Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 39
Trong lời nói tràn ngập hận,nhị thẩm của Phong Vân tay phải vung lên,móng tay lập tức dài ra, nhất chích ngũ trảo Phong Lang liền xuất hiện trên tay của nàng.Thân thủ nhanh nhẹn, Nhị thẩm thẳng hướng tới bên giường của Phong Vân,dùng ngũ trảo hung hăng mà đâm tới.
Lợi trảo đâm tới,có thể nghe ra tiếng vang lớn.Mắt thấy ngũ trảo Phong Lang sắc như móng vuốt của sói hung hăng đâm trúng vào thân thể Phong Vân.Trên giường Phong Vân đột nhiên mở mắt, hướng tới gần mặt của nhị thẩm, nhe răng cười.
Nhị thẩm của Phong Vân nhất thời cả kinh,theo phản xạ cánh tay đang giơ cao nhất thời chậm lại.
Chậm lại một chút,thân hình của Phong Vân dịch chuyển sang một bên.
-“Phanh.” Chỉ nghe phịch một tiếng,nhị thẩm của Phong Vân hung hăng đâm một nhát xuyên qua người Phong Vân đâm tới xuống giường đá làm bằng hắc ngọc.
Lăn lộn qua lại, Phong Vân phóng người lên, dừng ở phía sau người nhị thẩm.Sau đó chậm rãi xoay người, chậm rãi nói;“Móng vuốt của nhị thẩm thật là cứng rắn,giường của ta làm bằng hắc ngọc mà qua hôm nay cũng không tránh khỏi bị hỏng mất rồi a .”
-“Ngươi giả vờ ?.”
Nhưng nhị thẩm của Phong Vân không bị phân tâm, trong nháy mắt liền phản ứng lại, xoay người một chút, móng vuốt như của sói hướng tới Phong Vân, không nhìn thấy thần sắc trên khuôn mặt, thanh âm lại trầm thấp.
-“Giả vờ thì sao ?mà thật thì như thế nào? Không phải ngươi cũng đã đến đây rồi sao.” Phong Vân hất vạt áo,lời nói lạnh nhạt.
-“Hảo, cự nhiên là đã có tâm kế ,lại dám lừa gạt ta, bất quá hôm nay, cho dù ngươi có là lão hồ li đi chăng nữa,ta cũng phải ra tay triệt để.”Nhị thẩm của Phong Vân cũng không phải là nhân vật tầm thường, lập tức cũng có thể đập nồi dìm thuyền .Nàng ta nghĩ Phong Vân chính là sự dung hợp của một tổ phế vật, cho dù tâm kế kia có được thực hiện đi chăng nữa , nàng ta phải sợ Phong Vân sao..
Dứt lời, cũng không chờ Phong Vân trả lời,tại hai phần eo, móng vuốt của sói nổi lên một đạo hàn quang,nhằm hướng tới Phong Vân.
Phong Vân đứng nguyên tại chỗ,trong mắt hiện lên một tia cười lạnh, đầu ngón tay búng nhẹ .Lập tức,một vật mạnh mẽ thoát ra,mà móng vuốt sói của nhị thẩm lại có tốc độ không bằng Phong Vân, đón đầu liền đụng phải mà hướng lên phía trên.
-“Dát ” một tiếng động thanh thúy vang lên .
Mà vật vừa hiện ra ngăn chặn vuốt sói nhìn thực giống một đóa tam sắc.Có một cái khẽ mở,cạch một tiếng,móng vuốt như sói của nhị thẩm nhanh chóng bị thực nhân hoa ăn một cách sạch sẽ,nhanh gọn.
-“Dát, dát ……” một tiếng động thanh thúy vang lên, cổ thực nhân hoa co dãn một hồi ,nhị thẩm của Phong Vân liền trợn mắt há hốc mồm nhìn Phong Lang móng vuốt của nàng đang bị tiểu thực nhân vồ lấy.
Ngũ cấp Phong Lang a, tuy rằng không được tính là ma thú có đẳng cấp cao.Nhưng là, tốt xấu gì nàng cũng là một linh sư.Tay của nàng là loại móng vuốt Phong Lang, có độ cứng rắn cơ hồ có thể so sánh với kim cương.
Đồng thời linh lực của nàng Phong Vân sao có thể sánh bằng, đây là……Đây là loại cỏ dại gì……
-“Ếch ngồi đáy giếng.”
Lợi trảo đâm tới,có thể nghe ra tiếng vang lớn.Mắt thấy ngũ trảo Phong Lang sắc như móng vuốt của sói hung hăng đâm trúng vào thân thể Phong Vân.Trên giường Phong Vân đột nhiên mở mắt, hướng tới gần mặt của nhị thẩm, nhe răng cười.
Nhị thẩm của Phong Vân nhất thời cả kinh,theo phản xạ cánh tay đang giơ cao nhất thời chậm lại.
Chậm lại một chút,thân hình của Phong Vân dịch chuyển sang một bên.
-“Phanh.” Chỉ nghe phịch một tiếng,nhị thẩm của Phong Vân hung hăng đâm một nhát xuyên qua người Phong Vân đâm tới xuống giường đá làm bằng hắc ngọc.
Lăn lộn qua lại, Phong Vân phóng người lên, dừng ở phía sau người nhị thẩm.Sau đó chậm rãi xoay người, chậm rãi nói;“Móng vuốt của nhị thẩm thật là cứng rắn,giường của ta làm bằng hắc ngọc mà qua hôm nay cũng không tránh khỏi bị hỏng mất rồi a .”
-“Ngươi giả vờ ?.”
Nhưng nhị thẩm của Phong Vân không bị phân tâm, trong nháy mắt liền phản ứng lại, xoay người một chút, móng vuốt như của sói hướng tới Phong Vân, không nhìn thấy thần sắc trên khuôn mặt, thanh âm lại trầm thấp.
-“Giả vờ thì sao ?mà thật thì như thế nào? Không phải ngươi cũng đã đến đây rồi sao.” Phong Vân hất vạt áo,lời nói lạnh nhạt.
-“Hảo, cự nhiên là đã có tâm kế ,lại dám lừa gạt ta, bất quá hôm nay, cho dù ngươi có là lão hồ li đi chăng nữa,ta cũng phải ra tay triệt để.”Nhị thẩm của Phong Vân cũng không phải là nhân vật tầm thường, lập tức cũng có thể đập nồi dìm thuyền .Nàng ta nghĩ Phong Vân chính là sự dung hợp của một tổ phế vật, cho dù tâm kế kia có được thực hiện đi chăng nữa , nàng ta phải sợ Phong Vân sao..
Dứt lời, cũng không chờ Phong Vân trả lời,tại hai phần eo, móng vuốt của sói nổi lên một đạo hàn quang,nhằm hướng tới Phong Vân.
Phong Vân đứng nguyên tại chỗ,trong mắt hiện lên một tia cười lạnh, đầu ngón tay búng nhẹ .Lập tức,một vật mạnh mẽ thoát ra,mà móng vuốt sói của nhị thẩm lại có tốc độ không bằng Phong Vân, đón đầu liền đụng phải mà hướng lên phía trên.
-“Dát ” một tiếng động thanh thúy vang lên .
Mà vật vừa hiện ra ngăn chặn vuốt sói nhìn thực giống một đóa tam sắc.Có một cái khẽ mở,cạch một tiếng,móng vuốt như sói của nhị thẩm nhanh chóng bị thực nhân hoa ăn một cách sạch sẽ,nhanh gọn.
-“Dát, dát ……” một tiếng động thanh thúy vang lên, cổ thực nhân hoa co dãn một hồi ,nhị thẩm của Phong Vân liền trợn mắt há hốc mồm nhìn Phong Lang móng vuốt của nàng đang bị tiểu thực nhân vồ lấy.
Ngũ cấp Phong Lang a, tuy rằng không được tính là ma thú có đẳng cấp cao.Nhưng là, tốt xấu gì nàng cũng là một linh sư.Tay của nàng là loại móng vuốt Phong Lang, có độ cứng rắn cơ hồ có thể so sánh với kim cương.
Đồng thời linh lực của nàng Phong Vân sao có thể sánh bằng, đây là……Đây là loại cỏ dại gì……
-“Ếch ngồi đáy giếng.”
Bình luận facebook