếp liền ngăn toàn bộ Dương phủ ra khỏi phạm vi bên ngoài.
Thương không lần nữa phún dũng ra ngập trời uy áp, một âm thanh lạnh lẽo mang theo uy nghiêm không thể cãi lại vang lên.
"Dương gia yêu nghiệt, cả gan mạo xưng thần mộc thành lập Thảo Mộc Tông, phạm vào đại tội, Bổn tọa tuyên bố phán xử: Diệt Tộc...cho các ngươi thời gian nửa nén hương tự mình đầu thú nếu không, hồn phi phách tán"
Uy áp một trận qua đi để lại toàn bộ cư dân Lạc Quốc lạnh cả người sợ hãi.
Chỉ có điều, sau một câu nay vang lên Dương Phủ lại vẫn như cũ im ắng bất động, tựa như không có bất kỳ chuyện gì diễn ra
Bầu trời uy áp phủ xuống càng ngày càng trầm trọng, dần dần từng vị thánh nhân xuất thủ, lĩnh vực uy áp như hủy thiên diệt địa chồng điệp đè xuống, chấn cho cả một mảnh trời đất đều nhộn nhạo muốn vỡ ra.
Thời gian vẫn như vậy chậm rãi mà khắc nghiệt trôi đi.
"Hừ....ngoan cố ngu xuẩn, một đám tiện nhân...." bầu trời lại một âm thanh vang lên tựa như tuyên cáo cho sự kiên nhẫn của hắn đã hết.
"Oanh....ầm...." một đạo kinh khủng khí áp ầm ầm nện xuống.
Hư không bộc phát ra một loại mầu sắc chói mắt do các loại lĩnh vực chồng chéo lên nhau, lực lượng kinh khủng.
"Oanh....oanh....oanh...." trọn vẹn 12 loại lĩnh vực cùng lúc toàn lực bộc phát, sức phá hủy không nghề tưởng nổi, một mảnh không gian đều vì thế nhộn nhạo bạo phá.
Trời đất lập tức bị loại uy năng này che kín, lấp hết tầm mắt người xem, đánh vỡ phàm nhân giác quan.
Trời sụp đất lún
Còn đáng sợ hơn cả thiên tai
Trên bầu trời, một đám thánh nhân trọn vẹn 12 người ai nấy đều mặt lộ khắc nghiệt, ánh mắt lạnh giá mà khinh bỉ nhìn xuống.
Ai cũng như thần nhân có thể phán định sinh tử kẻ khác, mạnh mẽ mà cao cao tại thượng.
Lần này Thần Mộc Tông tới đây là chỉ có 12 thánh nhân, tất nhiên bằng con số này đã là thừa sức bình địa một trung cấp tông môn
Thánh nhân Thần Mộc Tông còn là nổi danh vạn mộc công thành, nhất thánh đồ quốc, hà huống chi bây giờ tới đây lại mang theo tới 12 người.
Nhân số này thuần túy chỉ là mang tính phô trương, đem hèn mọn chà đạp, đem uy vọng nêu cao, đánh bóng lại một lần nữa lực lượng và uy nghiêm bất khả xâm phạm.
Là mang dao mổ trâu đu cắt tiết gà.
Trên sắc mặt mỗi người đều là thả ra một loại ngạo khí cao quý không ai bằng, thậm chí nhìn xéo thế gian hèn mọn
Nhưng mà
"Uỳnh....uỳnh......" lúc mà toàn thân lĩnh vực của họ ầm ầm nện tới phía dưới, một sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của họ liền phát sinh.
"Thần nhân ở trên, Chiếu Ngữ xin thay mặt toàn thể quốc dân Hoa Linh hướng ngài dập đầu"
"Phịch...phịch...phịch..." Hoa Chiếu Ngữ dập đầu liền 10 cái mới kính cẩn quỳ gối đợi chỉ.
"Làm việc không tệ, bổn tọa vừa lòng..." giọng Thiên phun ra mang theo tuyệt thế uy nghiêm, nhưng mỗi chữ vang lên lại khiến người thần trí thông suốt thân thể thư dãn thoải mái không thể tả.
Hoa Chiếu Ngữ âm thầm cảm thán trong lòng
"Uhm.." bỗng nhiên lão phát hiện trong thân thể tựa như có thêm cái gì đó, thậm chí là trong linh hồn
Bất chợt tâm linh trong sáng, rất nhiều sự việc phiền não tan biến sau đó có cái gì đó sáng sủa được vén ra.
Ngọc tỷ đế ấn phát ra hào quang chói lọi, khí vận cuồng tập về một chỗ, trong thời gian nháy mắt liền vượt qua một hạn mức nào đó mà vỡ ra, dĩ nhiên lại hình thành một đạo khí vận long linh
"Long...long linh..."miệng hắn lắp bắp
"Tạ thần nhân ân điển, Hoa Linh quốc thề với ngài đời đời trung thành tận tâm, Chiếu Ngữ dù đầu rơi máu chảy cũng vì ngài ra sức"
"Được...cho ngươi thời gian 1 tháng, bình định Nam Vực"
"Thần...tuân chỉ"
Nam vực là một vùng đất khô cằn nghèo nàn nhất trung thiên vực, dân cư đa số đều là các bộ lạc rời rạc, là nơi yếu nhất toàn trung thiên vực cũng nghèo nàn đến độ không gây chút dục vọng chiếm đoạt của các tiểu quốc.
Lúc này, một vị quân vương tiến tới là một gương mặt quen thuộc, chính là hạ Thiên vực Việt Thiên Quốc chủ
"Long Hoa xin chủ nhân ban việc..."
Giọng Thiên lại vang lên.
"Thời gian đã không còn nhiều, nhân loại đế vương bình thường càng mù quáng sẽ chỉ làm sinh linh đồ thán càng thêm thảm trọng, thời điểm phi thường thì cần phải hành động phi thường Thảo Mộc Tông cũng không cần kiêng kỵ nữa...
"Long Hoa, ban ngươi truyền quốc ngọc tỉ, Thảo Mộc Thiên Lệnh, cho ngươi thời gian 1 tháng bình Hạ Thiên Vực"
"Thần tuân chỉ..."
Thần mộc Thiên lệnh là thứ đặc thù của Thảo Mộc Tông, chính là cánh cửa tiến vào Thảo Mộc Giới Điệp.
Không những là một món pháp bảo cường đại còn có thể ẩn chứa uy năng cường đại, có thể cho người sử dụng trong thời gian ngắn đạt đến tầng thứ 4 Thần Mộc Công.
"Tứ đại giai binh nghe lệnh"
"Có..." Tả Mang, Bá Chương,Khắc Địch, Yến Nam 4 người quỳ gối
"Trong thời gian 1 tháng, tận lực bình địa trung thiên vực, cho các ngươi tự tác chủ trương hành sự"
"Thần tuân chỉ.."
"Thập vị môn chủ nghe lệnh!!
"Có thần...
"Một tháng này, công khai chiêu thu môn hạ, bất chấp tất cả thủ đoạn, trong thời gian ngắn nhất đưa thế lực trải rộng"
"Tuân chỉ..."
..................
Cùng trong ngày hôm đó
Lạc Quốc, Dương Phủ
"Vù....vù....vù...." bầu trời xanh thẳm bỗng nhiên tối sầm, thương khung rung chấn dữ dội
Một trận uy áp kinh người ầm ầm kéo đến
Toàn bộ dân cư Lạc Quốc tất cả bỏ hết việc trong tay sợ hãi nhìn lên bầu trời
Tại lúc này, "Vút" "vút....vút..." mặt đất nứt toác ra từng khe hổng lớn trực tiếp liền ngăn toàn bộ Dương phủ ra khỏi phạm vi bên ngoài.
Thương không lần nữa phún dũng ra ngập trời uy áp, một âm thanh lạnh lẽo mang theo uy nghiêm không thể cãi lại vang lên.
"Dương gia yêu nghiệt, cả gan mạo xưng thần mộc thành lập Thảo Mộc Tông, phạm vào đại tội, Bổn tọa tuyên bố phán xử: Diệt Tộc...cho các ngươi thời gian nửa nén hương tự mình đầu thú nếu không, hồn phi phách tán"
Uy áp một trận qua đi để lại toàn bộ cư dân Lạc Quốc lạnh cả người sợ hãi.
Chỉ có điều, sau một câu nay vang lên Dương Phủ lại vẫn như cũ im ắng bất động, tựa như không có bất kỳ chuyện gì diễn ra
Bầu trời uy áp phủ xuống càng ngày càng trầm trọng, dần dần từng vị thánh nhân xuất thủ, lĩnh vực uy áp như hủy thiên diệt địa chồng điệp đè xuống, chấn cho cả một mảnh trời đất đều nhộn nhạo muốn vỡ ra.
Thời gian vẫn như vậy chậm rãi mà khắc nghiệt trôi đi.
"Hừ....ngoan cố ngu xuẩn, một đám tiện nhân...." bầu trời lại một âm thanh vang lên tựa như tuyên cáo cho sự kiên nhẫn của hắn đã hết.
"Oanh....ầm...." một đạo kinh khủng khí áp ầm ầm nện xuống.
Hư không bộc phát ra một loại mầu sắc chói mắt do các loại lĩnh vực chồng chéo lên nhau, lực lượng kinh khủng.
"Oanh....oanh....oanh...." trọn vẹn 12 loại lĩnh vực cùng lúc toàn lực bộc phát, sức phá hủy không nghề tưởng nổi, một mảnh không gian đều vì thế nhộn nhạo bạo phá.
Trời đất lập tức bị loại uy năng này che kín, lấp hết tầm mắt người xem, đánh vỡ phàm nhân giác quan.
Trời sụp đất lún
Còn đáng sợ hơn cả thiên tai
Trên bầu trời, một đám thánh nhân trọn vẹn 12 người ai nấy đều mặt lộ khắc nghiệt, ánh mắt lạnh giá mà khinh bỉ nhìn xuống.
Ai cũng như thần nhân có thể phán định sinh tử kẻ khác, mạnh mẽ mà cao cao tại thượng.
Lần này Thần Mộc Tông tới đây là chỉ có 12 thánh nhân, tất nhiên bằng con số này đã là thừa sức bình địa một trung cấp tông môn
Thánh nhân Thần Mộc Tông còn là nổi danh vạn mộc công thành, nhất thánh đồ quốc, hà huống chi bây giờ tới đây lại mang theo tới 12 người.
Nhân số này thuần túy chỉ là mang tính phô trương, đem hèn mọn chà đạp, đem uy vọng nêu cao, đánh bóng lại một lần nữa lực lượng và uy nghiêm bất khả xâm phạm.
Là mang dao mổ trâu đu cắt tiết gà.
Trên sắc mặt mỗi người đều là thả ra một loại ngạo khí cao quý không ai bằng, thậm chí nhìn xéo thế gian hèn mọn
Nhưng mà
"Uỳnh....uỳnh......" lúc mà toàn thân lĩnh vực của họ ầm ầm nện tới phía dưới, một sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của họ liền phát sinh.
Bình luận facebook