Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1556
Chương 1556: Cố ý làm khó
Linh Trang sốt ruột giải thích nói: “Mẹ à, quà mà anh Quân tặng, không có món nào mà con không giữ gìn cấn thận. Chỉ có riêng món này, con muốn tặng cho mẹ, là bởi vì mẹ ở trong lòng của con, thật sự rất quan trọng. Mẹ vui vẻ, anh Quân mới có thể vui vẻ. Con nghĩ, anh ấy cũng đồng ý nên sẽ không để tâm chuyện con lấy bộ trang sức này tặng cho mẹ”
Dư Thiên An càng thêm tức giận nói: “Lòng dạ cô cũng gian xảo thật đó, hiểu được việc lấy lòng mẹ chồng để giữ trái tim của chồng. Nghiêm Linh Trang, tôi nói cho cô biết, tôi đây ghét nhất loại phụ nữ gian xảo giống như cô vậy”
Linh Trang cứng họng.
Cô nói nhiều sai nhiều, vậy cô sẽ cố gắng nói ít một chút.
Anh Nguyệt thật tức giận, tức giận nhìn Dư Thiên An.
Chị hai chạy ra làm người hoà giải: “Dì Thiên An, Linh Trang nhà cháu cũng là vì vội vã tới gặp dì, không có đầy đủ thời gian chuẩn bị quà cáp. Dì người lớn đừng so đo với con nít, tha thứ cho sơ sót lần này của em ấy đi ạ. Lần sau, để lần sau em gái cháu sẽ tự mình đi mua và chuẩn bị quà cho để Dư Thiên An liếc mắt nhìn chị hai, ánh mắt lại rơi xuống trên cái bụng phồng lên của cô ấy, sắc mặt dịu lại, nói: “Vẫn là người làm chị hai như cháu hiểu chuyện. Cháu đang có thai, đừng có đứng. Ngồi xuống đi”
Chị hai cũng không dám cãi lời Dư Thiên An, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sô pha.
Dư Thiên An nhìn Linh Trang giống như khúc gỗ, vẻ mặt ghét bỏ nói: “Đứng đây làm cái gì? Nếu đã tới đây rồi, vậy thì làm chút việc, châm thêm trà cho mọi người đi”
“Dạ vâng”“
Linh Trang cầm ấm trà lên, rót vào rất nhiều ly nước, sau đó cung kính đưa tới trên tay của từng vị khách.
“Xin mời dùng trà”
Mấy người phụ nữ này nhìn thấy Nghiêm Linh Trang được nuông chiều cứng đầu từ bé lại bị mẹ chồng răn dạy đến ngoan ngoãn nghe lời, thì khâm phục Dư Thiên An sát đất.
Từng người hỏi chuyện nịnh hót: “Ai da, Thiên An, chị cũng có bản lĩnh thật đó. Đứa con dâu này ở trước mặt chị giống như biến thành một người khác vậy, thay đổi trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều”
Đáy mắt của Dư Thiên An lộ ra một tia khoe khoang. Đắc ý nói: “Con trai là một miếng thịt rớt xuống trên người của mẹ, mẹ con liền tâm, đây là quan hệ máu mủ ruột thịt không thể thay đổi. Con dâu thì không giống vậy, con dâu làm không tốt, tùy lúc đều có thể đổi người khác. Làm sao mà dám kiêu ngạo”
Linh Trang cẩn môi.
Lời này của mẹ chồng rõ ràng là đang nói cho cô nghe, nếu cô làm không tốt, mẹ chồng liền muốn đổi cô con dâu này. Bà mẹ chồng này cũng quá ngang ngược rồi nhỉ?
Dư Thiên An được nước lấn tới nói: “Nghiêm Linh Trang, biết nấu cơm không?”
Linh Trang lắc đầu: “Con không biết”
Trại nhà họ Dư nấu bếp than, làm cơm tập thể, cô cảm thấy khá xa lạ.
Dư Thiên An nói bóng nói gió: “Sao không đi học. Chu Mã người ta tuổi còn nhỏ, mà đã biết võ thuật, biết nấu cơm, còn biết điều chế thuốc. Cô thì biết làm cái gì?”
Linh Trang rất không thích Dư Thiên An đem cô so sánh với Chu Mã. Từng câu từng chữ của Dư Thiên An đều như muốn nói, Chu Mã ưu tú hơn so với cô, càng thích hợp làm con dâu của bà ẩy hơn.
Trong lòng Linh Trang không được thoải mái Xoay người đi vào phía bên hông phòng bếp.
Anh Nguyệt và chị hai chạy theo giúp đỡ Linh Trang Linh Trang lấy nguyên liệu có sẵn để nấu ăn, cắt thịt khô rang tỏi hành… Bận tối tăm mặt mày.
Cô bị bệnh nặng mới khỏi, thân thể cũng vì bệnh cũ, không thể nóng vội sốt ruột, một khi nóng vội sốt ruột thân thể sẽ càng thêm mệt mỏi. Giờ phút này vội vàng làm việc chân tay hoảng loạn, nên đứng thẳng một chút cũng không xong.
Chị hai buồn bực nhìn Linh Trang, g nhiên đi qua cướp lấy dao của cô, tức giận nói: “Linh Trang, chị đã nhìn ra được. Mẹ chồng này của em chính là đang cố ý nhäm vào em. Thân thể này của em không thể chịu đựng được sự hành hạ của bà ấy đâu, em và em rể mau thu thập hành lý trở về Thủ đô đi.”
Anh Nguyệt gật đầu phụ họa: “Chị Linh Trang, chị hai tính tình hiền lành thế này còn nhịn không được. Chị cũng đừng chịu đựng nữa. Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách”
Linh Trang sốt ruột giải thích nói: “Mẹ à, quà mà anh Quân tặng, không có món nào mà con không giữ gìn cấn thận. Chỉ có riêng món này, con muốn tặng cho mẹ, là bởi vì mẹ ở trong lòng của con, thật sự rất quan trọng. Mẹ vui vẻ, anh Quân mới có thể vui vẻ. Con nghĩ, anh ấy cũng đồng ý nên sẽ không để tâm chuyện con lấy bộ trang sức này tặng cho mẹ”
Dư Thiên An càng thêm tức giận nói: “Lòng dạ cô cũng gian xảo thật đó, hiểu được việc lấy lòng mẹ chồng để giữ trái tim của chồng. Nghiêm Linh Trang, tôi nói cho cô biết, tôi đây ghét nhất loại phụ nữ gian xảo giống như cô vậy”
Linh Trang cứng họng.
Cô nói nhiều sai nhiều, vậy cô sẽ cố gắng nói ít một chút.
Anh Nguyệt thật tức giận, tức giận nhìn Dư Thiên An.
Chị hai chạy ra làm người hoà giải: “Dì Thiên An, Linh Trang nhà cháu cũng là vì vội vã tới gặp dì, không có đầy đủ thời gian chuẩn bị quà cáp. Dì người lớn đừng so đo với con nít, tha thứ cho sơ sót lần này của em ấy đi ạ. Lần sau, để lần sau em gái cháu sẽ tự mình đi mua và chuẩn bị quà cho để Dư Thiên An liếc mắt nhìn chị hai, ánh mắt lại rơi xuống trên cái bụng phồng lên của cô ấy, sắc mặt dịu lại, nói: “Vẫn là người làm chị hai như cháu hiểu chuyện. Cháu đang có thai, đừng có đứng. Ngồi xuống đi”
Chị hai cũng không dám cãi lời Dư Thiên An, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sô pha.
Dư Thiên An nhìn Linh Trang giống như khúc gỗ, vẻ mặt ghét bỏ nói: “Đứng đây làm cái gì? Nếu đã tới đây rồi, vậy thì làm chút việc, châm thêm trà cho mọi người đi”
“Dạ vâng”“
Linh Trang cầm ấm trà lên, rót vào rất nhiều ly nước, sau đó cung kính đưa tới trên tay của từng vị khách.
“Xin mời dùng trà”
Mấy người phụ nữ này nhìn thấy Nghiêm Linh Trang được nuông chiều cứng đầu từ bé lại bị mẹ chồng răn dạy đến ngoan ngoãn nghe lời, thì khâm phục Dư Thiên An sát đất.
Từng người hỏi chuyện nịnh hót: “Ai da, Thiên An, chị cũng có bản lĩnh thật đó. Đứa con dâu này ở trước mặt chị giống như biến thành một người khác vậy, thay đổi trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều”
Đáy mắt của Dư Thiên An lộ ra một tia khoe khoang. Đắc ý nói: “Con trai là một miếng thịt rớt xuống trên người của mẹ, mẹ con liền tâm, đây là quan hệ máu mủ ruột thịt không thể thay đổi. Con dâu thì không giống vậy, con dâu làm không tốt, tùy lúc đều có thể đổi người khác. Làm sao mà dám kiêu ngạo”
Linh Trang cẩn môi.
Lời này của mẹ chồng rõ ràng là đang nói cho cô nghe, nếu cô làm không tốt, mẹ chồng liền muốn đổi cô con dâu này. Bà mẹ chồng này cũng quá ngang ngược rồi nhỉ?
Dư Thiên An được nước lấn tới nói: “Nghiêm Linh Trang, biết nấu cơm không?”
Linh Trang lắc đầu: “Con không biết”
Trại nhà họ Dư nấu bếp than, làm cơm tập thể, cô cảm thấy khá xa lạ.
Dư Thiên An nói bóng nói gió: “Sao không đi học. Chu Mã người ta tuổi còn nhỏ, mà đã biết võ thuật, biết nấu cơm, còn biết điều chế thuốc. Cô thì biết làm cái gì?”
Linh Trang rất không thích Dư Thiên An đem cô so sánh với Chu Mã. Từng câu từng chữ của Dư Thiên An đều như muốn nói, Chu Mã ưu tú hơn so với cô, càng thích hợp làm con dâu của bà ẩy hơn.
Trong lòng Linh Trang không được thoải mái Xoay người đi vào phía bên hông phòng bếp.
Anh Nguyệt và chị hai chạy theo giúp đỡ Linh Trang Linh Trang lấy nguyên liệu có sẵn để nấu ăn, cắt thịt khô rang tỏi hành… Bận tối tăm mặt mày.
Cô bị bệnh nặng mới khỏi, thân thể cũng vì bệnh cũ, không thể nóng vội sốt ruột, một khi nóng vội sốt ruột thân thể sẽ càng thêm mệt mỏi. Giờ phút này vội vàng làm việc chân tay hoảng loạn, nên đứng thẳng một chút cũng không xong.
Chị hai buồn bực nhìn Linh Trang, g nhiên đi qua cướp lấy dao của cô, tức giận nói: “Linh Trang, chị đã nhìn ra được. Mẹ chồng này của em chính là đang cố ý nhäm vào em. Thân thể này của em không thể chịu đựng được sự hành hạ của bà ấy đâu, em và em rể mau thu thập hành lý trở về Thủ đô đi.”
Anh Nguyệt gật đầu phụ họa: “Chị Linh Trang, chị hai tính tình hiền lành thế này còn nhịn không được. Chị cũng đừng chịu đựng nữa. Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách”
Bình luận facebook