• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Giới Thiệu Những Truyện Ngôn Tình Hay (4 Viewers)

  • GẠT LỆ CHO EM

Tác giả: Vân Sơ Tình
Thể loại: hiện đại, lãng mạn, HE
Nội dung: Nữ chính mất trí nhớ, nam chính tàn tật
Văn Án:
Khi tôi quay đầu, thấy anh trầm mặc.
Khi tôi nhìn anh, thấy tim mình thổn thức.
Anh ở đâu?
Chúng ta từng gặp nhau?
Ngày đó, khi đôi ta chạm mặt…
… Rồi rất lâu về sau, khi tôi hồi tưởng lại, hóa ra hôm ấy, anh đã lặng lẽ tiến vào sinh mệnh tôi.
Trích đoạn:
Tôi nhớ câu nói: “Đừng quên đường về nhà”, nhớ hình bóng anh dưới lầu nhà trọ gọi tôi là “Cô vợ bỏ trốn”, nhớ anh từng trêu đùa tôi thế nào.
Tôi nhớ mình dùng miệng bón thuốc cho anh, nhớ tới lúc phát hiện trong nhà này toàn bộ quần áo đều là kích cỡ và sở thích của tôi.
Tôi nhớ anh ở trước mặt bạn bè “mớm” thức ăn cho tôi…
Sở Ninh lạnh lùng liếc tôi một cái: “Ai cho phép em quên anh lâu như thế? Đến cả lời thề son sắt em cũng không thèm nhớ luôn.”
Tôi giật mình, nhìn vẻ mặt bi thương của anh, chợt nhớ cái đêm hoa quỳnh nở rộ, nhớ tôi vừa khóc vừa nói với anh: “Em không muốn nhớ tới quá khứ”, nhớ câu nói trước khi anh ngất đi: “Sở Nhi, vì sao em lại quên anh? …”
Tôi nhớ anh nhéo mũi tôi nói: “Huề nhau”, nhớ tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín viên ngói ở thủy đình Bạch Liên…
Mũi tôi chua xót, lương tâm như có trăm ngàn con kiến bò qua bò lại, tôi sờ sờ mũi, chột dạ đi qua nịnh nọt: “Chồng à…”
“Hừ!” Anh tự chải tóc, không thèm để ý đến tôi.
“Ấy ấy, chồng ơi…” Tôi chân chó chạy sang bên kia, cố gắng lật bỏ khuôn mặt lạnh tanh kia xuống, “Hự!”
Tôi hoảng sợ, một lúc sau —— anh cười lộ vẻ gian kế đã thực hiện thành công, khuôn mặt vô cùng đắc ý giữ chặt lấy tôi làm tôi suýt nữa thì ngã xuống giường. Cái mặt kia làm gì có một tia thống khổ nào chứ???????
Tôi chịu đả kích vô cùng lớn ———— LẠI bị lừa rồi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi rất muốn đập đầu vào thành giường, tự nhủ sao mình lại có thể ngốc thế cơ chứ? Sở Ninh ngồi bên cạnh cười ha ha, đem tôi đang ỉu xìu ôm vào ngực.
Anh ấn một nụ hôn lên trán tôi: “Huề nhau nhé?”
Tôi ngẩng đầu nhìn ánh mắt thâm tình của Sở Ninh, do dự một lúc rồi cũng không cam tâm tình nguyện mếu máo: “Huề nhau.”
Giúp Sở Ninh nằm xuống, dém chăn. Không lâu sau, nghe thấy tiếng hít thở đều đều truyền tới, tôi lặng lẽ nương theo ánh trăng nhìn người đàn ông bên cạnh, trong lòng thở dài:
“Hàn Sở Ngưng, mày thật hạnh phúc. . . . . .”
* * *
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom