Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Sau một giấc ngủ dài, 7h29' sáng cô thức dậy, đi vào làm vệ sinh cá nhân rồi cô đi xuống nhà, hôm nay ngôi nhà khá êm ắng bởi vì mẹ con Âu Tư Nhạn đã ra ngoài từ sớm, cô từ từ đi vào nhà bếp, thấy cô dì giúp việc liền lên tiếng.
- Cô chủ, để tôi dọn bữa sáng cho cô.
Cô mỉm cười ngồi xuống bàn, nhìn dì giúp việc.
- Dì đừng gọi tôi là cô chủ, nghe không quen, cứ gọi tôi là Vân Y đi.
Dì giúp việc dọn bữa sáng cho cô, xong nhẹ nhàng nói.
- Không được đâu, tôi chỉ là giúp việc, sao có thể gọi cô chủ như vậy chứ.
Cô nhìn dì giúp việc mỉm cười.
- Không sao đâu. À mà dì là...?
- Dạ tôi họ Hà mọi người thường gọi tôi là dì Hà.
Cô gật gù mỉm cười rồi quay sang ăn bữa sáng của mình. Sau khi ăn xong cô đi lên phòng, vừa bước lên vài bậc thang thì gặp ba mình, ông nhìn cô.
- 9h nhớ đi cùng ba. Nhớ chuẩn bị đàng hoàng.
Cô nhìn ông ta không trả lời mà đi thẳng lên phòng. Cô đi đến tủ sách của mình, tìm một quyển rồi ngồi xuống giường đọc, đang đọc thì chuông điện thoại vang lên, đóng quyên sách lại, cô quay sang lấy điện thoại.
- Alo?
- Vân Y! Lát đi chơi không?
Cái giọng bên đầu dây bên kia không ai khác là bạn của cô Lục Hạ.
- Không được. Lát tao bận rồi.
- Vậy khoảng mấy giờ mày xong?
- Chắc tầm 13h ấy?
- Ok vậy mày nào xong việc mày về nghĩ ngơi nha! Khoảng 17h30' tao qua rước mày đi bar ha!
- Nay rảnh rủ tao đi bar nữa à?
- Haha đổi gió chút thôi mà. Vậy nha. Bye.
Tút... Tút... Tút...
Cô chưa kịp nói gì thì Lục Hạ đã tắt máy. Cô cười nhẹ để điện thoại xuống, tiếp tục đọc sách, một lúc sau cô nhìn đồng hồ.
- Đã 8h07' rồi sao. Chuẩn bị thôi.
Cô đứng lên, đi lại tủ, ngắm một lúc rồi quyết định lấy áo thun màu xanh trời from rộng cùng với quần ống loe lưng cao. Chọn xong cô đi vào trong thay ra, đứng trước gương một lúc, tự trang điểm nhẹ cột lại tóc xong ngắm mình lại một chút rồi gật gật đầu. Sau khi chuẩn bị xong, cô lấy điện thoại xem giờ, lấy balo da nhỏ màu đen đeo lên vai rồi đi xuống nhà. Vừa đi xuống thì đã thấy ba cô đứng chờ sẵn. Thấy cô, ba cô mỉm cười.
- Đi thôi.
Cô không trả lời đi ra ngoài, ba cô thấy vậy nhún nhẹ vai rồi đi ra lấy xe. Trên đường đi, không ai nói với ai lời nào, cô cũng chẳng thèm mở lời nói chuyện.
Một lúc sau, xe dừng tại một nhà hàng Pháp khá lớn, cô bước xuống xe, đứng chờ ba mình vào gửi xe rồi cô cùng ông ta đi vào trong.
Vừa đi cô vừa nhìn ngắm nhà hàng, đúng là rất lâu rồi cô chưa được đến những nơi như vậy. Cô cùng ông ta đi lên tầng trên, đến một căn phòng ăn khá lớn, đúng là chỉ những người giàu có đẳng cấp mới có thể đến đây. Bước vào trong, căn phòng ăn thật sự rất đẹp, rất lộng lẫy. Thấy cô cứ đứng nhìn căn phòng, ba cô liền lên tiếng.
- Vân Y! Lại đây ngồi đi.
Cô nghe ông ta gọi thì đi lại, ngồi xuống ghế, vừa ngồi được một lúc thì có ba chàng trai dáng vẻ cao to lịch lãm với bộ âu phục vô cùng chỉnh chu bước vào. Vừa nhìn thấy họ, ba cô vội đứng dậy, thấy ba mình đứng nên cô đứng chào họ theo ông ta.
- Chào Bạch tổng, Lãnh tổng, Phong tổng.
Cả ba gật đầu không nói gì, ba người họ không ai khác là hắn - Bạch Thiên Hàn, Phong Nhất Phàm và Lãnh Tư Vũ.
Lúc này cô mới ngước lên nhìn, đập vào mắt cô là hắn, người mà hôm trước cô gặp ở ngoài đường. Bỗng dưng trong lòng nóng lên, cô đập mạnh bàn nhìn chăm chăm vào hắn.
- Lại là anh?
- Cô chủ, để tôi dọn bữa sáng cho cô.
Cô mỉm cười ngồi xuống bàn, nhìn dì giúp việc.
- Dì đừng gọi tôi là cô chủ, nghe không quen, cứ gọi tôi là Vân Y đi.
Dì giúp việc dọn bữa sáng cho cô, xong nhẹ nhàng nói.
- Không được đâu, tôi chỉ là giúp việc, sao có thể gọi cô chủ như vậy chứ.
Cô nhìn dì giúp việc mỉm cười.
- Không sao đâu. À mà dì là...?
- Dạ tôi họ Hà mọi người thường gọi tôi là dì Hà.
Cô gật gù mỉm cười rồi quay sang ăn bữa sáng của mình. Sau khi ăn xong cô đi lên phòng, vừa bước lên vài bậc thang thì gặp ba mình, ông nhìn cô.
- 9h nhớ đi cùng ba. Nhớ chuẩn bị đàng hoàng.
Cô nhìn ông ta không trả lời mà đi thẳng lên phòng. Cô đi đến tủ sách của mình, tìm một quyển rồi ngồi xuống giường đọc, đang đọc thì chuông điện thoại vang lên, đóng quyên sách lại, cô quay sang lấy điện thoại.
- Alo?
- Vân Y! Lát đi chơi không?
Cái giọng bên đầu dây bên kia không ai khác là bạn của cô Lục Hạ.
- Không được. Lát tao bận rồi.
- Vậy khoảng mấy giờ mày xong?
- Chắc tầm 13h ấy?
- Ok vậy mày nào xong việc mày về nghĩ ngơi nha! Khoảng 17h30' tao qua rước mày đi bar ha!
- Nay rảnh rủ tao đi bar nữa à?
- Haha đổi gió chút thôi mà. Vậy nha. Bye.
Tút... Tút... Tút...
Cô chưa kịp nói gì thì Lục Hạ đã tắt máy. Cô cười nhẹ để điện thoại xuống, tiếp tục đọc sách, một lúc sau cô nhìn đồng hồ.
- Đã 8h07' rồi sao. Chuẩn bị thôi.
Cô đứng lên, đi lại tủ, ngắm một lúc rồi quyết định lấy áo thun màu xanh trời from rộng cùng với quần ống loe lưng cao. Chọn xong cô đi vào trong thay ra, đứng trước gương một lúc, tự trang điểm nhẹ cột lại tóc xong ngắm mình lại một chút rồi gật gật đầu. Sau khi chuẩn bị xong, cô lấy điện thoại xem giờ, lấy balo da nhỏ màu đen đeo lên vai rồi đi xuống nhà. Vừa đi xuống thì đã thấy ba cô đứng chờ sẵn. Thấy cô, ba cô mỉm cười.
- Đi thôi.
Cô không trả lời đi ra ngoài, ba cô thấy vậy nhún nhẹ vai rồi đi ra lấy xe. Trên đường đi, không ai nói với ai lời nào, cô cũng chẳng thèm mở lời nói chuyện.
Một lúc sau, xe dừng tại một nhà hàng Pháp khá lớn, cô bước xuống xe, đứng chờ ba mình vào gửi xe rồi cô cùng ông ta đi vào trong.
Vừa đi cô vừa nhìn ngắm nhà hàng, đúng là rất lâu rồi cô chưa được đến những nơi như vậy. Cô cùng ông ta đi lên tầng trên, đến một căn phòng ăn khá lớn, đúng là chỉ những người giàu có đẳng cấp mới có thể đến đây. Bước vào trong, căn phòng ăn thật sự rất đẹp, rất lộng lẫy. Thấy cô cứ đứng nhìn căn phòng, ba cô liền lên tiếng.
- Vân Y! Lại đây ngồi đi.
Cô nghe ông ta gọi thì đi lại, ngồi xuống ghế, vừa ngồi được một lúc thì có ba chàng trai dáng vẻ cao to lịch lãm với bộ âu phục vô cùng chỉnh chu bước vào. Vừa nhìn thấy họ, ba cô vội đứng dậy, thấy ba mình đứng nên cô đứng chào họ theo ông ta.
- Chào Bạch tổng, Lãnh tổng, Phong tổng.
Cả ba gật đầu không nói gì, ba người họ không ai khác là hắn - Bạch Thiên Hàn, Phong Nhất Phàm và Lãnh Tư Vũ.
Lúc này cô mới ngước lên nhìn, đập vào mắt cô là hắn, người mà hôm trước cô gặp ở ngoài đường. Bỗng dưng trong lòng nóng lên, cô đập mạnh bàn nhìn chăm chăm vào hắn.
- Lại là anh?
Bình luận facebook