Sau cùng, khi biết Li Á tự trầm mình xuống Huyễn Hải mê uyên, Mặc đế bỗng trở nên im lìm. Lúc ấy, trên mặt Mặc đế hiện rõ sự khó tin, nỗi khiếp sợ, sự đau xót, sự hối hận, và còn có cả một chút thấu hiểu. Đến giờ này Á Phi vẫn nhớ rành rành vẻ mặt của Mặc đế lúc ấy.
Mặc đế liền giơ tay chịu trói mà không hề phản kháng, không hề kêu gào. Mặc đế cứ im lìm như vậy.
Tộc mỹ nhân ngư nhốt Mặc đế lại, đuổi tộc người lùn về, hai tộc từ đó về sau trở thành kẻ thù truyền kiếp. Không ai biết nguyên nhân, cũng không ai biết một chút tin tức gì về chuyện này.
Chỉ có ba năm sau đó, Li Á đưa Li Giang ra khỏi Huyễn Hải mê uyên rồi sau lại bặt vô âm tín.
Mọi chuyện cứ tiếp diễn thành cục diện ngày hôm nay.
Á Phi thở dài một tiếng rồi nhẹ nhàng bước về hướng Phong Vân vừa đi.
Hy vọng Phong Vân có thể lập được chiến tích.
Hy vọng mọi hoang mang và cừu hận lúc này đây có thể được gỡ bỏ.
Gió biển chợt nổi lên mang theo một chút hơi lạnh và một chút ấm áp. Trong từng cơn sóng biển dập dềnh ngày đó có vô tình mà cũng đã có tình.
Phong Vân mang theo đám ác đồ của luyện ngục tới Huyễn Hải mê uyên, còn ở chỗ Mộc Hoàng lúc này cũng đang vô cùng rối loạn.
Lại nói, lúc ấy, Mộc Hoàng một kiếm đánh xuống Hắc Thạch Phong.
Xiềng xích của Hắc Thạch Phong ầm ầm sụp đổ. Nguồn năng lượng giam giữ đã hoàn toàn bị phá hủy dưới kiếm của Mộc Hoàng.
Bình luận facebook