• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Giới Thần (2 Viewers)

  • chap-886

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com

Chương 888: Chiến trường di tích




"Cực Dương Long Tu QuảTiêu ca, đây là dược liệu sao?"



"Uhmlà một cây thiên phẩm dược liệu đã tiếp cận trình độ thiên địa bảo dược"



"Tiêu cachỉ cần có nó là sẽ khôi phục được đan điền cho Dương thúc sao"



"Khôngvấn đề không phải ở cây dược liệu này mà làbên dưới"



Ngay lúc này, bước chân của Thiên đã tiếp cận phạm vi dược liệu



"Bịch" bước chân hắn bước tới đây liền hơi dừng lại



"Uhmquả thật là vật chí dương chí cườngkhông tệ"



Nói xong Thiên bước tới mỗi bước chân hắn di chuyển đều khiến không gian bên trong vang lên tiếng két két như sắp vỡ vụn, một trận áp lực kinh khủng sinh ra



Mảnh không gian này thật không hiểu nổi đáng sợ đến cỡ nào, bước chân Thiên dùng đến sức cường ngạnh đánh nát, nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng thực tế mỗi bước chân của hắn chính là ẩn dấu không dưới triệu tinh lực lượng



"Kétkétkét" từng bướctừng bước chân của hắn tiến tới



"Đâyđây là âm thanh gì, nghe cứ tưởng như có cái gì đó đang bị ép cho vỡ nátthật rợn người" Doãn Kế Anh xoa xoa 2 vai



Nhìn Thiên bước tới trông rất là nhẹ nhàng, làm sao nàng có thể tưởng tượng được đó lại ẩn chứa sự khủng bố tới như vậy



Thiên cúi người xuống, bàn tay nhẹ thò ra



"Kétkétkétkét" bàn tay hắn thò ra tới đâu là không gian nơi đó sinh ra nứt vỡ xé nát



"Cạch" Thiên nhẹ nắm lấy quả chín mầu nâu đen trên cây hái xuống miệng đánh giá



"Tốt ahhạt giống vừa đủ mẩy, chất thịt no tròn, dược tính đầy đủcánh tay nhị thúc xem như có thêm một hi vọng rồi"



Gốc cây cực dương long thụ này không có thủ hộ hung vật, tại vì tự bản thân gốc cây này đã có được năng lực phòng hộ của mình, chớ xem thường nó chỉ là một gốc cây nhưng dù là đầu hung giao bên ngoài kia cũng không đủ tư cách xâm phạm



"Tiêu cahuynh là dùng nó để chữa bệnh sao"



"Uhmta nghe nói có một loại đan dược gọi là Sinh Sinh Tạo Hóa Đan,có thể đoạn chi tái sinh, phục nhân hồn trọng nhục thể, nếu có thể luyện thành cực phẩm thậm chí còn"



"Thậm chí còn thế nào" Doãn Lục Anh quá không thể tưởng tượng nổi



Đoạn chi tái sinh



Phục nhân hồn trọng nhục thể



Đây, còn không phải làlà biến tàn phế thành nguyên vẹn, cứu người chết thành kẻ sống sao, thậm chíhồn phách một tia cũng có thể tái sinh



Đan dượcchỉ là 1 viên đan dược thôi mà công dụng đến cỡ này hay saothật quá không thể tưởng tượng nổi



"Thậm chícho con người thêm một sinh mạng chân chính, đẩy tiềm lực và đẩy sinh mạng lên một tầng cao mớiđáng sợ hơn"



"Cái gìthật, thật sự có loại đan dược đó hay sao?"



"Có hay không thì ta còn chưa dám nói, nhưng chỉ cần ta tìm đủ dược liệuta tin rằng sẽ tìm ra bí mật của nó"



"Vậyvậy huynh, còn cần những thứ gì nữa"



Thiên cười, tay hắn "tạchtạch" phá vỡ chướng ngại xuyên vào trong lòng đất sau đó cạy lên một viên đá mầu đỏ tươi lớn bằng nắm tay phả ra những tia sáng chí dương chí cường mạnh mẽ đáng sợ



Cầm hòn đá trên tay Thiên lại không nhịn được vui mừng



"Chuyến hành trình này của ta coi như đã không phí rồi"



Cất viên đá đi, Thiên cũng không hề có ý định thu gốc thiên dược này vào Thất Diệu Phù Giới



Cây thiên dược này đã dung nhập vào một phần mảnh thế giới này, đã xem nơi đây vừa là nhà vừa là nơi thành đạo, nếu Thiên cưỡng đoạt nó đi thì cũng chẳng khác gì hành động giết người đốt nhà, trong khi đó một mảnh cực hạn chí cương hỏa vực mà nó có này đã đủ để nó tự vệ mà không cần lo lắng ai cướp đi



Trong khi đó một quả chín hắn thu được bên trong vẫn còn 3 hạt giống, đã đủ để hắn thu được giống cây này vào cho mình



"UhmTiêu ca, xong rồi thì đi thôi" Doãn Minh Anh hối



"Chưathứ tốt vẫn còn chưa thu xong mà"



"Ahhả" Doãn Minh Anh còn chưa kịp thốt hết câu thì tay nhỏ đã bị Thiên nắm lấy lôi đi



"AhahTiêu ca, đâyđây là núi lửa ahhuynh" còn chưa nói xong thì



"Tõmtách" dòng dung nham nóng hổi đã tách ra làm đôi sau đó Thiên kéo tay 3 nàng đi xuống



"Ahđây là" bên dưới dòng dung nham nóng chảy nhiệt độ cao kinh người không ngờ lại là một thế giới hoàn toàn khác



Ở đây, là một bãi chiến trường rộng lớn với vô số thi hài vụn cốt, giải giáp tàn binh, không khí um tùm một mùi ô uế thi khí



"Đừng hít bậy, thi khí này độc tính cực cao" tất nhiên là trong Vô Sắc Lĩnh Vực thì 10 phần ô uế chỉ còn lại một chút xíu nhưng chỉ bấy nhiêu thôi đã đủ khiến nhân loại bình thường bị độc chết



Nhìn tòa kiến trúc nguy nga mà đổ vỡ ở trước mắt Doãn Kế Anh không nhịn được hỏi



"Tiêu cađây, không lẽ chính là di tích đây sao?"



Thiên đưa ánh mắt khó tin nhìn nàng



"Waokhông ngờ Tiểu Kế Anh của ta lại thông minh tới như vậy nhathật là trước giờ mắt ta đều bị mù không có nhận raahhhhhbỏ tay,ahhhhhh" tất nhiên là câu nói này còn chưa nói hết câu thì hắn đã bị đàn áp, những lời chọc ghẹo phía sau lập tức liền biến thành tiếng la hét tru tréo



2 nàng Doãn Minh Anh, Doãn Kế Anh bên cạnh đều nhìn họ mà cười lên xinh đẹp, thật sự thì chính họ cũng giống Doãn Kế Anh, bây giờ mới biết là mình vừa tiến vào di tích



Nãy giờ đi theo Thiên các nàng đã quen tất cả đều ỷ lại vào hắn, chờ hắn che chở, mặc cho hắn dẫn đi đâu thì đi, riết rồi bị hắn làm cho lú lẫn mất khôn đi luôn



Tất nhiên là họ đều tin tưởng hắn, tin tưởng đến gần như mù quáng nhưng mà không hiểu sao họ lại vô cùng tình nguyện như vậy



Đi bên cạnh hắn, bị hơi thở nam nhân và những điều mới lạ trên người hắn hấp dẫn



Bị hắn chọc ghẹo đùa bỡn, bị hắn vô ý hữu ý đụng chạm tay chân



Bị hắn khơi gợi ra vô số điều phi thường không thể tả nổi trong cuộc sống và bị khí chất thong dong trên thân hắn mê hoặc



Có lẽ những khuôn sáo, lễ giáo và phép tắc giáo dưỡng của giới quyền quý đã đè lên vai họ quá lâu bây giờ họ mới cảm thấy được buông lỏng



Có lẽ những áp lực và gánh nặng và những ánh mắt dòm ngó soi xét của người khác bấy lâu nay đã khiến họ quá mức mệt mỏi



Bây giờ ở bên hắn



Họ không cần quan tâm bất kỳ cái gìkhông sợ bất kỳ cái gì, mọi chuyện từ lớn tới nhỏ đều có hắn lo



Mọi chuyện không thích, mọi gánh nặng bình thường, mọi áp lực trước đâytất cả đều bị cái thong dong mà bá đạo khinh đời của hắn xóa nhòa



Ở bên hắn họ sẽ không cần phải làm gìkhông phải quan tâm bất cứ điều gì ngoại trừ



làm một nữ nhân chân chính



Ngoại trừ



được sống với chính mình và được núp sau lưng hắn



Họthậm chí còn có thể vênh váo đắc ý nghiễm nhiên trở thành một trạng thái "chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng"



Tự nhiên ánh mắt họ liếc qua Doãn Kế Anh sau đó tựa như hiểu ra được một chuyện



"Tiểu muội của mình đã thay đổitùy ý hơn, vô tư mà mạnh mẽ hơn nhưng lại càng ỷ lại hơn, nàng mù quáng hơn và vô tư hơntất cảtất cả đều là vì hắn, nàng thật là hạnh phúc vì đã sớm hơn họ 1 tháng được nhận lấy điều này và nàngcó lẽ đã thích hắn, bây giờ nghĩ lạiđúng thật là một chuyện rất dễ hiểu"



Theo chân Thiên, họ lần lượt quan sát một đám tàn tích chiến đấu ở khắp nơi, dưới mặt đất này bên cạnh những thi thể tàn khuyết là những món bảo vật đủ loại



Tất cả đều được Thiên ghé qua, có lúc hắn cầm lên một mảnh lá phù tàn khuyết, có lúc hắn lại cầm lên một đoạn đao gãy rồi cất đi, có lúc lại thu giữ một vài mảnh xương cốt rất khó hiểu



"Tiêu cachỉ là một mảnh xương ah, huynh thu thì có tác dụng gì" Doãn Lục Anh chớp mắt to khó hiểu



"Chớ xem thường nó, mỗi một bộ xương nằm ở đây đều đã từng có tu vi thánh giả, một thân thần thông kinh người"



"Ahthánh giả, nhiềunhiều như vậyở đây có, không dưới ngàn bộ toàn bộ đều là"



"Uhmkhông sai" Thiên khẳng định, tay hắn vẫn không hề dừng lại việc lật qua từng bộ xác thi, quy nguyên đan điền lại kịch liệt vận động phân tích thông tin trong đó



"Không thể nàothánh giả ah, là cỡ nào trân quý, ở đây lại có tới hơn ngàn ngườisao có thể" Doãn Minh Anh không thể tin nổi



"Đúng vậy, Tiêu cata thấy mấy bộ xương này không phải đại đa số đều vẫn mục nát đó sao, thánh giả là bất hủ là vĩnh hằng màsao có thể"



Lập tức 3 cặp mắt to đều nhìn về phía Thiên tìm kiếm đáp án



"Uhmbởi vì như vậy cho nên những đoạn xương còn nguyên vẹn nó mới đáng giáđừng xem thường nó, nếu cẩn thận rèn luyện thì chỉ 1 đoạn xương này tệ lắm cũng là cực phẩm địa khí"



"Cái gì!!!!!!!" một đám mỹ nhân đều che miệng sợ hãi



"Tiêu cathậtthật trân quý như vậy sao?"



"Uhm"



"Nhưngnhưng mà tại sao, muội vẫn không hiểu"



"Đúng vậy, ta cũng không hiểu" Doãn Lục Anh xoe trán



"Uhmcó gì khó hiểu" Thiên lấy ra một thanh kiếm bình thường là một món huyền bảo, nếu là ở thị trường cũng có cái giá trên trời nhưng mà ngay lúc này, Thiên búng tay một cái, cây kiếm này nhẹ nhàng rời khỏi bàn tay hắn tách ra khỏi phạm vi 5m, ngay lập tức



"Kétkétkítầmầm" chỉ không tới 3 giây, một món huyền bảo đã bị kinh khủng lực áp ở đây nghiền thành mạt phấn sau đó mạt phấn lại bị nghiền thành hư vô vĩnh cửu biến mất trên thế gian



Nhìn thấy cảnh này, 3 nàng mỹ nữ đều bất giác lạnh sóng lưng, một trận khiếp đảm dâng lên trong đáy lòng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom