Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 18
Các bạn đang đọc truyện Giường anh chia em một nửa – Chương 18 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 18 EM KHÔNG DÁM BẢO ĐẢM (2)
Tần Kiết khựng lại. Giây lát sau, anh cúi đầu ấn ngón tay đã được cắt tỉa móng gọn gàng vào tin nhắn thoại Mục Sở Từ gửi qua cho Dung Dự.
“Bữa tiệc tối nay, có người có ý xấu nhằm vào Trần Ân Tứ. Tuy tôi không biết cụ thể là ai, nhưng chỉ giở mấy trò lén lút như bỏ thuốc mê rồi cưỡng hiếp gì đó… Tôi định nói cho Trần Ân Tứ biết, nhưng hai chúng tôi không quen thân, cũng không liên lạc được anh Tần nên mới nhắn cho anh. Tôi nghĩ trước đây anh Tần và Trần Ân Tứ quen nhau, nếu hai người có liên lạc với nhau thì nhờ anh Tần bắn tin cho cô ấy biết, để tối nay cô ấy cẩn thận một chút.”
Mục Sở Từ không hổ danh là ảnh đế, giọng thư thả trầm ấm, nghe mà lòng thư thái.
Dung Dự: “Ê, tôi chạy đến tìm cậu chính vì việc này.”
Tần Kiết im lặng, ấn vào màn hình lần nữa, bật tin nhắn thoại của Mục Sở Từ lại một lần. Lần này không đợi Mục Sở Từ nói hết, Tần Kiết đã buông cốc nước xuống, đi lên tầng.
Dung Dự vui vẻ đuổi theo: “Đã biết chuyện này rồi đâu thể nào bàng quan ngồi yên. Đừng nói là hai người từng quen nhau, cho dù không quen thì người lạ cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.”
Tần Kiết chẳng nói chẳng rằng, đi thẳng vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại.
“Tần Cẩu, ý cậu là sao? Tần Cẩu!” Dung Dự gân cổ kêu gào.
Phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy. Chưa đến năm phút, cửa phòng tắm bật mở, Tần Kiết mặc áo choàng tắm, đi ra với mái tóc nhỏ nước tong tỏng.
“Tần Cẩu…” Dung Dự đang ngồi trên sô pha thì bật dậy, song Tần Kiết đi vào phòng thay quần áo, tiện tay đóng cửa lại luôn.
Chốc lát sau Tần Kiết mặc áo hoodie và quần jeans nhãn hiệu đắt đỏ, kéo cửa phòng thay quần áo ra.
Nhìn Tần Kiết đi đến trước gương sấy tóc, Dung Dự nghiêm túc lên tiếng: “Tần Kiết.”
Tần Kiết không hề ngoảnh lại, vừa sấy tóc vừa “ừ” một tiếng.
Dung Dự hoang mang: “Tôi cảm thấy con người cậu hơi bạc tình. Dù sao Trần Ân Tứ cũng là bạn gái cũ của cậu, cậu nghe thấy tin tức này lại thờ ơ mặc kệ. Ngay cả tôi và Trần Ân Tứ chẳng có quan hệ gì mà còn không chấp nhận được…”
Tần Kiết sấy tóc xong, buông máy sấy xuống, nhẹ giọng thốt ra năm chữ: “Bạn gái cũ của tôi…”
Dung Dự không đoán được ý anh, đứng dậy: “Thôi, xem như tôi chưa nói với cậu, để tôi tự đi một chuyến…”
Lúc Dung Dự đi ngang qua, Tần Kiết lại cất lời, giọng nói rất bình tĩnh mang ý nhắc nhở: “Bạn gái cũ của tôi, không phải bạn gái cũ của cậu.”
Vietwriter.vn
“Phải, là bạn gái cũ của cậu. Cậu không quan tâm đến bạn gái cũ của mình mà còn bắt bẻ mấy câu này à?”
Khuôn mặt Dung Dự in đậm ba chữ “Ha Ha Ha”, có điều anh ta còn chưa đến cửa phòng ngủ, đã bị gối đập trúng gáy.
Tần Kiết ném rất mạnh, tuy gối êm nhưng cộng vào sức mạnh đã khiến Dung Dự không hề đề phòng suýt ngã úp mặt xuống đất.
Dung Dự ôm đầu, quay lại trừng mắt với Tần Kiết: “Tần Cẩu, cậu muốn đánh nhau hả?”
“Đúng là muốn đánh nhau, nhưng bây giờ không rảnh đánh cậu.” Tần Kiết lấy di động trên tủ đầu giường, tìm pin sạc dự phòng, sau đó cầm chìa khóa xe, đi thẳng ra cửa phòng ngủ trong ánh nhìn căm tức của Dung Dự.
Lúc đi ngang qua Dung Dự, Tần Kiết liếc nhìn anh ta, dừng bước: “Mẹ kiếp, cậu cũng biết, đó là bạn gái cũ tôi đấy.”
Bình luận facebook