• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Hạnh phúc rồi sẽ tới! (2 Viewers)

  • Chương 148

Xong hết nhiệm vụ , Trang Dụ kêu nhân viên dọn dẹp rồi về nghỉ sớm . Lâu lâu cho họ nghỉ xả hơi , bồi đắp tình cảm trai x trai . Mọi người về hết chỉ còn hai vợ chồng Cố Ngạo ở lại ngồi lý sự với nhau . Cố Ngạo quyết tâm nài nỉ cậu để tối về ngủ chung , còn mần ăn này nọ , mất một đêm là mất biết bao nhiêu trò vui .

" Dụ Dụ ! bà xã ! Anh cầu xin em tha cho anh đi mà . Hồi nãy anh nói giỡn chút thôi , anh yêu em nhất nhất trên đời . Tối nay đừng đuổi anh ra khỏi phòng mà . Anh năn nỉ em luôn đó . Nha nha ! Bà xã ! "

Trang Dụ chống cằm thở dài : " Được rồi ! Tha cho anh đấy . Không ngủ chung một hôm cái anh chết à ? Nhây dễ sợ , này nỉ cả tiếng đồng hồ . Đau tai nhức óc bại não mỏi mồm quá đi . Mệt quá hà , anh cho em mượn vai tựa chút coi . "

Cố Ngạo cười hì hì , nhích nhích lại gần vợ , kéo nhẹ đầu cậu tựa lên vai mình : " Anh luôn sẵn sàng phục vụ bà xã . Anh không thể sống thiếu em được đâu , xa em chừng một chút là anh thấy nhớ rồi . Hì hì ! "

Cậu vòng tay ôm anh , có chút hưởng thụ : " Anh sao mà sến súa thế không biết . Suốt ngày rót mật vào tai em , mai mốt kiến bu chắc chết . Mà anh nói coi , tên Hàn Đông đó với a Khờ có thành đôi được không đây ? Tự nhiên em muốn biết kết quả ghê . Trông a Khờ hồi nãy đau lòng đến vậy , em thấy tội quá đi . "

" Anh đảm bảo với em là hai tên nhóc đó sẽ thành đôi . Tên hàng đông lạnh đó cũng có tình cảm với a Khờ đấy . Không phải a Khờ đơn phương yêu hắn đâu , anh vừa nhìn biểu hiện của hắn là biết rồi . Thử thách tình yêu của hai tên nhóc đó đâu có khó khăn bằng chúng ta . Em khỏi lo ! Duyên số của mỗi người đều phụ thuộc vào định mệnh và cách họ yêu thương nhau thôi . Anh và em cũng được coi là nhân duyên tiền định nha nên giờ vợ chồng mình mới hạnh phúc vầy nè . Hắc hắc ! "

Cậu gật gật đầu : " Anh nói cũng đúng . Nhưng em thấy anh là cục nợ bự chảng của đời em , thêm hai cục nợ nhỏ là hai thằng con mình nữa . Ba cục nợ vây em đến suốt đời trả hoài trả không hết . Những cục nợ mang đến hạnh phúc cho em a . "

Cố Ngạo giở trò sắc lang : " Để cục nợ to đùng này hầu hạ em . Nhân cơ hội không ai ở đây , chơi ngoài này luôn khỏi vào phòng vệ sinh a . "

" Buôn ra ! Nữa hả trời . Anh sao mà tận dụng thời cơ dữ vậy . Em không muốn . Ưm ... ưm . "

Sự phản khán của Trang Dụ luôn luôn vô hiệu một khi Cố Ngạo đã hứng chí . Mệnh khổ , chồng quá sắc lang .

.... .. .... .. .... .... .. .. . ... ...

Hàn Đông chạy đuổi theo a Khờ nhưng mãi mà không thấy cậu đâu . Hàn Đông gọi điện cho a Khờ , chuông điện thoại vẫn reo nhưng không ai bắt máy .

" Cái tên đầu lợn này chạy đi đâu rồi không biết ? Mình chưa kịp trả lời trả vốn gì với cậu ta hết mà . Có khi nào cậu ta về nhà dọn đồ không ta ? Mình phải mau chóng về nhà mới được . Cậu ta đi rồi là hơi bị mệt . "

Hàn Đông quay lại lấy xe chạy về nhà . Tới nhà rồi , Hàn Đông lại thất vọng tàn trề . A Khờ không có ở nhà .

" Tên đầu lợn này đi đâu được chứ ? Ít ra muốn dọn đi thì cũng phải về nhà thu dọn hành lý . Tôi không tin cậu không về nhà . Tôi sẽ chờ cậu ở đây . Tên óc lợn đầu đóng bợn nắp lu . "

Hàn Đông ngồi chờ suốt mấy tiếng đồng hồ mà a Khờ vẫn chưa về . Buồn quá làm gì ? Lấy rượu uống thôi . Hàn Đông uống tới say bí tỉ , tiếp tục gọi điện cho cậu thêm vài cuộc nữa . A Khờ không chịu bắt máy luôn , vẫn là một giọng nói nữ đáng ghét . Hàn Đông say quá hóa thông minh , nhắn tin cho a Khờ : " Cứu tôi . " rồi ném điện thoại lên bàn .

" Tên đầu lợn . Ức ... Tôi không tin cậu không về đây . "

A Khờ chạy một mạch suốt dọc đường , nấp trong hẻm khóc thút tha thút thít . A Khờ không thèm nhận cuộc gọi của Hàn Đông . Hàn Đông điện chắc chỉ kêu cậu về lấy hành lý rồi đuổi đi chứ gì . Mình biết mà . Vừa tính ngắt nguồn , có tin nhắn của Hàn Đông gửi tới . A Khờ do do dự dự rồi cũng ấn vô xem . Thấy hai chữ : ' Cứu tôi ' , a Khờ đứng bậc dậy , run rẩy gọi lại . " Hàn Đông Đá bị gì rồi . Anh ấy bị bắt cóc , tai nạn , đau bao tử chăng ? "

Nghe tiếng chuông điện thoại , Hàn Đông cười kha khả , bắt máy : " Cứu tôi . Tôi bị té gãy chân rồi . Đau chết mất . Tôi ở nhà nè . A đau quá a ui a . "

" Được ! Cậu chờ tôi . Tôi về nhà liền . Hàn Đông Đá không được chết đâu đó . "

A Khờ bắt taxi tức tốc về nha Hàn Đông . Tới nơi , cậu tông của gọi to : " Hàn Đông Đá . Cậu đâu rồi . Cậu có sao không ? Kì quái sao không thấy Hàm Đông Đá . Chẳng lẽ cậu ấy cấp cứu ở bệnh viện rồi . A ... "

Hàn Đông say sỉn nấp sau cánh cửa đột ngột nhào tới ôm a Khờ từ đằng sau : " Tên đầu lợn . Tôi nè . Ức .. ờ ... Sao bây giờ cậu mới chịu về . Tôi chờ cậu lâu lắm rồi đó . "

A Khờ hết hồn , lắp bắp hỏi : " Cậu không sao chứ ? Chân cậu còn đau không ? Tôi đưa cậu tới bệnh viện . "

Hàn Đông xoay người cậu lại : " Tôi không có té gãy chân mà tim tôi đau quá đi . Nó nhức nhối không chịu nổi . Tại sao cậu bỏ tôi đi vậy hả ? Cậu có biết tôi lo lắng cho cậu lắm không ? Nếu tôi không nhắn tin mình bị thương thì cậu chừng nào mới chịu về ? "

" không sao là tốt . Cậu uống say rồi . Đừng nói nữa , tôi đem cậu về giường nghỉ ngơi . Tôi biết cậu ghét mấy người như tôi mà . Con trai thích con trai , cậu ghê tởm là chuyện hiển nhiên . Tôi thích cậu là tôi sai , tôi lát nữa dọn đồ đi ngay . Khi cậu tỉnh dậy không có thấy mặt tôi nữa đâu . Yên tâm . "

Hàn Đông dùng sức ôm chặt a Khờ : " Tôi không cho cậu đi . Cậu phải ở bên tôi mãi mãi . Tôi không có ghét bỏ việc cậu thích đàn ông . Tôi tức giận vì cậu đi cướp chồng người ta làm kẻ thứ ba . Cậu nếu thích tôi thì đừng đi với cái tên khốn kiếp mắt nâu đó . Đầu lợn ! Tôi yêu cậu . "

A Khờ không tin nổi vào tai mình : " Cái gì ? Cậu nói lại lần nữa đi . "

Hàn Đông hét to : " Tôi Hàn Đông thích a Khờ . Rất thích rất thích ! Từ lần đầu gặp cậu tôi đã phải lòng cậu rồi . Cậu lỡ thích đàn ông thì yêu tôi luôn đi . Tôi sẽ bảo hộ cậu không bị người ta khi dễ . Đầu lợn . "

A Khờ vui mừng đến phát khóc : " Hu hu ! Hàn Đông Đá . Tôi cũng thích cậu nữa . Tôi chỉ yêu duy nhất mình cậu thôi . Biết trước tôi đã tỏ tình sớm với cậu rồi . Hu hu ! Tôi vui quá ! "

Hàn Đông lau nước mắt a Khờ , nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên : " Đồ ngốc . Vui mà khóc cái gì ? Tôi mới là người nên tỏ tình với cậu sớm hơn chứ . Tôi là đại ngốc . Bất quá chúng ta chưa có muộn mà , còn kịp hiểu nhau . "

" Ừm ! Cám ơn cậu . "

Hàn Đông gục luôn tên vai a Khờ . Say quá , dậy hết nổi . Hên là vẫn kịp tỏ tình với người ta , không thì đi toi . A Khờ chống chịu không nổi sức nặng của Hàn Đông ngã chỗng vó trên sàn . " Ai da ! Hàng Đông Đá , dậy đi . Lên giường ngủ , ngủ ở đây cảm lạnh đó . Tôi bị cậu đè sắp chết rồi . "

Hàn Đông chẹp chẹp miệng , quơ quào ôm eo cậu ngủ : " Yên lặng ngủ coi , ôn quá tên đầu lợn này . Sau này không cho phép em gọi anh là Hàng Đông Đá nữa . Gọi anh là ông xã , anh , honey , Đông Đông , không gọi cậu tôi nữa nha . Yêu rồi , yêu rồi . Khờ Khờ a . "

A Khờ hết cách , nằm ôm Hàn Đông tại nền nhà luôn chứ sao giờ . Cậu mặt đỏ tai hồng , lẩm bẩm : " Gọi anh sao ? Đông Đông ! A Đông ! Ông xã ! Honey ! Ôi mắc cỡ chết mất . Mình được anh ấy yêu cơ . Không tin nổi luôn . A a a ! Gọi điện nói cho anh Dụ biết mới được . "

A Khờ khó khăn lấy được cái điện thoại trong túi gọi cho Trang Dụ . A Khờ nghe tiếng trong điện thoại hổn hển cùng một tràng âm thanh sống động . " Ưm a . Buôn em ra .. A ư . Có điện thoại . "

" Alo ! Anh Dụ bị sao vậy ? Anh có sao không ? "

" Ưm ... a . Anh không sao ? A ... Em gọi anh có chuyện gì ? Á ưm ư ư ... Em và Hàn Đông sao rồi ? "

" Hí hí ! Dạ anh ấy tỏ tình với em rồi a . Em vui quá . Cám ơn hai vợ chồng anh nha . "

" Ừ ... Vậy tốt rồi ... Ưm a ư ... không có chuyện gì nữa anh cúp máy đây . Tạm biệt . Ưm a ... Ư ư . "

" Tạm biệt ! "

A Khờ nhìn màn hình điện thoại tối thui nghĩ : ' Quái lạ ! Anh Dụ bị sao thế kia ? Chắc ảnh đang tập thể dục . Dáng đẹp còn luyện tập thêm nữa ! Siêng ghê . ".

.. .. ..... ..... .... . ... .... .... .... ....

Trang Dụ bị Cố Ngạo thúc mạnh , chơi kịch liệt : " Ưm ... a a ! Nghỉ chút đi mà . Mấy tiếng rồi đó . um a a . Chết em . "

" Đâu thể nghỉ giữa chừng vậy được .Nhờ anh nên hai tên kia mới nên cơm nên cháo. Anh đây phải được thưởng chút xíu nữa cơ . Se duyên mang phước lớn lắm a . Hắc hắc ! "

Càng nói anh càng làm cậu muốn chết đi sống lại cả chục lần . Trong quán có bao nhiêu cái bàn anh đều tận dụng hết . Từ nhà bếp , quầy thu ngân , phòng vệ sinh .. . Chơi tất tần tật .

Đã chơi phải chơi tới bến , đã ăn phải gặm tới xương tủy .
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

[Zhihu] Phải hạnh phúc, mẹ nhé!
  • 风月无罪 - Trăng không có tội
Phần 4 END
CÁI GIÁ CỦA HẠNH PHÚC
  • Thuỷ Linh Znghi

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom