• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Giới Thần (1 Viewer)

  • chap-910

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com

Chương 912: Lại gặp huyết chi tàn




"Khốn kiếpchết cho ta" Hoàng Chiếu giống như sắp phát điên, cặp mắt hắn đỏ lên một tia phẫn nộ



Một cái tát này vung lên lại càng chứa thêm một tia phẫn nộ mà trở nên hung bạo tưởng chừng như sắp huyết nhuộm thương khung



Nhưng mà trước cự đại trảo lực cùng với khí áp này ập tới, Thiên lại không hề có một chút hoảng loạn như mọi người nghĩ mà ngược lại, hắn còn chậm rãi vươn ra tay phải, ngón giữa cong lên chạm vào ngón cái làm một tư thế búng tay



Không nhanh không chậm, khi mà kinh thiên động địa trảo lực này tát tới, quả thật Thiên thật sự búng ra giống y như cái điều mà không ai tin vào mắt mình đang nhìn đây



Ngón tay mỏng manh va chạm vào long trảo to lớn



Một ngón tay đọ sức với khổng lồ chưởng lực



Theo cảm quan mắt nhìn thì đây, quả thật chính là trứng chọi với đálà châu chấu đá xe như trong truyền thuyết hay nói



Đáng tiếc, xưa nay sự đời vô tuyệt đối việc gì cũng có ngoại lệ, và trước cặp mắt phàm tục của mọi ngườimột cảnh tượng cả đời khó quên liền chậm rãi diễn ra



"Tạchcrốp" tựa như khai thiên tích địa một trảo này không ngờ lại trở nên mềm yếu như bún trước cái búng tay nhẹ của Thiên



Một âm thanh vỡ vụn vang lên, long trảo đó liền lấy một tốc độ còn nhanh hơn thế tới mà dần dần bị đánh sụp sau đó móp méo và sau đó vỡ vụn như bong bóng xà phòng



Mềm yếu đến không thể tưởng



Nhưng cũng không có ai biết rằng, dưới một cái búng tay nàymột trận kinh khủng lực lượng truyền tới Nó mang theo một loại sức mạnh thuần túy vỗ vào không gian, sinh ra khủng bố khí áp chẻ dọc không khí nổ vỡ mà bắn ra



Đây chỉ là lực dư chấn từ không khí tập trung lại một chỗ mà đánh tới chứ cũng không phải từ ngón tay Thiên mà tới, uy lực này đã giảm xuống 9 thành



Nhưng chỉ với 1 thành uy lực một cái búng tay này, nguyên đầu kim long hư ảnh mang theo vạn tinh lực lượng đã mềm nhũn vỡ nát bấy



Quả thật, đây mới chính là chênh lệch, một sự chênh lệch lớn tới mức mà nhân loại không cách nào tưởng tượng ra



Và cái câu mà Thiên vừa nói ra " Chiến với tangươi xứng sao?" đó đã lập tức được chứng minh



Một trận khủng bố lực phản chấn truyền đến



"Hộcphụt" Hoàng Chiếu lập tức như gặp trọng kích phun liên tục mấy ngụm máu tươi, sâu trong đáy mắt hắn tựa như bao thiên phẫn nộ đã hoàn toàn bị dập tắt mà thay vào đólà chỉ có tuyệt đối một nỗi sợ hãi



Chân hắn không đau nhưng lại run rẩy, tay hắn không đau nhưng lại run rẩy và lưng hắn cũng không đau nhưng cũng run rẩy



Hắn run rẩy từ sâu trong tận đáy tâm hồn, tựa như thấm vào cốt tủy, đưa hắn từ bờ địa ngục này tới địa ngục khác Cảm giác sống sót đối với hắn lại chưa bao giờ mỏng manh hơn lúc này



"Ực" hắn bất giác tự nuốt khô một ngụm nước miếng nhưng tay chân lại dần mất đi khống chế



"Ực" một tên thiên tài đi bên cạnh hắn cũng sợ hãi nuốt một ngụm nước miếng



Sau đó cả một đám người này đều ngây ngây dại dại, sợ hãi đần ra không thể khống chế được thân mình, ánh mắt chúng nhìn đến Thiên tựa như đang nhìn thấy quái vật



Một cô gái còn lại đi bên Hoàng Chiếu cũng sớm đã nhũn ra, dưới 2 chân còn tràn ra một vũng nước tiểu



Cô ta tên là Lục Anh Kỳ, cũng chính là người lục gia, là một chi thứ họ gần, ở trong lục gia cô ta địa vị không bằng Lục Hàn nhưng lại cao hơn Lục Kết, tuy khác nhau về địa vị nhưng họ đều có 1 điểm chung đó là đều là con cờ của Lục gia



Còn cô gái mà bị Thiên tát bay không biết sống chết kia lại chính là người của Vương gia, gia tộc này không những thế lực mạnh đến nỗi Hoàng tộc cũng kiêng kỵ, do đó Vương Ái Ngữ này bình thường ở bên cạnh Hoàng Chiếu cũng tự có kiêu ngạo, và như vậy cô ta gặp hậu quả như ngày hôm nay cũng là vì nguyên nhân đó







Cùng lúc đó, ngay tại vị trí gian mật thất cất dấu kho tàng mà Thiên vừa đi ra Hoàng Chung mặt xám mày tro nhìn cảnh vật trống rống bên trong



Trống rỗngkhông sai, là trống rỗng không có một thứ gì



Trên tường, vẫn còn những tảng băng khối cứng rắn đông cứng, trận pháp nối liền với toàn bộ di tích đã suy yếu đến gần như sắp sụp đổ



"Đây là tại saolà ai có bản lãnh vào được đây, ai có thể im hơi lặng tiếng mang được ngọn thần hỏa kia đi,kho tàng và cả trận thư"



"Không thể nàobí mật này chỉ có mình ta biết, không có người thứ 2mẹ ta và bà ấyđều đã bị ta giết, tuyệt đối không thể nào còn có người thứ 3 biết đượcvậy thì là ai"



Sắc mặt Hoàng Chung bây giờ đã không còn lại bất kỳ sự ngây ngô chất phát như lúc bình thường nữa mà thay vào đó, lại là một trạng thái tựa như kẻ bệnh hoạn



Hắn cực đoan bộc phát ra một loại oán độc và với sự khát máu vô tình tựa như không thuộc về nhân loại



"Người tiến vào di tích này không nhiều lắmta nhất định sẽ tìm ra hắn, ta sẽ giết từng ngườitừng người mộtkho tàng nàyta sẽ chậm rãi lấy về trong tayhahahahahahatại trong trung thiên vực này, để coi ngươi có thể chạy đi tới đâu"



Hoàng Chung mang theo mấy tên bộ hạ cùng nhau đi ra sau đó thẳng một mạch đi tới một nơi khác trong di tích, nơi này không ngờ lại chưa hề có ai bước tớihay nói một cách khác là đã từng có một người tới nhưng lại đã đi







Di tích này có rất nhiều cửa vào, thậm chí có thể nói là khắp nơi đều có cửa vào chỉ khác biệt là mỗi nơi đều có trận pháp kết dẫn mỗi chỗ một khác biệt mà thôi



Cái lối đi mà lúc Thiên đi vào lại vừa vặn là một nơi trận pháp mạnh nhất, do đó gần như không có một ai có thể đi qua



Nhưng bây giờ hắn lại chẳng dại gì mà đi theo lối cũ, con đường này mà hắn đi chính là đường tắt



Nhưng mà, đường tắt tuy ngắn nhưng lại lắm thù nhiều oán, người quen cũng đặc biệt nhiều



Nơi Thiên đi qua, là một bãi chiến trường với khắp nơi là băng tinh, băng kiếm, băng trụ



Trên trời cao không ngừng nện những âm thanh ầm đùng vang vọng



"Băng Thánh, ngươi vì lý do gì lại cứ nhất định phải ngăn lại bổn thánhBăng Tuyết Cốc các ngươi không lẽ còn muốn khiêu chiến Huyết Sát Các ta sao?"



"Kiếm Chi Tàn, ta bây giờ chỉ là dùng danh nghĩa cá nhân để chiến với ngươi không liên quan gì Băng Tuyết Cốc"



"Hừvì lý do gì?"



"Lý dokhông có lý do, người đó đã đi vào đó gần 1 ngày, hắn còn chưa đi ra thì ngươi không được tiến vào"



"Người đólà ai?, không lẽlà Dương Tiêu tên tiểu tử kiahahahahahahaBăng Thánh, thật là buồn cười cho thánh vị của ngươi, đường đường thánh giả lại năm lần bảy lượt hết hộ vệ một con nha đầu bây giờ lại theo đuôi một thằng oắt conhahahahaahacười chết tahahahahaha"



"Hừngươi sỉ nhục ta thế nào cũng được, nhưng ta nể tình ngươi là người Lạc quốc khuyên ngươi một câuđừng nên làm nhục hắn, lại càng đừng bao giờ làm kẻ địch của hắn"



"Nhiều lời,ngươi xem bổn thánh là con nít hay sao, chỉ một tên nhóc cũng sợloại thánh giả như ngươicút ngay, nếu không ta giết ngươi"



"Hừở lại cho ta"



"Ầmầmầmbăngbăng" băng hệ thần thông của Băng lão tuy mạnh nhưng lại không có tốc độ nhanh bằng sát thủ độc kiếm đạo của Kiếm Chi Tàn



Trận chiến này ông ta gian nan chiến đấu nhưng cũng chỉ mang tính trì hoãn là chính không có hi vọng chiến thắng



"Phụpxẹt" lại một vết máu nữa phun ra, băng lão thảm bại



"AhBăng lão, ngươi có sao không?" một giọng nữ tính băng lãnh vang lên



"Ta không saocòn chiến được"



"Băng lão, ngươi cần gì phải cố chấp như vậy ahcái tên không ra gì đó ai biết được hắn là loại người gì, lão hi sinh như vậy có đáng không?"



"Đángta có lòng tinhaha"



Kiếm Chi Tàn lạnh lùng liếm nhẹ lưỡi kiếm, nhấm nháp vết máu trên đó, trên mặt hiện lên một loại máu tanh độc ác



"Hahahabữa tiệc bắt đầu đi thôi, hahaBăng Thánhngươi sẽ là ma thánh thứ 3 chết dưới kiếm của tathập bộ sát nhân, dưới kiếm chi tànhahahahaha"



Kiếm hắn vung lên, một bước bước ra



"Kenghự" Băng lão bị một kiếm chém bay, ngay cả vị cô nương bên cạnh cũng bị đánh bay



"Không được giết Băng lãokhông đượcahhh"



Kiếm Chi Tàn bước ra bước thứ 2



"Xẹtphập"



"Hự"băng lão bị chém vào đan điền, máu tươi phún đỏ, cả người vô lực ngã nhoài dưới đất



"Hahahhabình sinh ta thích bắt nạt kẻ yếu, thích nếm máu tươi tuyệt vọng và tiếng đau đớn gào thét của kẻ bại trậncòn ngươi, ngươi thật không cho ta khoái cảm đócho nênngươi chết đi"



Nói xong, Kiếm Chi Tàn đạp chân lên ngực băng lão kiếm giơ cao lên đầu làm động tác sắp trảm đầu người



Ánh mắt hắn lóe lên một đạo huyết quang tàn nhẫn, mặt tựa như ma như quỷ, miệng còn đỏ một mầu đỏ tươi của máu huyết vừa nếm trên thân kiếm



"Hahahaahakhoái cảm giết ngườithật không gì sánh bằnghahahahaa" cuồng tiếu một trận hả hê sau đó kiếm hắn kéo một đường huyết quang chém xuống



Nhưng mà ngay lúc này



Một mảnh không gian bất chợt đọng lại, thời gian không gian giống như đọng lại ngay tại lúc này



Thanh kiếm trên cao, Huyết Chi Tàn không hiểu sao tự nhiên lại trợn lớn cặp mắt, gân mạch khắp nơi căng phồng lên



"Giết ngườithích lắm sao?"



Một giọng nói bình thản mà quỷ dị vang lên
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom