• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Giới Thần (2 Viewers)

  • chap-120

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com

Chương 120: Nguyên tắc và đạo đức




"Uhmhiểu rồicha em là loại người nào anh hiểu rõ" giọng Thiên dịu xuống



"Nhưng vấn đề khó khăn ở đâuem nói đi



"Vấn đề là trước kia công ty là của emchỉ khác nhau là những vụ buôn bán ngầm thì đều mang danh nghĩa công tychữ ký tuy không phải của emnhưng em vẫn không thể tránh được trách nhiệm"



"Uhmvà sao nữa"Thiên hỏi



"Trương gia bảo lúc đó là phó giám đốc, có rất nhiều thứ hắn ra mặt làmem không biết chính xácnhưng mà chứng cớ và 1 số thông tin thì vẫn đủ" trong giọng nói của diễm hé ra 1 sự tự tin



"Vậy em định làm sao với nó



"Em saoe sẽ giao hếtem sẽ tố cáo họcho dùcông ty có tổn thất bao nhiêu em cũng không tiếc



"Uhmem đã có quyết định thì okra tiếp khách thôi"



Diễm rất vui vẻ khi nhìn thấy nụ cười thỏa mãn trên mặt hắn, từ giờ cô khẳng định mình sẽ không bao giờ làm hắn buồn nữa



"Uhm" 2 người nhìn nhau bằng ánh mắt kiên định cùng nhau bước ra







Tại phòng tiếp khách, hồng đang uống nước trà nói chuyện với nguyễn việt, tính hồng lễ phép có vẻ đã làm vị nghiêm chính vương này thích thú



"Két" Thiên và diễm tiến vào



"Chào anhđại tá nguyễn việt



"Uhmchào cô



Thiên chỉ khẽ gật đầu với lão, thậm chí hắn còn không thèm cười



"Cậu Thiên phải khônganh có vẻ không thích tôi" có lẽ thấy diễm và hồng đều có tình cảm với thanh niên này, không hiểu sao nguyễn việt cảm thấy thú vị với Thiên hơn trước



Phải biết rằng, bản thân ông là 1 người khét tiếng trong ngành công an, uy vọng và quyền lực của ông đều là thứ mà 1 người bình thường không thể nào có thể bình tĩnh đối diện



Thậm chí nếu như nơi ông xuất hiện, người khác ai nấy đều phải nịnh nọt, lễ phép chiều lòng đưa ông lên mây Chứ làm gì có kiểu đối xử như Thiên



Cho dù lúc vừa đến hắn không biết thì không lẽ nãy giờ nói chuyện với 1 tổng giám đốc tài năng như diễm lại không kể cho nghe Vậy mà hắn vẫn không hề có thái độ gì gọi là tôn trọng như vậy



Tất nhiên là ông ta không hề biết đến cảnh giám đốc hà toàn bị hắn dọa suýt tè ra quần vừa rồi



Và ông lại càng không biết, người để Thiên cho 1 cái gật đầu chào hỏi đã là tương đối kính trọng rồi



"ông là nguyễn việt phải khôngxin lỗi nhaxưa naytôi không có thiện cảm lắm với người làm quan"



"Uhmtại sao vậy" nguyễn việt điềm tĩnh hỏi



"Chuyện đó chắc ông chẳng cần tôi nói đâuhỏi thừa"



"Vậy tôi hỏi cậu nhenếu cậu là tôicậu sẽ làm sao"



"Vậy tôi hỏi ông trướctrước khi ông có được vị trí nàythì ông đã phải làm nhũng gì"



Không ngờ 1 câu hỏi này lại chạm vào tâm tư bứt rứt bấy lâu nay của ông ta, 1 cảm giác xấu hổ bất giác sinh ra



Ông ta biết, Thiên không thích kẻ làm quan là đúng



Nhưng ông dù đã làm mấy năm thanh quan và làm được mấy vụ ra trò lập được danh tiếng Nhưng nếu nói ông là 1 thanh quan chân chínhvậy thì vẫn chưa xứng đáng



Nếu như vậy thì ông lấy tư cách gì để ép người khác phải tôn trọng



Lần đầu tiên trong đời ông sinh ra 1 cảm giác hổ thẹn như vậy, không ngờ người ông không dám đối diện lại là 1 thanh niên mới gặp lần đầu



Có những việc ông không thể thả tay mà làm, có những người mà ông không dám xiết tội lại càng có những khoản tiền ông không nhận cũng không được



"Có lẽ ông là 1 trong những người đáng tôn trọng nhất trong đám người làm quannhưng nếu để tôi thật sự tôn trọngthì ông vẫn



Chưa đủbiểu hiện của ông vừa rồi chính là minh chứng" Thiên nói bằng giọng thất vọng



Như 1 tiếng sét giữa ban ngày, thức tỉnh kẻ trong mọng



"Haiiiicậu nói đúngcon người làm bằng xác thịtcó gia đình và bạn bèthì sẽ có nhược điểmaiiiiitôi cũng hổ thẹn với đảngcó lỗi với bác và cả chính tôi nữa"



"Nơi nào có tiềnnơi đó có lòng thamnơi nào có quyềnnơi đó có tham nhũngđạo lý này không phải ông không biết chứ



Thiên nãy giờ chính là đang sử dụng lực lượng sinh mệnh để gây thiện cảm và lực lượng chính nghĩa để kích phát ra chính nghĩa chi tâm trong người nguyễn việt



Quả nhiên, loại đại đạo này lại là chí mạng đối với người có lương tâm nghiêm cẩn như ông ta



"Ông nguyễn việtđây là toàn bộ hồ sơ mật được tôi ngầm lưu giữ suốt mấy năm này"



Lúc này vị đại tá này mới dứt khỏi được mặc cảm của mình Nhưng mà trong câu nói của diễm không ngờ ông lại không thể tin được khi cô có dụng ý này



"Giám đốc diễm, ý cô là sao



"Đại tá, tôi biết ông là người liêm khiếttôi cũng không giấu ông,trước đây tôi còn là giám đốcđã có rất nhiều người của 1 thế lực lạ cài cắm vào làm 1 số chuyện phi pháp dưới danh nghĩa công tybản thân tôi là con gái, trên có cha dưới có mấy ngàn nhân viêntôi không cách nào phản khángcái tôi có thể làm chỉ có bấy nhiêu đó thôi"



"Ông nguyễn việttôi chỉ hỏi ông 1 câu thôi



"Cha tôi là ai, chắc ông đã biếtvậy ông có chống lại được ông ấy hay không ?"



"Nếu theo cả nguyên tắc lẫn đạo đứcthì tôi sẽ không tiếc mọi giá để làmnhưng mà



"Hừmvậy là ông nhát gan sao



Thiên có vẻ khinh thường nói



"Không phải tôi nhátthú thật với cậu so với trương phi longtôi chống không nổi



Không ngờ nguyễn việt lúc này lại tự hạ thấp mình cầu mong 1 lời giải thích lấy lại thiện cảm với



Thanh niên này



"Cô diễm, tôi đã điều tra sơ về công ty cô, tôi biết quái vật mà mình sắp đối mặt lớn cỡ nàonhưng dù là nguyên tắc làm việc hay đạo đức lương tâm thì khi nghe người tố cáo, tôi vẫn không thể không làm Cho dù biết trước là hậu quả sẽ không tốt



Thiên lại nói: "uhmvậy nếu tôi cho ông sự hậu thuẫn thì sao



Nguyễn việt bĩu môi chán nản nói



"Thế lực gì mới đủ chứ,cậu có biết trương phi long là ai không



"Thần long hội chứ gìsao lại không biết



"Cậusao cậu biết



"Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng" trên người Thiên phả ra 1 hơi thở thánh khiết và chính nghĩa Hắn mang theo 1 loại tự tin và cao thượng không gì sánh được



Không ngờ lúc này, lần đầu tiên trong đời nguyễn việt lại cảm nhận thấy 1 sự kính nể và 1 chút tôn sùng đối với 1 người như vậy



"Vậy hậu thuẫn đó là ai"



Thiên nhìn thẳng vào mắt ông ta nhẹ nói



"Thanhbang"



"Thanhthanhcậu chắc khôngcó phải "nhất nhân chịu nhục, thảm án 400" bất động như thanh Thiên, vừa động tựa lôi đình, máu tươi rải 4 tỉnhđệ nhất danh bang việt quốc"



Thiên khó hiểu nhìn sang diễm hội ý, dù sao việc nổi tiếng bất ngờ này Thiên cũng không rành lắm



Diễm thì lại lóe lên tia tự hào, cái cằm trắng múp lập tức liền muốn đưa lên cao nói: "không saiviệt nam ta còn có tổ chức nào dám trung tên với thanh bang saongoài thanh bang racòn tổ chức nào dám hậu thuẫn cho ông chứ"



Trong mắt nguyễn việt cũng phát ra tia sáng đầy hâm mộ và hi vọng,



"Thanh bangthanhcậucậu Thiênvậynếu vậy tôi có thểcó thể trở thành thành viên của bang không" nguyễn việt mất hết bình tĩnh, miệng lắp bắp nói



"Không sai" Thiên gật đầu nói



Nguyễn việt đứng bật dậy nói "thật không"



Trong lòng ông sinh ra 1 sự mong chờ không tưởng nổi, dù sao sống trong môi trường quyền lực ông lại càng nhận thấy mình yếu ớt cỡ nào, cho dù nắm trong tay cán cân công lý nhưng lại không chống lại được vũ lực tuyệt đối



Còn thanh bang sao, còn chưa nói tới sự thần bí và thần kỳ của họ, chỉ riêng việc họ thảm sát 400 tội nhân vì 1 người của thanh bang là đủ rồi



Loại nhiệt huyết này, có nam nhi nào mà không hướng tới chứ



Nếu như có thể nhận được sự bảo trợ này, ông muốn điều tra hay xử tử aicòn cần phải sợ gì nữa saolúc đóđừng nói là mấy tên con ông cháu cha hoành hành bá đạo Cho dù có là chủ tịch quốc hội nếu phạm pháphừta cũng không sợ
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom