Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1344
Chương 1344: Thời kỳ mãn kinh
: Thời kỳ mãn kinh
Chiến Hàn Quân thở dài nói: “Có lẽ là Linh Trang đã đến thời kỳ mãn kinh. Tối qua tôi đã khen những người phụ nữ khác, và cô ấy không thể chịu đựng được”
Nghiêm Mặc Hàn mới không tin Chiến Hàn Quân: “Em gái tôi sẽ ghen với cậu, cậu còn không vui thầm sao?”
Chiến Hàn Quân nói: “Cô ấy ghen vì em thì đương nhiên là em thấy vui. Nhưng cô ấy ghen thì lại không để ý em nữa. “
Nghiêm Mặc Hàn gật đầu, cô thật sự tin tưởng Linh Trang không để ý tới Chiến Hàn Quân, Chiến Hàn Quân sẽ có cảm giác hoảng sợ đến tận thế.
Nhưng điều Nghiêm Mặc Hàn quan tâm chính là: “Vậy rốt cuộc cậu đã khen cô gái nào?”
Chiến Hàn Quân nói: “Lạc Thanh Du.”
Nghiêm Mặc Hàn trợn tròn mắt.
“Cậu nhắc tới người phụ nữ bất tài vô dụng đó làm gì chứ?
Chiến Hàn Quân thấp giọng trách cứ: “Cái gì mà vô dụng bất tài? Linh Trang cũng trở thành Lạc Thanh Du trong nhiều năm như vậy. Cô ấy là đang ghen với cả chính bản thân mình, huống chi là những người phụ nữ khác?”
Nghiêm Mặc Hàn có chút đồng tình với Chiến Hàn Quân: “Hản là cô ấy đến thời kì mãn kinh rồi. Phải cực kì cẩn thận. Cậu thận trọng là đúng. “
Chiến Hàn Quân giận dữ nói: “Thời kỳ mãn kinh gì? Linh Trang nhà tôi còn trẻ đấy. “
Lúc Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Hàn Quân tán gẫu, chị cả lôi kéo Linh Trang, đi tới trước quầy bán đèn cầu nguyện.
Chị cả hỏi: “Em này, ánh đèn cầu nguyện này rất nhiều màu, em muốn mua màu gì đây?”
Linh Trang nói: “Bé Tùng nhà ta thích cỏ xanh, thích màu vàng cam, vậy thì mua giấy hai màu này đi.”
Chiến Hàn Quân đuổi theo, trong xương cốt anh vẫn có phong độ khí phách của cậu chủ nhà giàu làm việc phóng khoáng, nói: “Mua hết đèn cầu nguyện ở đây đi. Tất cả các sản phẩm và vật liệu đều đã mua rồi.
Chị cả mang nét đẹp của người trưởng thành, vì vậy cô_ấy chỉ đứng im không biết Nghiêm Mặc Hàn đi tới, đặt toàn bộ sản phẩm và vật liệu làm đèn cầu nguyện trên kệ vào giỏ hàng của anh, một bên nói: “Đại ca nói đúng. Mua tất cả chúng, như vậy, toàn bộ quận Đào Hoa chỉ có thể cầu nguyện cho một mình Bé Tùng nhà ta thôi. “
Nghiêm Mặc Hàn vạch trần suy nghĩ của Chiến Hàn Quân, Linh Trang và đại tỷ liền đồng ý với hành động bá đạo của anh.
Lúc này, một người thanh niên vô cùng điển trai đi tới siêu thị.
Người thanh niên mang theo ánh mắt chờ mong nhìn lướt qua trong siêu thị, không nhìn thấy bóng dáng vẻ yêu kiều của cô gái đó đâu, đáy mắt người thanh niên liền tràn ngập một sự mất mát.
Chỉ là, ánh mắt mất mát sau khi liếc nhìn Chiến Hàn Quân và Linh Trang trong góc, đáy mắt tối tăm lại ánh lên vẻ tươi sáng. Thượng tướng Mạt Thế ư?
Cậu ta đang muốn đi tìm anh đòi chín tấm bản đồ, không ngờ rằng anh lại tự mình tìm tới cửa Người thanh niên kéo thấp mũ lưỡi trai, đi về phía Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang.
Ở gần bọn họ,người thanh niên đặt tay lên kệ, dùng sức…
Kệ lập tức nghiêng về phía Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang, mắt thấy hàng hóa trên kệ sắp rơi xuống trên người Linh Trang, bỗng nhiên Chiến Quốc Việt chạy tới, đưa tay chống đỡ kệ nghiêng.
Hai lực lượng, giống như cuộc thi kéo dài dòng sông, cản trở lẫn nhau.
Ánh mắt Chiến Quốc Việt va chạm với người thanh, đáy mắt thiếu niên là ánh mắt tự tin mở to. Mà Chiến Quốc Việt là hắc báo bình thường muốn thôn tính vẻ mặt hung ác của đối phương.
Người khinh thường ba mẹ mình, Chiến Quốc Việt tuyệt đối không buông tha.
Chiến Quốc Việt huýt sáo, trong khoảnh khắc, bọn quỷ trong siêu thị nhao nhao nhảy lên, trong chớp mắt liền vây quanh người thanh niên đến mức gió cũng không thể lọt qua.
“Bắt cậu ta lại” Chiến Quốc Việt ra lệnh.
Tuy rằng tuổi cậu còn nhỏ, nhưng thời thơ ấu rất nhiều gập ghềnh, hơn nữa sai trái trong cuộc đời của ba mẹ, làm cho cậu có phong thái trưởng thành và rèn cho cậu thói quen thận trọng, năng lực vô cùng phi phàm.
Nhất thời, tất cả ma quỷ như thuồng lường ra biển, người thanh niên tuyệt sắc.
nhào tới từ bốn phương tám hướng.
Người thanh niên tuyệt sắc siết chặt nằm tay, ánh mắt trầm xuống “Muốn bắt tôi sao, nằm mơ đi” lệnh nói ra, có thế nuốt cả sơn hà.
: Thời kỳ mãn kinh
Chiến Hàn Quân thở dài nói: “Có lẽ là Linh Trang đã đến thời kỳ mãn kinh. Tối qua tôi đã khen những người phụ nữ khác, và cô ấy không thể chịu đựng được”
Nghiêm Mặc Hàn mới không tin Chiến Hàn Quân: “Em gái tôi sẽ ghen với cậu, cậu còn không vui thầm sao?”
Chiến Hàn Quân nói: “Cô ấy ghen vì em thì đương nhiên là em thấy vui. Nhưng cô ấy ghen thì lại không để ý em nữa. “
Nghiêm Mặc Hàn gật đầu, cô thật sự tin tưởng Linh Trang không để ý tới Chiến Hàn Quân, Chiến Hàn Quân sẽ có cảm giác hoảng sợ đến tận thế.
Nhưng điều Nghiêm Mặc Hàn quan tâm chính là: “Vậy rốt cuộc cậu đã khen cô gái nào?”
Chiến Hàn Quân nói: “Lạc Thanh Du.”
Nghiêm Mặc Hàn trợn tròn mắt.
“Cậu nhắc tới người phụ nữ bất tài vô dụng đó làm gì chứ?
Chiến Hàn Quân thấp giọng trách cứ: “Cái gì mà vô dụng bất tài? Linh Trang cũng trở thành Lạc Thanh Du trong nhiều năm như vậy. Cô ấy là đang ghen với cả chính bản thân mình, huống chi là những người phụ nữ khác?”
Nghiêm Mặc Hàn có chút đồng tình với Chiến Hàn Quân: “Hản là cô ấy đến thời kì mãn kinh rồi. Phải cực kì cẩn thận. Cậu thận trọng là đúng. “
Chiến Hàn Quân giận dữ nói: “Thời kỳ mãn kinh gì? Linh Trang nhà tôi còn trẻ đấy. “
Lúc Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Hàn Quân tán gẫu, chị cả lôi kéo Linh Trang, đi tới trước quầy bán đèn cầu nguyện.
Chị cả hỏi: “Em này, ánh đèn cầu nguyện này rất nhiều màu, em muốn mua màu gì đây?”
Linh Trang nói: “Bé Tùng nhà ta thích cỏ xanh, thích màu vàng cam, vậy thì mua giấy hai màu này đi.”
Chiến Hàn Quân đuổi theo, trong xương cốt anh vẫn có phong độ khí phách của cậu chủ nhà giàu làm việc phóng khoáng, nói: “Mua hết đèn cầu nguyện ở đây đi. Tất cả các sản phẩm và vật liệu đều đã mua rồi.
Chị cả mang nét đẹp của người trưởng thành, vì vậy cô_ấy chỉ đứng im không biết Nghiêm Mặc Hàn đi tới, đặt toàn bộ sản phẩm và vật liệu làm đèn cầu nguyện trên kệ vào giỏ hàng của anh, một bên nói: “Đại ca nói đúng. Mua tất cả chúng, như vậy, toàn bộ quận Đào Hoa chỉ có thể cầu nguyện cho một mình Bé Tùng nhà ta thôi. “
Nghiêm Mặc Hàn vạch trần suy nghĩ của Chiến Hàn Quân, Linh Trang và đại tỷ liền đồng ý với hành động bá đạo của anh.
Lúc này, một người thanh niên vô cùng điển trai đi tới siêu thị.
Người thanh niên mang theo ánh mắt chờ mong nhìn lướt qua trong siêu thị, không nhìn thấy bóng dáng vẻ yêu kiều của cô gái đó đâu, đáy mắt người thanh niên liền tràn ngập một sự mất mát.
Chỉ là, ánh mắt mất mát sau khi liếc nhìn Chiến Hàn Quân và Linh Trang trong góc, đáy mắt tối tăm lại ánh lên vẻ tươi sáng. Thượng tướng Mạt Thế ư?
Cậu ta đang muốn đi tìm anh đòi chín tấm bản đồ, không ngờ rằng anh lại tự mình tìm tới cửa Người thanh niên kéo thấp mũ lưỡi trai, đi về phía Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang.
Ở gần bọn họ,người thanh niên đặt tay lên kệ, dùng sức…
Kệ lập tức nghiêng về phía Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang, mắt thấy hàng hóa trên kệ sắp rơi xuống trên người Linh Trang, bỗng nhiên Chiến Quốc Việt chạy tới, đưa tay chống đỡ kệ nghiêng.
Hai lực lượng, giống như cuộc thi kéo dài dòng sông, cản trở lẫn nhau.
Ánh mắt Chiến Quốc Việt va chạm với người thanh, đáy mắt thiếu niên là ánh mắt tự tin mở to. Mà Chiến Quốc Việt là hắc báo bình thường muốn thôn tính vẻ mặt hung ác của đối phương.
Người khinh thường ba mẹ mình, Chiến Quốc Việt tuyệt đối không buông tha.
Chiến Quốc Việt huýt sáo, trong khoảnh khắc, bọn quỷ trong siêu thị nhao nhao nhảy lên, trong chớp mắt liền vây quanh người thanh niên đến mức gió cũng không thể lọt qua.
“Bắt cậu ta lại” Chiến Quốc Việt ra lệnh.
Tuy rằng tuổi cậu còn nhỏ, nhưng thời thơ ấu rất nhiều gập ghềnh, hơn nữa sai trái trong cuộc đời của ba mẹ, làm cho cậu có phong thái trưởng thành và rèn cho cậu thói quen thận trọng, năng lực vô cùng phi phàm.
Nhất thời, tất cả ma quỷ như thuồng lường ra biển, người thanh niên tuyệt sắc.
nhào tới từ bốn phương tám hướng.
Người thanh niên tuyệt sắc siết chặt nằm tay, ánh mắt trầm xuống “Muốn bắt tôi sao, nằm mơ đi” lệnh nói ra, có thế nuốt cả sơn hà.
Bình luận facebook